“Huumm, mơ hồ thật…”
Ark khẽ thở dài trong khi xoay xoay chiếc chìa khóa đỏ sẫm trên tay. Việc di chuyển cùng JusticeMan và nhóm cải huấn, cộng thêm Roco và Sid, đã kéo dài hơn dự tính rất nhiều. Mỗi lần Roco phải nghỉ để làm ca làm thêm, cả nhóm đều buộc phải dừng lại dựng trại, còn Ark thì tranh thủ đi săn. Nhưng cứ khi nào Roco có mặt, cả đoàn lại có thể bỏ qua lũ quái và đi thẳng một mạch về Selebrid. Cuối cùng, đoàn người cũng đặt chân đến Giran vào ngày thứ ba. Lúc Roco vắng mặt, Ark đã nhân cơ hội ghé vào Viện Ma Pháp Giran để báo cáo.
“Hi vọng mình chưa đến trễ…”
Shannen chào đón Ark bằng khuôn mặt mệt mỏi, giống như ông vừa phải chịu đựng khối chuyện đau đầu suốt nhiều ngày.
“Ồ, cậu đến rồi. Vậy… cậu có tìm được thứ mà chúng tôi yêu cầu không?”
“Tôi đã tìm thấy Heartsoul Bead.”
“Thật sao? Tin được không vậy?”
“Nhưng… có một vấn đề nhỏ.”
“Vấn đề? Là chuyện gì?”
“Hạt Heartsoul Bead đã vỡ… và toàn bộ ma lực bên trong nó cũng biến mất.”
Ark bình tĩnh thuật lại mọi chuyện. Cậu kể về lũ quái đã biến đổi nhờ tác động của hạt châu, và rằng nó đã bị phá hủy trong trận chiến… Tuy nhiên, Ark cẩn thận không nhắc đến chuyện nhờ sự hi sinh của tộc gấu mèo, Nídhöggur đã bị phong ấn dưới lòng đất Subarutalp. Yggdrasil đã nhờ cậu giữ kín bí mật này để bảo vệ sự ổn định của toàn lục địa phương Bắc.
Shannen thở dài nặng nề, vẻ mặt trở nên u ám.
“...Nếu tình hình là vậy thì… đành chịu thôi.”
“Tôi xin lỗi.”
“Không, cậu đã làm tốt rồi. Ít nhất, nó còn hơn việc để ảnh hưởng của hạt châu lan rộng mất kiểm soát. Phần còn lại, hãy để Viện Ma Pháp xử lý.”
Shannen vội lắc đầu, như muốn ngăn Ark không phải áy náy thêm.
Ark đã làm mọi thứ trong khả năng để truy tìm Heartsoul Bead nhằm tránh gây ra rắc rối chính trị. Viện Ma Pháp vô cùng lo ngại những thông tin nhạy cảm xung quanh hạt châu này. Không ai có thể đoán được ảnh hưởng thực sự của Heartsoul Bead lên lục địa. Nếu có thảm họa xảy ra, Viện Ma Pháp sẽ phải gánh toàn bộ trách nhiệm. Nhưng giờ, khi hạt châu đã vỡ, tình hình lại trở nên… đơn giản hơn. Viện Ma Pháp có thể gánh phần trách nhiệm vì quản lý không cẩn thận, nhưng ít nhất họ không còn phải đối mặt với những kịch bản thảm họa mà trước đó ai cũng lo sợ.
“Chúng tôi sẽ chịu hoàn toàn trách nhiệm vì không bảo quản tốt Heartsoul Bead. Nhưng vấn đề lớn nhất với Viện Ma Pháp… chính là lượng sức mạnh đã biến mất theo nó. Trước mắt, chúng tôi sẽ viện lý do hợp lý để giải thích tại sao không thể trình hạt châu cho hoàng thất và các guild khác xem… Còn lại, phải nói rằng cậu đã làm rất tốt. Đôi mắt ta quả nhiên không nhìn nhầm người.”
“Tôi chỉ hi vọng là mình không khiến ngài thất vọng.”
“Tất nhiên, phần thưởng sẽ xứng đáng với thành tựu cậu đạt được.”
Ark thở phào nhẹ nhõm khi nghe vậy. Đây là chuỗi nhiệm vụ liên hoàn có độ khó tăng lên hạng +C. Hoàn thành nhiệm vụ, cậu lập tức tăng liền tới tận 4 cấp. Nỗi bực bội khi không nhận được EXP từ chuỗi nhiệm vụ truyền thuyết trước đó cũng tan biến. Tuy vậy, Ark đâu chỉ muốn lên cấp. Viên ngọc Tâm Linh đã kéo cậu đi hết nhóm trộm, rồi sang Cairo, xuống tận Thế giới Ngầm, tổng cộng mất cả tháng trời. Bao vất vả như thế, chỉ nhận về EXP thôi thì rõ ràng là không đáng với công sức đã bỏ ra. Ark nhìn Shannen đầy tham vọng, mong chờ phần thưởng hấp dẫn hơn.
‘Liệu có được vào kho báu của Viện Ma Thuật lần nữa không đây?’
Nhưng Shannen chỉ đưa cho cậu một chiếc chìa khóa cũ kỹ.
Chìa Khóa Không Gian của Magaro (Special). Cách đây rất lâu, nhà giả kim thuật sư thiên tài Magaro đã để lại di sản này. Magaro là một trong số những thiên tài vốn chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, bất chấp lịch sử lâu đời của Học viện Ma thuật. Ông nổi tiếng với những ý tưởng độc đáo và tính cách lập dị cũng như thiên tài của mình. Về sau, thử thách mà thiên tài này quan tâm là các sinh vật sống ở các chiều không gian khác. Magaro đã biến mất trong khi giấu những tài liệu mà ông giữ tại Học viện Ma thuật để nghiên cứu. Sau đó, không ai biết tung tích của ông. Việc không ai biết ông còn sống hay đã chết còn đau đớn hơn. Tuy nhiên, chìa khóa đã được giao đến Học viện Ma thuật dưới tên Magaro vài năm sau đó.
“Cái này là gì vậy?”
“À, cậu từng hỏi tôi về kiến thức sinh học liên quan đến các loài sinh vật phải không?”
Đó là lúc Ark từng muốn tìm cách giúp Snake hóa thân. Tất nhiên, vấn đề ấy đã được giải quyết và Ark gần như quên hẳn chuyện từng hỏi Shannen điều đó. Nhưng xem ra Shannen lại nhớ rất kỹ.
“Sau khi nghe cậu hỏi, ta đã tìm đủ loại tư liệu trong thư viện nhưng chẳng thấy gì. Và rồi ta chợt nhớ tới chiếc chìa khóa này. Thực ra, Viện Ma Pháp không sở hữu nhiều tài liệu về đa dạng sinh học. Bởi vì ngày trước, khi Magaro mất tích, ông ta đã đem theo toàn bộ sách vở về lĩnh vực đó. Nếu cậu tìm được phòng thí nghiệm của ông ấy, chắc chắn cậu sẽ thu được thứ kiến thức mà mình muốn biết.”
“Nhưng mà…”
Ark thoáng nhíu mày. Có phải trò đùa không thế? Cậu vừa trải qua bao nhiêu khổ sở, thậm chí suýt mất mạng để hoàn thành nhiệm vụ +C, vậy mà phần thưởng chỉ là… thông tin về sinh vật học? Ark lập tức tỏ rõ sự không hài lòng và định mở miệng phản bác.
