Nữ Chính Đã Cướp Mất Năng Lực Hồi Quy Của Tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 31

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 133

Web Novel - Chương 43 - Diễn Đàn Trao Đổi (1)

Mấy ngày qua, Học viện Gaon đã phải tạm thời cho nghỉ học.

Tổ chức lại kỳ thi giữa kỳ đã khó, đằng này cơ sở vật chất còn bị phá hủy tan hoang nên việc học hành như bình thường lại càng bất khả thi.

Cái đồng hồ cứ rung lên liên hồi. Tôi còn chẳng dám bật thông báo lên xem.

Vô số lời mời phỏng vấn, mời xuất hiện trên truyền hình ồ ạt đổ về. Rốt cuộc làm quái nào mà họ moi được số của tôi chứ.

Lỡ sau này thân phận Mukgwi của tôi bị lộ ra thì sẽ thế nào đây, nghĩ thôi đã thấy nhức cả đầu.

“Aizz, mệt thật.”

Tôi phải tận dụng triệt để khoảng thời gian này.

Kế hoạch mười năm đã tan tành mây khói, nhưng tôi không thể cứ ngồi im chờ chết được.

Vì vậy, trong gần năm ngày, tôi đã càn quét hầm ngục thả cửa, bắt đầu từ những nơi dễ xơi nhất.

Chúng không hẳn là những vật phẩm quan trọng, chỉ là có được trước thì vẫn tốt hơn.

Vài món là của tôi, vài món là phần cho các cô nàng.

Sau khi quẳng đống đồ vào một góc phòng, tôi mở sổ tay ra.

Đó là kế hoạch mới được tôi chỉnh sửa lại mỗi khi rảnh rỗi.

Thay vì sắp xếp trong đầu, tôi có thói quen vừa viết ra giấy vừa lên kế hoạch.

Khoảnh khắc những suy nghĩ rời rạc được viết thành chữ, chúng sẽ tự kết nối thành một dòng chảy liền mạch.

Vốn dĩ, phương châm của kế hoạch ban đầu rất đơn giản.

“Vì Seong Siwoo, của Seong Siwoo, một kế hoạch dồn tài nguyên hoàn hảo.”

Giờ thì toang rồi.

Vì điều đó là bất khả thi, nên tôi buộc phải phân chia lại.

Ưu tiên số một, dĩ nhiên là—

‘Mình.’

Tôi đã hấp thụ Mảnh Vỡ, lại còn uống cả Linh dược của Iano.

Hầu hết những cơ duyên vốn nên thuộc về cậu ta, giờ đây do tôi nắm giữ mới là lẽ phải.

Tôi phải trở thành người thay thế cho cậu ta.

Nhưng vấn đề là, không phải cơ duyên nào tôi cũng xài được.

Một vài cơ duyên có đặc tính không tương thích với tôi.

Đây không phải là vấn đề có thể giải quyết bằng nỗ lực.

‘Ma lực.’

Seong Siwoo bẩm sinh đã có dung tích ma lực khổng lồ. Dù tôi đã dùng linh dược để bù đắp, nhưng về bản chất vẫn có sự khác biệt.

Nếu ma lực của tôi là thứ đã được tinh luyện và gọt giũa, thì của Seong Siwoo lại là một dòng chảy thuần túy, tuôn trào không ngớt.

Do đó, những cơ duyên tuyệt vời giúp hỗ trợ cho dung tích ma lực khổng lồ của cậu ta vốn dĩ đã không dành cho các nhân vật phụ khác.

Rốt cuộc, những người có đặc tính tương tự Seong Siwoo.

Dù tài năng của họ có xuất chúng đến đâu,

Dù tiềm năng có lớn đến mức nào——

Tôi cũng đành phải loại bỏ họ. Vì tất cả đều phải dành cho cậu ta, nên chẳng còn gì để chia sớt cả.

Vì vậy, từ bây giờ tôi phải tìm một người để nhận lấy những cơ duyên bị tách ra khỏi mình.

Một đối tượng để nhận lấy “phần thừa”.

Tôi xem xét lại những lựa chọn mà mình từng loại bỏ.

Trong số đó, có vài cái tên nổi bật.

