Sayonara no Iikata nante Shiranai.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3115

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2406

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6805

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 15

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 501

Tập 06 - Chương 2 Chúng ta đã trở nên thân thiết quá rồi

1

Ngay trước giờ khai chiến, Yurii đang ở trong một phòng khách sạn.

Căn phòng quen thuộc đến phát ngán, chẳng có gì thay đổi so với thời anh còn là thủ lĩnh PORT. Đối diện chiếc sofa đơn là một màn hình lớn, liên tục hiển thị thông tin do các Trinh Sát Viên gửi về. Điểm khác biệt duy nhất so với thời điểm đó là hiện tại, anh không thể đặt niềm tin tuyệt đối vào những dòng thông tin này nữa.

Bên cạnh Yurii là một chiếc bàn đã được bày biện sẵn sàng: một chai rượu táo và hai chiếc ly. Cùng với đó là bữa trưa nhẹ để nhâm nhi khi thưởng lãm chiến sự: nào là sandwich, salad que, rồi cả vài loại bánh nướng như galette hay crostata.

Ở phía bên kia bàn, trên chiếc sofa đơn còn lại, một người phụ nữ mảnh khảnh trong bộ vest đen đang ngồi.

Tescatlipoca. Hỗ Trợ Viên thực chiến xuất sắc nhất – hay đúng hơn là duy nhất – của Kamisaki. Và giờ đây, khi Ido đã chết, cô chính là Trinh Sát Viên số một.

Yurii và Tescatlipoca nâng ly, chỉ đơn giản là chạm nhẹ vào nhau. Tescatlipoca mở lời trước:

"Cảm ơn vì đã chọn tôi làm cộng sự trong trận chiến này."

Nhấp môi vào ly rượu, Yurii đáp:

"Cô nhầm rồi. Người chọn cộng sự là cô mới đúng."

"Vậy sao? Nhưng PORT hiện tại – hay Eden – là của anh mà?"

"Một nửa Eden có lẽ thuộc về tôi. Nhưng vài phần còn lại đã nằm trong tay Water, và số khác thì đang đặt tôi và Water lên bàn cân."

"Với cách chia ba đội như vậy, tôi thuộc về nhóm nào?"

"Tôi kỳ vọng cô sẽ rơi vào nhóm cuối cùng. Còn nếu cô đã thuộc về Water rồi thì..."

"Anh sẽ giết tôi sao?"

"Tôi vẫn đang phân vân. Giữa việc giết cô, hay là tôi tự giương cờ trắng đầu hàng."

Tescatlipoca khẽ thở dài. Một tiếng thở dài nhỏ bé, lửng lơ nơi vùng nước lợ nhập nhằng giữa công việc và tư tình. Nghe cũng khá quyến rũ.

"Tôi sẽ không bao giờ đứng về phía Water."

"Vậy thì tốt quá."

"Thật đấy. Anh không biết sao? Tôi yêu anh."

"Cảm ơn. Tôi cũng rất thích cô."

"Vậy à. Tôi cứ tưởng là bị ghét chứ."

"Chỉ là tôi hơi ngại cô thôi. Mà tôi thì, càng những thứ tôi ngại, tôi lại càng thích."

"Vậy anh cũng ngại Taliho sao?"

Taliho. Từng là tâm phúc của Yurii. Nhưng cô ta đã phản bội anh và chĩa súng vào anh. Việc cái tên Taliho thốt ra từ miệng Tescatlipoca thật bất ngờ. Tuy cùng là thành viên Bàn Tròn của PORT, nhưng vị thế thực tế của hai người họ khác xa nhau một trời một vực. Tescatlipoca sở hữu năng lực vượt trội, tiếng nói có trọng lượng, dù có đứng đầu PORT cũng chẳng ai dị nghị. Ngược lại, Taliho chỉ được nhét vào Bàn Tròn một cách khiên cưỡng cốt để thu thập phiếu bầu cho Yurii mà thôi.

Yurii khẽ cười khúc khích:

"Đúng thế. Tôi từng rất ngại Taliho."

"Hơn cả tôi ư?"

"Cô mạnh hơn, quan trọng hơn, và nếu trở thành kẻ địch thì phiền toái hơn nhiều."

"Chuyện đó tôi biết. Nhưng chẳng phải anh ghét việc phải chiến đấu với Taliho hơn là với tôi sao?"

Yurii khẽ cau mày vẻ bối rối. Khi đối phương cố tình đặt một câu hỏi không có lời giải, thì phép lịch sự tối thiểu của chủ nhà là lảng tránh một cách chân thành.

"Người mà hiện tại tôi vừa ngại, vừa sợ, lại vừa yêu mến là cô đấy. Và còn một người nữa, là Hebi. Chỉ hai người này thôi."

"Hebi?"

"Một người chơi cực kỳ đặc biệt. Hiện tại, kẻ đó đang ở bên trong Tsukio."

Sự thật thế nào thì không rõ. Tất cả chỉ là suy đoán thiếu căn cứ. Nhưng nếu là Tescatlipoca, có thể cô ấy đã nắm được manh mối gì đó.

Nghe những lời của Yurii, sắc mặt Tescatlipoca thay đổi. Cô ta rõ ràng là một kẻ lập dị với cách yêu đương bệnh hoạn, nhưng đồng thời cũng là một con người cực kỳ nghiêm túc. Giống như kiểu một công chức mẫu mực làm việc tại tòa thị chính, chưa từng đi muộn về sớm, xây dựng gia đình với một người bạn đời bình thường, tận hưởng hạnh phúc nhỏ nhoi, nhưng trước khi đi ngủ lại ngấu nghiến đọc nhật ký của những kẻ giết người hàng loạt và tìm thấy sự đồng cảm sâu sắc trong đó.

Với gương mặt của người công chức mẫu mực ấy, Tescatlipoca thì thầm:

"Anh biết gì về Tsukio sao?"

"Bị Pan bắn vào bụng, rồi được đưa đến Eden. Hiện giờ cậu ta bị tước mất thiết bị đầu cuối, sống trong một căn hộ chung cư studio, bị những tên lính gác thay phiên nhau chà đạp lên sự riêng tư bằng vẻ mặt cau có. Rất đáng thương."

"Nói chuyện nghiêm túc đi. Lý do Pan có thể bắn được Tsukio là gì?"

"Tôi muốn nghe chuyện đó từ cô đấy. Với tư cách là Trinh Sát Viên số một Kamisaki hiện tại."

Tescatlipoca có vẻ hơi phật ý trước cách nhấn mạnh cụm từ "hiện tại". Chắc hẳn cô ta nhớ đến Ido, người từng là số một áp đảo.

"Tôi cũng không hiểu rõ chuyện gì đã xảy ra vào đêm đó."

"Nhưng cô cũng biết chút ít chứ?"

"Một chiếc tàu điện xuất hiện tại ga Kamisaki, Pan và một gã đàn ông bước xuống. Gã đó chắc chắn là người mới. Hắn nổ súng vào Tsukio, và Tsukio đã giết hắn. Ngay sau đó, Tsukio khựng lại và bị Pan bắn hạ."

"Chỉ thế thôi à?"

"Còn hai điều nữa."

"Là gì?"

"Ngay trước khi bị bắn, Tsukio và Pan đã có một cuộc đối thoại kỳ lạ. Pan hỏi 'Cảm thấy thế nào?', và Tsukio trả lời là không có thứ đó."

"Không có thứ đó?"

"Chính xác thì... hình như là – Với tôi, cảm xúc là thứ không tồn tại. Cậu ta đã nói đại loại thế."

"Ra là thế."

Một tồn tại không có cảm xúc. – Hebi? Nhưng nếu đó là AI tái tạo chính xác Touma Makoto, cha đẻ của Aporia, thì làm sao lại không có cảm xúc được? Touma Makoto chắc chắn phải có cảm xúc chứ.

Tuy cảm thấy hơi lấn cấn, Yurii vẫn giục cô nói tiếp.

"Điều còn lại là?"

"Ngay sau khi Tsukio giết gã đàn ông kia, một loại Năng Lực Gốc nào đó đã được kích hoạt. Nhưng tôi không thể Trinh Sát ra được."

"Nếu đến cô cũng không biết, thì hẳn là một năng lực rất phức tạp."

"Hiện trường nằm trong lãnh thổ của đội khác. Dù là tôi cũng rất khó để Trinh Sát Năng Lực Gốc trong khu vực không giao chiến. Nhưng nếu tôi đã không biết, thì chắc chắn cả cái Kamisaki này không ai biết cả."

"Ừ. Tôi tin cô."

"Tôi đã nói hết những gì mình biết. Còn anh?"

Nhưng Yurii mới chỉ vừa đưa miếng bánh quy kẹp phô mai lên miệng. Anh chậm rãi nhai, nuốt xuống, rồi uống một ngụm rượu táo. Sau đó mới thủng thẳng trả lời:

"Có lẽ, gã đàn ông mà Tsukio giết chính là Hebi."

"Hebi là cái gì?"

"Ai biết. Tôi có thể đưa ra một suy đoán điên rồ không?"

"Tất nhiên. Tôi rất muốn nghe."

"Hebi chính là Thanatos của thế giới này."

Thanatos. Xung năng chết, thứ đối nghịch với bản năng sinh tồn.

Từ lúc nghe Kaya Ayumu kể về Hebi và Ếch – tức AI Touma Makoto – Yurii đã lờ mờ cảm thấy có gì đó vướng mắc. Hai AI đó rốt cuộc đang tái hiện Touma Makoto ở "thời điểm nào"? Suy nghĩ của con người thay đổi là chuyện đương nhiên. Cùng một AI hướng đến một người, nhưng bản sao năm hai mươi tuổi và bản sao năm năm mươi tuổi sẽ là hai thực thể hoàn toàn khác biệt.

Và theo lời Kaya, Touma Makoto đã tự kết liễu đời mình. Nếu tái hiện tư tưởng cuối cùng của ông ta, thì việc AI đó cũng hướng tới cái chết chẳng phải là điều hiển nhiên sao? Và cái chết của một AI trong Aporia, chính là sự phá hủy Aporia.

Tescatlipoca nhăn mặt:

"Thanatos? Tôi không hiểu ý anh."

"Thế nên mới gọi là suy đoán điên rồ. Điều chắc chắn duy nhất là Tsukio kia đã bị Pan bắn hạ. Vốn dĩ đó là chuyện không thể xảy ra. Vậy thì, hợp lý nhất là nó có liên quan đến Năng Lực Gốc mà cô không thể nhận diện kia."