Nhưng Shannen nói tiếp:
“Nó không chỉ là một cuốn sách. Magaro sống trong thời kỳ hoàng kim của phép thuật và vẫn được xem là một trong năm đại luyện kim thuật sư mạnh nhất lục địa. Đặc biệt, ông ấy là thiên tài về phát minh. Những cuộn giấy phép thuật và ma cụ mà Viện Ma Pháp bán ngày nay… đều là ý tưởng do Magaro tạo ra. Vậy nên, có thể đoán chắc rằng trong phòng thí nghiệm của ông ta… sẽ có vô số tri thức và ma thuật quý giá.”
Ark lập tức ngậm miệng. Chỉ một câu thôi đã khiến cậu “ngửi thấy mùi tiền” rõ mồn một. Cậu vốn không hứng thú gì với kiến thức lý thuyết, nhưng… nếu di sản của một thiên tài vẫn còn nguyên vẹn trong phòng thí nghiệm bị mất tích kia… ai biết được nó sẽ chứa bao nhiêu bảo vật? Chỉ cần may mắn một chút thôi, cậu có thể học thêm kỹ năng mới, hoặc tìm được vật phẩm phép thuật cực hiếm.
“Phòng thí nghiệm đó ở đâu?”
“Cậu còn nhớ ta đã nói rằng Magaro mất tích chứ?”
Shannen lắc đầu, giọng đầy bất lực.
“Sau khi ông ấy biến mất, Viện Ma Pháp từng cử vô số pháp sư đi tìm phòng thí nghiệm đó. Nhưng suốt mấy chục năm, chẳng ai tìm được manh mối nào. Cuối cùng, chúng tôi đành bỏ cuộc. Ngay cả chiếc chìa khóa này… cũng bị lãng quên theo thời gian. Cũng như toàn bộ di sản ông ấy để lại.”
“…”
“Ta không phải người duy nhất đồng ý trao chìa khóa này cho cậu. Đây là chìa khóa mở phòng thí nghiệm, nơi Magaro lưu giữ toàn bộ nghiên cứu của mình. Mặc dù chúng tôi chưa từng xác định được vị trí chính xác của nó, nhưng… đây vẫn là tài sản vô giá của Viện Ma Pháp. Ta đã phải đấu tranh rất nhiều để giao nó cho một người ngoại tộc.”
“Ý ngài là sao?”
“Trong cuộc họp cấp cao của Viện Ma Pháp, đích thân Đại trưởng lão ra quyết địnhtrao chìa khóa cho cậu. Nếu cậu giải quyết được vụ đánh cắp Heartsoul Bead, thì cậu sẽ được nhận chìa khóa của Magaro.”
Shannen là trưởng chi nhánh Viện Ma Thuật ở Schudenberg, nhưng trên ông ta vẫn còn một cấp bậc cao nhất — Đại Trưởng Lão của Viện Ma Pháp ở Bristol.
“Tôi không hiểu… tôi thậm chí còn chưa gặp ông ấy một lần nào. Nếu chiếc chìa khóa này quan trọng đến vậy… sao họ lại giao cho tôi?”
“Bởi vì các pháp sư tin tưởng vào nhân cách của cậu. Nếu không, họ sẽ không bao giờ giao vật này cho một người tầm thường. Thay vì huy động hàng nghìn chiến binh đi tìm nó, tại sao không giao cho người đã chứng minh khả năng vượt xa giới hạn?”
Ark nhíu mắt. “Nhân cách”? “Tin tưởng”? Nghe không hợp lý lắm. Người đời muốn thứ gì thì phải tự mình làm. Nhưng trong thời đại trung cổ — nền tảng của thế giới New World — mấy chuyện như “định mệnh chọn người” lại không phải điều hiếm gặp. Giống như chuyện Arthur rút thanh kiếm từ tảng đá để trở thành vua. Ark hiểu rằng mô hình suy nghĩ của NPC thời đại này rất khác.
“Tức là… chiếc chìa khóa sẽ cho tôi manh mối?”
“Không ai biết. Nhưng cậu đã làm những điều vốn dĩ không thể hai lần rồi. Cậu tạo ra kỳ tích ở Jackson, và chỉ từ một manh mối nhỏ xíu cậu lại tìm được Heartsoul Bead. Vì vậy, chúng tôi tin rằng… nếu có ai có thể đối phó chuyện này, thì người đó chính là cậu. Thế nên, chúng tôi ủy thác chìa khóa cho cậu.”
Một từ khiến Ark giật mình.
Vừa rồi Shannen nói “tặng”, bây giờ lại đổi thành “ủy thác”.
Dù vẻ ngoài thì giống nhau… nhưng Ark lại thấy ngay có mùi bất thường.
“Khoản ‘đền bù’ này… hình như chưa dừng lại ở đây đúng không?”
Cậu hỏi, mắt khẽ nheo lại.
Shannen bật cười.
“Cậu quả nhiên rất nhạy bén. Đúng vậy. Chìa khóa là phần thưởng cho việc cậu hoàn thành yêu cầu của ta — yêu cầu được ủy quyền trực tiếp từ Đại trưởng lão.”
“Ủy quyền?”
“Đúng vậy. Kể từ khi thiên tài Magaro biến mất, Viện Ma Pháp mất quyền tiếp cận toàn bộ công trình nghiên cứu của ông ấy. Đó là di sản mà Viện Ma Pháp không thể bỏ qua. Vì vậy… chúng tôi muốn nhờ cậu đi tìm phòng thí nghiệm đó. Dĩ nhiên, ta không biết mức độ khó khăn của nhiệm vụ này. Có lẽ sẽ vô cùng gian nan. Nhưng— chúng ta tin vào tài năng, sự phát triển và khả năng vượt hạn của cậu. Vì vậy, Viện Ma Pháp sẽ chính thức công nhận quyền sở hữu toàn bộ vật phẩm bên trong phòng thí nghiệm — nếu cậu tìm được nó. Cậu thấy sao? Chấp nhận chứ?”
Đây rõ ràng là một chuỗi nhiệm vụ mới.
Một nhà luyện kim là nghề có thể tạo ra cuộn phép, ma cụ, thuốc và vô số vật phẩm kỳ diệu. Nếu là thiên tài luyện kim, thì phòng thí nghiệm của ông ta chắc chắn chất đầy vật báu. Nếu Viện Ma Pháp trao toàn bộ quyền sở hữu cho Ark…
‘Đây là nhiệm vụ quá hời!’
“Tôi hiểu rồi. Sẽ mất chút thời gian… nhưng tôi nhận.”
Một thông báo lập tức hiện lên.
<Yêu cầu nhiệm vụ: Điểm thân thiện với Viện Ma Thuật trên 200>
Hoàn thành nhiệm vụ Heartsoul Bead đã cho Ark +100 hảo cảm. Rồi khi cậu cứu từng thành viên của thuyền sự kiện, mỗi người lại cho +50. Nhờ vậy, tổng cộng cậu vừa chạm mức 200.
‘Nhiệm vụ cần 200 hảo cảm… chắc chắn phần thưởng phải xứng đáng.’
Shannen chợt nói:
“À đúng rồi. Còn về gã Tóc Đỏ mà cậu từng nhắc tới”
“Có tin gì mới sao?”
Ark lập tức ngồi thẳng lưng.
Người đàn ông tóc đỏ — NPC bí ẩn cố dùng Heartsoul Bead để hồi sinh Nídhöggur. Có lẽ hắn chính là nhân tố then chốt trong kỳ kiểm tra đầu vào Global Exos… nhưng Ark đã không tìm được chút manh mối nào ở Thế Giới Ngầm. Trước khi đến Cairo, Ark đã gửi câu hỏi về hắn cho Viện Ma Pháp — nhưng họ thừa nhận chẳng tìm ra được thông tin gì.
“Ngay cả mạng lưới tin tức của Viện Ma Pháp cũng không thể truy ra danh tính hắn.”
‘Dĩ nhiên, đâu dễ có thông tin như vậy.’
