Trở thành ngọn đèn trong lòng biển tăm tối

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 33

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 149

Ngoại truyện - 408. Bướm đêm (2)

Ngoại truyện. Bướm đêm (2)

Kim Jaehee đã từng điên tiết chửi nhau với một pháp sư vừa bước vào đã xưng hô mày tao, cả hai cùng sỉ nhục ngoại hình và nhân cách của đối phương trước khi bỏ đi. Lần khác, anh chỉ ngồi im trước mặt pháp sư, đấu mắt suốt 10 phút, và khi bà ta hỏi anh đến đây làm gì thì anh lại bực tức bỏ đi, chê rằng đến cái đó cũng không đoán được thì làm sao làm pháp sư được. Kim Jaehee định bảo nữ pháp sư này tự đoán xem anh làm ở đâu, nhưng rồi lại cố kìm nén cơn giận. Anh trả lời, kèm theo một tiếng thở dài rút từ tận phổi.

"Một quán cà phê nhượng quyền nhỏ. Họ cần người làm bán thời gian trong lúc máy bị hỏng đang được sửa chữa."

Nghe vậy, nữ pháp sư nhìn Kim Jaehee với vẻ mặt mơ hồ rồi nói.

"Ừm. Quán cà phê... Quán cà phê tốt đấy. Cậu sẽ ổn thôi. Thần linh nói Jaehee phải làm việc ở nơi có nhiều nước."

Kim Jaehee gật đầu qua loa. Làm việc ở nơi có nhiều nước. Những nữ pháp sư này luôn nói chung chung. Họ không bao giờ nói rõ ràng nên làm gì ở đâu. Ví dụ như, xin việc làm nhân viên dọn vệ sinh ở bể bơi, làm người tắm rửa ở nhà tắm công cộng, vào làm ở công ty tài nguyên nước, rửa bát cả ngày trong nhà hàng, hay lên tàu đánh cá xa bờ trái phép. Thế giới này đầy rẫy những công việc liên quan đến nước. Hơn nữa, ngày nay hầu như không có nơi làm việc nào không có máy lọc nước và nhà vệ sinh.

"Thần linh nói nơi nào thì tốt?"

Incheon, Suwon... Mississippi, Arkansas... Có rất nhiều địa danh có tên liên quan đến nước.

"À, không. Chỉ nói là nơi có nhiều nước thôi. Và thần linh nói cậu không được uống rượu."

"Tôi không uống rượu."

"Không được hút thuốc."

"Tôi không hút thuốc."

"Phải... phải tập thể dục."

"Tôi tập thể dục 5 lần một tuần."

"...Cũng không được dùng ma túy."

"Tôi chưa bao giờ thử."

Trước giọng nói dứt khoát của Kim Jaehee, pháp sư có vẻ bối rối, mồ hôi bắt đầu lấm tấm trên trán. "Hết rồi sao?" Khi Kim Jaehee im lặng nhìn chằm chằm, pháp sư toát mồ hôi hột và lắc chuông một lúc lâu. Sau đó, cô ngừng lắc chuông và nói.

"Cuộc đời của Jaehee cô đơn lắm."

Nữ pháp sư này rốt cuộc đoán được cái gì? Chẳng đoán được gì nên cuối cùng lại đi rủa mình ư? Trên đời này không có ai không cô đơn cả. Vì vậy người ta mới kết bạn, yêu đương, kết hôn, sinh con và nuôi thú cưng để thoát khỏi cảm giác đó. Dù cố gắng thoát khỏi sự cô đơn đến đâu, cuối cùng họ vẫn đi vào nấm mồ một mình. Ngày xưa, người ta chôn tập thể đến 6 người cùng lúc đấy.

Kim Jaehee cảm thấy mình sẽ không cô đơn cho đến khi chết. Vì trong giấc mơ của anh, đủ mọi loại người luôn chen chúc nhau để xuất hiện.

