Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 132

1-100 - Chương 90: Trở về tổng bộ

Tề Giới giải thích trải nghiệm của mình là bản thân vô tình đi lạc vào khu vực che chắn dị năng của Phật Bốn Mặt, sau khi thoát chết trong gang tấc thì đánh mất ngón tay, chỉ có thể trốn trong hang động chờ cuộc oanh tạc kết thúc, không ngờ lại bị nổ cho bất tỉnh, bảy ngày sau mới đi ra ngoài.

Phật Bốn Mặt và khu vực che chắn dị năng đã sớm bị nổ thành phế tích, trải nghiệm của anh tất nhiên không thể kiểm chứng, nhưng may mà đã vượt qua được bài kiểm tra thân thể ban đầu.

Đương Quy thở phào nhẹ nhõm, liên tục đưa anh đến tổng bộ để tiến hành bước kiểm tra sâu hơn.

Lần nữa trở về tổng bộ Tổ Hành Động Đặc Biệt, Tề Giới vừa liếc mắt đã nhìn thấy Trần Tử Hào.

Lẽ ra cậu phải về cùng với những người sống sót khác, nhưng vì lo lắng cho bà chị nhà mình nên đã chọn ở lại chờ tại tổng bộ.

Không ngờ, lần chờ đợi này lại kéo dài hơn mười ngày.

- Hu hu hu hu...

Vừa mới gặp mặt, Trần Tử Hào đã nhào vào lồng ngực Tề Giới, không ngừng khóc lóc:

- Chị... chị... anh Giới ơi, cuối cùng thì anh cũng về rồi! Anh không biết mấy ngày nay em đã trải qua những gì đâu, ngày nào cũng bị ba mẹ gọi điện tra tấn liên tục, phải bịa ra cả trăm lý do không thể quay về được... Kết quả là anh bao nhiêu ngày không có tin tức gì, hỏi mấy người kia thì bọn họ cũng chẳng hé răng nói câu nào, em còn định cho nổ tung cái tổng bộ gì đó nếu cứ tiếp tục như vậy á... May mà anh đã về, hu hu hu hu...

Tề Giới cạn lời nhìn thằng em hờ khóc đến nước mắt nước mũi tèm lem trong ngực mình, định đá cậu ra, nhưng lại nhớ đến những đoạn ký ức đáng thương của Trần Tử Hào, thế là đành phải cố nhịn để cậu khóc thêm vài phút.

Thế nhưng, hai thằng đàn ông trưởng thành ôm nhau nhìn kiểu gì cũng thấy gay gay, nhịn nửa ngày mà cậu vẫn chưa chịu ngừng, Tề Giới không khỏi giật giật khóe miệng, kéo Trần Tử Hào ra.

- Đừng khóc nữa, chẳng phải tôi vẫn lành lặn đây sao? 

Trần Tử Hào cuối cùng cũng dần bình tĩnh lại.

Lúc này, xung quanh đã vây kín một vòng các nhân viên công tác đang xem náo nhiệt.

Mấy ngày nay Trần Tử Hào thật sự rất hoảng loạn. Rõ ràng chị gái nói với cậu là chỉ đi ba bốn ngày thôi, kết quả là hơn một tuần trôi qua mà Tề Giới vẫn chưa trở về, cậu đã đi hỏi từng người một trong số các nhân viên, nhưng ai cũng nói là không biết tình hình của Tề Giới, cũng không biết anh đi làm gì.

Giữa lúc cấp bách, cậu thậm chí còn định xông vào phòng làm việc của cục trưởng, nhưng đáng tiếc là còn chưa chạm được vào cửa thì đã bị phát hiện rồi.

Tuy cái người được gọi là phó cục trưởng kia đã đi gặp cậu, nhưng cũng chỉ thốt ra mấy lời nói suông như Tề Giới vẫn đang làm nhiệm vụ, tạm thời không thể liên lạc được, bảo cậu trước tiên cứ yên tâm chờ đợi.

May mắn thay, cuối cùng chị gái cũng đã bình an trở về.

Tề Giới thở dài, xoa đầu Trần Tử Hào, mái tóc đã dài ra rất nhiều so với trước kia bị anh xoa đến rối bù như cái ổ gà.

- À thì, trước tiên đưa tôi đến nhà ăn kiếm chút gì đó bỏ bụng đi. 

Sau khi khóc hồi lâu, Trần Tử Hào cuối cùng cũng nhớ ra vấn đề hình tượng, cậu nhìn đoàn người đang xem náo nhiệt ở xung quanh mà đỏ cả mặt, vội vàng lau sạch sẽ nước mắt, vuốt lại mái tóc bị Tề Giới xoa rối.