Ark hơi thất vọng, nhưng Shannen nói tiếp:
“Tuy nhiên… Viện Ma Pháp cũng muốn truy ra hắn. Như đã nói, ta có cảm giác rất bất an về người đàn ông đó. Chúng tôi sẽ tiếp tục tìm kiếm thông tin thông qua mạng lưới của Viện. Biết đâu sẽ có tin tức mới.”
Đây là lời hứa hẹn hỗ trợ từ Viện Ma Pháp — cũng như lời hứa Yggdrasil từng đưa ra, rằng nó sẽ trải rễ khắp lục địa để tìm dấu vết gã Tóc Đỏ.
Cậu vừa sở hữu một mạng lưới tình báo cực lớn.
‘Nếu đến mức này… thông tin mình nhận được chưa chắc thua kém các guild lớn. Biết đâu, mình còn tìm ra manh mối vượt mặt người chơi khác trong bài kiểm tra vòng loại…’
“Trong quá trình truy tìm gã Tóc Đỏ hay phòng thí nghiệm Magaro, nhớ báo cáo tiến độ định kỳ cho tôi. Tôi sẽ lập một hòm thư chuyển tiếp riêng cho cậu.”
· Ark đã thiết lập ‘hòm thư chuyển tiếp’.
Giờ đây việc gửi – nhận thư và vật phẩm sẽ trở nên thuận tiện hơn nhiều.
Bonus bất ngờ. Ark vốn định mở hộp thư chuyển tiếp từ lâu, nhưng chi phí 50 vàng khiến cậu cứ chần chừ.
‘Nếu mình mà lỡ tốn 50 vàng rồi hôm nay lại được miễn phí… chắc mình khóc mất.’
Trước khi rời Viện Ma Pháp, Ark chợt nhớ ra điều gì và hỏi:
“Ngài có tài liệu nào về hệ động – thực vật trên lục địa không?”
“Chúng tôi có vài tài liệu. Cậu cần không?”
“Có, nó sẽ rất hữu ích đối với tôi.”
“Được thôi, nhưng Viện cấm mang tài liệu ra ngoài... thôi được, cậu có thể tự xem rồi gửi 1 bản sao vào mail của chính mình.”
“Cảm ơn ngài nhiều lắm.”
Ark cúi đầu chào rồi rời khỏi Viện Ma Pháp. Việc cậu cần tài liệu về hệ động – thực vật là vì công thức ‘Shining Slime Essence’ mà cậu đã tự nghĩ ra khi ở Thế Giới Ngầm. Thế nên Ark mới nảy ra ý định tận dụng mạng lưới thông tin rộng lớn của Viện Ma Pháp để tìm dữ liệu. Nhưng dù vậy, khi quay trở lại nhập đoàn cùng mọi người để tiếp tục hướng về Selebrid, Ark vẫn không khỏi cảm thấy… như mình vừa bị “gài”.
Đó là một phòng thí nghiệm mà Viện Ma Pháp đã từ bỏ việc tìm kiếm từ lâu. Mà manh mối duy nhất họ đưa cho cậu… chỉ là một chiếc chìa khóa.
Không phương hướng, không địa điểm, không ghi chép. Chỉ có… chìa khóa.
‘Chết tiệt. Cái kiểu gì đây? Lỡ như cuối cùng mình chẳng bao giờ tìm ra được phòng thí nghiệm thì sao? Chẳng phải như vậy nghĩa là nhiệm vụ +C rank mình vừa khổ sở làm xong… đổi lại chỉ để lấy cái chìa khóa vô dụng này à?’
“Oppa, anh làm gì đấy?”
Tiếng Roco vang lên ngay trước mặt khiến Ark giật mình. Cậu lập tức kéo Snake lên, nhét chiếc chìa khóa vào miệng nó để cất, rồi lắc đầu.
“Ể? Không có gì đâu.”
“Anh có biết em gọi anh bao nhiêu lần rồi không? Lại thất thần nữa đúng không?”
“Không, anh chỉ… nghĩ lan man thôi. Nhưng mà sao?”
“Anh chưa xem cửa sổ hệ thống à?”
“Cửa sổ hệ thống?”
“Chúng ta đến Selebrid rồi đó.”
Nghe Roco nói, Ark mới giật mình nhìn vào khung hệ thống. Thông tin bản đồ vốn còn đang hiển thị ở khu vực phía Đông thì giờ đã đổi sang Selebrid.
“JusticeMan ajusshi với mấy oppa đang chờ kìa. Mau lên.”
Không đợi Ark trả lời, Roco đã kéo cánh tay cậu đi. Sau vụ “bị JusticeMan lừa bắt đi hẹn hò bất đắc dĩ”, khoảng cách giữa hai người đã trở nên tự nhiên hơn. Đến mức Roco có thể thoải mái khoác tay Ark như thế. Nhưng ngược lại với vẻ ngoài lạnh lùng, sự thân mật ấy… không khiến Ark thấy khó chịu chút nào. Cậu cứ thế bị Roco lôi đi về phía đồi phía Nam, nơi cả nhóm cải huấn đang đứng đợi.
“Ark-nim. Cuối cùng cũng tới nơi rồi. Đây là Selebrid.”
Sid hơi run giọng, chỉ tay xuống dưới chân đồi.
Ark bất giác kêu lên:
“Ah…!”
Ngay dưới thung lũng bao quanh bởi rừng rậm, một thành phố pháo đài khổng lồ trải dài đến tận chân trời. Selebrid—không hổ danh là thủ đô của vương quốc Schudenberg—quy mô của nó thực sự vượt xa mọi thành phố Ark từng thấy.
Những bức tường trắng tinh khổng lồ cao gấp ba, bốn lần tường của các thành phố buôn bán thông thường. Bên trong được phân khu rõ ràng: chợ, nhà đấu giá, thánh đường, văn phòng guild… tất cả sắp xếp tinh tươm và rực rỡ sắc màu. Nhưng điều khiến Ark phải ngẩn người lại chính là hình dạng uốn lượn mềm mại nhưng hùng vĩ của toàn bộ cấu trúc thành phố—như thể được đúc từ dòng chảy của phép thuật.
Đó là khoảnh khắc Ark thực sự cảm nhận được “mình đã đặt chân vào Schudenberg”.
“…Cuối cùng cũng đến rồi.”
Từ lúc rời Cairo đến giờ, mới chỉ một tuần.
“Được rồi, mọi người đi đâu thì đi, một tiếng nữa quay lại cổng tập trung.”
Cả đoàn tản ra ngay trước cổng Selebrid.
“Oppa, em phải đi làm part-time. Em sẽ đăng nhập lại lúc 11 giờ tối nhé.”
“Ark-nim, tôi phải đi báo cáo nhiệm vụ thương nhân độc quyền mà tôi nhận ở Giran.”
Roco đăng xuất ngay tại chỗ, còn Sid thì lách cách kéo đống hành trang đi về khu thương hội. JusticeMan thì dẫn nhóm cải huấn vào quán rượu—nơi người chơi thường tụ tập để moi thông tin từ NPC. Họ cần thu thập manh mối về bọn trộm đang đe dọa Lorenzo.
‘Mình còn một ít thời gian trước hẹn với Shambala. Trong lúc đó… nên làm gì ở Selebrid đây?’
Thực ra, Ark với Shambala còn chẳng chính thức hẹn giờ. Khi rời Jackson, Shambala chỉ để lại một mảnh giấy: “Gặp nhau ở đấu trường tháng sau.” Vậy mà giờ đã gần một tháng trôi qua. Hôm nay là ngày 29. Ark đã lập hộp thư chuyển tiếp từ trước và nhờ NPC tra cứu xem Shambala có đăng ký không. May mắn thay, tên Shambala đúng là có trong danh sách đăng ký. Ark liền gửi thư hẹn: “Hẹn gặp trước cổng Selebrid chiều ngày 29”.
