Nhân vật chính trong truyện lãng mạn kỳ ảo chỉ thích mình tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 132

Tập 2 - 90. Kế thừa Vòng lặp 2, Phu quân Lancel. (15)

Rầm...!

Một Kị sĩ bị đánh bay văng qua phòng khiêu vũ, rơi sầm xuống bàn tiệc.

"Ựa a!"

Cảm giác này đã lâu không gặp rồi.

Chém giết các Kị sĩ không chút do dự.

"A a a!"

"Tên điên, ngươi có biết chúng ta là ai không... Ngươi có biết chúng ta phục vụ ai không!"

Mỗi lần vung kiếm, cảm giác chém xuyên qua áo giáp và da thịt lại truyền đến từ lòng bàn tay.

"Đây, đây là mưu phản! Là mưu phản!"

Lancel nhếch mép.

"Ngu ngốc. Giờ phút này, kẻ sống sót mới là chính nghĩa, kẻ bỏ mạng chính là phản tặc."

Ngay khi anh vừa hạ thấp người, lưỡi kiếm của Marigold đã lóe lên một vệt sáng lạnh như thể đã chờ đợi từ lâu.

"Lancel đại nhân! Để em!"

Nàng rạch một đường ngang ngực gã Kị sĩ đang tấn công từ trên đầu Lancel xuống.

"Ựa a!"

"Làm tốt lắm, Mary."

Lưng tựa vào nhau, Marigold không ngừng vung kiếm ở phía sau, nơi Lancel không thể thấy.

"Có cần giết hết không, thưa Lancel đại nhân?"

"Ừm. Cứ dạy dỗ chúng đến khi nào em thấy hả giận thì thôi."

Giữa cơn mưa đao quang kiếm ảnh, Lancel và Marigold cùng nhau đột phá.

Phòng khiêu vũ nơi các quý tộc nhảy múa giờ đây đã trở thành một chiến trường đan xen sát khí.

"Ựa a!"

Marigold nhảy vọt qua gã Kị sĩ bị Lancel đá bay, tung ra đòn kết liễu.

Ngay lúc đó, Lancel vung đao chém vào cánh tay của một gã Kị sĩ đang định đánh lén.

Bàn tay đang nắm chặt chuôi kiếm mất đi chủ nhân, rơi phịch xuống đất.

"Í á...!"

Marigold và Lancel càn quét mọi ngóc ngách của phòng khiêu vũ như một cặp đôi đã phối hợp với nhau hàng chục năm.

Vang vọng trong không khí chỉ còn lại tiếng kêu la thảm thiết của các Kị sĩ.

"A!"

"Cẩn thận."

Lancel đỡ lấy Marigold vừa trượt chân vì giẫm phải vũng máu.

Trong phòng khiêu vũ mờ tối, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ những chùm đèn treo đang lay động.

Nếu không phải xung quanh đầy máu tươi và những xác chết nằm la liệt, cảnh tượng nơi đây vốn sẽ ra sao.

Giá như lục địa này yên bình và đáng sống hơn. Giá như xuất thân của Marigold bình thường hơn một chút. Giá như trò chơi này được làm hoàn thiện hơn.

Lancel, người đang đỡ Marigold dậy, lập tức gạt phăng những suy nghĩ vừa nảy ra trong đầu.

"Lũ quái vật này...!"

Nhìn hai người tay nắm chặt đao kiếm đang từng bước áp sát, khí thế của các Kị sĩ dần suy yếu.

"Dám tiến lên thì chỉ có con đường chết. Muốn sống thì tránh ra."

Đôi mắt Lancel đỏ ngầu, huyết quản nổi lên.

"Nói đúng lắm. Chúng ta nhường đường. Chạy mau thôi!"

"Không cần phải nói thẳng thừng thế đâu, Mary."

"A, vâng ạ."

Cả hai không nhịn được mà bật cười khinh miệt.

Nghĩ kỹ lại, cái Đế quốc chết tiệt này chưa bao giờ giúp được gì.

