Sau khi tan ca, Hersia thay lại bộ đồng phục học sinh lúc đến, tháo bím tóc mà Belphegor đã tết cho cô, rồi đeo kính lên, bước vào thang máy đi xuống.
Nhìn gương mặt phản chiếu trên lớp kính, cảm giác quen thuộc cuối cùng cũng trở lại với cô.
Hersia ngẩng đầu nhìn lên trần thang máy, như muốn dùng ánh mắt xuyên qua những bức tường và lớp ngăn cách, để nhìn thấy nơi xa hoa tựa chốn thiên đường mang tên Giấc Mộng Lưu Ly. Mọi chuyện xảy ra trong ngày hôm nay đều khiến cô có cảm giác hư ảo, không chân thực.
“Cứ như một giấc mơ vậy…”
Hersia thì thầm với chính mình, vừa cảm thấy may mắn vì những gì đã trải qua hôm nay, lại vừa không khỏi lo lắng rằng hạnh phúc ấy quá đỗi đẹp đẽ, nếu bản thân không cố gắng đủ nhiều, e rằng sẽ đánh mất nó.
Phải cố gắng lên thôi, Hersia.
Mang theo đủ mọi tâm trạng đan xen, Hersia lên đường trở về nhà.
……
Thế nhưng, đúng vào lúc rất nhiều người trong thành phố Payin tan làm, thì ở một số nơi khác, việc kinh doanh mới chỉ vừa bắt đầu.
Thành phố Payin, khu giải trí tầng 44, nhà tắm công cộng Thanh Hải Chi Thanh.
Trên quảng trường rộng rãi trước cửa nhà tắm đậu kín xe cộ, không ít người sau một ngày làm việc vất vả bước xuống xe, rồi từng nhóm ba bốn người đi vào khu nhà tắm khổng lồ đang ồn ào náo nhiệt.
Sau cả ngày làm việc mệt mỏi, người đầy mồ hôi, được tắm một bồn nước nóng thư thái quả thực là một sự hưởng thụ hiếm có. Huống chi, Payin lại là một thành phố công nghiệp điển hình, môi trường làm việc của không ít doanh nghiệp buộc người lao động phải mặc đồ bảo hộ dày nặng, sau một ngày bị gò bó ngột ngạt như vậy, ai cũng chỉ muốn đi đâu đó để thả lỏng bản thân.
Nhà tắm này là cơ sở lớn nhất trên toàn thành phố, bên trong được phân chia thành nhiều khu vực và nhiều tầng khác nhau tùy theo mức độ chi tiêu của khách. Chỉ cần trả một khoản phí nhất định, làm thẻ năm là có thể ngày nào cũng tới đây hưởng thụ. Thậm chí, không ít người còn tranh thủ lúc ngâm mình trong bồn tắm để tiếp tục bàn bạc về những công việc còn dang dở ban ngày. Được dòng nước ấm áp vỗ về cơ thể, bên cạnh là thức uống mát lạnh cùng các loại điểm tâm ngon miệng, mọi thứ đều trở nên thật tuyệt diệu.
Mức chi tiêu trung bình của khu nhà tắm quy mô lớn này tuy kém xa Giấc Mộng Lưu Ly trên đỉnh Tháp Đỉnh Tinh, nhưng lại phù hợp hơn với thói quen của đại chúng, đồng thời sở hữu lượng khách đông vượt xa các cửa tiệm khác, mỗi ngày đều mang về khoản doanh thu khổng lồ.
Đã có lợi nhuận thì tất nhiên sẽ có người thèm khát, nhất là khi đây không phải lĩnh vực có rào cản công nghệ hay mô hình vận hành đặc biệt.
“Anh Long, tới nơi rồi.”
Một chiếc xe bay dừng lại ở quảng trường trước nhà tắm, sau đó ba người mở cửa bước xuống.
