Nữ Chính Đã Cướp Mất Năng Lực Hồi Quy Của Tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 35

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 154

Web Novel - Chương 12 - Hầm Ngục (1)

Cuối tuần trôi qua một cách bình yên.

Seong Siwoo đã trầm hẳn đi kể từ ngày hôm đó.

Trông mặt cậu ta đăm chiêu, chắc đang có nhiều chuyện cần suy nghĩ. Hy vọng cậu ta sẽ sớm ổn thôi.

[Tố cáo của Jung Haein đã được tiếp nhận.]

Cũng đã có phản hồi về đơn tố cáo. Thật ra, khả năng cao là sẽ chẳng có biện pháp xử lý đặc biệt nào đâu. Ở trường, mấy mánh khóe kiểu này thường bị cho qua dù ai cũng biết tỏng.

Nhưng đó không phải là chuyện tôi bận tâm lúc này.

Trong thế giới này, có một sàn giao dịch dành riêng cho các Anh hùng, gọi là ‘Auction’.

Ở Auction, người ta thường rao bán đủ thứ, từ vật phẩm rơi ra từ ma vật cho đến trang bị, linh dược, bí kíp. Nhưng thứ tôi tìm hôm nay lại chẳng phải mấy món đó.

‘Hầm ngục.’

Trên Auction có một danh mục riêng dành cho hầm ngục.

Hầm ngục, một khi được ai đó phát hiện và báo cáo lên Hiệp hội, người đó sẽ được đảm bảo quyền sở hữu ngay lập tức.

Nhờ vậy, họ có thể trực tiếp chinh phục hầm ngục.

[Hang Goblin]

[Vị trí: Jeongseon, tỉnh Gangwon]

[Mô tả của người bán: Một hầm ngục Goblin không có gì đặc biệt.]

[Giá: 57,000,000 KRW]

Hoặc bán đi quyền chinh phục hầm ngục đó theo cách này.

“Đây rồi.”

[Hang Skeleton]

[Vị trí: Taebaek, tỉnh Gangwon]

[Mô tả của người bán: Hầm ngục thuộc tính Undead. Cần có Tu sĩ.]

[Giá: 30,000,000 KRW]

Nghe qua thì có vẻ rẻ, nhưng thực chất hầm ngục này là hàng phế phẩm.

Chinh phục thành công Hang Skeleton thì cũng chỉ lượm về được một đống xương vụn.

Chỉ có Giả kim thuật sư mới mua về dùng với giá bèo, chứ với Anh hùng bình thường thì nó khác gì cục nợ đâu.

Đã thế nó lại còn là hầm ngục Undead, bắt buộc phải có Tu sĩ đi cùng, thành ra chi phí nhân công tốn gấp đôi.

[Đặt giá]

Nhưng tôi vẫn quyết định đặt giá.

Vì bản chất thật của nơi này không hề tầm thường.

‘Hầm ngục kép.’

Chỉ cần thực hiện một nghi thức đặc biệt trước khi vào, nó sẽ lộ ra bộ mặt thật của mình.

Và phần thưởng của hầm ngục đó…

“Bằng mọi giá phải có được.”

Tôi vừa nhấn nút đặt giá chưa được bao lâu thì thông báo xác nhận mua hàng đã hiện lên.

[Người bán]: Cảm ơn ngài Giả kim thuật sư rất nhiều vì đã đặt giá. Nếu ngài định chinh phục thì báo tôi một tiếng nhé!

Có vẻ anh ta tưởng tôi là Giả kim thuật sư.

Mà nghĩ cũng phải, có ai hơi đâu lại đi mua một cái hầm ngục thế này.

Ngay khi hoàn tất việc mua hầm ngục, tôi vươn vai một cái. Giờ chỉ cần tìm một Tu sĩ nữa là xong.

Tốt nhất là tìm được người rồi xuất phát luôn.

Vốn dĩ, tìm được Tu sĩ đã khó như lên trời.

Hơn nữa, do đặc thù nghề nghiệp nên họ rất kiêu, việc phân chia vật phẩm cũng phải sòng phẳng.