"Đúng vậy. Đó là năng lực gì?"

"Một năng lực lấy cái chết của bản thân làm tiền đề."

Tsukio lại bị tóm gọn bởi năng lực của một tân binh vốn chỉ có vỏn vẹn 1000P. Đây là một sự việc đáng kinh ngạc. Cách sử dụng điểm số quá đỗi hiệu quả này khiến Yurii tưởng tượng rằng một phần chi phí cho năng lực đó bao gồm cả "mạng sống của người chơi". Nếu không hiến tế mạng sống làm vật tế, thì sự cân bằng sẽ bị phá vỡ.

Lý do Yurii tin vào câu chuyện của Kaya Ayumu – rằng có một AI tên là Hebi đang tham chiến tại Kamisaki với tư cách người chơi – cũng xuất phát từ suy đoán về năng lực này. Anh không thể tưởng tượng nổi có ai khác lại chọn "năng lực hy sinh mạng sống để đánh bại kẻ mạnh" làm năng lực khởi đầu. Tức là, chỉ có thể là một người chơi thuộc phe điều hành, kẻ nắm rõ chân tướng của Kamisaki, đã giáng lâm xuống nơi này.

Tescatlipoca cầm lấy một thanh sô cô la bọc giấy. Cô có vẻ đang suy tư, nhưng rồi bất chợt ngước nhìn màn hình trên tường.

"Sắp khai chiến rồi."

"Ừ. Còn tám giây, bảy giây..."

Bản đồ hiện lên trên màn hình. Hai điểm sáng lướt đi trên đó. Đó là vị trí của hai nhân vật quyền lực thuộc CLB Kiến Tạo Hòa Bình Thế Giới – Uno và Tachimachi. Rất nhanh.

"Đối phương đã đi nước cờ đầu tiên. Đối sách là gì?"

Tescatlipoca hỏi.

"Theo đúng hướng dẫn. Tuy nhiên..."

Ngay giữa câu trả lời của Yurii, thông báo khai chiến vang lên.

Uno và Tachimachi. Việc hai người đó tiên phong quấy nhiễu chiến trường là chiến thuật đã được dự tính đầy đủ. Đối phó không quá khó khăn. Miễn là bên phía này không xảy ra chuyện gì. Nhưng ở chiến trường lần này, không có chuyện "bên phía này không xảy ra chuyện gì".

...Water. Rốt cuộc tay cậu đã vươn xa đến đâu rồi?

Có bao nhiêu người của Eden, bao nhiêu cựu thành viên PORT sẽ phản bội? Con số đó sẽ quyết định kết quả của trận chiến. Ngay cả Tescatlipoca trước mặt đây, tất nhiên vào lúc này, cũng chưa thể gọi là đồng minh.

Trên màn hình, những vòng tròn đỏ biểu thị các cuộc tấn công của kẻ địch lần lượt hiện ra. Liên tiếp, dồn dập. Kamisaki vốn dĩ chật hẹp, nên tiếng nổ vọng tới tận khách sạn này.

Không hề bận tâm đến những âm thanh đó, Tescatlipoca hỏi:

"Thế nào? Anh muốn tôi làm gì?"

Chúng ta đã nói về chuyện đó suốt ở cái bàn này rồi mà.

"Trinh Sát Tsukio. Tôi cho rằng Hebi đang ở bên trong cậu ta."

Một năng lực kiểu như hồn ma ám vào kẻ đã giết mình sau khi chết. Chắc chắn Hebi đang sử dụng thứ gì đó tương tự.

"Chỉ vậy thôi sao?"

"Ừ. Nhưng tôi rất kỳ vọng đấy. Khi chân tướng của Hebi được làm sáng tỏ, chúng ta chắc chắn sẽ trở nên thân thiết hơn bây giờ nhiều."

Nếu Hebi là Thanatos của Aporia, thì nó sẽ là kẻ thù của tất cả mọi người đang sống trong thế giới này.

Với vẻ chán nản, Tescatlipoca đáp: "Bây giờ tôi vẫn đang yêu anh mà."

Những tiếng nổ nối đuôi nhau, không khí xoáy cuộn và rung chuyển dữ dội. Đó là một cuộc không kích.

Hominini đứng trên sân thượng tòa cao ốc, vừa nhóp nhép nhai kẹo cao su vừa ngước nhìn trời. Có kẻ đang bay ở độ cao rất lớn. Tachimachi – cựu Cường Hóa Viên của Bình Yên, kẻ sở hữu Năng Lực Gốc cho phép bay lượn.

Nhưng kẻ thực hiện cuộc tấn công không phải là cô ta. Trên lưng cô ta có một bà lão – Uno – đang ngồi xếp bằng, hai tay dang rộng. Từ đôi bàn tay nhỏ bé đó, những quả cầu đầy màu sắc rơi xuống lả tả, và phát nổ ngay khi chạm đất. Bóng nước ư?

Uno có hai Năng Lực Gốc. Ý là theo những gì bên này nắm được thì là hai, nhưng vì đây là dữ liệu từ thời PORT nên độ tin cậy rất cao. Nhìn vào biến động điểm số của bà ta, có lẽ cũng không có thêm năng lực mới.

Một năng lực là Chủ Nghĩa Tiền Mặt, cho phép hoán đổi vị trí giữa tiền mặt Uno đang cầm và vật chất khác. Tuy nhiên có giới hạn về số tiền. Ví dụ, để gọi một cái bật lửa giá 100 yên về tay, bà ta phải chuẩn bị số tiền mặt từ 100 yên trở lên. Dùng tờ một vạn yên để mua món đồ 100 yên cũng được, nhưng sẽ không có tiền thừa.

Năng lực còn lại là Phế Bỏ, khiến đối tượng đã hoàn thành vai trò phát nổ. Ví dụ nếu dùng lên điện thoại, nó sẽ nổ khi ngắt cuộc gọi. Dùng lên đồng hồ báo thức, nó sẽ nổ khi tắt chuông.

Uno ngồi khoanh chân trên lưng Tachimachi, dùng Chủ Nghĩa Tiền Mặt để triệu hồi vô số bóng nước, và dùng Phế Bỏ để gia công cho chúng phát nổ khi vỡ.

...Hào nhoáng, nhưng vô nghĩa.

Hominini nghĩ thầm. Cuộc ném bom của Uno không gây thương vong. Eden – hay đúng hơn là thói quen từ thời PORT tiền thân – trước khi giao chiến luôn di tản những công dân không có khả năng chiến đấu về gần trung tâm đội. Chỉ có một bộ phận lính tráng là tham chiến, và kiểu tấn công hời hợt này không thể gây thiệt hại cho họ. Nếu trúng trực diện thì đau đấy, xui xẻo thì có thể chết. Nhưng trong đội này làm gì có gã Cường Hóa Viên nào lại không tránh được mấy quả bóng nước rơi từ tít trên cao xuống.

Trên chiến trường, lý do cho những cuộc tấn công có vẻ vô nghĩa thường được chia làm ba loại: Chỉ huy đối phương là thằng ngu, lính lác đang hoảng loạn, hoặc là có một mưu đồ cần phải cảnh giác. Nhìn xuống thành phố đang bốc cháy và ngọn lửa lan rộng, Hominini nghe thấy tiếng nói từ thiết bị đầu cuối.

"Họ đang biến đổi chiến trường thành hình thái có lợi cho mình. Ví dụ như, che mắt."

Kaya Ayumu. Hominini đang kết nối cuộc gọi với thằng nhóc đó, kẻ đứng ở vị trí chỉ huy liên minh giữa Eden và Xứ Sở Bình Yên. Đúng như Kaya nói, khói lửa và bụi mù từ vụ nổ đang làm tầm nhìn trở nên tồi tệ. Hominini đáp vào thiết bị:

"Vậy là bọn Mèo (Mike) sẽ tới à?"

"E là vậy."

Các thành viên của Đế chế Mike cũ. Đội đó rất đặc biệt. Một lũ tập trung vào các Cường Hóa Viên cơ động, ưa thích lối đánh du kích – hay đúng hơn, mỗi đứa cứ thích chạy hay đánh tùy ý mà lạ thay lại thành ra chiến đấu tập thể. Quả thật, khói bụi sẽ có lợi cho cái đội đó.

Hominini nhăn mặt:

"Nếu Mèo Trắng ra mặt, thì những quân bài chúng ta có thể dùng rất hạn chế."

"Kido ư?"

"Ngoài ra còn có Suikyou, và Yukihiko bên phía mày. Dùng hai trong ba lá bài này thì may ra mới ngang cơ."

"Thế còn Xạ Thủ?"

"Tất nhiên là dùng. Giờ hắn vẫn đang ngắm bắn Tachimachi."

BJ – xét về tư cách Xạ Thủ tầm xa, hắn là người chơi mạnh nhất Kamisaki. Chủ lực để giết Mèo Trắng chính là BJ. Tiền tuyến chặn chân Mèo Trắng lại, và BJ bắn tỉa từ phía sau.

Kaya thông báo:

"Mèo Trắng vẫn chưa ra mặt đâu. Chắc là thế."

"Tại sao? Water biết dùng Gian Lận mà."

Năng Lực Gốc mang tên Gian Lận. Nó cho phép dịch chuyển đối tượng ngay lập tức mà không cần hỏi ý kiến. Tức là có thể đưa Mèo Trắng đến bất kỳ điểm nào trên chiến trường vào bất cứ lúc nào. Vậy thì chẳng có lý do gì phải tiếc rẻ lá bài chủ lực cận chiến đó cả.

Tuy nhiên, giọng nói vang lên từ thiết bị lại mang tính phủ định.

"Gian Lận có giới hạn số lần sử dụng. Có lẽ là mười lần – Water sẽ dùng thứ đó để phòng thủ hơn là tấn công."

"Tại sao?"

"Vì trong trận chiến này, phía bên kia có phương thức tấn công khác."

Hả, kiểu gì?

Khi Hominini định hỏi câu đó, một tia chớp trắng xé toạc bầu trời. Xạ Kích – một phát bắn của BJ. Tachimachi trên không trung cùng với Uno đang rơi xuống.

Tất nhiên, Hominini không bỏ lỡ thời cơ đó.

"Săn đi! Đứa nào giết được tao cho hưởng trọn điểm của con mồi."