"Số của Jaehee là số sống một cuộc đời cô đơn. Cậu được yêu thương nhưng cuộc đời vẫn cô đơn. Xung quanh cậu không có người nào đáng tin cậy cả. Nhưng cậu có quý nhân phù trợ."

"Quý nhân ư? Là ai vậy?"

"Sống rồi cậu sẽ gặp. Vị quý nhân đó sẽ giúp đỡ cậu rất nhiều, Jaehee ạ."

Sống trên đời mà, dù có là một kẻ độc ác tồi tệ đến đâu thì ít nhất cũng sẽ gặp được một người tử tế chứ. Đây mà cũng gọi là xem bói sao?

"Thế à? Người đó sẽ cho tôi mượn một đống tiền sao?"

Hoặc có tài năng đưa anh quay về quá khứ để cứu người đã chết. Nghe câu hỏi của Kim Jaehee, nữ pháp sư bối rối, mắt đảo qua đảo lại.

"Thần... thần linh không nói đến chuyện đó."

"Quý nhân đó là phụ nữ à?"

"K... không biết."

"Là đàn ông?"

"Không biết."

"Có đẹp trai không?"

Nghe câu hỏi bất ngờ của Kim Jaehee, nữ pháp sư hoàn toàn không biết phải làm gì, cuối cùng đành trả lời.

"Không biết."

"Vậy cái thằng 'thần linh' đó biết được cái gì?"

"..."

Kim Jaehee không thể chịu đựng được nữa. Nữ pháp sư chỉ mới nhập đồng 9 ngày đã toát mồ hôi như mưa khi xem bói. Bố mẹ Kim Jaehee đã lấy lại chiếc xe của người anh trai mà anh vẫn dùng để lái. Vì tài xế lái xe thuê đã đậu xe ở khu vực cấm đỗ nên giấy phạt đã được gửi về nhà.

Để đến được nhà pháp sư ở vùng quê hẻo lánh này, Kim Jaehee đã phải đi tàu 3 tiếng, xe buýt 1 tiếng và trả 50.000 won tiền taxi. Đây là một vùng quê rất hẻo lánh, xung quanh chỉ toàn rừng tre và ngay cả tài xế taxi cũng than phiền vì quá xa. Anh đã đi xa đến thế rồi, không thể ra về tay không được. Kim Jaehee thở dài, đủ để nữ pháp sư nghe thấy.

"Haa... Thế khi nào tôi gặp được người đó?"

"Cái này thì tôi biết! Thần linh nói sẽ giúp đỡ Jaehee khi cậu gặp khó khăn nhất. Jaehee phải đối xử tốt với quý nhân đó."

"Thế à? Hiện tại, ngay cả việc sống và thở thôi cũng đã quá khó khăn rồi."

"Cố gắng chịu đựng thêm chút nữa. Sẽ có một ngày mọi thứ tốt hơn thôi."

"Tôi không thể chịu đựng thêm nữa. Có phải quý nhân đó sẽ bỏ mặc tôi, đến khi tôi hấp hối sắp chết rồi mới ra tay giúp đỡ không? Quý nhân gì mà tuyệt vời thế... Nếu ngày mai tôi treo cổ ở cửa nhà này thì quý nhân đó sẽ đến giúp tôi lúc mấy giờ?"

Trước lời đe dọa thực tế của Kim Jaehee, nữ pháp sư gần như sắp khóc. Cô ta nắm chặt cái chuông như thể đó là mạng sống của mình. Hoặc là chuẩn bị bất ngờ tát anh một cái. Thấy vậy, Kim Jaehee nhăn mặt, từ bỏ việc truy hỏi và hỏi sang chuyện khác.

"Tôi có kiếm được nhiều tiền không?"

Gương mặt của nữ pháp sư sáng bừng lên như thể đang chờ đợi câu hỏi này của Kim Jaehee.

