1
Xứ Sở Bình Yên ấn định thời gian đàm phán vào lúc mười một giờ đêm.
Ngày mùng 1 tháng 8 ── đúng một tiếng trước khi Ngày An Nghỉ kết thúc. Điều này đồng nghĩa với việc nếu đàm phán đổ vỡ, chiến thư sẽ được gửi đi ngay tức khắc.
Địa điểm phía bên kia lựa chọn là một quán cà phê nằm trong lãnh thổ của CLB Kinema. Dù vẫn có thể mót được chút ít lương thực và hạt cà phê ở đây, nhưng nơi này đã sụp đổ một nửa, chẳng thể gọi là một chốn dừng chân lý tưởng.
Kido cùng Fujinaga bước vào phế tích quán cà phê trước giờ hẹn mười phút. Bức tường phía tây cùng trần nhà đã đổ sụp, mặc cho ánh trăng thỏa sức tràn vào. Trăng ngày 1 tháng 8 bao giờ cũng tròn vành vạnh. Trăng lên lúc 7 giờ 28 phút tối và lên cao nhất lúc 0 giờ 12 phút sáng.
Với một Xạ Thủ, nguồn sáng là yếu tố sống còn.
Ánh trăng đổ xuống những cái bóng nhợt nhạt, gợi lên một nỗi buồn man mác. Khung cảnh ấy tựa như dư ảnh của một thời quá vãng, một nơi chốn đã không còn hiện hữu trên cõi đời này. Kido gạt những mảnh ngói vỡ trên chiếc bàn đang tắm mình trong ánh bạc, rồi ngồi xuống cạnh Fujinaga.
"Chúng ta không bắt họ lại sao?" Fujinaga hỏi.
Kido lắc đầu. "Không. Bỏ đi."
Đó là câu hỏi và câu trả lời đã lặp đi lặp lại giữa hai người.
"Anh tin Kaya đến vậy ư?"
"Tất nhiên. Đó là con đường sống duy nhất của chúng ta."
Thực lòng mà nói, chính anh cũng chẳng rõ. Nhưng anh tin rằng, đây mới là trọng trách của một thủ lĩnh: Tin tưởng ngay cả trong một tình thế chẳng có lấy một cơ sở để tin. Nếu mọi chuyện không suôn sẻ, anh sẽ gánh lấy trách nhiệm. Kido lật cuốn sổ của Kaya.
Ở một trang được mở ngẫu nhiên, có ghi dòng chữ này:
Trường hợp nhận được tuyên chiến từ Xứ Sở Bình Yên.
Đế quốc Mike cũng tuyên chiến, tạo thành thế chân vạc → Đến trang 18.
Các trường hợp khác → Đến trang 19.
Kế hoạch của Kaya lấy Đế quốc Mike làm trọng tâm. Nếu Đế quốc Mike không hành động như dự tính, mọi thứ sẽ sụp đổ. Và động thái của team đó không phải là thứ dễ dàng đoán định.
Lật giở cuốn sổ được một lúc, thiết bị của anh rung lên. Tin nhắn từ Ryama.
── Nick và Murasaki đã tiến vào lãnh thổ của chúng ta. Xác nhận bằng mắt thường. Hai người họ không mang theo thiết bị.
"Họ đến rồi đấy."
"Vâng."
Kido kiểm tra thời gian. Trễ đúng năm phút so với giờ hẹn. Anh có cảm giác đây là một màn kịch có chủ đích. Đúng năm phút, cái kiểu này rất giống Nick. Một gã đàn ông nghiêm túc đến độ nếu không lên kế hoạch từ trước thì thậm chí chẳng thể đi muộn nổi.
Lãnh thổ của CLB Kinema rất nhỏ. Chẳng mấy chốc, tiếng bước chân đạp lên những mảnh vụn của cánh cửa kính vỡ nát đã vang lên.
Kido quay mặt về hướng đó.
Vẫn là Nick và Murasaki đó. Chẳng có gì thay đổi. Ở cái thế giới Kamisaki luân hồi này, bất biến là lẽ đương nhiên. Không già đi, cũng chẳng lớn lên. Nhưng vì cả hai đều đang khoác lên mình bộ âu phục, nên ấn tượng mang lại có chút khác biệt.
Nick nói, vẻ mặt thoáng chút khó chịu: "Xin lỗi vì đã hẹn gặp ở một nơi bụi bặm thế này nhé."
Kido mỉm cười với cậu ta: "Phải đấy. Đáng lẽ cứ đến rạp chiếu phim rồi cùng ăn một bữa cơm thân mật thì hay hơn."
"Không đời nào. Bọn tôi không thể ăn bám một team đến lương thực còn chẳng đủ được."
Nick ngồi đối diện Kido, còn Murasaki ngồi đối diện Fujinaga. Nguồn sáng duy nhất chỉ là ánh trăng, nhưng Kido vẫn nhận ra Nick đang khẽ nhếch mép cười. Trái lại, vẻ mặt Murasaki cứng đờ.
Fujinaga lên tiếng: "Nghe lời biện hộ trước đã."
Đó là về việc Tricolor tuyên chiến với CLB Kinema. Khi Nick rời CLB Kinema, họ đã có hiệp ước bất khả xâm phạm. Lấy lý do đó, CLB Kinema đã nhường một nửa lãnh thổ cho Tricolor. Vậy mà chẳng hề có một lời liên lạc báo trước, tuyên chiến thư đã được gửi tới.
Nick không thay đổi sắc mặt. Cậu ta vẫn giữ nụ cười mỏng manh, cúi đầu trước Kido.
"Xin lỗi. Nhưng đó cũng là để bảo vệ CLB Kinema."
Fujinaga cau mày: "Bảo vệ chỗ nào?"
"Xứ Sở Bình Yên đang muốn có CLB Kinema. Đó là lý do bọn chúng đụng đến bên tôi. Cứ đà này, CLB Kinema bị xóa sổ là cái chắc. Và cả việc anh Kido sẽ kháng cự một cách vô nghĩa nữa. Vì thế, tôi định để bên tôi nuốt trọn CLB Kinema trước, rồi sau đó mới dàn xếp êm đẹp với Xứ Sở Bình Yên."
Một câu chuyện kỳ lạ. Chẳng có lý do gì để Xứ Sở Bình Yên lại thèm muốn một team yếu nhược như CLB Kinema. Tuy nhiên, đế chế đó được sinh ra ở phía Đông Bắc Kamisaki, mở rộng lãnh thổ đến tận cực Tây, rồi bắt đầu tiến xuống phía Nam. Như thể đang hành quân ngược chiều kim đồng hồ bao trọn lấy Kamisaki. Có lẽ chỉ đơn giản là CLB Kinema nằm ngay trên lộ trình đó mà thôi.
Kido mỉm cười với Nick: "Nếu vậy, đáng lẽ cậu nên liên lạc trước một tiếng chứ?"
"Làm thế thì sao anh chịu giao lại team cho tôi được."
"Đúng vậy. Nhưng cậu làm quá rồi. Momo và Dafuro đã chết."
"Vâng. Tôi cảm thấy rất tiếc. Team tôi đang tích cực gia tăng thành viên, nên đám lính mới không biết chuyện quá khứ đã hành động lỗ mãng."
"Đừng có nói những lời sáo rỗng!" Fujinaga hét lên. Cô nhổm người khỏi ghế, đập mạnh hai tay xuống bàn. "Mày... ngay cả với anh Kido mà cũng... Chính vì đối thủ là mày nên anh Kido mới tin tưởng..."
Trong thâm tâm, Kido lắc đầu. Không phải là tin tưởng.
Tricolor đã ra tay với Momo và Dafuro, nhưng không giết ngay lập tức. Ai nhìn vào cũng thấy họ đang hấp hối, rên rỉ trong đau đớn. Kido không còn cách nào khác ngoài việc lao ra ứng cứu.
Nick cười như thể đang gặp rắc rối: "Nhưng anh đâu có chết, đúng không? Tôi đã nương tay đàng hoàng rồi mà. Chính tôi cũng đâu muốn mất anh Kido theo cách đó."
"Đừng có đùa. Nếu bọn tôi không nhảy vào cứu──"
"À ừ đúng rồi. Cô nghĩ tại sao cô lại cứu được? Tôi đã cố tình nhắm vào tay chân đấy chứ. Trong khi cắm một nhát dao vào tim thì đỡ tốn sức hơn nhiều. Thắng thì dễ thôi, nhưng tôi đã cho các người cơ hội để đầu hàng đấy. Tại sao lại không hiểu chứ?"
"Câu đó phải để tôi nói mới đúng. Vì đối thủ là bọn mày nên anh Kido đã không tấn công. Mày thực sự nghĩ rằng mày có thể thắng được anh Kido sao?"
Chỉ trong một thoáng, Nick cau mày. Nhưng ngay lập tức, cậu ta tái hiện lại nụ cười mỏng manh trước đó, quay mặt về phía Kido.
"Dù sao đi nữa, người thất hứa là bọn tôi. Tôi thực sự xin lỗi. Nhưng Tricolor không còn nữa rồi. Chuyện cá nhân nói đến đây thôi."
Kido giơ tay ngăn Fujinaga, người đang định mở miệng nói tiếp. Anh nói với giọng nhẹ nhàng nhất có thể: "Đúng thế. Hãy giải quyết chuyện giữa các team trước đã."
"Vâng. Dù sao tôi đến đây cũng chỉ với tư cách sứ giả của Xứ Sở Bình Yên."
Vô nghĩa thật, Kido thở dài trong lòng, rồi đưa ra phương án đã chuẩn bị sẵn.
"Đề xuất từ CLB Kinema là trao đổi lãnh thổ. Đất bị chia cắt rất khó sử dụng. Bên cậu cũng thấy bất tiện khi lãnh thổ nằm sát team chính lại thuộc về bên tôi đúng không? Nên tôi muốn đổi lãnh thổ của Cựu Đội 7 lấy lãnh thổ của Tricolor."
"Có vẻ như phần các anh bỏ ra lớn hơn một chút?"
"Không sao. Cả hai đều chỉ có một cửa hàng tiện lợi là chính, ngoài ra chẳng có gì đáng giá. Hơn nữa, bên tôi có thể giao kèm ba tù binh."
"Theo tôi nghe được thì bên anh bắt giữ bốn người mà."
"Một người ngỏ ý muốn gia nhập bên tôi. Nên tôi không thể đuổi đi được."
"Ra là vậy. Điều kiện không tệ."
Nụ cười của Nick mở rộng hơn một chút.
"Nhưng bên tôi có thể đưa ra một đề xuất khiến cả hai bên đều hạnh phúc hơn."
Cách Nick gọi Xứ Sở Bình Yên là "bên tôi" nghe thật chướng tai. Cậu ta lấy từ trong túi áo ra một phong thư và nói: "Đã có chữ ký của thủ lĩnh Xứ Sở Bình Yên. Xin hãy xem xét kỹ."
Dưới ánh trăng, phong thư trông xanh xao một cách kỳ lạ. Kido nhận lấy, xé niêm phong. Tiêu đề ghi: "Đề xuất sáp nhập Xứ Sở Bình Yên và CLB Kinema".
Nội dung như sau:
CLB Kinema phải chuyển nhượng toàn bộ lãnh thổ, nhân sự, vật tư và Điểm hiện có cho Xứ Sở Bình Yên.
Nhân sự thuộc CLB Kinema sẽ giao nộp thiết bị cho Xứ Sở Bình Yên quản lý cho đến khi thủ tục hoàn tất.
Xứ Sở Bình Yên sẽ phân bổ 70% số Điểm nhận được từ CLB Kinema cho các cựu thành viên và sắp xếp họ vào các đơn vị phù hợp.
Xứ Sở Bình Yên tiếp nhận toàn bộ nhân sự của CLB Kinema, cam kết không ngược đãi về thể xác lẫn tinh thần, đồng thời cung cấp lương thực và vật tư cần thiết cho sinh hoạt.
Gần như đúng dự đoán, Kido buột miệng thở dài. Fujinaga ngồi bên cạnh lẩm bẩm đầy vẻ cáu kỉnh: "Bị ngu à? Cái này khác gì đầu hàng vô điều kiện đâu."
Nick vẫn giữ nguyên nụ cười: "Ngu là cô đấy. Với bên tôi, phản ứng của các người thế nào cũng chẳng quan trọng. Đánh là thắng chắc. Đã biết trước kết quả mà còn để tiêu hao Điểm của nhau thì quả là kém hiệu quả. Thế nên tôi mới nói là cho các người cơ hội đầu hàng trước khi chiến tranh nổ ra."
Thật là một câu chuyện đáng cảm kích làm sao. Quả thực, gây chiến khi đã thấy rõ kết quả thì đúng là ngu ngốc.
"Về đại thể, tôi có thể chấp nhận." Kido nói. "Nhưng có hai điều kiện. Thứ nhất, tập hợp toàn bộ thành viên CLB Kinema lại và lập thành một đơn vị chỉ gồm những người đó. Thứ hai, lãnh thổ của đơn vị đó sẽ là lãnh thổ cũ của CLB Kinema."
Nếu được như vậy, về thực chất chẳng khác nào CLB Kinema vẫn tồn tại. Chỉ là bị lấy mất 30% Điểm. Số đó có thể bù đắp bằng Điểm lấy được từ Azuchi.
Nick lặng lẽ lắc đầu. "Không đời nào được duyệt đâu."
Trong luật của Kamisaki không có khái niệm "đơn vị". Đó chỉ là cách gọi thuận tiện cho các team phục vụ team chính. Tất nhiên, một đơn vị cũng có thể tuyên chiến với team chính. Vì vậy, các thành viên của đơn vị sẽ bị luân chuyển, được quản lý chặt chẽ để không nảy sinh mầm mống phản loạn.
Nick hơi cúi người xuống, ngước mắt nhìn lên đầy vẻ đe dọa. "Xứ Sở Bình Yên sẽ không thay đổi điều kiện. Xin hãy quyết định, thưa thủ lĩnh CLB Kinema."
"Cho tôi chút thời gian suy nghĩ được không. Cậu biết đấy, tôi cũng muốn nói chuyện trước với người của mình."
Điều kiện này, sao mà nuốt trôi được. Nhưng anh cần thời gian. Anh muốn chờ phản ứng từ Đế quốc Mike.
"Vâng. Bên tôi cũng dự định như thế."
Nick thẳng lưng lại, nở một nụ cười kiểu học sinh gương mẫu.