Hưởng ứng tiếng hét đó, ba người của Eden bắt đầu di chuyển. Dragon và Wadako, những người đã luôn sát cánh chiến đấu cùng anh. Thêm vào đó là người phụ nữ với mái tóc buộc dài sau gáy – một trong số ít những lá bài có thể đối đầu với Mèo Trắng, Suikyou. Khi lướt qua nhau, Hominini vỗ mạnh vào lưng Dragon.

...Ước nguyện của tao là ước nguyện của mày, kích hoạt.

Với cái này, về mặt thực tế, điểm số Cường Hóa Viên của Dragon sẽ tăng gấp đôi.

Nhìn theo bóng lưng ba người đang lao mình từ tòa nhà xuống chiến trường, Hominini nghe thấy giọng nói run rẩy của thằng nhóc phát ra từ thiết bị.

"Hiệu quả của việc che mắt còn một cái nữa. Che giấu sự phản bội."

"Hả. Ai phản bội?"

"Ví dụ như, phát Xạ Kích của BJ có thực sự trúng không?"

"Ai biết."

Không biết được. Tia sáng Xạ Kích lóe lên, Tachimachi rơi xuống. Chỉ có vậy. Những gì diễn ra sau đó đã bị nuốt chửng bởi bức tường khói.

Nếu là chiến đấu thông thường, không cần thiết phải dựa vào thị giác để xác nhận kết quả. Những Trinh Sát Viên ưu tú sẽ cho biết tất cả. Nhưng lần này thì không. Hominini nghe Yurii nói rằng việc thuyết phục Tescatlipoca vẫn chưa kết thúc.

...Ra là vậy.

Hominini thầm nhủ. Trận ném bom lộn xộn và ngớ ngẩn đó quả thực có ý nghĩa. Chúng biết điểm yếu của bên này là Trinh Sát, nên đã đến để cướp đi thông tin thị giác. Che mắt cả về năng lực lẫn vật lý.

Anh buột miệng chặc lưỡi. Cái cách chiến đấu cắt đứt từng sợi dây rối rồi tước đi tự do của đối phương mà bên kia đang triển khai là đặc quyền của kẻ bề trên. Tức là, đó vốn dĩ là sở trường của PORT. Ít nhất trong cuộc chiến thông tin, CLB Kiến Tạo Hòa Bình Thế Giới đã vượt mặt Eden.

Kaya Ayumu thông báo bằng một giọng run rẩy, chẳng có chút gì là "ngầu" cả:

"Sự phản bội của thành viên Eden chồng chéo với cuộc tấn công của tàn dư Mike thì căng đấy. Tôi sẽ chặn chân tàn dư Mike lại trong một nhịp thở."

Bằng cách nào? Anh không hỏi câu đó.

"Ừ. Thế thì trước tiên phải hun khói cho lũ phản bội chui ra đã."

Lẩm bẩm như vậy, Hominini cũng bước chân vào chiến trường. Có một điều đáng mừng là anh không phải lo lắng về người mà mình giao phó sau lưng. Dù thế giới có xảy ra chuyện gì, Dragon và Wadako vẫn sẽ mãi là đồng đội.

Dù là trong con hẻm không quen thuộc, việc phải làm vẫn giống như ở địa bàn của mình.

Chỉ cần chạy thật nhanh. Chỉ cần di chuyển thật sắc bén. Đưa bản năng và lý trí lại gần nhau nhất có thể.

"Đi thôi", thì thầm câu đó, Mèo Đen (Kuroneko) chạy xuyên qua khu phố đang bốc cháy cuộn khói của PORT – giờ là Eden. Từ thiết bị đầu cuối vang lên giọng của Water.

"Mèo Đen. Điều kiện chiến thắng của cô, trước hết là không để đồng đội chết. Nếu có dư sức thì cào cấu kẻ địch. Chi tiết giao cả cho cô đấy."

Mèo Đen không đáp lại. Chuyện đó cô đã nghe rồi.

Trên chiến trường này, cô dẫn theo mười hai Cường Hóa Viên từ tàn dư Mike. Cô cũng đã bảo họ cứ làm theo ý thích. Biến trận chiến cá nhân thành chiến đấu tập thể bằng cách nâng cao độ chính xác đến cực hạn. Để thiết lập lối đánh đó, Mèo Đen cần trở thành chốt chặn của chiến trường.

Ai đang đánh với ai ở đâu? Bên nào đang có lợi thế ra sao? Khoảnh khắc quyết định sẽ đến khi nào, dưới hình thức nào? Phải thấu hiểu tất cả, và di chuyển cơ thể mình đến cục diện quan trọng nhất trên chiến trường này. Lập tổ đội ngẫu hứng với những đồng đội đang di chuyển riêng lẻ, giải tán ngay lập tức, rồi lại lập tổ đội tiếp theo. Lặp đi lặp lại điều đó.

...Mình chỉ còn cách này mới mong đuổi kịp Mèo Trắng.

Mèo Đen nghĩ. Mèo Trắng lúc nào cũng là tuyệt đối. Chỉ một mình cô ấy đã là tất cả của đội. Mèo Đen không thể trở nên như vậy. Cô chỉ là một trong số những người khác. Điều đó cô đã thấm thía khi chiến đấu với Yurii trước đây. Hắn ta cũng là một ngoại lệ giống như Mèo Trắng.

Nhưng trong trận chiến đó, Mèo Đen không hề tuyệt vọng. Ngược lại, cô cảm thấy như nhìn thấy hy vọng. Không thể diễn tả rõ ràng, nhưng vì Mèo Đen vẫn là một kẻ phàm trần mà có thể đứng trước mặt Yurii đến tận cùng. Nhờ đó, cô cảm thấy mình đã hiểu được "cách rướn người" của riêng mình. Quyết định rằng dù không thể trở nên đặc biệt, cô sẽ trở thành bánh răng ưu tú nhất trong số những kẻ bình thường đang vận hành chiến trường.

...Mèo Trắng chắc chẳng bao giờ trăn trở như thế này đâu nhỉ.

Chắc chắn rồi. Sự khác biệt lớn nhất giữa cô ấy và mình là ở đó. Kích thước của niềm tin vào cảm quan bản thân quá khác biệt. Vì thế, Mèo Trắng rất nhanh – à thì vốn dĩ cơ động vật lý đã ở đẳng cấp khác rồi. Nhưng trên hết, cô ấy di chuyển mà không cần suy nghĩ, nên chẳng ai đụng vào được.

Ngược lại, Mèo Đen cứ trăn trở mãi. Ngay cả lúc này, dù hoàn toàn vô nghĩa trong trận chiến này, cô vẫn đang nghĩ về Mèo Trắng. Đó là chuyện không thể tránh khỏi. Vì kẻ phàm trần không đời nào sánh được với thiên tài về tốc độ thuần túy. Nên chỉ còn cách trăn trở đến cùng, dâng hiến chín mươi chín giây trong một trăm giây, để nắm lấy một giây quan trọng nhất.

Không khí bị nung nóng bởi ngọn lửa nổ vuốt ve lỗ mũi. Khói làm cay mắt nên cô khẽ khép hờ mi lại. Âm thanh rất sạch, tình hình xung quanh rất rõ ràng. Giao tranh đã nổ ra ở khắp nơi.

"Suikyou, Dragon, Wadako đã xuất hiện. Đang chia sẻ dữ liệu."

Giọng của Koge vang lên từ thiết bị. Biết rồi. Phía trước bên phải – ba người xuất hiện từ hướng đó, nếu bỏ mặc thì sẽ rất nguy. Phải khéo léo hóa giải đòn tấn công của bên đó. Bản thân trở thành mục tiêu, chịu đựng vài chục giây. Nếu làm tốt, đồng đội sẽ chiếm được lợi thế.

Mèo Đen đạp mạnh xuống mặt đường nhựa. Ngay lập tức, chiến trường méo mó. Không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Nhưng âm thanh chiến đấu xung quanh trở nên hỗn loạn. Tiếng bước chân, tiếng ma sát của vải vóc, hơi thở, tất cả dội lại cùng lúc. Đồng đội đang dao động. Vì thế, dù chỉ là chút ít, nhưng chuyển động của họ đồng loạt rối loạn.

Mèo Đen không thể dừng lại. Cô đạp đất, cơ thể xé toạc làn khói bay lên không trung, đầu gối cắm phập vào má gã đàn ông khổng lồ – Dragon. Dragon không hề lung lay. Khối lượng giữa Mèo Đen và gã quá chênh lệch, tốc độ của Mèo Đen không tạo ra đủ uy lực để lật ngược sự khác biệt đó. Dragon vươn tay về phía này. Mèo Đen chống hai tay lên đầu Dragon, cứ thế bay đi. Tay gã chém vào không khí. Ngay sau đó, tia sáng Xạ Kích sượt qua má.

Một kẻ nữa đã xuất hiện trên chiến trường. Hominini. Cô đã tránh được đòn trực diện. Đó chỉ là may mắn thôi. Chân chạm xuống mặt đường nhựa, ngay lập tức cô đạp mạnh như bật nảy để trốn vào bóng râm của tòa nhà.

Sau đó, một cơn lạnh chạy dọc sống lưng Mèo Đen.

"Mặc kệ thiết bị đầu cuối đi."

Giọng nói sắc bén của Water vang lên. Mèo Đen bị lời nói đó dẫn dụ, liếc nhìn màn hình thiết bị. Trên đó là một thông báo chưa từng thấy. Chỉ một dòng chữ trắng trên nền xanh.

– Do lỗi, năng lực của bạn đã bị hủy bỏ. Font chữ vỡ nét thô kệch.

...Là cái này sao.

Màn hình này đã làm phe ta hỗn loạn.

Giọng Water tiếp tục:

"Chỉ có màn hình bị ghi đè thôi. Là Năng Lực Gốc của ai đó. Thực tế thì không có chuyện gì xảy ra cả. Các bạn vẫn có thể sử dụng năng lực như bình thường."

Không cần nói cũng biết. Cường Hóa của Mèo Đen chưa bị giải trừ. Nhưng thời điểm bên kia ra tay thật quá tốt. Ngay sau khi khai chiến. Suikyou – một trong những thành viên Bàn Tròn của PORT cũ, cùng thuộc hạ của Hominini là Dragon và Wadako đã xuất hiện. Koge vừa truyền đạt điều đó. Ngay sau khi phần lớn bên này căng thẳng kiểm tra thiết bị. Vào lúc đó mà cái màn hình lỗi màu xanh chết tiệt kia đập vào mắt, thì sự dao động là không thể tránh khỏi. Dù cho lời nói dối có lộ liễu đến đâu.

