Tearmoon Empire

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 132

Vol 10 - Chapter 11: Công Chúa Mia Cuối Cùng Cũng Phát Hiện Sự Thật về Dầu Gội Ngựa!

Trans: Island1502

Edit: BiHT

-----------------------------------------

“Lối này, thưa Công chúa Điện hạ.”

Người dẫn đường người Equestrian dẫn họ đến một căn lều lớn hơn những căn lều khác một chút. Nó được phủ bằng vải thêu duyên dáng bằng chỉ màu, rõ là để đánh dấu đây là một nơi đặc biệt.

“Ôi! Đẹp quá. Đây quả là một tác phẩm tuyệt vời.” Mia ấn tượng, khoanh tay lại. “Những mũi khâu này có phải được tạo hình cho giống một chú ngựa trắng không?” Cô quay lại nhìn Malong, người đứng sau lưng mình, nhưng anh ta dường như đang mải mê suy nghĩ. “Hử? Malong?”

“Hử? Ồ. Chúng tượng trưng cho truyền thuyết về ngày lập quốc của bọn anh.” Câu trả lời của anh ta gãy gọn, lộ rõ vẻ trầm ngâm.

Hừm, hiếm khi thấy Malong thế này. Đừng nói với mình là... Mia đã nghĩ ra một lời giải thích khả dĩ. Có khi nào cha anh ta... thực ra rất đáng sợ không?

Suy cho cùng, họ đến đây để gặp tộc trưởng của Lâm tộc—tộc có ảnh hưởng nhất của Vương quốc Equestrian. Mia chắc chắn rằng ông ấy có đủ sức mạnh và phẩm giá xứng đáng với danh hiệu của mình.

Hừm, nhưng giờ nghĩ lại thì, Malong hình như chẳng hề sợ Dion chút nào!

Chẳng ai còn sống mà không run rẩy khi nhìn thấy Dion Alaia. Điều đó là lẽ thường tình. Ngay cả Aima, một cô nàng lưu manh trông chẳng khác gì kẻ cướp cũng rất sợ anh ta!

Mình nên chuẩn bị tinh thần cho trường hợp xấu nhất.

Dù lo lắng, Mia vẫn kiên định. Cô không bỏ chạy. Sau tất cả những trải nghiệm đã qua, trái tim nhát cáy của Mia... chắc chắn chẳng hề lớn lên chút nào. Vậy nên, dĩ nhiên, cô còn một lý do khác để ở lại—ngay lúc này, cô chỉ là một người quan sát đơn thuần! Một người hoàn toàn ngoài cuộc, chẳng liên quan gì đến diễn biến hiện tại! Ngay cả khi người họ sắp gặp là một tên vô lại điên rồ sẽ chĩa nanh vuốt vào một người hoàn toàn không liên quan như Mia... thì cô cũng đã có một người bạn đi cùng dành cho đúng dịp này. Rafina sẽ không bao giờ im hơi lặng tiếng khi phải đối mặt với sự vô lễ trắng trợn như vậy!

Mia bình tình bước vào trong căn lều, như thể chú mèo con đang mượn sự quyết đoán của một con sư tử, nhưng…

“À, vậy ra đây là công chúa của Đế quốc Tearmoon. Chắc hẳn ngài đã phải rất vất vả mới đi được xa như vậy. Có cả Thánh Nữ cũng đã đến nữa... Cảm ơn các ngài đã đến thăm Vương quốc Equestrian.” Người đàn ông điềm tĩnh chào đón họ trông chẳng giống chút nào với những gì Mia đã dự đoán.

Ông ấy trông có vẻ rất tốt bụng! Mình không thấy có chút thù hằn nào từ ông ấy cả, và ông cũng không to lớn đến mức phải ngửa đầu ra sau mới nhìn được.

Người đàn ông quan sát Mia–người suýt thất vọng trước diễn biến hụt hẫng này–qua khóe mắt trong khi cúi chào với một nụ cười dịu dàng. Khi làm vậy, mái tóc đen dài đến tận lưng của ông ta đung đưa. Mia không khỏi say mê vẻ đẹp của nó.

