Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3066

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2393

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6632

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 493

Arc 11: Chuỗi Buồn [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 329: [Chuỗi Buồn] - Người Lớn

"Xin lỗi nhé, Takeru. Bắt cậu phải ở lại thế này."

"Không sao đâu... Theo tình hình này thì cô bé ấy đã ở giai đoạn sở hữu Gift rồi nhỉ... Tôi sẽ giao cô bé lại cho cô."

Sau khi bảo cô bé được gọi bằng mã số là Turis ra khỏi phòng, Yukyu ái ngại mở lời.

Takeru gật đầu tỏ ý đã hiểu, đồng thời suy tính trong đầu xem nên thuyết phục Turis thế nào.

Dù có nói gì với cô bé đang nhìn mình bằng ánh mắt như nhìn một người cha đi nữa, anh cũng bất giác nhớ lại những cuộc đối thoại đã diễn ra trong suốt cuộc đời mình.

Ngay trước khi anh và em gái phải sống nương tựa vào nhau trong căn chung cư, cha mẹ cả hai đã nói gì nhỉ? Takeru lục lọi ký ức, ngược dòng thời gian trở về thời sơ trung.

"Thú thật, thả cô bé đi rông cũng nguy hiểm lắm."

"Đi rông? Nên Yukyu-sensei định quản lý em ấy giống như những đứa trẻ khác sao..."

Có một cô nhi viện tập hợp toàn những đứa trẻ do Yukyu quản lý.

Gọi là quản lý nhưng thực chất cô giống như một người bảo trợ vậy.

Và khác với [White Room], nơi này được vận hành hoàn toàn hợp pháp.

Nó không dính dáng gì đến những chuyện phi pháp như dùng tiền mua lại những đứa trẻ.

"Năng lực Gift của con bé khá đặc biệt và nguy hiểm."

"?"

"Gift [Quay Về Thời Điểm Trước Khi Bản Thân Được Sinh Ra, Duy Nhất Một Lần].”

"Cái gì thế..."

Một Gift có giới hạn chỉ dùng được một lần duy nhất, đây là trường hợp đầu tiên cả hai chứng kiến.

Hơn nữa, năng lực đó lại là quay ngược thời gian, điều mà hầu như ai cũng khao khát.

Một Gift đầy rẫy những ngoại lệ từ đầu đến cuối.

"Đúng là lỗi game của thế giới nhỉ. Nếu thực sự có vị thần nào đó ban phát Gift, thì tôi cảm thấy có ác ý gì đó ở đây..."

"............"

Sự tồn tại của thần linh cũng xuất hiện trong báo cáo của Hideyori.

Nhưng Takeru lại dành một sự tin tưởng kỳ lạ rằng hắn sẽ không đời nào viết những điều dối trá vào tài liệu đó, và nghĩ rằng thần thực sự tồn tại.

"Thế nên... người sở hữu [Vô Hiệu Gift] như cậu hãy trở thành người giám sát, làm bức tường thành chắn cho con bé. Việc có dạy cho con bé về năng lực Gift hay không tùy thuộc vào phán đoán của Takeru."

"............"

"Nếu con bé mong muốn sử dụng Gift, hãy chắc chắn đưa nó đến chỗ tôi.”

"......Cô không bảo là cấm dùng Gift nhỉ."

"Những người lớn tùy tiện sử dụng Gift như tôi hay Takeru thì đâu có tư cách gì mà ngăn cản chuyện đó chứ."

Yukyu nói với giọng điệu tự giễu để gạt bỏ trách nhiệm.

Takeru thầm nghĩ: "Căng thật đấy...", rồi bắt đầu đau bụng khi nghĩ về cô bé đã trở thành công tắc thay đổi thế giới kia.

"Dù sao thì, việc con bé quấn lấy Takeru đúng là một tính toán sai lầm đáng mừng đấy, ông bố trẻ ạ."

"Đã~bảo~là!"

Cậu dùng lời lẽ cắt ngang nụ cười trêu chọc đầy ác ý của cô giáo.

Dù vậy, cô vẫn khúc khích cười.