"Tôi sẽ đợi đến 24 giờ hôm nay. Ngay khi qua ngày mới, bên tôi sẽ tuyên chiến, mong các anh tuyên bố đầu hàng ngay khi giao tranh bắt đầu."
Rốt cuộc, có vẻ như việc tuyên chiến ngay khi Ngày An Nghỉ kết thúc là điều đã được định đoạt.
"Đến 24 giờ, chỉ còn 30 phút nữa thôi."
"Còn 37 phút. Hơn nữa từ lúc tuyên chiến đến khi khai chiến còn hai tiếng. Chẳng lẽ không đủ thời gian giải thích cho thành viên sao?"
"Hiểu rồi. Tôi sẽ quyết định ngay đây."
Kido thở hắt ra một hơi dài và mảnh. Anh trượt lá thư trong tay về phía Nick.
"Mang về và xem xét lại đi. Với cả, cho tôi gửi một lời nhắn."
"Vâng. Tôi xin lắng nghe."
"Đừng có xem thường bọn tôi."
"Đã rõ. Tôi sẽ truyền đạt lại không chút hiểu lầm."
Nick đứng dậy khỏi ghế. Nhét lá thư vào túi, cậu ta nhìn xuống Kido và nói: "Nhưng mà nhé. Chính anh mới là người đang xem thường sức mạnh của các ông lớn đấy."
Khi Nick quay lưng lại, Kido cất tiếng gọi.
"Khoan đã. Chuyện vừa xong chỉ là chuyện giữa các team thôi."
Nick chỉ ngoái đầu lại, cười khổ: "Giữa chúng ta còn chuyện gì khác để nói sao?"
"Quay về đây đi."
"Ra là vậy." Nick xoay cả người lại, dang rộng hai tay. "Nhưng lời lẽ chưa đủ sức nặng đâu. ── Không quay về thì sẽ nổ súng. Ý anh là vậy chứ gì?"
Bên cạnh, Fujinaga đang thủ thế với thiết bị trên tay. Kido dùng một tay ngăn cô lại. Mắt không rời khỏi Nick.
"Anh không bao giờ dùng cách đó để thuyết phục người nhà."
Trong khoảnh khắc, biểu cảm hiện lên trên gương mặt Nick là sự ghê tởm rõ rệt. Má cậu ta giật giật, như thể vừa nuốt xuống một từ ngữ hay cảm xúc to lớn nào đó. Rốt cuộc cậu ta không trả lời gì, lại quay lưng đi.
"Đi thôi, Murasaki."
Cậu ta chỉ nói vậy. Murasaki, người vẫn im lặng từ nãy đến giờ, thở dài đứng dậy. Kido nhận ra cô ấy nãy giờ vẫn luôn nhìn chằm chằm vào mình.
"Em còn nhớ lời hứa chứ?" Kido hỏi nhỏ.
Murasaki gật đầu, khẽ khàng nhưng chắc chắn.
"Còn anh?"
"Tất nhiên. Anh nhớ chứ."
Vì vậy, trong suốt 10 vòng lặp, anh buộc phải bảo vệ CLB Kinema đến cùng. Tất cả đều phụ thuộc vào một cuốn vở vật lý.
*
Nick thọc hai tay vào túi, khom lưng bước đi. Quả nhiên là cậu vẫn căng thẳng cho đến khi vượt qua biên giới team. Nhưng chẳng có chuyện gì xảy ra, và cậu đã về đến lãnh thổ của Tricolor.
── Không, giờ là Xứ Sở Bình Yên chứ. Đội 8, Xứ Sở Bình Yên.
"Anh Kido, lúc nào cũng là người ngây thơ."
Không quay đầu lại, nhưng cậu nói với Murasaki.
"Bắt giữ bọn mình, tính toán kiểu gì cũng là nước đi đúng đắn nhất. Nếu không muốn ôm rơm rặm bụng thì giết quách đi là xong. Đằng nào cũng sẽ xảy ra chiến tranh. Ít nhất cũng triệt tiêu được chút chiến lực của đối phương."
Murasaki đi hơi tụt lại phía sau. Nick thầm nghĩ, giá mà cô ấy đi phía trước thì tốt biết mấy. Như thế dễ điều chỉnh bước chân cho khớp hơn. Nhưng cậu không nói ra điều đó.
Cô nói với giọng điệu thong dong như đang đi dạo ngày nghỉ: "Trông cậu có vẻ vui nhỉ."
"Hah," Nick bật cười. "Thì, thấy người xưa vẫn không thay đổi nên vui thôi. Nhưng mà cái này thành đồ bỏ rồi."
Nick rút tay phải ra khỏi túi. Trong lòng bàn tay cậu nắm một đồng xu. Cậu dùng ngón cái búng nó lên, ngước mặt nhìn theo. Đồng xu bay lên phát ra tiếng keng trong trẻo, rồi rơi xuống. Bắt lấy nó, soi dưới ánh trăng cũng chỉ thấy như một đồng xu bình thường.
Nhưng đây là một vật phẩm đặc biệt. Trong số các vật phẩm có thể đổi bằng Điểm, có những thứ gọi là "Nhãn Gia Công". "Nhãn" là từ mà dân Trinh Sát hay dùng, tóm lại nó giống như phân loại thể loại vậy.
Vật phẩm có Nhãn Gia Công, nếu trọng lượng và kích thước nằm trong quy định, sẽ ban hiệu ứng đặc biệt cho bất kỳ vật thể nào ở Kamisaki. Hơn nữa hiệu ứng còn có thể cộng dồn. Đồng xu này được tích hợp ba hiệu ứng: Máy nghe lén, máy phát tín hiệu, và bom điều khiển từ xa. Bom điều khiển từ xa là Năng Lực Gốc, không mấy ai biết đến. Hiệu ứng tuân theo quy tắc năng lực ── chỉ dùng được trong lãnh thổ team mình hoặc team đang giao chiến ── nhưng nghe nói uy lực rất mạnh.
Đáng lẽ Nick và Murasaki phải bị CLB Kinema bắt giữ. Ít nhất thì đám người ở Xứ Sở Bình Yên đã tính toán như vậy.
Cách chiến đấu của kẻ yếu luôn là chiến tranh du kích hoặc cố thủ. Nhưng CLB Kinema hơi nhỏ để đánh du kích. Vậy thì phiền phức nhất là cố thủ. Dù sớm muộn gì cũng thắng nhưng có thể sẽ mất thời gian. Vì thế, dùng chức năng nghe lén để moi tin tức, và nếu may mắn thì cho nổ tung Kido. Có lẽ, ý đồ là như vậy.
── Thiên tài, Kido.
Anh ta được gọi như vậy ngay sau khi nhóm Nick rời khỏi CLB Kinema. CLB Kinema khi đó bị một team trung bình nằm cạnh ── Bulldogs ── tuyên chiến. Chênh lệch chiến lực là áp đảo, nhưng Kido đã đẩy lùi được bọn họ.
Xạ Thủ tốc độ cao trong phạm vi năm mét. Đó mới là cách chiến đấu thực sự của Kido. Khi Nick còn ở đó, anh thường lui về hỗ trợ, nhưng trong trận chiến đánh mất cặp kính gọng bạc, anh đã để lộ một phần tài năng đó. Chuyển động của Kido giống như một tay quyền anh có sải tay rất dài. Vừa di chuyển linh hoạt, vừa thay đổi các loại đạn Xạ Kích đặc thù ở cự ly gần. Jab, hook, straight, upper. Cứ như thế.
Trong trận chiến với Bulldogs, Kido đã hai lần đối đầu với những kẻ sở hữu trên 10.000 Điểm và đều chiến thắng. Và anh được gọi bằng hai cái tên: "Thiên tài" và "Juggler". Juggler bắt nguồn từ cách chiến đấu xoay vòng các loại súng nhỏ liên tục của Kido, nhưng nó cũng mang nghĩa là kẻ lừa đảo. Một kẻ khi ấy chỉ có hơn 5000 Điểm lại đánh bại được những người chơi có số điểm gấp đôi, nên trong mắt người ngoài, đó chẳng khác nào một trò lừa bịp.
Dù sao đi nữa, CLB Kinema là team của Kido. Không có anh ta thì làm gì cũng dễ. Thế nên Xứ Sở Bình Yên mới chuẩn bị quả bom hình đồng xu này để mọi việc tiến hành hiệu quả hơn.
Murasaki thở dài: "Nếu muốn lấy lòng cấp trên, đáng lẽ cậu cứ tự nguyện nói muốn ở lại CLB Kinema là được. Anh Kido sẽ không phản đối đâu."
Nếu làm thế, thì cô sẽ ra sao? Giá mà nói được câu đó thì nhẹ lòng biết mấy. Nhưng đời nào cậu nói được.
Murasaki mãi mãi thuộc phe Kido. Đến phút chót, cô ấy sẽ đứng về phía bên kia. Kể cả khi biết rõ sẽ bị Xứ Sở Bình Yên đánh cho tơi bời. Việc Murasaki đi theo khi Nick rời CLB Kinema, cũng là để tròng xích vào cổ Nick. Chuyện đó đám người ở Kinema ai cũng biết.
Nick đá văng hòn đá vụn cỡ nắm tay lăn lóc dưới chân. Nó đập vào bức tường tàn tạ, phát ra âm thanh như tiếng rên rỉ chói tai.
"Trẻ con quá đấy, đừng có giận cá chém thớt."
"Im đi. Để tao chìm trong cảm xúc một tí đi. Đến bình minh là CLB Kinema sẽ biến mất đấy."
Điều thực sự muốn nói, không phải là chuyện đó.
── Đừng có thương hại tao.
Cậu muốn hét lên như vậy. Thật ra, một mình là được rồi. Chỉ cần mình cậu là đủ. Cô chẳng hiểu cái quái gì cả.
Nick ngước nhìn bầu trời đêm. Một bầu trời chán ngắt. Chỉ có ánh trăng là sáng rực.
"Cô, đừng có ra chiến trường đấy."
"Sao mà biết được. Tùy mệnh lệnh thôi."
"Vậy thì, cố gắng ở phía sau đi. Đừng có ngáng đường."
"Tôi sẽ ngáng đấy. Đương nhiên rồi. Cậu lại định đấu với anh Kido nữa à?"
Quyết rồi còn gì. Ngoài ra thì còn làm được gì nữa?
Đã hết cách rồi. CLB Kinema sẽ biến mất. Chuyện của Kido cũng vậy, tình thế này người ngoài không thể can thiệp được. Tùy thuộc vào ý chí của anh ta thôi. Nếu anh ta cứ khăng khăng vào mấy chuyện vớ vẩn rồi bỏ mạng, thì đó là tự do của anh ta.
Sáng mai, tình cảnh của Kamisaki sẽ ra sao, đã rõ như ban ngày. Vì thế Murasaki không được để Xứ Sở Bình Yên ghét bỏ. Phải được cái team khổng lồ đó chấp nhận, và quyết tâm sống tiếp ở đó.
Thực tâm, Nick đã từng muốn trở thành anh hùng. Cậu đã muốn xuất hiện thật ngầu để cứu đồng đội trong lúc nguy nan. Nhưng mà...
── Nếu cô cứ đi theo tôi, thì tôi biết làm thế nào được chứ.
Bị cuốn đi, không thể chống cự, cứ thế tiến về phía trước mà không thể dừng lại. Thì cũng đành chấp nhận làm vai phản diện thôi, đúng không?
*
Nhìn chằm chằm vào chỗ ngồi vừa bỏ trống, Kido thở hắt ra một hơi dài và mảnh. Fujinaga lẩm bẩm, vẻ mặt phẳng lì như một diễn viên trước khi nhập vai, có lẽ do sự bất mãn và cáu kỉnh đã được trung hòa một cách hoàn hảo bởi sự ngán ngẩm.
"Thực sự là ổn chứ ạ?"
"Việc thả bọn Nick về một cách êm đẹp ấy hả?"
"Vâng. Hay đúng hơn là việc tin tưởng hoàn toàn vào câu chuyện của Kaya."
"Ai biết được nhỉ."
Trong cuốn sổ của Kaya, có ghi thế này:
Trường hợp Xứ Sở Bình Yên đề nghị đàm phán trước, và người phụ trách là Nick, Murasaki.
Có khả năng là bẫy. Không được cướp đoạt bất cứ thứ gì, nhất định phải đuổi họ về.
Việc tịch thu đồ đạc và giam giữ khiến tôi cảm thấy bất an. Tệ nhất, có khả năng họ đã nuốt một vật phẩm đặc biệt nào đó. Và có thể giả định trường hợp chính bản thân họ cũng không được biết về điều này (ví dụ như bị lừa là vật phẩm có hiệu ứng khác). Để không ôm lấy rủi ro, và cũng là để bảo vệ họ, không được để họ ở gần các anh.
Không biết có trúng không nữa, Kido lẩm bẩm. Dù sao đi nữa, thật tiếc khi không thể loại bỏ khả năng phải trực tiếp đối đầu với nhóm Nick.
Lại lật giở cuốn sổ sột soạt, thiết bị báo có tin nhắn đến. Từ Ryama. Đế quốc Mike hành động rồi sao? Anh đã kỳ vọng như thế, nhưng không phải.
── Xứ Sở Bình Yên đã tái cơ cấu xong. Chúng đang dồn chiến lực về Đội 8. Có lẽ sẽ xảy ra giao tranh với bên này. Tôi sẽ tập trung phân tích.
Đội 8. Đơn vị đã hạ Tricolor. Vì hiện tại chúng đang tiếp giáp với CLB Kinema, nên đây là diễn biến tự nhiên.
Gửi chi tiết về tên thủ lĩnh sớm cho anh, Kido nhắn lại. Trong cuốn sổ của Kaya, phần đó cũng được dành nhiều trang nhất.
Tin nhắn trả lời đến ngay lập tức.
── Có một kẻ tai to mặt lớn lẫn vào. Chắc là chủ lực.
Tai to mặt lớn của Xứ Sở Bình Yên. Là ai? Vừa nghĩ đến vài cái tên, dữ liệu đã được gửi tới.
Số Điểm sở hữu khoảng 30.000. Gần 70% trong số đó không rõ mục đích sử dụng. ── Tức là, Năng Lực Gốc. Thông thường kẻ này trực thuộc team chính của Xứ Sở Bình Yên.
Tên đăng ký: Water.
Anh biết. Trước khi kẻ đó gia nhập Xứ Sở Bình Yên, anh thậm chí đã từng thấy mặt. Water cười ngây thơ như một thiếu niên, nói về những điều như trong mơ. Nhưng không ai có thể coi thường những lời nói đó. Bởi vì cậu ta liên tục tạo ra kết quả.
