Nữ Chính Đã Cướp Mất Năng Lực Hồi Quy Của Tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 133

Web Novel - Chương 46 - Diễn Đàn Trao Đổi (4)

Dưới sự hướng dẫn của trợ giáo, nhóm học viên Kallos đang đi tham quan thư viện.

Nắm rõ cấu trúc cơ bản và vị trí các khu vực quan trọng là yêu cầu bắt buộc đối với các học viên Kallos mới chân ướt chân ráo đến đây theo chương trình trao đổi.

Thế nên, vị trợ giáo đang say sưa giải thích về hệ thống của Gaon.

“Đây là thư viện trung tâm của Gaon. Gần như toàn bộ tài liệu hiện có đều được lưu trữ ở đây… Cũng có vài cuốn cấm thư, nhưng học viên không được phép tiếp cận…”

Lời giải thích của trợ giáo vẫn tiếp diễn, nhưng sự chú ý của các học viên đã sớm bay đi đâu mất.

Cuối cùng, anh ta đành cười gượng rồi cho họ thời gian tự do. Đúng là dân học viện ma thuật có khác, cứ thấy sách là mắt lại sáng rực lên.

“Một tiếng nữa chúng ta tập trung lại ở đây nhé~”

Thế là, cả đám được một khoảng thời gian tự do.

Yoon Chaeha bỏ mặc Ju Seojun lại phía sau, lặng lẽ dạo bước trong thư viện.

Soạt.

Lướt tay dọc theo giá sách, cô rút ra một cuốn.

Vèo— cô lật lướt qua vài trang.

“Chẳng có gì đặc biệt cả.”

Cô khẽ nghiêng đầu, lẩm bẩm.

Cả về nội dung lẫn chất lượng tài liệu.

So với Kallos thì cũng chẳng có gì nổi trội hơn.

Trong lúc thơ thẩn bước đi, ánh mắt cô chợt khựng lại ở một nơi.

Ánh mắt cô va phải một kệ sách ở nơi sâu nhất thư viện, nơi những cuốn sách bị trói buộc bởi xiềng xích dày cộp và phong ấn kiên cố.

Cấm thư.

Những ấn phẩm khó nhằn mà ở Kallos cũng có.

Nguyên nhân thì vô vàn. Hoặc là chứa đựng kiến thức quá nguy hiểm, hoặc là có giá trị nghiên cứu cao nên bị hạn chế tiếp cận.

Hầu hết chúng đều được phong ấn bằng thuật thức độc quyền của các giáo sư, nên không thể tùy tiện xem được.

Cơ mà, cô thì khác.

Đôi mắt đỏ son của cô khẽ lóe lên.

====

[Quyền năng: A Priori (Tiên Nghiệm)]

① Con Mắt Nhìn Thấu

ㅡ Không thể che giấu, cũng không thể ẩn mình.

② Tri Thức Tiên Nghiệm

ㅡ Bản chất vốn đã được định sẵn.

③ ??? (Chưa giải phóng)

====

Kết giới đã được phân tích.

Cô nhẹ nhàng đưa đầu ngón tay về phía trước.

Lẽ thường thì ngay khi chạm vào, tay cô ắt hẳn sẽ bị bật ra.

Thế nhưng,

Sượt.

Không một chút kháng cự, bàn tay cô xuyên qua kết giới.

Yoon Chaeha liếc nhìn xung quanh, rồi ung dung lấy cuốn sách ra.

Tròng mắt cô di chuyển với tốc độ chóng mặt.

Mỗi lần lật trang, từng câu chữ lập tức khắc sâu vào tâm trí.

Còn nội dung thì…

“... Cũng sàn sàn nhau cả.”

Dù là cấm thư nhưng cũng chẳng khác mấy so với sách ở Kallos.

Miệng đời cứ tung hô Gaon đặc biệt, Gaon khác biệt.

Cả chiều sâu kiến thức lẫn mật độ thông tin. Lần này cũng chẳng được như cô mong đợi.

Lúc nào cũng thế.

Những thứ được người đời tung hô là ‘tuyệt nhất’. Những điều được kẻ khác ca tụng là ‘đặc biệt’.

Một khi tận mắt chứng kiến, một khi nhìn thấu bằng đôi mắt này—

Tất cả, chưa một lần nào xứng với kỳ vọng.

Đôi mắt của cô nhìn thấu bản chất.

Và cái bản chất ấy, chưa một lần nào thực sự tỏa sáng.

Yoon Chaeha đặt cuốn sách về lại vị trí cũ.

