Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3066

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2395

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6632

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 493

Arc 11: Chuỗi Buồn [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 327: [Chuỗi Buồn] - Bữa Ăn

"Hôm nọ Risa mất, giờ cả Mitsuki cũng mất rồi à... Này, Hideyori? ...Rốt cuộc đến bao giờ tao mới được chết đây...? Bao giờ mới đến lượt tao…”

"Takeru! Cái màu vàng kia là gì!? Cái đó là gì!?"

"...Myackdonald."

"Myackdonald!? Myackdonald là gì!?"

"...Quán hamburger."

"Hamburger!? Hamburger là gì!?"

"...Em có thể để anh bình tĩnh, chìm đắm trong nỗi buồn thêm chút nữa được không..."

"Hamburger là gì!? Là gìiii!?"

"..."

Tớ đang được Takeru chở đi trên chiếc xe do anh lái.

Chỉ có hai chúng tôi, Takeru nắm cái thứ tròn tròn gọi là vô lăng, còn tôi ngồi bên cạnh, bị bắt phải thắt dây an toàn.

Khi tôi hỏi: "Xe của Takeru là Benz!?", anh đã trả lời một cách hơi lảng tránh: "Trong tim anh thì nó là Benz, nhưng thực tế hình như người ta gọi nó là Lexus. Dù trong tim anh nó là Benz!".

Tôi chỉ biết đến Benz qua lá thư của mẹ... à, không phải... Tôi chỉ biết đến Benz được viết trong lá thư giả mà Tiến sĩ White đã viết.

Benz là gì nhỉ?

Theo hình dung và cảm nhận thì đó là hình ảnh một chiếc xe màu xanh sapphire.

"Hamburger là món ăn mà người ta kẹp thịt và rau vào giữa hai miếng bánh mì."

"Ngon hơn bánh mì socola chip hả!?"

"...Bánh mì socola chip?"

"Đó là món em thích nhất! Là bữa ăn ngon nhất ở cơ sở!"

Vốn dĩ tôi không thể hình dung ra cảnh bánh mì kẹp thịt.

Nhắc đến thịt, tôi chỉ nghĩ đến món thịt gà mềm mềm, ngon lành trong món salad.

Kết hợp bánh mì và thịt gà sẽ ra sao nhỉ, tôi nghĩ bữa ăn của Trưởng nhóm Tanaka ở cơ sở chưa từng có món đó.

"...Đói bụng rồi, hay là mình đi thử xem."

Nói rồi, Takeru quay xe 180 độ, trở lại con đường vừa đi qua.

Từ đó, anh đỗ xe gần tòa nhà tên Myackdonald và thúc giục: "Đi thôi".

"À, vào trong tòa nhà, đừng gọi anh là Takeru nữa, gọi là 'otou-san'."

"Takeru?"

"Là 'otou-san'. Không người ta lại tưởng là kẻ đáng ngờ khi em gọi 'daddy' hay 'papa' thì mệt. 'Otou-san', hiểu chưa?"

"V-Vâng ạ! O-Otou-san!"

"Ngoan lắm."

Takeru khen bằng giọng có vẻ vui, rồi chìa tay ra.

...?

Ý là bảo tôi tra tấn à?

"Aa~, mình đang bắt một đứa trẻ mới gặp lần đầu nói cái gì thế này... Thôi, đi nào."

"V-vâng."

Takeru nắm lấy tay tôi, bước vào tòa nhà được gọi là Myackdonald.

Có khoảng hai người đứng chào "Kính chào quý khách~".

Takeru lấy dung dịch từ cái thứ giống như bình xịt sương được đặt ở đó rồi xoa tay.

"Khử trùng đấy. Nào, con cũng làm đi," anh thúc giục, tôi liền bắt chước bôi dung dịch lên tay.

Dung dịch lập tức biến mất khỏi tay, tôi suýt nữa thì kinh ngạc hét lên "Cái gì đây!?".

"Thực đơn đây. Con chọn cái nào?"

"Etou..."

Tôi bối rối khi nhìn vào bảng liệt kê rất nhiều loại gọi là hamburger

Tôi chỉ đại rồi hỏi "Cái này?", thì bị nói: "Không, đó là Ebi Filet mà. Không phải thịt."

"Vậy cho xin giống của Take... otou-san..."

"...Một set Big Myack. Đồ uống 2 Coca."

