Cả phòng ký túc xá đều hóa gái, tôi phải làm sao đây?

Truyện tương tự

Kuma Kuma Kuma Bear

(Đang ra)

Kuma Kuma Kuma Bear

Kumanano

Nếu cô mặc bộ đồ Gấu vào, cô sẽ là 1 cheater; và nếu cởi nó ra, cô chỉ là một cô gái bình thường mà thôi. Và cô sẽ làm bất kỳ những gì mình muốn theo ý của cô.

421 60324

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

128 1840

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

(Đang ra)

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

皐月陽龍

Tuy nhiên, Souta không thể ngờ được rằng bản thân sẽ bị cô ấy đùa giỡn hết lần này tới lần khác.

74 8321

Nhân vật chính trong truyện lãng mạn kỳ ảo chỉ thích mình tôi

(Đang ra)

Nhân vật chính trong truyện lãng mạn kỳ ảo chỉ thích mình tôi

Verbena

Quý cô sa cơ Marigold, cho đến khi em hạnh phúc.

153 389

Cách sinh tồn ở học viện với tư cách là chủ tịch hội học sinh

(Đang ra)

Cách sinh tồn ở học viện với tư cách là chủ tịch hội học sinh

Hạt cacao vỡ

Và như vậy, câu chuyện về một vị Chủ tịch hội học sinh, cái tên sẽ được khắc ghi vào lịch sử lục địa, bắt đầu!

5 22

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

293 8003

Tập 01 - Chương 01: Nữ Thần Toàn Trí Toàn Năng

Chương 01: Nữ Thần Toàn Trí Toàn Năng

Trên trời có mưa sao băng.

Nghe nói trận mưa sao băng này cả ngàn năm mới có một lần, cầu nguyện rất linh nghiệm. 

Bình thường Lục Hàng không thích mấy chuyện náo nhiệt kiểu này, nhưng hôm nay đúng lúc dọn ra khỏi ký túc xá, rảnh rỗi sinh nông nổi, cậu bỗng nhiên nổi hứng muốn lên tầng thượng xem thử.

Tuy nói là mưa sao băng, thực ra cũng chỉ là vài điểm sáng xẹt nhanh qua bầu trời đêm, nhưng mỗi khi một điểm sáng lướt qua, lại có thể nghe thấy từng đợt tiếng hò reo kinh ngạc.

“Em muốn ở bên cục cưng của em mãi mãi cơ, moa ~”

“Anh cũng muốn ở bên cục cưng mãi mãi.”

Buồn nôn chết đi được. Lục Hàng chống tay lên lan can nghĩ thầm.

Sân thượng chật ních người, ngoại trừ vài người thực sự muốn xem cái gọi là hiện tượng “ngàn năm có một” này, thì đa phần đều là các cặp tình nhân muốn đến để xin chút điềm lành.

Lục Hàng – sinh viên năm hai – lại cảm thấy yêu đương là một việc cực kỳ nhàm chán. Cậu trước đây cũng từng yêu đương rồi, còn nửa đời trước đó thì luôn là kẻ “độc thân từ trong trứng”.

Cho đến khi gặp người yêu cũ của mình.

Hồi vừa mới khai giảng năm nhất, Lục Hàng quả thực đã gặp được một người khiến cậu rung động. Cô ấy cười lên rất đáng yêu. Khoảng thời gian đó, ngày nào Lục Hàng cũng bị cô ấy mê hoặc đến thần hồn điên đảo, lo cho cô ấy ăn, lo cho cô ấy mặc, sợ cô ấy chịu chút tủi thân nào.

Lục Hàng từ nhỏ đến lớn ít tiếp xúc với người khác giới, gần như đã trao toàn bộ sự hiểu biết nông cạn về tình yêu của mình cho cô ấy.

Giúp cô ấy làm bài tập, mua cho cô ấy túi xách và quần áo cô ấy thích, phí sinh hoạt gần như đưa hơn một nửa cho cô ấy, còn bản thân mình thì ăn bánh bao dưa muối.

Nhưng sau này, cô ấy rất muốn có một chiếc túi Gucci mới ra mắt, mà chiếc túi đó lại ngốn hết sinh hoạt phí ba tháng của Lục Hàng.

Sau khi Lục Hàng nói mình không mua nổi, Sở Khả Khả, người ngày thường vẫn luôn nhìn cậu với ánh mắt tình cảm như nước, lại tỏ vẻ ghét bỏ và đề nghị chia tay.

“Có một cái túi cũng không cho nổi, anh còn nói yêu tôi?”

