Hành Trình Cùng Em

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cơm Chiên Đại Vượt Ngục

(Đang ra)

Cơm Chiên Đại Vượt Ngục

Elbow

Màn cao trào là cơn mưa thiên thạch 1.000 đĩa cơm chiên trút xuống đầu cai ngục! Một tác phẩm đoạt giải Nhất đầy thuyết phục trong số 1.

1 3

Lãnh Chúa Lạc Quan Và Cuộc Phòng Thủ Nhàn Nhã: Ma Thuật Sản Xuất Biến Ngôi Làng Vô Danh Thành Pháo Đài Mạnh Nhất

(Đang ra)

Lãnh Chúa Lạc Quan Và Cuộc Phòng Thủ Nhàn Nhã: Ma Thuật Sản Xuất Biến Ngôi Làng Vô Danh Thành Pháo Đài Mạnh Nhất

Sou Akaike

Liệu pháo đài mà cậu tự tay xây dựng từ những bức tường đầu tiên có thể mang lại cho cậu một cuộc đời đáng sống hơn thứ ma pháp chiến đấu mà mọi người tôn sùng hay không?

1 4

Kìa, bạn gái của mày vừa đi ngang qua đó

(Đang ra)

Kìa, bạn gái của mày vừa đi ngang qua đó

Anh họ Jerry

Trong mắt anh, em vẫn là người đẹp nhất.*Main rác:/

3 3

Dare ga Watashi no Yuri nano ka!?

(Đang ra)

Dare ga Watashi no Yuri nano ka!?

Yuuki Rin

Một câu chuyện hài lãng mạn về việc 『Hoàn toàn không đoán được ai đang thích mình』!

23 426

Howling Blaze: Kiếm Sĩ Tang Viêm và Ma Nữ Bất Diệt

(Đang ra)

Howling Blaze: Kiếm Sĩ Tang Viêm và Ma Nữ Bất Diệt

Shimizu Yuu

Loạt tác phẩm hành động giả tưởng "Ma pháp cộng sự x Kiếm vũ chiến đấu" được trình làng bởi bộ đôi tác giả Shimizu Yuu và họa sĩ Tohsaka Asagi, xin chính thức được mở màn!

14 4

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Chương 06: Mối quan hệ mới - Chương 6-10: Tin tưởng, và những lời tự vấn

「Ra là vậy. Thằng Shougo cuối cùng cũng tan nát cõi lòng rồi à.」

「Vậy thì khó xử thật nhỉ.」

Khi tôi kể lại sự tình, Shin và Kanzaki-kun vừa nhẩn nha gắp sandwich ở quầy của SUN's CAFE, vừa buông những lời bình phẩm.

「Giờ nói thì cũng muộn rồi, nhưng để hai người họ ở riêng có ổn không thế?」

「Đúng là một canh bạc. Hoặc là hàn gắn được vết rạn, hoặc là nó sẽ vỡ toang…」

Tôi vừa nhấp ngụm cà phê quen thuộc của Master, vừa lơ đãng trả lời. Hôm nay không phải ca làm thêm nên tôi cũng ngồi ở ghế khách. Giờ này, hai người họ đang ăn ramen, không biết đang nói chuyện gì với nhau. Tôi cố mường tượng, nhưng cuối cùng, chẳng có gì hiện lên trong đầu cả.

「Không, ý của Kanzaki không phải vậy… mà là mày có ổn với chuyện đó không kìa.」

「Ổn với chuyện gì?」

「Là chuyện mày có thấy phiền khi để họ ở riêng không đó. Mà, tao nghĩ thằng Shougo sẽ không giở trò gì đâu.」

Ánh mắt của Shin và Kanzaki-kun đều đổ dồn về phía tôi.

「Bởi vì, nếu Sendou-kun mà nổi hứng, thì chuyện ép buộc… không phải là không thể xảy ra, đúng không? Cậu có nghĩ đến khả năng đó không?」

「Riêng thằng Shougo thì không có chuyện đó đâu. Nhưng, là bạn trai thì ít nhiều cũng phải lo lắng ‘lỡ có chuyện gì thì sao’ chứ?」

「Ừm… lo lắng, nhỉ.」

Tôi cho một vệt sữa, thứ mà bình thường tôi chẳng bao giờ dùng, vào cà phê rồi lẩm bẩm. Về những chuyện như vậy, tôi cũng đã nghĩ qua một chút trên đường đến đây.

Nếu Shougo có nổi điên thật, thì một Iori mỏng manh sẽ không có sức chống cự. Và, ví dụ như chuyện hôn hít hay những việc hơn thế nữa… không phải là tôi chưa từng nghĩ đến. Đầu óc tôi cứ tự động mường tượng ra những cảnh tượng khó chịu, nhưng tôi đã gạt chúng đi không biết bao nhiêu lần.

