Thánh nữ trường tôi, người mà tốt bụng với mọi người nhưng chỉ thích cắn mỗi mình tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 33

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 143

Wn - Chương 06

“Phản ứng này…!? Đừng có nói tin này chuẩn nha!? Làm thế nào mà một kẻ cuồng tín và luôn cô độc như ông mà lại có bạn gái được thậm chí còn là thánh nữ nữa cơ chứ? Điều này là sự thật sao? Ông từng hứa với tôi sẽ không có bạn gái cho đến khi chúng ta tốt nghiệp mà!! Thế mà ông lại phản bội tôi mà thành người yêu của Ichijoji Hatsuyuki sao??”

Cái giọng điệu đậm chất sân khấu này chính là đặc điểm nổi bật của cô bạn tên là Saraku Negusa này. Nói không ngoa thì cô ấy trông giống hệt một diễn viên vậy…nhưng thực sự thì nhìn cô ấy giống thật. Cô ấy cũng khiến cho người khác phải hiểu lầm về cả ngoại hình của cổ luôn khi cô cắt tóc giống kiểu con trai nhưng thực tế lại là một thành viên của câu lạc bộ nhiếp ảnh cơ. Dù sao thì, chả có lý do gì mà tôi lại phải nói thật cho cô ấy biết cả.

“Hả? Nếu tôi mà có quan hệ với Hatsuyuki san thì bà có quyền gì mà phàn nàn?? Và chính bà là người đơn phương ép tôi không được có người yêu mà.”

“Vãi, ông gọi Ichijoji-san bằng tên riêng luôn?? Vậy tin đồn là riel rồi! Cả làng cả tổng ra đây mà xem này, thanh niên trong lời đồn có quan hệ với thánh nữ của chúng ta đã gọi thẳng tên riêng của cổ mà không thèm giấu diếm đi luôn này.”

“Cái!? Bà gài tôi, phải không!?””

Chắc chắn đây là cái bẫy mà cô ấy giăng ra từ ngay câu đầu tiên luôn ạ. Thế mà tôi lại không nhận ra cơ chứ, giờ thì bị hớ rồi…Thế là một cơn địa chấn đã rung chuyển ngay bên tôi…

“Thật à!? Điều đó là thật à Takekiyo-kun!?”

“Thiệt luôn tín đồ trung thành nhất của giáo phái giờ đã có bước lớn với thánh nữ luôn sao!!”

“Từ đã! Nhưng thằng này nó bị gọi là cuồng tín mà… không thể nào tin đồn này là thật được.”

Tất cả bọn họ đều bị sốc luôn rồi…

“...Nhưng nhìn bọn họ có vẻ hợp nhau đây chứ?”

“Chà, chà mặc dù chúng ta ở địa vị cao hơn trong xã hội, nhưng giờ chúng ta có còn ở thời phong kiến nữa đâu mà quan trọng đến cái địa vị giai cấp này chứ.”

Có vài người ủng hộ cái mối quan hệ này và họ tiếp tục nói:

“Khi xem xét đến tài năng, tính cách và điểm số thì chả phải Yoshihisa của chúng ta đây hoàn toàn xứng đôi vừa lứa luôn ấy.”

“Nếu như thằng này nó không…”

Móa nhà nó, chúng nó là chủ nô sao mà còn đi cân đo đong đếm giá trị của tôi cơ chứ. Mặc dù sau tin này, lớp tôi chia làm ba phe nhưng nhìn chung tin này có vẻ không xấu như tôi nghĩ…

“Chúc mừng nha, Takekiyo-kun!!”

Một vài người tiến đến và chúc mừng tôi với nụ cười trên khuôn mặt….

“Nhưng kể cả khi tôi chấp nhận cái câu chúc mừng của mấy người, thì cuồng tín là cái quái gì vậy? Từ khi nào mà tôi lại bị đặt cho cái biệt danh này vậy?”

Tôi nhăn trán lại, không tài nào mà nhớ nổi từ khi nào mà tôi lại có cái tên này luôn. Cả lớp tôi nhìn tôi với vẻ không thể tin nôi và sau khi chúng nó trao đổi với nhau qua ánh mắt thì con bạn thân của tôi nó nói:

“Ể? Ông không biết là ông bị gọi như vậy từ trước đến nay hả? Kể cả khi ông đã làm tất cả những điều đó sao? Ông thật sự không biết tại sao ông bị gọi như vậy à?”

“Tooi chả hiểu bà đang nói gì cả??”

“Thì bởi ông được yêu bởi thánh nữ, con gái của chủ tịch hội đồng trường và cũng là người được tất cả học sinh yêu quý và được giáo viên đánh giá cao…Ichijoji Hatsuyuki.”