Hôm nay Kiều Long mặc một chiếc áo cộc tay màu than chì, chất liệu có độ dai cao và thoải mái ôm sát người hắn, làm nổi bật đường nét cơ bắp, toát lên cảm giác sức mạnh tràn đầy.
“Bọn họ nói sao?”
Anh ta nhìn về phía mặt tiền đang mở rộng của nhà tắm qua cặp kính râm. Trên tròng kính, các dòng dữ liệu không ngừng lướt qua, quét lấy khuôn mặt của từng người đi đường, rồi liệt kê thông tin danh tính cùng mức thu nhập của họ.
“Đám người này đúng là giàu thật đấy.”
“Ông chủ của Thanh Hải Chi Thanh không chịu nhượng bộ. Họ không chỉ tuyển rất nhiều nhân viên an ninh, mà còn mua sắm thêm không ít trang bị.”
“Vậy là định ngoan cố chống cự sao? Hừ.”
“Có vẻ là thế, hắn không muốn chia sẻ một món lời khổng lồ như vậy.”
“Cho nên mới nói, ăn một mình thì chẳng có kết cục tốt đâu, nhất là ở thành phố Payin.” Kiều Long tháo cặp kính râm xuống, đưa cho tên đàn em gầy đứng bên cạnh.
“Vào việc đi.”
“Rõ, anh Long.” Tên đàn em cúi đầu đứng nghiêm, rồi quay người lại, ra hiệu cho phía sau bằng tay.
Cách chỗ ba người bọn họ không xa, cốp sau của một chiếc xe bị mở ra, để lộ một thiết bị có hình dáng kỳ lạ. Vỏ ngoài của nó trông giống như một động cơ, với các đường viền tròn đang xoay chuyển, nhưng nhìn kỹ thì lại không hẳn là động cơ.
Một tên đàn em đeo kính râm đen cắm thẻ xác thực vào thiết bị để kích hoạt, rồi mở chốt an toàn và kéo mạnh cần gạt xuống.
Ngay sau đó, một tiếng gầm rú tựa như tiếng rít gào phát ra từ bên trong thiết bị kia. Trong không gian xung quanh dần hiện lên những hạt sáng màu xanh lam nhạt, không ngừng bị hút vào bên trong nó. Cứ thế vài giây sau, dường như đã bị nén đến cực hạn, nó liền nổ tung.
Một làn sóng chấn động màu xanh lam nhạt mà mắt thường có thể nhìn thấy được từ bên trong thiết bị tỏa ra, quét mạnh về bốn phía. Bất cứ nơi nào nó lướt qua, vô số bóng đèn nổ tung, xe bay chết máy, hệ thống giám sát hoàn toàn tê liệt. Khu vực xung quanh tức thì chìm vào bóng tối, tiếng la hét và khóc than vang lên hỗn loạn từ ngoài đường phố cho đến tận bên trong khu nhà tắm.
“Lên!”
“Chỉ có 20 phút thôi, nhanh lên!”
Một nhóm người đã chuẩn bị sẵn mở toang cửa xe, tay cầm đủ loại dụng cụ lao thẳng về phía cổng nhà tắm đang hỗn loạn. Dù lúc này ánh sáng vô cùng mờ tối, nhưng tất cả đều đeo kính có chức năng nhìn đêm, nên hành động hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Chỉ khi đám đàn em đã xông hết vào trong, Kiều Long mới ung dung bước về phía cánh cổng đang hỗn loạn trước mắt.
“Khi nào cảnh sát sẽ tới?” Anh ta quay sang hỏi tên đàn em mập đứng bên cạnh.
“Lúc vừa xuống xe em đã kiểm tra rồi. Bên đó nói ban đầu sẽ có 4 đơn vị trấn áp tự hành ở gần đây được điều động tới. Mấy thứ này bọn họ không chặn được nên bảo chúng ta tự giải quyết.”
