Hành Trình Cùng Em

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cơm Chiên Đại Vượt Ngục

(Đang ra)

Cơm Chiên Đại Vượt Ngục

Elbow

Màn cao trào là cơn mưa thiên thạch 1.000 đĩa cơm chiên trút xuống đầu cai ngục! Một tác phẩm đoạt giải Nhất đầy thuyết phục trong số 1.

1 3

Lãnh Chúa Lạc Quan Và Cuộc Phòng Thủ Nhàn Nhã: Ma Thuật Sản Xuất Biến Ngôi Làng Vô Danh Thành Pháo Đài Mạnh Nhất

(Đang ra)

Lãnh Chúa Lạc Quan Và Cuộc Phòng Thủ Nhàn Nhã: Ma Thuật Sản Xuất Biến Ngôi Làng Vô Danh Thành Pháo Đài Mạnh Nhất

Sou Akaike

Liệu pháo đài mà cậu tự tay xây dựng từ những bức tường đầu tiên có thể mang lại cho cậu một cuộc đời đáng sống hơn thứ ma pháp chiến đấu mà mọi người tôn sùng hay không?

1 4

Kìa, bạn gái của mày vừa đi ngang qua đó

(Đang ra)

Kìa, bạn gái của mày vừa đi ngang qua đó

Anh họ Jerry

Trong mắt anh, em vẫn là người đẹp nhất.*Main rác:/

3 3

Dare ga Watashi no Yuri nano ka!?

(Đang ra)

Dare ga Watashi no Yuri nano ka!?

Yuuki Rin

Một câu chuyện hài lãng mạn về việc 『Hoàn toàn không đoán được ai đang thích mình』!

23 426

Howling Blaze: Kiếm Sĩ Tang Viêm và Ma Nữ Bất Diệt

(Đang ra)

Howling Blaze: Kiếm Sĩ Tang Viêm và Ma Nữ Bất Diệt

Shimizu Yuu

Loạt tác phẩm hành động giả tưởng "Ma pháp cộng sự x Kiếm vũ chiến đấu" được trình làng bởi bộ đôi tác giả Shimizu Yuu và họa sĩ Tohsaka Asagi, xin chính thức được mở màn!

14 4

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Chương 06: Mối quan hệ mới - Chương 6-2: Buổi hẹn hò Đêm Giáng Sinh

Trong nhà hàng, tiếng nhạc cổ điển du dương vang lên. Không gian chìm trong ánh đèn dịu nhẹ, những ngọn nến trên bàn lung linh nhảy múa, tất cả tựa như một giấc mơ.

Iori cũng đang lơ đãng ngắm nhìn ngọn lửa trong lúc chờ món khai vị. Và rồi, khi ánh mắt chúng tôi vô tình chạm nhau qua ánh nến, em ngượng ngùng mỉm cười rồi vội ngoảnh đi.

「Em ngượng à?」

「Tại vì... đây là lần đầu tiên chúng mình đi ăn riêng thế này, đúng không?」

「Ừm... ở S Cafe mình cũng hay ăn chung, nhưng lần nào cũng có Master ở đó nữa mà.」

Cứ có anh ấy ở đó là tôi lại có cảm giác như đang bị người lớn trông chừng. Nói không ngượng thì cũng là nói dối. Lúc gọi điện đặt chỗ tôi còn căng thẳng muốn chết đây này.

「Mà này, thật sự ổn không anh?」

Iori vừa cẩn thận để nhân viên không nghe thấy, vừa thì thầm.

「Chuyện gì cơ?」

「Nhà hàng này trông đắt tiền lắm…」

「À, không sao đâu. Hôm nay có suất ăn Giáng Sinh nên rẻ hơn nhiều lắm, cứ để anh lo.」

「Ể? Thế thì ngại lắm, mình chia đôi đi?」

「Ngốc à, cũng phải để anh thể hiện một chút chứ. Đây là Giáng Sinh đầu tiên, là buổi hẹn hò đầu tiên của chúng ta mà… Con trai cũng có lòng tự trọng của mình chứ, đúng không?」

「Ừm… anh không cần phải câu nệ chuyện đó đâu mà.」

Iori trông không mấy đồng tình, nhưng em vẫn giữ vẻ mặt khó xử rồi nhấp một ngụm rượu khai vị. Tôi nghe nói đây là nhà hàng Pháp chính thống nên đã chuẩn bị tinh thần phải tuân thủ nghiêm ngặt nghi thức bàn ăn, nhưng nhìn quanh thì có vẻ không khí cũng không quá gò bó. Có lẽ vì là suất ăn Giáng Sinh giá mềm, nên phần lớn khách hàng đều là người trẻ. Mọi người trò chuyện rôm rả, và cũng nhiều người không quá câu nệ quy tắc.

Iori, người từng nói rằng mình nhớ nghi thức bàn ăn nhưng không tự tin lắm, có vẻ cũng đã thở phào nhẹ nhõm. Thật ra thì mấy hôm trước tôi cũng đã lôi một cuốn sách về quy tắc ứng xử ra để ôn lại. Với lại, nếu quá câu nệ thì cũng phiền. Dù sao đi nữa, chắc cũng hiếm có cặp học sinh cao trung nào lại có một buổi hẹn hò chững chạc thế này.

