Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

145 3024

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

(Đang ra)

Hôm nay cô nàng phù thủy cũng cố gắng sống sót

Tổng Tài Hạ Phóng | 总裁下放

Tôi chỉ muốn sống sót, không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì người ấy – người đã cùng tôi nương tựa mà sống.

112 2368

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

(Đang ra)

Vô Song Dị Giới Nhờ Kỹ Năng Tẩy Não!? (LN)

KT

Một câu chuyện giả tưởng ấm áp mà dở khóc dở cười về năng lực tẩy não vô song và dàn harem tình cảm nồng nàn chính thức bắt đầu!

27 344

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

(Đang ra)

Năng Lực Bá Đạo Của Tôi Trong Game Tử Thần Là Những Thiếu Nữ Xinh Đẹp

Giai thất

PS: Truyện thiên về đấu trí, thuộc thể loại vô hạn lưu. Tác giả đảm bảo dàn nhân vật chính (cả nam và nữ) sẽ không "bay màu", còn các người chơi khác thì.

574 6620

Mesugaki Tank Enters The Academy

(Đang ra)

Mesugaki Tank Enters The Academy

Gyeokgemheojeop

Điều tệ hơn là những lời khiêu khích hoạt động quá tốt...

5 1

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

(Đang ra)

Tôi trở thành nữ kỵ sĩ của một lãnh địa suy tàn

Dongle-kun

Tôi đã định rời đi giữa những tràng pháo tay, nhưng pháo tay vẫn không chịu ngừng lại.

193 492

Arc 12: Bình Yên Thoáng Chốc [ĐANG TIẾN HÀNH] - Chương 338: Master Nhìn Thấu Tất Cả

"Thầy bói à... Nhắc mới nhớ, hình như mẹ của Tatsuyuki-kun là một thầy bói nổi tiếng hay sao ấy."

"Hả? Mẹ của Tatsuyuki-san á!?"

Từ khóa "mẹ của Tatsuyuki" bất ngờ thốt ra từ miệng Master khiến tôi phải lặp lại trong ngỡ ngàng.

Em gái của người đó là Idol, chị gái là trùm Gyaru, còn mẹ lại là thầy bói... Gia đình gì mà bí ẩn quá vậy.

Mà, tôi nghĩ điều khó hiểu nhất chính là bản thân cái người bí ẩn nhất kia lại là thành viên của cái gia đình đó.

Làm ơn đừng có mỗi lần tìm hiểu sâu về Tatsuyuki-san là lại lòi ra thêm một đống bí ẩn nữa được không...

"Mẹ cậu ấy nổi tiếng lắm nên mấy kẻ thường dân như chú cháu mình không được bà ấy tiếp đâu. Mà vốn dĩ nghe đâu chính Tatsuyuki-kun cũng gần cả năm trời chưa gặp bà ấy rồi."

"Gì chứ, ra là vậy à..."

Chẳng liên quan gì đến chuyện bói toán, tôi chỉ muốn thử trò chuyện với bà ấy vì đó là mẹ của Tatsuyuki-san thôi, nên nghe vậy cũng thấy hơi tiếc.

"Ngoài ra thì quán này còn một khách quen là một thầy bói ế khách nữa đấy."

"Thầy bói ế khách..."

Đang từ mẹ của Tatsuyuki-san—một thầy bói nổi tiếng—đột nhiên chuyển chủ đề cái rụp, tôi bỗng cảm thấy có gì đó bất an thoáng qua.

"Thầy bói ế khách lại hay lui tới cái quán cà phê ế khách này sao. Đúng là kiểu đồng bệnh tương lân nhỉ."

"Con ồn ào quá đấy."

Sakuya vừa bị cha mình mắng, nhưng thấy ông ấy không truy cứu thêm thì tôi nghĩ ông cũng là một người cha hiền lành.

Cha tôi ở kiếp trước là một người cực kỳ nghiêm khắc, hễ tôi lỡ miệng nói điều gì thừa thãi là ông ấy sẽ khó chịu ra mặt từ nửa ngày cho đến vài ngày liền.

"Họ có trang web chính thức đấy, mấy đứa lấy máy tính xem thử đi."

"Được rồi, để tớ đi lấy máy tính!"

Sakuya di chuyển nhanh nhẹn một cách lạ thường, cô nàng chạy vụt qua lại giữa quán cà phê và nhà riêng rồi biến mất hút.

"Aa… bài tập còn chưa làm xong mà..."

"............"

Eien-chan nhìn xuống trang vở trắng tinh và lộ rõ vẻ mặt kiểu "Thôi chết!".

Hóa ra cái sự nhanh nhẹn bất thường kia đơn thuần chỉ là để trốn học.

Khoảng hai phút sau, cô nàng hào hứng quay lại với chiếc máy tính trên tay: "Tớ mang máy tính đến rồi đây!".

Nhận thấy Sakuya chẳng còn chút ý định học hành nào nữa, Eien-chan đành cười khổ "Hết cách thật" rồi thu dọn sách vở.

"Mọi người chiều chuộng Sakuya quá đấy..."—Yoru ngao ngán lầm bầm.

Emi lên tiếng hỏi: "Cửa tiệm tên là gì ạ?", Master trả lời: "Tên là 'Hắc Trân Châu Sayama'", rồi Sakuya bắt đầu gõ phím.

