Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 33

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 146

Chương 201-300 - Chương 256: Thời Gian Tiệc Tùng – Thánh Địa Phước Lành (2)

“Mọi người nghĩ lần này ai sẽ được cường hóa sức mạnh?”

Sáng ngày đầu tiên của Thời Gian Tiệc Tùng, trong lúc đang ăn sáng, Songee lên tiếng hỏi. Tiếc là không ai có câu trả lời. Thành thật mà nói thì chẳng ai hiểu nổi cái khách sạn này đánh giá “cống hiến” như thế nào cả.

Ít nhất thì chúng tôi cũng biết tiêu chí để đủ điều kiện nhận Di Sản.

Mỗi khi Thời Khắc Chọn Lựa bắt đầu, Khách Sạn sẽ đưa thông báo rằng điều kiện xét duyệt dựa trên việc sống sót ở lần thử cuối cùng, và mức độ đóng góp trong trận chiến cuối cùng.

Nhưng đối với việc cường hóa năng lực, thì gần như chẳng có giải thích gì mấy.

“Chúng ta không biết tiêu chí chính xác, nhưng có thể ước lượng số điểm mình đã tích lũy. Hồi trước, Phòng Cửa Ngõ đã đưa ra gợi ý gián tiếp rồi, nhớ không? Có ai nhớ thứ tự lúc đó không?”

Lời của Ahri khiến ký ức tôi lóe lên. Ở Phòng 107, thử thách thứ ba trong Phòng Cửa Ngõ – Trò chơi Jekyll và Hyde – Hyde đã nhập vào người bọn tôi theo thứ tự điểm cống hiến.

Tôi nhớ mang máng về thứ tự đó.

“Anh nhớ, nhưng từ đó đến giờ chúng ta đã trải qua Phòng 201 và 202, nên thứ hạng chắc hẳn đã thay đổi đáng kể.”

Bản thân Phòng Cửa Ngõ không tính điểm đóng góp, nên có thể bỏ qua nó.

“Vậy lúc kết thúc tầng một thì thứ tự là gì?”

“Nó kiểu như thế này:”

Han Kain / Yu Songee / Park Seungyub / Kim Ahri / Elena / Cha Jinchul / Kim Mooksung / Lee Eunsol

Tôi viết lên bảng trắng, và không thể phủ nhận, nhìn thấy tên mình đứng đầu cũng thấy hơi sướng. Trong khi đó, có người thì không vui vẻ gì cho lắm.

“Ugh… Trong đời chị chưa bao giờ phải đứng chót về bất cứ cái gì…”

“U-unnie à…”

“Kể từ đó thì thứ hạng chắc chắn đã thay đổi sau Phòng 201 và 202. Không có cách nào biết chính xác hiện tại thứ hạng là gì. Nhưng có thể Khách Sạn sẽ đưa ra gợi ý gián tiếp lần nữa.”

Trong khi quan sát danh sách, Ahri đưa ra góc nhìn khác.

“Thay vì nhìn vào độ cống hiến ở cấp tổng quát, thì tốt hơn nên xem lần cuối cùng mỗi người nhận được cường hóa là khi nào. Ví dụ như Kain, tổng đóng góp của anh chắc vẫn cao nhất, nhưng anh đã xài một đống điểm khi đổi lấy kỹ năng Định Vị Đồng Đội và Nắm Bắt Tình Huống cực kỳ khủng bố, đúng không?”

“Ừ. Nên giờ chắc anh chẳng còn bao nhiêu.”

Elena thì lại nghĩ khác.

“Ưm… Tôi không nghĩ thế. Đúng là khi anh vừa nhận Thông Suốt Kịch Bản thì chắc cũng đã tụt xuống 0 điểm rồi. Nhưng ở Phòng 201, anh là người đi đến tận cùng. Ở Phòng 202, anh với Ahri đóng vai trò chủ chốt trong việc tiêu diệt Cục Quản Trị. Tôi nghĩ anh đã tích lại khá nhiều điểm rồi.”

“Cảm ơn cô, nhưng dù có tích được bao nhiêu đi nữa, tôi vẫn không nghĩ là đủ cho lần cường hóa tiếp theo.”