Chuyện đó sẽ không xảy ra. Chắc chắn không. Tôi tin Iori, và Shougo cũng không phải loại người như vậy. Giả như Shougo là loại người đó, thì Iori đã chẳng thể nào giữ mối quan hệ bạn thuở nhỏ với cậu ta lâu đến thế.

「…Iori ấy. Hôm qua đã nói với tôi rằng,『Dù người khác có nói gì đi nữa, tình cảm của em cũng sẽ không thay đổi』. Vậy thì, tôi chỉ còn cách tin vào lời đó thôi, đúng không? Ngăn cản thì dễ thôi. Ai mà chịu được việc để bạn gái mình ở riêng với một thằng con trai khác chứ, và tôi nghĩ nếu tôi ngăn lại thì chắc chắn em ấy cũng sẽ không đi.」

「Thế thì tại sao?」 Kanzaki-kun hỏi.

「Nhưng như vậy thì không được. Nếu lúc đó tôi ngăn lại, có lẽ hai người họ sẽ cứ khó xử như vậy mãi. Hơn nữa, làm vậy chẳng khác nào tôi không tin tưởng họ. Như thế, chẳng phải rất thảm hại sao.」

Tôi uống cạn một hơi ly cà phê có vị hơi khác đi vì sữa. Vì ít đắng hơn mọi khi nên cũng dễ uống. Những lúc khó nuốt trôi như bây giờ, có lẽ cho sữa vào uống cũng là một ý hay.

「Tất nhiên, nếu Shougo phớt lờ cảm xúc của Iori mà làm gì đó… thì xin lỗi, nhưng còn tâm trí đâu mà ban với chả nhạc. Bất chấp hậu quả, tao sẽ xử nó.」

Nghe tôi nói ra những lời tôi vẫn luôn tự dặn lòng, Master đang lẳng lặng lau ly bỗng bật cười khúc khích.

「Gì thế anh?」

「Không… chỉ là anh thấy cậu đã trưởng thành lúc nào không hay.」

「Người lớn hay trẻ con thì liên quan gì chứ.」

「Gì chứ, có được một cô bạn gái tốt như thế, ở cái tuổi của cậu, người ta thường sẽ vô thức muốn trói buộc đối phương thôi.」

Master nói rằng, ngay cả người lớn cũng khó mà làm được điều đó. Nghe nói dù là người lớn, cũng có những người không thể tin tưởng bạn đời của mình, chỉ cần một người khác giới xuất hiện trước mặt người yêu thôi là mối quan hệ đã tan vỡ. Nghĩ lại, tôi cũng thấy phim tình cảm hay có những hiểu lầm như vậy.

「Việc cậu, dù có bất an, vẫn tin tưởng và để hai người họ đi, đó là điều mà anh gọi là trưởng thành đối với một học sinh cao trung đấy.」

Chuyện tôi có trưởng thành hay không thì để sau… nhưng đúng là con người khó mà tin tưởng người yêu của mình. Rõ ràng là yêu nhau, nhưng lại tự mình suy diễn lung tung rồi nghi ngờ đối phương, hay bất an không biết có phải chỉ mình mình thích người ta hay không, có rất nhiều trường hợp tan vỡ vì những lý do như vậy.

Thời gian vốn vô thường, và lòng người cũng có thể đổi thay. Con người biết điều đó, nên mới trở nên bất an. Tôi cũng muốn tin tưởng em, nhưng đồng thời cũng nơm nớp lo sợ rằng mình sẽ bị phản bội.

「Đâu phải trưởng thành gì, chẳng qua chỉ là đang cố gồng mình thôi. Rốt cuộc, tôi vẫn chỉ là một thằng nhóc con.」

「Khiêm tốn nhỉ. Shin cũng học hỏi Masaki một chút thì có khi cũng kiếm được bạn gái đó?」

「Ồn ào quá!」

Shin trả lời trong khi miệng vẫn còn đang ngậm miếng sandwich giăm bông.

Master nói là khiêm tốn, nhưng tôi nghĩ có hơi khác. Tôi thực sự nghĩ như vậy thôi.

Tôi chẳng có chút tự tin nào, thứ duy nhất nếu có, thì đó là việc hôm qua Iori đã nói tôi là『bạn trai đáng tự hào của em』. Dù được nói như vậy mà giờ vẫn thấy bất an, đúng là một gã bạn trai vô dụng hết thuốc chữa.

「Chuyện của tao thì kệ đi… Kanzaki-kun mới là người nên giới thiệu bạn gái sớm đi chứ.」

Cảm thấy tâm trạng sắp chùng xuống, tôi tạm thời đổi chủ đề.

