Hành Trình Cùng Em

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cơm Chiên Đại Vượt Ngục

(Đang ra)

Cơm Chiên Đại Vượt Ngục

Elbow

Màn cao trào là cơn mưa thiên thạch 1.000 đĩa cơm chiên trút xuống đầu cai ngục! Một tác phẩm đoạt giải Nhất đầy thuyết phục trong số 1.

1 3

Lãnh Chúa Lạc Quan Và Cuộc Phòng Thủ Nhàn Nhã: Ma Thuật Sản Xuất Biến Ngôi Làng Vô Danh Thành Pháo Đài Mạnh Nhất

(Đang ra)

Lãnh Chúa Lạc Quan Và Cuộc Phòng Thủ Nhàn Nhã: Ma Thuật Sản Xuất Biến Ngôi Làng Vô Danh Thành Pháo Đài Mạnh Nhất

Sou Akaike

Liệu pháo đài mà cậu tự tay xây dựng từ những bức tường đầu tiên có thể mang lại cho cậu một cuộc đời đáng sống hơn thứ ma pháp chiến đấu mà mọi người tôn sùng hay không?

1 4

Kìa, bạn gái của mày vừa đi ngang qua đó

(Đang ra)

Kìa, bạn gái của mày vừa đi ngang qua đó

Anh họ Jerry

Trong mắt anh, em vẫn là người đẹp nhất.*Main rác:/

3 3

Dare ga Watashi no Yuri nano ka!?

(Đang ra)

Dare ga Watashi no Yuri nano ka!?

Yuuki Rin

Một câu chuyện hài lãng mạn về việc 『Hoàn toàn không đoán được ai đang thích mình』!

23 426

Howling Blaze: Kiếm Sĩ Tang Viêm và Ma Nữ Bất Diệt

(Đang ra)

Howling Blaze: Kiếm Sĩ Tang Viêm và Ma Nữ Bất Diệt

Shimizu Yuu

Loạt tác phẩm hành động giả tưởng "Ma pháp cộng sự x Kiếm vũ chiến đấu" được trình làng bởi bộ đôi tác giả Shimizu Yuu và họa sĩ Tohsaka Asagi, xin chính thức được mở màn!

14 4

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Chương 06: Mối quan hệ mới - Chương 6-14: Trước Thềm Buổi Live Bất An

Ngày đã chuyển sang ba mươi tháng Mười hai, năm nay cũng chỉ còn lại vỏn vẹn hai ngày. Trong tuần qua, các mối quan hệ đã thay đổi chóng mặt, không khí trong ban nhạc cũng thật mong manh, nhưng bằng cách nào đó chúng tôi vẫn lo liệu xong xuôi cho buổi live cuối năm. Năm đứa chúng tôi tập trung tại live house Club BLOOM trước ga Sakuragaoka vào đầu giờ chiều rồi nhanh chóng thay trang phục. Đây là lần đầu tiên tôi bước vào phòng chờ của một live house, nên không thể tránh khỏi cảm giác căng thẳng. Để che giấu điều đó, chúng tôi vừa tán gẫu với nhau, vừa chờ đến lượt mình.

Các buổi live của Unlucky Diva lúc nào cũng gấp gáp, không biết sau này có tiếp tục như vậy không nữa. Và, cái gọi là “sau này” đó, sẽ kéo dài được đến bao giờ đây. Tôi chợt nhớ lại cuộc nói chuyện với Iori hôm qua, và bất giác nghĩ ngợi vẩn vơ.

Tôi không biết Shin và mọi người nghĩ gì, nhưng với tình hình hôm qua, tôi không thể tin rằng『Unlucky Diva』sẽ tồn tại mãi mãi. Một ban nhạc có cả Iori, Shougo, và tôi, liệu có thể tiếp tục êm đẹp được không?

Iori, người hôm qua còn đang suy sụp, thì hôm nay đã hoàn toàn lấy lại tinh thần. Giờ em đang đứng tách ra một chút để xem lại lời bài hát tự sáng tác, giấu không cho ai thấy. Dù hôm trước em có nói muốn viết lại lời, nhưng em đã không cho cả tôi xem bản mới. Em bảo rằng vì chỉ hát đúng một lần trong buổi diễn chính thức, nên lúc tập em vẫn sẽ hát bằng lời do tôi viết.

Em không cho tôi xem lời, nhưng lại tiết lộ tên bài hát. Hình như là『Lilac』. Lilac... tôi nhớ đó là tên một loài hoa, hoặc có nghĩa là màu tím thì phải, nhưng ngoài ra thì chẳng biết gì hơn.

Shin đang lén lút định nhìn trộm từ phía sau, nhưng bị phát hiện ngay tắp lự và đang bị mắng cho một trận. Một lời bài hát mà chỉ bị nhìn thôi cũng thấy xấu hổ, liệu có thật sự hát được không đây? Hay đúng hơn, liệu trong lúc biểu diễn em ấy có bị nhầm lẫn giữa lời mình viết và lời của tôi không nhỉ?

「Chào. Cậu thấy sao rồi?」

Kanzaki-kun đưa cho tôi một chai Coca. Tôi nói「Cảm ơn」rồi mở nắp uống một hơi. Vị Coca kích thích cổ họng rồi chảy xuống dạ dày.

