Nữ Chính Đã Cướp Mất Năng Lực Hồi Quy Của Tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 33

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 145

Web Novel - Chương 11 - Seong Siwoo (4)

Do Hanseong vừa là giáo quan của Học viện Gaon, vừa là người của guild ‘Lotus’.

Nhiệm vụ của ông là tìm kiếm những học viên có triển vọng và tài năng nổi bật để báo cáo lại cho guild.

Và tấm clipboard trên tay chính là công cụ để ông ghi lại mọi thứ.

‘Quả thật….’

Ban đầu, danh sách lớp B mà ông nhận được cũng bình thường thôi.

Một lớp học chẳng có gì đặc sắc ngoài vài học viên top đầu.

Thế nhưng, danh sách mới nhận được ngay ngày nhập học đã hoàn toàn lật ngược suy nghĩ của ông.

Johan, Yu Hana, Cheon Yeoul, Kang Ahrin.

Toàn là những cái tên sừng sỏ, chỉ cần nhắc đến là đủ gây bão.

Dĩ nhiên, phần lớn những cái tên này đều đã có nơi có chốn, hoặc thực chất đã được nhắm trước cả rồi.

Ông dĩ nhiên gạt họ sang một bên, chuyển sự chú ý sang những học viên vẫn còn cơ hội lôi kéo.

Và giờ đây, ánh mắt của ông đang hướng về giữa khán phòng.

Hai học viên đang giao đấu. Nhất là một người trong số họ.

Ban đầu, trận đấu giữa Yu Hana và Cheon Yeoul thu hút nhiều sự chú ý nhất.

Bởi sự hoa mỹ ngoài mong đợi đã kích thích thị giác.

Kỹ năng của cả hai đã vượt xa trình độ học viên thông thường, khiến ai nấy đều phải kinh ngạc.

Có điều, sự chú ý của ông lại dồn về một phía khác.

Jung Haein và Seong Siwoo.

Giai đoạn đầu trận đấu khá đơn giản.

Diễn biến là Seong Siwoo đơn phương dồn ép, còn Jung Haein chỉ phòng ngự để hóa giải toàn bộ đòn tấn công.

Bề ngoài trông thì có vẻ Seong Siwoo đang áp đảo, nhưng thực chất chênh lệch giữa cả hai không lớn đến vậy. Bởi lẽ, cậu ta cũng chẳng tung ra được đòn nào hữu hiệu với Jung Haein cả.

Do đó, đánh giá của Do Hanseong về họ khá đơn giản.

‘Mấy học viên top đầu bình thường….’

Đó là đánh giá ban đầu mà Do Hanseong dành cho hai người.

Seong Siwoo có vẻ sở hữu thể chất bẩm sinh vượt trội, nhưng kỹ thuật thì gần như bằng không.

Jung Haein thì ổn định, nhưng lại thiếu một đòn quyết định đặc biệt.

Tuy nhiên, nhận định đó đã nhanh chóng phải thay đổi.

Dù bị Seong Siwoo tấn công dồn dập, thái độ của Jung Haein lại không hề nao núng.

Ngược lại, cậu ta còn dần đọc vị được hết đường đi nước bước của Seong Siwoo và hoàn toàn làm chủ thế trận.

Choang!

Đó là khoảnh khắc quyết định.

Kiếm cương của Jung Haein đã chém đôi luồng kiếm khí của Seong Siwoo trong nháy mắt.

Cái tuổi này mà đã dùng được Kiếm Khí Thành Cương sao?

“Lần đầu tiên kể từ thời Dũng Sĩ tiền nhiệm sao….”

Ông buông một tiếng thở dài, dùng bút dạ quang tô đậm tên cậu trên clipboard.

Chuyện này nhất định phải báo cáo lên Lotus.

***

Seong Siwoo đứng chết lặng tại chỗ một lúc lâu, với vẻ mặt không thể tin nổi.

Tôi cũng chẳng nói thêm lời nào với cậu ta.

Chỉ lặng lẽ quay lưng, đi về phía khu vực chờ.

Dư vị đọng lại trong lòng chẳng hề dễ chịu chút nào.

Cũng có chút áy náy, vì mình đang phá vỡ những nhận thức thông thường của cậu ta và uốn nắn nó theo ý mình.

Dù gì thì đó cũng là nhân vật do chính tay mình tạo ra mà.

