Nhân vật chính trong truyện lãng mạn kỳ ảo chỉ thích mình tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 133

Tập 2 - 71. Hải quân Marigold (8)

14.

Khi chiếc thuyền nhỏ trôi dạt vô định dạt vào bờ một hòn đảo hoang, Lancel đã có linh cảm rằng vòng lặp này sắp kết thúc.

"Đảo! Đảo hoang!"

"Chúng ta được cứu rồi! Lancel đại nhân!"

Lancel vừa cùng Marigold vui mừng ôm chầm nhau, anh đã lập tức vớ lấy mái chèo.

Anh dốc cạn chút sức lực cuối cùng, cuối cùng cũng chèo được vào bờ.

"Ựa."

"Không được, Lancel đại nhân!"

Khi Lancel kiệt sức ngã gục vì đuối sức, Marigold lập tức nhảy khỏi thuyền.

Nàng thoăn thoắt trèo lên một cây dừa gần đó, bắt đầu ném từng quả dừa xuống đất.

"Tỉnh lại đi, Lancel đại nhân! Ngài không được chết!"

"......Mary. E rằng tôi chỉ đến được đây thôi."

"Đừng nói những lời nản lòng như vậy, không giống ngài chút nào, Lancel đại nhân!"

Lancel nhắm mắt lại.

"Hửm?"

Cùng lúc đó, anh cảm thấy có thứ gì đó mềm mại chạm vào môi mình.

Khi đôi môi bị hé mở, dòng nước quả ngọt lịm ngay lập tức ùa vào.

Ực.

"……!"

Một cảm giác khoan khoái chạy dọc sống lưng.

Cảm giác sinh lực men theo thực quản lan đến tận các đầu dây thần kinh.

Nước, đường, calo. Những thứ mà anh đã rất lâu rồi chưa được hấp thụ.

Ực. Ực.

"Phù! Thêm lần nữa."

"......Mary? Ưm!"

Lancel lúc này mới nhận ra nước dừa được đưa vào miệng mình bằng cách nào, nhưng muốn ngăn lại thì đã quá muộn.

Nguồn năng lượng được truyền đến liên tục khiến Lancel cảm thấy sức lực đang trào dâng từ bên trong.

"Hù, thêm lần nữa!"

Chụt.

"Đủ rồi."

"Ưm?"

Anh vội vàng ngăn Marigold đang ngậm đầy trong miệng lại. Nước dừa ực một tiếng trôi xuống cổ họng của chính nàng.

"Ngài tỉnh rồi thì được rồi."

"Lancel đại nhân!"

Marigold đẫm nước mắt ôm chầm lấy anh.

"Em suýt nữa là phải ôm cái xác của Lancel đại nhân sống hết quãng đời còn lại rồi. Hu hu......"

"Thứ đó phải đem đi chôn chứ, ôm làm gì."

Chú chim nhỏ Pia đậu trên đầu nàng lặng lẽ nhìn Lancel.

'Suýt chút nữa là lần đầu tiên được trải nghiệm cảm giác chết đói rồi.'

Lấy lại sức lực, Lancel lập tức bắt đầu quan sát xung quanh.

Bãi cát trắng rộng lớn, phía sau là khu rừng rậm rạp, và hàng đàn chim biển đang vỗ cánh bay về phía trung tâm hòn đảo.

Đây là một hòn đảo có đủ mọi thứ.

"Trước mắt cứ ở đây đợi có thuyền đi qua đã."

"Nơi thế này thật sự sẽ có thuyền đi qua sao, Lancel đại nhân?"

"Sẽ có thôi. Số tàu thuyền đi qua vùng biển Quần đảo không phải chỉ có một hai chiếc."

Lancel cứ thế gạt đi nỗi lo của Marigold.

Trong thời gian chờ đợi cứu hộ, Lancel, Marigold và một con chim bắt đầu cuộc sống trôi dạt.

* * *

———

[Mô phỏng Quý cô Sa cơ]

Đang lên lịch cho tuần 1 tháng 6.

