Tuy là công chúa bị giam cầm, nhưng vì nỗ lực sinh tồn nên tôi lỡ trở nên quá mạnh ~Gamer nghiện cày cấp chuyển sinh dị giới~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

(Đang ra)

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

Supana Onikage

Giờ thì tôi là Karina rồi nhé - ít ra bây giờ là vậy! Trước kia tôi chỉ là một anh nhân viên văn phòng tầm thường ở Nhật Bản, cho đến khi bị vèo lên cõi thần linh gặp Nữ thần Thời Gian và Không Gian,

21 494

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

(Đang ra)

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

漢唐歸來

"Còn nói bậy bạ nữa, ta sẽ ném ngươi vào nồi chiên thành thịt vụn đấy." — Biểu cảm của vị Long Nữ tuyệt mỹ bắt đầu hắc hóa.

4 18

Trở Thành Công Chức Trong Cuốn Tiểu Thuyết Lãng Mạn Kỳ Ảo

(Đang ra)

Trở Thành Công Chức Trong Cuốn Tiểu Thuyết Lãng Mạn Kỳ Ảo

Bò Rí Gìn

Trong khi mọi người đắm chìm vào sự lãng mạn, thì tôi chỉ dành những ngày dài của mình để làm việc như một công chức.

281 5983

Tanaka the Wizard

(Đang ra)

Tanaka the Wizard

Buncololi

Thế nhưng, mọi việc không như mong đợi. Ngay khi vừa ra đường, y đã bị lính gác coi là đáng ngờ và tống vào tù.

138 4223

Cô nàng bị nhập bảo rằng cơ thể cứ tự tiện làm nũng với tôi

(Đang ra)

Cô nàng bị nhập bảo rằng cơ thể cứ tự tiện làm nũng với tôi

Tsujimuro Sho (辻室翔)

Một câu chuyện tình hài hước khi sống chung nhà, pha chút ma quái, hơi người lớn một tẹo và cực kỳ sốt ruột vì cái sự mập mờ này!

1 3

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

(Đang ra)

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

Chiếc Xích Đu Bi Thương

Biến thành nữ và kết hôn, tình yêu thuần khiết 1v1

115 1899

Tập 01 - Chương 7: Khổ luyện dưới dòng nước

Chương 7: Khổ luyện dưới dòng nước

Ngày thứ mười lăm kể từ khi bị giam cầm. Ngoài việc luyện vung kiếm và di chuyển, một bài tập mới đã được thêm vào quá trình tu luyện của tôi ―― và phải mất mười ngày tôi mới quen được với nó.

「Aaa~...」

「Đừng có phát ra cái tiếng uể oải đó... Quen rồi không có nghĩa là con được phép lơ là đâu.」

Trong hồ nước dưới chân thác có một chỗ đứng, tôi đang đứng ở đó và hứng dòng nước xối xả đổ xuống người.

Lúc đầu chỉ cần lơ là một chút là tôi bị dòng nước đánh bật xuống hồ. Nước quanh chỗ đứng khá sâu nên tôi không tài nào trèo lên lại được, phải nhờ Thầy cứu ―― dù vậy, trạng thái thiền định vẫn không bị ngắt quãng.

「Ở hiện thế không được tắm rửa đàng hoàng, nên khi quen rồi con thấy dễ chịu lắm ạ.」

「Chỉ được lau người qua loa thì đúng là khắc nghiệt với một người cành vàng lá ngọc như con... Ta không rõ phong tục thế giới này nên không dám bàn nhiều.」

「Ở vương cung con thường ngâm bồn tắm. Đó là một bể tắm lớn bằng đá cẩm thạch, tắm cùng rất nhiều hầu gái nữa.」

「Sống xa hoa gớm nhỉ. Hoàng tộc thế giới này là vậy sao?」

「Nếu có ký ức từ nhỏ thì chắc chính con cũng thấy ngạc nhiên ấy chứ.」

Trong lúc trò chuyện, Thầy ra hiệu đã đến giờ. Tôi rời khỏi dòng thác, bơi thoăn thoắt vào bờ.

Dù là trong Tâm Giới, quần áo vẫn bị ướt, nhưng Thầy chỉ cần chỉ tay vào tôi là chúng khô cong ―― Thầy phất ngón tay thêm cái nữa, một luồng gió thổi qua làm tóc tôi cũng trở nên khô ráo, suôn mượt.