Vậy trước cái túi này thì sao?

Câu nói của cô ấy khiến những tâm huyết Lục Hàng bỏ ra cho cô ấy trông chẳng khác gì một gã hề. Một câu trả lời như câu hỏi ngược ấy, dường như đã có thể coi là màn hạ màn kết thúc buổi diễn xiếc.

Người cũng mất, tiền cũng tan, bị tổn thương nặng nề đến thế, Lục Hàng thậm chí còn hơi mắc chứng chán ghét phụ nữ.

Sau một tuần tự kỷ, từ đó cậu lấy xi măng trát kín tim, thề rằng đời này kiếp này sẽ không tìm đối tượng nữa.

Thề rằng từ nay về sau phải làm một sigma male.

Thậm chí để thay đổi bản thân, cậu còn dọn ra khỏi phòng ký túc xá có bốn người anh em tốt, hiện tại đang ở một mình, đồ đạc còn chưa kịp chuyển xong.

“Mưa sao băng lần này thực sự rất linh nghiệm.” Trên bảng tin trường học viết như vậy: “Hôm đó các bạn nhớ phải cầu nguyện nhé, hy vọng mọi người lấy mộng làm ngựa, cầu được ước thấy…”

Kết quả là vị chủ tịch hội sinh viên nói câu đó lại không thể ngờ được các sinh viên rốt cuộc sẽ ước những nguyện vọng dung tục đến mức nào. Lục Hàng đã nghe thấy có bạn học ước rằng con mèo nhà mình buổi tối sẽ biến thành mèo nương để báo ân.

Khi ngôi sao lẻ loi cuối cùng xẹt qua màn đêm tím nhạt, Lục Hàng bỗng nhiên có chút cảm xúc, chắp hai tay lại.

“Nếu có thể, tôi muốn tìm một người bạn gái thực sự.” Lục Hàng nói khẽ, tất nhiên cũng không quên thêm một điều kiện trong lòng:

“Người tôi yêu, và cũng yêu tôi.”

Sao băng lập tức biến mất giữa bầu trời đêm.

Nhận ra mình đang làm gì, Lục Hàng bỗng cảm thấy thật buồn cười, lắc đầu, lặng lẽ đi xuống lầu.

Đúng là bị mỡ heo che tâm rồi.

Còn nhớ lời thề sau khi thất tình lúc trước không? Rằng cả đời này không bao giờ yêu đương nữa.

Cái gì mà tìm đối tượng, cái gì mà yêu đương, ông đây mà còn yêu thêm lần nữa thì sẽ nhảy từ trên lầu xuống!

“Mấy lời cầu nguyện ấy thực hiện xong hết chưa? Chỗ chúng ta có KPI đấy, xử lý nhanh lên một chút.”

“Xong ngay đây, thưa tiền bối.”

Trong một không gian trắng xóa vô tận, một tồn tại đầu đội vòng nguyệt quế, mặc lễ phục cũng đang sứt đầu mẻ trán.

“Cái gì thế này, con muốn kết hôn với Sakurajima Mai… Sakurajima Mai là đứa quái nào vậy? Còn nữa, gì mà để mèo nhà của con báo ân? Mèo báo ân kiểu gì?” Cô cảm thấy tuyệt vọng trước lượng thông tin khổng lồ đang ập tới.

Bên cạnh có một vị nữ thần mắt thâm quầng xách ly cà phê đi ngang qua, ghé vào nhìn vài lần, thuận miệng nói: “Mấy loại này không cần quan tâm, cầu nguyện nói không rõ ràng thì cứ trực tiếp lờ đi là được, chỉ thực hiện những cái em xem hiểu thôi.”

“Ồ ồ.” Vị nữ thần vội vàng gật đầu.

Trong hàng vạn nguyện vọng không thể hiểu nổi, bỗng nhiên cô nhìn thấy một nguyện vọng khá đơn giản dễ hiểu.

“Tôi muốn có một người bạn gái, loại người mà tôi yêu, và cô ấy cũng yêu tôi.”

Quả là một dòng nước trong veo.

“Hả?”

Cô khẽ chạm vào dòng tin tức đó, thông tin bối cảnh của người cầu nguyện như thủy triều tràn vào trong đầu cô…

“Hừm, hóa ra là độc thân nhiều năm muốn có bạn đời… Chuyện này nên làm thế nào nhỉ? Người trên Trái Đất rất đông, trong sáu tỷ người thì nên tìm cho cậu ta một cô bạn gái thế nào đây…”

“Đừng ngốc thế.” Người tiền bối uống cà phê, đang đứng phía sau quan sát bỗng phàn nàn: “Loại nguyện vọng này căn bản không cần nghiêm túc đi chọn cho cậu ta làm gì, cứ tìm đại một người bên cạnh cậu ta không phải là được rồi sao?”

