「…… Boss của khu vực này được gọi là 「Userper Dragon」」
「…… À」
「Nó phiền phức ở chỗ có thể dùng được ma pháp 「Steal」…… nó cướp lấy đòn tấn công ma pháp rồi…… bắn trả lại……」
「Ra là vậy, không, ý tôi không phải vậy……」
「Ngoài ra…… vì là rồng nên có thể bay, biết phun lửa nữa, nên……nên giống như chiến đấu theo lượt…… việc chuyển đổi giữa tấn công và phòng thủ rất quan trọng……」
「Hừm hừm, ý là phải thay đổi cách ứng phó giữa lượt của mình và lượt của đối thủ à? Không, ……」
「…… khi HP giảm thì…… hành vi tấn công sẽ thay đổi. Đặc biệt…… khi nó vào trạng thái hấp hối thì sẽ cố cướp vũ khí từ người chơi…… nếu không xử lý được…… vũ khí sẽ bị lấy đi. Nhưng nếu làm choáng thì nó sẽ…… đánh rơi vũ khí…… nên việc lấy lại thì khá là dễ……」
「Ừm, nói thẳng nhé, chúng ta đang lạc đường đúng không?」
「……Không.có.chuyện.đó.đâu?」
Mặt trời đã lặn hẳn, ánh trăng dịu dàng chiếu sáng màn đêm, Rei-shi đáp lại bằng tông giọng cứng nhắc như máy móc trước câu hỏi của tôi.
Không, dù là lần đầu tới đây, nhưng đến cả tôi cũng biết là chúng ta đang lạc mà? Ừ thì đúng là chúng tôi cứ toàn đánh nhau với mấy con quái level 99 rồi đi thẳng mà không suy nghĩ, nhưng dù vậy thì đây cũng không phải kiểu khu vực mà có thể lạc suốt mấy tiếng đồng hồ như thế được.
「………… Ừm, xin lỗi……」
「À không, tôi không để bụng đâu. Thực ra túi tiền cũng ấm lên kha khá rồi nên………」
Trước những lời xin lỗi yếu ớt tràn đầy cảm giác tội lỗi, tôi chỉ lắc đầu bảo không sao.
Thực tế thì cũng thu được kha khá drop item, nên tôi đã có thể nạp lại cho cái túi tiền đang teo tóp sau mỗi lần mua trang bị hay vật phẩm.
Với lại, chỉ cần kịp đến Fiftisia trước sáng mai là được, ngay cả hardcore gamer thì thỉnh thoảng cũng có lúc mắc lỗi.
Có vẻ Rei-shi đang tự trách bản thân hơn tôi tưởng, nên chắc tôi phải đổi chủ đề. Nhưng mà nói chuyện đến giờ thì cũng cạn chủ đề rồi. Có gì để nói tiếp không nhỉ…… đúng rồi.
「Nhưng mà đúng là Shanfro có độ tái hiện thật phi thường, nhỉ. Trăng đêm nay đẹp đến thế kia mà」
Từ xưa đến nay có vô số game đầu tư vào phong cảnh, nhưng kể cả so với chúng thì Shanfro vẫn vượt trội hơn hẳn—phải nói là vượt trước ba thân ngựa.
VR, Virtual Reality, thực tế ảo……từ bầu trời đầy sao đến cả những hoa văn trên mặt trăng tạo bởi các hố va chạm…. tất cả đều sát với thực tế đến mức khó tin, nhưng đồng thời lại tạo nên cảnh sắc khác biệt hoàn toàn với thế giới thực.
Hơi lạnh của màn đêm phả vào khi hít thở—chỉ riêng điều đó thôi đã là quá bất thường đối với một con game. Chỉ gọi nó là chất lượng cao thì đúng là không đủ.
「T-Th-THẾ THÌ! CÓ CHẾT EM CŨNG VUI LÒNG……!」
「Tại sao!?」
Phải suy nghĩ tiêu cực đến mức đó sao? Định mổ bụng tạ lỗi à? Bề ngoài như tinh thần hiệp sĩ mà bên trong lại là võ sĩ đạo hả?