Tôi mở bảng tin tuyển dụng ngay bên cạnh Auction.

Tôi định viết một bài đăng tuyển người thì bỗng khựng lại.

[1000_y] [Nghề nghiệp: Tu sĩ] [Trạng thái: Đang tìm việc] [Nội dung: Có thể thực hiện nghi thức và chú thuật. Có khả năng hỗ trợ toàn diện.]

[♥: 92]

Có một Tu sĩ đang cần tìm việc.

Đã là Tu sĩ, lại còn có chuyên môn đúng thứ tôi đang cần.

Nhưng có vẻ như đã có gần 100 người gửi lời mời rồi.

‘Người này chắc là khó rồi.’

Tôi định bỏ cuộc, nhưng rồi lại thử liên lạc với suy nghĩ đằng nào cũng chẳng mất gì.

[belief_]: Xin chào. Ngày mai bạn đi được ngay không? Là Hang Skeleton ở gần Taebaek, tỉnh Gangwon.

[belief_]: Phí thuê là 50 triệu. Sẽ thanh toán sau khi chinh phục xong. Vì vậy sẽ không chia vật phẩm riêng.

Việc không chia vật phẩm vốn không phải là một điều kiện có lợi cho Tu sĩ. Tuy nhiên, phần thưởng của hầm ngục này cũng chẳng có gì đặc biệt, nên mức giá 50 triệu cũng khá hời.

Chắc sẽ mất một lúc mới có câu trả lời, mà có khi còn chẳng có hồi âm ấy chứ.

Trong lúc chờ, tôi định đăng một bài tuyển dụng khác.

“Tu sĩ… càng nhanh càng tốt… nghi thức…”

Ting

Ting

Hử?

Tôi cứ ngỡ là Sion, nhưng lại là vị Tu sĩ kia.

[1000_y]: Được thôi.

[1000_y]: Hay là chúng ta xuất phát ngay hôm nay?

“Gấp gáp dữ vậy.”

Hôm nay thì hơi bất tiện.

Ngày mai sẽ ổn hơn.

[belief_]: Không, chúng ta sẽ xuất phát vào ngày mai.

[belief_]: Mà không biết bạn thuộc Điện thờ nào vậy?

Tôi vừa liếc đồng hồ vừa hỏi với một chút hồ nghi.

Rõ ràng là có cả đống lời mời, nhưng việc người này chỉ trả lời mỗi tôi thật kỳ lạ.

[1000_y]: Arcadia.

“Tốt.”

Mọi nghi ngờ đều tan biến.

Đối với Tu sĩ, Arcadia chính là một thương hiệu bảo chứng. Cứ thế mà cảm tạ thôi.

[1000_y]: Mà không có Tu sĩ nào khác liên lạc với bạn chứ?

[1000_y]: Nếu có thì từ chối hết đi nhé.

[belief_]: Tôi không nhận được liên lạc nào khác.

[1000_y]: Vậy hẹn gặp bạn lúc 8 giờ sáng tại Hub.

Tôi không ngờ lại tìm được Tu sĩ dễ dàng đến vậy… Đúng là may hết phần người khác.

Tôi từng nghe nói có những người chuyên đi các hầm ngục dễ để tích lũy kinh nghiệm. Chắc người này cũng thuộc dạng đó.

Công việc cần làm đã kết thúc nhanh hơn dự tính. Tôi báo cho người bán về thời gian 8 giờ sáng mai rồi gập laptop lại.

Bây giờ chỉ cần chuẩn bị nguyên liệu cho nghi thức là được. Mà việc chuẩn bị cũng chẳng có gì phức tạp.

[Jung Haein]: Sion, ông nội cậu có nhà không?

***

Ngày hôm sau, bình minh ló rạng.

8 giờ sáng Chủ Nhật mà Hub dịch chuyển ở Taebaek, tỉnh Gangwon vắng tanh.

Vì đây không phải khu vực thường xuyên xuất hiện hầm ngục nên nơi này hầu như lúc nào cũng yên tĩnh.

“Bên này!!”

Từ phía xa xuất hiện hình ảnh người bán vẫy tay rối rít.

