Con trai út của Bá tước là một Warlock

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 33

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 149

Con trai út nhà Bá tước là một Warlock - Chương 65: Bắt đầu hành động (2)

* * * 

Bang!

Hoàng đế đập mạnh xuống tay vịn ngai vàng rồi siết chặt lấy nó.

“Khanh nói… tất cả những điều này đều là sự thật sao?”

Tập hồ sơ Carson mang đến khiến người ta không thể không bàng hoàng được. Từng trang, từng dòng đều chất đầy những sự thật khủng khiếp.

“Đúng vậy, thưa bệ hạ.”

Khi Carson bình tĩnh đáp lại, gương mặt Hoàng đế lập tức méo đi vì phẫn nộ.

“Sao có thể như vậy được… Chuyện như thế xảy ra mà trẫm lại không hề hay biết.” 

Hoàng đế đưa tay lên, bóp mạnh vào trán.

Warlock đã sát hại dân chúng của mình vậy mà ông lại chẳng hay biết.

Để hoàn thành lời nguyền đó, không biết đã có bao nhiêu người phải chết rồi.

Nếu để lời nguyền đó lan rộng ra thì hậu quả sẽ còn kinh khủng tới mức nào?

Hoàng đế hít một hơi thật sâu rồi lại thở ra.

“Việc này được tiến hành trong bóng tối và lại còn là có tổ chức.”

“Cho dù vậy, lẽ ra trẫm phải phát hiện sớm hơn. Ngay cả việc warlock đang ngày càng lộng hành trên đất nước này trẫm cũng không hề hay biết. Trẫm đúng là kẻ ngu muội.”

“Bây giờ chưa muộn đâu, thưa bệ hạ. Xin người hãy lập tức hạ lệnh bắt giam Bá tước Roberio và tóm toàn bộ gia quyến của hắn.”

“Khanh nói chí phải. Người đâu.”

Hoàng đế cất tiếng quát lớn. 

“Thần đây, thưa bệ hạ.”

Người hầu của Hoàng đế bước vào và cúi đầu.

“Truyền gọi Đoàn trưởng đoàn Hiệp sĩ số 3 và số 4 đến đây ngay. Và hãy liên lạc với Đại Thần điện, triệu tập các linh mục.”

“Tuân lệnh, thưa Bệ hạ.”

Giọng Hoàng đế vang đầy giận dữ khiến người hầu cũng cuống quýt theo.

“Thần xin cáo lui, thưa bệ hạ.”

Carson cúi đầu trước Hoàng đế.

Bây giờ vấn đề này đã không còn nằm trong tay anh nữa.

Khi gia tộc Fizat đã sụp đổ thì làm sao gia tộc của Bá tước Roberio có thể thoát khỏi liên can được nữa?

“Carson, khanh đã liên hệ với Bá tước Novio chưa?”

Hoàng đế hỏi trước khi Carson kịp rời đi.

“Dĩ nhiên rồi, thưa Bệ hạ. Biên giới lúc nào cũng sẵn sàng chiến đấu với kẻ địch.”

“Trẫm nhất định sẽ ghi nhớ công lao lần này của khanh.”

“Đây không phải là công lao của thần, mà là công của em trai thần Lucion.”

“…Thánh Lucion là người phát hiện chuyện này sao?”

Cảm xúc kinh ngạc hiện rõ trên gương mặt của Hoàng đế.

Carson giấu đi sự thật rằng Lucion tình cờ phát hiện mọi thứ trong lúc thám hiểm, chỉ bình thản đáp lại.

"Đúng vậy, thưa bệ hạ."

“Ha ha! Không ngờ Thánh Lucion của chúng ta mới chỉ vừa mới đăng vị mà đã lập được đại công như thế!”

Hoàng đế cười đầy hài lòng.

Chưa đầy một ngày sau khi được phong ‘Thánh’, cậu không chỉ nắm được đuôi lũ warlock mà còn khiến bè phái thông đồng với chúng lộ diện.

Hai mươi lăm năm trước, chỉ một warlock đã xóa sổ cả một vương quốc.

Và mười năm trước, dù chưa được xác nhận là warlock gây ra nhưng một sự kiện tương tự đã xảy ra tại tiểu quốc Keortia.

Dẫu cho đang trị vì một Đế quốc hùng mạnh nhưng ông cũng không thể quên nỗi kinh hoàng mà ma thuật đen đã gây ra.

'Thánh Lucion Cronia sẽ trở thành ngọn lửa bất diệt của Đế quốc chúng ta.'

Hoàng đế khẽ mỉm cười.

* * *

“Hắt xì!”

Lucion đột nhiên cảm thấy ngứa mũi rồi hắt hơi.

“Cậu bị cảm sao?”

