Dùng tiền diệt phe Bảo thủ, dùng lý diệt phái Bài ngoại. — Nhân viên văn phòng cuồng hiệu suất chuyển sinh về thời Bakumatsu. Vì nội chiến tốn kém nên tôi sẽ dùng Toán học và Quỹ đen để viết lại lịch sử.

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Là Cán Bộ Của Văn Phòng Xuất Nhập Cảnh

(Đang ra)

Tôi Là Cán Bộ Của Văn Phòng Xuất Nhập Cảnh

chorokjwi

Xin Quý vị nêu rõ tên, quê quán và lý do nhập cảnh. Quý vị có năm phút.

13 27

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

93 10513

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

160 7810

Sói và Gia vị: Spring Log

(Đang ra)

Sói và Gia vị: Spring Log

Hasekura Isuna

Lawrence và Holo đã xây dựng một cuộc sống lý tưởng bên nhau sau khi mở nhà tắm Sói và Gia vị, nhưng cuộc hôn nhân hạnh phúc của họ bỗng dưng bị xáo trộn bởi một vị khách bất ngờ. Trong mùa thấp điểm

35 1630

Họ đã thấu hiểu tình cảm của mình, nhưng hiệp sĩ đã tái sinh thành một con cáo nhỏ

(Đang ra)

Họ đã thấu hiểu tình cảm của mình, nhưng hiệp sĩ đã tái sinh thành một con cáo nhỏ

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Tuy nhiên,kỵ sĩ không biết rằng các nữ hoàng và công chúa có nhiều tình cảm khác nhau dành cho mình, sau khi nghe tin đã ân hận không thôi...

96 8389

Webnovel - 1-04

1-04

“Nhà ngươi không cần luyện viết chữ Kana nữa. Hãy học Hán tự đi. Với lại, về phần bàn tính thì ta không còn gì để dạy nhà ngươi cả. Chuyển sang học toán thuật đi.”

Ngay ngày đầu tiên đi học ở Terakoya mà thế thì chơi bời gì nữa, sư phụ ơi. Thế này thì sư phụ không dạy nữa, sao con có thể gọi người là sư phụ từ tận đáy lòng được chứ. Mà biết sao được, con làm được thì con làm thôi. Tay chân nó tự cử động ấy mà. Điều an ủi duy nhất là trong khi mọi người xung quanh đang ngẩn tò te, thì ông anh Yaichi lại làm vẻ mặt vênh váo đầy tự hào. Anh trai à, anh có tự hào ở đó thì việc anh phải học đọc, viết và gảy bàn tính vẫn không thay đổi đâu nhé. Cơ mà toán thuật là cái chi?

Ra là vậy, là mấy cái như Tsurukame-zan hay tính lãi suất cấp số nhân (Nezumi-zan) ấy hả. Ồ, cái này giống mấy câu đố toán học ghê. Ái chà, có cả bài toán về đường tròn nội tiếp nữa. Cái này có vẻ thú vị đây. Từ lúc đến thế giới này, đây là lần tôi thấy hưng phấn nhất. Mấy bài toán hình học thì dù không đọc được đề bài vẫn lờ mờ đoán được ý nghĩa. Toán gà chó cũng xoay xở được. Kiểu này phải nhanh chóng học cách đọc đề bài thôi. Nhưng mà toàn là số viết bằng Hán tự nhỉ. Rồi còn hệ đo lường Shakkannho nữa chứ? Mấy cái đơn vị này tôi vẫn chưa cảm nhận rõ lắm.

“Cái gì thế này, nhà ngươi không biết đọc sao? Viết được mà không đọc được à. Chỗ này thì lại giống một đứa trẻ bình thường nhỉ.”

Vâng, con cũng xin kiếu cái kiểu tự tiện coi người ta là thần đồng, xong thấy cái gì không làm được là bỏ mặc luôn đấy nhé. Với lại, đừng có tự tiện đưa người ta lên mây rồi đạp xuống hố chứ. Khó chịu lắm à nha.