“Sau đó, khi nhận được báo động và điều xe đến, họ sẽ lấy cớ đường truyền và hệ thống giám sát bị hỏng để câu giờ 10 phút. Cộng thêm thời gian di chuyển trên đường nữa, thì chúng ta chỉ có vỏn vẹn 20 phút mà thôi.”
“Nói cách khác là trong vòng 20 phút, chúng ta phải bắt được ông chủ của Thanh Hải Chi Thanh, đồng thời phá hủy hoặc mang đi hệ thống AI điều khiển trung tâm cấp T3 của nhà tắm đó, đúng không?”
“Vâng, đúng là như vậy.”
“Xem ra họ cũng coi trọng tôi thật đấy, haha.” Kiều Long duỗi tay, bẻ khớp mấy ngón tay. Đúng lúc ấy, từ trên không trung vang lên tiếng cánh quạt trực thăng quay dồn dập.
Bốn chiếc trực thăng chở theo các đơn vị trấn áp tự hành có vũ trang đã tới nơi.
[Đang phân tích tình hình tại hiện trường…]
[Xác nhận xung điện tử năng lượng cao do con người cố tình tạo ra, gây hư hỏng khu vực quanh số 38 phố Xoay Tinh.]
[Mức độ nguy hiểm tăng thêm 2 cấp, cho phép sử dụng mô-đun xạ kích với công suất 60%]
[Đang truy tìm đối tượng tình nghi…]
Trong khung cảnh hỗn loạn, bốn ngọn đèn cảnh báo màu đỏ sáng lên, xoay tròn liên tục, đồng thời phát ra những âm thanh cảnh báo chói tai.
【Tất cả công dân Liên Bang có mặt tại hiện trường, ngay lập tức ngừng di chuyển, giữ nguyên vị trí và giữ im lặng!】
【Đây là đơn vị trấn áp tự hành trực thuộc phân khu 44-H29 của thành phố Payin. Hiện mô-đun vũ khí đã được kích hoạt. Để tránh thương vong ngoài ý muốn, xin hãy kiềm chế và không thực hiện bất kỳ hành vi nào bị xem là nguy hiểm.】
[Đã phát hiện thiết bị phát xung điện tử, đang tiến hành phân tích hiện trường…]
Camera trên chiếc trực thăng xoay tròn, tập trung vào thiết bị kỳ lạ trên xe đã phát ra sóng chấn động ban nãy.
[Đã phát hiện nguồn phá hoại, xung quanh không có người, đối tượng có thể đã rời đi.]
[Phóng mạng nhện cố định để khống chế, tiếp tục truy tìm mục tiêu…]
Trong bốn chiếc trực thăng, có một chiếc bay về phía chiếc xe bay đang tê liệt trên mặt đất, rồi thả xuống một con robot cao khoảng hai mét.
Hai chân của nó chạm đất, đầu gối hơi khuỵu xuống để triệt tiêu lực tiếp đất, khiến mặt đất khẽ rung và bụi tung lên mù mịt. Sau đó, nó tiến lại gần bộ phát xung điện tử đã ngừng hoạt động, chiếc đầu hình khối chữ nhật lập tức xoay về phía mục tiêu và bắt đầu tiến hành quét phân tích chi tiết.
[Đang ghi nhận dấu vân tay, bắt đầu thu thập khí tức còn sót lại, kết nối mạng tinh vực để đối chiếu…]
[Đã xác định danh tính, bắt đầu điều tra.]
“Chết rồi, anh Long, hình như đơn vị trấn áp tự hành đã phát hiện ra thứ gì đó.”
“Mấy thằng phụ trách khởi động đâu rồi? Chẳng phải đã bảo là làm xong thì kéo máy đi luôn sao?”
“Kế hoạch ban đầu là thế, nhưng hình như bọn nó đã quên mất chuyện này rồi.”
“Chậc!”
