Tuy là công chúa bị giam cầm, nhưng vì nỗ lực sinh tồn nên tôi lỡ trở nên quá mạnh ~Gamer nghiện cày cấp chuyển sinh dị giới~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

(Đang ra)

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

Supana Onikage

Giờ thì tôi là Karina rồi nhé - ít ra bây giờ là vậy! Trước kia tôi chỉ là một anh nhân viên văn phòng tầm thường ở Nhật Bản, cho đến khi bị vèo lên cõi thần linh gặp Nữ thần Thời Gian và Không Gian,

21 494

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

(Đang ra)

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

漢唐歸來

"Còn nói bậy bạ nữa, ta sẽ ném ngươi vào nồi chiên thành thịt vụn đấy." — Biểu cảm của vị Long Nữ tuyệt mỹ bắt đầu hắc hóa.

4 18

Trở Thành Công Chức Trong Cuốn Tiểu Thuyết Lãng Mạn Kỳ Ảo

(Đang ra)

Trở Thành Công Chức Trong Cuốn Tiểu Thuyết Lãng Mạn Kỳ Ảo

Bò Rí Gìn

Trong khi mọi người đắm chìm vào sự lãng mạn, thì tôi chỉ dành những ngày dài của mình để làm việc như một công chức.

281 5983

Tanaka the Wizard

(Đang ra)

Tanaka the Wizard

Buncololi

Thế nhưng, mọi việc không như mong đợi. Ngay khi vừa ra đường, y đã bị lính gác coi là đáng ngờ và tống vào tù.

138 4223

Cô nàng bị nhập bảo rằng cơ thể cứ tự tiện làm nũng với tôi

(Đang ra)

Cô nàng bị nhập bảo rằng cơ thể cứ tự tiện làm nũng với tôi

Tsujimuro Sho (辻室翔)

Một câu chuyện tình hài hước khi sống chung nhà, pha chút ma quái, hơi người lớn một tẹo và cực kỳ sốt ruột vì cái sự mập mờ này!

1 3

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

(Đang ra)

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

Chiếc Xích Đu Bi Thương

Biến thành nữ và kết hôn, tình yêu thuần khiết 1v1

115 1899

Tập 02 - Chương 13: Sau cơn bạo loạn / Tình bạn

Chương 13: Sau cơn bạo loạn / Tình bạn

Sau khi lính phòng vệ làng Belche bắt giữ nhóm của Zefen, một vài kỵ binh đã đến ngôi làng.

Với danh nghĩa áp giải những kẻ tấn công về chi nhánh của quân đội Hoàng gia, họ bước vào tòa nhà nơi nhóm Zefen đang bị trói.

Cánh cửa đóng lại để âm thanh không lọt ra ngoài. Trong căn phòng tối tăm, người đàn ông mặc giáp trắng thắp lên ngọn đèn ma pháp soi sáng xung quanh.

「Tại sao... Hoàng tử lại ở vùng biên giới này...」

Tứ Hoàng tử Rodimus. Việc ngài ấy rời khỏi Vương đô để có mặt tại đây là điều Zefen khó có thể hiểu nổi ngay lúc này.

「Ta nghe đồn ngươi dũng mãnh thiện chiến nhưng là kẻ khó lường... giờ nhìn lại chẳng thấy ra cái hình thù gì nữa cả.」

Kế hoạch lẽ ra phải thành công chắc chắn. Zefen, kẻ bị ngăn chặn mưu đồ, giờ đây tiều tụy khủng khiếp sau khi giao chiến với Ashurina, đôi mắt hắn trũng sâu xuống.

「Hai năm trước, một trong những Thần khí được ban cho Kỵ sĩ đoàn đã bị kẻ nào đó mang đi mất. Ta đã cho người truy tìm tung tích của nó... Zefen, ngươi nghĩ sao về việc này?」

「...Thần không biết ngài đang nói gì... Gaaaaaaa...!」

Rodimus dẫm mạnh lên chân Zefen khi hắn định giả nai, khuôn mặt vị hoàng tử không hề biến sắc mà tiếp tục nói.

