Tay Trắng Lập Nghiệp, Batman Đập Nát Giấc Mộng Làm Giàu Của Tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3114

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2401

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6692

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 15

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 499

Tập 1: Kẻ Làm Thuê Trời Chọn - Chương 019: Bóng Dơi

Trên con phố vắng tanh của quận Otisburg lúc đêm khuya, một chiếc xe tải hạng nặng đang chở hàng, chạy trong nội thành.

Karl một tay giữ vô lăng, tay kia cầm bánh hamburger, lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ. Đây là Gotham về đêm. Mười giờ năm phút tối, đường phố gần như không còn một bóng người hay xe cộ. Con đường trống trải khơi dậy đam mê tốc độ của hắn, kim đồng hồ vọt lên tám mươi.

Hắn cũng là một tài xế vận tải lão luyện ở Gotham, tuyến đường này hắn đã chạy mấy năm rồi, tốc độ này chẳng là gì.

Tài xế ở Metropolis có thể sẽ cố cân bằng giữa tốc độ và sự an toàn của người đi đường. Nhưng ở Gotham, Karl sớm đã ngộ ra một chân lý: chỉ có đập nát tư duy thông thường mới kiếm được tiền. Đương nhiên, khi cần thiết, đập nát vài người đi đường cũng được.

Dù sao, hắn lăn lộn đến giờ mà vẫn chưa phải vào Sở Cảnh sát Gotham, bí quyết không chỉ nằm ở tay lái, mà còn ở tốc độ, và vài thằng em chuyên dọn dẹp dấu vết.

Và công bằng mà nói, tay lái của hắn cũng không tệ. Mấy năm qua, hắn tổng cộng cũng không ủi chết mấy mạng. Mặc dù vào giờ này, người qua lại tuyến đường này ít đi rõ rệt, nhưng hắn không cho đó là lỗi của mình.

“Đời tự khắc tìm ra lối thoát~”

Hắn vừa gặm bánh, vừa lầm bầm hát, bụng bảo dạ năm nay hình như mình chưa tông ai, coi như cũng đang sống hành thiện tích đức.

“Whoo-hoo—!”

Ngay lúc hắn đang thầm đắc ý, một tiếng reo chói tai, kèm theo một vệt sáng bảy màu rực rỡ, vụt qua cửa sổ xe.

Tiếng reo đó hình như mang theo bốn phần phấn khích, ba phần vui sướng, hai phần hoảng hốt và một phần... thư thái.

Thư thái cái con khỉ.

Cái thứ quỷ quái gì đó?

Mắt hắn trợn tròn như chuông đồng, vứt vội cái bánh hamburger, hắn rướn người về phía trước, nghển cổ, cố nhìn cho rõ hình thù thật của vệt sáng bảy màu kia. Trong khoảnh khắc đó, đầu hắn nảy ra rất nhiều thứ.

Xe kem di động gắn tên lửa ở đít, bom xe máy loè loẹt của bọn khủng bố, ma tốc độ trong truyền thuyết đô thị, đám dân tổ cưỡi xe độ, hay tên tâm thần nào đó mặc đồ bó sát lái chiếc siêu xe tự chế...

“Không, không phải...” Hắn nhìn vệt sáng đang lướt như bay phía xa, ánh mắt lộ rõ vẻ hoang mang tột độ.

“Đó... đó là một cái... xe lăn... biết phát sáng?”

“Whoo-hoo—!”

Cùng lúc đó, Mã Chiêu Địch trên chiếc xe lăn điện “độ” đang trải nghiệm cảm giác bay bổng tột đỉnh.

Một lần độ, bung hết công suất! Tốc độ tối đa vọt lên 120. Kết hợp với “Tinh thông Lái Xe Lăn Trung cấp” trị giá ba trăm điểm tài sản! Giờ phút này, bạn chính là Fujiwara Takumi phiên bản xe lăn trên núi Akina! Tám mươi cây số là giới hạn của chiếc xe lăn điện này, nhưng tuyệt đối không phải giới hạn của bạn!

Sắc màu rực rỡ, hệ thống đèn LED RGB toàn thân, biến bạn thành kẻ “sáng nhất” con phố! Từ nay lên cao tốc không lo cảnh ngại ngùng khi vượt xe mà không ai để ý. Kể cả có đứng chung khung hình với Ghost Rider, cũng không hề kém cạnh về mặt hiệu ứng!

Thiết kế tinh tế, che mưa chắn gió! Thân xe khí động học, ghế giảm xóc êm ái, dây an toàn và túi khí đầy đủ! Bảo vệ cơ thể của bạn một cách toàn diện!

Chỉ mất đúng bảy phút, Mã Chiêu Địch đã lái chiếc xe lăn này rời khỏi quận Otisburg và sắp tiến vào khu Đông. Mấy tay hảo hán Lương Sơn Bạc hiếm hoi trên phố, vừa thấy một chiếc xe lăn bảy màu bay vút qua đường, cũng tắt ngóm ý định cướp bóc hay trộm cắp.

Mẹ nó, cái thứ quỷ quái drift với tốc độ cao thế này, bố thằng nào bắn trúng.