「Ta có thể sử dụng ma pháp của năm hệ thuộc tính... Nếu muốn thì có thể học thêm, nhưng ta nghĩ chỉ cần năm hệ rồi kết hợp lại là đủ dùng cho hầu hết mọi việc.」

Thầy không chỉ dùng được Thủy ma pháp mà còn dùng được cả bốn hệ còn lại. Để học được một hệ cũng tốn kha khá ngày, nên trước mắt tôi đang tập trung rèn luyện để nắm vững Thủy ma pháp.

「Kỳ lạ thật, khi được sảng khoái trong Tâm Giới, con cảm thấy cơ thể bên ngoài cũng bớt khó chịu hẳn.」

「Bởi vì tâm và thân đồng điệu với nhau. Tu luyện ở đây đang thay đổi cơ thể con từng chút một. Tất nhiên là vận động cơ thể thật thì sẽ phát triển nhanh hơn.」

「Đúng là vậy ạ. Ở hiện thế, giờ con cầm Thầy lên cũng không thấy nặng nữa.」

「Ngay cả một người trưởng thành, muốn đạt đến cảnh giới đó cũng mất nhiều thời gian. Mà, lý do chính là vì ta là Thần khí, con càng vung kiếm thì độ 『Hòa hợp』 càng tăng lên.」

「Cảm giác 『Hòa hợp』 đó, con nghĩ chính là việc tăng Độ thành thạo đấy ạ.」

「Hô?」

Tôi giải thích cho Thầy về khái niệm Độ thành thạo trong game. Thầy có vẻ không ghét những chuyện như vậy, tay vuốt cằm lắng nghe đầy hứng thú.

「Hừm... Độ thành thạo sao. Theo quan điểm cá nhân của ta, con đang ở rất gần ngưỡng để tăng thêm một bậc thành thạo nữa. Nếu có thực chiến thì sẽ tốt hơn để nâng cao trình độ, nhưng với việc kéo dài thời gian trong Tâm Giới lên gấp hai mươi lần, có thể nói việc tu luyện đang tiến triển vững chắc.」

「Thầy làm đối thủ luyện tập cho con, thế không tính là kinh nghiệm thực chiến sao ạ?」

「Nếu ta đánh trả lại con, thì đó lại là một bài huấn luyện khác. Và nếu có thể, lý tưởng nhất là đối thủ phải mạnh dần lên... Hửm?」

Thầy nhìn xuống chân, thấy chú chuột đang đùa nghịch ở đó. Thầy hơi mở to mắt, rồi như nảy ra ý gì đó, thầy bắt đầu đan hai tay vào nhau tạo thành một hình thù kỳ lạ ngay tại chỗ.

「Thầy ơi, đó là...」

「Ta đang kết ấn. Trong số những kẻ ta từng giao đấu, kẻ mà con có thể đối đầu được... là kẻ này chăng.」

「Ư...?!」

Chú chuột dưới chân Thầy được bao bọc trong ánh sáng ―― rồi nhanh chóng to lớn dần lên, biến thành hình dáng của một người đàn ông trưởng thành đang cầm kiếm.

「Ta dùng ma lực của mình để ban cho con chuột hình dáng con người. Trong số những binh pháp gia ta từng đấu, kẻ này không quá mạnh, nhưng là một kiếm sĩ đàng hoàng.」

「Giống như Mộc nhân dùng để huấn luyện ấy ạ?」

「Cũng đại loại thế, nhưng hắn sẽ tấn công bằng thanh đao "sống" thực sự đấy. Trước tiên cứ thử chiến đấu theo ý con xem.」

Tôi không ngờ huấn luyện thực chiến lại bắt đầu theo cách này ―― chắc chú chuột cũng chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng nó đã nắm chặt thanh đao và thủ thế trung đoạn.

Tôi cũng nâng mộc kiếm lên thủ thế ―― ngay khoảnh khắc đó, kiếm sĩ trước mặt lao tới.

「Hự... Hây aaa!」

Đối thủ chọn đòn đâm. Mũi kiếm nhắm thẳng vào mắt không chút khoan nhượng, tôi dùng đầu mộc kiếm gạt phăng nó ra, rồi lướt qua và trả lại một đòn.

「Khá lắm. Chính vì những gì con luyện tập bấy lâu nay đã kết nối với thực chiến, nên con mới nhìn thấu được đòn đâm đó.」

「Biết hắn nhắm vào chỗ hiểm, cơ thể con tự động phản ứng ngay tắp lự.」

「Để xem con có thể ghi bao nhiêu điểm mà không dính một đao nào từ đối thủ này. Thử xem sao.」

Không dính một đao nào ―― đúng vậy, khi thoát khỏi ngục, nếu bị thương mà không được chữa trị thì coi như xong đời.