Các Cường Hóa Viên của tàn dư Mike đều là hạng nhất. Họ đang dần lấy lại tư thế. Nhưng trong khoảng thời gian Water nói – khoảng mười giây – sự hỗn loạn vẫn tiếp diễn. Mười giây đối với Cường Hóa Viên là chí mạng.

"Đẩy được bao nhiêu thì đẩy!"

Hominini đang gào lên. Trong khi bắn Xạ Kích loạn xạ. Hiện tại, có bao nhiêu người đang cận kề cái chết? Mình có thể bao bọc cho bao nhiêu người? Hơn là việc màn hình thiết bị bị ghi đè, chính việc đồng đội rối loạn vì nó đã khiến Mèo Đen cũng hoang mang theo.

Từ chiếc thiết bị vẫn đang hiển thị màn hình lỗi kỳ quặc, nghe thấy tiếng thở hắt ra.

"Bắn đi."

Water nói.

Về địa điểm đặt căn cứ của CLB Kiến Tạo Hòa Bình Thế Giới, cô đã phân vân một chút.

Theo sở thích của Water – Touma, cô rất muốn chọn thư viện, nhưng tòa nhà đó nằm gần cả Eden lẫn Bình Yên, xét về vị trí địa lý thì không thuận tiện cho thủ lĩnh đóng chốt. Vì thế, đành miễn cưỡng chọn một trường trung học trong lãnh thổ của Đế chế Mike cũ làm căn cứ. Mấy thứ như bảng đen hay bàn học trông quá hợp với Touma trong ngoại hình nữ sinh trung học, làm mất đi cái gọi là uy nghiêm, nên nếu được thì cô muốn tránh, nhưng mà...

Touma quyết định chọn phòng mỹ thuật trên tầng ba của trường học làm nơi trú ẩn, chống khuỷu tay lên chiếc bàn gỗ lớn lỗ chỗ vết dao khắc, chăm chú nhìn vào màn hình. Đó là dữ liệu chiến sự được chia sẻ bởi Trinh Sát Viên Paraponera.

Chiến trường đang hỗn loạn, và trớ trêu thay, lại là những thành viên tàn dư Mike bên phía mình. Dù họ là những chuyên gia cận chiến đã tích lũy đầy mình kinh nghiệm.

Màn hình thiết bị đã bị ghi đè. Touma không biết Năng Lực Gốc đó. Nhưng có lẽ, là Macaron hoặc Spooks của Bình Yên. Chỉ có năng lực của hai người đó là được giữ bí mật ngay cả trong nội bộ Bình Yên.

...Chịu chơi đấy, tung ra con bài tẩy sớm thế này cơ à.

Thủ đoạn đó mang đậm ý chí của Kaya. Để nắn chỉnh cục diện chiến trường đang nghiêng ngả, tốt nhất là ra tay càng sớm càng tốt. Thời gian bất lợi kéo dài bao nhiêu thì đồng đội chết bấy nhiêu. Đồng đội chết thì đương nhiên chênh lệch lực lượng sẽ nới rộng.

Vì thế, Touma cũng thở hắt ra và lật mở lá bài đang úp.

"Bắn đi."

Mục tiêu là Hominini. Nếu hắn gục, Dragon và Wadako cũng sẽ dừng lại.

BJ không mấy hứng thú với phát bắn tỉa đó.

Hắn muốn bắn tỉa bằng tầm nhìn trực tiếp nhất có thể, nhưng vì khói nên bắt buộc phải dựa vào Trinh Sát. Thêm vào đó, thời điểm Water chỉ thị không hoàn hảo. Xạ Kích phải là nhất kích tất sát. Nếu không tin chắc sẽ trúng thì không nên bắn. Nhưng BJ vẫn bóp cò. Để bắn xuyên qua thứ quan trọng hơn cả mạng sống kẻ địch trên chiến trường.

Lý do BJ theo phe Water cực kỳ đơn giản. Chung quy lại là hắn chưa bao giờ coi mình là thành viên của cái đội tên là Eden cả. BJ yêu PORT. Không phải hắn thích cái đội đó. Đó là một đội ngoài sự hùng mạnh ra thì chẳng tìm thấy điểm tốt nào khác. Nhưng, đó là đội mà bản thân hắn trực thuộc. Không yêu đội của mình là trái với mỹ học của BJ. Và việc hùa theo Eden, kẻ đã đánh bại PORT, cũng chẳng đẹp đẽ chút nào.

Không biết là ngẫu nhiên hay đã nhận ra đòn tấn công bên này bằng cách nào đó. Dù sao thì ngay sau khi bóp cò, một gã đàn ông đã lao vào đường đạn giữa BJ và Hominini.

– Dragon. Điều đó không bất ngờ. Một phát đạn bắn ra không có sự tin chắc va phải những thứ ngoài dự tính là chuyện thường.

Tuy nhiên, phát Xạ Kích đó, trước cả khi trúng đích, ngay lúc bóp cò đã bắn xuyên qua điều hắn trù tính. Đó là thời gian. Trong một khoảnh khắc, chuyển động của Hominini – và cả nhóm Eden – khựng lại. Không ai bị bắn lén từ sau lưng mà không sợ hãi, và cần thời gian để nuốt trôi nỗi sợ hãi đó.

Một đòn của BJ làm chiến trường tê liệt. Nhưng, trong khoảnh khắc tê liệt đó, có một người đã chuyển động.

Cơ thể khổng lồ của Dragon từ từ đổ xuống.

Nhìn thấy cảnh đó, Hominini gần như theo phản xạ, tung ra một phát Xạ Kích. Ở phía bên kia tia sáng là Suikyou.

Anh suy nghĩ đuổi theo hành động của chính mình.

...BJ đã phản bội.

Chuyện đó cũng chẳng có gì bất ngờ. Eden hiện tại là một đội cực kỳ mong manh. Điều quan trọng là Dragon đã nhận ra phát Xạ Kích của BJ. Nếu không thì không thể bao bọc cho Hominini. Nhưng Dragon không thể nào nhìn thấy BJ được. Vậy thì, trên chiến trường này, đã có manh mối mà Dragon tìm thấy.

Hiện tại, trong tầm mắt không có kẻ địch. Chỉ thấy Wadako và Suikyou. Chỉ hai người này. Hominini tin tưởng Wadako một trăm phần trăm. Tức là nếu thằng đó là kẻ phản bội, thì bên này có chết cũng đành chịu. Vậy thì, kẻ đáng nghi là người còn lại.

Suikyou vì lý do nào đó đã biết được chỉ thị Xạ Kích từ kẻ địch – từ Water đến BJ. Phản ứng lại điều đó, cô ta đã hướng mắt về vị trí của BJ, hoặc cố gắng đưa bản thân thoát khỏi đường đạn. Mà, tóm lại là nhờ hành động của Suikyou, Dragon đã phát giác ra Xạ Kích của BJ. Và rồi đỡ đạn cho Hominini và ngã xuống.

...Chắc là như vậy thôi.

Hominini nghĩ. Không phải là thực tế, ý là động cơ khiến Hominini tấn công Suikyou ngay tức khắc ấy. Suikyou có thực sự phản bội hay là bị oan thì sao cũng được. Nếu Suikyou là kẻ phản bội, bỏ mặc cô ta thì việc cứu Dragon sẽ trở nên khó khăn. Nên chỉ còn cách bắn trước cho xong. Nếu nhầm thì nói với cái xác một câu xin lỗi là được.

Phát Xạ Kích của Hominini tạo ra tiếng động lớn trúng vào Suikyou. Suikyou ngã ngửa, nhưng không phải vết thương chí mạng. Điểm số Xạ Thủ của Hominini không cao lắm. Có lẽ chính Suikyou đã nhảy lùi lại để giảm thiểu sát thương. Anh bồi thêm một phát Xạ Kích vào cô ta đang lăn trên đường nhựa.

Wadako phản ứng với chuyển động của anh, áp sát Suikyou. Hominini hét lên:

"Này Dragon, ổn không?"

Cánh tay phải của gã khổng lồ vốn có ưu điểm là trâu bò từ từ giơ lên. Ổn là được. Chỉ cần chữa trị gấp thôi.

"Đừng giết Dragon. Giết nó là tao giết mày."

Câu đó anh định hét vào mặt Yurii. Nhưng ngẫm lại, chẳng biết tiếng gào trên chiến trường có tới được tai hắn không. Dù sao cũng chẳng nghe thấy tiếng trả lời, mà cũng chẳng còn dư dả để nghe.

Wadako đã đến gần Suikyou, nhưng ngay trước đó cậu ta dừng lại. Hầu như cùng lúc, cơ thể Suikyou bốc cháy dữ dội. Năng lực của cô ta biến bản thân thành ngọn lửa mãnh liệt. Mặt đường nhựa quanh cô ta sôi lên sùng sục. Không khí bùng cháy với tiếng nổ như quả bóng bay khổng lồ bị vỡ, luồng khí nóng phả vào mặt Hominini.

Hominini chặc lưỡi trong lòng. Lẽ ra phải giết chết luôn bằng đòn đánh lén. Đối đầu trực diện với Suikyou trong tình huống này thì hỏng. Lũ Mike cũng sắp sửa lấy lại tư thế rồi.

Ngay sau suy nghĩ đó, Hominini nhận một cú va chạm vào má. Tầm nhìn quay cuồng, bầu trời xanh lấm lem khói bụi hiện ra. Bị đấm, lật nghiêng người – là Mèo Đen. Để Suikyou và Mèo Đen phối hợp thì coi như chiếu hết. Bài của bên này không đủ. Nếu là một chọi một thì Wadako có thể cầm cự, nhưng Hominini sẽ là kẻ ngáng đường. Dùng lại "Ước nguyện của tao là ước nguyện của mày" lên Wadako ư? Không, không được. Năng lực cường hóa đối tượng đó hiện đang dùng cho Dragon. Cứ để thế này thì tỷ lệ sống sót của Dragon cao hơn.

Trong lúc suy nghĩ đó diễn ra, Mèo Đen truy kích. Cô ta đã ở ngay trước mắt.

– Chết tiệt. Hominini nghiến răng hàm. Thế này là chết sao? Chết thế quái nào được. Làm sao để sống sót?

Ngay sau đó, bất ngờ, bụng Mèo Đen bị rạch toạc. Máu phun ra. Có vẻ không phải vết thương chí mạng, cô ta vẫn khỏe mạnh nhảy lùi lại để giãn khoảng cách, nhưng nhìn lượng máu thì vết thương cũng khá sâu.

...Yukihiko.