“Rất vinh dự được làm quen với ngài. Tôi là tộc trưởng Lâm tộc, Lin Mayun.” Giọng nói trong trẻo của ông ấy tựa như của một ca sĩ hạng nhất, tinh tế đến mức gần như mê hoặc lòng người.

“Rất hân hạnh được làm quen. Ta là Mia Luna Tearmoon, công chúa của Đế quốc Tearmoon.”

“Đã lâu không gặp, Tù trưởng Mayun.” Rafina nối tiếp với một lời chào hỏi thân thiện. Là Thánh Nữ, Rafina thường xuyên du ngoạn đến nhiều vùng đất khác nhau trên khắp lục địa. Thế nên việc cô đã gặp Mayun trước đó cũng dễ hiểu.

Sau khi chào hỏi Rafina một chút, tộc trưởng quay lại về phía Mia. “Nghe nói ngài đã cất công đến tận nơi đây chỉ vì yêu cầu của con trai tôi. Xin chân thành cảm ơn ngài."

"Ta không xứng với lời cảm ơn trang trọng như thế đâu. Con trai ngài đã chăm sóc ta rất tốt, và ta cũng đã rất hứng thú với món bơ—à, ẩm thực của vương quốc ngài. Ta dẫu sao cũng đã có ý định ghé thăm rồi."

“Bơ à…? Hỏi thế này có lẽ hơi thất lễ, nhưng tôi thấy khó mà tin được chuyện một vị công chúa vô cùng bận rộn của Đế quốc Tearmoon lại có chuyến hành trình này chỉ vì một thứ đơn giản như vậy. Đây có thật là chỉ vì món bơ thôi không?”

Sự nghi hoặc lộ rõ trên vẻ mặt của Mayun khi ông nhìn thẳng vào mắt Mia. Đôi mắt của ông đen tuyền như đá hắc diện thạch, đôi mắt của một người có trí tuệ uyên bác. Đối diện với ánh nhìn nghiêm nghị của ông ấy, Mia...

Ông ta đang... thử thách mình.

Một nhận định sắc sảo! Công chúa Mia sắc sảo đã nhận thức được suy nghĩ của người khác. Nhưng ông ta đang thử thách cô ấy về điều gì?

Đơn giản thôi. Bơ của Vương quốc Equestrian không phải là loại bơ bình thường... Nó vô cùng ngon! Và đặc biệt! Ông ta đang thử xem liệu mình có biết điều đó hay không. Liệu mình có biết rằng giá trị của nó xứng đáng với một chuyến viếng thăm trực tiếp hay không. Ông ta quả là một người đàn ông ra gì đấy chứ!

Đối mặt với đối thủ khó lòng coi thường này, Mia lấy hết can đảm và nở một nụ cười duyên dáng. “Vâng... Bơ của vương quốc ngài vô cùng ngon. Dựa trên khả năng sản xuất ra món đặc sản như vậy, ta chắc chắn rằng Vương quốc Equestrian cũng đặc biệt và quan trọng không kém. Chẳng phải chừng đó lý do là đã đủ để ta tự mình đến đây rồi sao?”

Sau khi nhìn Mia một hồi lâu, Mayun cúi đầu thật sâu. “Tôi hiểu rồi. Trí tuệ của ngài quả thật vĩ đại như lời đồn.” Một lần nữa, mái tóc của ông ta lại đung đưa, và mắt Mia lại dán chặt vào mái tóc được chăm sóc cẩn thận đó.

“Vẻ đẹp có sức mạnh làm khuynh quốc nghiêng thành” là một câu nói tồn tại ở phương Đông, và mái tóc của tộc trưởng Mayun đã phản ánh câu nói này một cách hoàn hảo. Tuy nhiên, mái tóc đó cũng khơi gợi trong Mia một cảm giác thân thuộc!

“Câu hỏi này có lẽ không liên quan đến cuộc thảo luận của chúng ta, nhưng có phải ngài đang dùng loại dầu gội có hình con ngựa trên chai không, tộc trưởng Mayun?”

