Sau khi cứu cô gái xinh đẹp là mục tiêu của Hotboy có mặt tối đáng sợ, hình như tôi đang phá huỷ Harem của anh ta và kết thân với toàn bộ mỹ nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 133

Chính truyện (chương 11 đến 85) - Chương 21: Tìm ra kẻ đứng sau mọi chuyện

*Sudo Hokuto’s POV

“C-Cậu ổn chứ?”

Miyako và Yayoi nhìn tôi với vẻ bối rối.

Tôi vừa bị bại lộ hoàn toàn. Tôi đã không thể kiểm soát.

Tôi thường không nói những lời như thế này!

T-Thôi xong rồi…!

“T-Tớ ổn mà! Tớ chỉ hơi bực mình thôi! Tớ cứ nghĩ mình sẽ không thua”

Tôi vội vàng sửa sai.

Nhưng ngay cả đang ở giữa sự nôn nóng ấy, vẫn có một cảm giác thất bại khó chịu kinh khủng bên trong tận đáy lòng.

Nhưng giờ đây, tôi phải kiên nhẫn!

Nếu tôi thể hiện cảm xúc ra, cả Miyako và Yayoi đều sẽ vỡ mộng mất…

Đừng có phá hỏng hình tượng hoàn hảo của tao!

“Hahaha, đã để cho mấy cậu phải thấy mặt xấu hổ của tớ rồi, phải không?”

Tôi nhanh chóng thay đổi biểu cảm.

Tôi là Sudo Hokuto. Tôi chính là một Sudo Hokuto hoàn hảo.

“T-Tớ có hơi ngạc nhiên là Hokuto có thể tức giận đến vậy đó nha”

“Tớ cũng bị bất ngờ vậy. Không phải lúc nào tớ cũng được trải nghiệm những thứ như này”

“Đúng vậy đó~. Tớ cũng không thể ngờ rằng Sudo-kun sẽ thua đâu”

“Chính vì thế nên tớ mới hơi buồn một chút. Xin lỗi vì đã làm mấy cậu sợ nhé”

Trong khi vẫn mỉm cười gượng gạo, tôi nở một nụ cười tươi tắn.

Tôi là một tồn tại mạnh mẽ và hoàn mỹ nhất mà bất kỳ người phụ nữ nào cũng sẽ phải lòng.

Không chút cam tâm, tôi toả ra aura của mình.

“! Không sao đâu. Dù gì Hokuto cũng là một con người mà”

“Hokuto-kun ngầu lắm luôn~! Vì thế cậu đừng buồn nha!~”

“Haha, cảm ơn nhé. Miyako, Yayoi”

Hai người mỉm cười ấm ấp với nhau.

…Phù, cẩn thận, cẩn thận. Có lẽ bằng cách nào đó tôi đã giải quyết được rồi.

-Dù vậy

Sự thật không thể chối cãi là tôi đã thất bại trước gã đó.

Tôi sẽ không bao giờ để tên khốn mờ ám đó đánh bại mình trước toàn trường đâu.

Chết tiệt…!

Bên cạnh đó, Ayaka lại chạy đến chỗ hắn trước, mà không phải là tôi!

Bình thưởng cô ấy sẽ chạy đến bên tôi chứ!

Kể cả khi tôi đã cho cô ấy rất nhiều tình ý của mình ở phòng y tế. (shock sbd down)

! Chết tiệt, Chết tiệt, Chết tiệt!