Hume đang đặt những chiếc bánh macaron nhiều màu lên bàn, lo lắng hỏi.

“Không phải đâu. Chắc là do bụi thôi.”

Lucion xoa dưới mũi, tiện tay cầm một chiếc macaron cho vào miệng.

— Ratta nữa cơ.

Miệng Ratta mở to thành hình chữ O, Lucion liền ném cho nó một chiếc. 

Nhóp nhép.

Đôi mắt của Ratta lập tức sáng rực như sao trời.

— Ratta hạnh phúc lắm.

'...Để xem nào.'

Lucion vừa định chìm vào suy nghĩ của mình thì bắt gặp ánh nhìn chăm chăm của Bethel. Cậu lại hỏi.

“Sao? Cô có gì muốn nói à?”

[Ngày nào cậu chủ cũng bận rộn như thế.]

“Đến cô cũng thấy vậy đúng không?”

Lucion thở dài não nề.

Khi rời khỏi phòng thì cậu lại chẳng mấy khi được ngồi yên.

'Nhưng chuyện này sẽ sớm kết thúc thôi.'

Trước hết, cậu đã đạt được thứ mình khao khát nhất chính là tính kháng ánh sáng, đồng thời trở thành người được Thần thú ban phước và được phong Thánh.

Như vậy, viễn cảnh cậu bị vạch trần là warlock như trong tiểu thuyết đã tan thành mây khói.

Thêm vào đó, chuyện thông tin cá nhân của cậu bị rò rỉ cũng gần như được xử lý xong.

Đặc biệt, những kẻ bán đứng gia tộc Cronia đều đã bị dọn sạch và khi trở về biên giới, số còn lại trong dinh thự cũng sẽ bị xử lý, chẳng còn đường nào để kẻ thù moi thông tin từ Lucion nữa.

Và cậu cũng đã thao túng thông tin về bản thân và về Bàn tay Hư Vô, giờ chỉ còn xem thông tin sẽ bị bóp méo theo hướng nào.

'Điều còn lại là… tiếp tục mở rộng thế lực của riêng mình và cắt đứt sợi chỉ đỏ với Heint?'

Sợi chỉ đen từng lóe lên rồi biến mất khiến cậu băn khoăn nhưng hiện giờ cậu không có cách nào xử lý.

'Ước gì đó chỉ là một lỗi nhỏ thôi.'

[…Sáng dậy là tập chạy. Ăn xong lại luyện ma thuật đen. Trưa lại chạy tiếp. Tối ăn xong lại luyện tập. Rồi trước khi ngủ còn đi dạo một vòng.]

Mỗi lần Bethel gập ngón tay lại, giáp của cô lại khẽ va vào nhau kêu cộp cộp.

[Dù là học trò của tôi… nhưng vẫn thực sự tuyệt vời.]

Russell gật đầu tán thành.

Tự giác đến mức này, anh chẳng còn gì để chê trách ở học trò của mình.

[Tôi đồng ý. Trong số những quý tộc tôi từng thấy, sự siêng năng của cậu chủ đúng là hiếm có.]

Bethel tán thành với lời của Russell, cô thở sâu một hơi.

[Giá mà tôi không bị nguyền rủa, có lẽ tôi cũng đã có một học trò tuyệt vời như cậu chủ.]

[Đừng có mơ. Đây là học trò của tôi.]

Russell lập tức cảnh giác.

Không đời nào anh để học trò của mình bị hòn đá lăn từ đâu đến cướp mất đâu.

[Tôi đâu có ý đó…]

[Phải. Vậy thì cứ giữ đúng thái độ đó, đừng có manh nha gì hết.]

Russell ngắt lời Bethel khi cô còn đang giải thích.

Lucion nhai thêm một chiếc macaron nữa, nhìn hai người đang cãi nhau mà chỉ biết im lặng.

Dù gì Carson cũng là thầy dạy kiếm thuật của cậu.

Chỉ là cậu chưa từng cầm kiếm lần nào thôi.

'Thêm vài người thầy nữa cũng chẳng sao… Ơ?'

Một sự thật vụt lóe lên khiến mắt Lucion mở to.

'Ở trung tâm đúng là có một tổ chức phản diện…'

Nhóm phản diện chính, Bàn tay Hư Vô.

Luminos, một nhóm pháp sư.

Và cả các linh mục nữa.

Ngoài ba thế lực lớn ấy, khoảng hai năm nữa, vô số thế lực phản diện lớn nhỏ sẽ trỗi dậy vì warlock lộng hành khiến đất nước bất ổn.

Lucion trong tiểu thuyết đã tập hợp những thế lực đó lại.

Vì thu nhận được rất nhiều phản diện, quyền lực của Bàn tay Hư Vô cũng nhanh chóng lớn mạnh.