Water xuất hiện ở Kamisaki khoảng 25 vòng lặp trước, lập ra một team quy mô cực nhỏ, rồi từ đó leo thẳng lên hạng trung mà bất bại. Ai cũng dè chừng Water, nhưng một ngày nọ cậu ta đột ngột bán team cho Xứ Sở Bình Yên, và chễm chệ ngồi vào ghế cán bộ ở đó.
Còn quá mới mẻ để gọi là huyền thoại. Nhưng cậu ta chính là nhân vật chính trong một câu chuyện được truyền tụng khắp Kamisaki này.
2
Có thể nói là đúng như dự kiến.
Đúng 0 giờ sáng ngày mùng 2, Xứ Sở Bình Yên tuyên chiến với CLB Kinema. Đầu tiên là Đội 7 vừa được tái lập hành động. Nhưng ngay sau đó Đội 6, Đội 8, Đội 9 cũng hùa theo. Chênh lệch chiến lực này không thể đánh đấm đàng hoàng được. Akiho nghe được điều đó từ miệng Koge.
Không phải Koge cất công giải thích cho Akiho. Trong một phòng học nọ, Mèo Trắng, Koge, và cuối cùng là Mèo Đen đã tập hợp đầy đủ. Akiho cũng được gọi đến đó.
"Sự can dự của Water khiến tình hình trở nên hoàn toàn tuyệt vọng. Dù không tính người đó thì chênh lệch Điểm số cũng gấp hơn 5 lần."
Trước câu nói kèm tiếng thở dài của Koge, Mèo Trắng hỏi: "Con số cụ thể?"
"CLB Kinema có 27.300 Điểm. Tổng cộng 4 team của Xứ Sở Bình Yên là 176.000 Điểm. Về tỉ lệ nhân sự, CLB Kinema có 9 người. Xứ Sở Bình Yên có 53 người. Nhưng vì tên đăng ký 'Akki' đang ở đây và giữ thiết bị của Kaya Ayumu, nên thực chất CLB Kinema chỉ còn 7 người."
"Hể," Mèo Trắng thốt lên. "Điểm trung bình cao bất ngờ nhỉ, cái CLB Kinema ấy."
"Họ đã kiếm được 9000 Điểm trong trận chiến cuối vòng lặp trước mà. Dù trừ đi khoản đó, Kido vẫn là một người chơi ưu tú."
"Nếu bên mình theo phe Kinema thì sao?"
"Thì Xứ Sở Bình Yên vẫn hơn khoảng 30.000 Điểm."
"Chuyện đó thì biết rồi. Dự đoán chiến cục kia."
"Nếu đánh nghiêm túc thì tất nhiên là không thua đâu. Còn tùy thuộc vào Water nữa nhưng ──"
Không phải chủ đề có thể chen ngang, nên Akiho nhón lấy một viên socola hạnh nhân trên bàn. Ở Kamisaki, nơi mà dù có ăn bao nhiêu trong đêm khuya thì mỡ thừa cũng sẽ được reset mỗi tháng một lần, nếu chỉ xét điểm này thì đúng là thiên đường.
"Thời gian đến lúc khai chiến?" Mèo Trắng hỏi.
Koge trả lời: "Còn khoảng 1 tiếng 20 phút. Nếu muốn hành động thì nên quyết định sớm đi."
Mèo Trắng chống cằm, hướng mặt về phía Mèo Đen đang đọc bức thư từ Kaya. Mèo Đen. Người chịu trách nhiệm toàn bộ về ngoại giao bao gồm cả giao tranh trong Đế quốc Mike. Khoảng 20 tuổi, một người phụ nữ tóc đen cắt ngắn. Cô thở dài rồi nói: "Án binh bất động thôi."
Koge cau mày: "Cá nhân tôi thì muốn có năng lực của Kaya Ayumu."
Mèo Đen lườm Koge. Hai người này có vẻ không hợp nhau lắm.
"Mặc kệ cô. Không thể chia sẻ thêm tài nguyên cho sở thích của cô nữa đâu."
"Đề xuất từ CLB Kinema rất công bằng mà? Bên mình đâu có bất lợi gì."
"Chỗ nào hả? Chiến lực của bên này sẽ bị suy giảm tạm thời. Hơn nữa dù có công bằng, thì việc chấp nhận một đề xuất 5 ăn 5 thua từ một team yếu nhược mới nổi lên đúng là nực cười."
"Việc ban ơn cho một team nắm giữ 27.000 Điểm cũng có ý nghĩa đấy chứ? Sớm muộn gì Xứ Sở Bình Yên cũng sẽ nhắm đến bên mình thôi. Hiện tại chúng chưa thể manh động chỉ vì thế cân bằng với PORT thôi."
"Tôi biết. Nếu có thể nuốt trọn CLB Kinema thì còn có giá trị. Nhưng bên kia đời nào chịu."
Câu chuyện có vẻ chẳng đi đến đâu. Dù thời gian vẫn còn chút dư dả, nhưng trước "khoảnh khắc nào đó" mà Kaya dự tính, cuộc tranh luận về Điểm này buộc phải ngã ngũ.
── Có lẽ mình cũng nên bắt tay vào làm việc chút nhỉ.
Akiho lầm bầm trong lòng. Vốn dĩ, chuyện "bảo vệ CLB Kinema" trong tình huống này đã là quá sức, nhưng việc dễ dàng bỏ mặc những người đã quen biết thì quả thực khiến cô thấy áy náy.
"Hãy tổng hợp lại tình hình nào."
Cô vừa mở miệng, ánh mắt của cả ba người đều đổ dồn về phía này. Akiho đứng dậy, bước lên bục giảng. Cầm lấy viên phấn vàng.
"Thứ mà chúng ta đang tranh luận, rốt cuộc, là Điểm."
Cô kiễng chân hết cỡ, viết lên bảng chữ: ĐIỂM.
*
Một giờ ba mươi phút sáng. Khi chỉ còn ba mươi phút nữa là giao tranh bắt đầu, Nick đang đứng trong lãnh thổ Đội 8 của Xứ Sở Bình Yên. Mới gần đây thôi, nơi này còn thuộc về phe Tricolor, và xa hơn nữa trong quá khứ là đất của CLB Kinema. Thế nhưng, Nick chẳng thể tìm thấy chút cảm giác thân thuộc nào ở chốn này.
Trước cửa hàng tiện lợi sáng đèn, một đám đông đang tụ tập. Nghe nói số lượng nhân sự phe Xứ Sở Bình Yên tham chiến lần này lên tới hơn năm mươi người. Năm mươi con người ấy được chia làm bốn đội, mỗi đội có một thủ lĩnh nắm giữ khoảng 10.000 P và một chủ lực tấn công sở hữu tầm 5.000 P. Họ không phải là những kẻ ngoại đạo hay lính đánh thuê như Azuchi, mà là những thành viên đã leo lên từ chính nội bộ Xứ Sở Bình Yên. Hẳn nhiên, họ đã quá quen với việc tác chiến tập thể.
Dù trận chiến đã cận kề, bầu không khí vẫn rất hòa nhã. Đâu đó, vài nhóm người ngồi quây thành vòng tròn, tán gẫu những chuyện vô thưởng vô phạt. Chuyện chỗ ngủ đêm nay, chuyện cơm nước ngày mai, hay những toan tính của đám thượng tầng Xứ Sở Bình Yên.
Mặt khác, có thể thấy rõ kỷ luật trong đội vẫn được duy trì nghiêm ngặt. Các quầy kệ bên trong cửa hàng tiện lợi đã trống trơn. Không phải do đám đông cướp bóc, mà toàn bộ vật tư đã được chuyển về đội chính để tái phân phối. Có vẻ như trước thềm trận chiến, binh sĩ được ưu đãi đôi chút. Dù đã quá giờ ăn nhưng đồ ăn thức uống nhẹ vẫn được phát ra. Các loại bánh tươi đập vào mắt khá nhiều. Nào là bánh su kem, nào là pudding. Có vẻ ở đội nào cũng vậy, những thứ khó bảo quản sẽ luôn được ưu tiên tiêu thụ trước.
Nick cũng nhận được một chiếc bánh tart phô mai đóng gói riêng, nhưng gã chẳng có chút tâm trạng nào để nhấm nháp nó. Vừa nhấp từng ngụm nước khoáng, gã vừa luân phiên nhìn đồng hồ và tấm bản đồ được chia sẻ bởi các Trinh Sát Viên.
Đêm nay trời quang mây tạnh. Nếu không tính ánh đèn nhân tạo từ cửa hàng tiện lợi, thì vầng trăng vừa bắt đầu ngả về tây kia chính là nguồn sáng rực rỡ nhất. Đối lập với nó, mặt đất chìm sâu trong bóng tối. Vốn dĩ, đêm là khoảng thời gian bầu trời rực sáng còn mặt đất tối tăm.
Chẳng bao lâu sau, xé toạc màn đêm đang đè nặng lên mặt đường nhựa nứt nẻ, một nguồn sáng mạnh mẽ tiến lại gần. Là đèn pha ô tô.
Có lẽ nhận ra điều đó, mọi âm thanh xung quanh tắt ngấm. Những kẻ đang ngồi bệt trên đường nhựa, trên đống đổ nát hay vắt vẻo trên những cục nóng điều hòa hỏng hóc đồng loạt đứng dậy. Ai nấy đều thẳng lưng nghiêm chỉnh. Bị khí thế đó áp đảo, Nick cũng vội vàng làm theo.
Một chiếc xe hơi hạng nhẹ, nhỏ nhắn với phom dáng tròn trịa dừng lại. Khi tiếng động cơ tắt hẳn, đèn trong xe bật sáng. Ngồi ở ghế lái là Murasaki. Cô ta phụ trách đàm phán với Xứ Sở Bình Yên từ thời Tricolor và có mối quan hệ rất bền chặt với họ. Nhưng Murasaki không xuống xe.
Cửa ghế phụ mở ra. Một kẻ xuất hiện với vẻ ngoài thoạt nhìn thật nực cười: đầu đội mũ cao bồi. Kết hợp với chiếc áo sơ mi phương Tây nhiều túi, trông hắn chẳng khác nào đang khoác lên mình bộ trang phục diễn kịch. Có lẽ vì vóc dáng nhỏ bé hơn nhiều so với tưởng tượng nên trông hắn chẳng ra dáng một cao bồi thực thụ chút nào.
Thế nhưng, lạ lùng thay, bộ trang phục đó lại hợp với hắn đến kỳ lạ. Hòa quyện cùng ánh trăng lạnh lẽo giữa đêm hè oi bức, nụ cười phi giới tính thấp thoáng dưới vành mũ trông đẹp đẽ đến mức phi thực.
Water. Một trong những kẻ sở hữu thực lực áp đảo tại Kamisaki. Hắn đóng cửa xe, chậm rãi nhìn quanh một lượt, rồi cất tiếng mà nụ cười vẫn giữ nguyên trên môi.
"Tôi là Water. Đêm nay tôi sẽ nắm quyền chỉ huy. Tôi nghĩ đây là điều bất hạnh cho mọi người đấy. Vì tôi không định kết thúc trận chiến này một cách đơn giản đâu."
Hơn cả nội dung câu nói, chất giọng của hắn mới là thứ gây kinh ngạc. Đó là một chất giọng trong trẻo, nhịp nhàng tựa như đang ca hát. Ấn tượng đầu tiên ập đến là sự dịu dàng. Một giọng nói hoàn toàn không phù hợp với chiến trường, dù có tách riêng âm sắc nào ra cũng đều toát lên vẻ phi bạo lực.
Một ai đó lên tiếng: "Ý anh là hành hạ bọn chúng đến cùng sao?"
Nick không biết ai vừa thốt ra câu đó. Nhưng Water hướng ánh mắt về phía một thanh niên tóc ngắn. Hẳn là thủ lĩnh mới được bổ nhiệm lại của Đội 7.
"Chính xác." Water gật đầu, rồi hỏi gã tóc ngắn. "Điều kiện chiến thắng đêm nay là gì?"
Gã tóc ngắn đáp: "Là đoạt lấy lãnh thổ của CLB Kinema."
Lần này, Water lắc đầu.
"Chênh lệch chiến lực lớn đến mức này cơ mà. Đừng có thỏa mãn với việc chỉ giành được lãnh thổ. Mục tiêu là chiến thắng hoàn hảo. Vì thế, mệnh lệnh của tôi chỉ có một: Không một ai được phép chết. Chỉ vậy thôi."
Từ miệng ai đó xung quanh thốt lên một tiếng "Ồ" như tiếng thở dài. Trong một cuộc tàn sát giữa các tập thể, việc kìm hãm thiệt hại về mức số không, theo lẽ thường là điều không tưởng. Nick từng lãnh đạo Tricolor nên gã hiểu rõ. Một thủ lĩnh giỏi là kẻ biết cách để đồng đội chết một cách khôn khéo. Chết sao cho hiệu quả, gây ra thiệt hại lớn hơn cho đối phương.
Nếu là phe yếu nhược thì không nói, nhưng một kẻ được giao trọng trách thủ lĩnh ở đội lớn như Xứ Sở Bình Yên mà lại ra lệnh "không ai được chết" thì quả là dị thường. Nick nghiến chặt răng hàm. Gã nhớ đến người thủ lĩnh gã từng phục tùng. "Đừng chết. Hãy sống sót." Người thủ lĩnh ấy đã chỉ ra đúng một mệnh lệnh đó, một cách triệt để đến cùng cực.
Water tiếp tục:
"Để làm được điều đó, hãy bắt nạt đối phương thật khéo léo. Hãy làm toàn những trò khiến chúng khó chịu. Paraponera, biên chế của địch thế nào?"
Một cô gái nhỏ nhắn trả lời. Có vẻ là một Trinh Sát Viên.
"Vâng. Nhân vật trung tâm là Kido, sở hữu khoảng 7.500 P. Main là Xạ Kích (Shoot) nhưng so với các người chơi cấp cao thì tầm bắn khá ngắn, hắn thích dùng Cường Hóa (Boost) để tăng cơ động, áp sát rồi chiến đấu. Đặc điểm nổi bật là hắn dành khoảng 2.000 P để mua các loại đạn đặc biệt, chi tiết bao gồm──"
Trinh Sát Viên lần lượt đọc to năng lực của từng thành viên CLB Kinema. Với Nick, đa phần là những thông tin đã biết. Nhưng độ chi tiết của nội dung khiến gã kinh ngạc. Gã lại bất giác nhớ đến gã đeo kính gọng bạc.
