Cựu Vực Quái Đản

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3118

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2415

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 354

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6942

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 16

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 503

Tập 01: Hồi Trẻ Thơ - Chương 084: Nhiệm Vụ

Đối diện với cái thái độ “việc gì cũng đẩy cho mình” của Trương Văn Đạt, 2826 tức run cả tay. Nhưng cuối cùng, gã vẫn móc đèn pin từ trong túi ra, gắt gỏng: “Lùi lại!”

Gã vặn đèn pin, ánh sáng từ đèn pin theo ngón tay gã, lần lượt chuyển đổi qua lại giữa ba lõi đỏ, lam, vàng, lóe lên đủ loại màu sắc.

Ngay sau đó, gã liên tục bật tắt công tắc, các luồng sáng màu bắt đầu nhấp nháy trong không trung theo một quy luật nào đó.

“Sao mình có cảm giác gã này đang… làm phép?”

Trương Văn Đạt không tài nào hiểu nổi cảnh tượng trước mắt. Một gã có cái đầu drone, đang vung vẩy cái đèn pin để làm phép?? Sao mà nó kỳ quặc thế nào ấy.

Trương Văn Đạt không hiểu gã đang làm gì, nhưng xem ra, đối phương dường như đang dùng đèn pin làm vật dẫn, dùng ba lõi làm năng lượng, để thực hiện một nghi thức nào đó.

Trương Văn Đạt nhìn xuống cổ tay mình. Cậu phát hiện ra mình hoàn toàn chưa khai thác được tiềm năng của mấy thứ này. Chúng tuyệt đối không chỉ đơn giản có tác dụng cường hóa cơ thể hay chuyển đổi Tư Triều.

Liên hệ đến luồng sáng có thể đi xuyên tường, luồng sáng có thể leo trèo lúc trước, e rằng đám người trong Tam Tuyến đã sớm nghịch ba thứ năng lượng này đến mức xuất quỷ nhập thần rồi.

“Ông nội ơi là ông nội, ông đã mang được cái đèn pin về, sao không cầm luôn cuốn sách hướng dẫn sử dụng chứ?” Trương Văn Đạt thầm gào thét.

Nhưng cậu cũng đã quyết. Nếu 2826 làm được, thì chỉ cần cậu tìm cách, nhất định cũng có thể học được từ những nguồn khác.

Dưới thao tác của 2826, ánh sáng từ đèn pin không biến mất mà tích tụ lại trên vách tường. Cuối cùng, một cánh cổng rực rỡ sắc màu không ngừng luân chuyển đã hiện ra trên đó.

Thấy Trương Văn Đạt bên cạnh nhìn chằm chằm đầy thèm thuồng, 2826 lập tức thu đèn pin vào ống tay áo.

“Đi thôi, bên trong chính là Dark Web. Nhớ kỹ, trên đường nếu có bất kỳ tình huống nào, bất kể là gió thổi cỏ lay, phải lập tức dừng mọi hành động. Chỉ cần các cậu không động đậy, chúng sẽ không thấy.”

Thấy 2826 đã bước vào cổng màu, Trương Văn Đạt cũng rút đèn pin của mình ra, vẫy Tống Kiến Quốc, “Đi, bám sát.”

“Lại mò tới chỗ nguy hiểm tìm chết, mệt chết tao rồi.” Tống Kiến Quốc làu bàu, bất mãn ra mặt.

“Đợi về rồi, tao cho mày mỗi tuần nghỉ một ngày rưỡi.”

Nghe vậy, vẻ bất mãn trên mặt Tống Kiến Quốc lập tức biến mất không dấu vết. Cô bé hí hửng dắt bầy mèo tíu tít đi theo.

Cẩn trọng hết mực, Trương Văn Đạt bám sát 2826, bước qua cổng màu. Một quang cảnh kỳ quái, hỗn loạn lập tức đập vào mắt cậu.

Bên trong Dark Web không có cái gọi là mặt đất theo nghĩa đen. Vô số hòn đảo nổi với đủ mọi hình thù dị dạng lững lờ giữa không trung. Chúng được kết nối với nhau bằng một mạng lưới khổng lồ, méo mó, được dệt nên từ những chấm nhiễu pixel và vô số điểm lòa xòa lỗi tín hiệu.

Ngoài ra, xung quanh những thứ kỳ dị này còn trôi nổi đủ thứ quái gở, ví dụ như một xác cá voi thối rữa chỉ còn một nửa.

Hiện tại, bọn họ đang đứng trên một trong những hòn đảo khô cằn, tạo thành từ đá đen. Phóng tầm mắt ra xa, không thấy điểm cuối, toàn là những hòn đảo trôi nổi muôn hình vạn trạng.

“Trọng lực ở đây hình như có vấn đề.” Trương Văn Đạt khẽ nhảy thử, cảm thấy nhẹ hơn hẳn. Cậu ước lượng, trọng lực ở đây hình như chỉ bằng khoảng một phần ba bên ngoài.

“Tôi bảo rồi, ở đây chuyện quái gì cũng có thể xảy ra. Quy tắc của Dark Web là không có quy tắc.”

2826 còn chưa dứt lời, dưới chân họ bỗng nóng rực. Kèm theo tiếng nổ và tiếng gầm rú vang lên, cả bọn lập tức bị hất văng đi.