Hồi tôi nhận Nắm Bắt Tình Huống, Con Cú đã cảnh báo rằng có thể tôi sẽ không nhận được cường hóa lần nào nữa cho đến khi rời khỏi Khách Sạn.

Điều đó có nghĩa lần cường hóa tiếp theo vẫn còn rất xa vời.

Có thể vì nhiều lý do.

Giống như trong game, càng lên cấp cao thì cần càng nhiều điểm kinh nghiệm hơn.

Hệ thống cường hóa của Khách Sạn có thể hoạt động theo logic tương tự.

Vì tôi đã gần như đã dùng hai lần cường hóa cho Nắm Bắt Tình Huống, nên tính ra tôi đã nhận ba lần cường hóa rồi.

Hoặc có thể lần cường hóa tiếp theo đơn giản chỉ là quá bá đạo.

Tóm lại, lần này chắc chắn không tới lượt tôi.

Ahri tiếp tục:

“Như mọi người biết, cống hiến được tích lũy theo thời gian. Nếu ai đã lâu rồi không được tăng cường mà lại đóng vai trò lớn trong các phòng gần đây, thì họ sẽ sắp tới lượt.”

Em ấy bước lên bảng trắng và liệt kê các phòng đã vượt qua, những người được tăng cường sau đó và tên năng lực:

Phòng 103: Han Kain (Định Vị Đồng Đội), Yu Songee (Thần Giao Cách Cảm), Park Seungyub (Điều Khiển Vận May)

Phòng 101: Han Kain (Để Dành), Kim Ahri (La Bàn), Elena (Phát Hiện Nói Dối), Cha Jinchul (Tái Tạo Sinh Lực)

Phòng 102: Han Kain (Nắm Bắt Tình Huống), Kim Mooksung (Giao Tiếp Sống Động), Lee Eunsol (Bàn Tay Dục Vọng)

Phòng 201: Park Seungyub (Để Dành), Elena (Minh Kính Chỉ Thủy)

Phòng 202: ? (chưa công bố)

Eunsol-noona nhìn bảng và cười khẩy:

“Có vẻ lần này chị out rồi. Mới được cường hóa gần đây mà. Thế mà cảm giác cũng lâu lắm rồi…”

Ngược lại, Songee trông ảo não khắc hẳn.

“Unni, em thậm chí còn không nhớ lần cuối em được cường hóa là khi nào nữa…”

Nhìn vào bảng, tôi bắt đầu có thể đoán được những người sắp được cường hóa.

Có ba người gần như chắc chắn không được chọn.

Như tôi đã nói, lượt của tôi còn xa lắc. Có lẽ phải tới nửa sau tầng hai mới tới.

Elena cũng tương tự.

Trong Phòng 202, cô ấy tích lũy được khá nhiều điểm cống hiến, đặc biệt là vì cô ấy từng có một lần solo trốn thoát thành công trong lần thử trước đó.

Nhưng vì vừa mới được cường hóa ở Phòng 201 nên cô ấy khó mà đủ điểm cho lần này.

Còn bác sĩ – người mới được hồi sinh gần đây – chắc chắn cũng không tới lượt.

Ngược lại, có hai người cực kỳ sáng giá.

Seungyub là ứng cử viên mạnh nhất.

Em ấy đã để dành lượt nâng cấp ở Phòng 201, để tích thêm điểm nhằm đổi lấy năng lực cao cấp hơn, nên lượng đóng góp tích lũy còn rất nhiều.

Trong Phòng 202, em ấy đã đóng vô số vai trò then chốt – từ việc lật tẩy Liringanaur, con cờ ẩn của Hải Thần, đến việc giết Bộ Trưởng Park để giúp Elena thoát thân.

Jinchul-hyung cũng là nhân vật sáng giá.

Lần cường hóa gần nhất của anh là ở Phòng 101, tức đã trải qua Phòng 102 và 201 mà không nhận gì, nên điểm tích lũy đã rất cao.

Trong Phòng 202, anh đã nhận lấy Rudah Chỉ Huy – rồi dẫn đầu cuộc chiến chống lại Cục Quản Trị, đóng vai trò chủ lực không ai có thể thay thế.

Còn lại bốn người kia… thì khó nói.

Songee và Ahri đều đã rất lâu rồi không được cường hóa, nhưng mức độ đóng góp trong Phòng 202 của hai người vẫn còn mơ hồ.

