Nữ Chính Đã Cướp Mất Năng Lực Hồi Quy Của Tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 33

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 142

Web Novel - Chương 34 - Kỳ Thi Giữa Kỳ (4)

Cứ thế, vài ngày nữa lại trôi qua.

Các học viên đang xôn xao bàn tán về một thông báo mới, chính là về trận chiến đối kháng, điểm nhấn của kỳ thi giữa kỳ.

Lý do là vì việc chỉ định đối thủ đã bắt đầu từ hôm nay.

Theo luật, mỗi người sẽ có tổng cộng ba trận, tiến hành theo hình thức chỉ định đối thủ.

Khi chỉ định một người, một trận đấu 1 chọi 1 sẽ được xác nhận.

Những học viên không được ai thách đấu hoặc không thách đấu ai sẽ được ghép cặp ngẫu nhiên. Công bằng tuyệt đối là đây.

Thế nên tôi cũng chẳng bận tâm lắm. Vốn dĩ tôi chẳng có ý định thách đấu ai, mà cũng làm gì có ai rảnh rỗi đi nhắm vào tôi cơ chứ.

Vì vậy, nhiệm vụ trước mắt của tôi khá đơn giản: nâng cao chỉ số cho các nhân vật chính.

Và chuẩn bị cho cuộc tấn công của Ma Nhân.

Đầu tiên, về việc nâng chỉ số, lần này có hai nhân vật chủ chốt cần được bồi dưỡng.

Yu Hana và Cheon Yeoul.

Hiện tại, Kang Ahrin đã đủ mạnh rồi.

Ngay lúc này, cô ấy không cần tôi can thiệp. Ngược lại, nếu tôi tùy tiện nhúng tay vào, có khi còn làm lệch cả dòng chảy cốt truyện.

Seong Siwoo thì tạm thời gác lại đã.

Tôi vẫn luyện kiếm với Yu Hana hằng ngày và tốc độ tiến bộ của cô ấy đang tăng vọt.

Và giờ thì tôi.

“Tôi không làm đâu! Không, tôi chịu, không làm nổi đâu.”

“Không, này. Làm ơn đọc lại từ từ xem nào.”

11 giờ đêm, tôi và Cheon Yeoul đang cãi cọ ỏm tỏi ở một quán cà phê. Vụ này tôi đã xin phép Yu Hana rồi.

Mọi chuyện bắt đầu khi tôi thấy cô ấy vật lộn với đống bài tập sau buổi học hôm nay.

Dù lớp đã tan, nhưng cô ấy vẫn không rời khỏi chỗ ngồi, cứ cúi gằm mặt xuống như muốn đập đầu vào bàn.

Bình thường thì giờ này cô ấy đã biến đi đâu mất rồi.

‘Haizz… khó quá đi.’

Cheon Yeoul trong nguyên tác cũng y hệt.

Những mảng khác thì tiếp thu nhanh cực, nhưng cứ đụng đến lý thuyết là lại ngô nghê hết mức.

Nhưng thấy cái dáng vẻ vắt óc suy nghĩ của cô ấy cũng đáng khen, nên tôi lỡ giải giúp vài bài và thế là cô ấy cứ bám riết lấy tôi đòi kèm bằng được.

Kết quả là hôm nay tôi bị lôi đến tận cái quán cà phê này đây.

Vấn đề mà cô ấy đang càu nhàu mãi là phần thiết kế một Thánh pháp trận cấp thấp.

Công nhận là so với việc tạo ra các pháp trận thông thường, độ khó của cái này cao hơn hẳn. Vì thánh thuật không chỉ cần ma lực mà còn phải thiết lập một mạch riêng cho thần lực nữa.

“Nhìn này, có hai mạch thì cũng phải có hai nguồn năng lượng chứ. Tống hết vào một cái thì chúng nó chả trộn lẫn vào nhau à?”

Tôi vừa vẽ một sơ đồ đơn giản lên cuốn sổ tay vừa giải thích.