Anh ta vội vã chạy tới rồi đưa tay ra, tôi cũng đưa tay ra bắt lại.

“Hahaha… Không ngờ cậu lại trẻ như vậy.”

Nhiệm vụ của anh ta hôm nay là dẫn đường đến cửa hầm ngục. Sau đó sẽ không đi cùng nữa.

Mà dù anh ta có đòi đi theo, tôi cũng sẽ cản lại.

“Mà không biết vị Tu sĩ…?”

“Sắp đến rồi.”

Đã đến giờ hẹn, cổng dịch chuyển tiếp theo chỉ còn khoảng 10 giây nữa là mở.

Chắc người đó sẽ đến bằng cổng này.

Uuuuuung

Cổng dịch chuyển mở ra cùng với một tiếng động vang rền.

Và ở đó, một gương mặt quen thuộc xuất hiện.

Mái tóc được chải chuốt gọn gàng và cố định bằng băng đô, cô ấy đứng cạnh một vị Tu sĩ trông khá lớn tuổi.

‘Cheon Yeoul…?’

Tôi bất giác dụi mắt mấy lần.

“Đợi lâu chưa?… Ồ.”

Cheon Yeoul mỉm cười duyên dáng và bước về phía tôi.

“Trùng hợp thật đấy. Tôi không ngờ lại là cậu.”

Vị Tu sĩ đi cùng cô ấy cúi đầu chào tôi một cách trang trọng.

Vị Tu sĩ đó dùng khăn tay lau mồ hôi trên trán rồi nói tiếp.

“Xin lỗi cậu nhé… Ứng cử viên Thánh Nữ đột ngột đòi đi chinh phục hầm ngục, nên tôi phải đến đây xác nhận.”

“Dù sao thì đi cùng một học viên của Gaon… tôi cũng có thể yên tâm trở về rồi.”

Tôi cũng hiểu được phần nào. Cheon Yeoul là một sự tồn tại vô cùng quan trọng ở Arcadia. Mỗi lần cô ấy đi chinh phục hầm ngục, thường sẽ có cả một đội ngũ hỗ trợ hùng hậu đi theo.

Vậy mà giờ đây lại đi chinh phục Hang Skeleton với một tên vô danh. Việc họ đến tận nơi để kiểm tra cũng là điều dễ hiểu.

Tôi nhìn cô ấy từ đầu đến chân một lượt rồi gật đầu.

‘Quá ổn.’

Thậm chí là rất tốt.

Cheon Yeoul chắc chắn là một Tu sĩ tài năng. Hơn nữa, nghi thức thần thánh lại là sở trường của cô ấy.

Vả lại ngay từ đầu, một trong những phần thưởng của hầm ngục này, tôi đã định để dành cho cô ấy.

“… Thôi, chúng ta xuất phát trước đã.”

Ngay lúc tôi quay đầu định đi, người bán dè dặt hỏi.

“Xin hỏi… có phải mọi người đi đúng Hang Skeleton không?”

“Vâng.”

Khi tôi trả lời dứt khoát, anh ta vẫn giữ vẻ mặt bối rối và nói tiếp.

“Chỗ này khả năng cao là chẳng có gì đặc biệt đâu… Nếu cậu có nhầm lẫn gì thì tôi có thể hoàn tiền…”

Anh ta quả là một người bán có tâm. Tôi gật đầu trước thái độ tử tế của anh rồi đáp.

“Không sao đâu. Anh cứ dẫn đường đi.”

Người bán thở dài với vẻ mặt khó xử. Sau đó, anh ta đi trước dẫn đường.

“Haiz… Tôi hiểu rồi. Mời theo lối này. Đi xe sẽ đến cửa vào nhanh thôi.”

Cứ như vậy, chúng tôi theo sự chỉ dẫn của người bán để đến cửa hầm ngục.

Tôi và Cheon Yeoul, một đội chỉ có hai người. Vị Tu sĩ đi cùng đã trở về.

“Là Tu sĩ trưởng đó.”

“Ừ.”

Vị Tu sĩ có vẻ ngoài phúc hậu kia lại là Tu sĩ trưởng cơ đấy.