Chết tiệt! Chết tiệt! CHÓ CHẾTTT! ! ! ! ! ! ! !

~~~

Ichinose ôm tôi khá lâu.

Tôi đang bị ôm rất chặt, và tôi có thể cảm nhận được mùi hương của Ichinose cũng như mọi giác quan đều trở nên rõ ràng đến mức tôi bắt đầu cảm thấy kỳ lạ.

“Kujo-kun…nfufufu♡”

Ichinose khẽ thì thầm vào tai tôi.

Hơi thở ấy trở nên gọi cảm đến lạ thường.

“Ichinose, mọi người đang nhìn chúng ta quá trời kìa, tha cho tớ đi mà”

“Tớ không quan tâm đâu~”

“Nhưng người ta và kể cả tớ thì có nhé”

“Mouu. Kujo-kun, đồ xấu tính~”

Cuối cùng Ichinose cũng thả ra, cô ấy bĩu môi.

Rồi tôi cũng nhớ ra.

“Ichinose, mọi chuyện tớ nhờ cậu giờ ra sao rồi?”

“Hoàn hảo luôn”

Tôi đã đúng.

Giờ tôi đã có thể lo liệu mọi thứ được rồi.

“Cậu nhờ cậu ấy chuyện gì vậy?”

Hananoi nghiêng đầu.

“Cậu sẽ biết sớm thôi”

Tôi vừa nói, vừa đi về phía của người nào đó.

Và chẳng mấy chốc tôi đến nơi.

“K-Kujo…”

Chiba và hai người kia trông có vẻ hoảng sợ trước mặt tôi, Ichinose và Hananoi.

“Không đời nào một tên mờ ám lại có thể làm được, nhỉ?”

“””!!!!”””

Lời của Ichinose ngay lập tức khiến nhóm Chiba lùi lại.

“Giờ thì hiểu rồi chứ? Kujo-kun không phải người mà các cô có thể coi thường đâu. Từ giờ trở đi, các cô nên biết vị trí của mình đi”

“Ugh……!”

Biểu cảm trên khuôn mặt của Chiba và hai người kia trở nên méo mó sau khi nhận thêm một lời nữa từ Ichinose.

Nhưng Chiba lại bước lên.

“Đ-Đó chỉ là may mắn thôi, nhỉ? Tình trạng của Sudo-kun khi ấy hơi tệ thôi. Đưng có tự mãn với cái thành tích như thế. Haha”

Lời của Chiba như công tắc kích hoạt trạng thái phản công của hai người kia.

“Phải, đúng rồi, chỉ là do may mắn khi cậu ấy mất tập trung do nổi nóng và khó chịu thôi haha”

“Đó là lí do tao thấy ngại giùm luôn khi trông mày như đang lên mặt ấy, đúng là một gã mờ ám mà haha”

“! Cậu có cần phải nói đến thế không?”

Hananoi phản pháo và tiếp tục.

“Dù có trong tình hình ngặt nghèo như thế, Kujo-kun vẫn đồng ý ra sân, mấy cậu biết chứ!? Và cậu ấy đã thật sự chiến thắng! Tớ không cần biết Chiba và hai người kia nghĩ gì, nhưng tớ không nghĩ là các cậu nên nói những lời cay nghiệt đến thế!!!”

“Hả? Sao cô lại đi ủng hộ một tên mờ ám cơ chứ? Haha”

“Chẳng phải là lỗi của Hananoi-san sao, cô đã đặt tấm biển ở đó và rồi chuyện này xảy ra đó? Haha”

“C-Chuyện đó…”

Bản thân Hananoi dường như cảm thấy rất có lỗi trong tình huống này và đã không thể đưa ra được một lập trường cứng rắn.

Và như thể lợi dụng điều đó, nhóm Chiba lại lên tiếng.

“Bọn tôi vẫn còn đang nghi ngờ cô đấy, Hananoi-san! Nghe Ichinose-san nói quá nhiều thứ khiến cô bị não à”

“Oh phải rồi! Đừng có tỏ ra phấn khích chỉ vì cô thắng chứ?”

Hananoi bị dồn vào chân tường.

Ichinose chỉ im lặng quan sát Chiba và hai người kia.

Bọn họ còn không thể hiểu cái gọi là lý lẽ chính đáng nữa.

Dù cô ấy có nói đúng đến đâu, họ vẫn cố tình bẻ hướng cho bằng được.

Vì thế mà Hananoi đã bị tổn thương.

Thật vô lý.

Nhưng tôi sẽ không bao giờ nhượng bộ cho sự vô lý đó.

Tôi chỉ cần đương đầu với bọn họ bằng một “lập luận hợp lý” và buộc họ phải im lặng là được.

“Chiba và hai người kia vẫn chắc chắn rằng Hananoi đã ‘cố ý’ làm senpai bị thương, đúng chứ?”

“Đúng đó, thì sao?”

“Mày muốn nói là không có bằng chứng chứ gì? Nhưng mà mày cũng làm gì có bằng chứng là cô ta không làm chuyện đó, chính vì thế mày chẳng thể phủ nhậ-”

“Tôi có bằng chứng”

Tôi gằn giọng.

“H-Hả? Mày đang nói gì vậy?”

Chiba có vẻ khó chịu.

Hai người kia cũng nhìn nhau.

Nhìn cảnh đó, tôi càng chắc chắn điều mình đã dự đoán.

Um, sự thật đã được “vén màn” khi mà tôi nghe được báo cáo của Ichinose.

Tôi hít vào thật sâu rồi thở ra, và nói.

“Bởi chính Chiba và hai người kia mới là những kẻ đã đả thương senpai mà”

“! ! ! ! ! ! ! ! ! !”