Cường Hóa Viên số một hiện tại của Bình Yên. Tấm lưng nhỏ bé của cậu ta đang ở đó. Năng lực của Yukihiko khá nổi tiếng. Ít nhất PORT đã có dữ liệu từ rất lâu trước đây. Năng lực mang tên Vô Sắc Vô Hình xóa bỏ hình dáng của Yukihiko khỏi thế giới. Việc Trinh Sát cũng cực kỳ khó khăn, tuy nhiên nếu chính bản thân Yukihiko gây ra tiếng động gì đó thì hiệu quả sẽ mất.

Chẳng mấy chốc hình dáng Yukihiko lại tan biến. Mèo Đen bị chém đang bỏ chạy. Wadako định bước tới truy đuổi thì Suikyou đứng chắn trước mặt cậu ta.

"Hơi ngoài dự tính một chút nhỉ."

Nói rồi, Suikyou cười. Cô ta tháo sợi dây buộc tóc màu trắng nhờ nhờ nhưng có điểm những chấm đen lốm đốm. Ngay sau đó, tầm nhìn của Hominini chao đảo dữ dội.

Sau khi xác nhận tình hình, Toma chậc lưỡi.

Hiện tại, trong màn lật bài đấu trí, phe cô đang có phần thất thế. Đầu tiên, Hominini đã vượt quá sức tưởng tượng. Tốc độ gã phán đoán Suikyou là "kẻ phản bội" nhanh đến mức bất thường. Ít nhất thì Toma cũng không thể bắt chước được điều đó.

Nhờ ơn đó mà quân bài Suikyou – vốn định dùng để tạo ra một màn phản trắc kịch tính hơn – lại bị lật mở một cách gần như vô nghĩa. Theo dự tính, nếu là sự kết hợp giữa Suikyou và Mèo Đen thì lẽ ra đã có thể áp đảo được phe Hominini, nhưng Yukihiko lại đang ẩn mình trên chiến trường.

Sử dụng "Vô Sắc Vô Hình", Yukihiko hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, việc tìm kiếm bằng Trinh Sát cũng trở nên vô cùng khó khăn. Tuy nhiên, năng lực này sẽ bị giải trừ nếu bản thân cậu ta phát ra tiếng động. Ràng buộc không quá khắt khe đến mức buộc phải "hoàn toàn không phát ra tiếng động" – bởi cơ thể con người luôn liên tục tạo ra âm thanh, sự im lặng tuyệt đối là điều bất khả thi – nhưng nếu rón rén bước đi thì còn được, chứ chỉ cần chạy một chút thôi là cậu ta sẽ lộ diện ngay.

Tóm lại, do đặc tính năng lực, Yukihiko mang khuyết điểm là "tốc độ di chuyển cực kỳ chậm", ấy vậy mà cậu ta vẫn ẩn nấp được ở vị trí tối ưu nhất trên chiến trường. Kẻ có thể làm được điều đó, e rằng chỉ có Kaya. Phải chăng Kaya đã gần như đọc hết mọi đường đi nước bước của bên này ngay từ khi bắt đầu giao chiến?

Yukihiko là một mối đe dọa lớn. Thực tế là Mèo Đen đã bị thương. Đối với Toma, người sở hữu năng lực hồi phục mạnh mẽ, việc chữa lành vết thương đó rất đơn giản, nhưng dù sao cũng buộc cô phải tạm thời rút Mèo Đen khỏi chiến tuyến.

Nhưng trên hết, khả năng "có Yukihiko trên chiến trường" mới là điều đáng sợ. Không biết lưỡi dao sẽ chĩa vào mình lúc nào và ở đâu. Hay nói đúng hơn, sự kết hợp giữa "Vô Sắc Vô Hình" của Yukihiko và Kaya Ayumu là quá tàn độc. Mỗi lần Kaya thắng trong cuộc đấu đọc vị, bên này lại có từng người một đổ máu.

── Dù sao thì, giờ mình cũng đã hiểu.

Sự bình yên hiện tại gần như đang diễn ra đúng theo toan tính của Kaya. Nếu không, cách đánh lần này của phe Bình Yên là không thể giải thích được. Cái cách lật mở quân bài tẩy Yukihiko sớm đến thế này, hoàn toàn không giống với phong cách của Bình Yên từ trước đến nay.

Paraponera, người vẫn đang duy trì Trinh Sát bên cạnh, báo cáo.

"Ba người đã biến mất khỏi chiến trường. Suikyou, Hominini, Wadako. Tuy nhiên, vẫn không xác định được vị trí hiện tại của Yukihiko."

"Ừm," Toma đáp lại bằng giọng nhỏ nhẹ.

Suikyou đã được Yurii trao cho một món vũ khí bí mật để dành. Một trang sách được xé ra từ cuốn sách – "Thế Giới Paramici". Năng lực lôi kéo những người chơi xung quanh vào thế giới của câu chuyện đó có thể biến đổi chiến trường thành một thế giới đơn phương có lợi cho Suikyou.

"Có thể quên Yukihiko đi. Dù có bị cuốn vào Thế Giới Paramici, thì trong câu chuyện đó Suikyou vẫn chiếm ưu thế."

"Vâng."

"Thế nhưng ──"

Chỉ thì thầm đến đó, Toma bỏ lửng câu nói.

"Sao vậy ạ?" Paraponera hỏi.

"Không có gì đâu. Tiếp tục Trinh Sát đi."

Trả lời xong, Toma chỉ khẽ nhăn mặt trong thâm tâm. Trong Thế Giới Paramici, Suikyou có lợi thế. Thế nhưng.

── Sao mình cứ có dự cảm chẳng lành thế nhỉ.

Suikyou từng là thuộc hạ của Yurii. Vì thế, cô ta được Yurii trao cho một trang truyện có lợi cho mình. Suikyou đã mang theo món vũ khí đó mà đầu quân sang bên này. Tổng hợp lại như vậy, quả nhiên vẫn thấy lấn cấn. Yurii đâu phải loại người như thế. Hắn ta chắc chắn đã lường trước việc Suikyou phản bội, và cảm giác như việc hắn cười nhạo "biết ngay mà" là chuyện đương nhiên. Và nếu Yurii với Kaya đã bắt tay nhau, thì có khi việc Suikyou sử dụng Thế Giới Paramici cũng nằm trong kế hoạch của bọn họ rồi.

Thành thật mà nói, Toma đã suy nghĩ khá vô tư về trận chiến ngày hôm nay. Vốn dĩ là kẻ khác gây sự, bên này cũng chẳng có lý do gì để tích cực hưởng ứng. Chỉ cần lờ đờ cho qua chuyện, chú ý không để vuột mất những thứ mình nhất định muốn có là được.

── Anh Tsukio, và nếu được thì cả anh Kido.

Cô muốn hai người đó. Còn lại thì sao cũng được. Cô muốn xoay sở sao cho thiệt hại ở mức thấp nhất. Dù tiêu cực như vậy, nhưng CLB Kiến Tạo Hòa Bình Thế Giới hiện tại vẫn nắm rất nhiều lợi thế. Bởi cô đã cài cắm những quân cờ của mình vào nhân sự của Eden. Chỉ cần chọn thời điểm hiệu quả nhất để lật bài thì sẽ không thua. Cô đã nghĩ đây là một trò chơi đơn phương, chỉ cần tiếp tục bắn vào lưng đối thủ là xong.

Vậy mà, khi thực chiến bắt đầu, cô lại run rẩy. Nghĩ kỹ thì, Kaya Ayumu và Yurii đang bắt tay nhau, chuyện này là đương nhiên. Đó không phải là những đối thủ mà một người bình thường nên khiêu chiến. Dù có chuẩn bị kỹ càng đến đâu đi nữa.

── Quả nhiên là mình lạc quan quá rồi.

Nghĩ vậy, cô cười khổ. Mãi mà vẫn chưa thể tưởng tượng hết được sự đáng sợ của chiến tranh trước khi nó xảy ra. Cô cứ mãi tưởng tượng đến những lúc tác chiến của mình suôn sẻ rồi cười tủm tỉm. Rõ ràng cô biết thừa nếu đánh nhau đàng hoàng thì không thể thắng Kaya.

Thế nên quả nhiên trận chiến hôm nay, tốt nhất là nên tránh né triệt để. Không phải là nhận lời thách đấu của kẻ khác, mà phải khiến kẻ khác nhận lời thách đấu của mình. Chiến đấu ở nơi có lợi cho bản thân. Đó luôn là cách chiến đấu đúng đắn.

── Hơi bất an nhỉ. Hay là bỏ chạy đi.

Water đã nói như vậy. Điều đó đối với Suikyou là vô cùng bất ngờ.

Mối liên hệ giữa Suikyou và Water cũ hơn người ta tưởng. Cô gặp người đó đã là chuyện của hai mươi bốn vòng lặp ── khoảng hai năm về trước. Water lúc đó chưa gia nhập Bình Yên, đang làm thủ lĩnh của một nhóm nằm giữa ranh giới yếu và trung bình.

Suikyou không phải là thành viên trong nhóm của Water. Ngược lại là đằng khác, cô thuộc về một nhóm đã bị Water tiêu diệt. Cô được mời gọi làm đồng đội khi vẫn còn thuộc nhóm khác, và sau khi nhóm của Suikyou tan rã, cô được gửi vào PORT.

Water khi đó là anh hùng của chiến trường. Cách chiến đấu của cô ấy táo bạo, đầy trí tuệ, và đội quân cô ấy chỉ huy luôn chiến thắng. Nếu là Water của ngày đó, chắc chắn sẽ không bao giờ thốt ra câu "bất an" giữa trận chiến.

── Không sao đâu. Làm được mà.

Suikyou đã trả lời như thế. Bởi tình huống hiện tại hoàn toàn đúng như Water dự tính.

Thế Giới Paramici ── Suikyou xuất hiện trong câu chuyện, khẽ nhìn quanh. Đó là một căn phòng không thể gọi là rộng, với sàn và tường làm bằng thép. Trước mắt cô là Hominini và Wadako. Trên tường chỉ có duy nhất một cửa sổ khổng lồ hình quả hạnh nhân trông như con mắt, và bên kia cửa sổ là biển. Không phải mặt biển, mà là trong lòng biển.

Hominini bước lại gần cửa sổ, gõ hai cái lên lớp kính dày cộp.

"Thứ kính pha lê sạch bong kiểu trưởng giả học làm sang này. Có chút ký ức mang máng đây. Cái này là tàu Nautilus hả?"