Nếu bắt buộc phải chọn, Ahri có lẽ có đóng góp đáng kể hơn – vì kế hoạch trọng yếu đánh sập Cục Quản Trị là do em ấy đề ra.

Eunsol-noona và Ông nội Mooksung đều đã được cường hóa gần đây. Dù hai người có tham gia Phòng 202, đóng góp của họ không phải vào loại quyết định. Noona nhận được Di Sản, nhưng đó là vì mọi người ưu tiên nhường cho chị ấy — không có nghĩa điểm đóng góp của chị ấy là cao nhất.

Với tất cả những suy luận đó, chúng tôi bước vào Thánh Địa Phước Lành.

***

[Thông báo]

Park Seungyub, Cha Jinchul và Kim Ahri đủ điều kiện nhận cường hóa. Bạn có muốn tiếp tục?

Có / Không

Kết quả không quá bất ngờ.

Seungyub và Jinchul-hyung – hai người chúng tôi dự đoán – cũng đã xuất hiện trên thông báo.

Trong số những người mà chúng tôi không chắc, chỉ có Ahri được chọn cho lần này. Những người bị bỏ lỡ khả năng cao sẽ tới lượt, sau khi vượt qua một phòng nữa.

“Oh~! Cuối cùng cũng tới lượt em rồi! Không có em thì làm sao mở cổng, làm sao lật tung Cục Quản Trị được, đúng chứ?”

Giọng Ahri vang lên đầy phấn khích, Jinchul-hyung gật đầu xác nhận.

“Đúng vậy. Lần này em và anh là người đóng vai trò lớn nhất trong việc hủy diệt Cục Quản Trị.”

“Bao giờ mới tới lượt em đây…”

“Đừng lo. Sắp rồi. Có khi ngay sau phòng tiếp theo thôi.”

Những người mới được cường hóa gần đây – Elena, ông Mooksung và chị Eunsol – đều không mong đợi gì nên trông khá bình thản.

Người duy nhất hiện rõ nét thất vọng là Songee – người đã không nhận được cường hóa gì suốt bấy lâu nay.

Trong khi em ấy đang ỉu xìu, ánh sáng từ Thánh Địa bắt đầu giáng xuống.

***

- Cha Jinchul

Khung cảnh đã thay đổi so với hồi trước.

Trước đây, nơi này là một cánh đồng vô tận với vô số giáo mác và kiếm cắm khắp nơi cơ mà?

Giờ đây, dung nham phun trào sôi sục từ mọi phía.

Những tấm thép khổng lồ trôi nổi trên biển dung nham, và tôi đang đứng chênh vênh trên một trong số chúng.

“Ugh… Hậu Thuẫn Giả à… Ngài có nhất thiết lần nào cũng phải chọn một nơi chết chóc thế này không?”

- ẦM!

Một người khổng lồ, toàn thân như được đúc từ thép và đôi mắt là hai tấm khiên, trồi lên từ biển dung nham nóng bỏng.

Chớp mắt sau, tôi đã đứng trên lòng bàn tay bọc thép của gã.

“Thời gian gần đây ngươi đã thể hiện rất tốt.”

“Thời gian gần đây…? Ý ngài là Phòng 202 sao?”

“Sinh mệnh là đấu tranh. Tồn tại của phàm nhân như ngọn lửa chớp tắt… Hãy để ngọn lửa ấy thiêu đốt tất cả.”

“Tôi bắt đầu nhận ra một điều. Dù tôi nói gì, ngài cũng chỉ thích nói triết lý một mình. Lần trước cũng thế…”

“Hãy bùng cháy đi. Đừng sợ ngọn lửa của chính mình. Dù biết chắc sẽ chết, ngươi vẫn dũng cảm lao vào kẻ địch mạnh vượt xa mình — đó là điều đáng ngợi khen. Tuy nhiên, vì ngươi đã chết, nên không thể nhận Di Sản. Hậu Thuẫn Giả khác có lẽ sẽ khuyên ngươi chạy trốn như kẻ hèn để sống sót đến cuối cùng, mà nhận phần thưởng.”