Đương nhiên, Gotham không bao giờ thiếu kẻ điên. Vẫn có vài cá nhân cực kỳ tự tin vào tài bắn của mình, nã đạn về phía chiếc “xe lăn ma tốc độ” kia.

Nhưng mấy viên đạn đó dĩ nhiên là trượt lất. Vệt sáng kia chỉ cần lạng lách vài cái, đã làm tâm ngắm của chúng lảo đảo. Mấy viên đạn bắn vội cũng chẳng có tí chuẩn xác nào.

Chỉ có số ít người chộp được khoảnh khắc thoáng qua đó, lưu lại hình ảnh chiếc xe lăn quái dị này trong album điện thoại, rồi đăng lên blog và diễn đàn.

An ủi là, trước khi nó chạy nhanh hơn cả ánh sáng, ít nhất người ta còn có thể dùng cách này để xác nhận nó không phải là truyền thuyết đô thị.

Mã Chiêu Địch bay như tên bắn, từ đường lớn lao vào khu dân cư chật hẹp của khu Đông, nhưng tốc độ không hề giảm.

Con hẻm nào mà chiều ngang của xe lăn lọt qua được, đều là đường hắn có thể đi. Thế là, con ma tốc độ bảy màu này luồn lách cực kỳ linh hoạt giữa những con hẻm của khu nhà lụp xụp, tựa như một bóng ma xuất quỷ nhập thần.

Có điều, lộ trình là dựa trên bản đồ Gotham do Hệ thống cung cấp thông qua tính năng hỏi đáp. Phải nói, độ tin cậy của nó ăn đứt mấy app chỉ đường vớ vẩn.

Cuối cùng cũng đến trước một con hẻm cụt. Bản đồ báo hiệu cần phải xuống xe. Mã Chiêu Địch thắng gấp, drift một cú, chiếc xe lăn dừng lại ngay ngắn trước đầu hẻm. Hắn đứng dậy, nhấc nhẹ một cái, hai bên xe lập tức gập lại vào giữa, biến thành một chiếc xe một bánh.

Hắn đẩy chiếc xe một bánh đi qua con hẻm, trước mắt chính là nhà của Drake.

“Để xem nào... mười giờ mười hai phút. Cũng tạm. Mai độ thêm lần nữa, thời gian này vẫn có thể rút ngắn.”

Khó mà nói liệu vài ngày nữa Gotham có thêm một truyền thuyết đô thị về “xe lăn ma tốc độ” hay không. Nhưng mà, thành phố này đã điên đến mức này rồi, một cái xe lăn chạy 120km/h thì có là cái thá gì.

Nghĩ vậy, hắn thuận tay xách chiếc “ghế vui vẻ của ông già” vào hành lang.

Và trên nóc một tòa nhà nào đó ở khu Đông, Catwoman đứng trên sân thượng, nhìn gã thanh niên mình từng cứu xách theo chiếc “xe ma tốc độ” biến mất khỏi tầm mắt, lặng lẽ tiêu hóa tất cả những gì mình vừa thấy. Giờ phút này, cô có chút hối hận về việc mình đã làm.

“Mình vốn nghĩ... Gotham không thể nào điên hơn được nữa...”

Mã Chiêu Địch: Nói bậy!

Cùng lúc đó, Karl vẫn đang lái xe bằng một tay, vừa lái vừa chửi đổng trên đường.

“Thật con mẹ nó vô lý... Cả đời mình chưa thấy cái chuyện này. Gotham càng ngày càng tà ma.”

Đúng lúc đó, một bóng dơi đen ngòm lướt qua bầu trời. Cái bóng khổng lồ nhanh chóng bao trùm lấy chiếc xe tải, rồi đáp xuống nóc xe.

“Nào là Scarecrow, rồi Penguin, dạo này còn lòi ra thằng cha Mr. Freeze... Mẹ kiếp, lũ quái thai ở Gotham càng ngày càng lắm. Phải rồi, còn cái truyền thuyết đô thị về con quái vật Dơi nữa.”

Hắn nhổ một bãi nước bọt ra ngoài cửa sổ: “Tất cả chúng mày chết hết đi.”

“XOẢNG!”

Kính chắn gió vỡ tan tành. Buồng lái chật hẹp bỗng dưng xuất hiện thêm một bóng đen kịt.

Nó như một bóng ma. Như một cơn ác mộng. Như chính Nỗi Sợ.

Như một cơn điên thầm lặng, không thể cản phá.

Nhìn đôi mắt trắng dã không con ngươi, tấm áo choàng đen rộng như cánh dơi, và đôi tai nhọn hoắt của gã, Karl bất giác nhớ lại truyền thuyết đô thị mà hắn đã nghe không biết bao nhiêu lần.

Mỗi khi màn đêm buông xuống, trên bầu trời Gotham sẽ có một con dơi đen đáng sợ lượn lờ. Nó sẽ ghim chặt ánh mắt vào từng kẻ dám phạm tội, hoặc đã phạm tội, mang đến cho chúng nỗi sợ hãi khắc cốt ghi tâm, và một bản án tàn khốc.

Thế là, trong cơn kinh hoàng và tuyệt vọng tột độ, hắn lắp bắp gọi tên gã.

“B... Batman!”

Ref anime/ manga Initial D lol.