Dù là với Lancel hay với Marigold, Đế quốc Freesia lúc nào cũng chỉ là cái gai trong mắt và là hòn đá ngáng đường.

'Dù cũng có một thời mình từng trung thành với nó.'

Bây giờ đã không còn nhớ nổi tại sao mình lại sống vì một nơi như thế này hàng chục năm trời. Có lẽ đã bị thứ gì đó mê hoặc rồi.

Giờ đây, cơn giận bắt đầu trào dâng.

Chẳng phải cả thế giới này đều đầy rẫy những thứ muốn kéo Marigold vào bất hạnh hay sao?

Và việc bản thân mình cũng nằm trong số đó, càng khiến Lancel nghiến răng ken két.

"Ựa a!"

Gã Kị sĩ bị cắt cổ bị Lancel đá bay, văng ra xa rồi ngã gục.

Ngay khoảnh khắc tiếp theo.

Ầm...!

Một chấn động dữ dội bao trùm toàn bộ phòng khiêu vũ.

"Lũ phản tặc."

Đó là dư chấn từ một khối ma lực bắn thẳng xuống sàn phòng khiêu vũ.

Một đòn tấn công nhắm chính xác vào vị trí của Lancel.

Nơi dư chấn quét qua, những viên gạch men cứng rắn vỡ tan, tạo thành một hố sâu. Đây rõ ràng là bằng chứng của một đòn tấn công mang đầy sát ý.

Khi bụi đất lắng xuống, Lancel nhìn thấy một gương mặt quen thuộc.

"Ngươi chính là Marigold."

==============

— Gặp phải sự kiện! Đụng độ Tam Hoàng tử "Yuri Langris Freesia" tại phòng khiêu vũ!

※Khẩn cấp! Thái độ của đối phương cực kỳ thù địch! Đề nghị tạm thời rời khỏi hiện trường, sau này từ từ cải thiện quan hệ thì sao?

==============

"Tìm ngươi vất vả thật đấy."

Tam Hoàng tử.

Phía sau hắn, các Kị sĩ lại một lần nữa xuất hiện.

Những chuôi kiếm sáng loáng đang hướng về phía Lancel và Marigold.

Ước chừng số lượng đã vượt quá một trăm người.

"Nam giết, nữ bắt sống."

"Tuân lệnh, Điện hạ."

Lancel bật ra một tiếng cười khô khốc.

'Còn nói chuyện cải thiện quan hệ.'

==============

— Gặp phải sự kiện! Nhị Hoàng tử "Arwin Louis Freesia", Ngũ Hoàng tử "Erwin Cole Freesia", Lục Hoàng tử "Karin Craig Freesia" đang trên đường đến phòng khiêu vũ!

— Thông báo! Tam Hoàng nữ "Claria Alierde Freesia" đã chết vì ngã ngựa trên đường chạy trốn!

— Thông báo! Nhị Hoàng nữ "Sena Po Freesia", Tứ Hoàng tử "Serild Olivia Freesia", Tứ Hoàng nữ "Altena Set Freesia" đã gia nhập quốc gia đối địch, Cộng hòa Louisent!

※Tình hình Đế quốc cực kỳ bất ổn! Hay là tạm thời tránh đi, đợi tình hình ổn định hơn?

==============

'Thế thì nói xem bao giờ nó mới ổn định được.'

Cơn bão máu ở phòng khiêu vũ bây giờ mới chỉ bắt đầu.

Đêm còn dài, và những vị khách đến tìm Marigold vẫn còn rất nhiều.

"Giải quyết nhanh rồi rút thôi. Xem ra em nổi tiếng hơn anh tưởng đấy."

"Đó... là lời khen sao ạ?"

"Ai mà biết được."

33.

"Sao lại vội vàng như vậy, Hoàng tỷ."

Đại Hoàng nữ đang tiến về phía hoàng cung bỗng dừng bước.

Bên kia con đường trải dài theo vườn hoa, một người đàn ông tóc dài đang vừa đi vừa nhún nhảy tiến lại gần.

