“Mấy người bị ngu à?”
Giọng Ichinose lạnh lùng vang lên.
“H-Hả? Cô là cái thứ gì chứ?”
“Câu đó của tôi mới đúng. Quá đáng xấu hổ. Cô hét lên cứ như đứa con nít vậy”
“!!? Cô đang nói cái gì thế…!”
Gương mặt Chiba méo xệch.
Ichinose đứng giữa Hananoi và Chiba với hai người kia, tiếp tục trừng mắt nhìn họ.
“Cô nghĩ một người có thể làm tổn thương người khác chỉ vì không muốn người mình yêu thất bại lại có thể được làm lớp trưởng sao?”
“C-Cô ta có thể làm thế, đúng không, Hananoi-san, cô ta dường như rất thông minh”
“Ờ. Ít nhất cô ấy thông minh hơn cô nhiều. Hơn thế nữa, cô ấy còn được nhiều người yêu mến”
“Cái…! Điều đó bây giờ không quan trọng! ! ! !”
“-Câm đi”
“!!!”
Tôi quên mất rằng Ichinose là một mỹ nhân “cô độc” mà không ai có thể hoặc dám tiếp cận với cô ấy.
Gần đây thì không còn dấu hiệu gì như thế nữa, nhưng cái sự sắc bén của cô ấy thì vẫn còn đó.
“Kể cả mấy người đang đứng nhìn kia nữa. Mấy người có bị ngu không mà đi tin vào mấy chuyện vớ vẩn đến vậy? Nếu đang định nói điều gì đó về người khác thì nghĩ kỹ trước khi nói chứ”
Ichinose “hạ” từng người một.
Bầu không khí thay đổi theo cái cách thú vị nhất.
“C-Cô nghĩ cô là ai chứ…?!!”
“Câu đó của tôi mới đúng đấy. Các cô thật ra còn chẳng thấy cô ấy cố ý làm cho anh kia bị thương, các cô chỉ đoán mò rồi cho rằng cô ấy là thủ phạm mà thôi. Tôi hỏi nhé – các cô nghĩ các cô là ai cơ chứ?”
“!!!!”
Một đòn phản công giáng mạnh vào Chiba và đồng đội của cô ta.
Bầu không khí vốn đang đi sai hướng cực đã bị Ichinose phá vỡ hoàn toàn.
“Hơn nữa, nếu giả định cô ấy làm tổn thương người khác vì những người mà cô ấy yêu là đúng, thì cũng có thể suy ra một giả đỉnh kiểu như này, nhỉ?”
“C-Cái gì?”
“Mấy cô thích cậu ta đúng chứ?”
Ichinose chỉ vào Sudo.
“! ! ! !”
“Nhìn là biết rồi. Các cô lúc nào cũng nhìn cậu ta cả”
“Đ-Đó là cáo buộc vô căn cứ! Làm sao mà Ichinose-san biết được điều đó? Cô có bao giờ quan tâm đến người khác đâu ! ! ! !”
“Ừ, chắc chắn tôi không quan tâm. Nhưng tôi thường xuyên quan sát xung quanh. Vì tôi thường một mình trong lớp mà”
“!!!”
Giống y chang những lời tôi đã nói với nhóm Chiba dạo trước.
Không thể ngờ tôi và Ichinose lại hợp nhau đến thế.
“Nếu mấy cô thích cậu ta, thì tự nhiên sẽ cảm thấy ghen tị với cô gái luôn ở cạnh cậu ta, đúng chứ? Vậy chẳng phải mấy cô đang cố gắng bôi nhọ danh dự và uy tín của cô ấy sao?”
“T-Tôi sẽ không làm thế!”
“-Vậy thì cô ấy cũng sẽ không làm thế, đúng chứ?”
“!!! Đ-Điều đó…”
Một đòn hiểm hóc đến từ Ichinose.
Cô ấy là kiểu người mà bạn sẽ không bao giờ muốn……gây thù chuốc oán đâu.
Giờ thì tôi phải chơi con bài này thôi.
Tôi sẽ làm những gì phải làm.
“Tôi đã quan sát Hananoi di chuyển tấm biển đó, chính giáo viên là người yêu cầu cô ấy di chuyển nó”
“!!! M-Mày là…!”
Nhóm Chiba trừng mắt nhìn tôi.
“Vì thế tôi không nghĩ cô ấy có thể làm anh ấy bị thương hoặc một điều gì đó tương tự”
Lời nói của tôi là đòn cuối cùng.
Nếu Ichinose không lên tiếng, có lẽ sẽ chẳng có ai thèm nghe ý kiến của một thằng mờ ám như tôi.
Nhưng giờ đây, hiệu quả có nó thật khủng khiếp.
“Vậy là không phải do cố ý”
“Cố ý cái gì chứ?”
“Chính họ là những kẻ khơi mào”
“Vậy ý cậu là bọn họ đã đối xử bất công với cô ấy sao?”
“Thật là đáng ghê tởm”
“Quá tệ hại”
Mọi lời buộc tội đều đang đổ dồn vào nhóm Chiba.
“T-Tôi…”
“U-Um…”
Chiba và hai người kia nhìn xung quanh với vẻ do dự.
Chỉ mới đây thôi, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào một mình Hananoi.
Vậy nên đây là kết quả tự nhiên. Thậm chí, có hơi non nớt nữa.
[Cuộc thi chạy tiếp sức sẽ sắp bắt ngay thôi]
Đài phát thanh vang lên.
“Haa! Người chạy thay thế cho cuộc thi!”
Hananoi hét lên như thể vừa nhớ ra điều gì đó.
Các học sinh lập tức bừng tỉnh.