Rốt cuộc tại sao lại đến tận đây…

Tôi quyết định không nghĩ sâu thêm nữa.

“Đến nơi rồi.”

Người bán dừng xe và chỉ tay về phía cửa hầm ngục.

Sau khi đi qua mấy con đường núi ngoằn ngoèo, chúng tôi đã vào một nơi khá sâu. Nhưng cửa vào thì trông thật tồi tàn.

Người bán gãi đầu rồi nói.

“Ha… Tôi đã nói trước rồi đấy nhé. Bây giờ thì không hoàn tiền được nữa đâu.”

“Vâng.”

Tôi vừa trả lời vừa đứng trước cửa hầm ngục đang gợn sóng lăn tăn.

Rồi tôi mở túi đeo chéo và lấy ra những vật phẩm đã chuẩn bị sẵn.

‘Nước Thánh cao cấp nhất.’

Một món đồ quý giá mà ngay cả điện thờ cũng phải chật vật mới có được.

Tôi đã chôm nó từ nhà ông nội của Sion. Cảm ơn nhé, lão già.

Tôi không chút do dự mà vẩy hết nước thánh xuống đất.

Một làn sóng ánh sáng đậm đặc lan tỏa ra.

“Nghi thức thần thánh, cậu thực hiện được đến cấp bậc thứ mấy?”

Tôi vừa tập trung rắc nước thánh vừa hỏi Cheon Yeoul.

“Ừm… Cậu muốn tôi làm đến mức nào?”

… Câu trả lời này là sao đây?

Cấp bậc có từ 1 đến 9. Cấp bậc 1 là cấp sơ đẳng và cấp bậc 9 được coi là cảnh giới của thần. Thực tế, cấp bậc 8 là cao nhất.

Một Tu sĩ trưởng thành bình thường có thể thực hiện đến cấp bậc 3…

Hơi chênh vênh một chút.

“Cấp bậc 3 có được không?”

Trong lòng tôi thì muốn cao hơn một chút, nhưng cô ấy vẫn còn là học viên.

Tuy nhiên, Cheon Yeoul lại mỉm cười trước lời nói đó và tiến lại gần tôi. Rồi cô ấy thì thầm vào tai tôi.

“Cứ nói thẳng đi. Vì cậu, tôi có thể làm bất cứ điều gì.”

Cô ấy lùi lại vài bước ngay khi vừa dứt lời.

Rồi chắp hai tay vào nhau và nhắm mắt lại.

Khi đôi môi của Cheon Yeoul bắt đầu mấp máy nhanh, lượng nước thánh tôi đã rắc xuống bắt đầu phát sáng.

Ánh sáng chói lòa đến mức lóa cả mắt.

Tôi đã trải rộng nước thánh để vẽ một loại pháp trận. Và pháp trận đó đang tỏa sáng với một khí thế kinh người.

“…Sio…calo….”

Nghi thức thần thánh kết thúc cùng với câu niệm chú cuối cùng của cô ấy.

Và rồi là một khoảnh khắc tĩnh lặng.

Vài giây chờ đợi trôi qua, một lượng ma lực khổng lồ bùng nổ từ cửa hầm ngục.

Eeeeeee!

Tiếng còi báo động xé toạc không khí vang lên từ phía xa.

Đó là còi báo động cảnh giới, tự động kích hoạt khi có một lượng ma lực vượt ngưỡng cho phép được giải phóng.

Cứ đà này, việc Hiệp hội đến chỉ còn là vấn đề thời gian.

“Vào thôi.”

“Ừ.”

Cheon Yeoul bình thản đáp lời và bước theo tôi.

Trái lại, người bán đang há hốc mồm nhìn chúng tôi.

Gương mặt anh ta là một mớ hỗn độn giữa bối rối và kinh ngạc.

“Là hầm ngục kép đấy.”

Tôi đáp lại ngắn gọn rồi đi lướt qua anh ta.

“Khi Hiệp hội đến, phiền anh giải thích tình hình giúp.”

Dứt lời, tôi cùng Cheon Yeoul bước vào hầm ngục.