‘Không thấy trả lời, có khi anh ta đã đi nơi khác rồi cũng nên...’
Nhân lúc rảnh rỗi, Ark bèn tranh thủ rảo bước đi dạo xung quanh thành phố.
· Wow, tuyệt thật. Xem kìa, những tòa nhà kia chắc lạnh lắm nhỉ!
Popo tròn mắt kêu lên. Từ nhỏ sống dưới lòng đất, lên một thành phố to thế này đúng là quá kích thích với chú gấu mèo này. Thực tế… Ark cũng đang cảm thấy như thế. Selebrid là khu vực tập trung toàn người chơi level 50–70 trở lên, hoàn toàn khác Giran. Dân số người chơi lên đến hàng ngàn, mà Ark thấy số lượng người level 80–100 xuất hiện đầy rẫy ngoài đường khiến mắt cậu muốn đảo ngược.
‘Lên được level 100 đúng là không dễ thật…’
NPC ở đây cũng bán toàn đồ cao cấp. Số lượng cửa hàng không nhiều như Giran, nhưng mỗi cửa hàng… chỉ bán đồ giới hạn level cao! Bộ giáp tốt nhất ở Giran, vào đây chỉ được xem là đồ trung bình. Các sạp chợ của người chơi bán toàn đồ level 80 trở lên.
“Ơ kìa? Là miếng giáp vai kìa!”
Ark đứng phắt lại trước một quầy chợ trời.
Trong số các bộ giáp, có cả những món trang bị dành cho vai. Nhưng giáp vai vẫn còn cực kỳ hiếm trong New World. NPC hầu như chẳng nhận biết được giá trị của nó, drop rate từ quái thì thấp đến thảm họa. Chưa kể điều kiện trang bị thấp nhất cũng là level 80. Ở Giran còn chẳng bao giờ nhìn thấy. Vậy mà ở đây, trên sạp lại xếp thành cả đống.
‘Leather Shoulder Blade… Chỉ số phòng thủ tận 25, option cũng tốt nữa…’
Chỉ mới nhìn thôi Ark đã nuốt nước bọt.
‘Giá 300 vàng… đắt thật… nhưng đúng là bộ giáp phòng thủ đáng mơ ước…’
Nhưng Ark… rỗng túi. Tất cả tiền đã đổ mua hàng hóa từ Cairo, ví giờ còn lại vài đồng lẻ.
‘Thôi đành… đợi Sid bán hết lô hàng thì tiền lại tự chảy vào thôi. Giờ mua sắm không hợp lúc. Sắp đến giờ hẹn rồi, quay lại cổng cái đã.’
Ark tính toán thời gian rồi quay về cổng Selebrid. Cổng lúc này chật kín người ra vào. Giữa đám đông ấy, có người vỗ vai cậu. Ark quay lại—trước mặt cậu là một người chơi đeo mặt nạ đen.
“Ê, cậu đến trễ đấy.”
“Shambala!”
Ark lập tức cười sáng rỡ.
May thật. Hắn đã kiểm tra hộp thư.
“Cậu để nó đến đúng ngày cuối tháng mới gửi… vậy mà bảo không tệ thì thôi.”
“Xin lỗi, tôi hơi bận.”
“Nhưng mà cậu vội vã đến thế… e là công sức đó sẽ vô ích rồi.”
“Sao? Cậu có việc khác à?”
“Không phải. Mà là…”
Shambala gãi đầu ngượng nghịu.
“Thực ra, tôi đã ghi danh vào một giải đấu khác mất rồi.”
Sở dĩ Ark và Shambala hẹn nhau ở Selebrid không phải để… trò chuyện. Hai người muốn đấu solo trước khán giả — kiểm chứng thực lực nhau. Nhưng Shambala… đã đăng ký một trận đấu khác trước khi đọc thư Ark.
“Giải khác?”
“Ừ. Trận mở màn bắt đầu ngày mai.”
“Xong trận đó thì uống với tôi chén rượu là được mà?”
“Không đơn giản thế. Lần này là giải đấu theo hệ thống đấu giải. Một trận rồi đến trận khác, kéo dài hơn ba ngày liên tục ngoài đời. Mà nếu đã đăng ký rồi thì không thể hủy giữa chừng để tham gia trận khác.”
“Thế tôi không tham gia được à?”
“Có thể. Nhưng như vậy sẽ không công bằng.”
“Không công bằng?”
“Giải tôi tham gia là đấu 2 vs 1.”
Shambala và Ark cùng trầm ngâm một lúc. Lý do Ark muốn gặp Shambala vốn là để đường hoàng so tài với hắn. Shambala cũng vậy. Nhưng lúc này, với Ark, ý nghĩa của cuộc gặp đã trở nên lớn hơn nhiều so với trước. Trong võ đạo có một câu nói truyền đời: “Luyện tập thêm một trăm lần cũng không bằng một lần được đối đầu thật sự.” Điều đó hoàn toàn đúng. Thỉnh thoảng các võ sư sẽ truyền đạt những bài huấn luyện tâm lý mà nhiều người nghe xong liền nghĩ rằng đó chỉ là lời nói suông. Nhưng đó chỉ là sự nông cạn. Võ thuật rốt cuộc là gì? Cuối cùng, người ta vẫn lấy kỹ thuật và đạo lý làm trọng. Người ta hay nói thời kỳ hưng thịnh của võ học là thời Chiến Quốc, nhưng nhận định ấy nhiều khi không còn chính xác. Ngày nay người ta lại khẳng định rằng chính kỹ năng mới là yếu tố quyết định chiến thắng.
Và Ark xuất thân từ một tuyển thủ Taekwondo quốc gia, đồng thời được chỉ dạy bởi Lee Myung-ryong – đội trưởng đội SWAT hiện tại. Đó chính là người đã luôn thúc ép Ark phải rèn luyện cả thân lẫn tâm một cách nghiêm ngặt, triệt để.
…Thế nên, Ark kiên nhẫn chờ xem Shambala còn nói gì nữa.
Dù thế nào đi nữa, cốt lõi để nâng cao khả năng võ thuật vẫn luôn là thực chiến. Đó cũng là lý do Ark háo hức muốn giao đấu với Shambala. Kungfu của Shambala cực kỳ thuần thục. Được đối mặt với hắn sẽ đem lại cho Ark nhiều hơn gấp bội so với việc đánh nhau với quái vật hay người chơi bình thường. Vài đêm trước Ark còn nhận bài huấn luyện “ác mộng” từ Lee Myung-ryong—mà chỉ cần tập một buổi là Ark phải nằm liệt mấy ngày. Khủng khiếp đến mức sau 2–3 lần đầu tiên, Ark phát sợ mỗi khi bước chân đến phòng tập. Nhưng chính những lần khổ luyện như thế lại giúp Ark có thêm tự tin. Cậu thật sự muốn thử xem kết quả đó có phát huy được trước Shambala hay không.
‘Ba ngày… không phải ít. Nhưng đúng là cơ hội hiếm có.’
Ark gật đầu rồi đáp:
“Do tôi gửi thư trễ nên giờ cũng chẳng có quyền phàn nàn. Được thôi, tôi sẽ đợi. Cơ hội thế này mà bỏ qua thì biết đến bao giờ mới lại có dịp.”
“Vậy còn trong lúc chờ thì cậu định làm gì?”
“Tôi nghĩ chắc đi săn loanh quanh khu vực này.”
Trong lúc Ark còn đang suy nghĩ, Shambala lại mở miệng:
“Thay vì mò ra ngoài thành… sao cậu không thử tham gia giải đấu luôn?”
“Giải đấu?”