Cô đăm đăm nhìn vào gáy sách đang trượt vào kệ, rồi từ từ thu lại ánh mắt.

Cũng vì thế, cô chẳng tin vào bất cứ điều gì nếu không phải do chính mình tận mắt chứng kiến.

Đó là cách cô đã sống.

Vậy nên, Jung Haein mà Yoon Chaeha trực tiếp nhìn thấy và phán đoán, tự nhiên khiến cô không thể không để tâm.

Cô đã chờ đợi khoảnh khắc được tận mắt chứng kiến, được diện kiến cậu.

‘…’

Cô lục lại ký ức về buổi sáng nay.

Chuyện xảy ra tại sự kiện Diễn Đàn Trao Đổi hồi sáng.

Khung cảnh đó hiện lên rõ mồn một trong đầu.

Trước khi sự kiện kết thúc, cô đã chạm mặt cậu.

Và một cách tự nhiên, cô đã mở mắt.

Đôi đồng tử đỏ son ngậm lấy ánh sáng.

‘…!’

====

[Quyền năng: Mảnh Vỡ Hài Hòa]

① Phá Tà Hiển Chính

ㅡ Tiêu diệt những thứ bị ô uế.

② ???

③ ???

====

Quyền năng của cậu đã hiện lên.

‘Mảnh Vỡ…?’

Mảnh Vỡ, một khái niệm mà ngay cả trong giới học thuật cũng gây ra nhiều tranh cãi.

Một sự tồn tại bí ẩn mà cách sử dụng còn chưa được làm rõ, đến vô số nhà nghiên cứu cũng đành bó tay.

Một Mảnh Vỡ như thế, lại nằm bên trong Jung Haein.

Khoảnh khắc ấy, lồng ngực cô rung lên.

Đó là một cảm giác gần như kinh ngạc và phấn khích.

‘Quả nhiên…!’

Cô thầm reo lên trong lòng. Quả nhiên, cậu ta khác hẳn những kẻ từ trước đến nay.

Vẫn chưa thể tin nổi, cô càng thêm phấn khích, vận dụng quyền năng mạnh hơn nữa.

Quyền năng thứ hai của A Priori, Tri Thức Tiên Nghiệm.

Năng lực ấy chắc chắn sẽ cho cô biết ‘bản chất của Jung Haein’. Đúng lúc đó, cậu cũng quay đầu lại và chạm mắt cô.

Thế nhưng,

Khoảnh khắc đó—

Keng!

Quyền năng đã bị bật ra.

“...!”

Tim Yoon Chaeha bất chợt đập thịch một tiếng.

Quyền năng bị chặn lại, chỉ có một trường hợp duy nhất.

Khi bị một quyền năng cùng đẳng cấp, hoặc cao hơn chặn đứng.

Ánh mắt cô hướng về người phụ nữ tóc ngắn đang đứng cạnh Jung Haein.

Cô gái ấy mặc một bộ lễ phục trắng tinh khôi.

Với nụ cười nhàn nhạt, cô ấy lặng lẽ đi theo bên cạnh Jung Haein.

Nhưng Yoon Chaeha biết rõ.

Vừa rồi, người đã đánh bật ‘con mắt’ của mình chính là cô gái đó.

Tựa như một người mẹ dang tay bao bọc con mình, cô ấy đã giăng một tấm màn bảo vệ vô hình ngay trước mắt Yoon Chaeha.

Luồng ma lực cô gái ấy tỏa ra rất mạnh, nhưng vì nó chỉ nhắm chính xác vào một mình Yoon Chaeha nên không ai nhận ra.

Luồng ma lực đó mang theo ý chí mạnh mẽ của người thi triển.

Người ta nói rằng, những người đạt đến cảnh giới cao thâm chỉ cần một lần giao thoa là có thể đọc được ý nghĩa chứa đựng trong luồng ma lực đó.

Và vừa rồi.

Luồng ma lực của cô gái ấy đã nói lên một cách rõ ràng.

‘Nhìn đi đâu đấy?’

Một ranh giới vô hình đã được vạch ra.

“.....”

Yoon Chaeha từ từ quay đầu đi.

Rồi khẽ nở một nụ cười kín đáo.

Khác biệt, quả nhiên là khác biệt.

Đây là thất bại đầu tiên.

Từ trước đến nay, chưa từng có gì cản được đôi mắt của cô.

Từ khi sinh ra đến tận bây giờ, chưa một lần nào.

