Sau khi cứu cô gái xinh đẹp là mục tiêu của Hotboy có mặt tối đáng sợ, hình như tôi đang phá huỷ Harem của anh ta và kết thân với toàn bộ mỹ nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 133

Chính truyện (chương 11 đến 85) - Chương 14: Ayaka đang thay đổi, đúng chứ?

*Sudo Hokuto’s POV

Tôi rời khỏi Ayaka và bước đi một mình.

Tất nhiên, khuôn mặt của tôi vẫn rất đẹp trai và mạnh mẽ như thường lệ, nhưng trong lòng tôi đang cực kỳ khó chịu.

Tất cả là tại Kujo.

“Mẹ nó, dám động vào Ayaka của tao…”

Hắn là một tên quá đáng ngờ, nhưng hắn đã nói chuyện riêng với Ayaka trong lớp, ở một mình với cô ấy.

Dù sao cũng là về hắn, chắc hẳn thằng đó đã cực kỳ phấn khích vì bộ ngực quá cỡ của Ayaka.

“Chúng là của tao,…!”

Ayaka là của tao.

Tao sẽ không để cho mày trở nên phấn khích trước người phụ nữ của tao mà không có sự cho phép của TAO.

Khi thời điểm đến, tôi sẽ “chăm sóc” cho Ayaka.

Nhưng việc bị một tên khốn mờ ám nhìn thấy và kích động như vậy thì cũng giống như……bị hư hỏng vậy.

…Và còn một điều mà tôi không thể không lo lắng.

Ánh mắt của Ayaka khi nhìn Kujo. Nó quá nguy hiểm.

Tôi biết ánh mắt đó.

Tôi cũng từng được rất nhiều phụ nữ nhìn với ánh mắt đó biết bao nhiêu lần.

Tôi hiểu điều đó hơn bất kỳ ai khác trên đời.

“Không đời nào, chẳng lẽ Ayaka…”

Tôi không biết có điểm gì đáng thích ở thằng khốn mờ ám đó, nhưng quả thực hắn đã cướp đi Shizuku của tôi.

Đó là lí do tại sao nó quá nguy hiểm. Tôi không hề có ý nói rằng tôi thừa nhận nó.

Và điều làm tôi lo lắng hơn nữa là cuộc trò chuyện vừa rồi với Ayaka.

Ayaka của trước đây luôn luôn rạng rỡ khi nói chuyện với tôi.

Chết tiệt, nó rất là dễ thương và thú vị khi cô ấy luôn giấu tình cảm của mình dành cho tôi. Trước đây tôi chẳng hề nhận ra chuyện này.

Điều đó có nghĩa là, giống với Shizuku – có khả năng thằng khốn đó lại nẫng tay trên một lần nữa.

“Má nó!”

Oops, bình tĩnh nào.

Tôi là Sudo Hokuto. Không thể để lộ sơ hở chỉ vì không có ai ở xung quanh đây được.

Bình tĩnh nào, tôi ơi. Tôi sẽ ổn thôi.

Tôi là bất bại.

Sớm muộn gì Shizuku cũng phải thuộc về tôi.

“Vậy thì, tất cả những gì mình có thể làm chính làm cho Ayaka trở nên yêu mình say đắm bằng cách thể hiện thật tốt vào Đại hội thể thao ngày mai”

Tôi chính là người chạy cuối của bộ môn chạy tiếp sức.

Cũng chính là người sẽ đẩy lũ năm ba ra rìa

Tôi nhanh chóng giành lấy vị trí nhất bảng, và tất nhiên tôi được chào đón nồng nhiệt bởi những tiếng hò reo, tiếng hét phấn khích của con gái.

Và trong số đó có Ayaka, người đã nhìn tôi với một vẻ mặt nữ tính…kukuku

“Mà trước đó thì”

Tôi mở điện thoại lên và gọi.

“Ta đang trên đường đến, chuẩn bị đi”

Tôi đi vào con hẻm, rồi rẽ vào một khu vực dẫn xuống một tầng hầm.