Phải. Chính xác. Chiếc tàu ngầm tính năng cao xuất hiện trong "Hai vạn dặm dưới đáy biển" của Jules Verne, tàu Nautilus. Một con tàu rất hợp để làm quan tài.

Suikyou khoanh tay, nhìn chằm chằm Hominini.

"Hiểu mà đúng không? Ở đây, các người không thắng được tôi đâu. Không muốn sang phe này sao?"

"Tao cũng muốn theo lắm, nhưng đéo được."

"Tại sao?"

"Tao để Dragon lại rồi. Mạng của thằng đó, tao đang gửi chỗ Yurii."

"Ra thế."

Thực ra, Suikyou khá có thiện cảm với Hominini. Dù hầu như chưa gặp mặt trực tiếp, nhưng cô thường nghe bạn bè kể về anh ta. Ở Kamisaki trước kia từng có một người chơi tên là Wakatake (Trúc Non). Một cô gái là thuộc hạ của Hominini. Cô gái nghiện rượu đến khản cả giọng ấy, bên trong lại ngây thơ như một đứa trẻ. Là kiểu người không thể sống nổi nếu không tin vào ai đó, nhưng nghe nói đã bị phản bội rất nhiều lần. Cô ấy bảo rằng cứ đêm xuống là lại nhớ đến những chuyện buồn, nên nếu không say bí tỉ thì không ngủ được. Người mà Wakatake ấy tin tưởng đến cuối cùng, chính là Hominini. Có lẽ chỉ riêng Hominini là không phản bội Wakatake cho đến phút chót. Dù cô ấy đã chết rồi.

Từ thời điểm đó ── tức là từ cái thời cùng là chiến binh PORT giống Wakatake, cười khổ ngồi uống rượu giải sầu cùng cô ấy, Suikyou đã là "gián điệp của Water". Nhưng cảm xúc coi Wakatake là bạn bè không phải là giả dối. Vì thế, chẳng hiểu sao, cô không muốn giết Hominini.

── Nhưng mà, đây là chiến trường.

Đâu thể nào vui vẻ bắt tay với tất cả những kẻ mình không muốn giết.

Mà thôi kệ, Suikyou khẽ dang rộng hai tay. Ngay sau đó, một âm thanh cao vút vang lên một lần duy nhất "Pằng". Năng lực của Suikyou được đăng ký dưới cái tên "Hỏa Tinh Linh / Salamander", có thể biến bất kỳ bộ phận nào của cơ thể thành lửa. Toàn thân chỗ nào cũng có thể hóa lửa, nhưng trước hết cô chỉ dùng cho phần từ cổ tay trở đi của cả hai tay. Lòng bàn tay hóa thành ngọn lửa xanh trắng, xung quanh bao phủ bởi sắc xanh đậm hơn. Nhưng màu xanh ấy khi lay động, đường viền lại lấp lánh ánh đỏ. Khi cô thả lỏng hai tay xuống, bề mặt sàn thép bắt đầu tan chảy.

Có vài lý do để Suikyou chọn tàu Nautilus làm chiến trường. Ví dụ như tàu ngầm thì kiểu gì cũng chật chội. Tàu Nautilus tuy khổng lồ so với một chiếc tàu ngầm, nhưng vẫn không có không gian để Cường Hóa Viên tự do chạy nhảy. Trong trận chiến sử dụng "Hỏa Tinh Linh" mà hễ chạm là thắng, thì không gian chật hẹp là một lợi thế tuyệt đối.

Hominini lôi từ trong ngực áo ra một khẩu súng nhỏ như đồ chơi. Suikyou lao về phía hắn. Cô tưởng Wadako sẽ xen vào giữa, nhưng chuyện đó không xảy ra. Suikyou vung nắm đấm rực lửa về phía Hominini, còn Hominini thì bóp cò.

Ngay sau đó, cánh tay của Suikyou biến mất. ── Rumba. Năng lực của Wadako. Nó mở ra một cái lỗ kết nối hai điểm trong không gian. Một cái lỗ tựa như cổng dịch chuyển, vào bên này thì sẽ chui ra ở bên kia. Nắm đấm của Suikyou đã bị hút vào cái lỗ mở ra ngay trước mặt Hominini.

Rumba đáng lẽ phải có điều kiện kích hoạt hơi phiền phức. Hình như là, một đầu của cổng dịch chuyển phải lấy vật thể mà Wadako vừa chạm vào gần đây làm điểm khởi đầu. Thời gian là trong vòng ba phút hay năm phút gì đó, cô không nhớ con số chính xác, nhưng tóm lại, viên đạn trong khẩu súng đồ chơi kia của Hominini chắc chắn là điểm neo cho Rumba.

Và điểm đến mà cái lỗ đó kết nối ── đầu kia của cổng dịch chuyển, hẳn sẽ xuất hiện ngay trước mặt Wadako. Tức là hiện tại, chỉ có cánh tay phải bị nuốt vào lỗ của Suikyou là đang di chuyển đến chỗ tay của Wadako. Liệu Wadako có cách nào cắt đứt bàn tay đang bốc cháy ở nhiệt độ cao đó không?

Trong khi hơi dao động, Suikyou lập tức rút cánh tay đó lại. Hominini trước mặt vẫn không đổi sắc mặt, thực hiện Xạ Kích. Một phát, hai phát. Những viên đạn bắn ở cự ly gần đập vào bụng Suikyou, hất cơ thể cô bay về phía sau. Ngay bên cạnh, một xung lực mới ập đến. Cùi chỏ của Wadako đang thọc vào sườn Suikyou.

── Quả nhiên là mạnh thật.

Hominini. Cái tên luôn được nhắc đến như đối trọng của Yurii. Gã đàn ông này cũng chẳng bình thường chút nào. Hắn có thể thản nhiên đặt cược tất cả những gì mình có vào phán đoán trong khoảnh khắc. Việc đối phó với nắm đấm rực lửa chạm vào là chết đang áp sát ngay trước mắt thì giao cho đồng đội, còn bản thân thì không chớp mắt bóp cò. Cặp đôi Hominini và Wadako thật phiền phức.

── Nhưng mà, ở chiến trường này thì tôi không thua đâu.

Có một phương pháp tất thắng cực kỳ đơn giản.

Suikyou vừa lăn trên sàn tàu Nautilus, vừa tăng công suất "Hỏa Tinh Linh". Ngọn lửa từ hai tay lan ra toàn thân, trong nháy mắt nung chảy sàn nhà, nung chảy vách tường. Tàu Nautilus dường như có vách ngăn hai lớp. Nhưng điều đó chẳng có ý nghĩa gì cả. Giống như thả một quả cầu sắt nung đỏ rực lên thanh sô-cô-la, nhiệt độ cao mở rộng cái lỗ ra. Chẳng mấy chốc, nhiệt độ đó chạm vào nước biển, phát ra một âm thanh khổng lồ như tiếng nổ, và nước biển tràn vào.

Hominini hét lên.

"Bỏ mẹ. Wadako. Đánh nhanh thắng nhanh."

Quyết chiến? Bọn họ có cách nào để đấu với bên này sao? Gây sát thương cho Suikyou đang bốc cháy ở nhiệt độ cao không phải chuyện dễ. Điểm yếu của "Hỏa Tinh Linh" của Suikyou, cùng lắm là thời gian hiệu quả hơi ngắn, nếu tin vào cụm từ "đánh nhanh thắng nhanh" thì có lẽ họ cũng không định chọc vào điểm yếu đó. Vậy thì họ sở hữu một Năng Lực Gốc nào đó có thể đối kháng với "Hỏa Tinh Linh" chăng? Trong dữ liệu về Hominini và Wadako nằm trong đầu Suikyou thì không có thứ gì như vậy, nhưng bọn họ là những kẻ quái chiêu. Có chuẩn bị gì đặc biệt cũng không lạ.

── Nhưng mà, sao cũng được.

Suikyou vốn dĩ đã không định đấu với Hominini và Wadako. Mục tiêu tấn công không phải người chơi, mà là sàn và tường bất động. Cô dùng sức mạnh đã Cường Hóa, nghiền nát con tàu Nautilus đang bị nung chảy bởi nhiệt lượng của "Hỏa Tinh Linh". Đối với Suikyou, việc đó cũng đơn giản như đạp đổ lâu đài cát do trẻ con xây vậy.

── Con tàu này sẽ trở thành quan tài của hai người.

Có vài lý do để Suikyou chọn tàu Nautilus làm chiến trường. Trong đó lý do lớn nhất là bối cảnh dưới lòng biển cực kỳ tương thích với năng lực mà Suikyou sở hữu. "Hỏa Tinh Linh" đơn giản và mạnh mẽ, nhưng là một năng lực có khuyết điểm. Tất nhiên bản thân cô sẽ không bị tổn thương bởi nhiệt độ đó. Trong khi sử dụng "Hỏa Tinh Linh", cơ thể Suikyou được bảo vệ khỏi mọi loại nhiệt độ cao. Tuy nhiên, sự giúp đỡ của năng lực này chỉ đến đó là hết, còn lại thì cơ thể Suikyou vẫn sẽ bị hành hạ theo đúng định luật vật lý.

Có hai tác hại lớn. Một là mất thị giác. Ngọn lửa của "Hỏa Tinh Linh" vượt xa nhiệt độ của đèn khò. Cô không biết con số chính xác, nhưng là ba ngàn độ, hay bốn ngàn độ gì đó. Và mắt người không được cấu tạo để hoạt động trong ngọn lửa đèn khò. Đơn giản là quá chói.

Cái còn lại là mất hô hấp. Lửa cần oxy để cháy. Xung quanh Suikyou khi kích hoạt "Hỏa Tinh Linh", oxy sẽ biến mất trong nháy mắt. Nghe thì nực cười, nhưng nếu dùng "Hỏa Tinh Linh" toàn lực một cách thật thà thì người sử dụng sẽ chết ngạt.

Thế nên Suikyou đã đoạt lấy thêm hai năng lực nữa để hỗ trợ cho "Hỏa Tinh Linh". Chúng được đặt tên lần lượt là "Góc Nhìn Khách Quan" và "Thâm Hô Hấp". "Góc Nhìn Khách Quan" tách thị giác ra khỏi đôi mắt của Suikyou. Một năng lực cho phép nhìn xuống hình dáng của bản thân từ trên cao, nhưng vị trí camera đó có thể di chuyển tự do trong phạm vi hiệu quả của năng lực. "Thâm Hô Hấp" còn lại thì đơn giản hơn, trong khi năng lực kích hoạt, chỉ cần hít vào một lần là không cần thở trong ba mươi phút.

