Sau khi cứu cô gái xinh đẹp là mục tiêu của Hotboy có mặt tối đáng sợ, hình như tôi đang phá huỷ Harem của anh ta và kết thân với toàn bộ mỹ nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 133

Chính truyện (chương 11 đến 85) - Chương 15: Tôi cảm thấy Shizuku hơi nguy hiểm

“Hả……?”

Tâm trạng của Ichinose thay đổi cái một.

Sát khí ngay lập tức bùng nổ không gì ngăn cản.

Một cơn rùng mình chạy dọc sống lưng tôi.

“Cảm ơn vì ngày hôm qua? Eh? Vì điều gì? Cảm ơn vì cái gì? Cậu có thể nói rõ hơn, từng - chữ - một - được - không?”

“U-Umm…”

Đúng như dự đoán, một áp lực khổng lồ đè xuống Hananoi.

“Nói nhanh lên. Hay sao? Hay hai người đã làm chuyện mà không thể nói cho tôi biết? Chuyện đó xảy ra khi tôi rời đi vì cảm thấy không khoẻ đúng chứ? Tôi không nghĩ còn lý do nào khác. Vì tôi luôn ở với Kujo-kun suốt cho đến khi đó. Đúng không?”

“!!!!”

Ichinose thực sự nói nhiều hơn bình thường.

“Ichinose, cậu biết đấy, hôm qua-“

“-Cậu im ngay cho tớ, Kujo-kun”

“…V-Vâng”

Không còn cách nào khác, phải theo lệnh thôi.

Tôi không thể kiểm soát được Ichinose nữa.

“Cậu đã làm gì Kujo-kun? Cậu cảm ơn vì điều gì? Trả lời tôi được không?”

“Cậu biết đó, …, Kujo-kun đã bảo vệ tớ. Tớ được cứu là nhờ cậu ấy, hay nói cách khác…?”

Tôi đoán Hananoi không thể nói trước mặt người khác về việc Chiba và đám bạn của cô ta đã làm đủ trò với cô ấy.

Đó là cách đối nhân xử thế của Hananoi dù cho cô ấy đã trải qua biết bao nhiêu chuyện.

“……”

Ichinose nhìn Hananoi với cặp mắt đầy vẻ nghi hoặc.

Một lúc sau, cô ấy thở dài một hơi.

“…Ra vậy. Thế thì ổn thôi. Kujo-kun có thói quen thích giúp đỡ người khác. Tôi không thể làm gì được”

“Tớ không có thói quen như thế”

“Cậu có đó, đúng không? Bởi vì cậu giúp tớ rất nhiều lần rồi. Fufu ♡ và… cậu còn cướp mất “lần đầu” của tớ nữa đó, đúng chứ~?”

“!!!”

“!?!?!?!? Y-Y-Ý cậu là sao??!?!?!?”

“Mọi thứ đều đúng như tôi nói. Kujo-kun đã cướp đi lần đầu của tôi~. Và nó diễn ra trong một khu nhà kho bụi bặm, hoang vắng… Fufu ♡ tớ nhớ lắm đó, Kujo-kun~”

“Từ từ đã nào, Ichinose! Cái từ đó nó có ý nghĩa khác mà!

Chỉ là hiểu lầm thôi.

Nó không còn là nói dối nữa.

…Không, chắc chắn, cô ấy bảo nó là nụ hôn đầu của mình mà.

“Waa ♡ lần đầu tiên Kujo-kun nổi giận với tớ nè! Fufufu ♡ tớ hạnh phúc quá…♡”

Ichinose tỏ ra vô cùng phấn khích.

Cuộc nói chuyện chả đi về đâu.

Không phải cô ấy bị cuốn theo cảm xúc, mà vì cổ chẳng thèm nghe cơ.

“Ý cậu là sao, Kujo-kun!? Mà Ichinose-san…T-Tớ thật sự bất ngờ đó!”

“Tất cả chỉ là hiểu lầm thôi mà!”

“Đâu có đâu~ Là sự thật đó. Kujo-kun đúng là vô vọng mà. Cậu ấy đúng là một con người tội lỗi”

Ichinose mới là người có tội lỗi lớn nhất đó.

“Kujo-kun……Uuu”

“Đừng có tin điều đó mà. Không có đâu”

“…thật sao?”

Hananoi nhìn tôi với ánh mắt như một bé mèo con.

“Đúng đó. Tất cả đều là trò đùa của Ichinose đó”

“B-Biết ngay mà, nhỉ? Tớ cũng nghĩ thế! Kujo-kun không giống kiểu người như thế! Thật tốt quá~!”

“Mouu… Kujo-kun ngốc”

Hananoi trông nhẹ nhõm hẳn, còn Ichinose thì đang bĩu môi.

Đứng giữa hai người, tôi chỉ biết mỉm cười cay đắng.

“Nhưng giữa Kujo-kun và tôi có một mối quan hệ đặc biệt đó. Từ giờ trở đi, cậu sẽ không được phép ở riêng với nhau khi chưa có sự cho phép của tôi. Hiểu chưa?”

“Ichinose, cậu biết mà…”

“Hmph”

Ichinose quay đi nhưng vẫn ôm lấy tôi.

Rồi Hananoi bật cười.

“Ahahaha! Hai cậu vui tính ghê!! Un, tớ hiểu rồi”

“Được rồi, vậy hứa đi…”

Ichinose định nói tiếp thì Hananoi ngắt lời, rồi cô ấy cười một cách hồn nhiên và nói.

“Nhưng tớ không hứa đâu. Không chịu đó!”

“!!!!”

“Hehe~, đây là tự do của tớ mà!”