Tôi mở cánh cửa sắt nặng nặng nề ra, có hai người đàn ông mặc vest cũng vừa xuất hiện.

“Kính chào ngài, boss”

“Thưa ngài”

Hai người này là vệ sĩ, Kevin và Brady.

Cả hai đều cao gần 2 mét và có thừa sức giết chết bất cứ tên côn đồ nào trong vài giây chỉ với tay không.

Cả hai chào tôi sau khi tôi bước vào.

Và khi tôi mở thêm một cách cửa nữa, có rất nhiều người phụ nữ đang mặc đồ lót ngồi thành hàng đợi sẵn trên chiếc ghế sofa.

“Này, hôm nay chỉ có nhiêu đây thôi sao?”

“Vâng. Từ những sinh viên đại học đến những idol hoạt động ngầm, chúng tôi có tới 10 cô gái đang ở đây. Chọn bất cứ cô nào cậu thích”

“Được thôi…”

Tôi đặt balo xuống và nới lỏng cà vạt.

Sau đó tôi lần lượt quan sát từng người một.

Tại sao cô nào cũng na ná nhau vậy chứ

Tôi mệt rồi…huh?

“…Em trông có vẻ tốt đấy nhỉ”

Một người phụ nữ lọt vào mắt tôi.

Cô ấy thật cứng rắn, nhưng cũng có phần ngây thơ.

Mới làm quen với kiểu này à, gái tơ sao?

Khuôn mặt cô ấy căng thẳng và mạnh mẽ.

Và ngực với đùi cô ấy cũng thật to và đầy đặn nữa.

Khuôn mặt cũng không tệ.

Sau cùng, người phu nữ này thật giống với…

“Em, kể từ giờ trở đi, em sẽ là ‘Ayaka’ trước mặt anh nhé? Được chứ?”

“Eh? Hyaa?”

Cánh tay người phụ nữ bị nắm lấy, bị ép đưa đi vào một căn phòng ở bên trong.

Nội thất u ám như một khách sạn tình yêu.

Một căn phòng được chuẩn bị chỉ để chứa một người một phụ nữ.

Ở đây tôi có thể thoả mãn mọi ham muốn của mình.

Đúng vậy, mọi thứ~

“Kya”

Tôi đẩy người phụ nữ xuống giường và đè lên cô ấy.

“Ayaka nè, em thích anh, đúng chứ?”

“Eh? U-Umm…”

“EM THÍCH ANH, ĐÚNG CHỨ ! ! ! !”

“! ! ! ! ! !”

Khuôn mặt của người phụ nữ đầy nỗi sợ hãi.

Biểu cảm này thật khó cưỡng – Nó là tuyệt nhất~

“Em yêu anh…”

“Hahaha, ngoan lắm. Ayaka”

Trong khi tưởng tượng về Ayaka, tôi tận hưởng người phụ nữ đó.

Ngực cô ấy khi xoa bóp thật dễ chịu, đùi cô ấy thật đầy đặn.

Ayaka chắc chắn còn tuyệt vời hơn gấp nhiều lần. Đúng vậy, GẤP NHIỀU LẦN!

“Em là của anh, mãi mãi thuộc về anh trọn đời – Ayaka”

Tôi trút hết mọi sự giận dữ, khó chịu lên người phụ nữ.

Tôi bắt cô ta phải chịu đựng tất cả.

Tôi là Sudo Hokuto.

MỌI THỨ TÔI MUỐN ĐỀU LÀ CỦA TÔI.

“Haa, haa, haa,…”

Tôi rời khỏi phòng, để lại người phụ nữ đang nằm bất động trên giường.

“Đưa tiền cho cô ta. Và cô ta vẫn sẽ tiếp tục được chọn”

“Đã hiểu. Mà hôm nay cô ta được lên giường nhiều hơn nhiều so với thường lệ đấy. Cậu thích cô ấy lắm hả?”

