Tay Trắng Lập Nghiệp, Batman Đập Nát Giấc Mộng Làm Giàu Của Tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3114

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2401

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6692

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 15

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 499

Tập 1: Kẻ Làm Thuê Trời Chọn - Chương 005: Save

Nói chung, Mã Chiêu Địch tin rằng trên đời không ai sinh ra đã là quỷ dữ. Có lẽ quy tắc này ở thế giới này sẽ vấp phải vài ngoại lệ, nhưng Victor Fries không nằm trong số đó.

Ông ta vốn là một thiên tài về đông lạnh học, cùng vợ mình là bạn đời tri kỷ của nhau. Nhưng như Drake vừa kể, vợ ông cũng mắc một căn bệnh nan y mà trên toàn thế giới cũng không có phương pháp cứu chữa hữu hiệu.

Ông ta là một thiên tài không chịu khuất phục, và cũng là một người chồng yêu vợ tha thiết. Ông không tuyệt vọng gục ngã, mà bắt tay vào nghiên cứu căn bệnh của vợ mình, hy vọng tìm ra phương pháp chữa trị.

Nhưng bệnh tình của vợ ông đã trở nặng, thời gian không còn nhiều. Vì vậy, ông ta đã vận dụng tài trí của mình, chế tạo ra một thiết bị đóng băng công nghệ cao. Công nghệ này có thể đóng băng trạng thái sống của vợ ông, giúp ông câu giờ để tiếp tục nghiên cứu.

Song, cũng như cái tông màu u tối của Gotham, câu chuyện dù đẹp đẽ đến đâu, khi rơi vào đây đều sẽ trượt dốc không phanh. Một ngày nọ, công ty tài trợ cho nghiên cứu của Victor, vì lý do lợi nhuận, đã muốn chấm dứt thí nghiệm, dẫn đến xung đột kịch liệt với ông.

Cuộc ẩu đả khiến khí trong thiết bị đóng băng rò rỉ, gây ra một tai nạn nghiêm trọng. Victor sống sót một cách kỳ diệu, nhưng vụ tai nạn đã làm thay đổi cấu trúc tế bào của ông. Toàn bộ cơ thể ông ta biến thành máu lạnh, nhiệt độ cơ thể phải luôn duy trì dưới 0 độ C mới có thể sống, chỉ cần tiếp xúc với nhiệt độ phòng bình thường là sẽ chết.

Ông ta đã chế tạo riêng cho mình một bộ giáp duy trì nhiệt độ thấp, cùng các loại vũ khí đóng băng, bắt đầu dùng giết chóc để trả thù tất cả những kẻ liên quan đến vụ tai nạn. Từ đó, thành phố Gotham lại nhiều thêm một siêu tội phạm với cuộc đời bi thảm, và mất đi một nhà đông lạnh học thiên tài, uyên bác.

Ông ta vẫn tiếp tục đóng băng vợ mình, vẫn miệt mài nghiên cứu cách chữa trị, và dựa vào cướp bóc hoặc các phương thức khác để duy trì nguồn vốn điều trị. Cho đến nay, ông vẫn sống ở Gotham, và dù vậy, ông vẫn được xem là một phản diện có mức độ nguy hại tương đối thấp của thành phố này.

Trở lại thực tại.

Mã Chiêu Địch thở dài: “ Anh với tay bác sĩ mách nước cho anh có thù oán gì không?”

“...Không. Sao cậu lại hỏi vậy.”

Mã Chiêu Địch dám chắc, ban nãy Drake đã thực sự nghiêm túc suy nghĩ về mối quan hệ giữa mình và tay bác sĩ kia.

“Vậy anh có biết tình hình hiện tại của Victor Fries không?”

“Nghe nói sau một vụ tai nạn thí nghiệm, ông ấy và vợ mình đã cùng nhau mất tích.”

May quá, gã vẫn chưa tiếp xúc với Mr. Freeze. Bằng không, Mã Chiêu Địch thực sự đã chuẩn bị co giò chạy lấy người rồi.

“Vậy anh tính thế nào?”

“Tôi không biết. Tôi vất vả lắm mới cùng vợ an cư được ở đây, vậy mà giờ mọi hy vọng lại tan biến.”

Drake ôm đầu, lẩm bẩm trong tuyệt vọng: “Tôi không biết, tôi không biết. Tôi chỉ muốn hôm nay đi cướp ít tiền, để đóng viện phí tháng sau...”

Gã suy sụp ngồi trên sân thượng, bỗng dưng nước mắt nước mũi giàn giụa, gào lên chửi rủa: “Thế rồi tao lại đụng phải mày! Tao còn tin cái mồm lèo của mày, nghĩ rằng mày giúp được tao, còn dẫn mày về nhà! Tao đúng là một thằng ngu! Tao không cứu được cô ấy! Tao là một thằng ngu vô dụng... hu hu hu...”

