Mizu Zokusei no Mahoutsukai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3116

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2412

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 353

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6925

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 502

Phần 3 – Chương 2: Thành phố tự do - Chương 0490: Những động thái riêng lẻ

Kết thúc tiệc vườn tại Đại sứ quán Vương quốc Suje, Công tước Herb trở về Đại sứ quán Đại công quốc Atinjo.

Chỉ thị đầu tiên ông ta đưa ra là...

Herb: "Thu thập thông tin về hai người đến từ Vương quốc Knightley, Abel và Ryo, đã tham dự tiệc vườn."

Zluma: "Đã rõ."

Bí thư thứ hai Zluma cung kính cúi đầu.

Qua giọng điệu, hắn cảm nhận được chủ nhân rất khao khát thông tin về hai người này.

Đây là điều cực kỳ hiếm thấy.

Công tước Herb là người ít bị dao động cảm xúc.

Có thể do bản tính, nhưng cũng do quá trình rèn luyện.

Bởi vì đối với một Thuật sĩ, đó là một trong những sức mạnh quan trọng nhất.

Khác với ma pháp sư, Thuật sĩ có thể 'phóng' bùa chú và Linh phù để kích hoạt hiện tượng ma pháp.

Nhưng khi phóng bùa và kích hoạt hiện tượng ma pháp, cần phải giữ cái đầu lạnh.

Vì nếu thất bại ở khâu này, chú pháp sẽ bạo tẩu (mất kiểm soát).

Chú pháp bạo tẩu có thể phản phệ lên chính người thi triển.

Chính vì thế, những người muốn trở thành Thuật sĩ phải rèn luyện tâm tính vững vàng từ khi còn trẻ.

Công tước Herb là một Thuật sĩ hùng mạnh như vậy.

Nhân tiện, dù là ma pháp hay chú pháp, hiện tượng xảy ra đều được gọi là 'hiện tượng ma pháp'.

Không ai gọi là 'hiện tượng chú pháp'.

Hầu như không ai biết lý do tại sao...

Những người khiến trái tim sắt đá của Công tước Herb dao động... Abel và Ryo của Vương quốc Knightley.

Việc Zluma sau đó ra lệnh cho cấp dưới điều tra chi tiết về họ là điều đương nhiên.

☆☆☆

Trong khi đó, tại Đại sứ quán Vương quốc Suje, một mệnh lệnh mới cũng được ban ra.

Randassa: "Thuyền trưởng Goric, hãy dẫn tàu Lone Dark đi điều tra gấp."

Goric: "Điều tra?"

Đại sứ Randassa đưa cho Thuyền trưởng Goric một tờ giấy.

Goric: "Đây là vùng biển được cho là đang diễn ra cuộc tập trận quy mô lớn của hạm đội Thành phố tự do phải không?"

Randassa: "Đúng vậy. Thông tin này có được trước khi cuộc tập trận diễn ra... Ta muốn ông kiểm tra xem thực sự có cuộc tập trận nào ở đó không."

Goric: "Là do những lời Công tước Herb đã nói sao?"

Goric đứng xa nên không nghe trực tiếp, nhưng Randassa đã nghe thấy.

'Đảo Xanh' và 'Chủ lực hạm đội Thành phố tự do đã bị tiêu diệt'.

Đảo Xanh thì tò mò thật, nhưng tạm thời gác lại.

Nhưng chuyện chủ lực hạm đội bị tiêu diệt thì không thể bỏ qua.

Randassa: "Hai tuần trước, hạm đội đúng là đã xuất bến khỏi Cảng Tự do. Theo thông tin không công khai, họ sẽ tập trận kéo dài một tháng, có tàu tiếp tế đi cùng. Nhưng sau khi nghe những lời đó, ta nghi ngờ liệu có thực sự là tập trận hay không..."

Goric: "Ra vậy. Nên ngài muốn chúng tôi đi xem xét."

Randassa: "Thú thật, ta không biết chuyện gì đang chờ đợi. Có khả năng hạm đội Thành phố tự do sẽ tấn công các ông."

Goric: "Nên mới cần tàu chiến Lone Dark đi."

Randassa: "Đúng. Thông tin đó liên quan đến mạng sống của không chỉ nhân viên Đại sứ quán mà cả công dân Vương quốc Suje đang ở Thành phố tự do này. Nhờ cả vào ông."

Nói xong, Đại sứ Randassa cúi đầu.