“Ừ những điều này là hiển nhiên nhưng mà làm thế quái nào mà bà lại phóng đại tôi thành người như vậy cơ chứ. Giờ tôi không thể bình tĩnh nổi nữa, cậu làm tôi sợ rồi đấy.”

“Sao ông lại không thừa nhận mà lại cố thanh minh mình không phải người như thế? Ông rõ ràng là một kẻ bám đuôi và ông rõ ràng là một tín đồ tôn thờ Ichijoji-san đến mức điên cuồng, phải chứ?”

Cô ấy nhìn tôi với ánh mắt sắc lạnh. Saraku-san là một người bạn tốt, là một học sinh xuất sắc và đối với tôi cô cũng là một người bạn khác giới thân thiết nữa. Tuy nhiên, khi nhắc đến Ichijoji Hatsuyuki thì cô ấy trở nên vô cùng mù quáng và bốc đồng.

“Tooi không tin là ông không nhận ra điều đó luôn.”

Dù vậy, cô ấy không ngờ tôi lại không ý thức được sự cuồng tín của chính mình. Cổ nhún vai và bắt đầu giải thích như kiểu “Sao cũng được”.

“Có thằng nào mà lại đi bảo vệ Ichijoji san từ trong bóng tối như ông để rồi sau này không có thằng nào dám theo đuôi cô ấy nữa”

Cô ấy tiếp tục nói…

“Con đường mà thánh nữ thường đi đến trường mỗi ngày đều được quét sạch đến mức mà chả hề có một hòn đá nào có thể cô ấy bị thương.”

Tại sao tôi lại không hề biết gì về việc này nhỉ? Mặc dù phần đầu tiên là thật, nhưng phần còn lại chắc chắn không phải do tôi làm…

“Có thế mà cũng gọi tôi là như vậy sao? Mặc dù tôi chỉ âm thầm giúp đỡ cô ấy từ phía sau nhưng nếu như không ai nói cho cô ấy biết về sự tồn tại của tôi thì tôi vẫn chỉ là người thường trong mắt thánh mà thôi?”

“Nhưng Ichijoji san là thánh nữ mà, phải chứ? Cô ấy có thể đem đến niềm vui cho tất cả mọi người mà không hề phân biệt ai với ai cả, cậu hiểu chứ?”

“Hả…Sao cậu tự đánh giá bản thân thấp thế?”

Vì rằng tôi đã làm cho mọi chuyện rối um lên, tôi đã bị bóp méo và biến thành một tên tội phạm kinh tởm…thế mà mình lại chả hề biết cơ chứ.

“Chà, chẳng giúp gì được đâu, bỏ qua chuyện đó sang một bên đi. Chúc mừng, cuối cùng ông cũng đã hiện thực hóa được tình yêu đơn phương mãnh liệt của mình kể từ lễ nhập học. Là một bạn cùng lớp và trên hết là một người bạn thân, tôi mừng cho hạnh phúc của ông!!”

Saraku nở một nụ cười duyên dáng, trong khi tôi cười gượng để che đi cái suy nghĩ đầy tội lỗi của mình.

“Chà, cảm ơn bạn tốt!! Tôi không tin là bà vui đến thế!!”

“Nhưng ông vẫn đáng nghi lắm, biết không? Ông đã gặp cô ấy khi nào, ở đâu và phát triển mối quan hệ của mình như thế nào? Hãy kể cho tôi nghe như một lời chúc phúc đi. Ồ, trước đó, chúng ta nên có một cái ôm chúc mừng chứ?”

“Lại nữa rồi, Saraku. Làm ơn đừng có nói những câu dễ gây hiểu lầm như vậy chứ?”

“Ể? Nhưng nó chỉ là cái ôm thôi mà!!”

“Không là không!”

“Được rồi, chỉ là ôm cầu phúc rồi.”

“Haah… Được rồi. Lại đây.”

Tôi dang tay mình ra và chẳng mấy chốc cảm nhận được một cảm giác mềm mại bao bọc lấy cơ thể mình. ‘Vãi sao mềm thế’ tôi nghĩ trong khi cả lớp nhìn tôi và cười chừ. Cái này không đơn thuần là buồn bực hay ghen tị từ lớp học mà cái này đối với tôi chỉ là một sự bất ngờ mà thôi, bởi vì dù rằng tôi có nhiều người bạn thích tôi thì Saraku san vẫn khá đáng yêu. Nhưng rồi mọi thứ cũng quay trở lại với ván cờ thực tế khi người mà tôi muốn né tránh nhất trên trường này đã xuất hiện ngay trước cửa lớp học tôi.