“Ồ ồ, cũng phải.”

“Dù sao thì cầu nguyện là chuyện bao trọn gói cả đời, phải lựa chọn thận trọng. Ví dụ như có người cầu nguyện có rất nhiều tiền, nhưng bên cạnh hắn không có tiền cũng chẳng có cơ hội, có thể phải đợi mấy năm sau để thực hiện nguyện vọng ấy. Em lại không thể theo dõi toàn bộ quá trình, chỉ có thể tìm kiếm cơ hội bên cạnh hắn, lựa chọn đẩy cơ hội đến bên cạnh hắn thôi.” Người tiền bối nhắc nhở:

“Nguyện vọng nếu đã nhận thì nhất định phải thực hiện đấy nhé, nếu không thực hiện được thì là đập bể biển hiệu của chính mình, chỗ chúng ta yêu cầu tỷ lệ thực hiện nguyện vọng là 100%.”

“… Vậy nếu nhận nguyện vọng rồi mà chúng ta lại không thực hiện được thì phải làm sao?”

“Giết người diệt khẩu thôi.” Cô ấy thản nhiên uống một ngụm cà phê: “Nếu cậu ta không tìm được đối tượng, vậy chúng ta giết cậu ta, thế chẳng phải chúng ta vẫn toàn được đánh giá 5 sao sao?”

“Á đù, hợp lý.”

Lại cẩn thận cảm nhận thông tin trong lời cầu nguyện, cô bắt đầu mếu máo:

“Nhưng bên cạnh cậu ta hình như chẳng có cô gái nào cả, làm sao bây giờ hả tiền bối?”

“Nghĩ cách đi, làm việc thì phải linh hoạt.” Người tiền bối thản nhiên nói: “Người này giao cho em phụ trách đấy… Trọng điểm của việc thực hiện nguyện vọng là đừng có chui vào ngõ cụt, vừa nãy chẳng phải đã nói rồi sao? Em cảm thấy nên làm thế nào?”

Nữ thần thực tập ngây người, luống cuống, vắt hết óc, vô cùng khổ não.

“Em bỗng nghĩ ra một phương án cấp sử thi, tuy bên cạnh cậu ta không có con gái, nhưng hình như cậu ta có bốn người anh em tốt, vậy em biến bốn người anh em tốt của cậu ta thành con gái là được chứ gì.”

Nữ thần thực tập bỗng vỗ đùi cái đét: “Như vậy con gái bên cạnh cậu ta sẽ nhiều lên, xác suất tìm được bạn gái cũng sẽ tăng lên, nhoáng cái đã từ 0 biến thành 100%.”

Tiền bối nghe vậy ném tới ánh mắt tán thưởng.

Chiêu này quá hiểm.

Đứa nhỏ này, có lẽ có thể kế nhiệm vị trí của mình rồi.

Vị nữ thần đầu đội vòng nguyệt quế từ từ nhắm đôi mắt màu vàng kim lại, y phục trắng tuyết rủ xuống trên những đám mây trắng vô tận, lòng tràn đầy sự thương xót.

Cuối cơn mưa sao băng, trong vô vàn những nguyện vọng trừu tượng ùn ùn kéo đến.

Vị nữ thần thực tập trẻ tuổi này đã chọn một nguyện vọng mà mình có thể hiểu được.

Cuộc sống sau khi "phong tâm tỏa ái" rất đơn giản: ăn cơm, rồi đến phòng gym tập luyện.

Ban đầu còn thấy khá mệt, sau khi quen rồi lại thấy cuộc sống như vậy rất tốt.

Người đầy mồ hôi, được gió đêm thổi qua, Lục Hàng chuẩn bị về căn phòng trọ nhỏ ngay gần đó của mình. Sắp chập tối, nhìn ráng chiều chân trời, tinh thần cũng sảng khoái hẳn lên.

Đang bước đi, bỗng nhiên cậu phát hiện cạnh cột đèn đường dưới lầu gần nhà có một người đang đứng. Tóc vàng mắt xanh, mặc áo hoodie, đút tay vào túi như đang đi dạo.

Lục Hàng đi ngang qua cô gái, thầm nghĩ khu này từ bao giờ lại có người nước ngoài đến ở vậy?