Thế nhưng Cheon Yeoul chỉ nhíu mày nhìn chằm chằm vào đề bài.

Cứ nhìn thế thì có mà đến Tết cũng chẳng giải được.

Rồi đột nhiên, cô ấy sáng mắt lên và reo lên.

“Á!”

Xem ra cuối cùng cô ấy cũng thông suốt rồi.

Vấn đề là, tôi đã mất toi hai tiếng đồng hồ chỉ để giúp cô ấy hiểu ra được điều này.

‘Đến chịu với cậu đấy…’

Sau khi chật vật giải quyết xong bài tập, Cheon Yeoul liền thở dài một hơi thật sâu.

“Thiệt tình chứ— tôi chẳng hiểu tại sao mình lại phải học cách vẽ một thánh pháp trận trong khi chỉ cần giơ tay là dùng được rồi....”

Tôi nhìn cô ấy với ánh mắt cạn lời.

Thì bởi vì cậu là thiên tài đấy.

Cheon Yeoul có thể thi triển thánh thuật một cách cảm tính, hay đúng hơn là theo bản năng, mà không cần đến bước thiết kế pháp trận.

Nhưng nếu có thể điều chỉnh dòng chảy của thần lực một cách tinh vi hơn thông qua bản thiết kế, hiệu quả sẽ tăng vọt.

Đó là lý do tôi bắt cô ấy học.

“Cơ mà... Haein này, sao cậu lại rành mấy cái này thế?”

Cheon Yeoul ném cho tôi một ánh nhìn đầy ẩn ý.

Đôi mắt hơi nheo lại, ánh nhìn thì có phần láu lỉnh.

“Cậu cũng nghiên cứu cả thánh thuật nữa à?”

Trong giọng nói của cô ấy có ý định trêu chọc tinh nghịch.

Tôi thoáng sững người, chẳng biết phải đáp lại thế nào.

‘Là vì tôi học để chỉ cho cậu đấy chứ sao.’

Đương nhiên là tôi không thể nói thẳng ra như vậy được.

Cuối cùng, thay vì trả lời, tôi đưa tay lên trán cô ấy.

Cốp!

“Á!”

Cùng với một tiếng kêu trong trẻo, đầu của Cheon Yeoul hơi ngửa ra sau.

“Cậu biết để làm gì chứ.”

Cheon Yeoul ôm trán, đôi má hơi ửng hồng cùng với ánh mắt lấp lánh.

Phải nói sao đây nhỉ... phản ứng này thật khiến người ta muốn trêu chọc cô ấy mãi không thôi.

“Làm ơn giải cho nhanh rồi về nhà đi.”

Tôi vô thức lật sang trang tiếp theo và lướt qua các bài tập.

Thế nhưng.

“…?”

Tôi cảm nhận được một ánh nhìn sắc lẹm đang hướng về phía này.

Theo bản năng, tôi ngẩng đầu nhìn về phía trước.

Và ngay lập tức, tôi thấy một người đàn ông vừa mở cửa quán cà phê bước vào, vừa thở hổn hển.

Johan.

Cậu ta vừa thở dốc vừa nhìn chúng tôi chằm chằm.

Ánh mắt cậu ta hằn lên vẻ khó chịu và lạnh lẽo.

Tôi hơi liếc mắt sang bên cạnh.

Phía cuối quán, chỗ ngồi cạnh cửa sổ.

‘Xem ai kia.’

Một trong những tên lâu la của Johan đang lén lút liếc về phía này.

Nhưng rồi tên đó lại vờ như vô tình đưa mắt qua, ra vẻ thản nhiên khuấy ly cà phê.

Chắc hẳn chính tên đó đã đi mách lẻo.

‘Thánh Nữ đang ở cùng một thằng trai lạ vào giờ này đây.’

Chắc là kiểu vậy.

“Haiz...”

Một tiếng thở dài chán nản vang lên ngay bên cạnh.

Là Cheon Yeoul.

Cô ấy thở ra một hơi ngắn rồi dịch người sát lại gần tôi hơn.