Những người sở hữu dung tích ma lực bẩm sinh rất lớn, nhưng lại bị cái bóng của Seong Siwoo che khuất.

Và việc lựa chọn thực ra cũng không mất nhiều thời gian.

‘Yoon Chaeha.’

Một học viên của Học viện Kallos, không phải Gaon.

Một nhân vật mà tôi đã gạt khỏi danh sách ngay từ đầu vì có đặc tính trùng với Seong Siwoo.

Nhưng chỉ số của cô ấy thì khỏi phải bàn.

Tài năng về ma thuật thuộc hàng top và có đủ ý chí để tự mình phát triển.

Một người mà theo thời gian sẽ tự khắc vươn lên đỉnh cao.

Tuy nhiên.

Tôi quyết định sẽ thúc đẩy cô ấy trưởng thành nhanh hơn nữa.

Trở thành một trong những nhân vật chính mới.

Vừa hay, Gaon cũng đã tung ra một con bài mới.

Trong thời gian học viện tạm đóng cửa, họ đã công bố chương trình sớm hơn dự kiến với danh nghĩa bù đắp cho phần thiếu hụt.

‘Diễn Đàn Trao Đổi.’

Đây là chương trình thường niên dành cho học viên năm nhất, nhưng năm nay lại được đẩy lên sớm hơn như một ngoại lệ.

Chế độ giao lưu học viên giữa Học viện Gaon số một thế giới.

Và Học viện Kallos số hai trong nước.

Sau khi được xác minh đủ điều kiện tối thiểu, học viên có thể tự do sang học viện của đối phương để tham gia các lớp học.

Bề ngoài thì là để bổ sung kiến thức giáo dục cho nhau giữa hai học viện.

Nhưng thực chất, nó giống một cái chợ để hai bên trao đổi những tài năng hợp gu mình hơn.

Thông thường, Gaon chiếm ưu thế áp đảo về vũ khí và cận chiến, nhưng Kallos cũng không hề kém cạnh về chuyên ngành ma thuật.

Thậm chí, nhiều học viên chuyên ngành ma thuật còn đặt Kallos làm nguyện vọng một.

Học viên Kallos có tài năng về vũ lực sẽ lén lút chuyển sang Gaon và ngược lại.

Có thể nói đây là một chế độ đôi bên cùng có lợi, bù trừ khuyết điểm cho nhau để cùng phát triển.

Và nơi đó. Nơi đó mới là điều quan trọng.

Trong nguyên tác, Yoon Chaeha, một lựa chọn cực kỳ mạnh mẽ, có thể sẽ chuyển trường hoặc không.

‘Điều kiện là.’

Seong Siwoo phải đạt được một mức độ chú ý và thành tích nhất định.

Nhưng việc đạt được tiêu chuẩn này lại cực kỳ khó nhằn.

Nếu vượt qua, cô ấy sẽ cảm thấy hứng thú với Seong Siwoo và chuyển đến Gaon.

Một sự hứng thú thuần túy, không có khả năng phát triển thành tình yêu.

Tuy nhiên.

Nếu không thể đạt được mức độ chú ý và thành tích cao đó.

Cô ấy sẽ chẳng buồn đoái hoài, tiếp tục ở lại Kallos và tốt nghiệp.

Do đó, trong nguyên tác, cô ấy không phải là một nhân vật có thể cưa đổ được.

Thế nhưng, Seong Siwoo đã chết và mọi thành tích đều do tôi lập nên.

Những thành tích đó, xem ra, đã thu hút được kha khá sự chú ý.

Tức là, giờ chỉ cần ngồi chờ xem thôi.

“Liệu có sang không nhỉ?”

Xác suất chắc khoảng 80%....

Mong là cô ấy sẽ sang.

Tôi quay đầu nhìn về phía góc phòng.

Nơi đó chất đống những viên ngọc sáng lấp lánh.

Tôi mỉm cười.

‘Mình có nhiều thứ để cho cậu lắm đấy, bạn hiền à.’

Cho nên hãy đến đây đi.

***

Học viện Kallos, phòng sinh hoạt câu lạc bộ tầng 1.

