Tuy là công chúa bị giam cầm, nhưng vì nỗ lực sinh tồn nên tôi lỡ trở nên quá mạnh ~Gamer nghiện cày cấp chuyển sinh dị giới~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

(Đang ra)

Cứ chơi tẹt ga đi! Nữ Thần đá bay trùm cuối trong Tutorial rồi, Giờ tao muốn làm gì thì làm

Supana Onikage

Giờ thì tôi là Karina rồi nhé - ít ra bây giờ là vậy! Trước kia tôi chỉ là một anh nhân viên văn phòng tầm thường ở Nhật Bản, cho đến khi bị vèo lên cõi thần linh gặp Nữ thần Thời Gian và Không Gian,

21 494

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

(Đang ra)

Tôi Bị Công Chúa Ngân Long Biến Thành Ấu Long Cơ

漢唐歸來

"Còn nói bậy bạ nữa, ta sẽ ném ngươi vào nồi chiên thành thịt vụn đấy." — Biểu cảm của vị Long Nữ tuyệt mỹ bắt đầu hắc hóa.

4 18

Trở Thành Công Chức Trong Cuốn Tiểu Thuyết Lãng Mạn Kỳ Ảo

(Đang ra)

Trở Thành Công Chức Trong Cuốn Tiểu Thuyết Lãng Mạn Kỳ Ảo

Bò Rí Gìn

Trong khi mọi người đắm chìm vào sự lãng mạn, thì tôi chỉ dành những ngày dài của mình để làm việc như một công chức.

281 5983

Tanaka the Wizard

(Đang ra)

Tanaka the Wizard

Buncololi

Thế nhưng, mọi việc không như mong đợi. Ngay khi vừa ra đường, y đã bị lính gác coi là đáng ngờ và tống vào tù.

138 4223

Cô nàng bị nhập bảo rằng cơ thể cứ tự tiện làm nũng với tôi

(Đang ra)

Cô nàng bị nhập bảo rằng cơ thể cứ tự tiện làm nũng với tôi

Tsujimuro Sho (辻室翔)

Một câu chuyện tình hài hước khi sống chung nhà, pha chút ma quái, hơi người lớn một tẹo và cực kỳ sốt ruột vì cái sự mập mờ này!

1 3

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

(Đang ra)

Xuyên Sách Rồi Tôi Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Nam Chủ

Chiếc Xích Đu Bi Thương

Biến thành nữ và kết hôn, tình yêu thuần khiết 1v1

115 1899

Tập 01 - Chương 4: Tâm Giới

Chương 4: Tâm Giới

「Hả... T-tại sao? Đây là dịch chuyển tức thời sao? Ma pháp chuyển dịch ư...?」

「Không phải đâu.」

Nghe thấy tiếng nói, tôi quay lại và thấy một người bước ra từ sau bóng cây.

Khác hẳn với các anh trai tôi, người này mang vẻ đẹp thoát tục ―― chỉ nhìn thế này thì không rõ là nam hay nữ. Khác với trang phục của chúng tôi, người ấy mặc một bộ đồ giản dị trông như Kimono.

(Trang phục kiểu Nhật thế này mà cũng có ở thế giới này sao... Mà khoan, giờ không phải lúc bận tâm chuyện đó.)

「Ông là...」

「Nói sao nhỉ, một ẩn sĩ chăng? Mà cũng không đúng, ta đâu còn là con người nữa.」

Đặt tay lên cằm suy nghĩ một lúc, ông ấy (?) chỉ vào thanh mộc kiếm tôi đang cầm và nói.

「Ta chính là người đã sử dụng thứ mà ngươi đang cầm ở hiện thế khi còn sống. Trải qua bao thăng trầm, hiện tại ta đã trở thành hóa thân của thanh mộc kiếm.」

―― Cảm giác như bị sét đánh ngang tai. Ngay lúc này, tôi cảm thấy mọi mảnh ghép đã khớp lại với nhau.

Trong game, chẳng ai thích dùng 『Mộc Kiếm Sồi Đỏ』 làm vũ khí, và dù có thể tăng độ thành thạo bằng cách luyện vung kiếm, nhưng để tăng được 1 điểm cũng tốn rất nhiều thời gian, nên ngay cả khi tính năng ẩn được lan truyền, cũng chẳng ai thèm đoái hoài đến nó.

Khi độ thành thạo của Mộc Kiếm Sồi Đỏ tăng đến mức nhất định, độ hiếm sẽ tăng lên, biến thành vũ khí 2 Sao 『Mộc Kiếm Tu Luyện』.