Vốn dĩ chúng tôi không ngồi đối diện. Ngay từ đầu, Cheon Yeoul đã tự ý chuyển sang ngồi cạnh tôi trên cùng một chiếc ghế sofa rồi.

Giờ thì gần như dính sát vào nhau luôn rồi.

Và khi chứng kiến cảnh tượng đó, vẻ mặt của Johan càng thêm hung tợn, hơi thở cũng trở nên nặng nề.

“Hai người đang hẹn hò à?”

Tôi thờ ơ hỏi.

Lúc này Cheon Yeoul mới nhìn sang Johan.

Gương mặt cô ấy trở nên nghiêm túc.

Không, còn hơn cả thế nữa.

Trông như thể vừa nuốt phải thứ gì đó ôi thiu, lại giống như vừa nhai phải sâu bọ vậy.

Rồi cô ấy dứt khoát đáp.

“Cậu điên à?”

“Thế thì... là kẻ bám đuôi à?”

“Cái đó thì gần đúng hơn đấy.”

Giọng của Cheon Yeoul lạnh như băng.

Cô ấy nhìn Johan chằm chằm với vẻ mặt lạnh lùng. Khuôn mặt của Johan khẽ co giật.

“Nhưng sao cậu ta không lại đây mà cứ đứng đó làm gì vậy?”

“Vì tôi đã xin lệnh cấm tiếp cận rồi.”

“À... vậy à?”

Xem ra cô ấy đã xin lệnh cấm tiếp cận từ Điện thờ từ sớm. Nếu là trước đây, chuyện này đúng là không tưởng và có thể sẽ bị quở trách, nhưng nó cũng cho thấy thế lực của Cheon Yeoul giờ đã lớn mạnh đến mức nào.

Thánh Nữ và Dũng Sĩ.

Mối quan hệ giữa hai người này có phần phức tạp.

Trong quá khứ, từ khi còn nhỏ, Dũng Sĩ và Thánh Nữ đã được giáo dục theo một phương thức đặc biệt.

‘Dũng Sĩ bảo vệ thế giới, còn Thánh Nữ phải phò tá và phục tùng Dũng Sĩ.’

Đó là ‘giáo lý’ đã được nhồi sọ cho họ suốt bao năm tháng.

Nhưng thời thế giờ đã đổi thay.

Ngay cả trong nội bộ Điện thờ cũng bị phân chia phe phái. Một bên là những người muốn duy trì lề lối cũ và bên còn lại là những người muốn một cuộc cải cách mới.

Và Johan vẫn chưa thoát khỏi tư tưởng đó. Cậu ta vẫn tin rằng mình là Dũng Sĩ và Thánh Nữ là vật sở hữu của mình. Là một sự tồn tại không được phép rời xa vòng tay của cậu ta.

Tôi nhìn Johan với ánh mắt dửng dưng.

Cậu ta đang lườm tôi như thể muốn ăn tươi nuốt sống.

Chắc hẳn cậu ta đang tức điên vì Thánh Nữ vốn phải thuộc về mình lại đang hú hí với một thằng con trai khác.

Trong nguyên tác thì người đó là Seong Siwoo, nhưng giờ xem ra mục tiêu đã chuyển sang tôi rồi.

Cuối cùng, sau vài giây đứng trời trồng, Johan đành phải nuốt giận quay người bỏ đi.

‘Cứ cái đà này thì...’

Khi sự ám ảnh của Johan đối với Cheon Yeoul bộc phát sớm hơn dự tính, những lựa chọn mà tên đó có thể thực hiện cũng trở nên khó lường hơn.

Tôi đã lờ mờ linh cảm được điều gì đó.

***

Sau khi kết thúc buổi ‘dạy kèm đặc biệt’ 1 chọi 1 với Cheon Yeoul, tôi trở về ký túc xá.

Ngón trỏ của tôi vẫn còn hơi đau. Chẳng biết hôm nay tôi đã búng trán cô ấy bao nhiêu lần nữa.