“…”

“Nhưng ta sẽ không bao giờ nói thế. Di Sản chỉ là hệ quả của đấu tranh. Kho báu lấy được nhờ hèn nhát thì có giá trị gì?”

“Cảm ơn Ngài đã khen thưởng, chắc là vậy.”

“Nhưng có một điều khiến ta bận tâm.”

“…Là gì ạ?”

“Sự ô uế đã ngấm vào ngươi. Ngươi cũng cảm thấy đúng không?”

…Tôi chưa kể điều đó cho ai, sợ mọi người lo lắng. Nhưng sau khi rời Phòng Cửa Ngõ, tôi bắt đầu gặp một hiện tượng kỳ dị.

Một ảo ảnh – hình như là một cô gái, hoặc là một người phụ nữ – xuất hiện trước mắt tôi. Chỉ mình tôi thấy. Ngay cả Eunsol-noona với thị lực siêu nhiên cũng không thể nhận ra cô ta.

“Phù thủy của Phòng Cửa Ngõ, phải không? Cô ta chưa nói gì với tôi ạ.”

“Cô ta là tạp chất không cần thiết. Sớm muộn cũng thành chướng ngại với ngươi. Nhưng nếu ngươi vượt qua được, đó sẽ trở thành bàn đạp cho sự phát triển của ngươi. Dù sao, đó là gánh nặng mà ngươi phải tự mình gánh lấy. Hôm nay ta đến đây để báo cho ngươi một điều.”

“…Điều gì ạ?”

Thời khắc mà ngươi cũng sẽ nhận một cường hóa mạnh mẽ đã đến.

Tim tôi đập thình thịch trước những lời đó.

Một lần cường hóa mạnh mẽ.

“‘Mạnh mẽ’… là mạnh đến mức nào…?”

Gã khổng lồ trầm ngâm một lúc như đang chọn từ.

“Ngươi sẽ có khả năng cảm nhận thời gian bị chia nhỏ thành từng phân đoạn.”

Ngay khi câu nói kết thúc, đầu óc tôi trở nên mơ hồ—

…Khoan đã. Seungyub với Kain từng được chọn lựa: hoặc tiếp tục tích lũy để đổi lấy năng lực mạnh hơn, hoặc nhận luôn nâng cấp ngay lập tức.

Tại sao đến lượt mình thì không có quyền chọn?

***

- Park Seungyub

Tôi tỉnh lại tại một nơi đẹp đến nghẹt thở.

Một thế giới kì bí, nơi có một dòng chảy của những ngôi sao như dải Ngân Hà ngoài vũ trụ.

Hậu Thuẫn Giả của tôi lúc nào cũng có vẻ là một thằng tâm thần, nên tôi chuẩn bị tinh thần cho một màn lố bịch nữa –

“Này ngươi, ngươi có thể ít nhất là một lần tỏ ra tôn trọng ta được không?”

“...Hả?”

“Tôn trọng cái rắm ấy! Vừa nãy ngươi còn nghĩ ta là một thằng tam thần.”

“...Ngài đọc được suy nghĩ tôi cơ à?”

Một thằng vô dụng, chơi LOL thì ngu nhưng lúc nào cũng chém gió phần phật –

“Dừng ngay đó cho ta! Thôi qua bên đây giùm ta đi.”

Cậu bé dẫn tôi tới chỗ một quả cầu kì lạ đang trôi nổi tren không.

“Vậy thì, tôi có được nhận cường hóa lần này không ạ? Tôi làm việc chăm chỉ lắm trong Phòng 202 rồi đấy ạ.”

“Chỉ suýt soát thôi. Nói thật thì ngươi tí nữa còn không đủ cơ. Ta còn phải bỏ vốn ra bù vào hộ ngươi.”

“Sao cơ ạ? Các Hậu Thuẫn Giả có thể bù đắp cho điểm cống hiến còn thiếu của người chơi sao?”

“Nếu một Hậu Thuẫn Giả sẵn sàng gánh chịu những tổn thất nặng nề thì họ có thể can thiệp. Hiện giờ, thì nhà đầu tư lớn nhất giữa chúng ta là Con Cú.”

“Hậu Thuẫn Giả của anh Kain ạ?”

“Chắc hắn đã thấy một dạng tiềm năng gì đó ở nơi người chơi mà hắn đang hậu thuẫn. Có lẽ là tiềm năng đi tới tận cùng Khách Sạn này...”

