Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 132

1-100 - Chương 91: Tại sao muốn chiến đấu như vậy?

Sáng hôm sau lúc 8 giờ, trong phòng huấn luyện của tổng bộ Tổ Hành Động Đặc Biệt, Tề Giới câm nín nhìn đoàn người vây kín bên trong.

Ngoài Trần Tử Hào, Hứa Hồng Mai và Từ Đông Dương, còn có rất nhiều nhân viên tổ ngoại cần mặc đồng phục, trong đó có ba người quen mặt là Tất Bạt, Đỗ Trọng và Xích Thược, thậm chí còn có mấy nghiên cứu viên mặc áo blouse trắng đứng ở cửa hết nhìn đông tới nhìn tây.

-...

[Phụt, ha ha ha... Kể từ khi tin tức anh sẽ huấn luyện đặc biệt cho ba tay mơ đó được lan ra, tất cả mọi người ở tổ ngoại cần đều đã biết, bọn họ muốn xem thử người trẻ tuổi có thể đánh Đỗ Trọng không ngóc đầu lên nổi thì có thực lực như thế nào.] 

Giọng nói mang chút hả hê của Bạch Truật vang lên.

[Hơn nữa, vì sự tồn tại của đám Kẻ Giả Mạo đó, rất nhiều người thuộc tổ ngoại cần đã được triệu hồi về tổng bộ để kiểm tra sức khỏe trong hai ngày nay, cộng thêm cả những tay mơ mới được tuyển gần đây nữa, nói tóm lại, chỉ cần là người thuộc tổ ngoại cần đang ở tổng bộ thì hôm nay đều đến cả.]

Nhìn đám người đông nghìn nghịt, cùng với những ánh mắt hoặc là tò mò, hoặc là căm thù, hoặc là sùng bái, hoặc là ngơ ngác, hoặc là hóng hớt của bọn họ, khóe miệng của Tề Giới giật giật...

Cái tên Tề Giới ở tổ ngoại cần có thể nói là như sấm bên tai.

Chiến tích của anh bao gồm việc an toàn rời khỏi một Bong Bóng Không Gian cấp B và cấp A mà không có sự cứu viện đến từ phía chính phủ.

Một mình tiêu diệt quái vật bạch tuộc Đọa Chủng cấp B, hoàn toàn áp chế Đỗ Trọng đang bị khống chế, tiêu diệt Đọa Chủng hệ tinh thần cấp A, và liên tục tiêu diệt một cấp D, một cấp C và một cấp B trong trận đấu lôi đài tại Bong Bóng Không Gian cấp A.

Thậm chí anh còn chấp nhận nhiệm vụ của tổng bộ, không màng mọi thứ tiến vào khu ô nhiễm bị sương trắng bao phủ, và sống sót trở về dù ai cũng cho rằng anh đã chết rồi.

Tóm lại, đánh một trận với Tề Giới không chỉ là mong muốn của mỗi Đỗ Trọng, mà rất nhiều người ở tổ ngoại cần cũng đang xoa tay muốn thử sức.

- Người anh em, chào mừng đã trở lại.

Đỗ Trọng bước tới, chuẩn bị dùng nắm đấm đụng vào ngực Tề Giới, kết quả bị anh nắm chặt.

Cảm nhận được sức mạnh truyền đến từ nắm đấm, khóe miệng của Đỗ Trọng kéo rộng ra:

- Ha ha ha, nhìn anh vẫn khỏe mạnh như vậy mừng thật đấy! Hay là hai ta tỉ thí một chút trước ha? 

Lời vừa dứt, một tràng tiếng huýt gió vang lên, mọi người đều lộ ra vẻ mặt hóng chuyện.

Tề Giới nhướng mày, hờ hững nói:

- Được thôi, nhưng e là tôi phải làm nhanh chóng, dù sao thì không thể làm lỡ buổi huấn luyện đặc biệt của bọn họ được. 

- Nhanh chóng?

Đỗ Trọng đơ mặt ra.

- Đúng vậy, nhanh chóng đánh gục anh.