Chỉ riêng môn đọc là tôi học chung với đám trẻ con, còn Hán tự và toán thuật thì bị tống vào học chung với nhóm đàn anh lớn hơn cả Yaichi. Nhưng mà, Hán tự thì không nói, chứ ngồi học toán thuật cảm giác lạc lõng kinh khủng. Nói sao nhỉ, cảm giác như người ta đang giải những bài toán mình đã biết bằng một phương pháp vô cùng lạ lẫm. Cảm giác khó chịu này là sao đây. Đã thế số Hán tự còn khó hiểu nữa chứ. Toán học và số Hán tự không phải là không hợp nhau, mà là cực kỳ xung khắc, xung khắc đến mức chí mạng luôn ấy. Đang ngồi thẫn thờ suy nghĩ thì sư phụ lại đến bảo: “Có vẻ hơi quá sức với nhà ngươi rồi. Dù sao thì bàn tính cũng làm được rồi mà. Sớm muộn gì cũng sẽ hiểu thôi, không cần phải vội.”

Trên đường về nhà cùng Yaichi, ông anh đột nhiên nói: “Touji, em ghê thật đấy. Sao em làm được mấy cái đó hay vậy? Anh thì chán ngấy cái Terakoya rồi. Nhưng mà võ sĩ thì phải biết kiếm thuật. Anh sẽ cố gắng luyện kiếm thuật để trở thành một võ sĩ oai phong.” Anh trai à, em nghĩ việc học đọc viết tính toán còn quan trọng hơn gấp vạn lần việc học kiếm thuật mà chẳng biết có cơ hội dùng đến hay không đấy.

Những ngày tháng bình thường như thế trôi qua được vài tuần thì có một vị khách lao vào tìm cha. Có vẻ như ông ấy cần hoàn thành một loại giấy tờ gấp trong ngày hôm nay và sẵn sàng trả thêm tiền. Rồi ông ấy ngồi phịch xuống, tự nhiên như ở nhà mà chờ đợi. Cái kiểu an ninh lỏng lẻo này, nói sao nhỉ, tôi cũng không ghét. Cảm giác như thời Showa cũng có những tình huống gần gũi thế này. Và rồi, ông chú khách hàng ấy trong lúc chờ đợi đã lôi một cuốn sách ra. Tuy nhiên, ông ấy không đọc suôn sẻ mà cứ cầm bút với giấy rồi ậm ừ rên rỉ. Thấy thế thì tôi cũng tò mò. Thử lại gần xem sao.

“Ông chú ơi, chú đang xem gì thế?”

 Những lúc thế này làm trẻ con tiện thật. Có thể thu thập thông tin mà không bị cảnh giác. Chắc ông ấy không đời nào nghĩ mình bị hỏi để phục vụ mục đích điều tra đâu. “Ồ, cái này gọi là 『Jinkouki』, là sách dạy 『Sanpou』 (Toán pháp) đấy. Vẫn còn quá sớm cho nhóc con như cháu mà.”, ông ấy vừa nói vừa cho tôi xem.

“Phương nhị thừa ngũ gia chi đắc lục.”

Hả? Cái quái gì đây. Không giải mã nổi. Hèn gì ông ấy rên rỉ là phải, tôi vừa thầm đồng tình vừa hỏi ý nghĩa.

“Cái này nghĩa là, bình phương của một số nào đó, tức là số đó nhân với chính nó, cộng với 5 lần số đó thì bằng 6. Thôi, với nhóc con thì đừng nói là phép nhân, đến phép cộng chắc còn sớm quá nhỉ. Ta dạo này cũng mới bắt đầu đi học lớp Sanpou, nên mới mở lại cuốn 『Jinkouki』 này ra xem.”

Có lời giải thích là hiểu ngay. Dễ ợt. Vậy thì. Đáp án là -6 và 1.

“Là -6 và 1 chú nhỉ.”

“......Hả? ....Mai-na-su là cái gì ta không hiểu, nhưng nghiệm đúng là 『Nhất』. Sao cháu biết? Nhóc con, tại sao hả?”

Đừng có tự nhiên tóm vai người ta, đừng có lắc, đau đấy. 

Tôi buột miệng, “Đau quá.”

“Ta xin lỗi, nhưng mà, cái này là... à.... ừm, xin lỗi nhé.”

Rốt cuộc là lão này muốn nói cái gì vậy, tôi định ngán ngẩm thở dài thì nhìn quanh, hóa ra mọi người còn đang ngán ngẩm nhìn tôi hơn. Cả cha, mẹ và bà đều đang há hốc mồm kinh ngạc.