Tính cách kiêu ngạo của cậu ta có lẽ là kết quả của môi trường sống suốt mười mấy năm qua.

‘Hoàn toàn là dân quê mà….’

Xem ra cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi.

Dù vậy, tôi không thể bỏ mặc cậu ta được.

Tôi tin cậu ta sẽ thay đổi.

Dù không phải một sớm một chiều, dù có thể mất nhiều thời gian, tôi vẫn mong cậu ta sẽ trở lại với con người mà mình từng biết.

Vì dù ai nói ngả nói nghiêng, cậu ta vẫn là nhân vật chính của thế giới này.

Từ phía đối diện, tôi thấy Seong Siwoo đang lảo đảo bước về khu vực chờ.

Đúng lúc ấy, một giọng nói từ đâu vọng tới đã cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.

“Sẽ không đời nào thay đổi đâu?”

Gì vậy.

Mình lỡ nói ra thành tiếng à?

Tôi giật mình nhìn về phía phát ra giọng nói.

“Không phải sao?”

Là Kang Ahrin.

Cô nàng đã đứng cạnh tôi từ lúc nào, vừa ngước lên hỏi tôi.

“Ơ…?”

Tôi nhất thời nghẹn lời.

Phải trả lời sao đây?

Trong lúc tôi còn đang phân vân có nên viện cớ gì đó không, Kang Ahrin đã khoanh tay, nghiêng đầu.

“Không, ý tôi là về trận đấu kia kìa. Cậu có nghĩ xếp hạng tiếp theo sẽ thay đổi không?”

- Xếp hạng tiếp theo chắc chắn sẽ thay đổi. Yu Hana mạnh hơn Cheon Yeoul mà.

- Cậu xem Thánh Nữ là trò đùa à? Không đổi đâu.

À… ra là vậy. Trận đấu của Yu Hana và Cheon Yeoul vẫn đang tiếp diễn.

Xung quanh, mọi người đang bàn tán sôi nổi về thứ hạng của hai người họ.

Tôi ngẩn người nhìn cô ấy một lúc rồi khẽ lắc đầu.

“Chắc phải chờ xem sao đã.”

“Hửm….”

Kang Ahrin nhếch mép đầy hứng thú, ánh mắt nhìn tôi như thể đang thăm dò.

Ầm ầm ầm!

Một tiếng nổ lớn vang dội khắp giảng đường, theo sau là một luồng sóng xung kích khổng lồ lan tỏa.

Sóng xung kích va vào bức tường ma lực được dựng sẵn rồi tan biến, nhưng âm thanh thì quả thật kinh người.

Tôi quay đầu nhìn về phía đó.

Bọn họ có biết đây là giao đấu không vậy? Trông cứ như đang đánh nhau một mất một còn.

“Vậy, đối thủ của cậu thế nào?”

Ngay khi tôi vừa dời mắt sang Cheon Yeoul và Yu Hana, cô ấy liền hỏi.

Tôi định nói hết những gì mình nghĩ, nhưng rồi lại thôi.

… Dù sao mình cũng nên bênh cậu ta một chút.

“Giỏi lắm.”

Tôi đáp lại ngắn gọn, không dùng lời lẽ hoa mỹ.

Nhưng người hỏi lại chẳng có phản ứng gì.

Tôi quay sang nhìn Kang Ahrin.

Cô ấy đang nghiến chặt răng nhìn tôi chằm chằm.

Vẻ mặt như sắp khóc đến nơi khiến tôi bối rối.

Lại sao nữa đây.

Thấy cô ấy bắt chuyện như không có gì, tôi đã tưởng chuyện Kang Yuseong của cô ấy đã cho qua rồi chứ.

Nhìn phản ứng này của cô ấy thì có vẻ không phải.

“Cậu không sao….”

Thế nhưng, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra, vẻ mặt cô ấy bỗng trở nên sắc lẹm.

“Thực lực thì không có mà tính tự phụ lại có thừa.”

Cô ấy bắt đầu đưa ra đánh giá về Seong Siwoo.

“Thói quen đã ăn sâu vào máu, hết thuốc chữa rồi.”

Mà hình như mình đã nghe câu này ở đâu đó rồi thì phải.

“Một kẻ huênh hoang không có thực lực.”

Cô ấy nói một lèo không ngừng nghỉ.

“Và sau này cũng sẽ chẳng bao giờ thay đổi.”