"Thật không giống phong thái của Hoàng tỷ chút nào. Lại có thể đi lại khắp nơi mà không phòng bị như vậy."

"Sao lại không chứ. Bên cạnh ta có những hộ vệ ưu tú thế này cơ mà."

Đại Hoàng nữ vừa nói, vừa đặt tay lên vai hai người đàn ông hộ tống hai bên.

Leo Dante, Kyle Dante. Cả hai thoáng trao đổi một ánh nhìn bối rối.

Họ cảm nhận được một bầu không khí kỳ lạ đang bao trùm giữa Hoàng nữ và Hoàng tử.

Đến khi nhận ra có điều không ổn, xung quanh đã vang lên vô số tiếng động.

"Hoàng nữ Điện hạ...!"

Họ vội vàng nắm lấy chuôi kiếm.

Hàng chục Kị sĩ đang ẩn nấp dần dần lộ diện.

Áo giáp bạc lấp lánh dưới ánh trăng. Thanh kiếm đeo bên hông cũng tuyệt đối không phải để trang trí.

"Ta muốn mời người đến một nơi yên tĩnh để trò chuyện... Người có thể ngoan ngoãn đi cùng ta được không?"

"Đáng sợ thật đấy, em trai. Giam một người yếu đuối như ta vào nơi tăm tối, rốt cuộc em định làm gì?"

Đại Hoàng nữ vẫn giữ nụ cười sau tấm mạng che mặt.

"Ngoài việc để người được khoản đãi chu đáo, tận hưởng khoảng thời gian nhàn rỗi ra thì còn có thể là gì được chứ? Ta là một người rất yêu thương gia đình mà, Hoàng tỷ. Người không cần phải lo lắng quá đâu."

Hắn quay người, ngắt một bông hoa đang nở trong vườn. Nhắm mắt lại, như thể đang thưởng thức hương thơm của đóa cẩm tú cầu.

"Còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau mời Hoàng tỷ về."

"Vâng, thưa Điện hạ."

Đối mặt với những Kị sĩ đang áp sát, Leo Dante rút kiếm ra.

"Hoàng nữ Điện hạ, chúng ta phải..."

Chỉ hai người chống lại hàng chục người.

Sự chênh lệch thực lực lớn đến mức bàn chuyện thắng thua cũng trở nên nực cười.

Lúc này, trạng thái của Đại Hoàng nữ đúng như lời Đại Hoàng tử nói, yếu ớt hơn bao giờ hết.

Bởi vì đội cận vệ của Đại Hoàng nữ, vốn nên đang đóng quân ở biên cương, tuyệt đối không thể nào bay đến đây ngay lập tức được.

"Em thì làm được gì nữa, đánh thì chỉ có chết thôi."

Kyle Dante toát mồ hôi lạnh, con ngươi không ngừng đảo quanh.

"Ta đã cho người cơ hội rồi."

Đại Hoàng tử vừa nói, vừa nhìn về phía phòng khiêu vũ.

"Bây giờ có giãy giụa cũng vô ích, Rodnes đã hoàn toàn nằm trong tay ta rồi. Tỷ tỷ cứ ở một nơi yên tĩnh mà an hưởng tuổi già đi."

"Định bắt một người đang tuổi xuân phơi phới đi dưỡng lão à."

"Đây là tình anh em."

"Thật cảm động làm sao. Em trai ta lúc nào cũng mềm lòng vào những thời khắc quyết định, đó là một vấn đề đấy."

"Người quá khen rồi."

Cuộc đối thoại kết thúc tại đây.

Các Kị sĩ xem đó là tín hiệu, đồng loạt rút kiếm xông lên.

"...Hôm nay là ngày tàn của gia tộc Dante sao."

"Đừng nói nhảm nữa, Kyle."

Sắc mặt của Leo Dante và Kyle Dante lập tức trở nên cứng đờ.

"Hì hì."

Ngay lúc đó. Khóe môi Đại Hoàng nữ lại một lần nữa nở nụ cười.