‘Cảm giác như cậu ấy cố tình làm sai vậy.’

Tôi thở dài, nằm xuống giường và bắt đầu suy ngẫm.

Lúc nãy tôi đã nói có hai nhiệm vụ cấp bách.

Thứ nhất, sự trưởng thành của các nhân vật.

Phần này đang tiến triển thuận lợi hơn nhiều so với dự kiến.

Vậy thì thứ hai, chuẩn bị cho cuộc tấn công của Ma Nhân.

‘Tôi cũng đã chuẩn bị hết mức có thể rồi.’

Tình hình của tôi hiện tại khá là thong thả.

Tôi đã lĩnh hội được Mảnh Vỡ sớm hơn rất nhiều so với mạch truyện gốc.

Vốn dĩ đây là một cơ duyên phải đến tận giai đoạn nửa sau của cốt chuyện, sau khi trải qua không biết bao nhiêu khổ nạn mới có thể chạm tới được.

Dĩ nhiên, việc người hấp thụ nó lại là tôi cũng là một biến số lớn… nhưng ván đã đóng thuyền rồi.

Tôi đã trao cho Yu Hana thanh Đông Bách Kiếm và đưa cho Cheon Yeoul cây Thánh giá.

Hơn nữa, kỳ thi giữa kỳ lần này còn có sự tham gia của các thành viên Vanquisher. Ngay cả khi cuộc tấn công đầu tiên vào Gaon xảy ra, khả năng cao là có thể chặn đứng nó dễ hơn tưởng tượng nhiều.

Công tác chuẩn bị đã làm đủ, những biến số tốt cũng đã xuất hiện.

Và trên hết—

Cuộc tấn công lần này, nói cho cùng, cũng chỉ như một màn tutorial mà thôi.

‘Ma Nhân.’

Thay vì được coi là một chủng tộc, chúng là những sinh vật có mức độ nguy hiểm khác nhau tùy theo từng cá thể.

Trong số những kẻ mang danh ‘Ma Nhân’, cũng có rất nhiều tên thực chất chỉ là lũ tép riu.

Và những kẻ tấn công Gaon lần này cũng chỉ là loại tôm tép đó.

Đây chỉ là một màn kịch nhằm chứng tỏ Gaon không phải là vùng an toàn tuyệt đối.

Trong cuộc tấn công lần này, sẽ không có Ma Nhân cấp cán bộ nào trực tiếp ra tay.

Đây cũng chưa phải là giai đoạn để chúng liều lĩnh phát động một cuộc chiến toàn diện với các thế lực đang đồn trú tại Gaon.

Tuy nhiên, vấn đề là, để tạo ra sự hỗn loạn rõ rệt hơn— chúng sẽ sử dụng những ‘ma vật’ mà chúng đang giam giữ.

Và việc ngăn chặn điều đó, thực chất có thể được xem là mấu chốt.

Tôi mở Auction bằng đồng hồ thông minh của mình.

Chiếc Lưỡi Hái Đá mà tôi đã đặt, à không, là thanh Harpe, sẽ được giao vào ngày mai.

Vậy là, việc đối phó với ma vật cũng đã được chuẩn bị đâu vào đấy.

Tôi lại tắt đồng hồ và nằm xuống một cách thoải mái.

Ting-ling

Đúng lúc đó, một âm báo lạ lẫm vang lên từ chiếc đồng hồ.

‘Cái gì đây?’

Tôi di chuyển ngón tay và mở cửa sổ thông báo.

Và ngay sau đó, một nụ cười khô khốc bất giác nở trên môi tôi.

“Haha.”

[Thông báo chỉ định Trận chiến đối kháng]

[Hạng 2 Johan] -> [Unknown Jung Haein]

[Thông báo chỉ định Trận chiến đối kháng]

[Hạng 42 Seong Siwoo] -> [Unknown Jung Haein]

Xem ra, cái dự đoán rằng sẽ chẳng có ai chỉ định tôi.

Đã trật lất một cách ngoạn mục.