Đây chỉ là những năng lực bất đắc dĩ phải lấy để sử dụng thành thạo "Hỏa Tinh Linh", nhưng lại có ân huệ phụ. Suikyou rất mạnh ở dưới nước.

"Vậy nhé. Chết từ từ đi."

Phá nát tàu Nautilus đến mức có thể, đập hỏng đến mức có thể, Suikyou thoát thân ra biển từ cái lỗ do chính mình mở ra. Thông qua tầm nhìn từ xa của "Góc Nhìn Khách Quan", cô thấy vô số bọt khí nổi lên quanh cơ thể mình. Nước biển liên tục bốc hơi do nhiệt của "Hỏa Tinh Linh". Cơ thể Suikyou bị dòng xoáy do bọt khí tạo ra cuốn đi như đùa giỡn, nhưng khi giải trừ một phần năng lực và điều chỉnh nhiệt độ thì cô lấy lại được thăng bằng. Chiến trường dưới biển đã được dự tính trước và cô cũng đã luyện tập nghiêm túc. Một khi đã quen, "Hỏa Tinh Linh" còn có thể dùng để kiểm soát tư thế và làm động lực dưới nước.

Bọn Hominini chắc chắn còn không thể thoát ra khỏi tàu Nautilus một cách tử tế. Cứ thế này chờ bọn họ chết ngạt cũng được. Đứng nhìn họ chìm xuống đáy biển cùng tàu Nautilus cũng được. Nếu họ có chui ra, thì dùng bàn tay nhiệt độ cao của "Hỏa Tinh Linh" chạm vào là xong. Đối phương chắc chắn không thể cử động đàng hoàng dưới áp lực nước này, nên đằng nào cũng là chiếu hết. Cổng dịch chuyển mở bằng "Rumba" của Wadako cùng lắm chỉ cỡ 20 centimet, không phải kích thước con người chui qua được.

Tình huống tất thắng. Hominini cũng hiểu như vậy nên mới hét lên "đánh nhanh thắng nhanh". Nhưng rốt cuộc, hắn chẳng làm được gì cả. Thắng bại đã phân định rồi.

── Lẽ ra là như thế.

Vậy mà, đột nhiên, tàu Nautilus chuyển động. Thân tàu khổng lồ, hình như đang nổi lên. Tại sao?

── Tại sao tàu ngầm bị thủng lỗ dưới biển lại nổi lên được?

Theo lẽ thường, chuyện đó không thể xảy ra. Vậy mà tàu Nautilus đang bay lên. Là hải lưu, Suikyou nhận ra. Tàu Nautilus đang bị đẩy đi bởi một dòng hải lưu kỳ lạ hướng từ đáy biển lên mặt nước. Tất nhiên dòng hải lưu đó cũng đẩy cơ thể Suikyou lên. Điểm nhìn của Suikyou đang tách khỏi cơ thể nhờ "Góc Nhìn Khách Quan" cũng bị kéo bay lên theo giới hạn phạm vi hiệu quả của năng lực.

Từ cửa sổ quan sát khổng lồ hình quả hạnh nhân của tàu Nautilus, cô nhìn thấy bên trong tàu. Bên trong có ba người. Hominini, Wadako, và một người nữa. Không biết từ lúc nào, đã tăng thêm một người.

Nghĩ lại thì, việc quân địch có viện trợ cũng không có gì bất ngờ. Thế Giới Paramici trong khi kích hoạt hiệu quả, cánh cửa luôn ở trạng thái mở. Từ trong ra ngoài thì khó, nhưng từ ngoài vào trong thì bao nhiêu cũng được. Và lối vào đó, kết nối từ trang sách đến bên trong tàu Nautilus.

Suikyou biết người vừa tăng thêm trong tàu.

── Yoi-Haru (Tiêu Tình).

Ở Kamisaki trước kia từng có một nhóm tên là Mary Celeste. Có tàu, giỏi hải chiến, và thủ lĩnh của nhóm đó điều khiển biển cả. Mary Celeste đã thua Eden, và bị Yurii thâu tóm.

── Ra thế.

Biển cả này, mới là quan tài của mình sao. Suikyou hiểu ra như vậy. Mary Celeste tuyệt đối không phải là một nhóm mạnh. Chỉ là một nhóm trung bình hết sức bình thường. Nhưng, ở chiến trường là biển cả thì họ là mạnh nhất.

Suikyou giải trừ "Góc Nhìn Khách Quan" như thể nhắm mắt lại. Cơ thể trôi đi như bị thổi bay bởi dòng nước bạo liệt. Tay, chân, đến cả cổ cũng tê liệt. Sợi dây liên kết giữa não bộ và thể xác dường như đã đứt lìa. Dù có Cường Hóa bao nhiêu điểm, dù có đốt cháy cơ thể đó ở nhiệt độ cao đến mức nào, Suikyou cũng chỉ có khối lượng của một con người. Khi khối lượng áp đảo là biển cả trở thành kẻ thù, thì đừng nói chiến đấu, đến giãy giụa cũng không xong. Chỉ nghe thấy tiếng động. Dòng hải lưu đang gầm rú như một con quái thú khổng lồ to bằng hòn đảo.

Đúng như lời Water nói. Lẽ ra không nên bước chân vào chiến trường này. Lẽ ra phải nhanh chóng chạy trốn. Dù có vẻ lợi thế đến đâu đi nữa, thì đây cũng là chiến trường do Yurii đó ban cho mà.

── Thất bại rồi.

Mà, thôi kệ.

Ngay sau khi thì thầm như vậy trong lồng ngực, tầm nhìn đã chuyển đổi.

"Suikyou đã di chuyển sang lãnh thổ của CLB Kiến Tạo Hòa Bình Thế Giới rồi."

Simon nói.

Nghe thấy lời đó, Kaya nhăn mặt. Toma đã dùng "Gian Lận". Năng lực đó dịch chuyển đồ vật hoặc con người trong tức khắc. Hình như cần phải sử dụng năng lực trước để đánh dấu đối tượng sẽ dịch chuyển, nhưng thời điểm kích hoạt hiệu quả và điểm đến có độ tự do khá cao, đúng là tính năng bịp bợm như cái tên. Mà nói chứ đánh nhau đến mức này, rốt cuộc trong tình huống bên mình đơn phương có lợi, chỉ tiêu tốn một lần sử dụng "Gian Lận" mà coi như hòa thì đúng là ăn gian quá không?

Con Ếch đang thiên vị Toma.

Tất nhiên Kaya không muốn giết Suikyou. Không ai phải chết là tốt nhất. Nhưng mà, cái tình huống thắng áp đảo mà hầu như không bào mòn được chiến lực đối phương một cách tử tế thì thật ngứa ngáy.

Akiho vừa uống trà sữa chai nhựa vừa nói với vẻ mặt bình thản.

"BJ và Suikyou chắc chắn là kẻ phản bội rồi nhỉ."

Kaya, Akiho, Simon, và cả Macaron nữa. Bốn người này hiện đang ở trong một căn phòng của nhà thờ, căn cứ địa của Xứ Sở Bình Yên. Nghe nói Lily cũng muốn dự thính, nhưng theo phán đoán của Akiho thì hiện tại đã mời cô bé về phòng riêng.

Kaya trả lời Akiho.

"Dù sao thì, phe Hominini có vẻ trong sạch cũng là điều đáng mừng rồi."

Kaya có một concept rõ ràng cho sự chuẩn bị của trận chiến lần này. Concept là duy trì trạng thái lửng lơ. Ví dụ như việc tái hiện "Hai vạn dặm dưới đáy biển" trong Thế Giới Paramici lần này cũng được suy tính theo concept đó. Nếu Suikyou là đồng minh thì nó sẽ trở thành vũ khí đắc lực cho cô ta, còn nếu phản bội thì cũng trở thành cái bẫy để năng lực của Eden hay PORT dễ dàng khống chế. Cậu đã tích lũy nhiều nhất có thể những sự chuẩn bị mang ý nghĩa "dù tình thế có ngã sang bên nào đi nữa cũng dùng được".

Tuy nhiên về chi tiết các tác chiến đó, cậu không trao đổi cụ thể với Yurii. Kaya đơn phương liệt kê suy nghĩ rồi đùn đẩy cho Yurii. Chỉ chuẩn bị nguyên liệu, còn cách dùng thì giao cho Yurii, nhờ phương châm đó mà gánh nặng của Kaya trong trận chiến lần này còn đỡ được một chút. Đối với Kaya, so với việc suy nghĩ suốt mười tiếng đồng hồ, thì việc đưa ra chỉ thị "Go" chỉ mất hai giây còn mệt mỏi hơn nhiều. Vì điều đó khiến con người ta giết nhau. Theo nghĩa đùn đẩy được những chuyện phiền phức, bắt tay với Yurii cũng tốt.

Macaron nhìn xuống thiết bị, mỉm cười.

"Nhìn này. CLB Kiến Tạo Hòa Bình đang chạy trốn khỏi lãnh thổ Eden đấy. Chẳng phải khá thuận lợi sao. Bên đó đã lộ hai quân bài, còn bên này chưa có thiệt hại nào đáng gọi là thiệt hại cả."

"Dragon đã bị bắn."

"Cậu ta đâu phải là 'bên này'?"

"Chỉ khác tên nhóm thôi. Hiện tại là chiến lực của bên này."

Để đưa Yoi-Haru vào trong Thế Giới Paramici, binh lính của Eden đã hướng đến địa điểm giao chiến của Hominini và Suikyou, nơi có trang sách đó. Dragon bị bắn đã được bảo vệ vào lúc đó, nhưng tình trạng thương tích thì chưa rõ.

Kaya gõ gõ đầu ngón tay lên bàn một cách bồn chồn. Nhìn vào dữ liệu hiển thị trên thiết bị, đúng như Macaron nói, các thành viên CLB Kiến Tạo Hòa Bình đang rút lui khỏi lãnh thổ Eden. Mở màn cuộc giao tranh này, Eden và Bình Yên đang tiến triển thuận lợi. Tiếp theo Toma sẽ hành động thế nào? Cậu đáng lẽ phải hiểu rõ cô ta, vậy mà chẳng hiểu sao không thể tưởng tượng ra được.

Trận chiến lần này, đại khái được hình thành từ toan tính của ba người đan xen vào nhau. Chắc là vậy.