'Nghĩ lại mới thấy… Lucion bản cũ thật sự rất có năng lực.'

Còn cậu thì không đời nào muốn dính líu với Bàn tay Hư Vô, huống hồ là gia nhập.

'Trước khi mình rời trung tâm về biên giới… hay là dọn dẹp một lần luôn nhỉ?'

Nghĩ lại thì, lúc này bọn chúng vẫn còn khá yếu.

'Không đập nát được thì ít nhất cũng phải khiến chúng không thể bắt tay với Bàn tay Hư Vô. Phải, thế mới đúng.'

Lucion nhìn ra ngoài cửa sổ.

'Lễ hội kết thúc rồi, nhân tiện mình sẽ ghé qua gửi lời chào đến tiểu thư Tella… rồi tiện tay xử lý luôn.'

Ở trung tâm có một nhóm phản diện hoạt động trong bóng tối được gọi là 'Chuột'.

Sau này, chúng sẽ liên thủ với Bàn tay Hư Vô tàn phá cả Đế quốc và nhiều vùng lân cận, vì vậy cậu không thể để yên được.

'Vì sức mạnh của chúng vốn bắt nguồn từ Bàn tay Hư Vô nên giờ chúng chỉ mạnh về số lượng trước khi gia nhập Bàn Tay Hư Không. Đúng là thời điểm hoàn hảo để loại bỏ chúng.'

Ăn nốt đống bánh macaron, Lucion đứng phắt dậy.

[Lucion.]

Russell cau mày khi thấy gương mặt của học trò mình sáng lên theo kiểu chuẩn bị đi làm chuyện lớn.

[Con lại định đi đâu?]

“Sao thầy lại nhạy quá vậy?”

Lucion không chối.

Cho dù có chối cũng bị phát hiện.

[Vậy con định đi đâu? Nhưng giờ con đi được à? Sắp đến giờ khởi hành trở về biên giới rồi còn gì.] 

Russell nhìn đồng hồ.

“Được mà. Sau hai ngày liền ở nhà, thể lực của con đã hồi phục, cơ thể con cũng tràn đầy bóng tối rồi.”

Khi Lucion phủi sạch mảnh vụn macaron trên miệng, Hume liền nhanh tay hứng chúng vào một chiếc đĩa.

— Wao.

Sự nhanh nhẹn của Hume khiến mắt Ratta sáng rực.

[Cậu chủ Lucion. Lần này, tôi được đi cùng cậu được chứ?]

Khi Bethel hỏi, Lucion vừa đứng lên vừa đáp.

“Nhưng sẽ chẳng có gì thú vị cho cô đâu.”

Vì không có liên kết, cậu không thể nhập thân vào Bethel để kiểm tra.

[Nếu cậu lo lắng về warlock thì đừng lo. Nếu cậu cho phép, tôi sẽ đi theo ngài từ xa tuyệt đối sẽ không để cậu chủ gặp nguy.]

“Ừ, vậy tùy cô. Nhưng như ta đã nói, chẳng thú vị gì đâu.”

Lucion chỉ biết Bethel là một trong những hiệp sĩ tử thần của trùm cuối.

Nhưng khi ấy, cô chỉ là con rối với câu thoại duy nhất ‘Vâng, tuân lệnh’ nên cậu chẳng biết gì hơn về cô cả.

Tuy nhiên, cũng chẳng gấp vì dù sao thì đây cũng là vấn đề mà cậu phải dần dần tìm ra.

Nếu cậu không đến dự bữa tiệc lần đó.

Không rèn luyện tính kháng ánh sáng.

Không phá tan gia tộc Fizat.

Thì có lẽ, vận mệnh vốn không thể thay đổi đã chẳng thể đổi thay như lúc này.

'Mọi nỗ lực của mình… đều xứng đáng.'

Lucion mỉm cười rồi bước ra ngoài.

* * *

'…Đó là một sợi chỉ xanh?'

Lucion khựng lại.

Ngay khi vừa thấy Tella, một sợi chỉ xanh đột nhiên nối liền giữa cậu và cô.

'Gì đây? Chuyện gì đang xảy ra nữa? Hay sắp xảy ra?'

“Cậu muốn vào trong uống trà không?”

Tella gượng cười với Lucion và mời cậu vào trong.

“Mi cũng muốn đi cùng à?”

Cô cố xóa đi vẻ bất an trên khuôn mặt, đưa tay vuốt ve Ratta đang vẫy đuôi như chó con. 

— Ừm! Ratta thích thế!

[Được đấy. Đã mất công đến tận đây thì ít nhất cũng nên uống một tách trà.]

Russell gật đầu lia lịa.

Dù sao thì họ cũng đi bằng xe ngựa nên thời gian về quay biên giới vẫn còn dư dả.