Cuối cùng, cô ấy nói thêm một câu rồi đột nhiên nở nụ cười rạng rỡ.

“Đó là đánh giá của tôi.”

Mắt nhìn người cũng tốt thật….

“Ờ, vậy à….”

Tôi trả lời qua quýt rồi gật đầu.

Cô ấy đã nói đến mức đó thì tôi cũng chẳng muốn phản bác làm gì.

“Hừ~”

Kang Ahrin khoan thai vươn vai, thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Vòng eo thon thả của cô nàng lộ ra, hòa cùng tiếng thở nhẹ nhàng đầy vẻ thong dong.

Ánh mắt tôi bị hình ảnh đó thu hút trong giây lát, rồi một ý nghĩ khác chợt lóe lên.

Mà khoan, đối thủ của Kang Ahrin là ai nhỉ?

“Đối thủ của cậu là ai vậy?”

“Hửm?”

Cô ấy nghiêng đầu, duỗi thẳng một cánh tay rồi uể oải chỉ về một góc giảng đường.

“Kia kìa~”

Nơi tôi nhìn đến là một cảnh tượng gây sốc.

“Nhanh vào đi!”

Cửa khán phòng bật mở, các nhân viên sơ cứu vội vã chạy vào.

Một học viên bê bết máu được khiêng ra trên cáng. Tôi không mất nhiều thời gian để nhận ra đó là ai.

‘Johan…?’

Cậu ta đang nằm bất tỉnh.

Hơn hết, thanh kiếm trong tay cậu ta đã nát tươm, như thể bị ai đó dùng tay không xé nát.

Chênh lệch sức mạnh giữa hai người lớn đến vậy sao?

Tôi không tài nào khép miệng lại được.

“Cứ trèo cao mãi thôi~”

Giọng nói của Kang Ahrin chậm rãi vang lên.

Tôi từ từ quay lại nhìn cô ấy.

“…Chẳng biết thân biết phận gì cả.”

Cô ấy cũng quay lại, nhìn thẳng vào mắt tôi.

Rồi khóe môi cô ấy từ từ cong lên.

Một nụ cười rất tươi.

Với một vẻ mặt rạng rỡ đến lạ thường.

***

“Của quý khách hết 8000 won ạ~”

Cách tốt nhất để quên đi những cảnh tượng gây sốc là ăn một món gì đó thật ngon.

Tôi nhận đồ ăn rồi đi tìm chỗ ngồi.

Sion bảo quán này ngon nên tôi mới ghé thử, quả nhiên là đông nghẹt.

Tôi tìm được một chỗ trong góc sâu rồi bày đồ ăn ra.

“Nghe gì chưa…? Kang Ahrin đã… Johan….”

Đi đâu cũng nghe người ta bàn tán về chuyện đó.

Chuyện trong buổi giao đấu hôm nay chẳng mấy chốc đã lan thành tin đồn.

Xếp hạng của Kang Ahrin là 1. Xếp hạng của Johan là 2.

‘Chênh lệch giữa hai người lớn đến vậy sao?’

Trong nguyên tác, đúng là cho đến lúc tốt nghiệp Johan cũng không một lần vượt qua được Kang Ahrin. Bởi vì theo thời gian, khoảng cách giữa họ chỉ ngày càng bị bỏ xa hơn thôi.

Nói cách khác, khoảng cách thực lực giữa hai người hiện tại là lúc sít sao nhất.

Cả hai là kẻ thù không đội trời chung về mọi mặt, từ guild trực thuộc cho đến tư tưởng. Chuyện họ đánh nhau cũng không có gì lạ, nhưng….

Ra tay hơi nặng thật.

Nghe nói là cạn kiệt ma lực, như vậy thì phải tĩnh dưỡng ít nhất hai tuần.

Vì cậu ta cứ nhắm vào mình, tôi cũng đã nghĩ đến lúc nào đó phải xử đẹp một phen.

Nhờ vậy mà mình cũng đỡ được một chuyện phiền phức….

Chuyện tốt thì cứ thế mà nhận thôi.

Nhăm

Ngon thật.

Quán mà Sion giới thiệu đúng là đáng tin.

Chỉ là từ tối qua suy nghĩ của tôi đã có chút thay đổi, không, phải nói là tôi đang cố gắng không suy nghĩ nhiều nữa.

