Sau khi cứu cô gái xinh đẹp là mục tiêu của Hotboy có mặt tối đáng sợ, hình như tôi đang phá huỷ Harem của anh ta và kết thân với toàn bộ mỹ nhân

Chính truyện (chương 11 đến 85) - Chương 12: Mấy con nhỏ cứng đầu - Deja Vu Sudo

“Dừng được rồi đấy”

Tôi không thể không lên tiếng.

Tôi cũng không ngờ mình sẽ vướng vào tình huống này…chỉ vì quay lại do để quên bộ đồ thể dục.

Nhưng tôi cũng chẳng thể nhắm mắt làm ngơ.

Và tôi biết chuyện này có thể xảy ra.

Bản chất thật sự của bầu không khí khó chịu mà tôi cảm nhận gần đây.

Nó chính là sự khinh miệt, ghê tởm của Chiba và những người còn lại đối với với Hananoi.

“Hả? Cậu là ai?”

“Mày biết không, Kanako? Đó là người mà Ichinose…”

“Oh, là cái thằng “mờ ám” đó sao, haha”

Tôi được nhớ đến như một “nhân vật mờ ám” sao?

À không, cũng đúng mà.

“Làm sao? Cậu nghĩ cậu là anh hùng à? Haha”

“Oh, có khi nào thằng Kujo đó thích Hananoi-san không? Hahaha chắc chắn là thế rồi”

“Dù sao thì cô cũng được mấy thằng không bình thường thích mà hahaha. Tôi mừng cho cô luôn đó! Haha”

“…”

Vẻ mặt của Hananoi méo đi.

“T-Thật là bất lịch sự với Kujo-kun đó”

“Hả……?”

Mấy cô kia rõ ràng đã bị câu nói của Hananoi làm cho tức điên lên.

“Cô đang nói cái gì thế?”

“Tao biết mà. Cô ta thật sự quá đáng sợ. Cô ta đang cố tỏ ra mình là một người tốt….!”

“Nhưng nó thật sự không tốt! Các cậu không thể nói về bạn cùng lớp của mình như thể họ “mờ ám”, “xấu xa” hay gì đó được!”

“!!!”

Hananoi, người chỉ vừa vài phút trước còn cứng họng, đã lên tiếng phản bác.

Đây chính là Hananoi, người vẫn giữ im lặng dù có rất nhiều sự sỉ nhục nhắm về mình.

“Mọi chuyện đều lộ ra hết rồi đó. Cô biết không, chỉ vì được mọi người xung quanh quý hơn một chút, cô đã lên mặt rồi đ-“

“Tôi bảo dừng ngay”

Tôi cắt ngang lời Chiba.

Cô ta quay sang lườm tôi.

“Cậu câm đi có được không? Tôi chưa cho phép cậu nói bất kì điều gì cả, nhớ chứ?”

“Vì tôi thuộc tầng lớp thấp nhất trường sao?”

“Tất nhiên. Cậu phải rõ vị trí của mình chứ”

“Nếu vậy thì Chiba, chả phải chính cậu mới là người không hiểu rõ vị trí của chính mình sao?”

“Hả……?”

Ánh mắt của Chiba đang nhìn thẳng vào tôi bỗng sắc lại.

Nhưng tôi không phải kiểu người bị doạ cho sợ khiếp vía vì chuyện này.

“Thì cậu biết đấy, vị trí của Hananoi cao hơn Chiba nhiều cơ. Nên theo logic của cậu, cậu chả có cái quyền chỉ trích Hananoi đâu”

“! ! !”

Chiba và những người khác ngay lập tức trở nên bối rối.

Tôi vẫn cứ tiếp tục.

“Hananoi là lớp trưởng, và cô ấy được lòng bọn con trai đến mức cô ấy được biết đến là một trong “Tứ đại mỹ nhân”. Xét về địa vị ở trường, nói thẳng ra, Hananoi chính là một cô gái đứng ở vị trí top đầu. Thế Chiba và những người còn lại, mấy cậu có phải là một trong “Tứ đại mỹ nhân” không?”

“Đ-Điều đó……”

“Dĩ nhiên, tôi không bảo ngoại hình là tất cả. Tuy nhiên, Hananoi lại rất được lòng nhiều người trong lớp, ai cũng mến cô ấy cả. Các cậu học cùng lớp bọn tôi, các cậu phải hiểu ngay chứ.”

Tôi ước câu này có thể kết thúc mọi chuyện, cơ mà,

“Ah, cậu biết mà, thật quá nông cạn. Bởi vì cô ta chẳng qua là một kẻ giả tạo, đạo đức giả, thích đóng vai một cô gái ngoan! Nổi tiếng hay không cũng không quan trọng!”

“Nhưng cậu biết đấy, Chiba và những người còn lại chỉ đơn giản là đang ghen tị với Hananoi vì cô ấy nổi tiếng thôi, đúng chứ? Dựa vào tất cả những gì cậu vừa nói, nghe có vẻ các cậu đúng là đang ghen tị thật”

“Nah! C-Cậu! Cậu lảm nhảm suốt từ nãy đến giờ đấy!”