Ở phía xa, con robot trấn áp tự hành đột ngột ngẩng đầu, đèn báo trên đầu nó vốn đang nhấp nháy màu vàng bỗng chuyển sang đỏ rực, khiến cả quảng trường lập tức vang lên hàng loạt tiếng la hét hoảng loạn.
“Đèn đỏ! Chuyển sang đỏ rồi, đơn vị trấn áp tự hành đã kích hoạt!” Một người đàn ông mặc vest dựa vào xe, hoảng hốt hét lớn.
“Đừng, đừng có đánh, ai biết đánh nhau rồi có lỡ tay làm tôi bị vạ lây không chứ!”
[Đã xác định mục tiêu, 2 đối tượng ở bên trong công trình, 1 đối tượng đang bỏ chạy.]
[Tiến hành truy bắt.]
Trong ba chiếc trực thăng đang lượn trên không, một chiếc tách ra bay về phía góc phố, hai chiếc còn lại hạ xuống mặt đất, thả các đơn vị trấn áp xuống, rồi những đơn vị trấn áp này lập tức lao thẳng vào bên trong nhà tắm.
Ở góc phố, cánh quạt quay với tốc độ cao đưa đơn vị trấn áp tự hành áp sát người đàn ông đang tháo chạy, đồng thời phát ra tiếng cảnh báo chói tai.
【Dừng lại! Dừng lại! Dừng lại ngay lập tức!】
【Bạn đã bị xác định là đối tượng tình nghi. Nếu tiếp tục bỏ chạy, bạn sẽ bị bắt giữ bằng vũ lực, điều này đồng nghĩa với nguy cơ tử vong!】
“Tao không tin đâu! Tao chỉ kéo có một cái cần gạt thôi, kiểu gì cũng chẳng đến mức tử hình được! Đồ robot ngu, đừng hòng dọa tao!” Hắn vừa chạy vừa chui vào những con đường và hẻm nhỏ chật hẹp.
[Mục tiêu chống đối truy bắt và đang trốn vào khu vực phức tạp. Mức độ nguy hiểm tăng lên cấp 3, cho phép sử dụng vũ khí.]
Vút——
Một âm thanh vừa trầm đục lại vừa chói tai xé toạc màn đêm. Luồng sáng xanh lục rực rỡ thoáng rọi sáng đầu hẻm, rồi lập tức vụt tắt.
Chiếc thùng rác cỡ lớn đặt trong con hẻm đã bị nung chảy, thủng một lỗ to bằng nửa người. Tại mép lỗ, kim loại nóng đỏ sẫm vẫn đang chầm chậm rỉ xuống, còn mặt đất thì bị tia nhiệt cày xới thành những rãnh dài cháy sém.
“Không... không!” Người đàn ông dường như đã hoảng loạn tột độ. Hắn vừa bò vừa chạy trên mặt đất, trong khi tiếng cánh quạt quay trên đỉnh đầu đang ngày một áp sát.
Vút——
Lại thêm một tiếng rít chói tai xé toạc màn đêm.
“Á——” Tiếng thét kinh hoàng tột độ vang lên trong con hẻm, mãi một lúc lâu sau mới lắng xuống.
“Tôi… tôi chưa chết sao?” Người đàn ông miễn cưỡng mở mắt, trước mặt hắn ta là một dáng người cao lớn, vững chãi chắn ngang phía trước, trong không khí vẫn còn vương mùi cháy khét.
“Anh Long…” Hắn nhận ra vị thủ lĩnh ấy.
“Đồ ngu, đã bảo mày đừng có chạy lung tung rồi. Chỉ cần mày không bỏ chạy thì mấy đơn vị trấn áp tự hành sẽ không giết mày đâu, nhiều lắm cũng chỉ tống mày vào đồn thôi.”
Kiều Long không ngoảnh đầu lại, miệng vừa chửi rủa tên đàn em, mắt vừa dán chặt vào đơn vị trấn áp tự hành ở phía trước.
