Trong Tù Có Sói

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

A TS Reincarnated Student Who Just Tries her Best

(Đang ra)

A TS Reincarnated Student Who Just Tries her Best

おにっく

※ Spoil đến Chapter 4 của Vol Hiệp Ước Eden.

9 9

Nhân vật chính trong truyện lãng mạn kỳ ảo chỉ thích mình tôi

(Đang ra)

Nhân vật chính trong truyện lãng mạn kỳ ảo chỉ thích mình tôi

Verbena

Quý cô sa cơ Marigold, cho đến khi em hạnh phúc.

114 201

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

69 1217

Vol 2: Ngày Đầu Chốn Lao Tù - Chương 01

Chương 01

Hôm qua, tôi đã hoàn tất việc chuyển vào nhà tù Alban và trải qua đêm đầu tiên trong căn phòng được phân cho. Chiếc giường làm bằng rơm rạ cứng ngắc khiến tôi thức dậy với cơ thể đau nhức, ê ẩm như bị ai dần một trận vậy.

Giá mà tôi mang theo vài tấm ga trải giường từ dinh thự thì tốt biết mấy. Nhưng rồi tôi nhận ra, cứ mãi hoài niệm về quá khứ cũng chẳng ích gì.

Bữa sáng trong tù khá đạm bạc, bánh mì thì cứng đến nỗi muốn gãy cả răng. Dù vậy, tôi vẫn thầm biết ơn, vì ít nhất nó còn đỡ hơn là phải đối mặt với nỗi ám ảnh mang tên đói khát.

Sau khi nuốt trôi miếng bánh mì khô khốc cùng chút sữa, Event lên tiếng:

"Ăn xong thì đi với tôi. Hôm nay có một đợt 'hàng mới' được chuyển đến, tôi sẽ chỉ cho cậu quy trình tiếp nhận."

"Hàng mới? Ý anh là tù nhân?"

"Chứ còn cái gì nữa? À, để kiếm trong phòng đi. Ở đây chúng ta dùng dùi cui."

Có vẻ như việc mang vũ khí sắc nhọn vào khu vực nhà tù là điều cấm kỵ.

"Dùng kiếm chém thì chúng chết tươi, đúng không? Nhưng với dùi cui, cậu có thể phang thoải mái. Mặc dù thi thoảng... cũng có đứa đi chầu ông bà vì cái này", Event nói. Tôi thấy câu đùa đó chẳng vui chút nào, nhưng mặt hắn thì nghiêm túc vô cùng.

Cổng chính mở ra, một cỗ xe ngựa màu đen tiến vào. Người ta gọi nó là "Hắc Thánh".

Mặc dù sức chứa tối đa chỉ là mười hai người, nhưng lúc nào bên trong cũng nhồi nhét hơn mười bốn mạng. Từ những kẻ phạm tội nhẹ như say rượu gây rối, cho đến những tên tội phạm nghiêm trọng như giết người, tất cả đều bị tống chung vào một chỗ.

"Chuyến áp giải hôm nay có 16 tù nhân. May mà không nhiều hơn. Carse East, John South, Ethan West, Linda North!"

Từng tù nhân bị gọi tên và bàn giao trong tình trạng bị còng tay.

"Được rồi, tất cả đi theo tao. Đừng có mà lề mề!" Event ra lệnh.

Bốn cai ngục và bốn người phục vụ đang thực hiện quy trình tiếp nhận. Đây là số lượng nhân sự cần thiết để xử lý một chuyến xe "Hắc Thánh".

Tại hành lang phía sau lối vào, các tù nhân được phân chia thành hai nhóm nam và nữ.

"Đàn ông sang phải, đàn bà sang trái", lính canh hô to.

Mười gã đàn ông rẽ vào lối đi bên phải, trong khi sáu người phụ nữ đi về phía lối bên trái.

"Chúng ta đi đường này", Event cười khẩy rồi bám theo nhóm tù nhân nữ.

"Hàng hôm nay trông cũng không tệ lắm nhỉ..." Event bình phẩm với nụ cười dâm đãng khi hắn liếc nhìn tấm lưng của những người phụ nữ.

"Họ phạm tội gì mà phải vào đây thế?" Tôi hỏi.

Event ném cho tôi tập hồ sơ mà không nói lời nào. Chữ viết khá nguệch ngoạc, nhưng tôi vẫn dịch được.

Đầu tiên là tuổi tác: từ 18 đến 51, chẳng theo quy luật nào cả. Về tội danh: hai người bị buộc tội gây rối trật tự công cộng (say rượu làm loạn), một người có hành vi bạo lực gia đình, và số còn lại là trộm cắp. Ngạc nhiên thay, hai trong số đó còn dính tội cướp tài sản.

Một trong hai nữ cướp, Melissa Boone, quay lại và ánh mắt chúng tôi chạm nhau. Tim tôi hẫng một nhịp, nhưng tôi nghĩ mình đã không để lộ cảm xúc trên mặt. Melissa ném cho tôi một cái nhìn đầy khiêu khích, cô ả cười nhếch mép, há to miệng và làm động tác mút một thứ gì đó.

