Tay Trắng Lập Nghiệp, Batman Đập Nát Giấc Mộng Làm Giàu Của Tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3114

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2401

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6692

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 15

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 499

Tập 1: Kẻ Làm Thuê Được Chọn - Chương 024: Chạy trời không khỏi nắng

“Lucius, nghe đồn ông gặp tai nạn à?”

Vào một buổi sáng tinh mơ, Lucius Fox, CEO kiêm Giám đốc Kỹ thuật của Tập đoàn Wayne, nhận được một lời hỏi thăm như vậy. Dù lời lẽ chẳng mấy dễ nghe, nhưng nó thực sự khiến ông cảm thấy ấm lòng đôi chút.

Bởi người nói câu đó là Bruce Wayne.

“Thưa ngài Wayne, cá nhân tôi vẫn bình an vô sự. Chuyện rắc rối tối qua chỉ đơn thuần là... một bài kiểm tra kỹ thuật tự lái của xe, không gây ra bất cứ tổn hại nào cho tôi.”

“Thế thì tốt.” Giọng Bruce Wayne ở đầu dây bên kia dường như lẫn trong tiếng gầm rú của xe thể thao và tiếng cười khúc khích của phụ nữ, “Tôi còn tưởng vị CEO tài ba nhất của tôi sắp xin nghỉ phép rồi chứ. Tôi chẳng muốn đích thân quản lý Tập đoàn Wayne đâu. Lạy Chúa, phải ngồi lỳ trong văn phòng dù chỉ một tiếng đồng hồ cũng là một cực hình.”

“Ngài không cần lo lắng, thưa ngài Wayne...”

“Tút— Tút—”

Cuộc gọi bị ngắt đột ngột, cắt ngang lời của Lucius. Hành động này rất phù hợp với ấn tượng nhất quán của mọi người về Bruce Wayne.

Người thừa kế duy nhất của gia tộc Wayne. Ông chủ thực sự của Tập đoàn Wayne. Tay chơi khét tiếng của thành phố Gotham. Một gã công tử bột bất tài. Một đứa trẻ mồ côi đáng thương mất cả cha lẫn mẹ. Con người vừa may mắn nhất, lại vừa bất hạnh nhất Gotham.

Cậu chủ Wayne, thật đúng là thất lễ mà...

Lucius thở dài, cúp điện thoại, rồi bắt đầu kiểm tra mảnh xác chiếc xe lăn trong phòng thí nghiệm.

Chẳng phải vì chiếc xe lăn này có công nghệ gì đặc biệt vượt trội, chỉ là lai lịch của nó có chút kỳ lạ.

Qua điều tra, danh tính của kẻ lái xe lăn đã được xác nhận. Đó là một tên côn đồ quèn ở East End, với hồ sơ tiền án dày cộm ở Sở Cảnh sát Gotham, bao gồm cướp giật, trộm cắp và cưỡng hiếp, thậm chí còn có một vụ án mạng. Với trình độ kiến thức và năng lực tài chính của hắn, về cơ bản là không thể tự chế tạo ra thứ này.

Điều thú vị là, kiểu xe lăn siêu tốc trái luật rành rành này chưa từng có xuất hiện tại Gotham trước đây. Dựa trên thông tin tình báo từ hệ thống giám sát của thành phố, chỉ có thể xác định rằng trong suốt một tuần lễ, nó liên tục xuất hiện trong khoảng thời gian từ mười giờ đến mười giờ hai mươi phút tối, trên một tuyến đường cố định. Điểm xuất phát dường như là một khu phố nào đó ở Otisburg.

Còn về việc làm thế nào nó rơi vào tay tên côn đồ này, và làm thế nào mà nó lại đâm thẳng vào chiếc xe của Lucius, vốn đang trong quá trình quét toàn bộ lộ trình Gotham và thử nghiệm lái tự động, điểm này khiến Lucius nghĩ mãi không ra.

Hơn nữa, để xác minh khả năng lái xe khi say rượu hoặc phê thuốc, Lucius còn tiến hành xét nghiệm trên tên côn đồ đã được “khâu vá” lại. Kết quả cho thấy trong cơ thể hắn xuất hiện một thành phần thuốc kỳ lạ. Rất lạ, thành phần này không giống với bất kỳ loại thuốc nào đã biết.

Tại hiện trường còn có một chiếc bình giữ nhiệt đã biến dạng. Trên thành bình còn sót lại một ít cánh hoa thực vật màu xanh lam kỳ lạ, thành phần của nó giống hệt với thành phần thuốc trong cơ thể tên côn đồ. Dựa trên kết quả thí nghiệm sơ bộ trên chuột bạch, dường như nó là một loại chất kích thích kiểu mới.

Con chuột bạch này đã biểu hiện trạng thái hưng phấn cao độ suốt mười tiếng đồng hồ, và hiện tại vẫn chưa có dấu hiệu mệt mỏi chút nào, tình trạng cơ thể dường như vẫn khỏe mạnh.

Bất kể đây là một loại sản phẩm y tế mới hay một loại ma túy mới, chỉ cần nó có khả năng tuồn vào Gotham với quy mô lớn, thì đối với Lucius, nó đã được xếp vào hạng mục sự vụ quan trọng, cần phải chú ý.