"Hả? Có! Thần linh nói Jaehee sinh ra đã cầm chén cơm trong tay! Không phải lo lắng về chuyện ăn uống. Nhưng phải nỗ lực nhé! Cậu sẽ kiếm được tiền tương xứng với nỗ lực của mình. Không nỗ lực thì không có tiền. Jaehee vốn dĩ là người được mọi người yêu quý đấy. Những gì cậu bỏ ra sẽ được đền đáp."

Kim Jaehee tự hỏi liệu nữ pháp sư này đã bao giờ nói với ai rằng: "Số cậu sinh ra là số ăn mày. Cái chén cơm vỡ tan, cả đời phải ăn xin và sống dựa dẫm vào người khác. Ngay từ đầu đừng cố gắng làm gì vì chẳng đạt được gì đâu."

Hầu hết các pháp sư đều nói những lời tốt đẹp và vô trách nhiệm với những người đến xem. "Vì đó không phải là cuộc đời của mình." Hoặc họ sẽ đe dọa, dọa dẫm để khách làm lễ cúng, trừ tà, dùng bùa, hoặc làm phép. Mãi đến 20 phút sau khi vào điện thờ, Kim Jaehee mới nói lý do mình đến đây.

"...Tôi muốn cứu những người đã chết."

"Chuyện... đó là không thể."

"Có thể. Đó không phải là ảo giác. Chắc chắn có người biết cách. Chẳng phải trong 10 tỷ người, sẽ có một người biết chính xác cách để quay về quá khứ sao?"

Nữ pháp sư nuốt nước bọt, nhìn thẳng vào mắt Kim Jaehee và nói bằng giọng căng thẳng.

"Ngay từ lúc Jaehee bước vào, mùi khói đã nồng nặc đến mức khiến tôi đau đầu. Thần linh nói cậu đừng bám víu vào những điều không thể mà hãy tìm một công việc tử tế đi. Hãy ngừng làm những chuyện kỳ lạ và gặp gỡ những người tốt. Và đừng bao giờ đến nhà pháp sư nữa."

"Tại sao?"

"Đừng phí tiền xem bói nữa, hãy dùng tiền đó mà đi lại đi. Và đặc biệt, thần linh nói không được nhận tiền của cậu."

"Tôi có tiền mà. Tôi đã rút 300.000 won tiền mặt và mang theo."

"Thần linh nói rằng nếu nhận tiền của Jaehee, cậu sẽ tìm cách lấy lại bằng mọi giá."

Có vẻ không hoàn toàn là lừa đảo nhỉ? Ít ra cũng có chút thành quả. Lần đầu tiên từ khi bước vào, Kim Jaehee mỉm cười với nữ pháp sư.

"Tôi đến từ rất xa, nhưng cảm thấy không bị lừa hoàn toàn nên tâm trạng cũng khá hơn."

"Sống lương thiện đi, Jaehee à. Hãy giúp đỡ những người xung quanh một chút."

"...Khi nào tất cả mọi người trên thế giới trở nên lương thiện thì tôi cũng sẽ sống như thế."

Kim Jaehee gọi taxi nhưng không có tài xế nào chịu đến với giá bình thường. Họ đòi ít nhất 100.000 won. Vị khách đến sau Kim Jaehee tình cờ nghe được cuộc điện thoại của anh, tỏ ra phẫn nộ và đề nghị chở anh vào thành phố bằng xe của mình. Kim Jaehee đã phải đợi bên ngoài một tiếng đồng hồ. Anh ngẩn ngơ nhìn khu rừng tre phía sau điện thờ, thấy chúng lay động dù không có gió, rồi đi dạo vào đó. Cách không xa điện thờ có một miếu nhỏ thờ Long Thần. Kim Jaehee đặt một đồng 500 won lên đó và cầu nguyện.

"Xin hãy cứu vớt con. Sống mệt mỏi quá. Nếu không giúp con, lần sau con đến, con sẽ phá nát tất cả."