Về nguyên tắc, Hải quân không nằm trong hệ thống chỉ huy của Đại sứ quán.

Nhưng riêng tàu Lone Dark, sau khi đưa Ryo và Abel đến Thành phố tự do, đã được lệnh tạm thời đặt dưới sự chỉ huy của Đại sứ quán.

Chính quốc đã phán đoán tình hình dựa trên động thái của Đại công quốc.

Vì thế, Đại sứ Randassa có quyền 'ra lệnh' cho nhóm Goric đi điều tra.

Nhưng ông ta lại cúi đầu nhờ vả.

Nhờ họ đi vào chỗ nguy hiểm.

Nếu có tập trận thật thì tốt.

Tàu chiến nước khác xuất hiện có thể gây căng thẳng, nhưng có thể giải thích được.

Quan hệ giữa Vương quốc Suje và Thành phố tự do đang tốt đẹp.

Nhưng nếu không có tập trận thì sao?

Có thể hạm đội Đại công quốc đang ở đó.

Hoặc những kẻ còn nguy hiểm hơn thế.

Dù thế nào thì cũng là đi vào hang cọp.

Goric: "Đã nhận lệnh điều tra."

Thuyền trưởng Goric chào kiểu quân đội và trả lời dõng dạc.

Rồi anh hạ giọng hỏi.

Goric: "Thưa Đại sứ, vùng biển này không phải phía Bắc mà lệch hẳn về phía Đông. Với tốc độ của Lone Dark cũng mất 2 ngày một chiều. Tính cả nửa ngày điều tra thì mất 4 đến 5 ngày..."

Randassa: "Ừ."

Goric: "Nếu... giả sử khi chúng tôi quay lại, Thành phố tự do đã không còn nữa, thì chúng tôi nên báo cáo đi đâu?"

Goric hỏi một câu khó nghe nhưng cần thiết.

Là Thuyền trưởng, anh phải xác nhận điều đó.

Randassa: "Nếu Đại sứ quán ở đây bị đóng cửa hoặc mất liên lạc, Đại sứ quán gần nhất là ở thủ đô Moss của Liên bang Gegish-Lu."

Goric: "Nhưng nghe nói Liên bang đang nội chiến..."

Đúng như dự đoán, Goric hỏi lại.

Randassa: "Đúng, đang nội chiến, nhưng quanh thủ đô vẫn ổn. Ông cũng biết đấy, thủ đô Moss cũng là thành phố ven biển giống Thành phố tự do này. Dù có bị phong tỏa đường biển, ta tin với sự tinh nhuệ của Lone Dark, các ông vẫn có thể liên lạc được với Đại sứ quán..."

Goric: "Hiểu rồi. Chuyện đó cứ để tôi lo."

Đại sứ Randassa cười nhẹ nói, Thuyền trưởng Goric cười đáp lại đầy tự tin.

Hai người bắt tay nhau thật chặt rồi chia tay.

Một người đi ra lệnh thu thập thông tin trong Thành phố tự do, đặc biệt là Bộ Hải quân và Bộ Tư lệnh Hạm đội.

Một người dẫn theo con tàu yêu quý và thủy thủ đoàn tin cậy tiến về vùng biển phía Đông.

☆☆☆

Trong cỗ xe ngựa trở về từ Đại sứ quán, lẽ ra Phó Bộ trưởng Bộ Cảng vụ Mishita phải đưa ra nhiều chỉ thị thu thập thông tin hơn nữa.

Nhưng ông ta đang trong tình trạng hỗn loạn.

Mishita: "Chủ lực hạm đội bị tiêu diệt? Vô lý, vô lý..."

Ông lầm bầm như người mê sảng.

Trợ lý Ronfan đi cùng xe im lặng một lúc, nhưng thấy đã đến lúc phải lên tiếng.

Ronfan: "Thưa Phó Bộ trưởng Mishita."

Mishita: "Hả? À, xin lỗi. Sao, chuyện gì thế..."

Ronfan: "Tôi nghĩ chúng ta nên xác minh lời của Công tước Herb."

Mishita: "Đúng rồi, đúng, đúng vậy. Chỉ là lời nói của Công tước Herb thôi. Chủ lực hạm đội bị tiêu diệt, ta không thể tin được. Cần phải xác nhận thông tin."

Mishita đánh giá rất cao sức mạnh của hạm đội Thành phố tự do.

Ông tin rằng nhờ hạm đội hùng mạnh đó mà họ mới giữ được độc lập.