“Đúng vậy. Cậu nên làm quen với đấu trường. Đây là lần đầu tiên cậu đến Selebrid phải không? Người mới vào lần đầu thường thua trận mở màn chỉ vì không hiểu cơ chế của đấu trường. Như vậy thì lúc đấu với tôi, cậu sẽ gặp bất lợi. Nói hết thì dài lắm… Thôi, cứ đi cùng tôi xem tận mắt cho nhanh.”
Không đợi Ark phản ứng, Shambala đã nắm tay kéo cậu đi. Hai người băng qua những con phố đông nghịt người của Selebrid, mất hơn mười phút thì trước mặt họ hiện ra một đấu trường khổng lồ—trông chẳng khác nào đấu trường La Mã thu nhỏ.
Nơi đó đông nghẹt người, náo nhiệt khác thường.
Shambala vừa đẩy người chen vào vừa nói:
“Đây chính là Đấu trường Selebrid, hay còn được gọi bằng cái tên khác: Đấu trường ác ma
“Đông thật đấy…”
“Tất nhiên rồi. Mỗi ngày có hàng chục trận đấu diễn ra tại đây. Mỗi trận lại có phần thưởng độc đáo, chẳng nơi nào trong game có được. Nhiều khi giải phụ còn tặng cả vật phẩm hiếm. Để thắng lớn hay không… phụ thuộc vào khả năng và vận may của cậu, chứ không phải vào khả năng cày cấp.”
Nó không đơn thuần là đấu võ. Đấu trường Silrion là nơi kết hợp giữa giao đấu và… thị trường cá cược. Các trận PVP giữa người chơi không thể gian lận, nhưng trận người đấu với quái, hoặc NPC đấu người chơi thì lại là món mồi béo bở cho người xem đặt cược. Giống như đua ngựa, các tỷ lệ cược được lập sẵn, và tiền thưởng dựa trực tiếp trên tỷ lệ đó. Nhờ vậy, bất cứ ai nổi lên từ đấu trường Silrion—dù là người chơi hay NPC—đều lập tức thành “người nổi tiếng”.
“Đến rồi. Nhìn tận mắt còn dễ hiểu hơn tôi nói cả trăm câu. Quy trình rất đơn giản: trước khi đăng ký trận đấu, cậu phải xác định hình thức thi đấu và phần thưởng. Nhưng nhớ kỹ, mỗi giải đều có luật khác nhau. Đọc kỹ mô tả rồi nộp đơn cho NPC.”
Shambala chỉ lên một bảng lớn, nơi dán đầy tờ rơi và thông tin về các loại trận đấu trong Silrion.
Ark đọc tất cả thật cẩn thận.
Các trận đấu cơ bản được chia làm hai loại chính. Loại thứ nhất là đấu đơn, thắng – thua trong một trận. Người chơi thắng sẽ được xếp vào hệ thống cá cược để phân giải xem ai nhận giải cuối cùng. Đấu đơn có hai kiểu: đấu với NPC hoặc đấu PVP. Tuy nhiên, đấu PVP kiểu này lại không có phần thưởng chính thức.
Tất nhiên, trừ PK ra thì trong game vẫn có hệ thống duel giữa người chơi với nhau. Nhưng duel lại không tính đến chênh lệch level, nên không thể gọi là một trận đấu công bằng.
Ngược lại, đấu trường Silrion bắt buộc giới hạn level, khiến trận đấu trở nên cân bằng thực sự. Dù không có thưởng, người chơi vẫn nhận được điểm “honour”, dùng để tăng thiện cảm với nhiều NPC đặc biệt. Honour càng cao, nhiệm vụ cũng sẽ mở ra nhiều hướng có lợi hơn.
Đấu đơn thường dành cho người muốn thử sức hoặc vui chơi.
Nhưng thứ khiến người chơi phấn khích nhất… chính là hệ thống giải đấu lớn, nơi NPC lẫn người chơi đều tham gia số lượng đông đảo. Giải đấu gồm nhiều thể loại: đơn, cặp đôi, tổ đội và guild. Phần thưởng chính gồm vật phẩm, tiền thưởng, và giải phụ thường là đồ hiếm khiến ai cũng khao khát.
Và quan trọng nhất — chính là cá cược. Trận càng lớn, tiền cược càng nhiều, và giải thưởng càng khủng.
Giải đấu cá nhân lần thứ 231. Yêu cầu tham gia: warrior level 70-75
Game system: Cấm sử dụng vật phẩm.
Giải thưởng và phần thưởng phụ: 100 vàng và một đôi găng Glory Gauntlet.
Ngày đăng ký: Giải kín! Hiện đang diễn ra.
Giải đấu tập thể lần thứ 147. Yêu cầu tham gia: level không vượt quá 50, tổ độI từ 10-12 người
Game system: Cấm vật phẩm – ngoại trừ vật phẩm liên quan trực tiếp đến kỹ năng.
Level được đồng bộ (mọi người chơi đều cố định tại level 50).
Giải thưởng và phần thưởng phụ: 500 vàng, Rare Vision (ngẫu nhiên).
Ngày đăng ký: Sắp hết hạn! 5 giờ chiều ngày 31.
‘Hừm, giải này cũng khá đấy chứ?’
Ark đưa mắt lướt qua những tờ rơi với sự tò mò. Trên tờ rơi còn gắn hình minh họa vật phẩm thưởng phụ. Không có mô tả cụ thể, nhưng chỉ nhìn qua cũng thấy đó là vật phẩm thuộc hàng chất lượng cao.
‘Nhưng đã là phần thưởng phụ thì chắc chắn không dễ lấy rồi…’
Thông thường một giải đấu sẽ có khoảng 100 người tham gia. Theo hệ thống đấu giải, người chơi phải vượt qua ít nhất bảy trận mới có thể giành chiến thắng cuối cùng. Silrion được đánh giá là một trong những nội dung khó nhất để leo cấp, bởi tỉ lệ thắng thực tế luôn thấp. Mọi thứ hoàn toàn phụ thuộc vào kỹ năng thật sự của người chơi. Nghĩa là, để đánh bại hơn 100 đối thủ không phải chuyện đơn giản.
‘Quy tắc cơ bản: Sau khi đăng ký một trận, không thể tham gia trận khác trong 72h. Nếu không có giới hạn này, chắc mình đăng ký tất cả cho nhanh.’
“Cậu thấy sao? Có giải nào cậu muốn thử không?”
Shambala hỏi từ bên cạnh.
“Để xem đã… tôi vẫn chưa chắc chắn. Tôi muốn xem thêm vài bảng nữa.”
Ark lắc đầu, rồi quay sang lật tiếp những tờ rơi. Và ngay lúc đó… một tờ rơi liền thu hút ánh mắt cậu mạnh mẽ.
“Hử? Không lẽ là…?”
Ark chen đám đông, chạy thẳng tới tờ rơi.
Giải đấu đôi lần thứ 186. Yêu cầu tham gia: từ cấp 100 trở lên, bắt buộc phải có 2 người
Game system: Cấm sử dụng vật phẩm tiêu hao
(Nhưng vật phẩm liên quan đến kỹ năng được phép).
Level đồng bộ (mọi người chơi cố định tại level 100).
Giải thưởng và phần thưởng phụ: 200 vàng, Magaro’s Secret Map.
Ngày đăng ký: Hạn cuối — hôm nay lúc 6 giờ chiều.
‘Bản đồ bí mật của Magaro!’
Ark sững người đến mức nổi cả da gà. Magaro! Mới vài ngày trước cậu vừa nhận được nhiệm vụ <Phòng thí nghiệm của Giả kim thuật sư thiên tài> từ Viện Ma Pháp, và chính cái tên này đã xuất hiện trong nhiệm vụ ấy. Vậy mà bây giờ, cái tên đó lại xuất hiện ngay tại đây — trên một bản đồ bí mật?