Khi cô gái giải thích xong, Water gật đầu và hỏi thêm: "Trong vòng lặp lần này, phía bên kia tập trung phát triển cái gì?"
"Rất nhất quán ạ. Các Cường Hóa Viên tập trung vào khả năng cơ động, còn các Xạ Thủ tập trung mua thêm số lần sử dụng."
"Từ đó có thể dự đoán cách đánh của chúng là gì?"
"Chiến tranh du kích."
Water chuyển ánh nhìn từ Trinh Sát Viên sang phía mọi người.
"Là vậy đấy. Bọn chúng sẽ chạy tán loạn. Vậy thì cứ để chúng chạy. Chỉ tốn thể lực và số lần sử dụng năng lực thôi. Đừng truy đuổi quá sâu. Đó chính là điều bọn chúng mong muốn."
Nhìn vào mặt từng người một, như thể đang răn dạy, Water nói:
"Đừng lơ là việc kiểm tra dữ liệu. Luôn giữ lợi thế về tầm bắn. Đừng cố giết chúng một cách dễ dàng. Hãy làm chúng mệt mỏi đến mức phải kêu trời. Chiến trường đêm nay không cần sự hỗn loạn. Cả bên ta lẫn bên địch đều không. Hãy triệt để thực hiện cách làm khiến đối phương tiêu hao trong khi vẫn giữ được sự bình tĩnh. Nếu chúng tuyệt vọng, chúng sẽ liều chết xông lên."
Sự hỗn loạn của đối phương là điều mà đa số các chỉ huy mong muốn. Nhưng đúng là nếu nhắm đến chiến thắng không thương vong thì chuyện lại khác. Nhìn vào đại cục, dù chỉ là một đòn vô nghĩa, nhưng nếu Kido liều mạng, vài người bên này có thể sẽ bị hạ.
Water kết luận, giọng điệu thậm chí còn có phần thản nhiên:
"Đêm nay, không một ai được phép đặt cược mạng sống. Hãy tuân thủ nghiêm ngặt mệnh lệnh này. Tôi kỳ vọng ở mọi người đấy."
Không tạo dáng, cũng chẳng lên giọng. Thế nhưng những lời đó nghe đầy kịch tính. Cảm giác chẳng thực chút nào. Cả Water, cả vầng trăng chỉ chiếu sáng mỗi chiếc mũ cao bồi, và cả đêm nay nữa. Cảm giác như bị cuốn vào một cảnh phim trong tiểu thuyết. Gã có cảm giác sau đây mọi thứ sẽ được giải quyết gọn ghẽ bằng một đoạn tóm tắt nhanh (digest). ── Và rồi mọi thứ đã diễn ra đúng như lời Water nói. Như thế này đây.
Có lẽ cũng cảm thấy tương tự, đám đông im lặng trong khoảng hai, ba giây như bị tước mất hồn vía. Ngay sau đó, những tiếng hò reo đầy cảm xúc, không chút giả tạo vang lên. Quả nhiên ai mà chẳng sợ chết. Vì thế họ mỉm cười trước lời của Water và giơ cao nắm đấm.
Gã hiểu tâm trạng đó. Nhưng mà... Nick không sao vui vẻ nổi. Gã giơ tay, cất cao giọng: "Tôi có câu hỏi."
Tiếng hò reo xung quanh lắng xuống. Water nhìn gã và mỉm cười. "Gì thế?"
Không thể che giấu được, gã đang căng thẳng. Ở một Kamisaki có vòng lặp, cơ thể không già đi, nên tuổi tác bề ngoài chẳng có ý nghĩa gì. Dù vậy, bị áp đảo bởi một kẻ rõ ràng nhỏ tuổi hơn mình thật đáng xấu hổ.
Nick hỏi nhanh: "Có tin đồn CLB Kinema đã bắt tay với Đế quốc Mike. Nếu Đế quốc Mike tham chiến, thiệt hại cũng sẽ không nhỏ. Anh nghĩ sao về điều này?"
Không biết thông tin chính xác đến đâu, nhưng sự thật là ngay trước vòng lặp, người của CLB Kinema đã đến thăm Đế quốc Mike. Và Đế quốc Mike thì hành tung khôn lường. Đa số các đội sẽ không chõ mũi vào cuộc chiến của Xứ Sở Bình Yên, nhưng nếu là chỗ đó thì không biết chừng.
Tuy nhiên, Water lắc nhẹ đầu. "Không thể nào."
Câu hỏi "Tại sao" tắc nghẹn trong cổ họng. Những người xung quanh cũng nhìn Water với vẻ mặt ngẩn ra. Vẫn giữ nụ cười đẹp đẽ ấy, Water tiếp tục:
"Đế quốc Mike sẽ không tham chiến. Chuyện đó hoàn toàn không phải là phong cách của hắn."
Hắn là ai? ── Thủ lĩnh của Đế quốc Mike ư? Nhắc mới nhớ, thời còn dẫn dắt đội riêng của mình, Water đã liên tục giao tranh với Đế quốc Mike.
Nụ cười của Water mở rộng hơn.
"Còn câu hỏi nào khác không? Nếu không thì các thủ lĩnh đội tập trung lại đây. Chúng ta sẽ xác nhận phương án di chuyển. Giải tán."
Water vỗ tay. Nick, chẳng hiểu sao, lại không mảy may muốn nghi ngờ những lời nói thiếu lý lẽ của Water.
── À, ra là Đế quốc Mike sẽ không tham chiến.
Vậy thì, cái gì chứ. CLB Kinema thực sự sẽ tiêu tùng rồi.
Thứ hiện lên trong tâm trí gã lúc đó không phải là Kido, cũng chẳng phải gã kính gọng bạc, mà là vị bỏng ngô mặn chát gã từng ngấu nghiến ăn trong rạp chiếu phim nọ.
*
Đồng hồ đếm ngược vẫn tiếp tục quay. Kido chăm chú nhìn vào thiết bị của mình. Còn khoảng năm phút nữa là bắt đầu giao tranh.
"Động thái của Đế quốc Mike thế nào?" Fujinaga lên tiếng. Cứ hai phút cậu ta lại hỏi một lần.
"Không có gì. Tình hình không thay đổi." Ryama trả lời.
Kido nhăn mặt trong lòng.
── Quả nhiên, trông cậy vào Đế quốc Mike là rất khó sao?
Giờ đã quá muộn rồi. Đã quyết định đi theo phương án của Kaya. Hơn nữa, dù xác suất có thấp đến đâu, vẫn còn hơn là đối đầu trực diện với Xứ Sở Bình Yên một cách đường đột.
Kido lật giở trang "Sổ tay đối phó Xứ Sở Bình Yên".
Trường hợp thủ lĩnh của Xứ Sở Bình Yên là Water.
Tệ nhất, nhưng cũng là tốt nhất.
Nếu đánh, chắc chắn sẽ thua. Không có cửa thắng.
Tuy nhiên, nếu cân nhắc đến việc đầu hàng, đây lại là đối thủ an toàn nhất. Nếu cảm thấy nguy hiểm, tôi cực lực khuyến nghị hãy ngoan ngoãn đầu hàng. Sẽ không bị đối xử tệ bạc đâu.
Có vài cách chiến đấu mà phía bên kia có thể áp dụng.
Khả năng cao nhất là phương pháp kéo dài trận chiến một cách triệt để. Lợi dụng chênh lệch chiến lực để nhắm vào việc tiêu hao phe ta. Mục đích của Water trong trường hợp này là chiến thắng tuyệt đối (shutout). Tức là kết thúc trận chiến mà không có bất kỳ thiệt hại nào cho Xứ Sở Bình Yên. Tùy trường hợp, hắn có thể nhắm đến việc không gây thiệt hại cho cả phe ta.
Hắn sẽ cảnh giác với bẫy và mồi nhử, nên việc chạy trốn rất dễ dàng, nhưng có thể coi như mọi ý đồ của ta đều bị hắn nhìn thấu──
"Rốt cuộc các anh không cho tôi vào đội sao?"
Một giọng nói cất lên. Ngẩng đầu lên, Kido thấy Mono đang đứng đó.
── Đằng nào thì cô cũng sẽ sớm quay lại Xứ Sở Bình Yên thôi.
Kido muốn nói thẳng như vậy. Trong trận chiến sắp bắt đầu, anh không thể bảo vệ cô hay các tù binh khác khỏi Xứ Sở Bình Yên. Nhưng anh giấu suy nghĩ đó vào sau nụ cười mỉm, và thay vào đó, trả lời bằng câu nói trong cuốn sổ của Kaya.
"Cô vào sẽ tạo thành tiếng ồn (noise)."
"Tiếng ồn, sao ạ?"
Đúng. Tiếng ồn. Có vẻ Kaya sợ điều đó. Chính xác hơn là thế này:
── Khi tiếng ồn lẫn vào phép tính, việc tính toán sẽ trở nên phiền phức.
Phép tính là cái gì chứ? Cậu ta đa phần nói năng thiếu đầu thiếu đuôi. Chỉ xét điểm đó thôi thì tính cách cậu ta không hợp làm lãnh đạo. Bên cạnh cậu ta cần một người như Akiho, người có thể chuyển hóa suy nghĩ của cậu ta thành lời nói.
Mono nghiêng đầu: "Vậy, tôi sẽ được thả ra như thế này sao?"
"Tôi muốn điểm."
"Bao nhiêu?"
"Nếu được, toàn bộ."
"Cái đó thì, hơi quá rồi. Tôi còn có tương lai nữa."
Nếu quay lại Xứ Sở Bình Yên, cô ta sẽ cần một cái cớ rằng mình đã không khuất phục trước CLB Kinema. Các tù binh khác cũng sẽ không dễ dàng dâng điểm.
── Bị coi thường rồi đây.
Họ, những cô cậu này, nghĩ rằng CLB Kinema là một đội không giết người. Họ tin rằng mạng sống sẽ không bị tước đoạt, nên mới dám cứng đầu. Và điều đó hoàn toàn đúng. Nếu là trên chiến trường thì khác, nhưng trong tình huống lợi thế đơn phương, CLB Kinema chưa từng đoạt mạng kẻ thù.
"Vậy thì, tôi chỉ muốn 700 điểm thôi. Thế là được."
Cô không hỏi tại sao. Vì con số đó mang một lý lẽ quá rõ ràng. Trong trường hợp thiếu điểm do chuyển nhượng, các năng lực sẽ không thể sử dụng theo thứ tự "từ cái mới nhận được sau cùng". Ví dụ, nếu đã nhận năng lực theo thứ tự Trinh Sát (Search), Cường Hóa (Boost), Mở rộng Trinh Sát, thì đầu tiên sẽ mất phần Mở rộng Trinh Sát, tiếp theo là mất Cường Hóa ── cứ như thế.
Chuyển 700 P, Mono sẽ không thể dùng Cường Hóa. Nếu chỉ là một Trinh Sát Viên đơn thuần, mối nguy hiểm sẽ giảm đi.
"Chà, chừng đó thì đành chịu vậy."
Lần này Mono đồng ý một cách nhanh chóng. Trong lịch sử của mình, Kamisaki đã sản sinh ra nhiều tư duy được gọi là "định thạch" (nước đi tiêu chuẩn). Số điểm Kido yêu cầu không nằm ngoài những định thạch đó.
Kido và Mono chạm thiết bị vào nhau. Anh nhận được 700 P chuyển nhượng.
"Đã nhận."
Xác nhận màn hình xong, Kido cất thiết bị vào túi. Mono nghiêng đầu thắc mắc.
"Liệu Đế quốc Mike có tham chiến giúp chúng ta không?"
Anh chưa kể chi tiết sự tình cho cô. Kaya đã dặn phải giữ bí mật.
"Ai biết được. Mèo Trắng khó đoán lắm nên──"
Vừa nói đến đó, thiết bị reo lên. Piririri, piririri, piririri ── liên hồi. Đây là âm thanh khi có đội khác tuyên bố tham chiến vào trận đấu sắp bắt đầu.
Fujinaga nhìn về phía anh. "Mike hả?"
Tất cả mọi người có mặt đều nhìn chằm chằm vào Kido. Kido lắc đầu. "Không. Nhầm rồi."
── Đội 【Xứ Sở Bình Yên】 đã tuyên chiến với 【CLB Kinema】.
Xứ Sở Bình Yên không có ký hiệu đội đi kèm được gọi là Đội Chính (Main Team). Thành viên khoảng 35 người. Dĩ nhiên, trong Xứ Sở Bình Yên, đây là đội có tổng điểm cao nhất.
Thiết bị không ngừng reo. Piririri, piririri, piririri. Piririri. Piririri.
Đội 【Xứ Sở Bình Yên - Đội 3】 đã tuyên chiến với 【CLB Kinema】.
Đội 【Xứ Sở Bình Yên - Đội 10】 đã tuyên chiến với 【CLB Kinema】.
Đội 【Xứ Sở Bình Yên - Đội 1】 đã tuyên chiến với 【CLB Kinema】.
Đội 【Xứ Sở Bình Yên - Đội 4】 đã tuyên chiến với 【CLB Kinema】.
Đội 【Xứ Sở Bình Yên - Đội 2】 đã tuyên chiến với 【CLB Kinema】.
Đội 【Xứ Sở Bình Yên - Đội 5】 đã tuyên chiến với 【CLB Kinema】.
Cảnh tượng đó thật áp đảo. Tất cả các đội của Xứ Sở Bình Yên đang nhe nanh vuốt về phía một đội yếu nhược duy nhất.
"Chiến lực địch thế nào?" Fujinaga hét lên.
Ryama hét trả lại: "Tổng điểm khoảng 956.000, nhân sự 164 người."
"Ha ha," Kido bật cười. "Cũng thế cả thôi. Đằng nào thì tình hình cũng chẳng thay đổi."
Đây là diễn biến đã được đề cập trong cuốn sổ của Kaya. Xứ Sở Bình Yên đang nghi ngờ sự hợp tác giữa CLB Kinema và Đế quốc Mike. Vì vậy, có khả năng họ sẽ bổ sung "chiến lực đủ để áp đảo ngay cả khi Đế quốc Mike tham chiến ngay trước giờ khai màn".
Nếu vậy, việc giữ lại chiến lực nửa vời là không tốt. Vì phần chiến lực để lại có thể bị các ông lớn khác nhòm ngó. An toàn nhất là để cả những đội không có dự định di chuyển cũng tham gia chiến đấu, nhằm chặn đứng (shutout) lời tuyên chiến từ các đội khác.