“Ồ! Tôi rất ngạc nhiên khi ngài nhận ra điều đó,” Mayun đáp, mắt ông ta mở to vì ngạc nhiên. Mia, bắt đầu tỏ vẻ tự mãn, cũng mở miệng nói. “Đúng vậy. Ta cũng…”

Nhưng rồi, một điều gì đó đã thu hút sự chú ý của Mia. Đó là Abel, người đang đứng phía sau cô.

Liệu khoe khoang về món quà mình nhận được từ cậu ấy trong khi cậu ấy đang đứng ngay bên cạnh có hơi thiếu tế nhị không nhỉ?

Để tránh tình huống đó, Mia tiến lại gần Mayun và nói nhỏ. “Thực ra, ta cũng dùng loại dầu gội này. Nó quả là một loại dầu gội tuyệt vời nhỉ?”

Đúng vậy, cô ấy đã thì thầm điều đó với ông ấy! Điều này khiến Mayun lại một lần nữa mở to mắt vì kinh ngạc. “Tôi hiểu rồi… Vậy là, ngài có khả năng nhìn xuyên qua lớp vỏ bọc bên ngoài và nhìn thấy sự thật được che giấu.” Vị tộc trưởng vô cùng ấn tượng.

Hả? Mình có thể làm gì cơ? Trong giây lát, Mia nghiêng đầu suy nghĩ. À, mình hiểu rồi. Có lẽ ấy đúng. Mình đúng là có khả năng nhìn thấy sự thật bị che giấu.

Trong tâm trí mình, Mia gật đầu khẳng định. Cô ấy không hề khiêm tốn, bởi vì cuộc trò chuyện với Mayun đã tiết lộ cho cô sự thật về loại dầu gội dành cho ngựa! Tại sao lại có hình con ngựa trên chai? Điều này chẳng liên quan gì đến dầu gội cả mà, đúng không? Cô ấy đã tự hỏi bản thân rất nhiều lần. Nhưng bây giờ, cô ấy đã có một cái nhìn rõ ràng. Niềm thỏa mãn từ sự hiểu biết sâu sắc đó đã khiến Mia chỉ còn một suy nghĩ duy nhất.

Nói cách khác, sự thật về loại dầu gội đó là…

À, mình hiểu rồi! Người Equestrian thích loại dầu gội này, vì vậy… Nhà sản xuất đã đặt hình ảnh mà họ biết những người Equestrian sẽ thích lên chai chứ gì?

Đúng vậy! Bức ảnh đó chắc chắn sẽ làm hài lòng khách hàng của họ. Mia vô cùng ấn tượng với khả năng tư duy chiến lược của họ!

Đây có lẽ là một phương pháp hiệu quả để tăng doanh số bán hàng ngay cả khi bức ảnh không liên quan gì đến thứ bên trong chai... Hửm? Vậy thì, nếu chúng ta bán dầu gội đầu có in hình Rafina thì sao? Chẳng phải người hâm mộ của chị ấy sẽ mua hết sao? Mình nên xin phép chị ấy vì lợi ích tài chính của Tearmoon...

Suy nghĩ của Mia bắt đầu đi theo một hướng khá đáng sợ, nhưng nó nhanh chóng bị gián đoạn.

“Nhân tiện nói về dầu gội đầu, thưa Thánh nữ, tôi nghe nói cha ngài định bán loại dầu gội đi kèm với hình chân dung của ngài. Chuyện đó rốt cuộc thế nào rồi?”

“Ồ, ta cũng không biết nữa? Cá nhân ta chưa từng nghe nói về kế hoạch đó. Hee hee hee.” Nụ cười trên khuôn mặt Rafina trong vắt và tĩnh lặng như dòng suối trên núi—cơ mà là của một dòng sông hoàn toàn không có sự sống. Cô ấy quay sang Mia, nụ cười vẫn nở trên môi, và khẽ nghiêng đầu. “Ôi, có chuyện gì vậy, Mia? Mặt cậu trông hơi xanh xao đó.”

Đối mặt với nụ cười của con sư tử uy nghi, mèo con Mia...

“Mình. Á? Không. Sao. Cả. Đâu.”

Khẽ cụp đuôi và nở một nụ cười gượng gạo. Và thế là, cuộc thảo luận bắt đầu, sự hòa thuận giữa họ vẫn còn hiện hữu trong không khí.