Những nơi mà anh đã hứa sẽ phá nát nếu không được giúp đỡ đã lên đến hơn 10 chỗ. Không còn gì để mất, anh cứ bám riết lấy tất cả các sơn thần, long thần, ngọc hoàng và thần linh, đòi họ thực hiện lời cầu nguyện của mình.

Cuối cùng, Kim Jaehee đến được trung tâm thành phố và đưa cho người đã giúp mình 100.000 won. Người đó nói rằng mình không làm vì tiền và kể rằng ngày xưa mình cũng từng là tài xế taxi. Anh ta nói rằng những kẻ như thế làm hỏng hình ảnh của nghề taxi, rồi nhìn hai chân của Kim Jaehee và nói không cần tiền, anh cứ đi đi. Kim Jaehee nói lời cảm ơn và đi về nhà. Đang đợi tàu ở ga, anh gặp một nhóm người từ một giáo phái.

"Mặt anh trông đầy ưu phiền đấy. Chắc là vừa gặp chuyện không hay nhỉ."

"Vâng. Gặp rất nhiều, và nhiều lần rồi."

"Anh tên gì?"

"Kim Jaehee."

"Sống ở đâu?"

"Địa ngục."

"Thật tội nghiệp. Anh còn trẻ mà đã vất vả thế. Chúng tôi sẽ giúp anh."

"Thật ư? Các người có thể giúp tôi sao?"

300.000 won của Kim Jaehee đã bị những người trong giáo phái này lấy đi một cách cưỡng chế để cúng vào một buổi lễ kỳ lạ. Tất cả thông tin cá nhân của Kim Jaehee đã bị lộ. Sau khi cúi lạy nhiều lần để tưởng nhớ tổ tiên anh mới được thả đi. Kể từ ngày đó, Kim Jaehee không đến nhà pháp sư nữa. Thay vào đó, anh bắt đầu tham gia vào tất cả các tôn giáo mà anh có thể tìm thấy. Chỉ riêng ở Hàn Quốc đã có hơn 500 tôn giáo. Nếu có một tôn giáo nào đó có thể giải thích được bí ẩn mà anh đã trải qua và đưa anh quay về quá khứ, Kim Jaehee sẽ trở thành một tín đồ cuồng nhiệt của tôn giáo đó.

Trong suốt 3 tháng, Kim Jaehee đã gặp đủ loại giáo chủ, tín đồ đầy tham vọng và cả những người có tín ngưỡng kỳ lạ. Anh không từ thủ đoạn nào để làm điều đó. Các giáo chủ tự xưng là Đấng Cứu Thế và Thần, tự cho là mình sở hữu sức mạnh toàn năng. Họ tuyên bố có thể chữa khỏi bệnh nan y, làm người tàn tật đi lại, người mù sáng mắt, gắn lại những ngón tay đã bị cắt và làm cho những người không biết đánh vẫn chữ A tiếng Anh như thế nào có thể nói tiếng Anh trôi chảy. Họ nói có thể dễ dàng chữa lành các khuyết tật và hồi sinh người chết. Kim Jaehee nhiệt tình cầu xin họ.

"Xin hãy giết tôi và đưa tôi về quá khứ! Đến hiện trường vụ cháy năm đó!"

Những giáo chủ đầy uy tín đó lại ngần ngại khi phải công khai xử tử Kim Jaehee trước mặt nhiều người và truyền hình trực tiếp. "Một ngày nào đó tôi sẽ đưa cậu về quá khứ. Nhưng giờ tôi hơi bận." Một tín đồ cuồng nhiệt, tràn đầy mong muốn được chết để quay về quá khứ, không khỏi thất vọng khi thấy những Đấng Cứu Thế lẩn tránh vào phút chót.

"Lũ lừa đảo hèn nhát."