Ronfan: "Tôi sẽ liên hệ với trợ lý các bộ khác, nhưng Bộ Hải quân thì hơi khó."

Trợ lý các bộ ngành chủ yếu là quan chức hành chính, nhưng trợ lý cấp bộ của Bộ Hải quân hay Bộ Lục quân (dù nhỏ) đều xuất thân từ quân đội.

Nên Ronfan không có nhiều mối quan hệ ở đó.

Mishita: "Ta sẽ trực tiếp đến Bộ Hải quân và Bộ Tư lệnh Hạm đội. Giá mà Bộ trưởng Bộ Cảng vụ ra mặt thì dễ dàng hơn, nhưng chắc là không được rồi."

Mishita thở dài đáp.

Vốn dĩ người đại diện Bộ Cảng vụ tham dự tiệc vườn hôm nay phải là Bộ trưởng.

Nhưng ngài Bộ trưởng lại kêu đau đầu dữ dội, không rời được giường bệnh trong phòng y tế của bộ...

Mishita: "Rốt cuộc đau đầu là cái quái gì... Ronfan, ngươi nói là tất cả Bộ trưởng đều bị triệu chứng giống nhau đúng không?"

Ronfan: "Vâng. Theo xác nhận thì trừ Thủ tướng và Bộ trưởng Bộ Hải quân, tất cả đều bị."

Mishita: "Bộ trưởng Bộ Hải quân... lão này theo chủ nghĩa bí mật nên không nói làm gì, nhưng Thủ tướng à..."

Mishita nhớ lại khuôn mặt của Thủ tướng.

Thủ tướng Noson của Thành phố tự do Kubebasa.

Người chịu trách nhiệm cao nhất về quyền lực nhà nước, nhưng không nắm giữ quyền lực tối cao.

Cơ quan lập pháp của Thành phố tự do là Quốc hội Tự do.

Có 80 nghị sĩ.

Họ được bầu bởi người dân Thành phố tự do.

Thủ tướng được chọn từ trong số các nghị sĩ Quốc hội Tự do, nhưng người quyết định ai làm Thủ tướng không phải người dân, cũng không phải các nghị sĩ.

Mà là những người trong Hội đồng Tối cao, tòa nhà nằm cạnh Quốc hội Tự do.

Hội đồng Tối cao là hội đồng được thành lập bởi 8 người có quyền lực nhất Thành phố tự do.

Người có quyền lực ở Thành phố tự do là ai?

Tất nhiên là các Đại thương gia.

Chủ tịch của 8 thương hội lớn danh tiếng lẫy lừng khắp miền Nam lục địa.

Họ là thành viên Hội đồng Tối cao.

Tên tuổi của họ thì người dân ai cũng biết.

Nhưng nội dung thảo luận trong Hội đồng Tối cao thì không bao giờ được tiết lộ.

Thủ tướng Noson được Hội đồng Tối cao chọn lựa.

Tất nhiên không phải là kẻ bất tài, nhưng cũng không phải là người tài năng xuất chúng.

Mới ngoài 60 tuổi, nhưng trong mắt Phó Bộ trưởng Mishita, ông ta có vẻ thiếu nhiệt huyết trong mọi việc...

Cảm giác như đã 'héo úa'.

Nghe nói thời trẻ ông ta không như vậy.

30 tuổi đắc cử vào Quốc hội Tự do, đề xuất nhiều dự luật có lợi cho Thành phố tự do, tổ chức tranh luận với người dân phố thị, lắng nghe ý kiến của họ.

Từng được gọi là nghị sĩ trẻ triển vọng.

Nhưng từ bao giờ...

Ronfan: "Thưa Phó Bộ trưởng?"

Tiếng gọi của Ronfan kéo Mishita trở về thực tại.

Mishita: "À, xin lỗi. Đúng rồi, ta cũng sẽ trực tiếp đến gặp Thủ tướng."

Mishita trả lời. Rồi lầm bầm.

Mishita: "Thật sự... chuyện quái gì đang diễn ra thế này."

☆☆☆

Cũng có những người chẳng có chuyện gì xảy ra.

Trên xe ngựa trở về từ Đại sứ quán.

Ryo: "Tiệc vườn lần này chẳng có chuyện gì xảy ra cả."

Abel: "Hả?"

Ryo lầm bầm hơi to, Abel nghe thấy.

Ryo: "Không, ý tôi là không có mấy cái tình tiết vương đạo như 'Vụ tập kích tiệc vườn' hay 'Giao chiến bất ngờ với phe địch' ấy."