‘Không lẽ… Magaro đã tự vẽ bản đồ vị trí phòng thí nghiệm của mình sao?’
Shannen đã trao chìa khóa cho Ark và bảo rằng định mệnh sẽ dẫn cậu đến manh mối. Nghe thì mơ hồ, nhưng rõ ràng đây là cách vận hành quen thuộc của nhiều game. Tức là: chỉ khi người chơi cầm theo vật phẩm liên quan thì các manh mối mới bắt đầu xuất hiện.
Hơn nữa, để tránh tình trạng vật phẩm nhiệm vụ bị mất, hệ thống thường chỉ tồn tại duy nhất một bản đồ cho toàn server. Ark vốn dĩ cũng nghĩ rằng nhiệm vụ này sẽ tiến triển theo kiểu ngẫu nhiên: có chìa khóa thì sẽ vô tình gặp đúng thứ liên quan. Nhưng cơ hội như thế hiếm khi hoàn hảo. Trong New World, nhiệm vụ không bao giờ hoàn thành chỉ bằng cách “trông chờ hệ thống tự vận hành”. Người chơi phải tự tìm, tự suy luận, tự nắm lấy manh mối. Cuối cùng, họ mới có thể chạm vào sợi chỉ quan trọng nhất.
Nhưng Ark chưa từng nghĩ rằng… manh mối ấy lại xuất hiện ở một nơi như thế này—ngay trước mắt cậu, như một sự trêu ngươi của số phận.
“Có chuyện gì thế? Tìm được phần thưởng phụ hợp ý lắm hay sao? Hả? Cái gì…?”
Shambala nhìn tờ rơi, mặt biến sắc.
“Cậu… đừng nói rằng cậu đang nhắm đến phần thưởng phụ đó nhé?”
Ark gật đầu. Shambala im lặng nhìn xung quanh, rồi kéo Ark rời khỏi đấu trường, đến một góc vắng hơn để nói chuyện.
“Này… lý do gì khiến cậu cần bằng được phần thưởng đó? Tại sao?”
“Tôi không thể nói chi tiết, nhưng nó liên quan đến một nhiệm vụ tôi nhận được.”
“Nhiệm vụ? Vậy tức là… cậu cũng dính đến gã luyện kim thiên tài đó?”
“Làm sao cậu biết?”
Shambala vò đầu.
“Khỉ thật, rắc rối rồi đây. Thôi được, nói thẳng luôn cho nhanh.”
“Được.”
“Thực ra, tôi cũng nhận được nhiệm vụ liên quan đến Magaro.”
“Ở đâu? NPC của Viện Ma Pháp đưa à?”
“Viện Ma Pháp? Không. Tôi nhận được nó từ… một vật phẩm nhiệm vụ.”
Shambala lấy từ túi ra một quyển sách cũ.
Mặt bìa bong tróc, nhưng bên trên vẫn còn hàng chữ: “Nhật ký Magaro”.
“Hôm bữa mất liên lạc với cậu xong, tôi rời Selebrid luôn. Người ta lấy mất phần thưởng tôi muốn, nên tôi cũng chẳng còn việc gì ở đó. Tôi đi săn undead ở một nghĩa địa cổ vài ngày… rồi rơi được quyển này. Ban đầu tôi tưởng nó chỉ là một cuốn sách lịch sử, nhưng khi nhặt lên thì trạng thái nhiệm vụ kích hoạt. Tôi dùng kỹ năng nhận diện… và hiện ra thế này.”
“Thông tin bên trong là gì?”
“Tôi không hiểu hết. Toàn là mật mã. Nhưng có một đoạn tôi hiểu được.”
Shambala lật đến trang cuối.
‘Sau cả một đời tận tụy làm việc, vấn đề tôi đã nghiên cứu cuối cùng đã bước vào giai đoạn cuối. Tôi truy cầu kiến thức vô tận về những bí mật của thế giới này. Giờ đây, tôi sẽ mở ra cánh cửa bí mật cuối cùng. Tuy nhiên, những ngày này tôi cảm thấy rất lo lắng. Có nhiều khoảnh khắc tôi cảm thấy như có ai đó đang nhìn chằm chằm vào tôi từ bóng tối với đôi mắt kỳ lạ. Có lẽ đó chỉ là mê tín dị đoan……..dù sao thì tôi sẽ không bao giờ từ bỏ nghiên cứu của mình. Tôi cũng sẽ truyền đạt bí mật mà tôi đã tìm thấy cho mọi người. Nếu tôi không thể quay lại thì cuốn nhật ký này sẽ thay tôi làm điều đó. Cuốn nhật ký này chứa đựng mọi thứ tôi đã tìm thấy. Tuy nhiên, nó chưa đầy đủ. Bây giờ bạn sẽ cần tìm một manh mối khác để tìm ra điểm kết nối sẽ nằm ở đâu.’
‘Điểm kết nối!’
Không nghi ngờ gì nữa—đó chính là ám chỉ phòng thí nghiệm của Magaro.
“Khi đọc tới đoạn này, tôi nhận được nhiệm vụ <Nhật ký bí ẩn>. Tác giả rõ ràng là Magaro. Tôi đoán nơi ông ta ẩn giấu vật dụng quan trọng chắc chắn là ở một vị trí cực kỳ đặc biệt. Thế nên tôi đã đến Selebrid, thu thập thông tin về bản đồ bí mật của Magaro và tham gia vài trận đấu. Có thể nơi ẩn cư của ông ta trên bản đồ sẽ chứa mật mã giải được quyển nhật ký.”
Rồi Shambala nhìn thẳng vào Ark.
“Tôi đã nói hết những gì mình biết. Giờ đến lượt cậu. Cậu có thông tin gì?”
“………Tôi cũng nhận nhiệm vụ liên quan đến Magaro từ Viện Ma Pháp.”
“Cái gì? Viện Ma Thuật á?”
“Đúng. Và thông tin tôi có trùng với suy đoán của cậu. Tôi cũng chưa hiểu hết nhưng có một điều chắc chắn: chỉ nhật ký và bản đồ thôi thì không thể hoàn thành nhiệm vụ được. Snake, đưa bố cái chìa khóa Magaro!”
Con rắn dài đen bóng chui ra và nhả chìa khóa xuống tay Ark.
“Đây là chìa khóa không gian của Magaro mà tôi nhận từ Viện Ma Pháp. Nhìn vào thông tin thì tôi đoán: phải tập hợp đủ cả ba—chìa khóa, nhật ký và bản đồ—mới tìm ra phòng thí nghiệm được.”
“Khỉ thật… vậy là nhất định phải lấy bằng được cái bản đồ đó.”
Gương mặt Shambala méo đi vì bực bội. Tình huống đã rối mà giờ còn rối hơn. Nhiệm vụ liên quan đến Magaro lại không thể chia sẻ. Dù vật phẩm có thể trao tay, nhưng nhiệm vụ chỉ một người hoàn thành được. Và trong ba món quan trọng, hai món hiện đang nằm trong tay hai người khác nhau—Ark và Shambala. Nếu một trong hai không chịu nhường, nhiệm vụ của cả hai sẽ đi vào ngõ cụt.
Shambala nghĩ một lúc rồi liếc sang Ark.
“Tôi thì… không phản đối nếu để cậu cầm nó. Dù quan hệ giữa chúng ta cũng không phải… thân thiết đến mức đó.”
“Tôi buồn lòng quá đấy.”
“Nếu cậu cho con rắn ăn bản đồ thì dù tôi có giết cậu cũng không lấy lại được.”
“Tôi cũng không có ý định chết ngoan ngoãn đâu.”
Ark cười đáp trả.
Shambala thở dài rồi đưa ra đề nghị.