“Trong đá có bẫy! Có kẻ mai phục!”

Bị nổ thổi bay lên không, Trương Văn Đạt liếc nhìn đôi chân đã nát bét của mình, vội rút một cây kẹo mút nhét vào miệng.

Ngay sau đó, cậu dồn sức đạp mạnh lên cái xác cá voi trương phình đang trôi lửng lơ, lao về phía mấy bóng người đang xông tới chỗ 2826 và Tống Kiến Quốc.

Cảm nhận được có người trên đỉnh đầu, mấy kẻ đó đồng loạt ngẩng lên. Cảnh tượng này làm Trương Văn Đạt giật mình. Đám này khó mà gọi là người, mà là ngụy nhân.

Tên thì mắt mọc ở chỗ đáng lẽ là mũi, tên thì tai to gấp ba, tên thì mắt mọc trên bả vai.

Mặc kệ chúng là gì, thanh kiếm ánh sáng trong tay Trương Văn Đạt đã vung tới.

Nhưng khi thanh kiếm ánh sáng chém qua người chúng ngọt xớt như cắt đậu phụ, cơ thể của lũ ngụy nhân lại tan ra như khói.

“Cẩn thận! Đó là mồi nhử!” Cùng lúc 2826 giơ đèn pin lên, chiếu một luồng sáng xoắn ốc về phía này, một bóng người mờ ảo đang rón rén áp sát Trương Văn Đạt bắt đầu hiện hình.

Đó là một con quái vật nửa người nửa thú với các khớp xương dị dạng. Nó có cái đầu dê, song có vẻ vì ở nơi tối tăm quá lâu, giữa hai cái sừng của nó đã phủ một lớp mạng nhện dày đặc.

Trương Văn Đạt vung mạnh tay phải, một vệt sáng đỏ xẹt qua. Dù đối phương đã kịp né, nó vẫn bị chém bay nửa đầu. Một bầy nhện lúc nhúc lập tức từ trong cái đầu dê bò túa ra, xông về phía Trương Văn Đạt.

Cậu vừa định lùi lại, một luồng sáng lam đã bắn tới, bao trọn cả bầy nhện và con quái vật đầu dê. 2826 đứng từ xa điều hướng đèn pin, con quái vật đầu dê tức thì bị luồng sáng lam cuốn theo, kéo tuột ra khoảng không bên cạnh.

Khi luồng sáng thu lại, con quái vật đầu dê cùng bầy nhện liền rơi thẳng xuống vực sâu thăm thẳm bên dưới.

Trương Văn Đạt cảnh giác nhìn quanh, nhưng kỳ lạ là không có thêm đợt tấn công nào, cứ như thể đòn đánh vừa rồi chỉ là một vụ đột kích đơn lẻ của con quái vật đầu dê.

“Ổn rồi, chúng nó nhận ra tôi là người của Tam Tuyến rồi, sẽ không cố ý gây sự nữa.”

2826 bước tới, “Kể cả ở một nơi nguy hiểm thế này, thân phận Tam Tuyến cũng là một cái ô bảo hộ đặc biệt. Bọn tép riu sẽ không dại gì mà chọc vào.”

“Tiếp theo đi đâu?” Trương Văn Đạt hỏi.

“Xuống dưới. Thứ như Dầu Bá chỉ có thể tồn tại ở tầng dưới.”

Dưới sự chỉ dẫn của “hướng dẫn viên” 2826, họ cẩn thận men theo mấy sợi cáp mạng nhện, dùng từng hòn đảo nổi làm bàn đạp để đi xuống.

Có lẽ 2826 đã nói đúng, suốt một quãng đường sau đó, không kẻ nào tấn công họ nữa.

Cảm thấy tình hình đã ổn hơn, Trương Văn Đạt tò mò nhìn cái đèn pin trong tay 2826, “Anh ngầu thật. Có chỗ dựa đúng là khác bọt. Phải rồi, cái chiêu di dời kẻ địch vừa nãy là năng lực của Lam Hạch à?”

Trước câu hỏi của Trương Văn Đạt, lần này, 2826 hiếm hoi không nói “bí mật”, mà cúi xuống nhìn cậu và hỏi: “Thế nào? Có muốn sở hữu không?”

“Hửm? Anh định dạy tôi miễn phí à?” Trương Văn Đạt ngạc nhiên tột độ.

“Đương nhiên là được, chỉ cần cậu gia nhập Cục 507 là xong. Không chỉ là chiêu vừa rồi, mà tất cả những năng lực tôi từng trình diễn, cậu đều có thể sở hữu. Hơn nữa, chỉ cần cậu là người của Tam Tuyến, trong tình huống như vừa rồi, bọn tép riu sẽ không dám động đến cậu.”

Nghe đối phương xổ một tràng, Trương Văn Đạt chợt hiểu ra. Cậu dò xét đánh giá gã từ trên xuống dưới.

“Xem ra lần này anh giúp tôi, động cơ không trong sáng rồi. Tôi còn đang thắc mắc sao anh lại sốt sắng chạy tới giúp tôi thế, lại còn liên tục phô diễn năng lực trước mặt tôi. Hóa ra anh mang theo nhiệm vụ à?”