「Trong thế giới có ma lực, chắc hẳn có tồn tại ma pháp trị liệu, nhưng ta không biết nó chữa được vết thương đến mức độ nào. Và khi bị thương, chưa chắc đã may mắn có người chữa trị ở ngay bên cạnh.」

「Nghĩa là, nguyên tắc là phải không bị thương tích.」

Tôi đối mặt với kiếm sĩ kia lần nữa. Lần này hắn không vội tấn công, mà chậm rãi di chuyển mũi kiếm ―― nhưng mà.

(Hự...!)

Không phải chém tới, mà hắn dùng kiếm 『Dính』 lấy mộc kiếm của tôi. Giống như kỹ thuật 『Parry』 (Đỡ gạt) trong game, hắn đang cố làm tôi mất thăng bằng ―― nhưng.

「―― Hây!」

Tôi đối mặt với thanh thái đao đang ép tới, dùng sức đẩy lại trong tích tắc rồi gạt nó đi. Ngay khi đối thủ chúi người về phía trước, tôi đổi kiếm sang một tay và vung mạnh.

「Ashurina, đánh với ý chí muốn chém đứt hắn!」

Mộc kiếm thì không thể chém đứt ―― vứt bỏ cái lý lẽ thông thường đó đi, tôi chỉ nghĩ đến việc chém theo lời Thầy dạy.

「Ha aaaaa!」

Một cú chém ngang được tung ra khi tôi vừa xoay người. Thanh mộc kiếm của tôi ―― đã để lại một vết chém trên bắp tay của tên kiếm sĩ.

「...Trên mộc kiếm, có nước...?!」

「Quả nhiên... Nhờ kiên trì khổ luyện dưới thác, con đã lĩnh hội được ý nghĩa của Lưu Thủy (Dòng nước chảy).」

Cảm giác giống như khi bọc ma lực quanh kiếm, giờ đây một lớp nước mỏng đang bao phủ thanh mộc kiếm. Đòn tấn công tung ra trong trạng thái này sắc bén chẳng khác nào một thanh kiếm thật có lưỡi.

「Lúc bị gạt kiếm con cũng thấy nguy hiểm lắm, nhưng may mà phản đòn được... Thầy ơi?」

「...Không, ta thực sự khâm phục đấy. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên ta dạy ma pháp cho con người mà.」

Thầy có vẻ rất vui, làm tôi cũng thấy ngượng ngùng ―― tuy nhiên.

「Á...!!」

Tên kiếm sĩ không chút nương tình vung đao về phía tôi đang lơ là. Tôi suýt soát né được, nhưng một lọn tóc đã bị cắt đứt.

「Hừm... Ra là vậy, mái tóc à.」

「Ra khỏi Tâm Giới thì nó sẽ trở lại bình thường thôi ạ, có bị cắt cũng không sao đâu thầy.」

「Không phải. Màu tóc đó của con, chỉ cần nhìn là biết ngay người hoàng tộc.」

「Ý thầy là... khi thoát khỏi ngục, chưa chắc con đã có thể hành động công khai với thân phận thật đúng không ạ.」

「Chính là vậy. Trong Tâm Giới ta có thể sử dụng nhiều loại ma pháp, nhưng ở hiện thế thì không thể. Ít nhất là ở giai đoạn này.」

「Chít.」

Có vẻ như không hiểu chúng tôi đang nói gì, tên kiếm sĩ lại tỏ vẻ muốn giao đấu tiếp ―― hiếu chiến gớm nhỉ.

「Con chuột này cũng sẽ tích lũy được kinh nghiệm tu luyện, nhưng chắc là không thể mạnh bằng con người được đâu.」

「Ai mà biết được ạ, nhỡ đâu nó mạnh lên thật thì tuyệt lắm đấy chứ... Nào!」

Sau đó, chúng tôi tiếp tục giao đấu, nghỉ ngơi, rồi lại giao đấu ―― xen kẽ là luyện vung kiếm, đuổi bắt với Thầy, và khổ luyện dưới thác nước. Trong khi lặp đi lặp lại những việc đó, thời gian trong Tâm Giới cứ thế trôi đi.

Thời gian còn lại là bao nhiêu? Để không phải hối hận nếu tình huống thay đổi đột ngột, tôi chỉ biết cắm đầu vào chuẩn bị ―― và nhất định, tôi sẽ giành lấy tự do.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!