♤(góc nhìn main)
“H-hm……?”
Tôi tỉnh dậy vì cảm thấy khát nước.
Mặc dù hôm nay là ngày nghỉ, nhưng tôi lại tỉnh dậy giữa chừng. Đồng hồ lúc này mới chỉ điểm sáu giờ sáng.
Tôi không chắc có phải là do hôm qua tôi lên giường ngủ mà không đi đánh răng hoặc là do miệng của tôi bị khô hay không.
“…..Mình tốt hơn hết là nên đi đánh răng.”
Bình thường vào ngày nghỉ, nếu tôi mà thức giấc bất chợt như này thì tôi nằm xuống và ngủ tiếp đến tận trưa mới dậy, nhưng bằng một vài lý do nào đó, hôm nay tôi lại không muốn ngủ tiếp tí nào cả.
Tôi đi đến phòng tắm, rửa mặt rồi sau đó đánh răng.
Sau đó tôi vào căn bếp để tìm thứ gì đó giải tỏa cơn khát thì thấy một bọc thức ăn được đặt ở trên bàn.
“…..Đây là.”
Trứng rán, súp miso, và cơm.
Tôi đã rất bất ngờ khi mẹ tôi lại làm đồ ăn sáng cho tôi vào lúc sáng sớm như vậy.
Tuy nhiên bên cạnh đó là một tờ giấy với một dòng chữ to và rõ ràng:
[Ăn từ từ thôi.]
Mẹ mình vẫn chu đáo như mọi khi…Ơ từ từ, đây không thể nào là chữ viết tay của mẹ mình được.
Tất nhiên, nó cũng không thể nào là của bố tôi được. Chỉ có duy nhất một người mà tôi đang nghĩ đến lúc này...
“Senpai…….”
Chị ấy thậm chí còn thức dậy sớm hơn cả tôi chỉ để có thể chuẩn bị bữa sáng này dành cho tôi.
Chỉ vài ba món đó thôi, nhưng khi mà có ai đó đối xử tốt với tôi, thì khi đó tôi lại cảm thấy có chút lo lắng hoặc là cảm thấy mặc cảm tội lỗi.
Tôi sẽ gửi lời cảm ơn đến chị ấy vào lần tới chúng tôi gặp mặt.
Nếu như tôi mà biết nơi ở chị ấy, tôi đã có thể nói lời cảm ơn chị ấy một cách dễ dàng hơn.
Nhưng không may, tôi thậm chí còn không biết cả số điện thoại của chị ấy nữa.
Việc chị ấy nấu ăn cho tôi hai ngày khiến tôi liên tục hiểu nhầm về mối quan hệ giữa chúng tôi... Nhưng chúng tôi còn chưa là bạn bè mà.
Trừ khi chúng tôi phải là một đôi tình nhân thì mới giải thích được những điều chị ấy làm.
Thậm chí hôm nay, tôi còn chả biết được chị ấy đang ở đâu hoặc chị ấy đang làm gì.
Có thể chị ấy đang đi hẹn hò với một người nào đó.
Ý tôi là, chị ấy có thể là đang ngủ trong vòng tay của ai đó rồi cũng nên.
“Senpai……”
Tim tôi chợt thắt lại khi tôi tưởng tượng ra đến mấy cái cảnh mà tôi không muốn tí nào.
Liệu đó có phải là tôi đang cảm thấy ghen tị?
Tôi đoán là tôi thích Senpai.
…Tôi không chắc nữa, nhưng tôi không thể không lo lắng cho Senpai.
“…Haa. Kaneko nó cũng nói rằng hôm nay nó cũng đi hẹn hò nữa.”
Tôi muốn có ai đó lắng nghe tiếng lòng của tôi.
Nhưng…không ai cả.
Tôi không có ai mà có thể khiến tôi cảm thấy bị xao nhãng cả.
Điều đó khiến tôi nhớ lại rằng tôi là một kẻ cô độc đến nhường nào.
“…Mình sẽ ngủ một lúc sau khi ăn xong vậy.”
Tôi ăn bữa sáng mà chị ấy đã chuẩn bị cho tôi.
Mặc dù các món ăn đó đã nguội lạnh, nhưng hương vị của nó thì vẫn đậm đà nên tôi đã ăn nó một cách ngấu nghiến và rồi nhanh chóng quay trở lại phòng mình.
Vào ngày nghỉ, tôi thường dành thời gian của mình để ở lì trong phòng, ăn một chút gì đó để lót dạ vào buổi trưa, rồi lại nằm dài ra trong phòng.
Tôi còn ngủ gật trong khi đang xem trận đấu bóng chày trên TV nữa mà.
Một ngày nghỉ của tôi kết thúc như vậy đó.
Thực sự là một ngày vô vị mà.
……Tôi tự hỏi liệu Senpai làm gì vào ngày nghỉ nhỉ?
Hay liệu chị ấy có bạn trai hoặc là…….
♡ (góc nhìn nhà gái)
“Chào buổi sáng, Tokiwa-kun.”
Sáng sớm tinh mơ.
Tôi làm bữa sáng cho anh ấy và rồi cất tiếng chào buổi sáng trước cửa phòng anh ấy.
Tôi đã nghe từ mẹ chồng mình rằng Tokiwa-kun thường chỉ quanh quẩn bên trong phòng mình vào ngày nghỉ.
Fufufu, em yêu anh, bình thường thì anh chẳng quan tâm đến sự đời, nhưng lại thể hiện được bản lĩnh của chính mình vào những thời khắc quan trọng nhất.
Em yêu tất cả của anh.
Em chắc chắn là anh đang say giấc nồng ở trong đấy.
Hôm qua, em đã lén ngắm khuôn mặt đang ngủ của anh và...
Đáng yêu quá.
Em đã không thể kiềm được lòng mình mà chạm vào má của anh.
Ehehe, cơ thể của Tokiwa kun ấm quá.
“……Em không muốn đánh thức anh đâu, nên là hẹn gặp anh vào lần sau.”
Tôi hôn lên trên cửa phòng của anh ấy và rồi đi xuống tầng dưới.
Nhưng chả phải là anh luôn ở nhà một mình như vậy mà không cảm thấy cô đơn sao?
Tokiwa kun cũng là một thằng con trai mà, nên em chắc là anh ấy rất thích đi hẹn hò, phải không nhỉ?
Tôi cũng muốn Tokiwa lại tặng cho tôi một con thú nhồi bông một lần nữa.
Hình như có một khu trung tâm trò chơi ở gần nhà ga thì phải.
Có quá nhiều người xấu ở đó, và tôi sợ phải đi đến đó một mình lắm, do vậy em mong anh sẽ đi đến đó cùng em♡
“Tôi tự hỏi là khi nào Tokiwa kun sẽ thức giấc đây.”
Bây giờ mới có 4:00 sáng.
Tôi có thể đợi anh ấy ở trong nhà bếp, nhưng tôi không nghĩ rằng anh ấy có thể ăn được nếu tôi ở đây, do vậy tôi sẽ đi ra ngoài khi anh ấy ăn sáng xong
“Mình có thể thấy được bên trong nhà bếp từ vườn. Phù, không khí hôm nay trong lành quá.”