Kim Jaehee bỏ rơi "Đấng Cứu Thế" của mình bằng ánh mắt lạnh lùng và những lời chửi rủa, rồi trộm hết tiền mặt ở chi nhánh đó và bỏ trốn. Kim Jaehee lảng vảng như một con bạch tuộc trong 10 giáo phái, rồi một ngày nọ, anh trở về nhà, nằm vật ra và không nhúc nhích. Anh đã từng là một chàng trai trẻ đầy nhiệt huyết, sống 20 tiếng một ngày ngoài đường, nhưng đột nhiên dừng lại như một con robot hết pin và không bước ra khỏi nhà một bước. Như một sự phản ứng lại những nỗ lực đã qua, anh cứ nằm trên giường mà không động đậy.

Kim Jaehee chỉ thở, đôi khi chỉ khóc thút thít, chỉ uống nước và tiêu thụ điện. Khi đói, anh sẽ ăn bất cứ thứ gì có trong tủ lạnh. Anh không tắm, không thay quần áo và cũng không ngủ. Vì trong những giấc mơ chỉ có những người chết cháy hoặc chết ngạt không tiếng động. Anh thậm chí không thèm vươn vai. Anh không muốn ra khỏi chăn, và ngay cả việc hít thở cũng trở nên phiền phức.

Tiền thuê nhà, tiền điện, tiền nước và tiền điện thoại tự động bị trừ khỏi tài khoản. Kim Jaehee nằm lì trong phòng 3 tháng, không làm gì cả. Anh bị teo cơ, sụt cân, rụng tóc, nhưng anh cũng mặc kệ. Ngay cả việc ra khỏi giường, vào nhà vệ sinh rồi lại trở về giường cũng trở nên nặng nhọc và mệt mỏi. Anh biết cơ thể mình đang suy kiệt, nhưng anh không quan tâm. Dù sao cũng chẳng có ai tìm anh.

Mối quan hệ con người được xây dựng dựa trên sự nỗ lực. Không có nỗ lực nào thì chẳng có gì được duy trì. Bạn bè cắt đứt quan hệ ngay khi nghe tin anh tham gia vào một giáo phái. Sau khi đổi số điện thoại 6 lần, những giáo phái cuối cùng mà anh tham gia vẫn gửi tin nhắn và gọi điện, nhưng khi anh phớt lờ thì họ cũng ngừng liên lạc.

Kim Jaehee sống như một bóng ma, dành gần 20 tiếng mỗi ngày để lướt internet, tìm kiếm khắp mọi nơi. Anh tìm kiếm tất cả mọi thứ liên quan đến chuyện ma, ác quỷ, ma quái, ảo ảnh, đèn lồng, quay về quá khứ, lời kể của nhân chứng, hiện trường vụ cháy, tai nạn chết người, tôn giáo, sự cứu rỗi, khí độc, tác dụng phụ, người sống sót. Cứ như thể cơ thể của Kim Jaehee đã vỡ vụn, chỉ còn lại tinh thần, sống như một con ma trên internet 20-22 tiếng mỗi ngày. Đôi khi anh mất ý thức, đó là lúc anh ngủ. Một ngày nọ, sau 3 tháng chỉ sống trên điện thoại, Kim Jaehee phát hiện ra Giáo hội Vô Hạn vào mùa hè năm đó.

Giáo hội Vô Hạn dường như là một tôn giáo được tạo ra dành riêng cho Kim Jaehee. Khoảnh khắc anh biết đến sự tồn tại của nó, Kim Jaehee cảm thấy vô cùng sung sướng và hạnh phúc. "Mình không điên. Những vòng lặp đó không phải là ảo giác." Kim Jaehee ngấu nghiến tất cả thông tin trực tuyến của Giáo hội Vô Hạn và không thể giấu nổi sự phấn khích khi biết rằng tôn giáo này có chi nhánh ở Hàn Quốc. Từ hồi anh trai chết, anh chưa bao giờ hạnh phúc như vậy.