「Không không, dù có thể hồi sinh thì cũng không đến mức phải xin lỗi bằng cái chết đâu. Đây cũng là một cách tận hưởng game thôi mà, ừ」
「H-Ể……? À, p-phải rồi! Đồ họa……thật sự rất chân thực… ha ha ha……」
Tôi có nói gì khiến cô ấy hiểu nhầm không nhỉ? Thôi kệ. Dù là ban đêm, hơi khó nhìn một chút nhưng cũng không ảnh hưởng nhiều……
「Rei-shi, spam quái có thay đổi giữa ban ngày và ban đêm đúng không?」
「Có thay đổi…… đặc biệt là loài thuộc cấp cao hơn của Majority Hound, gọi là Majority Hellhound, chúng khá phiền phức……」
「À, không, cái đó thì tôi biết rồi, ừm」
Majority Hound à……À, là bọn đó…… mà còn có cả loài cao cấp hơn nữa á.
「Dù vậy, vì lời nguyền nên những con cần chú ý là……」
「Ồ? Cứ tưởng ai, hóa ra là Hỏa Lực Tối Thượng Saiga-0 và Sanraku đây mà」
Bị gọi thẳng tên, tôi và Rei-shi quay về phía phát ra giọng nói.
「……Animalia…san?」
「Ara, thật vinh hạnh khi được top player nhớ tên」
Không chỉ vậy. Sau lưng Animalia-shi còn có hoảng chừng hơn chục người chơi nữa, và toàn bộ bọn họ đều đang trang bị đầy đủ. Có vẻ đây không phải là kiểu đi picnic vui vẻ.
「Tôi hỏi cho có thôi…… hai người, tại sao lại ở đây?」
「……chơi bình thường, đang đi đánh boss thôi?」
「Vậy…… tức là không bị double booking nhỉ」
Double booking? Tôi nhìn sang Rei-shi hỏi xem ở đây có event gì à? nhưng Rei-shi chỉ lắc đầu, nói không biết.
「Arthur Pencilgon, rồi cả lão già giả gái kia nữa…… thật sự chẳng biết các người sẽ lại bày trò gì, nên tôi đã nghĩ 「biết đâu lần này cũng bị lừa…」 nhưng có vẻ là lo xa rồi nhỉ. Vậy thì phiền hai người đừng cản trở bọn tôi được không? Cậu có thể muốn ngăn chúng tôi, nhưng ngay cả cậu cũng hiểu rõ việc đối đầu với tất cả chúng tôi là hành động ngu ngốc đến mức nào, đúng chứ?」
「Ah—khoan, khoan, khoan đã. Chuyện gì đây? Điều kiện nhập cảnh vào Rabbits vẫn chưa xong mà?」
Tại sao bên kia lại đột ngột tỏ thái độ thù địch? Đúng là tôi có nghĩ kiểu 「có nên lấp liếm chuyện Rabbits một cách qua loa không nhỉ?」 nhưng tôi vẫn chưa làm gì cả. Không có lý do gì để họ thù ghét chúng tôi cả.
Ấy vậy mà thực tế là những thành viên SF-Zoo dẫn đầu bởi Animalia đều đã rút vũ khí, vào tư thế chiến đấu.
Chẳng lẽ vì mãi không nhận được phản hồi từ mình nên họ đổi sang làm PK clan? Trong khoảnh khắc, tôi tưởng tượng ra viễn cảnh tệ nhất, nhưng cảm giác không đúng lắm.
「Ừ, không cần đâu. Lúc đó chúng tôi đã cầu xin cậu chỉ cho cách có thể thường xuyên ghé thăm Rabbits…… nhưng thôi, giờ không cần nữa. Xin lỗi, nhưng chuyện đó xem như hủy bỏ được chứ?」
「…Không hiểu vấn đề. Có thể giải thích không?」
「Nếu cậu và……Saiga-0-san đằng kia hứa sẽ không chỏ mũi vào chuyện này」
Tôi liếc sang Rei-shi, ra hiệu bằng ánh mắt, rồi gật đầu một cái. Có vẻ đã hiểu ý, Rei-shi thả tay khỏi chuôi đại kiếm.
「Như vậy ổn chứ? Tôi yêu cầu giải thích」
「Fufufu…… bọn tôi ấy, đã biết được điều kiện của Kịch Bản Độc Nhất mà anh đang cố giấu đó」
「CÁI GÌ?」
Chẳng lẽ sự tồn tại của「Sử Thi Thỏ Vorpal」bị lộ rồi? Không, tôi muốn tin rằng điều đó tuyệt đối không thể xảy ra.