“Ồ! Vậy là ngài cũng thấy tiềm năng của tôi sao ạ? Đủ để gánh chịu tổn thất thay tôi – ”

“Không, chú em chỉ giống một thằng ngu mà ra xã hội sẽ ăn đủ nếu ta không can thiệp thôi.”

“...”

Câu đó có vẻ là một lời chỉ trích khắc nghiệt quá mức cần thiết.

Cậu bé vươn tay ra và khẽ chạm vào quả cầu.

Với mỗi cử chỉ, vô số bong bóng bùng lên và vỡ tung xung quanh chúng tôi.

“Ngươi đã bao giờ nghĩ về bản chất thật của vận may chưa?”

“Bản chất... thật của vận may?”

“Nghĩ mà xem: Trên thế giới này có thật sự tồn tại thứ là vận may hay không? Nếu mà tất cả các sự kiện chúng ta cho là ‘tình cờ’ chỉ đơn thuần là kết quả của việc chúng ta không biết chính xác nguyên do đằng sau chúng thôi thì sao?”

“...”

“Ồ, ta xin lỗi. Ta quên mất là mình đang nói với ai.”

Dù tôi có không hiểu một chữ ngài ấy đang nói gì, cái chuyện mà ngài ấy biết tôi đang bối rối cũng khiến tôi hơi phật lòng.

“Ý ta là như thế này. Giả sử ngươi đang đi dọc đường, và đột nhiên bị sét đánh. Phần lớn sẽ bảo là, ‘Chà, đen đủi quá đi.’, nhưng từ góc độ của một thực thể siêu việt, liệu đó có là ngẫu nhiên không?”

“...”

“Cú sét đánh đó đâu phải đột nhiên xảy ra. Điều kiện dẫn tới nó đã hình thành từ rất lâu trước đó rồi. Sấm sét hoạt động theo các quy tắc vật lý cực kì chính xác. Và việc ngươi đang đứng ở đúng chỗ đó, tại đúng thời điểm đó cũng đã được xác định bởi vô vàn các yếu tố.”

Tôi loáng thoáng hiểu ra câu chuyện này đang đi tới đâu.

“Vậy nên, từ góc độ toàn tri mà nói, thì chẳng có gì gọi là may mắn. Vũ trụ sinh ra cũng đã xác định trước toàn bộ các chuỗi sự kiện theo sau. Con người chỉ gọi đó là ‘vận may’ vì họ không hiểu được những mắt xích nhân quả có dính dáng vào.”

“Chà... Tôi từng nghe rồi ạ. Tôi không hiểu cho lắm, nhưng chẳng phải đó là lí do chúng ta có những khái niệm như quy tắc bất định hay vật lí lượng tử sao - ?”

“Ố Ồ! WOW! WOOOOOOOOWWW!!!!”

“Ơ...Sao thế ạ?”

“Ta chưa từng sốc tới cỡ này từ khi gặp ngươi đó! Ngươi vừa nói thế thật hả? Mấy cụm từ hàn lâm vừa thoát khỏi mồm ngươi ấy?”

“...?”

“Ta đùa thôi. Tất nhiên là ta cũng hiểu mấy khái niệm đó. Nhưng chúng ta không phải ở đây để bàn về các nguyên tắc trong vũ trụ, phải không?”

“...Vâng ạ.”

“Ta có nhắc đến chuyện các sự kiện đã được xác định từ trước, bởi vì hiểu được khái niệm này là chìa khóa để nắm bắt sức mạnh mà ngươi sắp nhận được.”

Một cảm giác bất an bò lên người tôi.

Từ những trải nghiệm trước đây, tôi đã biết chắc chắn một chuyện – khi Hậu Thuẫn Giả của tôi bắt đầu giải thích dài dòng cẩn thận, thường có nghĩa là tôi sẽ chẳng hiểu mẹ gì.

“Quan sát tốt đấy. Ngươi bắt đầu hiểu bản thân hơn chút rồi.”

“...”

“Đừng lo. Ta cũng đã tính toán trước rồi. Cường hóa này cũng sẽ giúp giảm thiểu vấn đề đó tới một ngưỡng nào đấy.”