「Không, đã bảo là không có──」

「Bạn gái của Kanzaki? Là Futaba Asuka-chan lớp 3¹ chứ gì. Cô bé dễ thương hay tết tóc hai bím đó.」

Shin cắt ngang lời Kanzaki-kun như thể chẳng có chuyện gì. Cái giọng điệu cứ như muốn nói『Ể? Mày không biết à?』. Chắc là cố tình “gây sát thương” cho Kanzaki-kun đây mà.

「Cô bé tết tóc hai bím lớp 3…? A, cô bé đó sao! Hình như là người mà Shin đã để ý từ hồi lễ khai giảng đúng không?」

Tôi cũng nhớ là đã thấy vài lần nên nhận ra ngay. Tôi nhớ là cậu ấy khá dễ thương.

「Đúng đúng, cô bé hai bím đó! Thiệt tình, cái tên thiên tài guitar này trông mặt thì nghiêm túc thế mà hành động cũng ra trò phết nhỉ.」

「C-cậu đang nói chuyện gì vậy!?」

Hiếm khi thấy Kanzaki-kun bối rối. Có vẻ như cậu ấy rất yếu khi bị nói về chuyện bạn gái.

「Mày nghĩ có thể giấu được tao đây sao? Người quen ở lớp 4² nói cho tao biết rồi.」

Ực, Kanzaki-kun nghẹn lời.

「Hê. Cô bé đó à… ra là vậy. Ai tỏ tình trước thế?」

Tôi không thể hình dung ra cảnh Kanzaki-kun tỏ tình. Nhưng nói vậy chứ, Futaba-san cũng không có vẻ là kiểu người sẽ chủ động tỏ tình. Chuyện này có vẻ cần phải điều tra.

「T-tớ không biết!」

「Đã dọa dẫm người ta đủ điều mà giờ lại nói thế à… Shin, hay là tiệc tất niên sau buổi live mình mời cả Futaba-san đến đi?」

「A, ý hay đó! Mời người quen của thành viên thì có vấn đề gì đâu.」

「N-này!? Sao hai người tự tiện quyết định chuyện vậy!?」

Tuy thấy có lỗi với Kanzaki-kun, nhưng trong lúc trêu chọc cậu ấy thế này, tôi đã có thể quên đi sự bất an của mình. Cậu ấy cứ chối đây đẩy về mối quan hệ với Futaba-san, và cũng chẳng kể gì về quá trình của hai người. Chắc là ngượng đây mà, nhưng cậu ta đã moi móc chuyện của tôi và Iori nhiều đến thế, như vậy là không công bằng. Nhất định phải mời Futaba-san đến tiệc tất niên, để cậu ấy tiết lộ mọi chuyện. Chắc hẳn Shin sẽ ngấm ngầm lên kế hoạch và bắt cậu ấy tham gia bằng mọi giá.

「Mà nói đi cũng phải nói lại… sao mấy thằng bạn của tao đứa nào cũng hẹn hò với mấy đứa trong danh sách gái xinh, còn tao thì vẫn một mình thế này! Chết tiệt!」

Shin lại gào lên. Hôm qua cậu ta cũng nói câu tương tự, nhưng tại sao một người vừa đẹp trai vừa thú vị như Shin lại không có người yêu──tôi thầm nghĩ, có lẽ là do tính cách của cậu ta.

Shin, có lẽ là vô thức, nhưng cậu ta tuy hay sáp lại gần người khác, lại chẳng cho ai bước vào thế giới của mình. Trông thì lúc nào cũng như ruột để ngoài da, nhưng thực chất, cậu ta dường như đang cất giấu con người thật của mình ở đâu đó và chỉ diễn tròn vai một “Hotani Shin” mà mọi người biết.

Chính tôi, dù đã chơi với Shin khá lâu, nhưng nếu hỏi đã chạm được đến đâu trong lòng cậu ấy, thì nói thật, có lẽ tôi gần như chưa chạm vào được chút nào.

「Mày còn Mashimo mà.」

Chẳng hiểu sao, tôi lại buột miệng nói ra cái tên đó. Nếu Shin không cho ai bước vào thế giới của mình──thì người có thể phớt lờ điều đó mà xông vào, có lẽ chỉ có Mashimo Shino mà thôi. Tôi chợt nghĩ như vậy.

「Đừng có nhắc đến con nhỏ ồn ào đó! Tao cũng có quyền lựa chọn của mình chứ bộ.」

Shin lập tức phủ nhận. Sao lại phải nói đến mức đó chứ… nhìn kỹ thì Mashimo cũng dễ thương mà.