Mô tả hiệu ứng của nó là: 『Nhờ sức mạnh của kiếm sĩ từng sở hữu mộc kiếm, có thể thực hiện Tu luyện Thiền định』. Trước đây, điểm kinh nghiệm nhận được từ việc vung kiếm chỉ giúp tăng độ thành thạo của mộc kiếm và một chút sức mạnh cơ bắp, nhưng với Tu luyện Thiền định, người chơi có thể nhận được điểm kinh nghiệm thực chiến ―― dù con số rất ít ỏi, hiệu suất cực kém so với việc đi đánh quái hay làm nhiệm vụ.

(Khả năng mình có thể trở nên mạnh mẽ dù bị giam cầm, giờ đây không còn là con số không nữa.)

Và chìa khóa cho việc đó, có lẽ đang nằm trong tay nhân vật thoát tục trước mắt này.

「Nếu chỉ vung kiếm một cách vô thức thì không thể đến được 『Chỗ của ta』. Tại sao ngươi lại có thể vung kiếm theo cách đó?」

「...Cách vung kiếm, sao ạ?」

「Khi vung mộc kiếm, ngươi đã xác nhận độ phản hồi của lực tay. Khi tình cờ thực hiện được động tác chuẩn xác, ngươi đã nỗ lực để lặp lại nó. Không biết chút gì về kiếm thuật căn bản, tại sao ngươi làm được như vậy?」

Có nên tiết lộ mình là người chuyển sinh không? ―― Cảm giác như ông ấy nhìn thấu cả tâm can, nên tôi quyết định không giấu giếm thì tốt hơn.

「Chuyện là thế này thế kia...」

「Cái gì... Ngươi nói là nhờ kiến thức trước khi chuyển sinh mà ngươi biết chuyện gì sẽ xảy ra khi vung mộc kiếm ư? Và vì thế ngươi mới kiên trì vung kiếm nhiều đến vậy...?」

「Xin lỗi, tôi biết chuyện nghe rất hoang đường... nhưng có vẻ sự thật là như vậy đấy ạ.」

Liệu ông ấy có nghĩ tôi là người kỳ quặc không ―― trong lúc tôi đang lo lắng, ông ấy tuy có chút bối rối nhưng không hề có ánh mắt nghi ngờ.

「Quả là một câu chuyện huyền hoặc, nhưng ta cũng chẳng có tư cách để nói người khác. Bản thân ta trước khi trở thành hóa thân của mộc kiếm, cũng từng là một con người bình thường mà thôi.」

「Tôi cũng... chỉ là người bình thường, cuộc đời chẳng có gì đặc biệt cả. Chỉ là thế giới mà tôi chuyển sinh đến này rất giống với một trò chơi mà tôi từng chơi.」

「Dù còn nhiều điều chưa rõ, nhưng việc giải mã chúng cũng là một thú vui. Ta cũng cảm ơn ngươi vì đã không vứt bỏ ta ngay lập tức.」

Ông ấy đã phải chịu đựng những gì cho đến nay? ―― Nghe cách nói đó, không chừng ông ấy còn có cảnh ngộ thê thảm hơn cả tôi.

「Đã bao lần ta bị triệu hồi bởi những kẻ không biết giá trị của vật, rồi bị vứt bỏ, bị đốt cháy, bị dùng vào những việc sai mục đích...」

「Với tôi thì đây chắc chắn là mộc kiếm... Dùng làm vũ khí cũng được, nhưng nó phù hợp để dùng trong huấn luyện hơn đúng không ạ.」

「...」

Nghe câu trả lời đó, ông ấy không nói gì, chỉ mở to mắt ngạc nhiên.

「Trong game, nhờ sức mạnh của mộc kiếm này mà nhân vật có thể tu luyện thiền định. Tức là, tôi đang nghĩ... có lẽ chính là điều này chăng?」

「Thần khí có tâm (linh hồn), và bên trong nó tồn tại một Tâm Giới. Ngươi là người đầu tiên bước chân vào Tâm Giới của ta.」

「Tâm Giới... Ông đã được triệu hồi bao nhiêu lần rồi, mà chưa từng có ai đến được đây sao?」

「Đúng vậy. Dù có bị đối xử thô bạo hay bị phá hủy, thì chỉ có cái tôi ở thế giới đó biến mất, nếu được triệu hồi ở thế giới khác thì lại trở về nguyên trạng. Ta đã phải trải qua hàng trăm năm chỉ để lặp đi lặp lại vòng luẩn quẩn đó.」

Vì thế nên bây giờ trông ông ấy có vẻ hơi vui sao? ―― Tôi vừa nghĩ thế, chợt lo rằng vì Tâm Giới là nội tâm của ông ấy, nên suy nghĩ của tôi có khi nào cũng bị truyền đi nguyên vẹn không.