“Chúng ta làm gì bây giờ?”
“Người chạy cuối của chúng ta không thể chạy được, đúng chứ?”
“Tớ nghe nói chúng ta thậm chí còn không có người thay thế nữa!”
“Tệ quá, tệ quá rồi! Chúng ta phải mau chóng tìm được người thay thế…”
Xung quanh trở nên náo loạn.
-Lúc đó
“Nếu mấy cậu muốn có người thay thế, thì Kujo-kun sẽ là lựa chọn phù hợp”
Giọng Ichinose vang lên.
“Hả…?”
Tôi không thể hiểu nổi những gì đang diễn ra trong đầu mình.
Người chạy thay thế là tôi ư?
“Cậu đang nói cái gì vậy, Ichinose? Cậu đang đùa à?”
“Tớ nghiêm túc đó chứ. Trong tất cả bọn họ, người phù hợp nhất chỉ có cậu thôi đó Kujo-kun”
“Kể cả thế thì…”
Không đời nào những người khác lại chịu giao phó vị trí người chạy cuối cho một người như tôi được.
“C-Cô đang nói cái gì vậy chứ? Không đời nào một tên mờ ám như thế lại làm được cả”
Chiba nói với khuôn mặt hốc hác.
“Cậu ấy có thể làm được. Tôi biết Kujo-kun rất nhanh. Cậu ấy từng đánh bại cả một vận động viên quốc gia dù ở thế bất lợi”
“Haa!? Không thể nào! Đừng có ngu ngốc như thế chứ!!!”
“Đó chính xác là những gì đang xảy ra với cô đó”
“Chết tiệt!!”
Trong cuộc tranh cãi, nhóm Chiba luôn không có cơ hội thắng.
“Dù sao thì, Kujo-kun là sự lựa chọn tốt nhất cho vị trí này”
“Ư-Ừm…”
“Đúng là một cơ hội tốt mà”
“Một cơ hội tốt?”
“Thật ra, tớ chỉ muốn giữ một Kujo-kun tuyệt vời cho riêng mình mà thôi…Nhưng tớ lại không thể chịu được nếu có ai đó dám coi thường cậu ấy. Chính vì thế tớ sẽ lấy lại danh dự cho cậu. Và rồi sau đó tớ sẽ có cậu ấy cho riêng mình. Fufu, nhiêu đó thôi. Thật tốt”
“Danh dự?”
Ngay từ đầu tôi cũng đâu có danh dự để lấy lại đâu.
“Đội Đỏ, đã đến lúc thay người ra xếp hàng rồi! Cuộc thi sắp sửa bắt đầu!”
Trợ lý của đội đang hối thúc.
Mọi ánh mắt đổ dồn vào tôi.
“C-Cậu ấy có làm được không?”
“Trông cậu ấy cũng không nhanh nhẹn lắm”
“Nhưng nếu những gì Ichinose-san nói là thật, thì cậu ấy đúng là người duy nhất có thể làm việc này”
“Không, nhưng mà…”
Đó là phản ứng tự nhiên.
Nhưng không có nghĩa không còn ai dám đứng lên vào lúc này.
Trách nhiệm trong trận đấu lớn này thật sự quá nặng nề.
“Xin lỗi…”
Hananoi lẩm bẩm.
“Đây là lỗi của tớ…”
Không phải lỗi của Hananoi đâu.
Nhưng Hananoi là một cô gái rất có trách nhiệm.
Chắc hẳn cô ấy đã cảm thấy tấm biển nên được đặt ở nơi khác, dù cô không cố ý.
Chính vì thế mà Hananoi đã cảm thấy có lỗi trong tình huống này.
…Tôi không thể để cho Hananoi như vậy được.
“Được rồi, cứ giao cho tớ”
“Huh!? Mày mất não à? Nếu mày thua ở đây, mày cũng sẽ bị chê cười mà thôi!”
“Đ-Đúng đó! Tao không phiền đâu, nhưng mày ổn với nó sao? Haha”
Nhóm Chiba giễu cợt.
“Không còn cách nào khác, cũng chẳng còn ai để chạy nữa. Hananoi, được chứ?”
Tôi gọi Hananoi.
“Tớ thì không sao, nhưng…”
“Ổn mà”
Tôi trả lời ngắn gọn rồi đi về phía hàng chờ.
Mà trước đó, tôi sẽ nhờ Ichinose làm một số việc cho tôi.
“Ichinose, tớ có việc muốn nhờ cậu”
“Tất nhiên rồi. Cậu đã làm những việc mà tớ muốn. Tớ sẽ làm tất cả”
“Cảm ơn cậu”
Sau khi nói với Ichinose về những việc cần làm, tôi len lỏi qua đám đông để đến vị trí xếp hàng.
“Kujo-kun!”
Hananoi gọi tôi từ đằng sau.
“T-Tớ…!”
Hananoi hiện lên một vẻ mặt phức tạp.
Điều duy nhất tôi có thể nói với cô ấy là.
“Cứ để cho tớ”
Tôi tiếp tục bước đi.
Sau khi nhận áo số của vị trí người chạy cuối, tôi ra cuối hàng.
“Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ đấu với Kujo đó”
“Tôi cũng vậy”
Sudo mỉm cười bên cạnh tôi.
“Giờ thì, bắt đầu sự kiện cuối cùng nào, cuộc thi chạy tiếp sức theo nhóm”
Ngay khi tiếng đài phát thanh vang lên, Sudo lẩm bẩm vào tai tôi.
“Tao sẽ nghiền nát mày, thằng khốn nạn”
-Và sau đó, trận đấu lớn cuối cùng của Đại hội thể thao sẽ sắp bắt đầu.