“Này, vì viết gấp nên chữ nghĩa có hơi nguệch ngoạc chút nhưng chắc không sao đâu. Chỉ có điều, xin ngài làm ơn đừng có hét toáng lên trong nhà tôi như thế. Còn Touji, lát nữa đến phòng cha.”

Cái kiểu gọi lên phòng này, thường là kịch bản trước khi Yaichi bị ăn mắng mà. Chẳng lẽ phản xạ tự nhiên làm toán cũng là sai sao? Biết sao được, đáp án nó tự hiện ra trong đầu mà. Bắt bộ não ngừng hoạt động là điều không thể. Chỉ riêng môn toán là kiếp trước tôi có thể giỏi mà không cần học đấy. Tôi đã từng rất thích thú khi thử sức với mấy đề thi của các trường chuyên ở thành phố, những bài toán ở đẳng cấp mà kỳ thi cấp 3 ở quê không bao giờ cần đến.

Yaichi, người hôm nay đổi vai vế với tôi, đang nhìn tôi cười nhăn nhở, còn Mine thì chỉ cười tủm tỉm. Aaah, quả nhiên Mine đúng là thiên thần.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!

Minus: dấu trừ, dấu âm Tóm lại là (x^2) + 5x = 6 Nezumizan (Toán chuột) là một dạng toán trong Wasan (Toán học cổ truyền Nhật Bản), là bài toán dùng để tính xem "số lượng chuột sẽ gia tăng bao nhiêu trong một khoảng thời gian nhất định". Lần xuất hiện đầu tiên của bài toán này được cho là trong cuốn Jinkoki do Yoshida Mitsuyoshi biên soạn. Vì kết quả của Nezumizan thường tạo ra những con số khổng lồ, nên cụm từ "tăng theo kiểu Nezumizan" thường được dùng để diễn tả việc "số lượng tăng lên một cách chóng mặt/đột biến" (tương tự như tăng theo cấp số nhân). Ngoài ra, thuật ngữ "Nezumikō" (mô hình lừa đảo theo kim tự tháp/đa cấp biến tướng) cũng có nguồn gốc từ khái niệm này. Trong cuốn Jinkoki (Trần Kiếp Ký), bài toán Nezumizan được ghi chép lại như sau: "Vào tháng Giêng, một cặp chuột xuất hiện và sinh được 12 con. Vậy là tính cả chuột bố mẹ thì tổng cộng thành 14 con. Đến tháng Hai, những con chuột con này lại tiếp tục sinh mỗi con 12 con nữa, nên tính cùng với bố mẹ thì tổng số lên thành 98 con. Cứ như vậy, mỗi tháng một lần, cả chuột bố mẹ, chuột con, chuột cháu rồi chuột chắt đều sinh mỗi lứa 12 con. Hỏi sau 12 tháng thì số lượng sẽ là bao nhiêu? Kết quả là 27 tỷ 682 triệu 574 nghìn 402 con." Tsurukamezan (Toán Hạc - Rùa) là một phương pháp giải các bài toán đố trong số học, yêu cầu tìm số lượng hạc và rùa dựa trên tổng số đầu và tổng số chân của chúng. Vì cách giải toán Hạc - Rùa dựa trên việc chia các giả định về tổng số cho số lượng cá thể, nên nó được coi là một dạng của bài toán trung bình. Hơn nữa, bài toán trung bình lại là một trường hợp đặc biệt của bài toán khử. Bài toán khử thực chất chính là hệ phương trình bậc nhất được dạy trong chương trình toán trung học cơ sở. Shakkanhō (尺貫法/Hệ đo lường Xích - Quán) là một hệ thống đơn vị đo lường (chiều dài, diện tích...) được sử dụng rộng rãi tại Đông Á. Tên gọi này bắt nguồn từ việc lấy "Shaku" (Thước/Xích) làm đơn vị cơ bản cho chiều dài và "Kan" (Quán) làm đơn vị cơ bản cho khối lượng. "Jinkōki" (Trần kiếp ký) là một cuốn sách toán học thời Edo. Tác phẩm này do Yoshida Mitsuyoshi chấp bút vào năm 1627 (năm Kan'ei thứ 4), lấy cảm hứng từ cuốn "Toán pháp thống tông" của Trình Đại Vị thời nhà Minh.