Nhưng bây giờ, lần đầu tiên— nó đã bị chặn lại.

Cô tự phân tích cảm xúc của chính mình.

Hoang mang?

Có chứ.

Cảm giác thất bại?

Điều đó cũng có rõ mồn một.

Thế nhưng.

Có một cảm xúc còn lớn hơn đang trào dâng.

Sự hứng thú.

Người phụ nữ đã đánh bật ‘con mắt’ của cô là ai.

Và thân phận thực sự của Jung Haein mà cô ta cẩn trọng bảo vệ đến thế là gì.

Thế nên, mọi chuyện càng trở nên thú vị.

***

‘Chắc hẳn đang tò mò lắm.’

Giờ này, có lẽ cô ấy đang vắt óc suy nghĩ đến nổ tung cả đầu.

Sáng nay, ngay khi vừa chạm mặt tôi, đôi mắt màu hổ phách của Yoon Chaeha đã lóe lên.

Chắc chắn cô ấy đã định dùng quyền năng để nắm bắt bản chất của tôi.

Dù không biểu lộ ra ngoài, nhưng chắc chắn cô ấy đã đọc được quyền năng của tôi.

Và thứ mà cô ấy thấy được là.

‘Mảnh Vỡ.’

Một thứ mà ở thời điểm hiện tại, không ai trên thế giới này có thể sở hữu.

Với một người ham mê tìm tòi tri thức như cô ấy, không thể nào không nảy sinh lòng hiếu kỳ.

Và mục tiêu của tôi... chính là lợi dụng tinh thần ham học hỏi và sự tò mò đó của cô ấy.

Trận Đấu Giao Hữu.

Một tháng sau.

Các học viên từ Kallos đến Gaon và từ Gaon sang Kallos sẽ có một trận đối luyện với nhau.

Họ có thể trực tiếp chiến đấu, hoặc cùng nhau phá đảo hầm ngục tính giờ.

Nói cách khác, đây không phải một cuộc so tài đơn thuần, mà là một cuộc cạnh tranh tương tự thực chiến.

Một học viên trao đổi sẽ được ghép cặp với một học viên chính quy của học viện.

Hay nói cách khác, đây là hệ thống chỉ định một người cố vấn từ học viện sở tại cho học viên trao đổi.

Tóm lại là—

‘Để xem bên nào dạy tốt hơn.’

Vì lòng tự tôn của mỗi học viện đều được đặt lên bàn cân, nên ai nấy đều nhìn nhận Trận Đấu Giao Hữu một cách cực kỳ nghiêm túc.

Bởi sự trưởng thành của học viên sẽ phản ánh trình độ của học viện.

Vậy nên, việc những người đã gần như hoàn thiện như Ju Seojun và Yoon Chaeha đến đây, đối với Gaon mà nói chẳng khác nào tin tốt.

Học viên trao đổi sẽ là người trực tiếp lựa chọn cố vấn.

Học viên Kallos có thể chọn bất kỳ ai họ muốn trong số những người của Gaon, và người được chọn không có quyền từ chối.

Đó là luật lệ chính thức.

Nghĩa là—

Tôi đã chờ.

Chờ cô ấy, chọn tôi làm cố vấn.

***

Keng!

Keng!

“Hự…”

Yu Hana khuỵu xuống ngay trước mắt tôi.

Chúng tôi đang trong buổi tập luyện đôi.

“Sao rồi?”

Tôi hỏi cảm nhận của cô ấy. Là về vũ khí mới.

Rốt cuộc thì việc đối đầu bằng kiếm cảm giác ra sao.

Cô ấy đưa mu bàn tay lên miệng, ngẫm nghĩ một lát rồi đáp.

“Đúng là vì có thêm một đường tấn công nữa nên phải để tâm nhiều thứ hơn thật. Xét về nhiều mặt thì nó khá hợp với cậu đấy.”

Tôi gật đầu.

‘... Gì đây?’

Mà khoan, hôm nay da cô ấy trông sáng một cách kỳ lạ. Làn da mịn màng như thể đang phát quang. Lớp da trắng ngần rạng rỡ bỗng nổi bật một cách khác thường.

Chẳng lẽ là do linh dược ăn hồi sáng?

Tôi thoáng có suy nghĩ vẩn vơ đó rồi lắc đầu.

Buổi đối luyện đã kết thúc.

Tôi giơ đồng hồ trên cổ tay lên xem giờ.

11 giờ.

Đến lúc kết thúc rồi.

“Vậy thì, chúng ta…”

“Cậu đi đâu đấy?”

