Tình cảm của senpai xinh đẹp nhất trường dành cho tôi bỗng dưng tăng vọt và senpai trở thành yandere??

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi muốn làm trai bao nên quyết định để Yandere bao nuôi

(Đang ra)

Tôi muốn làm trai bao nên quyết định để Yandere bao nuôi

Ryo Harakuza

Đây là câu chuyện về Akira và hành trình đầy sóng gió nơi học đường, nhằm mục tiêu trở thành một tên trai bao được Yandere bao nuôi…!

3 10

Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

(Đang ra)

Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

礼存羊

Bí ẩn lớn nhất Thế Giới ở thế kỉ 21 trên Trái đất: Công Chúa Diệt Thần Luo KeKe đang che giấu điều gì, để mà khiến cả những Thợ săn lẫn Anh Hùng cũng phải khuất phục?Luo Keke:"Em chỉ là 1 cô bé nhỏ nh

98 1158

Trái Tim Tôi Là Của Một Ông Chú

(Đang ra)

Trái Tim Tôi Là Của Một Ông Chú

Shimano Yuhi

Hãy cùng theo dõi câu chuyện về hành trình của ông chú ấy.

17 86

Đáng lẽ tôi sẽ không bao giờ yêu em

(Đang ra)

Đáng lẽ tôi sẽ không bao giờ yêu em

Katsura Ikada

Đây là câu chuyện về một mối tình ngang trái, mong manh, lẽ ra không nên tồn tại giữa hai con người ấy.

5 22

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

121 3891

WN - Chương 24- nửa sau

(góc nhìn main)

“Senpai…….”

Tôi vô thức nhìn lên trên trần nhà trong khi vẫn còn ngâm mình trong bồn tắm.

Hôm nay tôi tắm kĩ hơn mọi khi.

Tất nhiên, tôi không muốn Senpai ngửi thấy mùi hôi của mình.

Mặc dù có vẻ chị ấy còn không quan tâm về mùi hôi của tôi.

Nhưng nếu chị ấy đã ép tôi đi tắm đến như vậy thì tôi cũng phải chú ý đến vấn đề đó.

“…..Nóng vãi. Mình cảm thấy mình sắp thành gà luộc rồi, mình nên rời khỏi đây thôi.”

Hôm nay tôi cảm thấy nước nay nóng hơn mọi khi.

Nghĩ lại thì, tôi tắm như thể đó là điều hiển nhiên, nhưng Senpai cũng chuẩn bị nó cho tôi mà.

…Tôi ăn những món mà Senpai nấu ở nhà tôi và đi tắm với nước nóng mà chị ấy đã chuẩn bị cho tôi.

Cứ như kiểu chúng tôi là một cặp vợ chồng son vậy.

Chị ấy mà biết tôi có suy nghĩ này, chắc chị ấy nhìn tôi bằng nửa con mắt mất.

Nên là cứ như bình thường thôi…….

Chà, tôi đoán là Senpai đã về nhà rồi.

“Ah.”

Khi tôi ra khỏi phòng tắm, Senpai vẫn đang ở trong phòng bếp.

Chị ấy vẫn ngồi ở đấy, uống trà và lặng lẽ sử dụng điện thoại.

“Ah, cậu nay ra sớm nhỉ.”

“V-vâng, đúng thế.”

“Nước tắm nay thế nào?”

“N-nó rất ổn.”

“Hiểu rồi. Liệu cậu sẽ lên giường đi ngủ chứ?”

“V-vâng, đúng là như vậy.”

“Tôi hiểu.”

Chị ấy lại một lần nữa nhìn vào chiếc điện thoại của mình.

Tôi đã ăn no và còn tắm xong rồi, nên tôi muốn trở về phòng của mình và đi ngủ, nhưng tôi làm sao có thể để mặc chị ấy ở đây một mình được.

“Um, chị đang đợi mẹ em về à?”

“Không, tôi chỉ ngồi ở đây thôi. Điều này gây khó dễ cho cậu à?”

“Ch-chị làm sao có thể gây khó dễ cho em được.”

“Thế thì tốt. Oh, bên cạnh đó, cậu có muốn ăn đồ tráng miệng sau bữa tối này không?”

“Tráng miệng?”

Senpai,dường như nói nhiều hơn mọi khi, đang lấy ra một cốc nhỏ từ trong tủ lạnh ra.

“Pudding, cậu không thích nó à?”

“Kh-không, em thích nó chứ. Um, chị làm cái này cho em à?”

“Đúng rồi. Có vẻ như câu không vui khi tôi làm nó à?”