Trên dữ liệu, trái ngược với Xứ Sở Bình Yên đang động binh rầm rộ, Đế quốc Mike vẫn im hơi lặng tiếng. Vậy thì những đội Bình Yên tuyên chiến sau cũng sẽ không di chuyển đâu. Nếu chỉ đối phó với CLB Kinema, chiến lực ban đầu đã là quá thừa thãi rồi.
Màu của đồng hồ đếm ngược chuyển sang đỏ. Chưa đầy một phút nữa là giao tranh bắt đầu.
"Nào, sắp đến giờ rồi." Nhìn quanh một lượt, Kido nói. "Đừng áp lực nhé. Hãy làm những gì có thể. Chỉ thị vẫn như mọi khi."
── Đã đến giờ.
Tin nhắn hệ thống chạy qua. Thực tế dù là cuộc chiến giữa CLB Kinema và Xứ Sở Bình Yên, nhưng trên dữ liệu, đây là một trận đại chiến với tổng cộng 12 đội tham gia. Tin nhắn hệ thống dài dằng dặc.
Anh nhìn quanh mọi người một lần nữa.
"Chạy đi. Sống sót nhé."
Với tất cả niềm kiêu hãnh, Kido tuyên bố.
*
Trường hợp Đế quốc Mike cũng tuyên chiến và tạo thành thế chân vạc.
Thất bại là cái chắc.
Đế quốc Mike không có ý định bảo vệ CLB Kinema đâu. Hết cách rồi, hãy đầu hàng đi.
*
Koge nói: "Đã khai chiến. 25 tên của Xứ Sở Bình Yên đang tiến vào lãnh thổ CLB Kinema."
Akiho thầm thở dài. Sắp đến giờ rồi. Phải tóm tắt lại câu chuyện thôi. Vốn dĩ, mục đích của Kaya không phải là cùng chiến đấu với Đế quốc Mike. Vì xét thuần túy về sức mạnh đội, Xứ Sở Bình Yên hùng mạnh áp đảo. Dù có cộng thêm chiến lực của Đế quốc Mike thì rủi ro vẫn lớn hơn.
Với vẻ chán chường, Mèo Trắng mở miệng: "Cô nghĩ cầm cự được bao lâu?"
Koge trả lời: "Ba mươi phút, hay một tiếng. Dù thế nào thì cũng đúng theo thời gian phía Xứ Sở Bình Yên dự tính thôi. Nếu bọn chúng quyết tâm nghiền nát thì sẽ nát."
Mèo Trắng nhìn sang Mèo Đen. "Hình như vẫn còn kịp đấy?"
"Suy nghĩ của tôi không đổi đâu."
Trên tay cô ấy là văn bản CLB Kinema yêu cầu đồng minh. Do Kaya soạn thảo, với nội dung như sau:
Đế quốc Mike không được phép gây ra bất kỳ tổn hại nào cho nhân sự của CLB Kinema trong lãnh thổ của mình.
Ngoài ra, Đế quốc Mike phải đảm bảo an toàn và đời sống cho nhân sự của CLB Kinema, và nếu họ tỏ ý muốn rời khỏi lãnh thổ, không được phép ngăn cản.
Chừng nào điều này còn được tuân thủ, nhân sự của CLB Kinema sẽ tuân theo chỉ thị của Đế quốc Mike. Tức là trong phạm vi không gây trở ngại đến an toàn và đời sống, họ sẽ làm việc theo chỉ thị, không giấu giếm thông tin, và nếu có thể, sẽ sử dụng năng lực theo chỉ thị.
Họ cũng chấp nhận giao nộp thiết bị, với điều kiện sẽ được trả lại khi rời khỏi Đế quốc Mike.
Nếu đồng ý với hợp đồng này, Đế quốc Mike hãy chuyển tổng cộng 30.000 P cho tên đăng ký "Akkii♪".
Sau này, nếu nhân sự CLB Kinema tự ý rời khỏi lãnh thổ Đế quốc Mike, số điểm tương ứng với số điểm người đó đang nắm giữ sẽ được "Akkii♪" hoàn trả lại cho Đế quốc Mike. Ngoài ra, nếu toàn bộ nhân sự CLB Kinema rời khỏi Đế quốc Mike, tổng số điểm hoàn trả sẽ được điều chỉnh là 30.000.
Điều Kido trăn trở là sự tồn vong của CLB Kinema. Vì thế Kaya đã nghĩ đến việc "tạo ra một nơi trốn chạy an toàn".
Nếu toàn bộ thành viên CLB Kinema chạy vào Đế quốc Mike thì sao? Xứ Sở Bình Yên chỉ tuyên chiến với CLB Kinema. Tức là, bên trong Đế quốc Mike, họ hoàn toàn không thể sử dụng năng lực. Kết quả giao tranh ngoài hòa ra không còn khả năng nào khác. Một cách chạy trốn như thể lợi dụng kẽ hở của luật lệ. Nhưng chuyện này thường không xảy ra. Vì chạy vào đội không liên quan thì chính bản thân cũng không dùng được năng lực. Trong trường hợp này, thành viên CLB Kinema có nguy cơ bị Đế quốc Mike tấn công đơn phương.
Do đó, Kaya đã đưa vào hợp đồng điều khoản tạm giữ 30.000 P từ Đế quốc Mike. Tại thời điểm mở đầu vòng lặp, tổng điểm của CLB Kinema là 27.300. Vừa nãy, có 700 P chuyển nhượng từ tù binh, thành 28.000 P. Nếu nhận thêm 30.000 P tạm giữ từ Đế quốc Mike, tổng cộng là 58.000 P. Giả sử Đế quốc Mike phản bội CLB Kinema và giết sạch tất cả, số điểm thu được sẽ bị giảm một nửa còn 29.000, dù chỉ một chút nhưng vẫn không đủ vốn bỏ ra.
Akiho đang đứng cạnh chiếc bảng đen. Trên bảng ghi các con số liên quan đến giao dịch điểm và trích dẫn phát ngôn của Mèo Trắng, Mèo Đen, Koge. Chỉ vào một dòng trong số đó, Akiho hỏi Mèo Đen:
"Đế quốc Mike không ngại đối đầu với Xứ Sở Bình Yên. Không sai chứ ạ?"
Mèo Đen nhăn mặt. "Ờ. Nhà này chẳng ngán thằng nào cả."
Gật đầu, cô chỉ vào dòng khác. "Mặt khác, các vị không thể chấp nhận việc chuyển 30.000 P."
"Đương nhiên. Chiến lực bên này sẽ bị giảm sút vô ích."
Khi điểm giảm, một phần năng lực sẽ không dùng được. Gật đầu, Akiho tiếp tục câu chuyện.
"Vậy thì, chúng ta nhượng bộ nhé. Nếu Đế quốc Mike nhận được lời tuyên chiến từ một đội có tổng điểm trên 100.000, CLB Kinema sẽ hoàn trả số điểm đang giữ càng nhanh càng tốt, như vậy có được không?"
Nghe nói nếu điểm được hoàn trả, các năng lực không dùng được sẽ lập tức phục hồi.
Koge nói: "Tôi có thể coi đó là ý kiến chung của CLB Kinema không?"
"Tất nhiên. Vụ này Kido cũng đã giao toàn quyền cho tôi."
Kido định giao cho Kaya chứ không phải Akiho, nhưng chuyện đó không quan trọng.
Mèo Trắng mở lời: "Ta thấy hợp đồng này đâu có bất lợi cho bọn ta nhỉ?"
Mèo Đen méo xệch miệng trả lời: "Việc nó không có lợi cho chúng ta mới là thứ gây bực mình đấy."
Akiho di chuyển viên phấn trên tay theo lời nói đó.
── Nếu số điểm chuyển nhượng thấp hơn tổng điểm của CLB Kinema thì sao?
Tức là nếu số điểm Đế quốc Mike thu được khi giết sạch CLB Kinema cao hơn số điểm chuyển nhượng.
Cạch, Akiho gõ viên phấn lên bảng đen.
"Nếu là thế này, chị Mèo Đen có chịu đàm phán không?"
Mèo Đen vẫn giữ vẻ khó chịu. "Được thôi. Giảm số điểm bên này phải bỏ ra đi. Đó là điều kiện."
Cô không hỏi "Bao nhiêu?". Nói con số quá lớn sẽ gây khó dễ, mà để họ nhận ra ý đồ thì cũng hỏng bét. Thay vào đó, cô gạch chéo dòng vừa viết.
"Điều đó thì không được. Không còn dư địa đàm phán nào khác sao?"
Thoạt nhìn đây là cuộc tranh luận về điểm số, nhưng bản chất lại khác. Đây là cuộc tranh luận về vị thế của hai đội Đế quốc Mike và CLB Kinema. Mike muốn chiêu dụ thành viên Kinema vào lãnh thổ trong tình thế hoàn toàn có lợi cho mình. Kinema muốn tạo ra tình thế gần với 50-50 nhất có thể. Đường ranh giới đó là 30.000 điểm.
Mèo Đen trừng mắt nhìn Akiho. "Con đường sống duy nhất cho lũ các người là giảm điểm xuống."
"Tôi hiểu rồi."
Akiho đặt viên phấn xuống, phủi bụi phấn trên đầu ngón tay. Vậy là công việc của Akiho đã kết thúc. Cuộc thảo luận của Đế quốc Mike đã chốt lại đúng theo dự tính của Kaya. Tiêu điểm là ý nghĩa của 30.000 điểm muốn tạm giữ từ Đế quốc Mike. Cái bẫy giăng ở đó có hoạt động hay không, giờ phụ thuộc vào CLB Kinema.
"Chúng ta hãy cùng theo dõi chiến cục một lát nhé."
Mỉm cười tươi tắn, Akiho trở về chỗ ngồi.
*
Đâu đó xa xa, tiếng đạn chạm mục tiêu vang lên. Rầm, âm thanh như khoét sâu vào bê tông hay nhựa đường. Lại là âm thanh báo hiệu cuộc tàn sát bắt đầu.
── Không sao. Không sao.
Kaya lặp lại trong lồng ngực.
── Mình an toàn mà, nên không sao đâu.
Lũ muốn chết thì kệ xác chúng nó. Việc gì phải bận tâm từng đứa một. Biết thế quái nào được. Mình sẽ sống sót. Thế là đủ.
Vậy mà ngực cậu đau nhói. Cậu muốn gào lên "Tại sao chứ".
── CLB Kinema sai rồi.
Cả Kido, cả những thành viên nghe theo anh ta. Chỉ cần "Give up" (Bỏ cuộc) là xong chuyện, tại sao cứ phải cược cả mạng sống? Ngu ngốc. Kỳ quặc. Hỏng hóc hết cả rồi, với tư cách là sinh vật sống.
Cứ tự tiện mà giết nhau đi, Kaya lầm bầm.
Trong thâm tâm, cậu nhăn mặt cầu mong đừng ai chết. Nước mắt ứa ra. Từ nơi nào đó xa xăm, những âm thanh dùng để giết người vọng lại.
3
Đã khoảng năm mươi phút trôi qua kể từ khi trận chiến bắt đầu. Nick vẫn đang ở trước cửa hàng tiện lợi.
Water chỉ tung hai trong số bốn đội ra chiến trường, và luân phiên từng đội một sau mỗi ba mươi phút. Tức là đội A, B đánh trước, ba mươi phút sau A rút ra C vào, ba mươi phút sau nữa B rút ra D vào, cứ thế. Mỗi đội sẽ lặp lại quy trình một tiếng chiến đấu và nghỉ ngơi.
Dù vậy, chiến lực trên chiến trường vẫn luôn gấp gần ba lần CLB Kinema. Vừa liên tục bắn uy hiếp, Xứ Sở Bình Yên vừa từ từ dồn CLB Kinema vào góc lãnh thổ. Trong suốt trận chiến đến giờ, vẫn chưa có ai tử vong. Người bị thương thì bên kia một, bên này ba. Nhưng cũng chẳng phải vấn đề lớn. Xứ Sở Bình Yên đã đẩy chiến tuyến lên đến giữa lãnh thổ CLB Kinema.
Dựa trên số lần sử dụng năng lực mà Trinh Sát Viên báo cáo định kỳ, bên kia đã dùng gấp đôi bên này. Chẳng bao lâu nữa Xạ Thủ sẽ hết đạn, và trận chiến sẽ kết thúc tại đó.
Một chiến trường không có sức nóng. Đúng như lời Water nói. Một đêm không hỗn loạn, không sóng gió.
── Rốt cuộc, cũng chẳng làm được cái quái gì cả.
Nick thầm than vãn.
── Thiên tài cái nỗi gì. Chỉ là bị giẫm nát rồi hết phim chứ gì đâu.
Nick nghĩ, nếu mình còn ở CLB Kinema thì sao. Dù vậy, tình thế vẫn sẽ bất lợi áp đảo. Nhưng, sẽ không thế này. Ít nhất cũng phải khiến bọn Xứ Sở Bình Yên gào thét lên được vài tiếng. Sẽ không trở thành một trận chiến kiểu như ngồi ngắm màn hình chờ tải game thế này.
Chết quách đi cho nhanh, gã lầm bầm.
── Anh Kido. Chẳng còn cách nào nữa đâu. Kết thúc nhanh đi.
Để tôi còn đi tắm, ăn cơm, rồi buồn bã một chút. Cho tôi ngủ một giấc ngon lành đi.
"Trông có vẻ bất mãn nhỉ."
Một giọng nói vang lên từ phía sau. Quay lại, Water đang đứng đó.
"Không. Có gì đâu──"
"Không cần để ý đâu." Hưm, Water cười khẽ. "Tôi cũng không thích kiểu chiến đấu này lắm. Nhưng đêm nay là ngoại lệ. Vì có một lý do khiến tôi tuyệt đối không muốn thua."
"Chuyện của Đội 1 à?"
Nhân vật số hai của Xứ Sở Bình Yên sẽ là thủ lĩnh Đội 1. Trong đội đang đồn đại rằng vị trí đó sắp bị thay thế. Một trong những người được nhắm cho vị trí số hai mới là Water. Nếu vậy thì không thể thất bại trong trận chiến này được. Tuy nhiên, suy đoán của Nick có vẻ sai.
"Đội 1?" Water nhíu mày vẻ khó hiểu. Rồi hắn cười. "Mấy cái đó sao cũng được. Nếu muốn thì tôi đi lấy là xong. Tôi không muốn thua là vì trong CLB Kinema có một đối thủ cạnh tranh (rival)."