Kaya muốn định đoạt số phận của Kamisaki bằng phương pháp hạn chế giao tranh hết mức có thể. Vì thế cậu muốn dồn ép CLB Kiến Tạo Hòa Bình, tạo ra tình huống mà chính Toma muốn liên minh với Bình Yên. Yurii thì muốn nhanh chóng loại bỏ ung nhọt trong nhóm. Hắn đang cố gắng làm sáng tỏ "kẻ phản bội" mà bản thân chịu ít thiệt hại nhất có thể.

Hai người này rất dễ hiểu. Thế nhưng, Toma thì sao? Toan tính của cô ta, Kaya vẫn chưa nhìn thấy. Việc ngoan ngoãn hùa theo trận chiến do phía Eden khơi mào, cảm giác cũng không giống Toma cho lắm.

Đang suy nghĩ thì thiết bị của Kaya reo lên. Cuộc gọi từ một Trinh Sát Viên ── đối phương có vẻ là người của Eden.

Bắt máy, một giọng nói uể oải vang lên.

"Hello, hello. Yurii đây. Kaya, tâm trạng thế nào?"

Không tốt. Tất nhiên rồi. Nhân cách mà có thể vui vẻ trong khi giao chiến thì đúng là bệnh hoạn. Dù thua, dù ngang ngửa, hay dù có thắng áp đảo. Kẻ vừa giết đối thủ vừa cười, không thể nào là người bình thường được.

Kaya nhanh chóng vào đề.

"Tiếp theo anh định làm gì?"

"Tất nhiên là tiến quân vào lãnh thổ của CLB Kiến Tạo Hòa Bình rồi. Cứ thế này tiếp tục kiểm tra."

Kiểm tra. Yurii ghép vài người có nghi vấn là kẻ phản bội thành một đội, rồi ném vào CLB Kiến Tạo Hòa Bình. Làm thế, thì thường là kẻ phản bội sẽ bị lòi ra. Hắn thực sự coi trận chiến này giống như kiểm tra chất lượng thành viên nhóm cũng nên.

"Định thử ai?"

"Quyết định ưu tiên Nickel."

"Rất nguy hiểm."

Năng lực "Xóa Bỏ Ngoại Lệ" mà Nickel sở hữu sẽ vô hiệu hóa các Năng Lực Gốc xung quanh bất kể lý do. Là một năng lực có thể làm đảo lộn chiến cục, nhưng lần này rất khó sử dụng. Vì có thể kỳ vọng nó trở thành quân bài tẩy tuyệt đối để đối phó với Hebi, nên cũng không muốn làm tổn hại nó hết mức có thể. Và điều nguy hiểm hơn nữa là, nếu cậu ta là kẻ phản bội, thì thảm kịch có thể xảy ra ngay trong trận chiến trước mắt.

Vấn đề căn bản là ở CLB Kiến Tạo Hòa Bình có Mèo Trắng. Cô ta là một Cường Hóa Viên cực kỳ thuần túy, nếu đánh nhau bình thường thì có lẽ là mạnh hơn bất cứ ai trên chiến trường này. Tức là, nếu Nickel không phải kẻ phản bội, cậu ta sẽ dễ dàng bị Mèo Trắng giết chết. Đối với Mèo Trắng chỉ sở hữu năng lực Cường Hóa cơ bản, thì "Xóa Bỏ Ngoại Lệ" chẳng có tác dụng gì. Còn nếu Nickel là kẻ phản bội, thì tình huống sẽ càng tuyệt vọng hơn. Trên chiến trường mà Nickel xóa bỏ Năng Lực Gốc của người khác, chắc chắn không ai có thể chống lại Mèo Trắng.

Tuy nhiên giọng của Yurii vẫn bình tĩnh như thường lệ.

"Tôi cũng hoàn toàn đồng ý. Tung Nickel ra chiến trường này rất nguy hiểm. Tôi muốn cho cậu ta nghỉ phép, ở trong phòng thong thả xem phim cơ."

"Vậy, tại sao?"

Người trả lời không phải là Yurii. Một giọng nữ hơi trầm vang lên.

"Vì tôi đã nhờ đấy."

Kaya không thấy giọng nói này quen. Nhưng cậu đoán được.

"Tescatlipoca?"

"Hân hạnh được gặp. Kaya Ayumu."

Tình huống phiền phức gì thế này. Tescatlipoca hiện tại không phải địch, cũng không phải bạn. Có lẽ là thế, Yurii đã nói vậy. Và nếu không biết sẽ ngã về bên nào, thì nhất định muốn có Tescatlipoca. Không muốn để Toma lấy mất. Trinh Sát Viên ưu tú này, chỉ riêng điều đó thôi đã đủ hấp dẫn rồi, đằng này cô ta còn là Hỗ Trợ Viên tầm xa với tính năng dị thường nữa.

Việc Tescatlipoca đòi đưa Nickel ra chiến trường, chỉ thế thôi đã đủ đau đầu rồi. Trường hợp chính Tescatlipoca nghiêng về phe Toma, và trường hợp không phải vậy. Trường hợp Nickel là kẻ phản bội, và trường hợp không phải vậy. Hai người nhân đôi thành bốn trường hợp, đằng nào cũng phiền phức. Kể cả trong tình huống tốt nhất cho bên này ── Tescatlipoca và Nickel đều thuộc phe Eden.

Ngay cả trường hợp đó, việc định đưa Nickel vào lãnh thổ của nhóm có Mèo Trắng cũng chẳng khác nào đề nghị giết cậu ta. Năng lực Hỗ Trợ đạt đến đỉnh cao của Tescatlipoca có thể một mình lật ngược ưu thế chiến cục. Thế nhưng, điểm yếu dễ thấy của cô ta là Nickel. Hỗ Trợ của Tescatlipoca được duy trì bởi vài Năng Lực Gốc, và Nickel có thể vô hiệu hóa chúng bất kể lý do. Dù là địch hay ta, Tescatlipoca cũng muốn xóa sổ Nickel. Để biến giá trị của bản thân thành tuyệt đối.

Yurii nói.

"Thế nên, tôi đang khó xử đây. Tôi muốn người phụ nữ ngồi cùng bàn ăn xong bữa trưa với tâm trạng vui vẻ nhất có thể, nhưng cũng đâu thể đẩy chiến hữu vào chỗ chết được đúng không? Vì thế tôi quyết định gắn thêm viện trợ cho Nickel."

"Là ai?"

"Kido. Và vài người khác nữa."

"Vô lý hết sức. Thiệt hại chỉ càng lớn thêm thôi."

"Nhưng, đã quyết định rồi. Nếu chỉ còn cách tiến lên, thì dù thế nào cũng phải thắng cho bằng được. Tôi đang quyết tâm như vậy đấy."

Nói xong, Yurii có vẻ hơi cười. Chắc hắn không nhịn được cười vì phát ngôn của chính mình quá lố bịch. Giữ nguyên giọng nói nửa đùa nửa thật đó, Yurii tiếp tục.

"Nhân tiện, Kaya này. Chúng ta đã trở nên khá thân thiết rồi. Cậu mong tôi thắng hơn là mong Water thắng nhỉ?"

Kaya nhăn mặt. Yurii đang bảo "hãy giúp một tay" cho cuộc tiến quân liều lĩnh hiến dâng Nickel cho CLB Kiến Tạo Hòa Bình. Đằng nào cũng làm thì làm cho triệt để. Vì thế phe Bình Yên cũng hãy cống nạp chiến lực ra đây.

Chỉ còn cách theo thôi, Kaya nghĩ. Cậu không nghĩ tranh luận ở đây có thể ngăn cản được Yurii. Hay nói đúng hơn, Tescatlipoca là con Joker của chiến trường này. Cô ta tự nhận thức được điều đó, nên đành phải chấp nhận những sự ích kỷ tương xứng. Nhưng cậu không thích cách làm này.

── Nếu Nickel vướng mắt, thì cứ bảo giết đi.

Bắn chết Nickel trong lãnh thổ của Eden. Như thế còn đỡ hơn, thiệt hại ít hơn. Chỉ một mình cậu ta chết. Đừng có bắt người ta trả thêm những cái giá thừa thãi chỉ để đùn đẩy sát ý đó cho người khác.

Kaya thở dài, trả lời vào thiết bị.

"Đây không phải chuyện tôi muốn làm gì là được. Bình Yên là nhóm của Lily."

"Vậy cậu định bảo tôi đi tranh luận với cô bé đó về sự hy sinh cao quý trên chiến trường sao?"

"Lily không nói gì cả. Tất nhiên, Người Kể Chuyện sẽ đại diện."

Vừa dứt lời, Akiho thốt lên "Hả?" với giọng khó chịu. Hiếm khi thấy cô cục cằn như vậy. Lảng tránh ánh mắt của cô, Kaya nói với Simon.

"Nhưng Akiho kinh nghiệm làm Người Kể Chuyện còn non. Anh Simon, anh hỗ trợ được không?"

Người có thể đưa ra phán đoán di chuyển chủ lực của Bình Yên, đưa chiến lực vào chiến trường cực kỳ nguy hiểm, hiện tại chỉ có Simon. Và việc thuyết phục Simon, để Yurii làm sẽ hiệu quả hơn là Kaya làm. Simon có vẻ đang bối rối. Đối với anh ấy, việc đàm phán với Yurii có lẽ cũng là một gánh nặng quá sức.

Anh đảo mắt, rồi nói.

"Kaya. Cậu sẽ làm gì?"

"Em sẽ chuẩn bị cho trường hợp anh chấp nhận câu chuyện của Yurii."

Truy đuổi các thành viên CLB Kiến Tạo Hòa Bình đang bỏ trốn, liên minh Eden và Bình Yên sẽ bước chân vào lãnh thổ bên kia. Đó là chiến cục không nằm trong dự tính. Yurii mong muốn những trận chiến quy mô nhỏ vài người để "kiểm tra" thành viên nhóm. Cậu cứ nghĩ nếu xảy ra giao tranh quy mô lớn, thì đó sẽ là trường hợp phía CLB Kiến Tạo Hòa Bình chủ động tấn công.

Vì thế có vài điều phải suy tính lại.

── Trên hết là, đối sách chống Mèo Trắng.

Phải nhanh chóng cover chỗ đó. Kaya tiếp tục nói vào thiết bị.

"Qua truyền tin thì dài dòng lắm. Tôi cũng sẽ đến đó."

Eden. Lãnh thổ của cựu PORT. Nếu được, cậu muốn ngồi đối diện với Yurii.

"Okay."

Thêm một suất ăn trưa nữa nhé, Yurii đáp lời.