“Chính cậu mới là người suốt ngày nói về Hananoi đấy. Đừng có tự hạ thấp chính bản thân mình nữa!”

“! Kujo!......!”

Chiba tiến bước về phía tôi.

“Câm mồm đi, đồ khốn nạn mờ ám! Mày chẳng là cái thá gì cả!”

“Có thể đúng đấy”

“Cái thằng chết tiệt này…”

Khi nhận ra tôi chẳng hề coi cô ta ra gì, cô ta nhìn sang Hananoi một lần nữa.

“Tốt cho cô đấy. Bị một thằng mờ ám bám đuôi haha”

Rồi cô ta lại nhìn về phía tôi, nở nụ cười móc mỉa.

“Nhưng mày biết chứ? Thứ đạo đức giả như cô ta, chỉ đang giả vờ làm người tốt để được Sudo chú ý! Kujo, mày cũng chỉ là một bước đệm thôi haha”

“Không đúng!”

“Câm mồm đi, đồ đạo đức giả ! ! ! ! ! !”

“!!”

Tôi không thể đứng nhìn thêm nữa.

Phải kết thúc nhanh thôi.

“Có phải Chiba và hai người kia đang rất muốn được……Sudo để ý đến, đúng chứ?”

“!?”

Cả ba nhìn tôi đầy kinh ngạc.

“Biết ngay mà. Chiba và những người còn lại luôn luôn để ý đến Sudo. Chỉ cần Hananoi và những người còn lại không ở xung quanh, các cô sẽ luôn chủ động đến nói chuyện với cậu ta, đúng chứ? Tôi là một kẻ “mờ ám” mà, vì thế tôi thường xuyên theo dõi cái lớp này”

“C-Cái…!”

“Mày là một tên phiền phức, đúng không? Giống y hệt con nhỏ Hananoi đó”

“Ồn ào, ồn ào quá!!! Bọn tao không thích thằng này một chút nào!!!!!”

“Đây cũng thế nhé”

“T-Thằng này…! ! ! !”

Chiba lao vào tôi như muốn đấm vậy.

-Nhưng

“””! ! ! ! ! ! ! ! ! !”””

Tôi trừng mắt nhìn thẳng vào Chiba, cô ta ngay lập tức ngừng lại.

Mặt cô ta nhuốm đầy vẻ sợ hãi.

“M-Mày là cái quái gì thế…?”

Chiba cứng đơ người.

Tôi nói thẳng với ba người họ.

“Hananoi là một người rất tuyệt vời. Tôi chưa từng thấy ai được mọi người yêu quý nhiều như cô ấy. Thực ra, tôi cũng nợ cô ấy rất nhiều. Cả ba người các cậu cũng thế. Đủ rồi - chấm hết.”

“! ! ! !”

“T-Thôi, Kanako”

“Chúng ta không cần phải dây dưa với thằng này đâu”

“Ư-Ừ…”

Hai người họ đang cố gắng kéo Chiba ra khỏi lớp học, như thể họ đang cố trốn đi vậy.

Khuôn mặt của họ trông thật khô khốc và vô hồn.

…Bọn họ có học được bài học nào không nhỉ?

“Hananoi, cậu ổn chứ?”

Khi tôi gọi Hananoi, cô ấy giật mình.

“V-Vâng! C-Cảm ơn cậu! Vì, cậu biết đó, mọi thứ”

“Không sao đâu. Tớ cũng đã nói vài điều trong lúc nóng giận”

“Tớ hiểu mà…cậu đã tức giận vì chuyện đó”

Má của Hananoi đỏ bừng lên khi cô ấy thì thầm điều đó.

“Cậu ổn chứ? Mặt cậu đỏ lên rồi kìa, tớ nghĩ cậu đang bị sốt…”

“!!! K-Không sao! Không sao đâu mà!!!”

“Nhưng mà…”

“Tớ ổn mà ! ! ! !”

“Tớ hiểu rồi”

Tôi không còn gì để nói nữa.

Bầu trời đang chạng vạng, có lẽ sắp hoàng hôn rồi.

~~~

*Sudo Hokuto’s POV

Đi dọc trên hành lang đang nhuốm một màu hoàng hôn.

Tôi thực ra đã hoàn thành xong sớm buổi tập và giờ đang đi đến chỗ Ayaka, có lẽ cô ấy vẫn đang làm việc trong lớp.

Với khối lượng công việc như thế chắc chắn sẽ rất mất thời gian.

Nếu tôi đến đó và giúp cô ấy, đồng thời làm việc riêng với cô ấy, rồi tôi có thể…kukuku.

“Thêm một ấn tượng……tốt đẹp nữa ấy chứ!”

Phụ nữ thật quá dễ dãi.

Trong tay tôi, phụ nữ lại càng dễ dãi hơn.

Chỉ có một số ngoại lệ gần đây……mà, sớm muộn gì, chiến thắng cũng về tay tôi thôi.

Oops, sắp đến lớp rồi.

Phải tạo ấn tượng thật nhanh chóng thôi……

“!?!?!?!?”

Gì chứ…trong lớp học.

“T-Tại sao…Kujo lại ở đây?!!!”

Cảm giác như, tôi đã từng thấy cảnh này trước đây.