Mã Chiêu Địch không cản gã. Gã đã kìm nén quá lâu dưới áp lực và tuyệt vọng, khóc một trận xả hết ra cũng tốt cho tinh thần của gã.

Hắn kéo chiếc ghế sắt còn lại, gạt vũng nước đọng, cũng bắt chước Drake ngồi xuống. Cái lạnh buốt thấu xương cũng xuyên qua lớp da thịt, ngấm sâu vào cơ thể hắn, mang đến cảm giác tê buốt.

Nhìn vầng hào quang mờ ảo của thành phố xa xăm, Mã Chiêu Địch khẽ thở dài trong bóng tối.

Dây mỏng thì đứt, phận khổ thì đen.

“Cạch.”

Tiếng chìa khóa tra vào ổ, cánh cửa sắt hoen gỉ bị đẩy ra, phát ra tiếng ma sát “kẽo kẹt” khô khốc.

“Drake?”

Tiếng bước chân chậm chạp vang lên. Người đi dường như không còn chút sức lực, di chuyển rất khó nhọc.

“Camila, anh về rồi.”

Mã Chiêu Địch cùng Drake bước vào nhà, thấy một người phụ nữ gầy gò, tóc đã rụng sạch, đang từ trong phòng bước ra. Cô có vẻ rất yếu, phải vịn vào tường mới đi được, tinh thần cũng uể oải, rệu rã. Thấy Mã Chiêu Địch, cô lộ rõ vẻ kinh ngạc. Mãi đến khi Drake giới thiệu xong, cô mới nở một nụ cười hiền hậu với hắn.

Nụ cười của cô rất dịu dàng. Dù cơ thể đã gầy đến mức da bọc xương, gương mặt trắng bệch không còn chút huyết sắc, nhưng qua nét mày, vẫn có thể lờ mờ nhận ra đây từng là một cô gái rạng rỡ, yêu đời.

Nhìn bộ dạng của cô, Mã Chiêu Địch đoán cô không còn sống được quá ba tháng, thậm chí có thể ngắn hơn. Dĩ nhiên, hắn chưa học y bao giờ, nhưng bất cứ người bình thường nào nhìn thấy cô cũng có thể đoán được cô sắp “gần đất xa trời”.

Trong nhà không bừa bộn như hắn tưởng, mà được Drake dọn dẹp rất sạch sẽ. Đồ đạc của người thuê trước để lại đều đã cũ, nhưng vẫn dùng được. Vợ chồng Drake dường như đã quen sống ở đây, không hề tỏ ra chê bai căn nhà thuê này, dù bằng lời nói hay cử chỉ.

Mã Chiêu Địch đang quan sát thì thấy bà Camila chậm rãi rút một khẩu súng lục từ sau lưng ra, rồi cất vào ngăn kéo trong phòng mình.

Quá rõ ràng, nếu người mở cửa vừa rồi không phải Drake, thì chín phần mười là sẽ bị nòng súng đó dí vào đầu trước.

Nhưng chỉ vài giây sau, Mã Chiêu Địch đã thấy bình thường trở lại. Đằng nào thì đây cũng là Gotham, lại còn là nhà thuê trong khu ổ chuột. Ra đường hay ở nhà mà không dắt lưng khẩu súng mới là lạ đời nhất.

Nói vậy, khẩu súng của Drake lúc nãy là thật hay giả?

Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Mã Chiêu Địch. Ngay sau đó, hắn thấy Drake bước vào phòng ngủ, rút khẩu súng đi cướp ban nãy ra, lắp nó với một băng đạn trong túi gã, rồi cất chung vào ngăn kéo.

Cũng may. Tuy là súng thật, nhưng ít nhất là lúc bị dí súng vào trán, súng không có băng đạn.

Không, nghĩ kỹ lại vẫn thấy cay.

Mã Chiêu Địch liếc nhìn Cửa hàng của mình. “Điểm Lưu Tân Thủ” vẫn đang ở trạng thái chưa sử dụng. Giả dụ lúc nãy ăn một phát đạn trong tình trạng đó, huyền thoại “Tay Trắng Lập Nghiệp” ở dị giới của hắn có thể hạ màn được rồi.

Hắn cân nhắc một chút, rồi lập tức sử dụng “Điểm Lưu” ngay tại căn nhà này.

“Sử dụng Điểm Lưu thành công. Điểm Lưu này có 20 lượt tải lại, thời hạn không giới hạn. Trong trường hợp rơi vào trạng thái cận tử, ngài có thể lựa chọn tải lại Điểm Lưu này, hoặc từ bỏ.”

“Xin lưu ý, có thể tồn tại tối đa 5 Điểm Lưu cùng lúc, có thể hủy bất cứ lúc nào.”

“Xin lưu ý, ngài có thể dùng 'Tài sản' để di dời tọa độ không-thời gian của Điểm Lưu, hoặc thu hồi nó.”