Abel: "Vẫn như mọi khi, chả hiểu cậu nói gì."

Chia sẻ thông tin đúng là khó khăn.

Ryo: "Thì đấy, nhắc đến tiệc vườn là phải có thế lực bên ngoài tấn công chứ?"

Abel: "Làm gì có chuyện đó là quy chuẩn."

Ryo: "Không, Abel cũng trải qua rồi mà. Ở Whitnash ấy..."

Abel: "Thì có trải qua... nhưng vụ ở Whitnash là bất thường. Chứ tiệc vườn bị tấn công tôi chưa nghe bao giờ."

Ryo: "Hoặc là đột nhiên đánh nhau với người của phe địch chẳng hạn..."

Abel: "Làm gì có chuyện đó."

Ryo: "Không đánh nhau thì cũng cãi nhau hay không khí căng thẳng một chạm là nổ, kiểu thế..."

Abel: "Đây là nơi ngoại giao mà? Ai lại làm thế."

Abel phủ nhận hoàn toàn lời Ryo.

Ryo: "Lúc nào Abel cũng phủ đầu bằng sự phủ nhận! Thế thì mọi người sẽ xa lánh cậu đấy."

Abel: "Đành chịu thôi. Tại Ryo toàn nói mấy chuyện không thể xảy ra còn gì."

Ryo: "Lại đổ lỗi cho người khác..."

Abel: "Tôi không muốn nghe câu đó từ Ryo đâu!"

Hít một hơi lấy lại bình tĩnh, Abel tiếp tục.

Abel: "Không có chuyện gì xảy ra, nhưng lại nghe được thông tin động trời."

Ryo: "Vâng. Abel khiêu khích thế mà chẳng có chuyện gì xảy ra."

Ryo gật đầu nghiêm trọng.

Abel: "Chuyện đó bỏ qua đi. Tôi hơi trẻ con, xin lỗi nhé."

Ryo: "Không, ý tôi là lẽ ra cậu nên mắng chửi Công tước Herb thậm tệ hơn nữa, để 'Giao chiến bất ngờ với phe địch' nổ ra..."

Abel: "Trừ Ryo ra chẳng ai vui đâu."

Ryo: "Lại thế rồi. Rõ ràng Abel cuồng chiến cũng thích mà còn bày đặt."

Abel: "Đừng đánh đồng tôi với cậu!"

Hội những người cuồng chiến.

Abel: "Thông tin chủ lực hạm đội Thành phố tự do bị tiêu diệt ấy."

Ryo: "Đúng là chuyện lớn thật. Tôi cũng thấy lạ. Hạm đội Đại công quốc vào cảng mà hầu như không thấy tàu chiến của Thành phố tự do đâu cả."

Abel: "Ừ, nhìn qua chỉ thấy hơn chục chiếc. Quá ít."

Khi đến Đảo Hành chính, hai người cũng đã ngó qua Cảng Hành chính, tàu chiến rất ít.

Ryo: "Không phải tập trận mà thực ra là bị tiêu diệt sao..."

Abel: "Có vẻ nhiều chuyện đang diễn ra trong bóng tối."

Ryo: "Tính sao đây? Kiếm sĩ Chính nghĩa Abel sẽ vung kiếm chém một phát giải quyết hết chứ?"

Abel: "Cái gì thế... Đâu giải quyết đơn giản thế được."

Ryo: "Yên tâm. Đêm nay mặc đồ đen lẻn vào Đại sứ quán Đại công quốc..."

Abel: "Định chém Công tước Herb à?"

Ryo: "Tôi đâu có ý đó. Abel quá khích thật. Tôi chỉ định vào thu thập thông tin thôi mà."

Ryo giả vờ ngạc nhiên.

Abel lườm cháy mắt.

Abel: "Công tước Herb... Gã đó mạnh đấy."

Ryo: "Abel cũng thấy thế à. Nghe bảo là trùm Thuật sĩ nhưng chắc chắn kiếm thuật cũng không vừa đâu."

Abel: "Kiếm... Tôi chỉ cảm thấy khí thế của hắn mạnh thôi."

Ryo: "Tôi thì không cảm nhận được khí thế hay gì đó. Nhưng nhìn bước chân hắn là biết người dùng kiếm. Giống Abel đấy."

Abel: "Giống tôi?"