Thứ Hai - Dựng chỗ ở tạm thời. (Địa điểm: Bãi biển đảo hoang)

Thứ Ba - Thu thập sò, hàu. (Địa điểm: Bãi biển đảo hoang)

Thứ Tư - Tìm nguồn nước, nước ngọt. (Địa điểm: Rừng rậm đảo hoang)

Thứ Năm - Săn bắt động vật. (Địa điểm: Rừng rậm đảo hoang)

Thứ Sáu - Đánh cá bằng lao. (Địa điểm: Vùng biển đảo hoang)

Thứ Bảy - Thời gian tự do. (Địa điểm: Vùng biển đảo hoang)

Chủ Nhật - Làm cá khô. (Địa điểm: Bãi biển đảo hoang)

※Tuy đã trôi dạt đến một vùng đất xa lạ, một nơi xa lạ, nhưng không hiểu sao lại không ghét cảm giác này, tại sao vậy nhỉ? Mỗi ngày đều là cố gắng để sống sót! Sức mạnh, Thể lực, Sức hút, Độ quyến rũ TĂNG!

———

Cuộc sống trên đảo hoang đơn điệu và nhàm chán.

1. Sửa chữa nhà cửa.

2. Tìm kiếm thức ăn và nước uống.

3. Lặp lại các bước trên.

Túp lều tạm bợ được dựng lên vội vã theo thời gian ngày càng được làm chắc chắn hơn, chỉ trong một tuần đã biến thành một căn nhà gỗ nhỏ có cả giường và bếp núc.

"Bắt được rồi! Heo rừng!"

"Nướng hết lên ăn đi!"

"Như vậy lãng phí lắm. Phải phơi khô làm thịt xông khói."

"Ồ ồ!"

Một tháng sau, bên cạnh đã dựng lên một kho chứa thức ăn, chim biển và cá được hun khói treo thành từng chuỗi.

Ngoài ra còn có thiết bị hứng sương, bẫy bắt động vật, lao gỗ được vót nhọn, rìu đá được mài sắc...

Đúng như câu nói con người là loài động vật có khả năng làm quen cao, Lancel đã xây dựng được một nơi trú ngụ đầy đủ trong thời gian ngắn.

"Mary. Nóng quá."

"Em cũng nóng."

"Vậy thì ngủ riêng ra là được chứ gì."

"Không muốn."

"Đây là lệnh của sĩ quan. Tách ra."

"Trên đảo hoang làm gì có sĩ quan hay binh lính."

"……."

"Hì hì."

Hai người nằm cạnh nhau trên chiếc giường làm bằng tre.

Giữa Lancel và Marigold không xảy ra chuyện gì đặc biệt.

Chỉ là để xác nhận sự có mặt của đối phương, họ thường nép sát vào nhau khi ngủ.

Trong thế giới chỉ có hòn đảo, biển cả và Marigold, Lancel ngày một quen với sự có mặt của nàng.

Một năm nữa lại trôi qua.

"Lancel đại nhân."

Marigold, năm nay vừa tròn mười tám, đã đủ tuổi trưởng thành, bước về phía Lancel.

Để tránh làm hỏng quần áo, hai người đã sớm cởi bỏ hết cả đồng phục hải quân. Bây giờ họ chỉ dùng da thú che những bộ phận quan trọng để che thân và sinh sống.

"Em thấy cứ sống thế này cũng không tệ. Thức ăn đầy đủ, không lo không nghĩ. Pia bây giờ cũng rất thích Lancel đại nhân rồi."

===============

[Hướng dẫn trò chơi]

— Danh sách kết thúc có thể nhận được đã được cập nhật!

1. Người tình trên đảo hoang.

2. Chủ nhân hòn đảo Marigold.

3. Thủ lĩnh băng hải tặc, Golden D. Mary.

※Trôi dạt, nói cách khác, chính là thiên đường chỉ thuộc về hai người.

===============

'Không, nói là thiên đường thì...'

Cũng không đến mức đó.

Nhưng quả thực không tệ.

Có lẽ sau khi đến đây, Lancel mới thật sự bắt đầu tận hưởng cái gọi là nghỉ dưỡng.

Ầm...!

"Á!"

Những ngày mưa bão diễn ra dữ dội.

Marigold run rẩy co người lại.

"Mary."

Lancel lặng lẽ kéo nàng lại gần. Sự có mặt của Marigold, người đã lớn hơn một chút sau khi trưởng thành, lấp đầy vòng tay anh.

Cảm nhận được cơn run rẩy của nàng dần lắng xuống, hơi thở cũng trở nên đều đặn.

Ầm ầm ầm...!

Lancel từ khoảnh khắc lần đầu gặp nàng, từ từ nhớ lại từng chút một cho đến tận bây giờ.

Marigold cãi nhau với gã lang thang ở toa cuối tàu hỏa. Marigold tìm đến muốn trở thành lính đánh thuê. Marigold bị mù cả hai mắt. Marigold đi lừa gạt khắp các lãnh địa thôn quê.