Mái tóc vàng óng ánh nắng càng thêm rực rỡ dưới ánh sáng hắt vào từ khung cửa sổ.

Một vầng hào quang chói lóa.

Ju Seojun bất giác nheo mắt.

Nhưng trái ngược với mái tóc lộng lẫy đó, chủ nhân của nó lại chỉ dán mắt vào màn hình máy tính.

Một sự im lặng ngắn ngủi.

Cuối cùng cô gái cũng lên tiếng.

“Ju Seojun.”

“... Gì thế.”

Trên màn hình, cảnh một con rắn khổng lồ bị năm phân thân đồng loạt chém vào cổ đang được tua đi tua lại.

Cô gái vẫn không rời mắt khỏi đó, khẽ cựa mình.

Cô ngả người sâu vào ghế.

Duỗi đôi chân mang tất da, cô uể oải nhịp nhịp đầu ngón chân.

Ju Seojun không biết nên nhìn đi đâu.

Nhưng cô gái dường như chẳng hề bận tâm, lại cất lời.

Ngón tay chỉ vào màn hình.

Đôi mắt màu cam của cô rực cháy như ánh mặt trời.

“Cái này, cậu cũng làm được không?”

Đôi mắt của cô có thể phân giải và phân tích mọi loại ma thuật.

Tuy nhiên, dù tính toán thế nào đi nữa.

Dù xét trên phương diện lý thuyết ra sao.

Riêng đòn tấn công này, cô không tài nào phân tích nổi.

Ju Seojun, người được hỏi, liền tỏ ra bối rối.

‘Hỏi mình có làm được không ư?’

Cậu ta xem đoạn video một lúc.

‘Cái này thì hơi….’

Việc phân tán một lượng ma lực tinh vi như thế trong tích tắc rồi giáng xuống với thời điểm hoàn hảo là điều mà ngay cả một pháp sư cao cấp cũng khó lòng làm được.

Nhưng cậu ta không thể nói là mình không làm được.

“... Phải tính toán đã chứ.”

“Tỷ lệ thất thoát ma lực khi đang bay, độ khó kiểm soát khi tốc độ thay đổi, rồi cả việc thiết lập điểm rơi tối ưu dựa trên quỹ đạo nữa….”

“Vậy kết luận là?”

Cô gái thẳng thừng cắt lời.

“Gì…?”

“Kết luận.”

Cô truy hỏi đến cùng.

“... Chắc là không được rồi.”

Cuối cùng, cậu ta cũng thú nhận.

“Hừm….”

Trong khoảnh khắc, khóe miệng Yoon Chaeha khẽ nhếch lên.

Ánh mắt lấp lánh vẻ tinh nghịch.

“Tôi cũng vậy.”

Dù tận mắt nhìn thấy, cô vẫn không thể hiểu nổi.

Để có được khả năng điều khiển tinh vi đến mức đó, không biết đã phải bỏ ra bao nhiêu thời gian và công sức, cô thậm chí còn không thể lường được.

Và điều khó tin hơn nữa là một người như vậy lại bằng tuổi cô.

Yoon Chaeha khẽ liếc mắt.

Tấm áp phích đặt ở một góc bàn lọt vào tầm mắt cô.

‘Diễn Đàn Trao Đổi.’

Nội dung mà các giáo sư của Kallos đã thông báo từ vài ngày trước.

Nhìn tên thì có vẻ chỉ là một buổi giao lưu đơn thuần giữa các học viên——

Nhưng thực ra kết luận chỉ có một.

‘Nếu ghét ma thuật thì sang Gaon đi.’

Ở Kallos có một xu hướng ngấm ngầm coi thường các chiến binh.

Về hình thức thì có vẻ như trao cho học viên quyền tự do lựa chọn.

Nhưng thực chất đây là chính sách đẩy những học viên thiên về vũ lực của Kallos sang Gaon.

Dĩ nhiên, một tài năng chuyên về ma thuật xuất sắc như Yoon Chaeha cũng nhận được thông báo.

Nhưng khi nhập học, Kallos đã đưa ra điều kiện học bổng toàn phần và liên kết với Ma Tháp.

Một đề nghị tốt nhất, tối ưu hóa cho pháp sư mà Gaon tuyệt đối không bao giờ đưa ra được.