Event nhìn thấy cảnh đó liền cười phá lên khoái trá.

"Thế nghĩa là sao?" Tôi ngơ ngác hỏi.

"Là lời mời gọi đấy. Wolf trông cũng bảnh trai mà, chắc chắn cậu sẽ được 'phục vụ' ra trò", hắn đáp.

"Phục vụ? Ý anh là sao?" Tôi vẫn chưa hiểu.

"Vào tù rồi thì ai cũng cần tiền cả. Bất cứ con ả nào trông tàm tạm ở đây cũng sẵn sàng làm chuyện đó. Rẻ hơn đi 'bóc bánh trả tiền' bên ngoài nhiều. Chà, nếu thích thì chúng ta có thể 'xài chùa' thoải mái, nhưng nếu trả tiền thì bọn nó sẽ chiều tới bến. Trả bằng tiền cũng được, hoặc thậm chí bằng rượu hay thuốc lá cùng ổn", hắn giải thích.

Kỷ luật ở cái chốn này có vẻ hỗn loạn một cách khủng khiếp. Tôi cảm thấy một sự u ám bao trùm, nhưng đành tự nhủ rằng đó không phải chuyện của mình.

"Làm những chuyện đó ở đây có ổn không vậy?" Tôi lo lắng.

"Đừng lo. Ai cũng làm thế cả thôi."

Bạo lực, hối lộ và mại dâm — tất cả đều là chuyện thường ngày ở huyện tại nơi này.

"Làm chức quèn như chúng ta mà không ăn hối lộ thì sống sao nổi. Ngay cả cấp trên cũng hiểu và mắt nhắm mắt mở cho qua thôi. Đây là phần thưởng xứng đáng của chúng ta mà", hắn nói.

Thu nhập hàng tháng 21.000 gil chỉ vừa đủ cho một người độc thân sống qua ngày. Với những người có gia đình thì chuyện cơm áo gạo tiền là cả một vấn đề nan giải.

"Nói cho cậu biết, nếu chỉ dùng miệng thì giá thị trường là 200 gil", Event bồi thêm, nhưng tôi chẳng thể nào nuốt trôi nổi cái ý tưởng đó.

Khi đi dọc hành lang, tôi thấy những dãy giỏ đựng đồ và một lính canh đang đợi ở cuối đường. Bên phải lối đi có một cầu thang ngắn, dẫn xuống một bồn tắm nhỏ thấp hơn mặt sàn ba bậc.

"Tất cả cởi đồ ra và xuống tắm", lính canh ra lệnh.

Vài người phụ nữ thản nhiên trút bỏ xiêm y ngay trước mặt chúng tôi, như thể đã quá quen với việc này. Đó là những kẻ tái phạm từng "ăn cơm tù" trước đây.

Những cô gái trẻ hơn, mới vào tù lần đầu còn e dè sợ sệt, nhưng cuối cùng cũng phải cởi đồ dưới sự thúc ép của lính canh.

Đám lính canh hau háu nhìn từng cử động của họ không chớp mắt.

Đó cũng là một phần công việc của họ... tôi đoán thế.

"Cởi hết rồi thì xuống tắm đi", lính canh nói.

Mang tiếng là bồn tắm nhưng hầu như chẳng có chút nước nóng nào, nó giống bể nước lạnh thì đúng hơn.

Trong khi các nữ tù nhân đang tắm, Event quay sang nói chuyện với một sĩ quan khác.

"Này Matthew, thế nào rồi?"

"Vẫn chán như con gián. Mà cậu làm gì ở đây thế?"

"Hôm nay tôi làm hướng dẫn viên. Đây là lính mới, đồng nghiệp của tôi, Wolf."

Tôi được giới thiệu và chào hỏi qua loa với người cai ngục tên Matthew.

"Rất vui được gặp anh."

"Ừ. Ở đây anh em cai ngục phải phối hợp chặt chẽ mới được việc. Cậu chịu khó quan sát và học việc cho kỹ vào."

Trong khi tôi và Matthew nói chuyện, Event cứ liếm môi chùn chụt, mắt dán chặt vào khu vực bồn tắm. Sau đó, hắn kiểm tra lại tập hồ sơ rồi lên tiếng:

"Tôi cần dạy Wolf cách kiểm tra thân thể. Để bọn tôi lo vụ kiểm tra con Emily Poker (29 tuổi), số hiệu 786 nhé?"

Emily Poker là một trong sáu tù nhân mới. Cô ta có gương mặt khá dễ thương (so với những người còn lại) và vòng một đẫy đà.

"Cũng được. Lần sau nhớ mời tôi một chầu đấy", Matthew đáp, vẻ mặt không mấy mặn mà.