“Xin lỗi, Yoshihisa-kun có ở đây không?”

“Áaa!”

Bầu không khí ngay lập tức đóng băng lại bởi Ichijoji Hatsuyuki, tâm điểm của cuộc bàn tán đã bước vào lớp học này. Khoảnh khắc mà cô ấy chứng kiến tôi đang ôm một người phụ nữ xinh đẹp khác, nụ cười thánh thiện thường thấy trên môi cô ấy đã biến mất và ném cho bọn tôi một ánh nhìn chết chóc.

(CON ĐĨ ĐẤY LÀ AI VẬY?????)

Dòng suy nghĩ của cô khựng lại giây lát rồi trở lại với ánh mắt nheo lại đầy sát khí. Cả lớp cảm nhận được một áp lực nặng nề, đáng sợ và một cái lạnh thấu xương.

(Cái gì đây, cái gì đây…Thế này thì tệ quá, tệ quá! Lừa tình sao? Lại kiểu sao anh từ chối em để đi theo con ả kia đấy hả?)

Trong khi đó, những lời xì xào trong lớp càng khiến tình hình tệ hơn...

“Đến cả thánh nữ còn phản ứng như này sao? Tớ cứ tưởng lời đồn là lời đồn thôi nhưng ai dè nó lại là thật cơ chứ.”

"Ái chà chà, bị bắt quả tang ôm gái lạ ngay trước mặt cả lớp, ông cháu này chán cơm thèm phở rồi hả?"

Tôi hoang mang tột độ vì tôi không thể lường trước được tình huống oái oăm này. Còn Saraku thì vẫn cứ bình chân như vại, không quan tâm đến tình thế của mình trong khi đó nhiệt độ xung quanh Hatsuyuki tụt đến mức thấy tuyết xung quanh luôn rồi.

(Đồ phản bội! Yoshihisa-kun, anh không những trêu đùa con tim bé nhỏ của em mà lại còn khoe ngay một con tình nhân mới như là đang thách thức vậy…em không bao giờ tha thứ cho anh!)

Cô ấy từ từ tiếp cận chúng tôi từng bước, từng bước…khiến cho mọi người phải né vào đứng ở một góc trong khi tay cầm sẵn bim bim để hóng chuyện.

(Ôi vãi, cô ấy gần quá!! Chưa gì đã thấy quan tài rồi!! Mình nên làm gì? Chạy? Nhưng nếu mình chạy thì Saraku sẽ bị liên lụy mất!)

(Ối ối! Đây là ghen à? Nhưng sao…À chúng tôi đang ôm nhau. Hiểu lầm là điều không thể tránh khỏi. Chà, tôi phải giải thích rõ ràng cho cô ấy hiểu đây là bạn tốt của tôi!)

“Bình tĩnh lại đi, Hatsuyuki... Đây chỉ là hiểu lầm và anh có lý do chính đáng cho việc này! Bình tĩnh…Này Saraku, giúp tớ giải thích cho cô ấy hiểu về tình huống của chúng ta với”

Cuối cùng trong lớp chỉ còn vang lên là tiếng bước chân của Hatsuyuki. Chưa tới mười giây, cô ấy đã đứng ngay trước mặt chúng tôi. Khi tôi còn đang nghĩ tới việc bước lên phía trước và che cho Saraku khỏi nguy hiểm thì Saraku đã rất nhanh quay sang và cười nói vui vẻ:

“Chào đằng đấy!! Rất vui được gặp cậu, Ichijoji-san! Tớ là Negusa Saraku, bạn thân của Yoshihisa. Cậu là bạn gái mới của anh ấy nhỉ? Chúng tớ lâu ngày mới gặp lại nên…”

(Cái quái gì thế này!!! Thế quái nào mà cô ấy có thể nói chuyện bình thường được với Hatsuyuki vậy? Tim cậu ta tạc bằng đá hay gì à?) 

“Rất vui được gặp cậu, Saraku-san. Cậu có thể gọi tớ là Hatsuyuki.”

Mặc dù trên khuôn mặt vẫn đang nở một nụ cười thân thiện,nhưng ánh mắt như hố đen của cổ đang liếc nhìn tôi như kiểu đang muốn tống tôi xuống địa ngục vậy. Khá chắc là cô ấy còn đang lên kế hoạch khử chúng tôi luôn ấy chứ?

“Cơn gió nào mang cậu tới đây vậy? À chết, tớ xin lỗi cho câu hỏi ngu ngốc này. Còn gì khác ngoài gặp Yoshihisa cơ chứ? À…chúng tớ chỉ đang nói chuyện cậu đấy. Cậu có muốn nghe không? Về việc cậu ấy là một kẻ cuồng tín ấy... Ồ, hay là cậu biết rồi? Mà tớ đoán là cậu chưa nghe đâu.”