Họ chắc mẩm rằng cô sẽ không đời nào đến Gaon.

Yoon Chaeha nhếch môi.

‘Chán ngắt.’

Đối với cô, những yếu tố mà Kallos đưa ra chẳng có chút hấp dẫn nào.

Rồi không thèm chớp mắt, cô cười và nhìn chằm chằm vào tấm áp phích.

Ju Seojun, người đã ở bên cạnh cô suốt 15 năm, cảm thấy một sự bất an theo bản năng.

Bởi vì mỗi khi làm ra vẻ mặt đó, cô luôn đưa ra những quyết định trời ơi đất hỡi.

“Này, đừng nói là cậu định….”

Nỗi bất an của cậu ta không mất quá nhiều thời gian để trở thành hiện thực.

“Không được rồi.”

Cô bật dậy, cầm lấy tấm áp phích.

“Tôi sẽ đến Gaon.”

Miệng Ju Seojun há hốc.

Cô chính là hạng 5 của Kallos.

Và—— chính cậu ta, hạng 1.

“Cậu thì sao?”

Khi cô hỏi, cậu ta chỉ biết thở dài.

“... Điên mất thôi.”

Nhưng câu trả lời đã được định sẵn.

Yoon Chaeha mỉm cười rạng rỡ như ánh mặt trời và nhìn vào màn hình.

Mỗi khi nhìn thấy nụ cười đó, cậu ta luôn là người thua cuộc.

“Tùy cậu thôi….”

Đó là khoảnh khắc hai người họ quyết định cùng nhau chuyển đến Gaon.

***

Và ngay lúc đó, ở một nơi nào đó bên ngoài thực tại.

Chính xác hơn, là một nơi tách biệt với thế gian.

Từ đâu đó, một cơn gió lạnh thổi qua.

Một không gian sâu thẳm và tăm tối. Sự tĩnh lặng bao trùm như thể cả thời gian cũng đã ngừng lại.

Một khoảng trống khổng lồ.

Một người đàn ông mặc võ phục màu đen nhắm mắt.

Khoảnh khắc y hít vào, một thiên thể tối tăm hiện ra ngay trước mặt.

Các vì sao xoáy tròn, những hành tinh vẽ nên những đường nét khi di chuyển theo quỹ đạo.

Dòng chảy vô tận của những thiên thạch, các hành tinh phân tán không theo một trật tự nào.

Trong dòng chảy vĩ đại đó, một luồng sáng lớn chợt lóe lên.

Ngôi sao lạnh lẽo tỏa ra thứ ánh sáng xanh đến buốt giá.

Vì sao lạc mất mặt trời của mình, cứ lang thang vô định để tìm kiếm một vầng thái dương mới.

Và rồi——

Mặt trời đang ẩn mình cuộn tròn ở một nơi nào đó, bỗng bị mê hoặc khi ngắm nhìn ánh sao băng giá kia.

Thật cẩn trọng, thật chậm rãi.

Nó tiến lại gần vì sao.

Vì sao cũng chào đón mặt trời như thể đã chờ đợi từ lâu.

Vầng thái dương vốn không bao giờ có thể mọc lên, giờ đây sẽ đường hoàng theo sau vì sao để vẽ nên một quỹ đạo mới.

Miệng người đàn ông từ từ mở ra.

“Phải.”

Đây là dòng thời gian đã bị thay đổi, là thế giới tuyến đã biến chuyển.

Dòng chảy một khi đã bắt đầu.

Sẽ không bao giờ dừng lại.

ẦMMMMMMMMMM

Cánh cửa đá khổng lồ của hang động từ từ mở ra.

Từ bên trong, những con ác quỷ với toàn thân nhuốm màu đen kịt bò ra.

Y chậm rãi đứng dậy. Ngọn thương trong tay rung lên một cách ghê rợn.

“Chính là nó.”

Mặt trời đồng hành cùng vì sao.

Và vầng thái dương mới không ngừng tiến bước ấy, nhất định sẽ.

Tái sinh thành Hỏa Ma, nuốt chửng lũ quái vật.

화마 (Hwama) là phiên âm của hán tự 火魔 – Hỏa Ma