"Beth Wayne. Giúp ta."

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, một luồng sáng chói lòa bộc phát ra từ cổ nàng.

"Ma pháp..."

Trong mắt Leo Dante lóe lên một tia sáng kỳ lạ.

Chiếc vòng cổ màu xanh trên cổ Đại Hoàng nữ lơ lửng giữa không trung, tỏa ra một luồng ma lực kinh người.

Vút...!

Tất cả mọi người đều thấy một thanh cự kiếm khổng lồ bay ra từ chiếc vòng cổ. Cảnh tượng này quả thực siêu thực.

Tiếp theo đó là một cánh tay cơ bắp đang nắm lấy chuôi kiếm, một cái đầu to lớn, một thân hình vạm vỡ và đôi chân.

"……!"

"Đây, đây là...!"

"Ma, ma, ma pháp!"

Thân hình khổng lồ của người đàn ông từ từ hiện ra trước mắt họ.

"Ựa a a a a..."

Người đàn ông cơ bắp cuồn cuộn, toàn thân bốc lên hơi nóng hừng hực.

Trên cơ thể đầy sẹo không một mảnh vải che thân. Đúng như nghĩa đen, hoàn toàn trần truồng. Ngay cả bộ phận nam tính khổng lồ kia cũng lộ ra không chút che đậy.

Đại Hoàng nữ nheo mắt lại.

"Beth Wayne, sao lại ra nông nỗi này."

"Tôi đang đổ mồ hôi cùng tân phu nhân nhà mình."

"Thô tục. Che lại đi được không?"

"Phải có cái gì mới che được chứ ạ. Người cứ quay đi một lát đi. Tôi sẽ giải quyết xong ngay thôi."

Khóe miệng Beth Wayne nhếch lên tận mang tai.

Vẻ mặt của Đại Hoàng tử cứng đờ.

"...Sao ngươi lại ở đây..."

Beth Wayne.

Đệ nhất Kiếm Đế quốc.

Nụ cười trên mặt Đại Hoàng tử biến mất.

"Người đã giấu một thần khí như vậy từ khi nào?"

"Người muốn trở thành Hoàng đế thì phải có sự chuẩn bị, em trai ta à."

"Hoàng đế..."

Trong mắt hắn hiện lên sát khí.

"Giết hắn."

.

.

.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì..."

Khi Kị sĩ đoàn Hoàng cung chạy đến phòng khiêu vũ, tất cả đều chết lặng trước cảnh tượng bày ra trước mắt.

Xác chết chất chồng như núi gần như lấp đầy cả không gian. Đại sảnh đẫm máu tươi vẫn còn phảng phất hơi nóng hừng hực.

Vừa bịt mũi bước vào, họ lần lượt trông thấy những gương mặt quen thuộc.

"Hoàng, Hoàng tử Điện hạ! Hoàng tử Điện hạ ở đây...!"

"Còn đứng ngây ra đó làm gì! Mau đỡ ngài dậy!"

"Đã... tắt thở rồi ạ."

"...Ựa..."

Nét mặt các Kị sĩ Hoàng cung cứng đờ. Giữa đống thi thể, họ trông thấy di hài của hoàng tộc. Không phải một, hai người, mà là rất nhiều.

"Tương lai của Đế quốc rồi sẽ ra sao đây."

Một thời đại hỗn loạn sắp sửa kéo đến. Sự thật này hằn sâu vào tâm trí tất cả mọi người.

34.

"Lancel đại nhân, chúng ta hãy tìm một nơi thật yên tĩnh để sống cùng nhau nhé?"

Trời vừa rạng đông.

Marigold đánh thức Lancel khỏi giấc ngủ.

Cả hai mình đầy thương tích, vội vã bỏ trốn, may mắn bắt được một chuyến xe ngựa chở hàng đi ngang qua mới có chút thời gian nghỉ ngơi.

"Lần này, bằng mọi giá chúng ta phải tìm cách sống sót."

Ừm.

"Anh thấy sao?"

Biết đâu lại được.