Việc cố gắng đặt mọi thứ dưới sự kiểm soát của mình vốn dĩ đã là chuyện không tưởng.

“Cứ thuận theo tự nhiên thôi nào~”

Ngay lúc tôi đang tự lẩm bẩm và khua đũa, một cảm giác lạ lùng chợt ập đến.

“Xin hỏi, cậu có phải là học viên Jung Haein không?”

Tôi không trả lời, chỉ ngậm đũa và ngước lên nhìn anh ta.

Dù tôi phản ứng như vậy, anh ta cũng không hề bối rối mà ngồi xuống ghế đối diện, rồi lấy thứ gì đó từ trong cặp ra.

“Xin hãy nhận lấy cái này.”

Thứ anh ta đưa ra là một tấm danh thiếp.

Trên tấm danh thiếp là một cái tên được dập chìm đầy sang trọng.

‘Lotus.’

Guild đứng thứ 2 thế giới.

Một cái tên mà ai cũng từng nghe qua.

“Đây có vẻ không phải là nơi thích hợp để nói chuyện. Không biết cậu có thời gian không?”

Anh ta đặt tấm danh thiếp lên bàn, với vẻ mặt chắc mẩm tôi sẽ đồng ý.

“Không.”

“…Hả?”

Nét mặt anh ta thoáng chốc cứng đờ.

Có vẻ như anh ta không ngờ tới câu trả lời này.

Hầu hết học viên khi được Lotus chiêu mộ đều vui mừng đến mức bật dậy ngay lập tức.

Dù sao cũng là guild top 2 thế giới. Cái danh đó rất dễ làm người ta xiêu lòng.

Mà không hề hay biết rằng việc đó là bất hợp pháp.

Tại Học viện Gaon, mọi hành vi tiếp xúc chiêu mộ ngoài thời gian mời chính thức đều là phạm pháp.

Và một khi đã đồng ý miệng, sau này dù muốn hủy cũng sẽ bị chính điều đó gây khó dễ, khó lòng mà thoát ra được.

Trong hợp đồng thường ngầm chứa các điều khoản bất lợi như không được phép chuyển guild hay nghĩa vụ bảo mật thông tin.

Các học viên ký tên mà chẳng hề hay biết sự nguy hiểm của bản hợp đồng này, để rồi đến khi muốn rút lui thì bị Lotus dọa kiện đòi bồi thường thiệt hại khổng lồ với lý do làm tổn hại danh tiếng guild hoặc vi phạm hợp đồng.

Chỉ cần suy nghĩ một chút là sẽ có cách phản bác, nhưng một học viên trẻ tuổi không có ai chống lưng thì làm sao biết được những cách đối phó đó. Cuối cùng đành ngậm bồ hòn làm ngọt mà bị lôi kéo.

Điều khốn nạn hơn nữa là, với những học viên thực sự có tiềm năng và tài năng vượt trội, họ lại tuân thủ quy trình chính thức và đối đãi vô cùng tử tế.

Ngược lại, với những học viên ở vị trí lưng chừng, kiểu bỏ thì thương vương thì tội, họ sẽ tiếp cận theo cách này.

“Haha, có lẽ cậu đang hiểu lầm gì đó.”

Anh ta gượng cười nói tiếp.

“Thật ra sau khi chứng kiến màn thể hiện trong buổi giao đấu hôm nay, Lotus đã có đánh giá rất cao về học viên Jung Haein. Chúng tôi muốn chính thức….”

“Không, dừng lại đi.”

Tôi ngắt lời và bực bội đặt đũa xuống.

Rồi từ từ nhìn thẳng vào mắt anh ta.

“Muốn chiêu mộ thì hãy đợi đến kỳ tuyển dụng chính thức, với hợp đồng đàng hoàng.”

Tôi giơ chiếc đồng hồ thông minh trên cổ tay ra.

- …đánh giá rất cao….

Màn hình sáng lên, phát lại đoạn ghi âm toàn bộ cuộc trò chuyện từ nãy đến giờ.

Sắc mặt anh ta lập tức tối sầm lại.

Tôi đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

Đang ăn ngon mà tụt hết cả hứng.

“Và chuyện này, tôi sẽ chính thức báo cáo với phía học viện.”

Đi đâu cũng vậy, cái thói lừa lọc đám ma mới đúng là thứ khốn nạn nhất.