「Vừa giấu một Thần khí, ngươi lại vừa tiếp cận Bá tước Vandel hòng chiếm đoạt thêm một Thần khí nữa. Một tên quân nhân quèn mà dám tơ tưởng đến việc thực hiện Triệu hồi Thần khí, đó là tội phản thần.」

「Hự... H-Hoàng tử Rodimus... Ngài có giết thần thì thanh kiếm đó cũng không quay lại đâu... Kẻ cướp Hypnos là con ả công chúa đó...」

「Một đứa trẻ như thế thì làm được cái gì? Ngươi tham lam quá rồi đấy. Ngươi nghĩ có thể dùng sức mạnh của Hypnos để thâu tóm Ám Bộ sao?」

「Kh-không phải... Thật sự là một nữ kiếm sĩ tóc đen... Thần không nói dối! Thật sự con ả đó... Ư...!」

「Đã mất công nói dối thì bịa chuyện cho thú vị hơn chút đi. Nếu không tìm thấy Hypnos thì ngươi chẳng còn giá trị gì nữa. Lôi nó đi.」

Thuộc hạ của Rodimus lôi Zefen đi ―― trong phòng còn có cả lính của Zefen, nhưng tất cả đều run rẩy, không ai dám ho he nửa lời.

「... Rodimus, các ngươi chẳng phải là kẻ được thần linh chọn lựa gì cả! Chỉ cần có Thần khí, thì ta... chính ta mớiiiii...!!」

Lắng nghe tiếng gào thét đầy oán hận xa dần, Rodimus cởi mũ trụ ra và lắc đầu.

「Chỉ cần có Thần khí... Ngươi hiểu rõ đấy chứ. Chính vì thế, ta mới có thể trở thành Vua.」

Người lính nghe thấy lời của Rodimus chỉ im lặng gật đầu.

Thuộc hạ của Rodimus đã xác nhận tòa lâu đài cổ nơi giam giữ Ashurina hoàn toàn trống rỗng, nhưng không tiến hành tìm kiếm thêm.

Nếu Ashurina định bỏ trốn, Reis của Ám Bộ sẽ giết cô. Tuy nhiên, Reis không có liên hệ với Rodimus ―― dù là thành viên Hoàng tộc, nhưng nếu không phải là Ám Bộ trực thuộc mình thì không thể can thiệp, điều đó đã ngăn cản việc Rodimus truy tìm Ashurina.

「Dù sao đi nữa, ta cũng đã có lý do để tịch thu lãnh địa của Vandel. Cô em gái đáng thương của ta, em cũng có ích đấy chứ.」

Rodimus cũng không quá mặn mà với việc thu hồi Hypnos ―― điều đó thể hiện sự tự tin rằng Thần khí mà hắn đang sở hữu đã đủ hùng mạnh rồi.

◆◇◆

「...Hắt xì!」

「Công chúa điện hạ, người nên ngâm mình vào nước nóng cho ấm đi. Kẻo cảm lạnh bây giờ.」

「Không, tôi không sao đâu. Chắc là có ai đang nhắc đến tôi thôi.」

Được dẫn đến phòng tắm rộng lớn tương xứng với quy mô dinh thự, tôi từ chối lời đề nghị giúp đỡ của chị Phyllis và các hầu gái, tự mình tắm rửa.

(Lâu lắm rồi mới được tắm bồn, sướng quá đi mất, làm thế nào cũng không tắt được nụ cười...)

Dù tôi vẫn thường xuyên lau người bằng khăn ướt, nhưng khi múc nước ấm vào chậu gỗ để rửa mặt, nước lập tức chuyển sang màu đục ngầu.

Trước khi nhớ lại ký ức tiền kiếp, mỗi khi tắm đều có các hầu gái lo liệu tất cả. Nói không ngoa thì việc duy nhất tôi phải làm là giơ tay lên khi cần thiết.

「Thôi, để ta giúp một tay. Lâu như thế thì gội sạch tóc vất vả lắm.」

「A... X-xin lỗi. Nhưng tôi tự làm được mà.」

「...Có thể người sẽ cho là ta lo chuyện bao đồng, nhưng ta vẫn muốn làm gì đó. Công chúa điện hạ có vẻ không nhận ra, nhưng mọi người đều đang lo lắng vì người gầy đi quá nhiều đấy.」

「A ha ha... Nhưng mà, tôi khỏe hơn nhìn bề ngoài đấy.」

Khi Tu luyện Thiền định, tôi ít cảm thấy đói, và dù ăn ít nhưng lạ thay cơ bắp không bị teo đi. Tuy nhiên vì ít mỡ nên xương sườn bị lộ ra rõ rệt.

Chị Phyllis có cơ bắp săn chắc và cân đối, nhìn là biết chị ấy cũng luyện tập võ nghệ. Dù cùng là con gái nhưng tôi thấy chị ấy rất ngầu.