Nói xong, lòng bàn tay của Tề Giới xuất hiện một lực cực lớn, lập tức đẩy Đỗ Trọng ra.

Tề Giới ung dung đứng giữa sân huấn luyện, gật đầu nói:

- Anh có thể dùng thanh đao dài kia, chúng ta đánh nhanh thắng nhanh.

Lực đẩy vừa rồi của Tề Giới khiến vẻ mặt Đỗ Trọng trở nên nghiêm túc, hắn không dám khinh thường, quyết định rút thanh đao dài sau lưng ra.

- Dao xương của anh đâu? Sao không dùng?

Đỗ Trọng nhìn nắm đấm của Tề Giới, không khỏi hỏi.

- Ha, đối phó với anh, không cần dùng đến dao xương đâu.

Lời giễu cợt của Tề Giới lập tức chọc giận Đỗ Trọng, hắn phẫn nộ cầm đao xông lên, nhưng thân đao đen nhánh ẩn trong bóng tối phía sau lưng bị che kín mít.

Tề Giới nhướng mày, không hề kiêng dè mà lao tới, thoắt cái đã lướt đến trước người Đỗ Trọng.

Ánh mắt của Đỗ Trọng chợt trở nên sắc bén, việc bị chọc giận chẳng qua chỉ là màn kịch của hắn, mục đích là cố ý tạo ra sơ hở, giờ Tề Giới quả nhiên đã bị lừa.

Thanh đao dài ẩn sau lưng chợt vung lên, chém về phía Tề Giới với một góc độ cực kỳ xảo quyệt.

Thế nhưng, thân đao đen nhánh còn chưa chạm tới cái bóng của Tề Giới, hai mắt Đỗ Trọng chợt trừng lớn, Tề Giới đã xuất hiện sau lưng hắn.

Sắc mặt của Đỗ Trọng hơi trầm xuống, hắn đổi cách cầm đao từ thuận tay sang nghịch tay, lưỡi đao xoay một vòng đâm về phía sau.

Tiếc là lưỡi đao vẫn không thể chạm tới Tề Giới, anh tùy ý di chuyển vài bước đã tránh được thanh đao dài.

Không khí tại hiện trường trở nên căng thẳng.

Tất Bạt khoanh tay, cau mày nhìn chằm chằm vào sân, Xích Thược cũng nhìn hai người không chớp mắt, chỉ có Trần Tử Hào là liên tục hét:

- Anh Giới ơi cố lên!

Cuộc đọ sức của hai người chỉ diễn ra trong chớp mắt, thanh đao dài của Đỗ Trọng thế như chẻ tre, nhưng dù dưới thế tấn công như vậy, Tề Giới vẫn mang dáng vẻ như đi dạo.

Nhìn Tề Giới một lần nữa xuất hiện trước mặt mình, con ngươi của Đỗ Trọng hơi run lên.

Hắn rõ ràng cảm nhận được, Tề Giới đã mạnh hơn trước rất nhiều. Tốc độ của anh cực nhanh, lực bộc phát vô cùng đáng sợ, nhưng điều kỳ lạ là hoàn toàn không thể nhìn thấy động tác phát lực từ cơ bắp của anh.

Thông thường, trước khi con người thực hiện bất kỳ động tác nào, các cơ bắp tương ứng đều sẽ phát lực trước.

Ví dụ như trong chiến đấu, các nhóm cơ lớn như cơ đùi, cơ mông, cơ lưng và cơ ngực thường sẽ phát lực trước để tạo ra động năng, thúc đẩy cơ thể di chuyển nhanh và tấn công mạnh mẽ.

Vì vậy, có thể thông qua việc quan sát sự thay đổi của cơ bắp đối thủ để đoán trước hướng tấn công của họ.

Nhưng Tề Giới lại khác, không thể nhìn ra bất kỳ động tác phát lực nào trên người anh, cơ bắp của anh như vật trang trí, dường như không cần thông qua cơ bắp để hoàn thành việc phát lực.

Quả thật không giống con người...

Đỗ Trọng không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục vung đao tấn công.