Đi được một đoạn lại cảm thấy không đúng, đôi mắt cô gái này dường như nhìn chằm chằm vào Lục Hàng. Lục Hàng nhìn cô ta vài lần, bị nhìn đến mức thấy hơi kỳ quái, quyết định cứ thế đi lướt qua người cô.

Cô gái lại bỗng nhiên mở miệng nói: “Lục Hàng phải không?”

Lục Hàng chợt cảnh giác: “Sao cô biết tên tôi?”

Người phụ nữ này đút tay vào túi trông như mấy ông bác xuống lầu đi dạo, nhưng vừa mở miệng giọng điệu lại lười biếng:

“Ta là nữ thần của thế giới này, đương nhiên ta biết.”

Lục Hàng vẻ mặt khó hiểu, tôi còn nói tôi là Zeus đấy, cô tin không?

Lục Hàng nhíu mày, nhìn kỹ mặt cô thêm vài lần. Có phải nữ thần hay không thì khó nói, nhưng trông cũng khá xinh, tóc vàng mắt xanh.

Nhưng khi Lục Hàng còn chưa nói gì, cô đã lộ ra vẻ mặt thương xót:

“Hiện tại ngươi đang nghĩ, loại nữ thần nào mà lại mặc áo hoodie ra đường, đúng không?”

Lục Hàng giật mình: “Sao cô biết?”

“Hơn nữa, một ngày trước, lúc có mưa sao băng, ngươi đã ước một nguyện vọng, ngươi nói ngươi hy vọng tìm được một người bạn gái.”

Lục Hàng lập tức nhớ tới cái nguyện vọng mình, lúc này liền tỏ ra hoảng sợ: “Sao cái này cô cũng biết?”

“Bởi ngươi đã ước với ta mà. Trong bốn năm đại học này, nhiệm vụ của ta là giúp ngươi tìm được bạn gái… Hơn nữa đây là nhiệm vụ đầu tiên ta nhận trong kỳ thực tập, không thể làm hỏng được. Ta đến để thông báo rằng ngươi phải toàn quyền nghe theo sự sắp xếp của ta.” Nữ thần vô cùng nghiêm túc: “Ta đến tìm ngươi chính là để báo cho ngươi biết điều này.”

“Cô nói cô là nữ thần?”

“Đúng vậy.”

“Kiểu nữ thần ở trên trời ấy hả?”

“100% legit.”

Vẻ mặt của Lục Hàng đầy nghi ngờ.

Đúng là chưa từng nghe nói thần thoại nước nào có nữ thần xỏ dép tông ra đường bắt chuyện với người ta cả.

“Cho nên nhiệm vụ đầu tiên, để ta nghĩ xem.” Nữ thần đăm chiêu suy nghĩ.

Nghĩ nửa ngày, thế mà lại lôi từ trong túi ra một cuốn manga.

Lục Hàng nhìn cái tiêu đề là thấy không ổn rồi: 《Ngày đầu tiên khai giảng đã sống chung với đóa hoa cao lãnh, liệu có vấn đề gì không》.

“Vậy thế này đi, nhiệm vụ đầu tiên của ngươi là trong vòng hai ngày phải tìm được một cô gái để sống chung, nếu không ngươi sẽ chết.”

Cô nói ra nhiệm vụ cứ như đang đùa, tiếp đó xòe hai bàn tay nhỏ ra: “Ta cũng hết cách rồi, Thần Giới cũng cần chạy KPI, nhiệm vụ của bọn ta phải giữ tỷ lệ đánh giá 5 sao, giữ tỷ lệ thực hiện nguyện vọng thành công 100%. Nếu nguyện vọng ngươi ước quá khó, hoặc bản thân người ước không phối hợp khiến không thể thực hiện được, vậy bọn ta cũng chỉ đành xử lý ngươi thôi.”

“Đánh giá 5 sao của các cô là đánh giá kiểu này hả? Mấy người đánh giá kém đều bị các cô xử lý hết rồi còn đâu?”

“Thì sao.”

Lục Hàng mặt đầy ngơ ngác.

Vừa ra đường đã có một nữ thần xỏ dép tông nói muốn giúp mình thực hiện nguyện vọng, hơn nữa không thực hiện thì sẽ bị giết.

Lục Hàng là một sinh viên đại học “trong veo” không sai, ngày ngày lên lớp nghe giảng không hiểu gì cũng không sai, cảm thấy nếp nhăn não của mình rất phẳng cũng không sai, nhưng cũng không đến mức cứ thế mà tin.