「Mashimo-san vừa vui vẻ lại vừa dễ thương mà. Cậu nói thế thì tội nghiệp cậu ấy quá.」

「D-dễ thương!? Con nhỏ đó á!? Kanzaki, mày này, có cô bạn gái siêu cấp dễ thương là Futaba Asuka rồi mà nói thế là không được đâu.」

「Không, Shin. Mày nhìn kỹ lại đi. Cậu ấy khá là dễ thương đó.」

「Đ-đến cả Asou cũng… hai đứa bây ăn phải cái gì lạ à!? Hay là cứ có bạn gái xinh là gu thẩm mỹ cũng trở nên kỳ quặc thế!?」

Là do khác biệt về sở thích chăng? Hay là do định kiến? Mà, tôi cũng mới nhận ra gần đây thôi, nhưng sự phản kháng của Shin đúng là không phải dạng vừa. Tuy nhiên, nhìn bộ dạng đó, Kanzaki-kun làm vẻ mặt như vừa『Nảy ra ý tưởng!』rồi nói.

「A, tớ hiểu rồi! Hotani-kun, cậu thích Mashimo-san đúng không?」

Bị Kanzaki-kun tấn công bất ngờ, vẻ mặt của Shin cứng đờ trong giây lát.

「A, ra là vậy. Thế nên mới chối đây đẩy à.」

「S-sai rồi! Đừng có hiểu lầm vớ vẩn!」

Cậu ta phủ nhận bằng tất cả sức lực. Chỉ là, phản ứng này của Shin… biết đâu, lại là nói trúng tim đen.

Đến đây, tôi đã hiểu ra một chút lý do tại sao Shin lại phủ nhận tình cảm với Mashimo. Cậu ta, có lẽ là sợ bị Mashimo xông thẳng vào thế giới của mình. Tuy tôi vẫn chưa biết được lòng dạ thật của hai người họ, nhưng đây đúng là một cặp đôi thú vị.

Và rồi, vừa tán gẫu những chuyện ngốc nghếch như vậy, tôi lại thấy có bạn bè thật là tốt. Chỉ cần nói chuyện và cười đùa với nhau thế này thôi cũng đủ giúp tôi xua đi nỗi bất an.

Sau đó, trên đường về nhà sau khi đã trêu chọc Shin và Kanzaki-kun chán chê, tôi bỗng bị một cảm giác cô đơn đến cùng cực nuốt chửng. Chắc chắn là vì hôm nay không có Iori ở bên cạnh. Việc đi một mình trên con đường này, vài tháng trước vẫn là chuyện bình thường.

Ấy vậy mà, tại sao bây giờ lại thấy cô đơn đến nhường này?

Tôi lấy điện thoại ra, nhìn vào số ở đầu danh sách gọi lại. Tên ở đó là Asamiya Iori, và chỉ cần nhấn nút gọi là điện thoại sẽ kết nối. Vậy mà, tôi lại không thể thực hiện cái thao tác cuối cùng đó.

Tôi muốn nghe giọng em. Tôi muốn biết Iori có sao không, mọi chuyện đã ra sao.

Tuy nhiên, tôi thở dài rồi cất điện thoại vào túi. Lỡ hai người họ vẫn đang nói chuyện thì sao, tôi tự nhủ với lòng.

Thật dằn vặt. Tôi hối hận chết đi được vì đã cố tỏ ra cao thượng, vì đã nói rằng muốn tin tưởng hai người họ. Em là cô bạn gái đầu tiên, là người tôi trân quý hơn bất cứ ai, bất cứ thứ gì trên đời. Lo lắng cho em là chuyện đương nhiên mà.

Nếu giả như, tôi đã có kinh nghiệm hẹn hò với ai đó từ trước, thì dù có xảy ra chuyện này, liệu tôi có thể giữ bình tĩnh hơn một chút không? Không, dù thế nào đi nữa, nếu đối phương là Iori thì có lẽ cũng chẳng thay đổi gì.

Trong suốt cuộc đời đã qua, và cả quãng đời còn lại, tôi tin rằng mình sẽ không bao giờ yêu ai hơn em.

Chỉ là, con người ta càng trân trọng đối phương thì lại càng muốn trói buộc, càng trở nên ích kỷ. Nếu điều đó lại dẫn đến chia ly, thì thật quá trớ trêu. Liệu có phải chỉ đơn giản là do tôi ghen tuông quá mức không? Hay những người khác cũng vậy? Điều đó thì tôi không biết… nhưng chỉ có cảm giác muốn được gặp em là ngày một lớn dần.

Chú thích:

¹: Lớp 3: Masaki, Iori, Shin và các bạn học lớp 3 thuộc Khoa Ngoại ngữ.

²: Lớp 4: Kanzaki học lớp 4 thuộc Khoa Phổ thông.