"Kẻ cuồng tín? Là sao?"

"Hả, cậu không biết à? Đó là câu chuyện về một tên ngốc chuyên lẻn theo Thánh nữ của một trường nọ và loại bỏ trước các chướng ngại vật, nhưng lại không để cho người ta biết về sự tồn tại của mình... Cậu hứng thú chứ?"

Hatsuyuki chậm rãi nhấm nháp và nuốt lấy nội dung vừa được nói ra với một nụ cười nhếch mép. Có vẻ như đây là một câu chuyện về tôi mà cô ấy chưa biết. Và, cô ấy quyết định rằng cô gái trước mặt mình không phải là kẻ thù.

(Tuy nhiên, vẫn chưa được. Mình vẫn chưa hỏi tại sao cô ta và Yoshihisa lại ôm nhau.)

Chừng nào cô ấy chưa hỏi, cô ấy không thể xác định liệu Saraku có vô hại hay không.

“Thật thú vị. Yoshihisa-kun chưa từng nói gì nhiều về bản thân mình cả.”

“Đúng thế, đúng thế. Yoshi lúc nào cũng ngưỡng mộ cậu, nên hẳn là cậu đã phải vất vả lắm mới có thể trở thành bạn gái một tên kỳ quặc. Ờm, à, ừm…ồ đúng rồi! Tớ chưa xin lỗi về việc đó. Chúng tớ vừa nãy chỉ ôm nhau vì tớ khi ấy rất vui khi biết cậu đã trở thành bạn gái của Yoshi thôi. Tớ cũng có người yêu rồi, do vậy tớ không muốn cậu hiểu lầm tớ vì tình bạn của chúng ta và sau này.” 

Nhân tiện, 'Yoshi' thực ra là biệt danh mà cô ấy đặt cho tôi và luôn dùng nó để trêu tôi.

(Hình như cô ấy nói hơi nhiều rồi. Thế còn Hatsuyuki…hả? Tôi đang mơ sao?!)

Khi lén nhìn vào khuôn mặt của “người yêu” tôi, tôi chố mắt luôn vì rằng cô ấy đã nở một nụ cười rạng rỡ và nhanh chóng bắt tay Saraku bằng cả hai tay luôn.

“Trở thành bạn bình thường quá? Tớ nghĩ chúng ta phải trở thành bạn thân mới đúng!”

"Ồồ! Thật á?! Tuyệt vời! Vậy thì, từ nay chúng ta là chị em tâm giao! Đôi bạn hoàn hảo!"

(Cái này hình như nó không có trong kịch bản thì phải…)

Hatsuyuki háo hức nghiêng người về phía trước và Saraku với vẻ tự hào một cách khó hiểu, nắm chặt tay cô ấy.

Thật là một khung cảnh ấm áp làm sao.

“Tớ sẽ nói chuyện với cậu mọi lúc kể cả khi giờ giải lao đến khi giờ tan trường luôn! Ồ, bên cạnh đó, tớ thuộc câu lạc bộ nhiếp ảnh nữa. Tớ có nhiều chuyện hay về Yoshi với cái máy ảnh đấy…”

“Tất nhiên, sao lại không nhỉ?”

(Ối, sao giờ nó lại thành ác mộng rồi????)

Đối với thánh nữ, Saruku là người bạn cùng giới đầu tiên. Trong khi tôi còn đang muốn tận hưởng cái khung cảnh này sau cánh gà, tôi cũng đã phải lên kế hoạch tránh khỏi tâm điểm của tranh luận thứ có thể khiến tôi bị bắt vì các hành vi sai trái trước đây của tôi.

(Chuồn nhẹ khỏi đây thôi, mình phải giữ im lặng ở mức tối đa…Mong là không bị để ý)

Trong lúc tôi đang cố gắng chuồn khỏi nơi đây, một vài đứa trong lớp tôi nhìn tôi rồi cười trừ và cũng bối rối, nhưng không ai trong số họ muốn ngăn tôi lại cả. Có lẽ họ dường như cũng thông cảm cho tôi về việc tại sao tôi phải chuồn ra khỏi lớp học.

Ngay khi ra đến hành lang, tôi chạy thật nhanh đến đó.

(Tôi không tin là ông là người có thể lan truyền thông tin này nhanh như cháy rừng được…Nhưng ông không biết rằng kể cả khi ông có là người trên cơ tôi thì ông không nghĩ là tôi cũng có cách để kéo sập cái ghế của ông hay sao?)

Chỉ trong vài phút, tôi đã ở trước cửa phòng hiệu trưởng.