Thanh đao dài đen nhánh công kích như gió lốc, không có quá nhiều chiêu thức, cũng không có kỹ xảo hoa mỹ, từng nhát đao đều nhanh và hiểm, mỗi đao đều có thể chém chết người.

Tiếc thay, chẳng có nhát đao nào chạm được tới góc áo của Tề Giới.

Ba phút trôi qua, Tề Giới khẽ nhướng mày, dường như cảm thấy đã tới lúc, thân hình anh như một cơn gió lao về phía trước, vọt lên vào khoảnh khắc Đỗ Trọng thu đao.

Đỗ Trọng bị dọa thụt lùi một bước, nhanh chóng điều chỉnh hướng chém của thanh đao dài để chặn Tề Giới lại.

Tiếc là đã quá muộn, tay phải của Tề Giới đã bóp chặt cổ họng Đỗ Trọng, còn tay kia thì ghì chặt cổ tay đang cầm đao của hắn.

Mồ hôi lạnh chảy xuống từ trán.

Hiện trường lặng ngắt như tờ.

Không ai ngờ rằng Tề Giới lại kết thúc trận đấu nhanh đến vậy. Mà trong suốt quá trình đó, anh hoàn toàn không bung ra gai xương, chỉ dùng sức mạnh thuần túy của cơ thể thôi mà đã hoàn toàn áp chế được Đỗ Trọng.

- Anh Giới của em đỉnh quá trời ơi!

Trần Tử Hào gào to, vỗ tay như con hải cẩu.

Hứa Hồng Mai và Từ Đông Dương ở bên cạnh thì lộ vẻ mặt khiếp sợ.

Bọn họ biết Tề Giới rất mạnh, nhưng không ngờ lại mạnh đến mức này!

Dưới ánh mắt không thể tin được của Đỗ Trọng, Tề Giới rút tay đang bóp cổ họng hắn về.

Sau đó anh nghi ngờ nhìn hắn:

- Thật ra tôi không hiểu lắm, tại sao anh lại muốn chiến đấu như vậy?

Nghe Tề Giới hỏi, Đỗ Trọng lập tức ngớ người:

- Gì cơ?

- Tôi đang hỏi, tại sao anh lại muốn chiến đấu như vậy?

Tề Giới hơi ngừng lại.

- Lần trước tôi đã nhận ra, mọi cách chiến đấu của anh đều lấy thanh đao này làm chủ.

Đầu óc của Đỗ Trọng vẫn còn đang trong trạng thái treo máy:

- Tôi học đao từ nhỏ, tôi là vận động viên võ thuật dùng đao... 

- Nhưng giờ anh là một Người Thức Tỉnh.

Tề Giới trực tiếp ngắt lời hắn.

- Anh là một Người Thức Tỉnh kiểu cường hóa cơ thể. 

Ánh mắt của Tề Giới đâm thẳng vào nội tâm Đỗ Trọng:

- Cơ thể anh là một món vũ khí mạnh mẽ hơn cả thanh đao này, một đòn tấn công của anh có thể gây ra sát thương nặng còn hơn nó.

- Tuy nhiên, anh lại luôn né tránh việc va chạm cơ thể. Khi tôi tới gần anh, điều đầu tiên anh nghĩ đến không phải là dùng cơ thể tấn công tôi, mà là lui về phía sau, rồi dùng đao ngăn cản.

- Anh thấy không, khi tôi khống chế được tay cầm đao của anh, anh liền không chiến đấu được nữa.

Đỗ Trọng bất giác nhìn thoáng qua bàn tay vẫn đang bị Tề Giới nắm chặt của mình.

- Anh rõ ràng có thể buông cán đao ra ngay phút đầu tiên, sau đó dùng hai cánh tay nghiền nát tôi ở cự ly gần, dùng đầu gối tấn công tôi, dùng đầu mình đập tôi. Mỗi một bộ phận trên cơ thể anh, kể cả hàm răng cũng có thể trở thành mánh khoé tấn công, nhưng anh lại không làm như vậy, anh chỉ đứng đó cam chịu.