“Chỗ này để tao lo, mày cút ngay đi! Đừng có ở đây làm vướng chân tao.”
“Vâng, em đi ngay.” Cuối cùng người đàn ông cũng lấy lại được chút lý trí. Hắn lê cái chân tập tễnh, cắm đầu chạy về phía xa.
【Hỗ trợ nghi phạm bị truy nã trốn thoát, xác định là đồng phạm, quyền sử dụng vũ khí được phê chuẩn.】
Ngay sau đó, lại thêm một tia laser nữa được bắn ra.
Sau khi soi sáng con hẻm trong chớp mắt, ánh sáng vụt tắt. Trên ngực Kiều Long lúc này lại hằn thêm một mảng cháy sém đỏ sẫm.
Thật khó mà tin được, một phát bắn năng lượng cao đủ sức xuyên thủng lớp thép dày 20mm, vậy mà lại không thể đục thủng cơ thể người này. Hay là do chiếc áo thun màu than mỏng manh kia sở hữu khả năng phòng ngự cực mạnh?
“Ha, chỉ có thế thôi à? Xem ra robot trấn áp của Liên Bang cũng thường thôi, vậy mà trước đây mình còn luôn cẩn thận đối phó với chúng.”
Vừa dứt lời, anh ta liền vung tay, trên người dần hiện lên những lớp vảy rồng mờ ảo.
Đa số các con đường siêu phàm thuộc Chuỗi Long Tộc đều mang phong cách cường bạo. Khi tấn thăng lên cấp cao, thậm chí còn có thể hóa thân thành cự long, trong các trận chiến cùng cấp hầu như hiếm có đối thủ. Nhược điểm rất ít, nhưng cũng vì quá khó tu luyện mà số người lựa chọn con đường này không nhiều.
“Tao không còn thời gian dây dưa với mày nữa đâu.” Dứt lời, anh ta liền đạp mạnh chân xuống đất. Cả người lao vút lên không trung tựa như một mũi tên, rồi tung cước đá nát bấy chiếc trực thăng đang lơ lửng.
Bất ngờ hứng trọn đòn đánh chí mạng, cánh quạt của chiếc trực thăng gãy nát, vô số linh kiện văng tung tóe. Thế nhưng, đơn vị trấn áp tự hành bên trong đã kịp thời tách ra, lao thẳng về phía Kiều Long.
Những tia laser xanh lục liên tục chớp nháy, nhưng phần lớn đều bị chàng trai tóc đen vạm vỡ kia né được. Anh ta lập tức áp sát đơn vị trấn áp, tung thẳng một quyền đấm nát lớp giáp bảo vệ lõi, khiến tia lửa điện bắn ra tung tóe.
Xé toạc lớp giáp ngực đang kêu lên ken két, Kiều Long giật phăng con chip AI bên trong đơn vị trấn áp tự hành ra. Kế đó, anh ta tung cước đá bay phần xác máy móc còn lại rồi lao thẳng về phía khu nhà tắm đằng xa.
Chỉ còn lại 12 phút.
Không lâu sau đó, tiếng nổ và tiếng súng lại vang lên dồn dập bên trong khu nhà tắm. Cửa kính trên các tầng vỡ vụn, xen lẫn trong đó là tiếng gào khóc và la hét thất thanh.
Thời gian chậm rãi trôi qua, mãi đến mười phút sau, từng chiếc xe cảnh sát được trang bị giáp trụ kiên cố cùng vũ khí hạng nặng mới tiến vào quảng trường. Hàng loạt nhân viên an ninh khoác ngoại cốt giáp màu trắng nhảy xuống xe, đến lúc ấy tình hình hiện trường mới được ổn định lại.
Thế nhưng đáng tiếc thay, những kẻ gây ra vụ hỗn loạn ban nãy đã sớm biến mất không còn dấu vết.
Mặc bộ giáp máy bên ngoài kiểu như Iron Man ấy, nhưng mà phèn hơn nhiều.