Cô ấy nhặt thanh Đông Bách Kiếm rơi dưới sàn lên.

Rồi truyền ma lực vào đó.

Rung rung rung

Thanh Đông Bách Kiếm rung lên nhè nhẹ và bắt đầu tỏa ra ánh sáng đỏ nhàn nhạt.

“Cậu phải xem cho tôi chứ.”

Mỗi khi kết thúc buổi đối luyện, Yu Hana đều múa một bài kiếm vũ rồi nhờ tôi xem giúp tư thế của Hoa Điệp Kiếm.

Ban đầu thì tôi còn có nhiều điều để góp ý về tư thế của cô ấy.

Nhưng bây giờ thì…

Thú thật là không còn một chút động tác thừa nào cả.

Nói thẳng ra, tôi bắt đầu tập luyện với Yu Hana cũng là để trao cho cô ấy sức mạnh để có thể một mình sống sót trước Moras.

Vậy mà cô ấy không chỉ tự cứu mình, mà còn chém bay cả Moras.

Thế nên, chẳng còn lý do gì để tiếp tục việc tập luyện đôi này nữa.

Giờ đây, thay vì nghe tôi chỉ dạy, việc tự mình suy ngẫm và trăn trở sẽ là một hướng đi tốt hơn.

Bởi vì sau này, Yu Hana sở hữu tiềm năng đủ để xây dựng một trường phái của riêng mình.

Điều cô ấy cần làm bây giờ là tự mình giác ngộ.

Vút!

Tôi ngồi bệt xuống sân tập, lơ đãng nhìn cô ấy múa kiếm.

‘Giỏi thật đấy.’

Chỉ có đúng một cảm nhận như vậy thôi.

Đúng lúc đó.

Bíp!

Đồng hồ thông minh reo lên.

Tôi giơ đồng hồ lên kiểm tra thông báo.

Và rồi, tôi bất giác buột miệng kêu lên một tiếng.

“Ơ?”

✉ [Gaon]

✔ Bạn đã được học viên Yoon Chaeha của Diễn Đàn Trao Đổi chọn làm cố vấn.

✔ Vui lòng tham dự buổi định hướng trước 10 giờ sáng ngày mai.

Đến rồi.

Cô ấy đã chọn tôi làm cố vấn.

Tôi nhếch mép cười.

Vừa hay, Yu Hana dường như cũng đã kết thúc bài kiếm vũ.

Cô ấy khẽ kéo vạt áo thun lên, lau đi mồ hôi trên mặt.

Trong khoảnh khắc, cơ bụng săn chắc của cô ấy hiện ra rõ mồn một.

“Thế nào, có ổn không…?”

“Làm tốt lắm.”

Bốp bốp bốp.

Tôi vỗ tay, tiến lại gần và vỗ vai cậu ấy.

Bộp, bộp.

Rồi tôi mở lời.

“Chúng ta, dừng ở đây thôi.”

Việc tập luyện đôi này.

Tôi nói ngắn gọn.

“Từ giờ chắc là không cần nữa đâu. Sẽ tốt hơn nếu cậu tự mình suy ngẫm.”

Một khi đã nhận làm cố vấn, có khả năng tôi sẽ phải ở cùng Yoon Chaeha cả buổi chiều.

Hơn nữa, tôi đã giao Đông Bách Kiếm, truyền thụ Hoa Điệp Kiếm và mục đích trao cho cô ấy sức mạnh chống lại Moras cũng đã hoàn thành.

Việc tập luyện đôi kết thúc ở đây là hợp lý. Dù sao thì chúng tôi vẫn sẽ tiếp tục tập thể dục buổi sáng cùng nhau.

Vốn dĩ kế hoạch ban đầu chỉ kéo dài khoảng hai tuần, mà bây giờ đã hơn ba tuần rồi.

Không cần thiết phải kéo dài thêm nữa.

“Cậu nói gì cơ…?”

Lời tôi vừa dứt, đôi mắt của cô ấy mở to.

Keng—!

Yu Hana đánh rơi thanh Đông Bách Kiếm đang cầm trên tay.

Thân kiếm va xuống sàn, vang lên một tiếng kim loại nặng nề.

Yu Hana đứng chết trân nhìn tôi. Biểu cảm của cô ấy thay đổi đột ngột.

Gương mặt như thể sắp chực trào nước mắt đến nơi.

“Cậu... vừa nói gì cơ?”

Đầu ngón tay cô ấy, bắt đầu run lên nhè nhẹ.