「Nhờ anh Reis mà tôi không bị bỏ đói bữa nào đâu... À, anh Reis là ân nhân của tôi đấy.」

「Ta nghe nói cậu ấy đang được chữa trị ở nhà thờ... Nhưng mà, dù vậy thì...」

「Dạ...?」

「Kh-không, không có gì. Nước vào mắt sẽ cay đấy, người nhắm mắt lại đi.」

Tôi làm theo lời chị Phyllis, chị ấy nhẹ nhàng gỡ những lọn tóc rối và dùng xà phòng gội sạch bụi bẩn cho tôi.

「A... Công chúa Ashurina, người thật kiên cường...」

「Chắc hẳn người đã khổ sở lắm, vậy mà vẫn cười như một thiên thần...」

Tiếng thì thầm của các cô hầu gái vọng lại ―― chắc họ nghĩ tôi không nghe thấy, nhưng khi nhắm mắt lại, thính giác của tôi càng nhạy bén hơn nên nghe rõ mồn một.

「...Xin lỗi nhé, các cô ấy cũng muốn chăm sóc cho Điện hạ, nhưng ta lại giành làm đại diện mất rồi.」

「Không, chuyện đó... Được mọi người quan tâm đến thế tôi cũng thấy áy náy lắm, nhưng thật lòng thì, tôi vui lắm.」

「...」

「Được đến đây thật tốt quá. Cảm ơn chị, chị Phyllis.」

「K-không dám... Người không cần dùng kính ngữ với kẻ như tôi đâu...」

「Nhưng chị Phyllis cũng gọi tôi là Điện hạ mà. Thế là hòa nhé.」

Lúc nãy chúng tôi đã định gọi tên nhau, nhưng vì rào cản thân phận ―― nên tôi nghĩ cứ làm quen dần dần là được.

「...Gọi tên là Ashurina, cảm giác như ta vừa có thêm một cô em gái vậy. Nghĩ thế có mạo phạm quá không nhỉ?」

「A... Thế thì tôi cũng vui lắm... Tôi cũng có chị gái, nhưng chưa từng được sống cùng nhau. Nên chị Phyllis là người chị gái đầu tiên của tôi đấy.」

「............」

「...A, ơ, cái đó... Tôi lỡ lời rồi, xin lỗi chị.」

Chị Phyllis bỗng im bặt ―― tôi tự nhận thức được là mình đang hơi cao hứng quá, phải kiểm điểm lại thôi.

「Ta chưa từng thấy mái tóc nào trắng và đẹp đến nhường này. Nghe nói trong Hoàng tộc Folland, đây là minh chứng cho dòng máu cao quý nhất...」

「Cảm ơn chị. Nhưng vì nổi bật quá nên tôi phải giấu màu tóc này đi thôi.」

「...Dùng ma pháp, hoặc dùng thuốc nhuộm tạm thời. Dù cách nào đi nữa, ta cũng muốn giúp Ashurina che giấu thân phận và ổn định cuộc sống tại đây.」

「...Chị Phyllis.」

「Đây cũng là cái duyên. Anh trai ta bị gọi về từ Học viện nên ta đi cùng, ngoài việc gia đình thì giờ ta đã có thêm việc phải làm rồi. Đó là bảo vệ người bạn mới này... Nào, thử nhìn mình trong gương xem.」

Chị Phyllis lau tấm gương đứng đang mờ đi vì hơi nước. Mái tóc từng bết bát vì bụi bẩn giờ đã sạch sẽ hoàn toàn ―― trông nó còn trong trẻo hơn cả màu tóc ban đầu.

「Việc cần làm đầu tiên là tăng khẩu phần ăn lên từng chút một.」

「A ha ha... Ừm, ăn nhiều đột ngột chắc cơ thể sẽ sốc mất, nên em sẽ cố gắng trong khả năng.」

Điều chị Phyllis lo lắng lại là chuyện ăn uống. Còn tôi thì chỉ nghĩ làm sao để trả ơn việc được cho tá túc ở đây.

Và tôi cũng muốn nhanh chóng về phòng khách để gặp lại Thầy ―― thanh mộc kiếm tôi đã để ở đó. Dù trong lòng rất nôn nóng, nhưng các cô hầu gái khuyên tôi nên ngâm mình cho ấm hẳn, nên tôi chưa được phép ra khỏi nhà tắm ngay.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!