Hắn đang nói cái quái gì vậy. Đang tranh giành vị trí số hai của Xứ Sở Bình Yên mà lại coi một đội yếu nhược là đối thủ cạnh tranh?
"Kido sao?"
Chẳng còn ai khác. Không, dù là Kido thì cũng không thuyết phục lắm, nhưng anh ta là kẻ nổi trội nhất ở CLB Kinema. Nhưng Water lắc đầu.
"Anh Kido là một Xạ Thủ giỏi. Nhưng, anh ấy nằm trong quy tắc của Kamisaki."
Không hiểu nổi. Tất cả những ai ở đây đều nằm trong quy tắc của Kamisaki cả thôi. Water cười. Một nụ cười không chút toan tính, như một thiếu niên.
"Nhân tiện, Nick này. Sắp đến lượt đội của cậu rồi nhỉ."
"À, vâng."
Nick thuộc Đội 8. Đội 8 là đội cuối cùng được tung vào chiến trường theo vòng luân chuyển. Water nói:
"Cậu có muốn làm theo ý mình không?"
"Thì, nếu làm được."
"Cậu có tự tin là sẽ không chết không?"
"Tất nhiên. Tôi không thua bất cứ ai trong CLB Kinema đâu."
"Vậy thì tốt. Chỉ mình cậu hãy hành động độc lập."
Water ngước nhìn thẳng vào mắt gã. Đôi mắt mới ngây thơ làm sao. Cứ như đây không phải là chiến trường. Như thể một căn cứ bí mật của lũ trẻ con. Sống lưng gã ớn lạnh. Tại sao với đôi mắt như thế mà lại có thể chỉ huy sự sống chết của con người cơ chứ.
Vẫn giữ nguyên ánh mắt đó, Water tiếp tục:
"Thực ra vừa nãy có liên lạc báo về. Đã trấn áp xong rạp chiếu phim. Ở đó có bốn tên tù binh. Chỉ cần thu hồi bọn họ xong, phần còn lại cậu có quậy phá một chút cũng không sao."
Gã không hiểu nổi con người này. Chỉ là một tên chỉ huy tùy hứng? Thứ đó đối với cấp dưới là tệ hại nhất.
── Nhưng, đây là cơ hội.
Để sau này leo cao trong Xứ Sở Bình Yên. Ít nhất là để có cuộc sống ổn định với Murasaki, việc tạo ấn tượng tốt với Water ở đây có ý nghĩa. Hơn nữa...
── Mình hơn hẳn Kido.
Trong lúc huấn luyện gã chưa thua lần nào. Thực chiến gã cũng không nghĩ mình kém cạnh.
"Tôi sẽ đáp lại kỳ vọng của anh."
Cố nặn ra một nụ cười, Nick nói.
*
Tiếng còi bíp vang lên một hồi dài. Trận chiến đã bắt đầu được tròn một giờ. Đã đến lúc luân chuyển đội hình. Thấy Water đang dõi theo bóng lưng của Nick, cô gái Trinh Sát Viên cất tiếng hỏi: "Như vậy có ổn không?"
"Hửm?"
"Để cậu ta hăng hái một mình như thế."
"Chuyện này cũng nằm trong dự tính rồi. Bởi đây là trận chiến mà bên đó không muốn thua."
Khác hẳn với vẻ ban nãy, Water thở hắt ra, gương mặt lạnh băng.
"Hơn nữa, Nick sẽ không chết đâu."
"Quả thực, trong trận chiến này cậu ta là người chơi có điểm số cao thứ hai chỉ sau các thủ lĩnh của từng đơn vị, nhưng mà..."
"Không phải vậy. Chẳng liên quan gì đến chuyện đó cả. Là do đối phương sẽ nương tay."
Water ngước nhìn bầu trời. Ánh trăng lạnh lẽo của đêm hè oi bức phản chiếu trong đôi mắt cậu.
"Anh Kido không thể giết Nick được đâu. Thế nên đây là một ván cược không có cửa thua."
Water thì thầm tựa gió thoảng, rồi bật cười. Đó là một nụ cười phức tạp, vừa có vẻ vui thích, lại vừa thoáng chút bi thương.
"Sao thế ạ?"
"Không có gì. Chỉ là một câu thoại mà bạn tôi có vẻ sẽ nói thôi."
Rầm, từ đằng xa lại vang lên tiếng thứ gì đó đổ vỡ. Water thầm nghĩ, mong sao thứ vừa vỡ nát đó không phải là sinh mạng con người.
*
Nick đút hai tay vào túi, ngẩng cao đầu bước đi. Đêm nay trời oi bức, nhưng không khí ở Kamisaki vẫn trong trẻo và sạch sẽ. Trước kia, khi còn ở CLB Kinema, cậu thường lẻn ra khỏi rạp chiếu phim vào giữa đêm và đi dạo như thế này. Chẳng phải kỷ niệm vui vẻ gì. Chỉ là mỗi ngày đều bất an đến mức không ngủ được. Bây giờ hẳn cũng chẳng khác là bao, nhưng chẳng hiểu sao, cậu không còn đi dạo một mình trên đường đêm nữa.
Thiết bị đầu cuối vẫn rung liên tục nãy giờ. Cực chẳng đã, Nick lôi nó ra khỏi túi. Tin nhắn từ các Trinh Sát Viên của Xứ Sở Bình Yên gửi đến xếp thành một hàng dài dằng dặc.
Đám người CLB Kinema đang lặp đi lặp lại việc di chuyển quãng ngắn và bắn trả. Theo báo cáo, họ đang áp dụng đội hình kiểu "trò chơi kỵ mã hai người". Tức là Cường Hóa Viên sẽ làm ngựa cõng Xạ Thủ hoặc Trinh Sát Viên để di chuyển. Xạ Thủ sẽ bắn về phía sau từ trên lưng ngựa. Họ cứ lặp lại việc bắn đe dọa rồi bỏ chạy để câu giờ bằng mọi giá.
Hiện tại, trên dữ liệu thì CLB Kinema là một đội chín người. Nhưng hai người mới đang ở bên Đế quốc Mike. Vậy thực chất chiến lực chỉ còn bảy người. Cơ cấu như sau: Ba Cường Hóa Viên, ba Xạ Thủ, một Trinh Sát Viên. Tính ra xếp được ba cặp kỵ mã, dư ra một người. Người dư ra đó là Kido.
Kido là một Xạ Thủ, nhưng anh ta cũng sử dụng Cường Hóa khá thành thạo. Đặc biệt là khả năng cơ động rất cao. Tóm lại, phía bên kia đang có ba Xạ Thủ có thể chạy với tốc độ của Cường Hóa Viên. Mặt khác, Trinh Sát Viên... nghe nói Ryama ban nãy đã bị thương. Không biết thương tích ở mức độ nào, nhưng mất đi Trinh Sát Viên duy nhất hẳn là một đòn đau.
Đùng, tiếng đạn va chạm vang lên ở một nơi không xa lắm. Nhìn sang phía bên kia đường, những tia sáng của Xạ Kích đang lấp loé. Có vẻ đang đấu súng.
... Kết thúc chuyện này nhanh thôi.
Nick thao tác trên thiết bị. Cường Hóa vốn chỉ là năng lực cường hóa cơ thể, nhưng có thể dùng điểm số để thiết lập vài chế độ. Trường hợp của Nick có ba chế độ: Thiên về cơ động, thiên về tấn công, và thiên về ngũ quan. Cậu nhấn vào biểu tượng thiên về cơ động.
Khoảnh khắc sử dụng Cường Hóa lúc nào cũng thật dễ chịu. Cảm giác như được giải phóng khỏi trọng lực. Thấm thía được rằng cơ thể con người vốn dĩ tù túng đến nhường nào. Tầm nhìn mở rộng rõ ràng, nhưng ngược lại, thế giới lại cảm giác như thu hẹp lại. Cậu có thể đi bất cứ đâu. Có thể nhảy tới tận mặt trăng. Tất nhiên chỉ là ảo giác, nhưng cảm giác mang lại đúng là như thế.
Nick rút hai con dao găm giắt ở thắt lưng, nắm chặt bằng cả hai tay. Cậu hơi khuỵu đầu gối phải, dùng ức bàn chân đạp mạnh xuống đất. Cảnh vật trôi vùn vụt về phía sau, rõ nét từng 0.1 giây như những bức tranh tĩnh. Mặt đường nhựa xa dần, cậu nhìn xuống cả mái nhà của những căn hộ hai tầng. Chẳng giống tiếp đất, cậu chạm nhẹ vào mái nhà bằng lòng bàn chân rồi lại bật nhảy tiếp. Về phía trước. Quán tính cộng dồn khiến tốc độ gia tăng.
Cơ thể còn chưa kịp bị trọng lực kéo xuống thì đã ở trên mái nhà tiếp theo. Không khí đêm đang ngái ngủ bỗng hóa thành gió bởi chuyển động của Nick. Nhảy thêm hai, ba lần nữa, cậu đã thấy được khung cảnh mình cần tìm.
Hai đội đang giao chiến. Quân số là bảy đấu với hai lăm. Tuy nhiên, bên nhanh hơn là CLB Kinema. Những kẻ có thể đuổi kịp tốc độ của Cường Hóa Viên chỉ có thể là Cường Hóa Viên có trình độ tương đương hoặc hơn. Tất nhiên trong Xứ Sở Bình Yên không thiếu người có thể đối đầu với CLB Kinema. Nhưng Water không cho phép một bộ phận nào đó tách ra đi trước. Vậy thì chỉ còn cách nương theo những người chậm hơn. Rất khó để bắt kịp CLB Kinema.
Tuy nhiên, năng lực có số lần sử dụng, và cơ thể con người cũng có giới hạn. Cuối cùng thì Xứ Sở Bình Yên với chiến thuật luân phiên sẽ áp đảo. Cách chiến đấu của CLB Kinema chỉ càng kéo dài thời gian đau khổ mà thôi.
... Để tao kết thúc nó cho.
CLB Kinema. Và cả sự vùng vẫy vô vọng của Kido nữa.
Đám người đó đang dần tách xa khỏi Xứ Sở Bình Yên. Nick lao về phía đó. Đạp lên mái nhà, đạp lên tường, đạp lên cột điện gãy để tiếp cận.
Ngay trước mắt cậu là vẻ mặt kinh ngạc của Fujinaga.
... Chào. Lại gặp nhau rồi.
Cảm giác như toàn thân đã hóa thành một lưỡi dao sắc lẹm. Chẳng cần vung vũ khí trên tay, chỉ cần căn chỉnh góc độ lao tới. Mũi dao áp sát cổ Fujinaga chỉ còn vài centimet, nhưng ngay tức khắc, Nick rụt tay lại.
Một vạch trắng chạy cắt ngang trước mặt. Xạ Kích. Kido. Quả nhiên là phản ứng kịp sao.
"Chạy đi!" Kido hét lên. Đồng thời bắn tiếp Xạ Kích. Nick đạp đất, lùi lại giữ khoảng cách.
"Đúng như dự tính. Cuối cùng cũng câu được một con cá." Kido nói rồi cười.
... Bên này mới là người đi đúng dự tính đấy.
Nick bực bội tặc lưỡi. Nếu lao vào một mình thì bọn chúng sẽ không bỏ chạy. Nếu không làm thế thì chẳng đời nào bào mòn được chiến lực của chúng.
"Cẩn thận đấy." Fujinaga hét lên. Người đóng vai ngựa cõng cô ta chạy vụt đi. Cái lưng đó, là Oohara sao?
Hai cặp còn lại cũng giãn khoảng cách tương tự. Ryama đang chảy máu ở vai dường như vừa nhìn về phía này và cười. Có cái quái gì vui chứ? Cậu lại thấy bực mình. Chỉ có Kido là dừng bước, nhìn chằm chằm về phía này.
Nick cau mày. "Anh định chơi một chọi một với tôi đấy à?"
"Thật lòng thì tôi không muốn đánh đâu. Có thể nhường cho tôi 2000P được không?"
"Rồi thì được cái gì chứ."
"Hình như làm vậy thì bên tôi sẽ được cứu."
"Thật luôn hả?"
"Không đời nào." Chỉ là 2000P cỏn con. Không, dù là bao nhiêu điểm đi nữa, ở thời điểm này sau khi vòng lặp bắt đầu thì không thể cường hóa năng lực được nữa. Nó chỉ là những con số vô tri.
Nick cười gượng gạo. "Tầm hơn 4000P thì tôi xoay sở được đấy."
"Thật à? Thế thì cứu cánh quá."
"Ừ. Điểm của tôi hơn 8000P rồi. Giết tôi thì sẽ được một nửa."
Kido lắc đầu. "Cậu là đồng đội quan trọng mà."
Nick tặc lưỡi. "Mấy cái kiểu đó, bỏ giùm đi. Buồn nôn lắm."
Không, không phải. Mình mới là người phải bỏ cái thái độ đó đi. Cậu vươn vai nhẹ nhàng, rồi nói: "Tôi muốn giết anh lắm rồi. Từ ngày xưa ấy, chính anh đấy."
Cậu vung nhẹ tay phải. Con dao găm trên tay bay thẳng về phía Kido. Gần như cùng lúc, một tia Xạ Kích bắn ra từ tay Kido. Dao và ánh sáng va vào nhau, tạo nên âm thanh keng lảnh lót.
Nick đã đạp đất lao đi từ trước. Cậu chuyển con dao từ tay trái sang tay phải. Kido đang quay lưng bỏ chạy. Nhanh thật. Nhưng không bằng cậu được. Bắt kịp là chuyện dễ dàng.
Thiên tài. Hoặc là, Juggler (Kẻ tung hứng).
Kido là một Xạ Thủ độc nhất vô nhị. Bản chất của anh ta gần với Cường Hóa Viên hơn. Anh ta giỏi chiến đấu ở cự ly trung bình hoặc cận chiến trong khi di chuyển với tốc độ cao. Tuy nhiên, ghét sự đơn điệu thường thấy trong các đòn tấn công của Cường Hóa Viên, anh ta bắn ra đủ loại đạn đặc biệt của Xạ Kích.
Biểu tượng cho điều đó là ba khẩu súng lục liên tục thay đổi vị trí trong tay anh ta. Những khẩu súng có nòng chỉ dài khoảng mười centimet trông như đồ chơi. Đó là những khẩu súng đặc biệt có được bằng điểm số, dùng để bắn các loại đạn đã đăng ký. Một vật phẩm giúp loại bỏ độ trễ nhất định phải có khi chuyển đổi loại đạn trên thiết bị.