Ichinose thì trừng mắt hết sức nhìn Hananoi.

Còn Hananoi chỉ cười khúc khích, không quan tâm đến ánh nhìn của Ichinose luôn.

“Trận đấu kết thúc~! Đội Trắng giành chiến thắnggg~! ! ! !”

Tiếng của loa phát thanh vang lên.

Cùng lúc đó, đám đông như bùng nổ, oà lên trong tiếng reo hò.

Mà nghĩ lại thì, mình còn chưa xem hết trận Kibasen đó nữa.

Thôi, cũng chả sao cả.

~~~

*Sudo Hokuto’s POV

“Trận đấu kết thúc~! Đội Trắng giành chiến thắnggg~! ! ! !”

Mọi ánh nhìn đều đổ dồn về tôi.

Trên tay tôi là một nắm hachimaki, đa số đều là của đối thủ.

Đúng là một màn trình diễn đầy xuất sắc, và rất nhiều cô gái đều đang nhìn chằm chằm về tôi.

Ahahahahahaha!

Đúng như mong đợi ở tôi! Tôi là người xuất sắc nhất trong ngôi trường này mà!

“Hokuto~! Trận đấu hay lắm~!”

“Hokuto-kun~! Cậu ngầu lắm đó!~”

Cả Miyako và Yayoi đều đang mê mẩn tôi.

Khi tôi vẫy tay chào, họ trông còn phấn khích hơn và vẫy lại.

Ahahahahahaha!

Là tôi đó! Tôi rất ngầu mà, phải không?

“…eh?”

Nghĩ lại thì, tôi không thấy bóng dáng của Ayaka.

Bình thường thì cô ấy sẽ ở chung với hai người kia, nhưng…

“…ah”

H-Hả!?

Sao cậu ở cùng với cái thằng khốn chết tiệt đó vậy!?

Và cả Shizuku nữa, cô ấy còn chẳng để ý đến tôi ! ! ! !

“…M* nó!”

“Eh? Chuyện gì thế?”

“! K-Không có gì”

Cẩn thận, cẩn thận.

Tôi vô tình nói ra cảm xúc thật của mình.

Tôi là Sudo Hokuto.

Một chàng trai cực kỳ đẹp trai. Tôi phải nở một nụ cười thật tươi mới được.

…Tuy nhiên, trong lòng tôi lại đang hỗn loạn.

Nỗi lo tôi cảm thấy từ hôm qua.

Tôi không thể tin nó lại xuất hiện nhanh chóng đến vậy…

Chà, giờ chưa cần phải vội.

Vì đó là tôi mà, đúng chứ? Là tôi, Sudo Hokuto, đúng chứ?

Tôi quá đẹp trai để có thể so sánh với thằng khốn nạn mờ ám đó.

Vụ với Shizuku…chỉ là tai nạn thôi.

Có rất là nhiều cách để giải quyết vấn đề.

“…”

Thư giãn một chút vậy.

“Kyaaa! Sudo-kun~!”

“Làm tốt lắm! Cậu ngầu lắm đó!”

“Nhìn sang đây nè~! ! ! !”

Đi giữa đám học sinh như một anh hùng.

Tôi cảm thấy thật tuyệt vời. Suy cho cùng, tôi mới là người xứng đáng đứng đầu.

Tôi bước đi cùng với các fan của mình.

Khi đến nơi, cảnh tượng đó ban nãy vẫn hiện ra.

“Kujo-kun là của tôi!”

“Tớ không nghĩ Kujo-kun là của ai cả? Đúng chứ?”

“Um…”

“-Ayaka”

Tôi gọi cô ấy, không quan tâm đến cuộc trò chuyện.

Ayaka quay sang tôi.

“Ah, Sudo-kun! Cậu tuyệt vời lắm đó”

“Hahaha, chỉ là một trận Kibasen thôi mà”

Tôi mỉm cười với Ayaka.

“Cậu biết không, hình như tớ có bị trầy nhẹ ở đầu gối trong trận Kibasen… Tớ muốn Ayaka sơ cứu cho tớ, có được không?”

“Eh? Nhưng mà có nhân viên y tế…”

“Tớ muốn là Ayaka cơ, làm ơn đó, có được không?”

Nụ cười tươi tắn đến khó tin khi bạn nói những lời đó.

“! T-Tớ hiểu rồi”

Ayaka quay mặt đi như thể đang xấu hổ và bước đi, “Vậy thì, lối này…”

Tôi đi theo sau.

…Ha!

Đáng tiếc quá nhỉ, Kujo.

Mày chẳng phải là đối thủ của tao đâu.

Tao rất tiếc, nhưng Ayaka – cô ấy là của tao.

~~~

Sudo và Hananoi rời đi.

“Kujo-kun, chúng ta hãy đến chỗ nào đó vắng vẻ hơn đi. Ở đây tớ cảm thấy không thoải mái”

Ichinose kéo tay tôi và bắt đầu đi ngược hướng với họ.

“Tch. Con nhỏ đó…”

Tôi đột nhiên cảm thấy không ổn, để rồi nhìn thấy Chiba và đám bạn của cô ta đang nhìn chằm chằm vào Hananoi.

“Cô ta đang cảm thấy quá khích rồi”

“Tao không tin chuyện này lại xảy ra đâu”

Bọn họ đúng là kiểu người không bao giờ rút ra được bài học nào…

“Kujo-kun?”

“Không, không có gì đâu”

Mong là không có chuyện gì tồi tệ diễn ra trong Đại hội thể thao này…

Một linh cảm tồi tệ len lỏi trong lòng tôi.

Và rồi chẳng mấy chốc, tôi nhận ra linh cảm đó hoàn toàn đúng.