“Được rồi, vậy đơn giản thôi. Thỏa thuận thế này: chúng ta phải lấy được bản đồ, bằng mọi giá. Cãi nhau bây giờ chẳng ích gì—lỡ nó rơi vào tay người khác thì cả hai đều mất trắng. Cậu đồng ý chứ? Nhưng tôi không dám chắc cậu thắng đâu. Còn nếu hai đứa mình bắt tay thì… chuyện lại khác.”
“Hợp tác?”
“Đúng. Vẫn còn thời gian trước khi giải đấu bắt đầu. Và để đảm bảo công bằng, giải cho phép thay đổi bạn đồng hành ngay trước trận.”
“Nhưng còn đồng đội hiện tại của cậu?”
“Không cần quan tâm bọn họ đâu. Sắp hết hạn đăng ký nên tôi tiện tay kéo một đàn em quen biết vào cho đủ cặp. Nhưng so với nó, cậu chắc chắn có tỉ lệ thắng cao hơn nhiều. Tôi—từ lúc ở Jackson—đã đánh giá rất cao kỹ năng của cậu. Và tôi cũng đảm bảo rằng cậu có thể tin tưởng vào khả năng của tôi. Nếu hai ta bắt cặp, thì chắc chắn sẽ thắng.”
“Cảm ơn cậu.”
Ý kiến của Shambala thật sự rất thuyết phục. Ark từng có kinh nghiệm chiến đấu với nhiều người chơi cùng lúc. Nhưng rất hiếm khi gặp được người có kỹ năng ngang ngửa Shambala. Ark cũng vậy. Nếu cùng level, Ark tự tin rằng mình sẽ không thua ai cả.
Mà nếu bây giờ hai người họ kết hợp…
Thắng là điều gần như chắc chắn.
“Được rồi. Cậu và tôi sẽ tạo thành một cặp và giành chiến thắng công bằng. Tiếp theo thì sao?”
“Tình hình rất đơn giản. Khi chúng ta lấy được bản đồ bí mật, cậu sẽ có đầy đủ thứ cần thiết để ráp manh mối lại với nhau. Nhưng vẫn còn một vấn đề: vẫn còn một manh mối mà cả tôi và cậu đều phải chia sẻ. Cách giải quyết đơn giản nhất là… hai ta phải đấu với nhau.”
“Người thắng thì lấy hết?”
“Đúng vậy.”
Shambala gật đầu, ánh mắt đầy tính khiêu chiến. Ark nhìn thẳng vào Shambala, không trả lời ngay. Nếu lời đề nghị này được đưa ra từ thời Jackson, Ark đã rất khó mà chấp nhận. Vì lúc ấy sức mạnh của Shambala hoàn toàn ở một đẳng cấp cao hơn Ark.
Nhưng bây giờ thì khác.
Ark đã trưởng thành hơn rất nhiều. Quan trọng nhất, vài ngày trước cậu đã được gặp lại sư phụ Lee Myung-ryong. Giống như mảnh đất nứt nẻ gặp được cơn mưa đầu mùa—Ark hấp thụ mọi thứ thầy dạy với tốc độ kinh khủng. Kỹ năng của cậu tăng lên theo cấp số nhân chỉ trong vài ngày.
‘Mình sẽ tận dụng toàn bộ thời gian còn lại để tập luyện, và chỉ đăng nhập vào ngày thi đấu thứ ba… Lúc ấy mình hoàn toàn có cơ hội thắng Shambala!’
Dẫu tình thế không hoàn toàn có lợi cho cậu, Ark cũng không thể từ chối.
Bởi lẽ, chỉ cần Shambala giữ cuốn nhật ký của Magaro, Ark sẽ không có bất kỳ cách nào để lấy nó ngoài việc… giết Shambala. Với Andel thì đó là trả thù, nhưng Ark không muốn biến quan hệ với Shambala thành hận thù. Hơn nữa, ngay cả khi cậu chọn cách mạnh tay, kết cục cũng chẳng khác gì.
Nếu vậy thì thà chấp nhận hợp tác, chiến thắng bằng thực lực, rồi đường đường chính chính phân thắng bại sau đó.
“Được. Làm như vậy đi.”
“Tốt. Quyết định sáng suốt đấy. Vậy theo tôi.”
Shambala dẫn Ark trở lại Silrion. Tại đây, Shambala bảo đàn em bỏ tên và làm thủ tục đổi thành viên mới.
“Bạn muốn thay đổi thành viên tham gia Giải Đấu đôi lần thứ 186?”
“Đúng. Tôi là Shambala, và người được thay thế là Ark.”
“Rất tốt. Shambala đã hoàn thành kiểm tra tư cách… Bây giờ sẽ kiểm tra Ark.”
________________________________________________________________
| THÔNG TIN NHÂN VẬT |
|________________________________________________________________|
| Tên nhân vật | Ark | Chủng tộc | Con người |
| Liên kết | Good + 250 | Nghề nghiệp| Dark Walker |
| Danh hiệu | Cat Knight, Caretaker |
|______________________________________________________________________|
| Thuộc tính | Giá trị | Thuộc tính | Giá trị |
|--------------------------|--------------|--------------------|-----------|
| Fame | 1875 | Level | 123 |
| Health | 2065 (+50) | Mana | 1930 |
| Spiritual Power | 100 | Strength | 274 (+15) |
| Agility | 314 + (15) | Stamina | 404 (+10) |
| Wisdom | 43 (+10) | Intelligence | 367 |
| Luck | 44 | Flexibility | 35 |
| Art of Communication | 33 | Affection | 55 (+10) |
| Special Stat: Knowledge of Ancient Relics | 98 |
|______________________________________________________________________|
| HIỆU ỨNG TRANG BỊ |
|_____________________________________________________________________|
| Guardian Armour of the Merpeople: |
| - +100% Water Attribute Resistance |
| - Vô hiệu hóa mọi hình phạt liên quan đến môi trường nước |
| |
| Cat Paws: |
| - Attack Speed +10% |
| - Agility +15 |
| - Critical Hit +10% |
| |
| Raccoon’s Pith: |
| - Agility +10 |
| - Wisdom +10 |
| <King Set effect>: |
| • Strength +10 |
| • Agility +10 |
| • Stamina +10 |
| • Defense +20 |
| |
| Improved Norad Boots: |
| - Movement Speed +15% |
| - Evasion +10% |
| |
| Adelaine’s Necklace: |
| - Defense +40 |
| - Affection +10 |
| |
| Resurrecting Spirit: |
| - Strength +5 |
| - Mana Recovery +5% |
|_____________________________________________________________________|
| HIỆU ỨNG NGHỀ NGHIỆP |
|_____________________________________________________________________|
| * Tăng 40% mọi chỉ số khi ở trong bóng tối. |
| * Có thể sử dụng kỹ năng Stealth để ẩn mình trong bóng tối |
| (tồn tại 20 phút; bị hủy khi bước vào giao tranh). |
| * +50% Resistance với các phép thuật gây |
| • Fear |
| • Darkness |
| • Blind |
| • Seduction |
| * Có thể đánh thức sức mạnh tiềm ẩn của mọi loại công cụ. |
|_____________________________________________________________________|
Khi rời Thế Giới Ngầm, Ark đã ở level 116. Sau nhiệm vụ Heartsoul Bead, tăng lên 120. Trong quá trình đồng hành với nhóm cải huấn, cậu lại tăng thêm 3 level, tổng cộng là 123.
Giới hạn tham gia giải là level 100—Ark vượt qua dễ dàng.