「Hiện tại thì suy nghĩ đúng là bị lộ hết, nhưng nếu tu luyện dưới sự chỉ dạy của ta, ngươi có thể dựng lên bức tường bảo vệ tâm trí. Tất nhiên chỉ thế thôi thì không thể sống sót trong tương lai được, nên ta sẽ dạy cho ngươi cả kiếm thuật nữa.」

「Ư... A, cảm ơn người, thưa Thầy!」

「Ừm... "Thầy" mà ngươi gọi, nghĩa là sư phụ sao? Được thôi, ta sẽ làm thầy của ngươi.」

Tôi lỡ phấn khích quá đà, nhưng ông ấy ―― Thầy có vẻ không phật ý.

「Ta đã luôn quan sát tình cảnh của ngươi, tình hình đang ở thế ngàn cân treo sợi tóc đấy. Những kẻ canh gác lâu đài, hay cả... nếu có lệnh giết Công chúa là ngươi, bọn chúng sẽ tuân theo. Chuyện đó xảy ra sau vài ngày, một trăm ngày, hay vài năm nữa thì ta không biết. Dù là tự lực phá ngục hay lợi dụng lúc bên ngoài có biến loạn, đằng nào cũng phải tính đường thoát thân. Tên đeo mặt nạ kia là một cao thủ, nên ngươi cần phải có bản lĩnh đủ để không bị hắn đánh bại.」

Tên đeo mặt nạ ―― tôi không muốn nghĩ đến chuyện phải chiến đấu với anh Reis. Anh ấy có lẽ thuộc phe địch, nhưng chuyện anh ấy đã chăm sóc tôi là sự thật.

「Nói việc ta được triệu hồi là nguồn gốc của mọi rắc rối cũng không sai, nhưng nếu có thể, ta muốn cùng ngươi cho lũ người coi thường chúng ta là đồ vô giá trị kia phải sáng mắt ra. Trông ta thế này thôi chứ ngày xưa cũng từng là kẻ dốc lòng theo đuổi kiếm đạo, bị coi thường là kẻ yếu thì ta không cam tâm chút nào.」

「Con cũng muốn trở nên mạnh nhất có thể. Dù huấn luyện thế nào con cũng sẽ không than vãn đâu ạ.」

「Vậy thì, hãy thử vung cái này xem.」

Thứ được đưa cho tôi là một thanh mộc kiếm ―― trong 『Tâm Giới』, trọng lượng của nó không thay đổi. Nhưng nhờ đã luyện vung kiếm bên ngoài nên tay tôi cầm khá quen.

「Bên ngoài Tâm Giới... tức là ở hiện thực, nếu tiếp tục vung kiếm thì da tay sẽ chai sạn đi, nhưng ở thế giới có ma lực như hiện tại, ngươi có thể dùng ma lực để bảo vệ đôi tay.」

「Thầy sẽ dạy con cả cách dùng ma lực sao?」

「Thế giới nơi ta sinh ra không tồn tại ma lực. Nhưng đó chỉ là không thể sử dụng thứ không tồn tại, còn từ khi là con người, ta đã chạm đến cực ý của phép thuật. Ta chỉ nhận ra điều đó sau khi trở thành hóa thân của mộc kiếm và được triệu hồi đến nhiều thế giới khác nhau.」

「Thế giới cũ của con cũng không có ma lực. Có lẽ chúng ta chỉ sống khác thời đại, chứ chắc là đồng hương với nhau đấy ạ...」

「...Cũng có thể là vậy. Thời đại ta sống có những kẻ sống chết vì thanh kiếm, còn thời đại của ngươi thì không như thế sao? Những khối sắt chạy trên mặt đất... chà, thật là kỳ lạ hết sức.」

Thầy nói vậy với vẻ thích thú ―― rồi chính thầy cũng lấy ra một thanh mộc kiếm từ đâu đó.