- Dạ. Anh Giới, em nói với anh này, anh mau gọi điện cho ba mẹ đi, nếu vẫn chưa liên lạc được với anh là họ sẽ báo cảnh sát thật đó!

Trần Tử Hào vừa khẽ nói, vừa cùng Tề Giới đi đến nhà ăn.

Vừa bước vào nhà ăn, Tề Giới đã nhìn thấy Bội Lan đang ngồi ăn ở đó.

Sắc mặt của Bội Lan đã tốt hơn nhiều, cái bụng cũng hoàn toàn phẳng lì trở lại, chỉ là trông cô ta như đang lo lắng gì đó.

[Bội Lan sau khi trở về đã được viện nghiên cứu điều trị ngay lập tức, vết thương ở bụng đã lành hẳn, không để lại bất kỳ di chứng nào.] 

Giọng nói của Bạch Truật vang lên trong đầu.

[Nhưng cô ấy vẫn luôn tìm kiếm thông tin liên quan đến 'Tam Thất', vì Tam Thất có đeo lưỡi dao laser, nên cô ấy cho rằng Tam Thất cũng là người do tổng bộ phái đi, nhưng đáng tiếc là tổng bộ đã phủ nhận, hiện tại cũng không có bất kỳ kết quả nào.]

Tề Giới thu lại ánh mắt, bắt đầu ăn.

Anh đã trao đổi thông tin với Bạch Truật trong Bong Bóng Không Gian, bao gồm cả những chuyện đã xảy ra trong lá chắn dị năng của Phật Bốn Mặt, vì vậy Bạch Truật biết Tam Thất là ai.

[Cô ấy đã gặp 'Tề Doanh', sau này có lẽ sẽ gây ra phiền phức không cần thiết, anh...] 

Ý của Bạch Truật rất đơn giản, nếu không muốn bất kỳ ai biết mối liên hệ thực sự giữa Tề Giới và Tề Doanh, thì việc sửa đổi ký ức là cách tốt nhất.

[...Không cần.]

Tề Giới cắn một miếng thịt bò bít tết, lặng lẽ nhai thức ăn.

Ngay lúc đó, khi bản thân té xuống từ trên không trung, mặt của anh đã đập xuống đất, cả khuôn mặt máu thịt be bét, hơn nữa, sau khi bị những Kẻ Giả Mạo kia bắt được, anh còn bị đánh một trận, mắt sưng húp như cái bánh bao, đến cả bản thân anh còn chẳng nhận ra được chính mình. 

Không cần thiết phải vì chuyện này mà động đến ký ức của Bội Lan.

- Anh Giới ơi!

Lúc này, Hứa Hồng Mai với mái tóc xoăn đi tới, ngồi xuống bên cạnh Trần Tử Hào:

- Cuối cùng anh cũng về rồi! Mừng quá, anh không bị gì hết!

Mấy ngày nay, Hứa Hồng Mai đã khôi phục lại vẻ rạng rỡ trước kia, cũng lần nữa bắt đầu chăm sóc bản thân mình, cả người trông tươi tắn và phóng khoáng hẳn.

- Em đã đăng ký bài kiểm tra đánh giá của Tổ Hành Động Đặc Biệt rồi, mấy ngày nay đang được huấn luyện, nếu tháng sau mà vượt qua bài kiểm tra là có thể chính thức trở thành một thành viên của tổ ngoại cần. Nói chung là, em muốn trở thành một người mạnh mẽ như anh Giới.

Trên thực tế, cô đã có thể về nhà sớm cùng với những người khác, nhưng cô đã chọn ở lại chờ Tề Giới cùng Trần Tử Hào.

Trong trí nhớ của Hứa Hồng Mai, cái mạng nhỏ của cô hoàn toàn là do Trần Tử Hào và Tề Giới cứu, nếu không có họ, e rằng cô đã không thể sống được cho đến khi hai con quái vật tự giết lẫn nhau.

Từ Đông Dương cũng đi tới, mái tóc dài của anh ta đã được cạo, chỉ còn lại những sợi tóc ngắn lởm chởm, trông hơi giống kiểu tóc của Tề Giới.

Anh ta ngại ngùng gãi đầu, nhìn Tề Giới, nói:

- Em đã suy nghĩ mấy ngày nay, cuối cùng vẫn quyết định gia nhập Tổ Hành Động Đặc Biệt. Nếu cứ thế này mà về, em luôn cảm thấy mình sẽ không thể vượt qua được rào cản tâm lý của bản thân... Nếu ở lại đây thì ít nhất em có thể góp một phần sức lực để bảo vệ gia đình.