“Cậu đủ tư cách. Tôi sẽ ghi nhận việc thay đổi cặp đấu. Shambala và Ark là cặp thứ 14. Nghĩa là các bạn sẽ thi ở trận thứ bảy. Giải sẽ diễn ra sáng ngày kia, lúc 11 giờ. Nếu trễ hơn 30 phút so với thời gian có mặt trong phòng chờ, các bạn sẽ bị loại. Còn gì cần hỏi nữa không?”
“Không.”
“Vậy chúc hai bạn may mắn.”
Shambala và Ark rời khỏi đấu trường Silrion. Ngày kia lúc 11 giờ trong game chính là sáng mai ngoài đời. Thời gian hoàn toàn đủ. Sau khi giải thích lại mọi chuyện cho nhóm JusticeMan, Ark đăng xuất rồi chạy ngay đến phòng tập—và thở phào.
“Mình phải nhờ Đội Trưởng Lee Myung-ryong dạy thêm càng nhiều kỹ năng càng tốt…”
Khi trở lại cổng thành, mọi người đều đã làm xong việc và tập hợp.
Gặp Ark, JusticeMan than thở:
“Khỉ thật, truy tìm bọn trộm lâu hơn ta tưởng.”
“Sao vậy ạ?”
“Nghe tin chiến tranh ở vùng biên đã kết thúc, nên binh sĩ sẽ quay về. Nhờ vậy, bọn trộm hoảng quá trốn sạch. Chú phải dò la một hồi mới tìm ra được dấu vết nào đó. Đấu trường quan trọng đấy, nhưng mục tiêu chính của chúng ta vẫn là cải huấn mấy đứa này.”
Đối với JusticeMan và nhóm cải huấn, quan trọng nhất vẫn là thực thi công lý.
Sid cũng tìm được công việc.
“Tôi nghĩ mình phải đến Nagaran.”
“Nagaran?”
“Đúng. Một ông chú vừa nói với tôi đó là khu biên giới. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ thương nhân, tôi nhận được thông tin về vùng đó. Tất cả guild lớn đang đổ về đó. Hình như có một sự kiện lớn sẽ diễn ra. Giá thuốc phục hồi trong các trận chiến guild chắc chắn sẽ tăng vọt.”
Tuy đôi lúc Sid tầm thường, nhưng tư duy thương nhân thì hoàn toàn không đùa được. Mắt Sid sáng rực.
“Nagaran… 50% lợi nhuận… Không, 60% lợi nhuận! Khi tôi quay về, tất cả chúng ta sẽ giàu to!”
“Ooh! Chúng tôi chờ tin tốt của cậu đấy, Sid!”
Đúng lúc đó, Shambala bước lên hỏi Sid:
“Cậu là thương nhân?”
“Vâng, sao vậy?”
“Đi đường mất bao lâu?”
“Gần thôi. Nếu đi nhanh chắc khoảng 4 ngày.”
“Tốt. Vậy làm giúp tôi cái hợp đồng này.”
Nội dung trong tờ hợp đồng chính là điều Ark và Shambala vừa bàn nhau. Cả hai cần một bên thứ ba giữ vật phẩm để đảm bảo công bằng. Vì trong tháng qua họ chẳng có thời gian kiểm tra sức mạnh của nhau, nếu song đấu thì không chắc người thắng sẽ giao vật phẩm đúng hẹn.
Vậy nên hợp đồng quy định rằng:
Sid sẽ giữ vật phẩm nhiệm vụ. Ai thắng trận solo sau giải đấu sẽ nhận vật phẩm từ Sid. Nếu một trong hai bỏ trận, người còn lại tự động thắng.
“Ark, cậu chắc phải làm vậy sao?”
Tất nhiên rồi. Nếu Shambala không nói, Ark cũng sẽ đề nghị điều tương tự. Thế là cả hai giao vật phẩm nhiệm vụ cho Sid. Tương lai của cả đội tạm thời đã được phân định: Sid đi thẳng đến Nagaran, còn nhóm JusticeMan xuống phía Nam để truy tìm lũ trộm.
Nhưng từ một con hẻm tối, có người đang theo dõi họ.
“Chính chúng là đám đã giết người của chúng ta.”
“Báo về tổng bộ đi.”
Kẻ trùm đầu đen rút một bức thư có đóng dấu máu rồi biến mất vào bóng tối. Trên ngực hắn hiện rõ một dấu bàn tay đỏ—biểu tượng của tổ chức Dark Brother. Mối ân oán này vẫn chưa kết thúc.
Còn ở hẻm đối diện, vài người chơi khác cũng đang thì thầm:
“Chắc chắn chứ?”
“Đúng. Họ vừa nhắc đến thứ gì đó liên quan tới di sản của Magaro.”
“Thế nghĩa là… họ đã có phần còn lại của manh mối?”
“Khó tin nhỉ… chắc họ liên quan thật không?”
“Lỡ như đúng thì sao?”
“Dù gì họ cũng tham gia giải đấu. Cứ yên lặng theo dõi kỳ biến đã.”
Bọn họ nói xong liển lẩn vào bóng tối của các tòa nhà. Vậy là, vừa đặt chân tới thủ đô, Ark đã chẳng hề hay biết mà bị cuốn một cơn bão đang dần hình thành ngay tại thủ đô.
“Vậy tôi gặp cậu trước trận đấu.”
“Nhớ giữ sức. Nếu ngủ gật trong lúc chiến đấu thì đừng trách tôi.”
“Yên tâm. Tôi quen kiểm soát thể lực rồi.”
Ark đăng xuất sau khi thống nhất thời gian gặp nhau với Shambala.
Hyun-woo tắt máy, xách giỏ đồ và chạy thẳng đến phòng tập của cảnh sát.
“Ho! Cậu muốn tôi cho cậu tập nặng trong nhiều ngày liền luôn hả?”
Lee Myung-ryong cười đến mức không giấu được sự sung sướng.
“Tốt! Tôi rảnh ngày hôm nay, vậy bắt đầu luôn! Đầu tiên, 200 cái hít đất! Ngay lập tức!”
Khóa huấn luyện kiểu spartan kéo dài suốt 4 tiếng. Hyun-woo bị hành hạ đến mức Lee Myung-ryong phấn khích nói:
“Kukuku! Phải thế này mỗi ngày! Ta đang tạo ra một Superman!”
“Không làm Batman thôi được sao?”
“Nếu đã là đàn ông, thì phải là Superman!”
Hyun-woo suýt khóc. Nhưng cậu cắn răng chịu đựng. Đây mới chỉ là khởi đầu. Đã rút ngắn thời gian xuống còn 3 ngày, cậu không thể lãng phí phút nào. Shambala rất mạnh. Khi giải đấu đôi kết thúc, Ark còn phải đối mặt với đối thủ mạnh hơn nữa.
Hyun-woo vừa tắm xong đã xỉu ngay tại chỗ. Tỉnh dậy, đã trôi qua 8 tiếng.
‘Hộc! Chẳng phải giải đấu bắt đầu trong… 30 phút nữa sao!?’
Hyun-woo cuống cuồng bật dậy, cắm đầu kết nối vào New World.
Ngay khi Ark xuất hiện trong game, một tiếng quát nổ thẳng vào tai:
“Đồ chết tiệt! Sao giờ cậu mới vào! Chúng ta sắp trễ giờ điểm danh rồi!”
“Xin lỗi… tôi mệt quá nên không nghe được báo thức.”
“Lần sau cẩn thận đi. Không có thời gian nữa. Chạy thôi!”
Shambala túm Ark lôi đi thẳng về phía Silrion. Và lúc ấy, cả hai còn chưa biết rằng…
Một chuỗi sự kiện khổng lồ—liên quan đến Silrion, đến Sid đang trên đường đến Nagaran, và đến hàng loạt thế lực khác—đang đồng loạt kéo về phía Ark.
Cuộc phiêu lưu đầy sóng gió của Ark…
chính thức bắt đầu từ đây.