Những kí ức này đều chỉ có trong đầu óc của một mình anh. Có lẽ Marigold trên hòn đảo hoang này rồi cũng sẽ đón nhận một kết cục tương tự.

Sẽ không có ai nhớ đến.

Một sự có mặt chỉ có trong kí ức của Lancel.

'……Kết thúc hạnh phúc……'

Một ngày nào đó, Marigold sẽ kết thúc vòng lặp này.

Dù cho Marigold của khoảnh khắc đó có hạnh phúc, đó thật sự là một kết thúc hạnh phúc sao? Đây thật sự là kết quả mà Lancel mong muốn sao? Dù sao hồi quy cũng đã kết thúc rồi, mọi chuyện đều ổn cả sao?

Hình ảnh của hàng loạt Marigold đã dừng chân trong lòng anh mười năm rồi biến mất, không ngừng xoay vần trong đầu óc.

"Lancel đại nhân. Năm nay em đã trưởng thành rồi."

"……?"

"Chỉ là thuận miệng nói vậy thôi."

Trong cơn bão, Marigold dùng ánh mắt run rẩy khẽ nói.

Có thể cảm nhận được cơ thể của nàng đang nóng hổi.

Lancel ngần ngại một lúc không biết nên đáp lại thế nào.

— Bíp!

Chú chim Pia đang ngủ say chen vào giữa hai người.

Cứ như thể đã dự đoán được chuyện sắp xảy ra.

"Ngủ thôi."

"......Pia!"

Marigold dùng ánh mắt đầy oán hận lườm Pia một cái.

— Bíp!

"Cơ hội ngàn vàng...!"

— Bíp!

"Người nên tức giận phải là tao mới đúng!"

Phù...

Hiểm thật.

Lancel vội hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại, tâm trạng suýt bị sức ép của Marigold nuốt chửng. Suýt chút nữa là đi thẳng đến kết thúc rồi.

"Ngày mai nhất định... nhất định phải bắt được... giơ lên..."

Nàng đang nói gì vậy.

Nhìn Marigold đang lẩm bẩm thề thốt, Lancel lặng lẽ nhắm mắt lại.

Cơn bão hoành hành đêm qua đã tan, mặt trời rực rỡ ló dạng.

"Gì thế?"

Đúng lúc đó.

Lancel bị tiếng người nói đánh thức, mở mắt ra.

Nghe thấy giọng nói không phải của Marigold, trong chốc lát anh còn không nhớ nổi đã bao lâu rồi.

'Đội cứu hộ?'

Là đội cứu hộ do hải quân cử đến sao? Lancel và Marigold đồng thời trao đổi ánh mắt.

"Đây! Có một căn nhà."

"Gì? Có nhà thật à? Là các người xây sao?"

"Tụi này rảnh rỗi hay sao mà xây nhà ở đây?"

"Mau nhìn kìa! Là quần áo phụ nữ! Có treo quần áo phụ nữ!"

"Có phụ nữ? Đâu! Đâu!"

"Đúng là của trời cho mà!"

"Bắt ngay lại rồi bán cho chợ nô lệ!"

"Bên trong có người!"

"Vào ngay!"

Quả nhiên là vậy.

Lancel rút chiếc rìu đá dưới gầm giường ra nắm chặt trong tay. Marigold cũng đang lặng lẽ giơ ngọn lao gỗ lên.

Rầm...!

"Ông đây đến rồi, con tiện nhân kia!"

Gã đàn ông vừa đạp cửa xông vào đã ăn trọn một rìu đá vào đầu.

Rắc!

"Ựa!"

"Ai cho phép ngươi tự xưng là ông đây."

Mặt gã lõm vào trong tức thì, máu tươi bắn tung tóe.

Lancel dùng ánh mắt lạnh băng lườm hơn chục gã đàn ông xuất hiện phía sau.

Tên nào tên nấy tay cầm đao, không cần nhìn cũng biết là loại người gì. Hải tặc.

"Đàn ông......!"

"Giết, giết hắn!"

15.

"Ba năm rồi mà các người đang làm cái quái gì vậy! Lũ hải quân vô dụng các người!"

Giọng nói trong trẻo của tiểu thư Ashford như mưa rào trút xuống các sĩ quan hải quân.

"A, chỗ đó, ừm, dễ chịu quá."

Nàng nằm sấp trên bãi biển trải lụa, trên lưng có đến bốn thị tòng đang ra sức xoa bóp.