Thật ra Tổ Hành Động Đặc Biệt rất hoan nghênh việc bọn họ gia nhập, tổ ngoại cần có tỷ số thương vong cực kỳ cao, các thành viên hiện có hoàn toàn không thể lo liệu cả việc Bong Bóng Không Gian và chuyện của Thánh Đình. Rất nhiều Bong Bóng Không Gian cấp thấp đều được giao cho quân đội xử lý, vì vậy đã gây ra rất nhiều thương vong.

Kế dụ địch rời ổ lần này của Thánh Đình càng bộc lộ sự thiếu hụt nghiêm trọng về mặt nhân lực và sức chiến đấu của Tổ Hành Động Đặc Biệt, điều này khiến bọn họ quyết định mở rộng tuyển dụng nhân sự, thu hút nhân tài từ khắp nơi.

Mà những người sống sót trong Bong Bóng Không Gian lần này chính là đối tượng mời chào hàng đầu.

Mấy ngày nay, Hứa Hồng Mai và Từ Đông Dương vẫn luôn được huấn luyện, qua đôi câu vài lời của các đồng nghiệp tương lai, hai người đã đoán được Tề Giới đã làm gì trong những ngày biến mất, điều này càng khiến họ kính nể Tề Giới hơn.

Nghe Hứa Hồng Mai và Từ Đông Dương nói, Trần Tử Hào chán nản thở dài một hơi:

- Em cũng đăng ký rồi, mà xui sao bọn họ cho rằng em là trẻ vị thành niên, cần tập trung vào việc học...

- Chị... anh Giới, anh mạnh như vậy, chắc sẽ gia nhập với họ đúng không?

Tề Giới nhìn ánh mắt của ba người, khẽ nhắm mắt lại.

Chẳng hiểu sao, từ trong ánh mắt của ba người họ, Tề Giới thế mà lại nhìn thấy sự tin tưởng và sùng bái dành cho mình, thậm chí ánh mắt của Trần Tử Hào còn như đang nói: Cho dù chị gái có bán mình thì chị ấy chắc chắn có lý do riêng, mình chỉ cần giúp chị ấy đếm tiền là được rồi.

Tề Giới chỉ có thể bất đắc dĩ xoa xoa trán:

- Tôi sẽ không gia nhập Tổ Hành Động Đặc Biệt, nhưng, nếu mấy người cần giúp đỡ thì có thể tìm tôi. 

Ngay sau đó, anh nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Nếu hai người đã lựa chọn gia nhập thì hãy huấn luyện thật tốt. Chết bởi Đọa Chủng không phải là chuyện đáng tự hào gì. Nếu muốn bảo vệ người khác thì trước hết bản thân phải đủ mạnh mẽ, sự hy sinh vô ích không hề có chút ý nghĩa nào.

Nhìn ánh mắt đầy háo hức của Trần Tử Hào, Tề Giới đổi giọng:

- Còn cậu, về học hành cho tử tế vào. Nếu cậu muốn làm gì đó, thì bảo vệ ba mẹ cậu thật tốt là đủ rồi.

Trần Tử Hào cười khờ: 

- Dạ vâng, em sẽ bảo vệ ba mẹ thật tốt, cả chị gái của em nữa! 

Hứa Hồng Mai và Từ Đông Dương cũng nghiêm túc gật đầu:

- Vâng anh Giới, tụi em sẽ ghi nhớ lời của anh! 

Từ Đông Dương thận trọng nói:

- À mà anh Giới này, em nghe các đồng nghiệp nói anh còn phải ở đây hai ba ngày nữa mới đi được, trong thời gian đó anh có thể dạy tụi em kỹ xảo chiến đấu với Đọa Chủng được không?

Trong Bong Bóng Không Gian, ba trận đấu lôi đài mà Tề Giới tham gia đã để lại ấn tượng khó phai trong tâm trí Từ Đông Dương đang bị khống chế.

Anh ta chưa từng ngờ tới sẽ xuất hiện người có thể bình tĩnh như vậy khi đối mặt với quái vật đáng sợ, ngay cả Đọa Chủng cấp B cũng không có chút sức phản kháng nào trong tay anh.

Tề Giới hơi sững sờ, qua một lúc mới đồng ý:

- Được, vậy 8 giờ sáng ngày mai bắt đầu.