“Không sao đâu. Tôi định chỉ ghé chào cô một lát thôi.”

Lucion từ chối lời đề nghị của Tella.

Cậu phải xử lý lũ Chuột trước khi chúng trở nên lớn mạnh hơn.

Nhiệm vụ chính của chúng là chuyên gây nhiễu và thu thập thông tin, sống dưới đất như loài chuột, nếu không tiêu diệt ngay bây giờ sau này muốn diệt chúng rất khó.

Nhưng Lucion biết rõ hang ổ của chúng ở đâu.

Trong tiểu thuyết, Heint sau khi thức tỉnh khả năng truy dấu bóng tối đã phát hiện ra hang ổ của Chuột lại nằm ở trung tâm Thủ đô của Đế quốc Tesla.

“Được rồi, thấy cô khỏe là tốt rồi. Lần sau tôi sẽ lại đến thăm.”

Lucion khẽ cười.

Lần gặp này, dù có viện cớ hay không cậu thực sự muốn chào tạm biệt Tella.

Bởi vì Tella là người bạn đầu tiên của cậu.

Nhưng Tella không trả lời ngay.

Thay vào đó, cô ấy liên tục liếc nhìn những hiệp sĩ đang đứng trước cổng.

Sau đó cô lại hạ thấp giọng.

“Thưa cậu.”

“Vâng, tiểu thư.”

“Cậu có rảnh không?”

“Thời gian thì…”

“Xin hãy giúp tôi thoát khỏi đây.”

Tella khẩn khoản.

Không thể từ chối yêu cầu đầu tiên của cô, Lucion giả vờ như đang trò chuyện bình thường, rồi hỏi.

“Tôi cần làm gì để giúp tiểu thư?”

“Chỉ cần cậu đề nghị đi dạo cùng tôi là đủ.” 

Tella vội đáp và Lucion lại lớn tiếng gọi cô hơn lúc trước.

“Tiểu thư Tella.”

“Vâng, thưa công tử.”

“Nếu tiểu thư rảnh, liệu có phiền nếu chúng ta đi dạo một vòng không?”

“Được, tôi thích lắm. Chỉ đi quanh đây thôi.”

Khi Tella nhúc nhích, vài hiệp sĩ trước cổng cũng theo bản năng chuyển động theo. 

Chỉ đến lúc đó Lucion mới hiểu tại sao Tella lại nhờ cậu giúp đỡ.

Cậu không biết tại sao Tella đang bị giám sát hay đúng hơn là gần như bị giam lỏng.

Lần cuối họ gặp nhau là tại lễ mừng Thần thú ra đời.

'Khi đó, mình nghe nói ngân hàng có vấn đề…'

“Cảm ơn cậu. Phần sau cứ để tôi xử lý, cậu đừng quá lo lắng.”

Tella hơi cúi đầu xuống.

“Đừng bảo là… cô tính chạy trốn ngay bây giờ nhé?”

“Sao… sao cậu biết?”

Tella giật mình.

“Tôi có thể biết nguyên nhân không?”

"Ờm…"

Tella dừng lại, siết chặt váy.

“Không biết cậu còn nhớ không… Ngân hàng của chúng tôi đang gặp rắc rối. Vì chuyện đó mà tôi lại không thể liên lạc được với cậu.”

“Rắc rối lớn sao?”

“Đúng vậy. Ai đó đã đánh cắp thông tin khách hàng của chúng tôi.”

Tella cắn môi, gương mặt đầy u uất.

[…Ôi trời. Nguy to thật rồi.]

Russell siết tay đầy nôn nóng.

Nhìn Russell như vậy, Lucion chỉ muốn thở dài.

Ngay cả khi Lucion thấy sợi chỉ đen và ho ra máu, Russell cũng không lo đến mức này.

'Nhưng mà… chuyện này có xảy ra trong tiểu thuyết sao?'

Bởi vì Tella chỉ là một nhân vật phụ thoáng qua nên những chuyện xảy ra tại Ngân hàng Luteon thậm chí còn không xuất hiện trong tiểu thuyết.

“Nếu tin này bị lọt ra ngoài, ngân hàng của chúng tôi sẽ sụp đổ.”

“Tiểu thư… vốn không phải người hành động thiếu suy nghĩ. Cô có biết thủ phạm là ai không?”

“Vâng. Tôi biết là ai đánh cắp thông tin. Và vì thế, giờ tôi đang bị đe dọa đến tính mạng.”

"Là kẻ nào?" 

Lucion không thể đứng yên được nữa.

Là ai đang cản trở để Tella trở thành gia chủ của Luteon vậy?

Tella nói một cái tên khiến mắt Lucion nheo lại.

“Lũ chuột.”

"…Xin lỗi, là ai cơ?"

“Họ tự gọi mình như thế.”