Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3024

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2364

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6620

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 492

Arc 12: Bình Yên Thoáng Chốc [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 336: Miyamura Towa Cùng Bộ Giáo Trình Yêu Thích

[Uoryaaaaa!]

Tiếng thét đầy khí thế của Yoru đã trở thành nhạc nền cho cả quán.

Tuy giọng của Yoru quá sức năng nổ, hay nói khó nghe hơn là ồn ào, nhưng Master chẳng hề tỏ vẻ bận tâm, gương mặt vẫn tỉnh bơ trong khi tay thì rót cà phê vào tách.

"Toàn là Emi..."

"Toàn là Emi..."

[Uooooooo!]

Sakuya và Eien-chan đang lầm rầm niệm mấy câu như thể lời nguyền rủa nhắm vào Emi.

Giọng điệu trầm hơn mọi khi của hai cô nàng thực sự có uy lực đến mức khiến người ta tưởng rằng sắp có thuộc tính nguyền rủa nào đó được ếm vào người thật.

Tôi nghĩ nếu có một danh hài nào đó vui vẻ xuất hiện trong cái lớp học đang dùi mài kinh sử này thì chắc sát ý sẽ bùng lên mất.

Và nhân vật trung tâm đang bị oán hận như cái danh hài đó chính là tôi và Emi đây.

"Được rồi! Towa, nghỉ giải lao thôi!"

"Không được. Mới nghỉ 15 phút trước mà. Tạm thời Sakuya cứ điền hết vào giáo trình đi đã."

"Ư ư... Cái bộ giáo trình mà Towa mang tới khó quá đi mất."

"Nếu không 'doping' cho Sakuya bằng bộ series [Giáo trình biến kẻ ngốc thành tú tài] thì không kịp bài kiểm tra tới đâu. Tớ đây ngày nào cũng phải cày bộ [Giáo trình hô biến kẻ ngốc thành thiên tài] đấy nhé. Bộ của cậu độ khó thấp hơn nhiều rồi đấy!?"

"Cái đồ M học tập này..."

"Nếu bộ giáo trình này có khuyết điểm thì chính là việc họ không bán sách cho các môn hệ thông tin thôi..."

[Achochochochoooo!]

Bộ giáo trình [Biến kẻ ngốc thành ●●] mà Eien-chan tin dùng tuy không phổ biến với đại chúng nhưng lại thu hút được một lượng fan ruột nòng cốt.

Bộ có độ khó cao nhất chính là series [Hô biến kẻ ngốc thành thiên tài].

Hồi sơ trung tôi cũng từng mượn cô ấy xem thử, nhưng độ khó cao đến mức khiến lợi thế ký ức tiền kiếp của tôi trở nên vô nghĩa, cảm giác như thời gian ngưng đọng trước những câu hỏi hóc búa.

Tuy nhiên, một khi đã quen rồi thì sẽ được tận hưởng cái cảm giác học trên trường chỉ như trò trẻ con.

Cảm giác tội lỗi đầy phấn khích như thể vác Lv 100 đi cày map tân thủ trong game RPG vậy, cứ như đang dùng cheat ấy.

Thế nên tôi quyết định sử dụng bộ giáo trình mà Eien-chan "đẩy thuyền".

Dùng chung giáo trình với Oshi nữ chính của mình, đây là điều mà fan nào cũng khao khát, và tôi thì cứ thế tỉnh bơ mà làm thôi.

Buff học tập của tôi là nhờ Miyamura Towa cả đấy.

Mặc dù Emi, Madoka và Risa thì nhăn mặt phản đối kịch liệt: "Ai mà nuốt nổi cái giáo trình khó nhằn này chứ!"...

"Nào! Đến giờ học của Sakuya rồi! Xong 2 trang này thì được nghỉ nên làm nhanh gọn lẹ nào."

"Giải thích trình tự hình thành vật chất trong cấu trúc Gift hệ kiến tạo vật chất... Tớ không dùng được Gift thì làm sao mà biết cái này chứ..."

"Đừng để từ ngữ 'Gift hệ kiến tạo vật chất' làm rối trí! Chẳng phải đã học là mọi Gift đều sinh ra từ khái niệm ban đầu sao!"

"Tớ không hiểu cái đoạn sau khái niệm ấy!"

[Oryaryaryarya!]

Sakuya có vẻ đang rất khốn khổ dưới sự kèm cặp của ma thần học tập Eien-chan.

Emi cũng nhăn nhó mặt mày than thở: "Mấy cái này khó thật đấy..."

"Người sử dụng được Gift liệu có hiểu không nhỉ?"

"Ai biết được... Tớ nghĩ dù có dùng được thì cũng chưa chắc đã hiểu rõ nguyên lý đâu..."

Ngay cả Gift [Sắc Lệnh Thống Trị] mà tôi đang sở hữu, tôi cũng hoàn toàn mù tịt về nguyên lý hoạt động.

