Sau khi cứu cô gái xinh đẹp là mục tiêu của Hotboy có mặt tối đáng sợ, hình như tôi đang phá huỷ Harem của anh ta và kết thân với toàn bộ mỹ nhân

Chính truyện (chương 11 đến 85) - Chương 11: Sự đố kỵ của bọn con gái

Trans: Xin chào, đây là lần đầu tiên tôi dịch một bộ truyện. Nếu có gì sai sót hay góp ý thế nào thì ae cứ bình luận thẳng nhé.

-------------------------------------------------------------------------------------------

Vào một ngày giữa tháng 5

Tiết năm của ngày hôm nay quả là một tiết học đặc biệt.

Và nó phải như thế. Bởi vì…

“Sắp đến ngày Đại hội thể thao rồi~!”

Hananoi, đang đứng trước bảng đen của lớp, cười nói một cách vui vẻ.

Đúng vậy. Cái sự kiện lớn nhất trường, Đại hội thể thao, đã cận kề.

“Tờ hướng dẫn tớ mới phát ban nãy có ghi rõ thành viên trong đội rồi, mọi người nhớ kiểm tra kỹ xem mình thuộc đội nào, Đỏ hay Trắng nha. À nhân tiện, tớ thuộc đội Đỏ! Chiến thắng nào, đội Đỏ ơi~!!!”

“””””Ouuuuuu!!!”””””

Bởi phản ứng quá đỗi nhiệt tình của mọi người, Hananoi có hơi giật mình.

Nhân tiện, tôi ở đội Đỏ, Ichinose cũng chung đội tôi luôn.

Ngoại trừ Hananoi, những cô gái còn lại trong dàn harem của Sudo đều bên đội Trắng.

“Điều đó có nghĩa là cậu với tới là đối thủ nhỉ. Dù thế nào thì đội Trắng sẽ không thua đâu.”

“Sudo-kun! Quá mạnh…, nhưng tớ cũng sẽ không thua đâu!”

“Hahaha! Tớ nói rồi mà nhỉ?”

“Fufufu~uhm…uhm!”

“Này hai cậu, đang là tiết sinh hoạt đó, tình tứ gì để sau đi chứ?”

Sena nói một cách trêu chọc.

Ngay sau đó Hananoi lập tức đỏ mặt,

“Đ-Đâu có đâu!...Y-Ý tớ là…Xin lỗi vì đã nói chuyện riêng…”

“Tớ xin lỗi, xin lỗi mà. Tiếp tục nào, Ayaka”

“Trời ạ~”

Sena thở dài cạn lời.

Lớp học tràn đầy tiếng cười với đoạn hội thoại của ba người kia.

Mà sau tất cả, trung tâm của của cái lớp này chính là Sudo và harem của cậu ta kia mà.

“-tsk”

“Hm?”

Tôi đột nhiên cảm thấy một sự khó chịu thoáng qua giữa những tiếng cười.

Nhưng nó ngay lập tức bị lấn át bởi sự ồn ào náo nhiệt của lớp học.

“Tớ biết chúng ta đều có cả đối thủ lẫn đồng đội trong lớp, nhưng hãy cùng nhau cố gắng hết mình nhé!”

“Chẳng phải mới vừa ban nãy cậu bảo chỉ muốn đội Đỏ giành chiến thắng thôi sao~?”

“Quên điều đó đi mà~!”

Một lần nữa, cả lớp lại tràn đầy tiếng cười.

Cơ mà kể từ ngày hôm ấy, cộng thêm cái cảm giác khó chịu thoáng qua, tôi lại có dự cảm không lành

…….Mà, chắc tôi chỉ lo xa thôi.

~~~

Vài ngày nữa trôi qua.

Sau buổi học hôm nay, khi mà Đại hội thể thao sắp sửa khai mạc vào ngày mai.

“Ayaka-chan, tất cả đều ổn chứ? Có cần bọn tớ giúp gì không nè?”

“Cảm ơn nhé, Yayoi-chan! Đừng lo lắng quá! Tớ chỉ sắp xếp lại chương trình một tí thôi mà”

“Hãy cho bọn tớ biết nếu cậu cần giúp nhé, được chứ? Bọn tớ luôn sẵn lòng.”

“Mọi người…ehehe, cảm ơn nhé~!”

Tứ đại mỹ nhân của lớp đang nói chuyện thân mật với nhau.

Nhân tiện, Ichinose mới ban nãy,

“Tớ cảm thấy không ổn lắm, tớ nghĩ tớ sẽ ổn hơn nếu Kujo-kun tới nhà tớ và ngủ cùng tớ đêm nay…Tất nhiên, tớ sẽ uống thuốc mà”

Cô ấy lại nói điều gì đó rất điên rồ và tôi cho cô ấy về nhà luôn.

Tôi cảm thấy lời nói của Ichinose dạo gần đây càng ngày càng sai sai.

“Ayaka! Tớ ở đây để giúp cậu bất cứ khi nào cậu cần”

“Sudo-kun…! Nhưng Sudo-kun, giải bóng rổ của đội sắp diễn ra rồi mà, đúng chứ? Cậu là át chủ bài của đội bóng, cậu phải cố giữ sức nhé!”

“Hahaha! Nghe cậu nói vậy tớ lại tràn đầy động lực rồi đây”

“Chúc may mắn nhé”

“Cậu cũng thế, Ayaka”

Vẫy tay chào Hananoi, Sudo rời khỏi lớp học.

Theo sau đó, Hazuki và Sena cũng rời khỏi.

“Okay, cố gắng thôi nào”

Lẩm bẩm một mình, cô ấy ngồi xuống.

Quả nhiên, cô nàng thực sự là một con người tuyệt vời xứng với cương vị là lớp trưởng.

Tôi chắc chắn mình không bao giờ có thể như cô ấy.

“Tạm biệt lớp trưởng nha”

“Tạm biệt!~”

Các thành viên trong lớp lần lượt rời khỏi, cất tiếng chào Hananoi.

Tôi rất ấn tượng khi thấy Hananoi được tin tưởng nhiều đến vậy, rồi tôi cũng đeo cặp lên vai mình.

“…”

Lại lần nữa, lớp học lại toát lên một bầu không khí kỳ lạ.

Khi này, tôi ngay lập tức nhận ra nguồn gốc của nó vì bây giờ còn rất ít người trong lớp.

Ở cuối lớp, đó là…

“……”