Takeru hắng giọng "hừm" một tiếng để lấy lại bình tĩnh.

"Làm người lớn chán thật đấy nhỉ. Bí mật, bí mật, rồi lại bí mật. Toàn là giấu giếm thôi."

"............Đúng là vậy thật."

Nghĩ đến việc Hideyori toàn giấu giếm mọi chuyện từ khi còn nhỏ, lời của Yukyu như đâm trúng tim đen anh.

Tên đó... liệu có phải đã là "người lớn" ngay từ khi bọn mình còn là những đứa nhóc không nhỉ?

Vào cái ngày Hideyori dùng Gift giết chết những người vô tội, có lẽ cũng có ngày mình đang vui chơi cùng cậu ấy.

Cứ tưởng đã hiểu rõ Hideyori, vậy mà hóa ra mình chẳng biết gì cả.

"......Tên đó lúc nào cũng che giấu mọi chuyện, không biết cảm giác thế nào nhỉ?"

"Hả?"

"Aa… xin lỗi cô. Không có gì đâu."

Giờ đây chẳng còn cách nào để kiểm chứng nữa rồi.

Có lẽ nếu là Turis, dùng Gift thì sẽ xác nhận được điều đó chăng.

Aa… suy nghĩ đầy toan tính thế này đúng là kiểu người lớn đáng ghét.

Takeru nắm chặt chiếc mặt dây chuyền bạc.

Góc cạnh của nó ấn vào lòng bàn tay, một cơn đau mang tính an ủi chạy qua.

Cảm giác như Aria đang níu giữ anh lại, khiến anh lại trầm xuống.

Dù có đưa Turis về quá khứ thì cũng chẳng có cách nào quay lại đây.

(Mình không có cách nào kiểm chứng cả...)

Nhận ra điều đó, Takeru quay lưng lại với Yukyu và đi về phía căn phòng nơi cô bé đang đợi.

✦✧

"Ngay lúc đó, Tarzan đã tung chiêu Tarzan Backbreaker bẻ gãy cột sống và kết liễu kẻ địch. Không ngờ mới 23 tuổi mà Tarzan đã bị cuốn vào trò chơi sinh tử lần thứ 4. Truyện tranh về trò chơi sinh tử đang hot thật đấy, nhưng làm trò này ngoài đời thực thì đúng là điên rồ."

"Oa! Tarzan-san giỏi quá!"

Kết thúc cuộc nói chuyện với Yukyu, Takeru bước sang phòng bên cạnh thì thấy Tarzan đang đợi sẵn ở đó.

Ấn tượng từ hôm qua khiến cô bé nghĩ anh ta là người đáng sợ, nhưng sau khi trò chuyện thì cảm giác đó đã dịu đi nhiều.

Câu chuyện về "Trò chơi sinh tồn hiến tế của ngôi làng" mà Tarzan tham gia hồi trẻ khiến cô bé phấn khích không thôi.

"Adrenaline tuôn trào ồ ạt luôn! Đối thủ cầm liềm còn Tarzan tay không. Biết là nguy nhưng Tarzan tung một cú đấm ngàn cân, gã kia rơi liềm và Tarzan vô song đánh bật hắn! Sau đó, tên già chủ mưu và Tarzan đối đầu lần cuối. Hắn định đẩy Tarzan xuống vực thác để làm vật hiến tế nhưng Tarzan đã né đòn điệu nghệ! Thế là lão già đó lao theo đà rơi tòm xuống vực. 'Trò chơi sinh tồn hiến tế của ngôi làng' với 23 nạn nhân đã khép lại một cách bi thương như thế..."

"Ngầu... ngầu quá..."

"Nếu không bị cuốn vào trò chơi sinh tử 7 lần thì chưa được gọi là con người đâu."

"Lần sau mà nghỉ không phép nữa là tôi cắt phép nghỉ của cậu đấy."

"UQ...?"

Không khí đang nóng lên nhờ mấy câu chuyện chiến tích của Tarzan thì Takeru quay lại.

Giọng điệu suồng sã cho thấy họ đã quen biết nhau khá lâu.