... Trước tiên, phải biết trong mấy khẩu súng đó có gì.
Khẩu bên tay phải đã thấy rồi. Ban nãy là Đạn Thường đã đánh bật con dao. Còn lại là khẩu ở tay trái và khẩu giắt ở thắt lưng.
Kido bỏ chạy, Nick đuổi theo sau. Anh ta không hề ngoảnh lại, chỉ chĩa khẩu súng bên tay trái về phía này và bóp cò.
... Đạn Phản Xạ.
Loại đạn khi va vào vật thể không phải người chơi sẽ nảy lại như ánh sáng phản chiếu qua gương. Xạ Kích có độ trễ từ khi kích hoạt đến khi bắn, nhưng bản thân tia sáng lại có tốc độ ánh sáng đúng như tên gọi nên rất phiền phức. Nick nhảy sang trái theo phản xạ. Tàn ảnh của tia sáng đập vào tấm biển hiệu phía sau rồi nảy lại vừa xẹt qua phía đối diện. Nếu chọn phương án nhảy sang phải trong hai lựa chọn đó thì có lẽ đã trúng đạn rồi.
... Cái đó, nguy hiểm thật.
Kido sử dụng Đạn Phản Xạ rất giỏi. Nhưng nếu bắn trượt thì lợi thế thuộc về bên này. Khẩu tay trái là Đạn Phản Xạ... Khoan, Kido thực sự xáo trộn những khẩu súng trong tay vù vù như một nghệ sĩ tung hứng. Nhưng Cường Hóa cũng tăng cường cả thị lực động. Tay phải là Đạn Phản Xạ. Tay trái là một loại chưa rõ, còn Đạn Thường thì giắt vào thắt lưng.
Kido dừng lại, quay về phía này. Gương mặt nghiêng của anh ta được ánh đèn chiếu rọi. Nhìn kỹ thì nơi anh ta đang đứng là trước rạp chiếu phim. Ánh sáng lọt qua cửa kính yếu ớt đến mức khiến người ta muốn khóc. Đó là đèn bàn sao? Các người vẫn sống cuộc sống đến bóng đèn điện cũng không có à?
Nick lao về phía Kido. Kido dựa lưng vào tường rạp chiếu phim, bắn khẩu súng bên tay trái. Điểm rơi của đạn là ở giữa hai người. Hơi lệch về phía Nick.
... Đạn Nổ.
Loại đạn gây nổ tại điểm tiếp xúc. Chết tiệt, vị trí đẹp quá. Rất khó để vượt qua. Né tránh sao? Trái hay phải? Hẳn là hướng nào anh ta cũng đã dự tính rồi.
Nick dậm mạnh chân xuống đất, bật nhảy. Nhìn xuống mặt đất đang xa dần, cậu thấy ánh sáng phản chiếu hình thoi bao quanh điểm phát nổ. Chắc là anh ta bắn Đạn Phản Xạ vào đống gạch vụn nào đó. Quả nhiên né sang trái hay phải đều sai lầm. Tiếng Đạn Nổ bung ra vọng tới chậm chạp nghe sao mà ngớ ngẩn.
... Không ngờ lại đánh theo bài bản thế này.
Chuyển động của Kido cái nào cũng đầy kỹ thuật, nhưng bản thân cách chiến đấu lại là tiêu chuẩn của Cường Hóa Viên đấu với Xạ Thủ. Nó thường được ví von là cuộc công phòng trên đường chạy. Nếu không trúng đạn và thu hẹp được khoảng cách với Xạ Thủ thì Cường Hóa Viên thắng. Rất khó để Xạ Thủ bắn trúng Cường Hóa Viên có độ cơ động vượt trội. Vì vậy, Xạ Thủ sẽ vạch ra những đường ranh giới trên chiến trường. Dùng Xạ Kích để giới hạn đường chạy của Cường Hóa Viên, dụ họ vào vị trí tất sát.
Theo lý thuyết đó, bị ép nhảy lên không trung là tồi tệ nhất. Không thể di chuyển. Cũng chẳng còn đường nào để né đòn tiếp theo. Mảnh nhựa đường bị Đạn Nổ hất tung sượt qua má Nick, rát buốt. Kido đang chĩa khẩu súng bên tay phải – Đạn Phản Xạ – về phía này.
... Cách chiến đấu của Nick rất đẹp và hiệu quả.
Hình như Kido đã từng nói thế.
... Nhưng mà, đúng thế. Hơi dễ đoán.
Đừng có đùa, Nick gào lên trong lòng. Đó là lời của tao mới đúng. Cái kiểu này, nếu đã biết cách chiến đấu của Kido thì chẳng khác nào đi theo sách giáo khoa.
Tay trái Nick đang nắm chặt thiết bị. Cậu dùng đầu ngón tay gõ vào màn hình đã cài đặt sẵn. Trước mắt cậu lóe lên ánh sáng xanh trắng.
... Khiên.
Vốn là Năng Lực Gốc của Azuchi. Năng Lực Gốc chỉ có thể tồn tại duy nhất một cái ở Kamisaki. Nhưng Azuchi đã chết. Trong vòng lặp này, Nick không chút do dự đoạt lấy cái Khiên vừa bị bỏ trống. Tất nhiên cậu không thể dùng quá nhiều điểm. Chỉ mua với giá rẻ mạt. Số lần sử dụng chỉ có một, độ bền cũng cực thấp. Đừng nói so với của Azuchi, ngay cả Xạ Thủ tân binh cũng có thể bắn thủng.
... Nhưng mà, đếch quan trọng.
Thời điểm Kido cất Đạn Thường vào hông, thắng bại đã định. Bây giờ, trên hai tay anh ta là Đạn Phản Xạ và Đạn Nổ. Không đời nào lại bắn Đạn Nổ ở cự ly gần. Sẽ cuốn cả bản thân vào vụ nổ. Vậy thì, Kido chỉ có thể dùng Đạn Phản Xạ. Đạn Phản Xạ là loại đạn đặc biệt. Nó không gây thương tích cho bất cứ thứ gì ngoài người chơi và sẽ nảy lại khi va chạm.
Khiên không phải là người chơi.
Tia sáng của Kido va vào bề mặt cong của tấm khiên rồi bị hút vào bầu trời đêm. Nhận ra điểm va chạm đó, Nick cau mày.
... Tên này.
Hắn cố tình bắn trượt. Vì nếu bắn thẳng thì bản thân sẽ bị sát thương do phản xạ ư? Không phải. Phán đoán kiểu đó, tốc độ phản xạ của con người không thể làm được. Ngay cả Nick với điểm số Cường Hóa vượt trội cũng không làm được.
Vốn dĩ, anh ta đã không định giết mình.
... Đừng có đùa.
Vậy thì cái Khiên này chẳng phải vô nghĩa sao. Ở cự ly này. Đối mặt với một Cường Hóa Viên đang lao tới. Nếu Xạ Thủ bắn trượt... thì chỉ có chết thôi.
Cơ thể Nick lao vào Kido đúng như hình dung khi đạp đất. Tấm Khiên thật vướng víu. Cậu vòng tay trái cầm thiết bị ra sau lưng. Tấm Khiên được triển khai lấy thiết bị làm tâm. Kido đã đánh rơi khẩu súng bên tay trái xuống đất ngay tại chỗ. Đổi súng ư? Không thể nào kịp được. Độ trễ từ khi khởi động đến khi bắn Xạ Kích là khoảng 0.5 giây. Quá chí mạng.
... Đừng có dễ dàng tìm đến cái chết như thế chứ.
Chẳng phải anh bảo sẽ bảo vệ CLB Kinema sao.
Nếu là tao. Nếu là tao. Nếu là tao. – Cậu lặp lại những từ đó trong lồng ngực. Nick đã từng muốn trở thành anh hùng. Một anh hùng lao đến trong lúc nguy cấp và cứu đồng đội một cách hiên ngang. Cậu đã định trở thành người như thế. Cả khi còn ở CLB Kinema. Cả khi lập ra Tricolor. Cậu đã định khi tình thế nguy cấp sẽ lao tới và nói rằng:
... Quả nhiên không có tôi là không được nhỉ.
Cậu đã yêu CLB Kinema. Cả Gọng Kính Bạc, cả Kido. Cậu đã nghĩ rằng người bảo vệ đội đó chính là mình.
... Nhưng, không thể nữa rồi.
Tricolor bị Xứ Sở Bình Yên nuốt chửng mà chẳng thể làm gì được. Đó là hiện thực. Nếu chỉ có một mình, Nick có lẽ đã liều mạng vì những chấp niệm vớ vẩn giống như Kido. Nhưng bên cạnh cậu còn có Murasaki. Cậu không thể kéo cả cô ấy vào. Chỉ còn cách tuân theo Xứ Sở Bình Yên và củng cố chỗ đứng ở đó.
... Tao khác với anh.
Thực tế hơn nhiều. Nếu cần, tao có thể trở thành kẻ ác.
Mũi dao đâm ra từ tay phải, ngay trước ngực Kido. Vang lên một tiếng keng chói tai.
Cậu không thể hiểu ngay chuyện gì vừa xảy ra trước mắt. Kido đã thả khẩu súng tay trái và chộp lấy thiết bị đầu cuối. Thiết bị đầu cuối. Thứ tuyệt đối không thể bị phá hủy. Quả thực về lý thuyết, nó chặn được cả dao của Cường Hóa Viên. Nhưng, ở đây, chuyện như thế...
Có lẽ lực nắm không đủ để cản đòn tấn công của Cường Hóa Viên. Thiết bị văng mạnh khỏi tay Kido bay lên cao. Khẩu súng lục sẽ không thể sử dụng được nếu rời xa thiết bị một khoảng cách nhất định – chắc là ba mét.
Dù thế nào thì tình thế cũng đang có lợi. Lợi thế áp đảo. Cơ thể Nick trôi về phía bên phải Kido. Cậu cố gượng chân trụ lại, định hướng lưỡi dao về phía Kido. Trong khoảnh khắc, cậu chạm mắt với Kido. Anh ta đang cười.
... Tại sao?
Kido chĩa bàn tay trống trơn về phía này. Không cầm súng. Thiết bị cũng đang lơ lửng trên không. Một bàn tay không có gì cả. Thế mà, bàn tay ấy lại phát sáng.
... Hiệu ứng khai hỏa.
Vậy thì 0.5 giây nữa Xạ Kích sẽ tới. Cuộc sống ở Kamisaki đã khắc sâu điều đó vào bản năng cậu. Nick ngã người ra đất để tránh đường đạn. Một tia sáng trắng lóa chạy qua ngay trên mặt cậu. Chói quá. Trông đẹp đẽ đến lạ lùng.
Cảm giác như vừa bị lừa đảo vậy. Chẳng hiểu cái quái gì đang diễn ra nữa.
Khi nhận ra, Nick đang nằm trên mặt đường nhựa nứt toác, trước mắt là nòng súng lục. Thiết bị đang lơ lửng trên không rơi xuống, nằm gọn trong bàn tay trái đang để không của Kido. Không phải bị đánh văng, mà là anh ta cố tình buông tay để triệt tiêu lực va chạm.
"Đoàng."
Kido nói với vẻ trêu chọc. Bàn tay anh ta lại phát sáng. Không thể né được. Chết chắc rồi, cậu nghĩ thầm.
Nhưng ánh sáng của Xạ Kích chỉ chiếu sáng bụng Nick trong nháy mắt, rồi chỉ còn lưu lại tàn ảnh trên võng mạc.
"Cái này chỉ là đèn pin thôi. Tiện phết đấy chứ." Nói rồi Kido vẫn cứ cười.
Nick nhăn mặt kìm nén những giọt nước mắt chực trào ra.
"Không phải tôi."
"Hửm?"
"Không phải tôi dễ đoán. Mà là anh không thể đoán được thôi."
Rốt cuộc thì vẫn thua sao. Cái gì thế này. Tại sao kẻ có gan giết người lại thua kẻ không dám giết người chứ. Vẫn nằm dài trên mặt đường nhựa, Nick mở miệng:
"Đằng nào thì anh cũng không bắn được đạn thật đúng không?"
Kido gật đầu đơn giản. "Ừ. Không bắn được."
Thấy chưa. Vô nghĩa cả thôi.
"Người của Xứ Sở Bình Yên sẽ đến ngay thôi. Rốt cuộc thì vẫn là anh thua."
Đánh bại một mình Nick cũng chẳng giải quyết được gì. Thậm chí anh ta còn không thể kết liễu Nick. Khi Đế quốc Mike không tham chiến, thất bại của CLB Kinema đã được định đoạt.
Kido nhún vai.
"Thế nên tôi mới đang rắc rối đây. Chỉ cần 2000P thôi. Cậu nhường cho tôi được không?"
"Rồi thì được cái gì chứ?"
"Nghe nói Đế quốc Mike sẽ giúp bọn tôi."
Không thể nào, chuyện hoang đường đó. Nick thở hắt ra. "Giờ này thì Đế quốc Mike không thể hành động nữa đâu."
"Tôi biết."
Kido quay lưng về phía ánh trăng, thở dài. Đó giống như sự ngán ngẩm hơn là tiếng thở dài não nề.
"Cậu lính mới nhà tôi tháo vát lắm. Cậu ta đang đàm phán để Đế quốc Mike che chở bọn tôi. Nhưng để chốt được chuyện đó, hình như cần thêm một chút điểm nữa."
Tôi cũng muốn giới thiệu họ với cậu. Kido nói thêm.
*
Trường hợp Đế quốc Mike vẫn không động tĩnh và xảy ra giao tranh với Xứ Sở Bình Yên.
Hãy tìm cách nâng tổng số điểm của CLB Kinema lên trên 30.000.
Phần còn lại Akiho sẽ lo liệu.
4
... Chà, mọi người đã cố gắng lắm rồi nhỉ.
Akiho mỉm cười trong lòng. Điểm của Kido tăng lên, tổng điểm của CLB Kinema đã vượt quá 30.000. Koge báo cáo việc đó, Mèo Trắng cười, còn Mèo Đen thì cau mày.
"Cô nghĩ sao về tình hình này?" Mèo Đen quay sang hỏi Akiho.
Akiho nghiêng đầu. "Chẳng sao cả. Mọi thứ đúng như trong thư."
Mèo Đen thở dài. "Tức là kẻ lập ra kế hoạch này là một tên ngốc."