Có thể Akechi Hideyori trong nguyên tác thì hiểu đấy, nhưng tôi thì đến hứng thú tìm hiểu cũng chẳng có...

"À mà này, Emi... cậu thức tỉnh Gift chưa đấy?"

"Ừm..."

[Chestooooooo!]

Emi có phản ứng dương tính với Gift nên dù Gift có thức tỉnh cũng chẳng lạ.

Thế nhưng, dù là trong nguyên tác hay thực tế, Emi chẳng có vẻ gì là đang sử dụng Gift cả.

Vì là nhân vật bị nhà phát hành Sakura Matsuri bỏ rơi nên nhân vật Sasaki Emi này được thiết lập cái gì cũng dở dở ương ương.

Đất diễn thì bị Eimi chiếm hết sạch.

Không tạo được sự đồng cảm, cũng chẳng phải kiểu nhân vật để lại ấn tượng tốt, nên chắc chắn cô là một nhân vật mà sự tồn tại gần như bằng không.

Ngay cả một đứa cày nát nguyên tác như tôi, lúc mới gặp mặt cũng chẳng nhận ra nổi Emi cơ mà.

"…………"

Emi đưa bàn tay phải lên trước tầm mắt.

Cô nhìn chằm chằm vào bàn tay đang xòe ra ấy một lúc trong im lặng, rồi buông một câu "Chẳng hiểu nữa" và nhấp môi ly trà xanh đã gọi.

Nhìn thái độ đó của Emi, tôi cảm giác được bầu không khí kiểu "lờ mờ nhận ra Gift của mình nhưng chưa dám khẳng định".

Thế nên tôi chỉ đáp "Vậy à" và tránh đả động thêm đến chuyện Gift của Emi.

[Abibibibibibibi!]

"Mà từ nãy đến giờ mấy cái tiếng hét quái đản đó là sao vậy!?"

"Yoru-san bảo là 'Sẽ làm món ăn cho nhân viên mạnh nhất' rồi chiếm dụng luôn nhà bếp đấy. Chắc là tiếng hét đó thôi?"

"Không, nấu ăn thì cần quái gì phải hét hò như thế..."

Master đang ngồi ở quầy, Emi đang thảnh thơi uống trà, cả Eien-chan và Sakuya đang học bài, chẳng ai thèm bắt bẻ gì cả khiến tôi bắt đầu nghi ngờ có khi nào mình mới là kẻ bất bình thường không.

"Xong rồi đây. Món ăn cho nhân viên mạnh nhất. Akechi và Emi cũng có phần đấy. Ăn đi."

Yoru mồ hôi nhễ nhại bước ra từ trong bếp, vừa đi vừa dùng khăn lau mặt với vẻ đầy mãn nguyện.

Cô trình làng món ăn đó trong sự chú ý của tất cả mọi người.

"Phù, ngày nóng thế này thì chỉ có mì Soba lạnh là chân ái."

"Cậu làm mì Soba lạnh hả!? Thế mấy tiếng hét quái đản lúc nãy là cái quái gì!?"

Tôi cứ tưởng cô đang dùng chảo làm món gì ghê gớm lắm chứ.

Mấy tiếng hét hừng hực khí thế như kiểu đang trình diễn kỹ thuật Flambé đó rốt cuộc là sao?

"Đó là tiếng hét lúc luộc mì Soba."

"Thế cái câu 'Chestooooooo!' nghĩa là gì!?"

"Là tiếng hét lấy hơi lúc pha loãng nước sốt Tsuyu với nước thôi."

Tiếng hét lấy hơi gì mà độc lạ quá thể, nhưng ngoài tôi ra thì ai nấy đều cắm cúi ăn mì ngon lành.

Tôi vừa nghĩ thầm mình đến quán đúng cái giờ giấc kỳ cục, vừa được chiêu đãi một bữa ra trò.

Tiện thể khi hỏi lý do chọn món mì, Yoru thú nhận là do Sakuya dịch bài tiếng Anh có từ "Somen" nên cô đâm ra thèm ăn mì Soba.

Cô vừa xì xụp húp mì vừa tấm tắc khen "Ngon, ngon".

Vừa ăn vừa thưởng thức, tôi chén sạch đĩa mì Soba lạnh trong khoảng 10 phút và cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Sau đó, Master vừa rót thêm cà phê cho tôi vừa bắt chuyện.

"Mà này, hôm nay cháu đến có việc gì không?"

"À, xém chút nữa thì quên chuyện quan trọng cần nói với Master. Master có quen ai làm thầy bói thì giới thiệu cho cháu được không?"

"Hả?"

"Nếu không phải người quen thì người lạ cũng được. Tóm lại là cháu muốn nhờ thầy bói xem giúp một quẻ."

“Cháu lúc nào cũng đường đột thế nhỉ."

Cả Master lẫn bốn người còn lại đều ngớ người ra trước từ khóa "thầy bói" ấy.

Tluc: Chương bonus do người anh em #Nanh (ở Discord) ủng hộ.