Có vẻ Emi và Yoru cũng tò mò nên đã xúm lại trước màn hình laptop của Sakuya.

Rõ ràng là tôi mới là người muốn được xem bói, thế mà chẳng hiểu sao hội con gái lại tụ tập đông đúc đến mức tôi chẳng thể nào chen vào được.

"Con gái đúng là thích bói toán thật nhỉ. Vợ ta ngày trước cũng hay nói mấy chuyện phong thủy này nọ."

"Cái sự vắng vẻ của người đàn ông này cũng là do phong thủy hay sao?"

"Ha ha... Quán này ta mở ra chủ yếu vì thú vui muốn pha cà phê thôi mà. Nói thế chứ dạo này khách khứa cũng đang tăng dần đều đấy nhé."

"Công nhận là có cảm giác đông khách hơn so với hồi cháu còn bé..."

Hình như là nhờ hiệu ứng StarCha và cả truyền miệng nữa.

Nghe nói gần đây quán còn dự định lập cả SNS và trang web chính thức.

"Đừng có vì khách quen tăng lên mà dỗi nhé. Mối quan hệ giữa ta và Hideyori-kun sẽ không thay đổi đâu."

“Cháu chưa bao giờ dỗi Master cả..."

"Thi thoảng những lúc ta bận rộn không để ý đến cháu, ta thấy lông mày cháu hơi nhíu lại đấy nhé."

"...Làm gì có chuyện đó?"

"Thế nên cháu mới canh những lúc vắng khách để đến quán như thế này đúng không? Ta hiểu mà."

"...Chỉ là trùng hợp thôi."

"Ahaha. Cháu đáng yêu thật đấy. Y hệt như Tatsuyuki-kun ương bướng vậy."

"............"

Những lời nói và biểu cảm như nhìn thấu tâm can của Master khiến tôi cảm thấy khó ở một cách kỳ lạ.

Khi lắng tai nghe về phía hội chị em, tôi nghe thấy tiếng Yoru phấn khích: "Cửa tiệm trông có không khí ghê!", rồi cả tiếng Sakuya bối rối: "Emi, xê ra chút coi", có vẻ như họ đang say sưa lắm.

"Nhưng mà thỉnh thoảng cũng có những vị khách không hiểu nổi ghé qua đấy."

"Khách không hiểu nổi? Nghĩa là sao?"

Master đột nhiên nói một câu khó hiểu khiến sự chú ý của tôi quay lại với ông ấy.

Ngoài hiệu ứng StarCha và truyền miệng ra thì còn có chuyện gì khác sao?

Hay là Tatsuyuki-san lại đang âm thầm bày trò gì ở phía sau? Ngay lúc tôi đang suy nghĩ miên man thì...

──Keng keng.

Tiếng chuông báo hiệu khách đến vang lên.

Cửa tiệm đâu có đóng cửa, nên chuyện có khách vào giữa lúc tôi và Master đang tán gẫu cũng chẳng có gì lạ.

"Kính chào quý khách", Master tạm ngưng câu chuyện để tiếp đón khách hàng.

“Anou… xin phép…”

"?"

Một cô bé học sinh trẻ tuổi bước vào với vẻ khép nép, ánh mắt đảo quanh quán đầy vẻ khả nghi như đang lo sợ điều gì.

Hành động lén lút khiến tôi nghi ngờ đó là kẻ đáng ngờ, nhưng so với một kẻ khả nghi thì cô bé trông còn trẻ hơn cả tôi.

"Đây có phải là nguyên mẫu của quán cà phê 'Sanctuary' thường xuyên xuất hiện trong tiểu thuyết [Dù Là Kẻ Ác Nhưng Lại Sinh Ra Làm Người Thường…] không ạ!? Oa, tuyệt quá..."

"À, ừ. Đ-Đúng rồi..."

"............"

Cô gái thở mạnh đầy phấn khích, thốt lên với chất giọng cao vút: "Được đến 'Sanctuary' làm tôi xúc động quá đi mất!" với Master.

Master chỉ biết cười trừ và vẫy tay chào lại.

[Dù Là Kẻ Ác Nhưng Lại Sinh Ra Làm Người Thường…] hình như là tiểu thuyết mà Nodoka đang viết thì phải...

Dù chưa đọc nhưng nghe thôi đã thấy đau đầu rồi...

"Là Master kìa... Cảm động quá..."

"............Hả!?"

Tôi suýt chút nữa thì phun cả cà phê ra ngoài.

Bởi vì ở ngay đây, một nữ chính thuộc dạng nghiêm túc trong Final Game của bộ [Phá Vỡ Chuỗi Buồn]—người lẽ ra phải là ‘Kẻ đi tìm đối tượng báo thù mà thậm chí còn chưa biết mặt’—lại đang đường hoàng xuất hiện bằng xương bằng thịt.

<Tác Note>

Hầu hết tên của các nữ chính đều đã xuất hiện hoặc lộ diện rồi nhỉ.

Cũng có những nữ chính mới chỉ được định danh chứ chưa xuất hiện, nhưng tôi sẽ tiến hành theo thứ tự.

Nữ chính chưa được nêu tên thì có cô gái vừa xuất hiện lần này, và còn một người nữa ở Final Game.

Các nữ chính của Game Hai thì đã được công bố toàn bộ rồi.

Đã công bố ghi chép ngắn giới hạn.