Thật ra tôi đã định chọn một nhà hàng Ý, nhưng nếu là đồ Ý thì ở S Cafe ngon hơn nhiều. Chẳng có nơi nào bán đồ Ý vừa rẻ vừa ngon như ở đó cả, cà phê lại còn tuyệt hảo nữa chứ. Một buổi hẹn hò đặc biệt mà lại đem ra so sánh với món ăn ở chỗ mình làm thêm thì cũng kỳ. Thế nên tôi đi đến kết luận là chọn luôn món Pháp, một lĩnh vực mà tôi hoàn toàn mù tịt.

Ngay khi chúng tôi vừa uống xong ly rượu khai vị, món khai vị được dọn ra. Tên của nó là『Bánh crepe cuộn salad hải sản vị nhím biển』. Đây là lần đầu tiên chúng tôi thấy nhím biển được cuốn trong bánh crepe, nên cả hai đều có chút ngạc nhiên.

「…Quả đúng là đồ Pháp chính thống có khác.」

「Khoan, nhưng mà Pháp có nhím biển à?」

Chắc do tôi không rành về ẩm thực Pháp nên cũng chẳng hiểu gì sất. Nhưng nó rất ngon. Sau đó, chúng tôi thưởng thức thêm nhiều món nữa, và kết thúc bằng chiếc bánh kem đặc biệt cho Giáng Sinh.

「À mà, quà của chúng mình vẫn còn để trong tủ khóa nhỉ.」

Iori nói trong lúc uống cà phê sau bữa ăn. Nhân tiện, cà phê của Master vẫn ngon hơn.

「Đúng rồi nhỉ. Giá mà mình có thể trao cho nhau ngay bây giờ thì tốt quá.」

Sau đây sẽ khó tìm được thời điểm thích hợp để tặng quà. Có lẽ mình đã tính sai một chút rồi. Việc còn lại chỉ là đi ngắm cây thông. Không, chính xác hơn, vẫn còn một nhiệm vụ quan trọng nhất mà hôm nay mình phải hoàn thành.

――Tỏ tình.

Liệu em có thật sự đồng ý không? Đến nước này rồi mà tôi lại mất hết tự tin. Dù vậy, tôi không thể trốn chạy. Đến cả tình địch như Shougo cũng đã đối mặt trực diện. Tôi cũng sẽ không thua cậu ta. Tôi không muốn thua.

◇◇◇

「Em ăn ngon miệng lắm ạ.」

Khi chúng tôi ra khỏi quán, Iori mỉm cười chắp tay lại cảm ơn tôi.

「Đây là lần đầu tiên em được ăn món Pháp đúng nghĩa như vậy, ngon lắm luôn.」

「Em hài lòng là tốt rồi. Nhưng mà, không phải lúc nào anh cũng mời được bữa sang thế này đâu nhé. Lần sau đi chơi mà vào McDonald's hay nhà hàng gia đình thì đừng có dỗi đấy.」

Số tiền trong tay tôi, vốn còn hơn ba mươi nghìn yên vào hôm qua, đã bốc hơi gần hết cho quà và bữa tối. Mà, cũng coi như là mình kiếm tiền vì ngày hôm nay. Tôi không hối tiếc.

「Em không dỗi đâu. Món Pháp vừa rồi đúng là rất ngon, nhưng em mà ở cùng Masaki-kun thì ăn gì cũng──」

ngon cả, em nói bằng một giọng lí nhí. Ngay khi vừa dứt lời, mặt em đã đỏ bừng lên, và tôi cũng vậy.

Như để che giấu sự ngượng ngùng, tôi nắm lấy tay em và rảo bước nhanh hơn một chút. Cây thông được bao bọc bởi ánh đèn trang trí, quả thật rất đẹp. Tuy nhiên, có một vấn đề: quá đông người. Chẳng có chút gì gọi là lãng mạn cả. Các cặp tình nhân đang ôm ấp nhau ngắm cây thông, nhưng chen chúc đến ngột ngạt. Hơn nữa, còn có cả một khu vực chụp ảnh kỷ niệm nữa. Thế này thì còn tâm trạng gì nữa chứ.

「…Đông người quá anh nhỉ.」

Iori dường như cũng có cùng suy nghĩ.

「Em xin lỗi. Đều tại em ăn chậm quá…」

「Không, không sao đâu. Với lại, có lẽ lúc nào cũng đông thế này thôi…」

Tôi vắt óc suy nghĩ. Cố gắng lục lọi trong đầu nội dung của cuốn tạp chí hướng dẫn hẹn hò, tôi chợt nhớ ra một địa điểm khá hay.

「À này, anh nhớ là có một nhà thờ cách đây khoảng mười phút đi bộ cũng có cây thông đấy… mình đến đó không?」

「Vâng, em muốn đi!」

Iori vui vẻ gật đầu. May mà tôi đã nghiền ngẫm cuốn tạp chí hẹn hò để chuẩn bị cho ngày hôm nay. Nhà thờ đó chỉ được nhắc đến thoáng qua, nên có lẽ sẽ vắng người hơn ở đây. Nghĩ kỹ lại, một địa điểm kín đáo như vậy có khi lại hay hơn.

Chúng tôi lấy đồ từ tủ khóa, rồi cứ thế đi thẳng đến nhà thờ.