Trang phục của tiểu thư Ashford, người đã hoàn toàn làm quen với cuộc sống trên Quần đảo và trở nên cởi mở táo bạo, quả thực khiến người ta không biết phải đặt mắt vào đâu.

Thật ra cũng chẳng khác gì khoả thân.

"Cái... cái đó, ngài không sao chứ, thưa tiểu thư."

"Hì hì. Đúng là một đứa trẻ đáng yêu. Tiếp tục đi."

Ba năm ròng rã, đủ để thay đổi cả một vị tiểu thư quý tộc đến từ Đế đô như Ashford.

"A, mạnh hơn chút nữa, đúng chỗ đó rồi! Ưm!"

"……."

Dáng vẻ đó, ai nhìn vào cũng ngỡ nàng đang tận hưởng một kỳ nghỉ. Mồ hôi lạnh túa ra trên trán các sĩ quan hải quân.

"Tóm lại là!"

Nàng lại một lần nữa nổi cơn tam bành.

"Nếu Tam Hoàng nữ Điện hạ có mệnh hệ gì, các người biết hậu quả rồi chứ? Giới quý tộc Đế đô sẽ lan truyền tin đồn. Rằng hải quân Quần đảo bất tài, bỏ lỡ thời cơ vàng để cứu viện."

"Chuyện này...!"

Các sĩ quan hải quân mồ hôi vã ra như tắm.

Đối với những sĩ quan hải quân đang ngấm ngầm khao khát cơ hội thăng tiến về Đế đô, đây chắc chắn là một vết nhơ đáng sợ.

"Tóm lại tôi đã cảnh cáo rồi. Bất kể bằng cách nào, hãy mang kết quả về đây."

"......Đã rõ."

Nam tước Kolar chỉ đành cúi đầu chấp nhận, trong lòng thầm nghiến răng chửi rủa.

Đừng nhìn dáng vẻ đó mà lầm, nàng là tiểu thư nhà Công tước, thị nữ hoàng gia, tiểu thư Ashford. Một người phụ nữ mà ngay cả Bá tước cũng không dám xem thường.

Ngoài phục tùng ra, không còn lựa chọn nào khác.

"Đội trưởng Vệ binh! Nam tước Kolar!"

Ngay lúc đó.

Một vệ binh hải quân hớt hải chạy băng qua bãi cát trắng từ phía đường bờ biển xa xa.

"Nghe nói tìm thấy rồi ạ!"

"Tìm thấy gì?"

"Hoàng, Hoàng nữ Điện hạ ạ!"

"……!"

Tất cả mọi người trên bãi cát trắng đều ngẩng đầu lên.

Ngay cả tiểu thư Ashford đang tận hưởng mát-xa cũng bật người dậy.

"……Chuyện này là thật sao?"

"Vâng! Thưa tiểu thư Ashford! Hoàn toàn là sự thật! Lũ hải tặc bị bắt hôm nay đã khai ra tất cả! Ngài Locks Ruin vừa nghe tin đã lập tức ra khơi rồi ạ!"

"Chúng nói người ở đâu!"

Người vệ binh hải quân thở hổn hển điều chỉnh lại nhịp thở rồi nói tiếp.

"Trên một hòn đảo... một căn cứ trên hòn đảo được ngụy trang thành đảo hoang... Tôi đã nghe rất rõ ràng ạ!"

"Đảo hoang?"

"Vâng ạ! Ở đó có một người phụ nữ được thủ lĩnh băng hải tặc chăm sóc rất cẩn thận... mà dung mạo của người đó... hoàn toàn trùng khớp với đặc điểm của Hoàng nữ Điện hạ! Tin này tuyệt đối đáng tin cậy ạ!"

Lần này là thật rồi.

Linh cảm đó lóe lên trong đầu tất cả mọi người.

Một linh cảm mãnh liệt cho biết, thông tin lần này rất có thể là sự thật.

"Lập tức chuẩn bị thuyền! Chúng ta cũng theo sau!"

Nam tước Kolar hét lên.

Hành động của các sĩ quan lập tức trở nên khẩn trương.

Trong đầu họ chỉ có một suy nghĩ duy nhất.

'Nếu thật sự là Hoàng nữ Điện hạ, mình phải là người cứu người ra trước tiên!'

'Tuyệt đối không nhường danh hiệu Anh hùng Đế quốc cho kẻ khác!'

'Locks Ruin, tên khốn ranh ma này!'