“Tất-tất nhiên là không……um, e-em ăn được chứ?”

“Vâng.”

Bằng cách nào đó, bánh pudding, được làm bởi Senpai, đã được đặt ở trên bàn rồi.

Khi tôi còn đang ngồi phía trước bánh pudding, Senpai đã đưa cho tôi cái thìa y hệt lúc mà tôi chuẩn bị ăn cà ri.

Tôi quyết định cắn một miếng sau khi đã bỏ lớp ni lông cuộn quanh cái cốc.

“….Umm. Nó ngon phết!”

Pudding nó ngon tới mức mà tôi đã vô thức thể hiện niềm vui sướng của mình mà quên mất rằng tôi còn đang nói chuyện với Senpai.

Tôi không thể không nhìn vào chị ấy, và rồi đôi mắt tôi đã nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của chị ấy.

“Ah, x-xin lỗi……”

“Không sao, nó ổn cả. Sau khi cậu ăn nó xong, cậu có muốn đi nghỉ chứ?”

“E-em đoán là vậy. Thế còn Senpai?”

“Tôi sẽ nghỉ ngơi một lúc và dọn dẹp nó.”

“…Em xin lỗi chị. Um, kể cả khi đó là yêu cầu của mẹ em muốn nhờ chị làm một việc gì đó mà chị không thích, thì chị có thể từ chối nó được mà, không sao đâu chị.”

“Tôi đánh giá cao lời góp ý của cậu. Nhưng tôi ổn.”

“Haa.”

Tôi vẫn chả thể nào có thể hiểu được rằng sao chị ấy có thể làm việc không công cho mẹ tôi được cơ chứ, hay thậm chí là có mối quan hệ tốt nữa cơ chứ.

Sau khi ăn xong bánh, Senpai nhanh chóng dọn cốc và thìa ở trên bàn.

Sau đó, tôi nói với chị ấy [Chị đi nghỉ đi] nhưng tôi cuối cùng vẫn bị chị ấy nhắc khéo lên phòng.

Tôi thật lòng muốn giúp chị ấy, và cũng là bởi chúng tôi hôm nay đã cởi mở với nhau nhiều hơn, nên tôi vẫn muốn có thể tiếp tục được trò chuyện với chị ấy, nhưng chị ấy thì cứ muốn yêu cầu tôi đi ngủ đi, tôi cảm thấy chị ấy thực sự muốn tôi trở về phòng của mình, do vậy tôi đành phải nghe theo.

Khi tôi quay trở lại phòng mình, tôi nhận ra rằng mình quên mất chưa đi đánh răng, nhưng tôi cảm thấy như mình không muốn rời khỏi phòng mình lần nữa, nên tôi đã đi thẳng lên giường và nằm ngủ.

Vị ngọt vẫn còn trong miệng tôi chắc chắn đã làm trong tim tôi cảm giác được lấp đầy và bùng nổ trong tâm thức.

♥ (góc nhìn nhà gái)

“Ehehe, em lại có được cái thìa của anh nữa rồi….Tokiwa kun.”

Tôi cho nó vào miệng mình.

Nó thật ngọt.

Nhưng có thứ nó còn ngọt hơn cả pudding đang kích thích tôi.

“Haa…….mình đã nói chuyện rất nhiều với Tokiwa kun. Mình đã quá lo lắng tới cái mức mà mình đã làm ướt khắp xung quanh chỗ ngồi, mong là anh ấy không để ý đến nó.”

Tôi đã cố gắng hết sức để có thể giấu đi niềm hân hoan của mình.

Tôi thật sự muốn phá hỏng anh ấy nhiều hơn nữa, nói chuyện với anh ấy nhiều hơn nữa, nhưng nó vẫn còn quá sức với tôi.

Tôi không giống như mấy con đàn bà thô tục- khi nhìn thấy một người đàn ông thì lập tức vồ lấy và cố gắng chiếm đoạt lấy người đàn ông đó.

Tôi là người phụ nữ duy nhất có thể nghĩ cho Tokiwa kun và hành động vì anh ấy mà thôi.

Bên cạnh đó, ngày mai là ngày nghỉ rồi.

Chúng tôi có thể dành thời gian cho nhau nhiều hơn.

“Mình nghĩ là anh ấy đã ngủ rồi.”

Tôi không phải là gánh nặng của anh ấy.

Tôi không muốn làm phiền giấc ngủ của anh ấy.

Khi tôi đã chắc chắn là anh ấy đã ngủ rồi, tôi đã rời đi trong im lặng.

“Ehehe, nhưng cho phép em được nhìn vào khuôn mặt anh lúc ngủ nhé.