"K, Khó xử quá Takeruuu! Tarzan đâu có mún tham gia trò chơi sinh tử để bị cuốn vào đâu chứ nị?"

"Đừng có bẻ giọng bất thình lình thế. Hễ thấy không ổn là lại giả làm người nước ngoài không rành tiếng Nhật..."

Nói xong, anh ta cúi đầu lia lịa: "Sry sry".

Nhìn Tarzan lép vế hoàn toàn, trông Takeru thật đáng tin cậy.

"Anh chính thức nhận nuôi em rồi. Đi thôi nào."

"Vâng!"

Takeru ra hiệu đi theo nên tôi rời khỏi chỗ Tarzan và chạy lại bên cạnh anh.

"Hả? Sensei đồng ý rồi sao?"

"Ừm. Chi tiết thì cứ hỏi Yukyu-sensei nhé."

"Rõ!"

Nghe Takeru nói vậy, anh ta gật đầu rồi bước về phía phòng của Yukyu.

Tôi được Takeru dẫn đi, và lại được đưa lên xe ô tô.

Sau đó xe lăn bánh như thể đang đi đến một nơi nào đó.

"Em biết ti vi chứ?"

"Vâng! Ti vi thì em biết!"

"Màn hình định vị này xem được ti vi đấy, em cứ xem thoải mái đi."

Dù anh bảo thế, nhưng toàn là những chương trình tôi chưa xem bao giờ nên chẳng hiểu có gì thú vị.

Tôi chỉ toàn xem mấy bản tin thời sự nhạt nhẽo nên không quen với mấy thứ này.

"Aa, người này ngày nào cũng xuất hiện nè. Em chỉ biết mỗi người này thôi!"

"Em chỉ biết mỗi đài NHJ thôi hả..."

"Nghe nói mai trời nắng đấy ạ!"

Xem cái chương trình luôn bật ở nhà ăn ngay trên xe ô tô cảm giác sai sai thế nào ấy.

Chỉ là, đã có một sự hoài niệm kỳ lạ nhen nhóm.

"Thôi tắt ti vi đi..."

"Aa…”

Bản tin toàn quốc NHJ bị tắt phụt.

Sau đó anh bấm bấm vào màn hình định vị.

Ngay lập tức, từ loa phát ra giai điệu tươi sáng với tiết tấu nhanh.

Chưa nghe bao giờ, nhưng linh hồn tôi lại gào thét rằng nó rất thích.

"Cái gì thế ạ?" Tôi hỏi, và Takeru cười nhếch mép.

"[StarChild] đấy!"

Anh thốt lên cái tên đó với giọng đầy vui sướng.

"Không giấu gì em. Đây là 'Idol ruột' cả đời của anh đấy."

"Hả..."

Nhiệt huyết quá mức đối với âm nhạc của anh khiến tôi có chút... cạn lời.

<Tác Note>

Takeru lúc nào cũng u sầu vì không có Hideyori...

Q. Làm sao Yukyu biết được Gift của Takeru là [Vô Hiệu Gift]? Chẳng lẽ lại mâu thuẫn đến mức bảo rằng Gift có tác dụng lên Takeru sao...?

A. Với người sở hữu Gift thì sẽ hiển thị kiểu [Có hiệu quả của…] (những cái tên tự đặt như [Sắc Lệnh Thống Trị] hay [Hút Năng Lượng] sẽ không hiện ra), trong khi người bình thường sẽ hiện [Không sở hữu Gift].

Riêng với Takeru, Gift của Yukyu hoàn toàn không phát sinh tác dụng, suy xét nguyên nhân đó thì cô mới nghĩ đến khả năng vô hiệu hóa Gift.

Giới thiệu nhân vật sơ lược:

StarChild

Thông gọi: [StarCha].

Một idol đã bị đóng băng hoạt động và biến mất vì lý do nào đó. Nổi tiếng trong xã hội với biệt danh “Thần Tượng Giả” theo nghĩa tiêu cực. Hiện tại tung tích không rõ, sống chết chưa hay.

Tluc: Viết tắt của Yukyu - Nghỉ phép. Tluc: Gift của Yukyu là biết được đối phương sở hữu Gift gì.