Tiêu điểm của cuộc họp là việc chuyển nhượng tạm thời 30.000P. Đó là sinh mệnh của CLB Kinema. Là thứ đảm bảo an toàn bên trong Đế quốc Mike. Bởi vì dù có giết sạch thành viên CLB Kinema, số điểm quay về Đế quốc Mike vẫn sẽ thấp hơn 30.000.
Về phía CLB Kinema, đây là điểm duy nhất họ tuyệt đối không thể nhượng bộ, và Mèo Đen muốn phá vỡ điểm đó. Nếu ký kết hợp đồng trong tình trạng "tệ nhất thì giết sạch cũng có lời", Đế quốc Mike sẽ nắm quyền chủ động đơn phương sau đó. Cả hai bên đều không thể nhượng bộ lằn ranh đó, nên cuộc họp dậm chân tại chỗ.
Lẽ ra là vậy. Nhưng, vừa rồi, một sự cố đã xảy ra. Trong trận chiến với Xứ Sở Bình Yên, tổng điểm của CLB Kinema đã vượt quá 30.000. Vậy là "chuyển nhượng 30.000 điểm" không còn là thứ bảo vệ CLB Kinema nữa. Nếu giết sạch thành viên CLB Kinema trong lãnh thổ, Đế quốc Mike có thể thu về số điểm nhiều hơn số đã gửi.
Điều kiện không thay đổi, nhưng tình hình đã nghiêng về phía Đế quốc Mike.
Akiho cười khổ.
"Đúng là hợp đồng đã trở nên bất lợi áp đảo cho bên tôi, nhưng nếu cứ tiếp tục giao tranh với Xứ Sở Bình Yên thì thất bại là cái chắc. Tôi nghĩ giờ bên tôi không còn ở vị thế có thể yêu cầu sửa đổi nội dung hợp đồng nữa."
Mèo Đen cau mày. "Hiểu chuyện đấy chứ."
Bên cạnh, Mèo Trắng tỏ vẻ thích thú. "Nhìn kẻ khôn lỏi vấp ngã vì sai lầm nhỏ nhặt thật là sảng khoái."
Kẻ khôn lỏi, chắc là đang nói đến Kaya. Nhưng nếu vậy thì lời của cô ta hoàn toàn trật lất. Kaya Ayumu còn khôn lỏi hơn nhiều.
... Chuẩn bị đến mức này rồi, Akiho chắc chắn sẽ chốt được chuyện thôi. Kaya đã nói vậy.
... Sao mà biết được chứ. Tớ chẳng biết gì về đối phương cả. Akiho đã trả lời như thế.
Nhưng gặp mặt rồi mới biết. Mèo Đen không phải là kiểu người có thể nhìn nhận sự việc một cách khách quan đến thế. Sự sợ hãi... sự nghi ngờ đối với những điều ngoài dự tính còn thiếu sót.
"Vậy, được rồi chứ?" Mèo Trắng xác nhận với Mèo Đen.
Cô ta gật đầu. "Chà, chắc không có vấn đề gì đâu. Thế này thì bọn chúng chẳng khác nào tự mình dâng lãnh thổ đến đây miễn phí."
"Được. Vậy ký hợp đồng nào." Mèo Trắng cầm lấy thiết bị. "30.000P là ta cho các ngươi vay. Nào, đưa thiết bị ra đây."
Akiho với vẻ mặt nghiêm trọng đáp: "Tôi hiểu rồi."
Nhưng Đế quốc Mike đã hiểu lầm từ căn bản. Trên hợp đồng, CLB Kinema chỉ có quyền chạy trốn vào Đế quốc Mike. Đó không phải là nghĩa vụ. Và nếu không thể "giết sạch", thì Đế quốc Mike vẫn sẽ lỗ về mặt điểm số.
Trường hợp chạy trốn trót lọt vào Đế quốc Mike.
Hãy nhanh chóng chuyển số điểm kiếm được từ trận chiến với Azuchi và Xứ Sở Bình Yên cho Kaya Ayumu. Liên quan đến mạng sống của mọi người, nên nhất định phải làm đấy.
Ngay từ đầu, điều bên này muốn giấu chỉ có một điểm duy nhất. Những thứ còn lại chỉ là tạp âm để che đậy điểm đó.
Kaya Ayumu không định chạy trốn vào Đế quốc Mike. Chỉ bấy nhiêu thôi, bài toán đơn giản đã thay đổi đáp án.
*
Thiết bị reo lên. Là Ryama.
── Đã xác nhận điểm chuyển từ Đế quốc Mike. Hợp đồng thành lập.
"Được rồi. Tôi té đây." Kido vẫy tay.
Vẫn nằm dài trên mặt đường nhựa, Nick đáp lại: "Đừng có chết đấy nhé."
"Tất nhiên. Cho đến khi cậu quay về."
"Thế thì tôi sẽ không bao giờ quay về đâu."
Kido cứ thế bước đi. Nhưng chỉ được vài bước thì dừng lại. Có tiếng bước chân.
... Nếu là đối thủ bình thường, mình có thể chạy thoát.
Đế quốc Mike ở ngay kia rồi. Kido cầm khẩu súng lục, xoay người lại. Rồi anh thở hắt ra.
"Murasaki."
Cô ấy đang đứng đó một mình.
"Vất vả rồi." Cô mỉm cười.
Kido cũng cười. "Bị nhìn thấy cảnh nói chuyện thân thiết thế này thì có tệ không nhỉ?"
"Không sao đâu. Cũng chỉ có Nick ở đây thôi mà."
"À, ừ nhỉ."
Murasaki bước lại gần.
"Lời hứa đó, em chưa quên đâu."
"Anh cũng vậy."
Mười vòng lặp. Trong khoảng thời gian đó, Murasaki sẽ thuyết phục Nick và đưa cậu ấy trở về. Vì thế cho đến lúc đó, Kido nhất định phải bảo vệ CLB Kinema. Thời hạn còn hai vòng lặp nữa.
Murasaki dừng lại ngay trước mặt Kido. Cô đặt bàn tay phải lên má Kido.
"Nhưng mà, tiếc thật đấy."
Bàn tay phải đó trượt xuống, siết chặt lấy cổ Kido.
Murasaki là một Cường Hóa Viên. Trận chiến giữa Cường Hóa Viên và Xạ Thủ được quyết định bởi khoảng cách. Làm sao để thu hẹp khoảng cách triệt để, đó là cuộc chiến của Cường Hóa Viên.
"Có lẽ lời hứa, anh không giữ được rồi."
Là do hơi ấm bàn tay cô ấy, hay là do một trong những đặc tính của cái chết nhỉ? Ngay trước khi mất đi ý thức, thứ Kido cảm nhận được là một cảm giác dễ chịu kỳ lạ.
*
Water ngồi vắt chân trên nắp capo chiếc xe hơi hạng nhẹ, nghe báo cáo. Các thành viên CLB Kinema đang chạy trốn vào Đế quốc Mike. Nếu để họ chạy vào nơi như thế, trận chiến này chỉ có thể hòa.
... Thế cũng chẳng sao. Cậu đã nghĩ vậy.
... Nhưng quả nhiên, mọi thứ đều đúng như dự tính của hắn ta thì cũng tức thật. Cậu cũng nghĩ thế.
Vậy nên, cậu quyết định sẽ đoạt lấy thủ lĩnh bên kia một cách an toàn nhất có thể. Giao tranh ở Kamisaki là cuộc đua xem "ai hạ gục thủ lĩnh địch trước". Nếu họ để lại thủ lĩnh thì không có các thành viên khác lại càng rảnh tay. Điểm thu được sẽ giảm, nhưng chuyện đó giờ sao cũng được.
Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ đúng như dự đoán, khiến cậu cảm thấy có chút buồn. Bị Nick dụ, Kido đã bị cô lập một cách hoàn hảo. Và dễ dàng bị Murasaki bắt giữ. Hẳn anh ta là một người rất nặng tình. Dùng tình cảm đó làm mồi nhử không phải là cách làm cậu thích.
Cả hai đội đều không có người chết. Và đã bắt được thủ lĩnh đội địch. Mục đích đã hoàn toàn đạt được, nhưng vì không thể làm theo ý thích nên vẫn thấy bất mãn. Cậu muốn than vãn với ai đó.
"Tính sao đây ạ?" Mono hỏi. Cô ấy đã ở lại rạp chiếu phim của CLB Kinema. Cậu đã bảo cô ấy bắt giữ xong thì đến đây ngay. Cô ấy là một trong những người bạn của cậu.
Cậu hỏi Mono. "Cậu ta vẫn còn giữ món quà chứ?"
Cái ốp điện thoại có chức năng liên lạc đó.
"Vâng. Có vẻ cậu ta có tính đa nghi, nhưng lạ là..."
"Hắn ta ấy mà, nhạy cảm lắm." Nên hắn sẽ phản ứng với cả những mùi hương gần như không tồn tại. "Đối đầu với CLB Kinema mà lại dùng cách nhắm bắn riêng mình cậu ta, thì chẳng khác nào đang tự giới thiệu bản thân cả."
Water nói vào thiết bị của mình.
"Chào. Lâu rồi không gặp. Thủ lĩnh bên đó tôi giữ rồi nhé. Lần này coi như cậu thua được chưa?"
Chẳng mấy chốc, có tiếng trả lời.
"Ở đâu ra? Mọi chuyện đều đúng như dự tính mà."
Kaya Ayumu.
... A. Đúng là Kaya rồi.
Water hỏi: "Tôi muốn gặp cậu. Cậu ra mặt được không?"
"Tớ cũng định thế đây. Gặp nhau ở rạp chiếu phim nhé. Cho người lui hết đi."
"Bên này chơi đuổi bắt cũng được mà. Cậu đâu có vào Đế quốc Mike được đúng không?"
Chỉ cần nhìn sự di chuyển của điểm số là biết. Kaya không định chạy trốn vào Đế quốc Mike. Chỉ gửi thiết bị vào Đế quốc Mike, còn bản thân cậu ta thì đi đến nơi khác. Thiết bị chỉ có thể được thao tác bởi chính chủ, nên sẽ sinh ra một khoản điểm số tuyệt đối không thể di chuyển. Đó là sinh mệnh của CLB Kinema.
... Cậu ta sẽ trả lời sao đây?
Cậu tưởng tượng ra vài tình huống. Nhưng giọng của Kaya lại vang lên một câu chẳng nằm trong số đó.
"Tớ đang giữ cái điều khiển đầu đĩa DVD đây. Muốn tớ đưa nó thì làm theo lời tớ đi."
Cậu buột miệng cười. Đây chính là Kaya.
Thật tuyệt vời làm sao. Từ giờ chắc chắn mỗi ngày đều sẽ rất vui. Đó chính là ý nghĩa của việc được sống.
*
"Đúng như ý muốn chứ?" Con Mèo cất tiếng hỏi Con Ếch.
"Ta làm gì có ý muốn nào. Ngươi biết mà?" Con Ếch trả lời Con Mèo.
Con Ếch tất nhiên không phải là ếch, và Con Mèo đương nhiên cũng chẳng phải là mèo. Hiện tại chúng thậm chí còn không có cơ thể con rối, chỉ đơn thuần là đang quan sát Kamisaki.
Con Mèo phủ nhận: "Theo nhận thức của bên này, ngài có cả mục đích và ý chí."
"Giống như Kaya Ayumu có ý chí vậy. Giống như tất cả những người khác ở Kamisaki đều có ý chí vậy."
"Vâng."
"Nhưng ta không phải là 'Người Ấy'."
Kẻ đã tạo ra Kamisaki. Kẻ đã tạo ra nhiều thứ hơn nữa – ví dụ như Aporia. Người Ấy.
"Dù không giống hệt, nhưng cũng cùng một bản chất."
"Sao nhỉ. Chắc hẳn không thể nào hoàn toàn giống hệt được."
Mà, sao cũng được. Con Ếch không trăn trở về chính mình. Vì đó là chuyện vô nghĩa. Dù Con Ếch là ai đi nữa, thì việc phải làm cũng vẫn thế.
Con Mèo lại hỏi: "Kaya Ayumu có thể trở thành Idola số 0 không?"
"Không biết nữa. Nếu ta biết được chuyện đó thì Kamisaki đã chẳng được sinh ra rồi. Tuy nhiên khả năng là có."
"Vì cậu ta đã chọn năng lực đó."
"Không chỉ thế. Còn có tiền lệ nữa."
Water. Đứa trẻ còn được gọi là Toma ấy, hiện vẫn đang ở Kamisaki. Đó là một thành tựu. Dù cậu thiếu niên Kaya Ayumu kia không hề hay biết, thì đó cũng là một trong những kết quả mang ý nghĩa xác thực mà chính cậu ta đã đạt được.
Con Ếch không cười. Đó cũng là chuyện vô nghĩa. Nhưng nó nói với Con Mèo bằng tâm trạng như đang cười.
"Thú vị thật đấy. Cái gọi là thế giới ấy."
"Thế giới nào ạ?"
"Đâu cũng thế cả thôi. Là cái thế giới duy nhất này đấy."
"Có gì thú vị chứ?"
"Nếu Kaya có thể kết thúc Kamisaki một cách êm đẹp, thì thứ chúng ta đang tìm kiếm không phải là cậu ta. Idola số 0 – thứ đáng gọi là nguồn lây nhiễm ấy – hóa ra lại là một bộ anime."
Cuộc phiêu lưu của Water & Biscuit.
Về mặt đại chúng, nó chỉ là một tác phẩm hư cấu không được đánh giá cao. Chẳng lẽ thứ như vậy lại thay đổi được thế giới? Nếu thế thật, thì chao ôi...
Những từ ngữ tự hiện lên trong đầu khiến nó bất ngờ.
... A. Quả nhiên ta có thứ gọi là ý chí thật.
Đúng như Con Mèo đã nói. Nếu chỉ một tác phẩm hư cấu cũng có thể thay đổi thế giới này, thì thật thống khoái làm sao. Bởi lẽ chính bản thân Con Ếch, nói cho cùng, cũng chỉ là một dạng hư cấu mà thôi. Là thứ giống như vật nhân tạo được sinh ra để mô phỏng "Người Ấy".
Con Cú lên tiếng vẻ chán chường: "Dù sao thì, sang tháng Tám cuối cùng cũng có vẻ thu được dữ liệu có ý nghĩa rồi."
Sao nhỉ. Nó không nghĩ bảy tháng qua là vô ích. Nếu cái thế giới pha trộn đầy hư cấu này hoàn thành được mục đích của nó, thì đó cũng là chuyện đáng mừng đối với Con Ếch.