“Yeah. Đúng vậy”

“Tốt thôi. À mà xe đã đỗ trước cửa rồi đó”

Người của tôi tiễn tôi ra ngoài và tôi rời khỏi phòng.

Mặt trời đã lặn, chỉ có một con hẻm tối tăm chào đón tôi.

“Dù sao thì trên tất cả, mình cũng là anh hùng của cả thế giới này mà”

Chắc chắn Đại hội thể thao ngày mai sẽ là Đại hội của chính tôi.

Chỉ tưởng tượng thôi mà tôi đã thấy sảng khoái rồi~

~~~

Ngày hôm sau

Đại hội thể thao diễn ra dưới một bầu trời trong xanh, thoáng đãng.

Hiện tại đang là một trận Kibasen.

“Kyaa, Sudo-kun~! Tiến lên nào!”

Bầu không khí tràn ngập những tiếng hò reo.

Sudo, trung tâm của sự toả sáng, lần lượt giật lấy hachimaki của từng đối thủ.

“”””””Kyaaaaa””””””

Cậu ta vẫn nổi tiếng như ngày nào.

“Đúng là một lũ đần, ai lại đi ủng hộ một gã như thế”

“Haha…”

Ichinose, người ngồi bên cạnh tôi, vẫn miệng lưỡi sắc bén như ngày nào.

“Mà này, sao cậu lại ôm tớ thế?”

“Không được sao?”

“Không phải là không được, nhưng mà…”

“Thế thì sao lại không chứ~”

Ichinose chẳng bận tâm chút nào.

Cô ấy cứ ôm tôi từ lúc chúng tôi ngồi xuống đến giờ.

Chính vì thế, ngoài Sudo thì tôi lại trở thành tâm điểm chú ý thứ hai.

“Bởi vì…cái đó…nó chạm vào rồi”

Hoàn toàn chạm vào thật.

Đúng hơn là tôi đang bị đè bẹp bởi bộ ngực đồ sộ của Ichinose.

“Chạm rồi đó. Sao nào? Cậu không thích hả?

“Không phải là không thích, nhưng mà…”

“Vậy thì chẳng sao cả~”

Tôi cạn lời, không thể nói gì thêm.

Ngay từ lúc cuộc trò chuyện bắt đầu, tôi đã không có cửa thắng rồi.

“Hai cậu vẫn rất thân thiết với nhau nhỉ?”

Giọng Hananoi vang lên từ đằng sau.

“Trông bọn tớ giống vậy lắm hả?”

“Rất thân luôn!”

“T-Tớ hiểu rồi…Whoa!”

Đột nhiên, Ichinose ôm tôi còn chặt hơn nữa.

“Đúng vậy, bọn tôi cực kỳ thân thiết. Cậu chẳng tưởng tượng nổi đâu nhỉ?”

“H-Hee. Tớ hiểu rồi”

Ánh mắt của Ichinose khi nhìn Hananoi trông thật đáng sợ.

Hơn nữa, cánh tay tôi…đau quá. Tôi cảm thấy ngột ngạt.

“Nhắc mới nhớ”

Hananoi chuyển chủ đề với một nụ cười gượng.

Nhưng lẽ ra cậu không nên làm thế.

“Cảm ơn cậu vì ngày hôm qua nhé~”

Ngay lập tức, tâm trạng Ichinose thay đổi cái một.

“Hả……?”

Kibasen (騎馬戦) là một trò chơi thể thao dựa trên chiến thuật cưỡi trên lưng nhau, phổ biến ở Nhật Bản và thường được tổ chức trong các ngày hội thể thao của trường học. Một đội gồm bốn người, trong đó ba người ở dưới làm «ngựa», và một người ở trên cùng để đối thủ tháo khăn rằn (hoặc mũ) của mình. Đội thua khi bị ngã hoặc khi khăn rằn của người cưỡi bị đối phương lấy mất. là cái khăn đội đầu ấy