Mặc dù theo tình hình hiện tại, những thứ “hạng nặng” hơn thế này từ lâu đã nhiều không đếm xuể. Ví dụ như Riddler, Scarecrow, Penguin, Joker, và còn cả The Roman, tức gia tộc mafia Falcone mà Batman dạo này đang điều tra.

Mớ “hàng khủng” mà đám này có thể tung ra không chỉ giới hạn ở bom khí độc đủ giết cả thành phố, đầu đạn hạt nhân đủ san phẳng Gotham, hay bạo động đấu súng trên toàn thành... Dân tình ai cũng thắc mắc tại sao cái thành phố này đến giờ vẫn chưa toang.

Theo quan điểm của Lucius, có lẽ đó là vì luôn có Batman dọn dẹp tàn cuộc. Dù sao thì Đấng cũng luôn có thể tóm hết bọn chúng về lại nhà tù chỉ trong một đêm.

Quay lại tình hình hiện tại, ông đã chiết xuất DNA từ miệng chiếc bình. Tổng cộng có hai mẫu của con người. Một là của tên côn đồ lái xe lăn, mẫu còn lại thì không tìm thấy kết quả trùng khớp nào trong kho dữ liệu DNA của sở cảnh sát.

“Có lẽ, nên tìm cơ hội đến khu vực đó dò la một chút. Nếu may mắn, chuyện này có thể không cần đến Batman phải đích thân điều tra.” Lucius nhìn con chuột bạch đang nhảy nhót tưng bừng, đăm chiêu suy nghĩ.

...

“Này, Mã Chiêu Địch!”

Mã Chiêu Địch vừa xuống taxi, định bước vào nhà hàng thì nghe thấy tiếng trêu chọc của ông chủ sạp báo bên cạnh: “Hôm nay sao không cưỡi con xe lăn bảo bối của cậu đến thế?”

“Bị cướp rồi.” Hắn thở dài rồi bước tới: “Cho một tờ báo. Có ‘hàng’ phòng thân bán không?”

“Hàng mới về. Beretta, Colt và P229. Hôm nay ra đường mà cậu không mang súng à? Thế là không khôn ngoan rồi.”

“Mang một khẩu rồi. Sực nghĩ nên mua thêm một khẩu dự phòng. Khoan đã, P229? Hàng Đức á?”

“Hàng Gotham.” Ông chủ sạp báo cười khà khà: “Không lấy loại nào nặng đô hơn à?”

“Tôi không muốn chết vì một khẩu súng nhái thô thiển. Với lại, tôi cũng không mang nhiều tiền.”

“Cậu đang coi thường Gotham đấy, nhóc.” Ông chủ sạp báo cười hì hì: “Hàng nội địa, Colt Python. Phụ kiện tùy chọn. Mai mang tiền đến cũng được. Nếu súng có vấn đề, đền cậu gấp ba.”

“Lỡ tôi còn mạng quay lại tìm ông, gấp ba lần có chuộc nổi mạng của ông không?”

“Hẹ hẹ hẹ, hàng xịn cũng có, nhưng không rẻ. Hay là chơi một trò... Súng của tôi có giá sàn và giá trần, cậu tự chọn một mức.” Ông chủ sạp đưa khẩu súng qua: “Nếu súng có vấn đề lớn tại chỗ, kiểu có thể làm cậu bay não, ví dụ như vỡ nòng hay rã súng, tôi trả lại tiền ngay lập tức. Tiền đạn tính riêng.”

Mẹ nó, hóa ra đây mới là nghiệp vụ chính của lão.

“Luật là vậy. Thuận mua vừa bán. Chốt đơn xong là tiền trao cháo múc, sau này có vấn đề gì cũng đừng tìm tôi. Sao hả?”

Mã Chiêu Địch nhướng mày, quay sang gọi gã chủ xe bán đồ ăn bên cạnh: “Này! Val!”

Gã chủ xe tay vẫn thoăn thoắt, ngẩng đầu lên hỏi: “Gì thế?”

“Ổng bán ở đây bao lâu rồi?”

“Hả? Ít nhất cũng hai năm.”

Mã Chiêu Địch quay đầu lại: “Lấy một khẩu Beretta, một khẩu Colt Lục.”

“Hẹ hẹ, cảm ơn đã chiếu cố.”

...

“Reng reng reng—”

Giữa trưa, Mã Chiêu Địch đang ăn cơm thì vô thức cầm điện thoại lên. Màn hình hiển thị một số lạ. Suy nghĩ vài giây, xác nhận rằng gần đây mình không hề để lộ số điện thoại cho bất kỳ ai ngoài ông chủ, tay quản lý và vợ chồng Drake, trong lòng hắn bất giác dấy lên một dự cảm chẳng lành.

Thay vì tin vào khả năng “Drake đổi số điện thoại”, hắn thiên về khả năng mình đã bị ai đó để mắt tới.

Là Clinton? Nhưng gã lấy số điện thoại của mình từ đâu? Chỉ dựa vào sức gã thì e là không tra ra được.

Chẳng lẽ là do cái xe lăn bị cướp gây họa, rồi người ta lần ra mình?

Cảnh sát Gotham làm việc hiệu suất cao thế cơ à?

Hắn tiện tay bắt máy.