~~~

*Hananoi Ayaka’s POV*

Chương trình đã hoàn chỉnh.

Tuy nhiên, khối lượng công việc lại quá nhiều và nó khá khó để hoàn thành ngay.

Lẽ ra tôi phải nhờ sự trợ giúp. …Nhưng tôi là lớp trưởng, tôi phải thật chăm chỉ mới được.

Tôi quay lại và bắt tay vào công việc.

“Hananoi-san, nhìn cậu trông như đang có một khoảng thời gian khó khăn ấy nhỉ”

“Oh, Chiba-san!”

Đó là những người bạn cùng lớp của tôi, Chiba-san, Sato-san và Hashimoto-san. Cả ba đang tiến lại gần tôi.

“Tớ không biết là các cậu còn ở lại lớp đó. Ba cậu thân nhau thật nhỉ!”

Chỉ còn lại chúng tôi trong lớp học.

Rồi Chiba-san nhìn tôi và cười.

“Dừng lại đi, cô không cần phải nịnh nọt bọn tôi đâu”

Cả ba lạnh lùng nhìn tôi.

Bầu không khí đột ngột thay đổi.

“Cô không nên làm thế đâu. Việc nịnh bọn tôi cũng chả giúp ích gì cho bọn tôi cả haha”

“Khó chịu thật đấy, đúng không? Đó là cái cô gọi là xấu hổ thay vì đồng cảm à”

“U-Uhm hahaha. Tớ đâu có ý-“

“Tôi đã bảo là tôi không thích kiểu đó mà”

Chỉ một câu nói ấy, tôi cảm thấy như bị đẩy ra xa.

Bầu không khí lúc đó tệ đến mức nở một nụ cười gượng cũng không thể.

“Dừng lại được không? Tởm quá đó”

“Y-Ý cậu là sao?”

“Cô vẫn chưa hiểu sao? Lúc nào cũng bày đặt làm người tốt, làm người khác hài lòng, đến mức cô chẳng còn là chính mình nữa haha. Thế rốt cuộc cô muốn làm người tốt đến chừng nào đây?”

“Tớ đâu có cố tỏ ra mình hoàn hảo đâu mà”

“Thôi bớt đi, đừng có bướng như vậy chứ! Haha”

“Tao cũng nghĩ y chang thế haha”

Tiếng cười chế giễu tôi vang lên khắp phòng.

“Để tôi nói cho cô biết nhé, cô chưa đủ tầm với Sudo đâu. Cô thậm chí sẽ không bao giờ thuộc về Sudo haha”

“À tôi hiểu rồi! Cô đang cố gắng quá sức đó. Tuyệt vọng quá nhỉ haha”

“Hình như cô chỉ đang tự mãn vì mình sở hữu một khuôn mặt đẹp, nhưng thực tế thì luôn phũ phàng nhỉ? Vì đối thủ của cô lại là Ichinose-san, Sena-san và Hazuki-san đúng chứ? Thế cô nghĩ mình có thể thắng họ ở điểm nào cơ chứ? Haha”

“!!!”

Tôi luôn tự hỏi, khi mà người khác nói thẳng ra suy nghĩ của mình, thì sẽ có thể đau lòng đến mức nào cơ chứ.

Ngực tôi thắt lại.

Tôi biết chứ. Tôi biết điều đó. Vì thế…

“Vậy ra cô đang cố tỏ ra mình là một con người cuốn hút, và cô làm điều đó theo cách đáng sợ nhất à? Haha”

“Thôi nào, đừng có diễn kịch nữa chứ, chỉ có mấy kẻ mờ ám không ai thèm nói chuyện mới hiểu được thôi haha”

“Hahaha. Đồng ý luôn”

“Um…”

Tôi không nghĩ ra được gì để phản bác cả.

Tôi tự hỏi mình có thể làm gì để mọi chuyện kết thúc.

Tôi nên làm gì để Chiba-san cùng hai người kia cảm thấy tốt hơn.

Tôi nghĩ mãi về nó, nhưng không có câu trả lời.

“Oh, cô ta im lặng rồi kìa haha”

“Sao thế? Sao cô không tươi tắn như mọi khi đi? Cô chỉ có vậy thôi á haha”

“Nào, oiii, nói gì đi chứ haha”

Tôi càng lúc càng trở nên xấu hổ.

Tôi…nên làm gì đây….?

“Mấy cậu dừng được rồi đấy”

“!?”

Từ cửa ra vào cất lên một giọng nói.

Tôi quay đầu về phía giọng nói đó, đó là…

“…Kujo-kun?”