Ryo: "Vâng. Kiểu như từ nhỏ đã được rèn luyện kiếm thuật chính thống, bài bản, có lý luận rõ ràng... nền tảng rất vững chắc."

Abel: "Ra vậy. Đúng là tôi như thế thật. À, Công tước Herb cũng là em trai Đại công tước mà... Số phận Hoàng tộc."

Ryo: "Làm Hoàng tộc vất vả thật."

Abel cười khổ, Ryo lắc đầu.

Từ nhỏ đã có quá nhiều 'việc phải làm', cuộc đời như thế thật vất vả.

Nếu tự chọn 'việc muốn làm' thì không nói...

Ryo: "Nhắc mới nhớ, người đó, tôi có cảm giác... nói sao nhỉ, hơi mất cân bằng... méo mó, hay lệch lạc gì đó."

Abel: "Thế à? Ngoại hình cũng được, lại giỏi cả chú thuật lẫn kiếm thuật, cân bằng quá còn gì."

Ryo: "Ưm~, tôi cũng không biết tại sao lại cảm thấy thế nữa..."

Ryo nghiêng đầu suy nghĩ.

Cảm thấy có gì đó lạ, nhưng không biết lạ ở đâu, tại sao lại nghĩ thế.

Cảm giác vi diệu...

Ryol: "Lạ về mặt con người?"

Abel: "...Sao nghe như Ryo đang tự nói về mình thế nhỉ."

Ryo: "Thất lễ quá! Tôi bình thường nhé!"

Abel: "Người bình thường không ai tự nhận mình bình thường đâu?"

Ryo: "Hừ... Bẫy người ta, hèn hạ..."

Ryo sập bẫy Abel.

Abel: "Chắc tại sinh ra trong gia đình Đại công tước, từ nhỏ bị ép làm đủ thứ nên mới trở nên méo mó chăng?"

Ryo: "Cũng... có khả năng đó..."

Ryo suy nghĩ, nhưng cảm giác không phải như vậy.

Nhưng cậu chợt nhận ra một chuyện khác.

Ryo: "Chẳng lẽ... Hoàng tử Noah cũng sẽ bị như thế?"

Ryo hỏi, nghĩ đến Noah, con trai của Abel và Lihya.

Abel: "Ừ, chắc chắn sẽ phải học nhiều thứ. Kiếm thuật và ma pháp là cần thiết để tự bảo vệ mình. Hoàng tử hay bị nhắm đến tính mạng lắm. Không tự bảo vệ được thì phiền phức to."

Ryo: "Nhưng mà, Thái tử Cain sức khỏe không tốt đúng không? Chắc không múa kiếm được đâu nhỉ."

Ryo lấy ví dụ về cố Thái tử Cain, anh trai Abel.

Thái tử Cain vốn ốm yếu.

Abel: "Anh tôi ở đẳng cấp khác. Anh ấy triệt tiêu hoàn toàn những tình huống khiến bản thân gặp nguy hiểm. Kể cả khi xuất hiện trước công chúng, anh ấy cũng tính trước nếu bị tấn công thì ở đâu, bằng cách nào, và ngăn chặn từ trong trứng nước."

Ryo: "Hệ đầu não..."

Ryo kinh ngạc.

Phải có khả năng mô phỏng tình huống cực cao mới làm được chuyện đó.

Ryo: "Khác hẳn Abel nhỉ. Khác hẳn..."

Abel: "Này, vừa rồi chắc chắn cậu đang chế giễu tôi!"

Ryo: "Đâu có đâu~. Abel cứ là Abel là được rồi. Đâu phải ai cũng làm được như Thái tử Cain. Phải cố gắng theo cách mình có thể thôi."

Ryo nói nghe có vẻ đàng hoàng, nhưng ánh mắt nhìn Abel lại như nhìn một người đáng thương.

Tất nhiên Abel nhận ra.

Abel: "T-Tôi cũng biết suy nghĩ nhiều thứ lắm đấy nhé."

Ryo: "Nhưng cuối cùng vẫn nghĩ là dùng kiếm giải quyết được hết đúng không?"

Abel: "Ư... Không phủ nhận được. Sao cậu biết hay thế."

Ryo: "Vì tôi cũng thuộc hệ đó..."

Hai người nhìn nhau, cùng thở dài.

Abel: "Cũng muốn làm hệ đầu não lắm..."

Ryo: "Nhưng có vẻ không hợp với chúng ta."

Mỗi người chỉ có thể làm những gì mình có thể làm thôi...