Ngay lúc tôi nói "Take", lông mày anh giật nảy lên, tôi vội vàng sửa lại là "otou-san".

Rồi Takeru mở ví ra trả tiền.

Anh rút ra tận hai tờ 1000 Yên, một số tiền lớn, khiến tôi phải nhìn anh bằng con mắt khác. Giàu thật!

"Chắc vì tối muộn rồi nên cũng không có mấy khách nhỉ."

Bữa tối có số lượng ngang bằng 3 bữa ăn ở cơ sở được bưng ra trên khay. Takeru ngồi vào chiếc ghế bên trong ở bàn có hai ghế đối diện nhau, tôi cũng ngồi xuống chiếc ghế phía ngoài.

"Vậy, ăn thôi! Ta ăn đây!"

“Con ăn đây..."

Takeru mở hộp ra, bên trong là chiếc Big Myack y hệt như hình vẽ trên bảng thực đơn.

Tớ lại suýt hét lên "Cái gì đây!?".

Tớ cũng mở hộp của mình, bên trong là chiếc hamburger giống hệt anh.

Dù có vẻ sắp vỡ ra, tôi vẫn cố nâng nó lên, và dù biết là bất lịch sự, tôi vẫn cắn ngập miệng.

"N-Ngon quááá! Ngon lắm, otou-san!"

"Thế thì tốt quá rồi."

"Có thể thưởng thức tinh bột, rau và thịt chỉ trong một miếng cắn... Thần thánh sao... Chắc chắn đây là món ăn cực kỳ tốt cho sức khỏe."

"...Ahaha."

Takeru cười gượng gạo.

Chẳng lẽ tôi hét to quá làm anh giật mình rồi sao?

"Ngày mai ta có buổi báo cáo, con sẽ đi cùng và sẽ gặp Yukyu-sensei đấy."

"UQ-sensei?"

Là mật danh gì đó chăng?

"Đó là người đứng đầu của Kháng Chiến chúng ta. Ngoài con ra, tất cả những đứa trẻ khác đều đã gặp sensei trong hôm nay rồi."

"Đứng đầu? Otou-san không phải là lãnh đạo à?"

“Ta là lãnh đạo, nhưng không phải người đứng đầu. Người như ta, nói cho cùng, chỉ là một cái đuôi thằn lằn có thể bị vứt bỏ bất cứ lúc nào thôi."

"Khoai tây chiên ngon quá!"

"Không hứng thú luôn à."

Đây là lần đầu tiên tôi ăn khoai tây chiên, tôi thực sự cảm động trước hương vị tuyệt vời của muối và khoai tây.

Tôi có nói gì đó với Takeru, nhưng món này ngon đến mức tôi quên hết mọi thứ.

Sau đó, tôi tiếp tục cảm động với vị của Coca ở Myackdonald, và kết thúc bữa ăn ngon nhất trong cuộc đời mình.

Xong xuôi, tôi được đến làm phiền tại căn hộ mà Takeru đang sống, được tắm rửa và ngủ trên giường.

Phải chi những ngày như thế này cứ tiếp diễn... Kể từ khi gặp Takeru, tôi đã vui không thể tả.

Tôi lo lắng rằng nếu nhắm mắt lại, Takeru sẽ biến mất, nên tôi muốn thức mãi mãi, nhưng cuối cùng vẫn không thắng nổi cơn buồn ngủ và chìm vào một giấc ngủ thật sâu...

<Tác Note>

Tình cảm mà Yoru dành cho Takeru gần với tình thân gia đình hơn là tình yêu nam nữ.

Điều này cũng tương tự với Takeru của Kuzugesu.

Dù chỉ là tạm thời, nhưng việc Yoru bị Takeru xem như kẻ thù vì đã đe dọa Hideyori thật đáng thương...

Takeru của Kháng Chiến vốn dĩ đang rèn luyện cơ thể nên không hay uống đồ ngọt, nhưng anh đã gọi Coca để chiều theo Turis (Yoru).

(Vì Yoru đã nói 'Giống của otou-san', nên anh đã chọn món mà cô bé có vẻ sẽ thích).

Trong hồ sơ của Yoru Hiru thuộc "Phá Vỡ Chuỗi Buồn", món ăn yêu thích được ghi là hamburger.

Nhân tiện, món ăn yêu thích của Takeru là Tsukemen.