Chưa đầy năm phút sau, các nữ tù nhân bị quát phải ra khỏi bồn tắm. Lính canh tiến lại gần, thô bạo giật phăng những chiếc khăn họ dùng để che ngực và vùng kín.

Trong lúc các tù nhân tắm, những chiếc giỏ đựng quần áo của họ đã bị cấp dưới mang đi đâu đó.

Khăn tắm của Emily Poker bị chính tay Event giật phăng.

"Đứng yên đó", Event ra lệnh với giọng đanh thép.

"Chúng ta cần kiểm tra tù nhân để đảm bảo họ không mang theo hàng cấm. Làm cùng tôi và học cho kỹ vào."

"Đã rõ."

Emily Poker mặt cắt không còn giọt máu, sợ hãi nhìn trân trân về phía trước.

Ngọn lửa dục vọng cũng đang âm ỉ trong tôi, tôi không thể phủ nhận điều đó. Tuy nhiên, khi thực sự bắt tay vào làm, đây là việc tôi chẳng hề muốn chút nào.

Chứng kiến nhân phẩm con người bị chà đạp thật sự rất đau lòng.

"Dang chân ra", giọng trầm đục của Event vang lên to hơn thường lệ.

Emily run rẩy sợ hãi nhưng vẫn không chịu dang chân.

"Số 786, dang chân ra nhanh lên. Đừng để bọn tao mất thời gian!" Event đá mạnh vào chân Emily bằng đôi ủng bẩn thỉu. Cuối cùng, cô ta cũng chậm chạp làm theo.

"Giơ nách lên."

Emily dường như đã từ bỏ ý định phản kháng, ngoan ngoãn làm theo mệnh lệnh một cách chậm chạp. Cô ta bị bắt phải chìa lòng bàn chân ra, xoay vòng tại chỗ, rồi quỳ xuống.

"Wolf, lại đây. Giờ chúng ta sẽ kiểm tra tóc nó."

Người ta nói rằng các nữ tù nhân tóc dài thường lén mang hàng cấm vào tù bằng cách giấu trong tóc.

Tuân lệnh, tôi luồn những ngón tay vào mái tóc của Emily, rà soát tìm vật khả nghi. Dù cô ta vừa mới tắm xong, chấy rận và bọ vẫn rơi lả tả từ tóc xuống trong lúc tôi kiểm tra.

Cảm thấy áy náy vì lỡ tỏ thái độ ghê tởm, tôi quyết định giữ vẻ mặt lạnh tanh và chuyên nghiệp trong suốt quá trình lục soát. Trong khi đó, Event cứ hau háu nhìn cô ta, sờ soạng bộ ngực đồ sộ kia và tỏ ra thích thú khi quan sát phản ứng của nạn nhân. Hắn có vẻ tìm thấy khoái cảm trong việc thực hiện những hành vi đồi bại và tận hưởng sự khó chịu của người khác.

Thật ngạc nhiên khi ấn tượng ban đầu thường chính xác đến thế nào. Trong trường hợp của tôi, ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã chẳng ưa gì tên Event này rồi.

"Này, sao cậu không thử bóp mấy cái xem? Hàng họ cũng 'ngon' phết đấy", Event gạ gẫm.

Tôi ngạc nhiên nhìn quanh, nhưng chẳng có tên lính canh nào thèm để ý đến tôi.

Trái lại, vài tên cai ngục và người phục vụ cũng đang sàm sỡ các nữ tù nhân để thỏa mãn thú tính, cứ như thể đây là một ngày hội vậy.

Tôi vờ như không nghe thấy hắn nói gì và tập trung kiểm tra tóc cô gái.

"Tiếp theo, chổng mông lên (tư thế bò bốn chân)", Event ra lệnh.

Emily thoáng lộ vẻ bàng hoàng, nhưng rồi cũng đành tuân theo.

"Để xem nào..." Một cảnh tượng khó mà diễn tả thành lời diễn ra ngay trước mắt tôi.

"May mà hôm nay là tù nữ đấy, chứ bọn tù đực rựa cũng phải làm thế này. Cái nghề này cũng 'chua' lắm chứ bộ", Event lầm bầm trong khi hắn vạch mông Emily, hay đúng hơn là tù nhân số 786 ra.

Có lẽ tốt hơn hết là tôi nên tránh gọi tên tù nhân. Nếu cứ nhớ tên từng người, tôi cảm giác tâm trí mình sẽ vỡ vụn mất.

"Được rồi, xong. Đứng dậy mặc đồ vào."

Đồng phục tù nhân có màu xám xịt với họa tiết mũi tên đen to tướng chạy dọc sống lưng. Nó là một chiếc váy liền thân, kiểu dáng cực kỳ đơn giản và thô kệch.

Khi trời lạnh, họ chỉ được phát thêm một chiếc áo khoác dày để mặc bên ngoài.

Khi tù nhân số 786 mặc xong bộ đồng phục, nước mắt lưng tròng, tôi không khỏi cảm thấy nhẹ nhõm như trút được gánh nặng ngàn cân.