「Hãy thử tập trung ma lực vào đôi tay đang cầm kiếm xem.」

「Tập trung ma lực... T, thế này ạ...?」

「Ma lực sinh ra từ bên trong ngươi, luân chuyển giống như máu vậy. Hãy ý thức dòng chảy đó và dẫn dắt nó đến nơi mình muốn.」

Dù làm theo lời thầy, tôi vẫn không nắm bắt được dòng chảy ma lực ―― tôi cứ nghĩ thế, nhưng...

「A... Đ, được rồi...!」

Lòng bàn tay tôi tỏa sáng nhạt nhòa, ánh sáng đó truyền sang thanh mộc kiếm.

「Trong lúc vung kiếm vô thức đến mức không nghe thấy âm thanh xung quanh, khi ngươi chỉ tập trung vào bản thân và thanh kiếm, ngươi đã vô tình làm được điều đó rồi.」

「Tuyệt quá... Đây là ma lực của con sao?」

「Dù là trong Tâm Giới, việc tu luyện thế này cũng tiêu hao ma lực. Ta cho phép ngươi chọn phương châm tu luyện từ bây giờ.」

Phương châm gì chứ, trong thâm tâm tôi đã quyết định mà không cần suy nghĩ.

「Xin hãy cho con bài tập khắc nghiệt và khó khăn nhất ạ.」

「Vậy thì... Ta sẽ làm chậm thời gian mà ngươi cảm nhận trong 『Tâm Giới』 xuống còn một phần mười so với hiện thế. Về rèn luyện thể chất thì Tâm Giới ít có hiệu quả, nhưng mài giũa kỹ thuật thì được. Ngươi đã nói là 『Tu luyện Thiền định』, thì từ bên ngoài nhìn vào cũng sẽ chỉ thấy ngươi đang ngồi thiền thôi.」

「A ha ha... Có khi người ta lại tưởng con đang ngủ gật ấy chứ.」

「Nếu ngươi nảy sinh ý định muốn dừng tu luyện, hoặc làm gì đó khiến sự tập trung bị ngắt quãng, hiệu quả thiền định sẽ chấm dứt ngay lúc đó. Một ngày có thể đổi thành mười ngày, hay là kết thúc mà chẳng tích lũy được chút kỹ năng nào. Tất cả phụ thuộc vào tâm của ngươi.」

「Con hiểu rồi, con sẽ không lơ là dù chỉ một khoảnh khắc. Xin nhờ thầy chỉ dạy ạ.」

Tôi cúi đầu thật sâu ―― và khi ngẩng lên, Thầy dường như định nói gì đó, vẻ mặt hơi do dự.

「Tên ta là... Muraku. Còn ngươi hình như được gọi là 『Ashura』 nhỉ?」

「Tên đó nghe cũng ngầu đấy, nhưng chính xác con tên là Ashurina.」

「Ashurina à. Ha ha ha, nếu ta đã đích thân đào tạo kiếm sĩ, ta đã định sẽ biến ngươi trở nên mạnh mẽ như một Ashura thực thụ đấy.」

Thầy Muraku cười lớn, nhưng nếu tôi thực sự có thể mạnh đến mức đó, liệu tôi có thể thoát khỏi hoàn cảnh này không?

Hiện tại thì đó vẫn là chuyện như trong mơ. Để giấc mơ đó không viển vông, tôi chỉ còn cách nghĩ đến việc trở nên mạnh mẽ hơn.

「Được rồi... trước tiên là một trăm lần vung kiếm, hãy thử duy trì trạng thái truyền ma lực xem.」

「V, vâng ạ...!」

「Giọng run rồi kìa. Không sao, nếu cạn ma lực trong Tâm Giới thì chỉ bị thoát khỏi trạng thái thiền thôi. Để không bị như thế, đừng có giải phóng ma lực bừa bãi lãng phí.」

Vừa vào đã huấn luyện kiểu Sparta ―― nhưng tôi tuyệt đối sẽ không than vãn.

Tôi dồn ma lực vào mộc kiếm và vung lên. Chỉ trong mười lần đầu tiên, tôi đã cảm nhận rõ sự tiêu hao khủng khiếp, nên tôi tập trung cao độ để giảm thiểu sự thất thoát ma lực dù chỉ một chút ―― Thầy ngồi trên tảng đá, nhìn tôi vật lộn với vẻ đầy thích thú.

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!

Ashura (阿修羅): hình tượng chiến thần, biểu trưng cho sức mạnh và bản năng chiến đấu. Sparta: thành bang Hy Lạp cổ nổi tiếng với chế độ huấn luyện chiến binh cực kỳ hà khắ