“Làm sao tôi tin cô là thần được? Nhỡ đâu là mấy thằng bạn tôi thuê người đến chơi khăm tôi thì sao?”

Nữ thần cũng không nói nhảm, vẻ mặt đầy thương xót, tiếp đó chỉ tay về phía Lục Hàng.

Lục Hàng lập tức cảm thấy một trận uy áp ập tới, tiếp đó cảm giác có thứ gì đó biến mất trong nháy mắt, lại dường như có thêm thứ gì đó.

“Cô làm cái gì vậy meo?” Lục Hàng nghi hoặc hỏi.

“Ta đã biến ngươi thành gái tai mèo cao mét tư rồi.” Nữ Thần vẻ mặt thương xót: “Nếu ngươi không đồng ý giúp ta giải quyết kỳ thực tập này, thì ta sẽ để ngươi sống như vậy cả đời.”

“Meo meo meo!?”

“Ngươi không phải nghi ngờ đây là trò đùa dai của bạn bè ngươi sao? Nhóc con, nghĩ cho kỹ đi, ngươi cũng không muốn tự nhiên lòi ra một thằng nào đó, bắt đầu quy trình cưa cẩm ngươi chứ.”

Lục Hàng sờ lên đỉnh đầu mình, quả nhiên mọc ra hai cái tai, hơn nữa lập tức cảm thấy mình dường như biến thành hệ thống âm thanh bốn kênh.

Nhìn lại vào cửa kính cửa hàng bên cạnh phản chiếu dáng vẻ của mình, Lục Hàng lập tức thất kinh, cái đầu này khi chơi game thì tai nghe đeo vào tai nào bây giờ: “Mau biến tôi trở lại meo!”

“Ngươi tin chưa.”

“Tin rồi meo.”

“Phục chưa?”

“Phục sát đất rồi meo.”

Nữ Thần lại giơ tay một cái, Lục Hàng chỉ thấy người nhẹ bẫng, nhìn lại vào tấm kính bên cửa sổ, thấy mình đã biến lại thành dáng vẻ ban đầu, lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Một cơn ớn lạnh từ cột sống xông lên đỉnh đầu, không ngờ cứ muốn trở thành Sigma Male mà mãi không thành, ngược lại còn biến thành gái tai mèo trước.

“Tóm lại cứ như vậy đi, trong Wechat của ngươi chắc là có tài khoản của ta rồi đấy. Trong vòng hai ngày, ta muốn thấy ngươi sống chung với một cô gái, hình phạt thất bại thì ta đã nói rồi.”

Nữ Thần thuận tay lật xem cuốn truyện tranh. Lục Hàng bây giờ nhìn cái tiêu đề dài như văn bia kia là thấy ớn lạnh, cũng không biết cô ta muốn tìm tình tiết gì trong đó để hành hạ mình:

“Có điều ta sẽ cho ngươi một ít vốn khởi nghiệp, ngươi cứ cầm lấy trước đi.”

Vừa dứt lời, điện thoại Lục Hàng vang lên: “Alipay đã nhận hai vạn tệ.”

Lục Hàng ngẩn người: “Cô cho?”

“Ta cho đấy.”

“Cái đệch, sao nhiều thế?”

“Ngươi hoàn thành nhiệm vụ thì phần thưởng còn nhiều nữa.” Nữ Thần giơ ngón tay cái lên: “Cái cần nói đều nói xong rồi, ta té trước đây, ngươi liệu mà làm đi.”

Tiếp đó, người trước mặt bỗng nhiên như được thêm bộ lọc làm mờ, dần dần trở nên trong suốt. Và ngay dưới ánh mắt kinh hoàng của Lục Hàng, cô từ từ biến mất vào trong không khí.

Lục Hàng lúc này mới muộn màng nhận ra, con người thì không thể nào bỗng nhiên biến mất trong không khí được, vậy thì người trước mặt này chỉ có thể là thần!

“Ting tong.” Điện thoại vang lên.

Lấy ra xem: “Sống chung với một cô gái đang độ tuổi xuân thì ít nhất một tuần trở lên… Sợ ngươi quên, ta viết trước ở đây nhé.”

“Phần thưởng sẽ rất hậu hĩnh đó.”

Là một người liên hệ không quen biết.

Nhưng tên gợi nhớ là “Nữ Thần Toàn Tri Toàn Năng”.

Nhưng người này cậu chưa từng kết bạn bao giờ, cô ấy bỗng nhiên xuất hiện trong danh sách liên hệ điện thoại của cậu.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!