「Tình hình sao à... chà, quả nhiên là có hơi căng thẳng.」

「Ai cũng căng thẳng cả thôi nên cậu không cần bận tâm đâu.」

「Ngay cả Kanzaki-kun cũng thế à?」

「Tất nhiên rồi. Người ta bảo đến dân chuyên nghiệp còn thấy căng thẳng cơ mà.」

「Thật sao? Nghe vậy tôi cũng thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.」

Tôi đã nghĩ chỉ có mình là căng thẳng tột độ, nhưng xem ra không phải vậy. Lần trước là lễ hội văn hóa của trường nên theo một nghĩa nào đó cũng thoải mái hơn, còn lần này chúng tôi sẽ biểu diễn trước những người hoàn toàn xa lạ. Cứ nghĩ đến việc có thể có những vị khách sành sỏi, tôi lại không thể không căng thẳng.

Tôi liếc nhìn Iori, em vẫn như lúc nãy, vừa chăm chú nhìn vào lời bài hát vừa lẩm nhẩm. Có vẻ việc thuộc lòng lời còn khó hơn cả việc lo lắng, nên em chẳng còn tâm trí đâu mà căng thẳng.

「Lúc biểu diễn cậu cũng phải nghe cho kỹ vào nhé?」

「Ể?」

「Là『Lilac』đó. Tớ nghĩ chắc chắn là em ấy viết cho Masaki-kun đấy.」

Kanzaki-kun vừa nói vừa hướng mắt về phía Iori đang lẩm nhẩm lời bài hát bên tường.

「Không, biết đâu lại là gửi cho Shougo thì sao. Chuyện đó thì tôi không biết được.」

Tôi cố đáp lại một cách thờ ơ, rằng mình sẽ cố gắng lắng nghe. Shin, sau khi bị Iori mắng, đã kéo Shougo đi bắt chuyện với một nhóm con gái đang đứng trước phòng chờ. Có lẽ là người cùng trường. Họ mặc thường phục nên tôi không chắc lắm, nhưng trông mặt rất quen.

「Cậu lại nói thế rồi. Giờ này mà còn viết cho Sendou-kun thì làm gì có chuyện đó. Giả sử là viết cho cậu ta thật, thì em ấy đã chẳng ngượng ngùng đến thế đâu.」

「Vậy sao...」

Vừa nghĩ có lẽ là vậy, tôi vừa cố nhớ xem cô gái đang nói chuyện với Shin và Shougo là ai. Tôi chưa từng nói chuyện, nhưng trông mặt rất quen. Khi đang lục lọi trong ngăn kéo ký ức, tôi nhận ra một gương mặt quen thuộc trong nhóm đó. Cô bé dễ thương tết tóc hai bím ấy... chính là Futaba Asuka, bạn gái của Kanzaki-kun. Futaba Asuka đang ngó nghiêng vào trong, dường như đang tìm kiếm ai đó.

Ra là vậy, Shin đã mời vài người bạn của Futaba Asuka đến buổi live để có cớ đưa cả cô ấy đến. Đúng là trước sau như một, lúc nào cũng bày mưu tính kế.

「Mấy ngày nay, hai người đang cố giữ khoảng cách với nhau đúng không? Trước tiệc mừng, tớ sẽ tạo thời gian để hai người được ở riêng.」

Xem ra Kanzaki-kun đã phát hiện ra rồi. Cậu ấy cũng thuộc tuýp người tinh ý, nên rất khó nói dối.

「Không, không cần cậu phải bận tâm đến thế đâu nhưng... nếu có thời gian lo cho tôi, chẳng phải cậu nên đi với bạn gái mình thì hơn sao?」

「Ể?」

Tôi hất cằm về phía lối vào, nói,「Kìa, có vẻ như cô ấy đang tìm hoàng tử của mình đó」.

Futaba Asuka, sau cùng cũng tìm thấy Kanzaki-kun, liền vẫy tay về phía này.

「S-sao Asuka lại ở đây!? Rõ ràng tớ đã bảo chỉ hôm nay là đừng đến mà!」

「Chắc cô ấy chỉ muốn ngắm nhìn dáng vẻ oai phong cuối cùng trong năm của hoàng tử thôi chứ gì? Cậu nói thế thì tội nghiệp quá đi.」

Kanzaki-kun lườm tôi một cái đầy căm phẫn, rồi đi về phía Shin và những người khác, những kẻ đang mang vẻ mặt khoái trá vì đã gài bẫy thành công.

Nhìn cảnh này, tôi lại thấy may mắn vì đã sớm nói với Shin chuyện mình đang hẹn hò với Iori. Giấu giếm cậu ta chuyện gì thì chẳng bao giờ có kết cục tốt đẹp.

Tôi chợt nhìn đồng hồ trong phòng chờ, còn chưa đầy hai tiếng nữa là đến lượt chúng tôi. Càng gần đến giờ biểu diễn, dạ dày tôi càng đau quặn lại.

Có lẽ, chúng tôi sẽ không thể có một buổi live bùng nổ như hồi lễ hội văn hóa được nữa. Nếu có thêm thời gian thì mọi chuyện có thể sẽ ổn thôi... nhưng đó có lẽ là chuyện của một tương lai xa vời. Tạm thời bây giờ, chỉ còn cách cháy hết mình với những gì đang có mà thôi.