Nếu bị lộ thông qua quả bom nổ chậm lớn nhất「Akitsu Akane」thì cùng lắm cũng chỉ lộ giai đoạn trước, tức 「Lời mời từ Vương quốc Thỏ」 chứ không phải Kịch Bản EX.
「Nhân tiện thì nguồn tin từ đâu vậy?」
「Tôi đã đứng ra trả khoản nợ của Leader-san bên cậu đấy」
「Chờ đã, time out」
Tôi đưa hai tay tạo thành chữ 「T-Time」rồi mở kho đồ ra kiểm tra. Sau khi xác nhận tình trạng trang bị, dựng một kế hoạch đại khái và khi đã chắc chắn mình có thể xử đẹp con ả đó, tôi hủy động tác time out.
「Rồi, mời nói tiếp」
「……Vừa rồi cậu đã làm gì?」
「À không có gì, tôi chỉ lập kế hoạch để lôi con ả súc sinh khốn nạn đó lên giàn huyết tế thôi」
Đầu tiên sẽ tung một cú uppercut thổi bay cái hàm lắm mồm đó, rồi sau đó tống bả vào nhà của đám bò cạp.
Trong khi tôi quyết tâm dữ dội, Animalia-shi có hơi lùi lại một chút, nhưng vẫn tiếp tục câu chuyện.
「V-vâng…… khụ. Tóm lại, để đến Rabbits thì phải「gây tổng cộng hơn 100 đòn chí mạng lên Dạ Tập Lycaon」—đó chính là điều kiện kích hoạt Kịch Bản Độc Nhất cho phép thường xuyên đến Rabbits. Và bọn tôi đã biết được điều đó rồi, thế nên không cần nhờ cậu nữa」
Animalia-shi tiếp tục nói.
Rằng toàn bộ thành viên clan ở đây đều là những debuffer tinh nhuệ, chuyên ngăn cản chuyển động của quái vật.
Rằng họ sẽ khóa chuyển động của Dạ Tập Lycaon và dồn liên tục các đòn chí mạng, từ đó đáp ứng điều kiện của Kịch Bản Độc Nhất.
Và rằng trong những trận raid, SF-Zoo còn vượt trội hơn cả Hắc Lang. Nếu họ nghiêm túc thì ngay cả việc vuốt ve Lycaon cũng dễ như trở bàn tay.
Trong khi nghe họ nói với một cảm giác khách quan lạ lùng nào đó, tôi quyết định rút lại kế hoạch siết cổ Pencilgon.
Nhìn Animalia-shi đang diễn thuyết đầy tự tin, tôi hiểu ra rằng việc SF-Zoo đột ngột hủy kèo, rồi tự tin nói ra một điều kiện kích hoạt chưa đầy đủ….tất cả đều là một cú killer pass với đá quả bóng mang tên SF-Zoo do Pencilgon chuyền sang phía tôi.
(Chơi bẩn kinh khủng……)
…… chắc việc tôi và chúng đụng độ ở đây chỉ là tình cờ, nhưng việc SF-Zoo hủy hợp đồng với tôi thì hẳn là nằm trong lòng bàn tay của bà ta rồi.
Cái kiểu người gì vậy chứ, vì muốn vắt được thêm tài nguyên mà dám dùng cả SF-Zoo làm con rối nhảy múa cho mình, đồ người mẫu tà đạo.
(Đánh chí mạng vào Lycaon không phải là điều kiện duy nhất. Không phải là nói dối nhưng lại chém gió bằng thông tin đầy lỗ hổng để chém giá người ta…… đúng là trấn lột mà……)
Ít nhất tuy chưa thể khẳng định 100%, nhưng các điều kiện kích hoạt flag chắc chắn ngoài 「Số Lần Chí Mạng」 còn dính đến 「Vũ Khí Nhất Định」「Cấp Độ Nhất Định」「Số Người Nhất Định」
Dù đối thủ có là Quái Vật Độc Nhất đi nữa, kiểu hành động đem cả đám người lao vào hội đồng thì không đời nào chuyện đó được xem là có Tinh Thần Vorpal.
Và vì bên kia đã tự ý cắt hợp đồng, thì khi tái ký, lợi thế mà ta có thể đòi hỏi rốt cuộc sẽ là bao nhiêu đây…… hơn nữa, điểm mấu chốt ở đây là 「tôi chỉ nói với Pencilgon toàn những thông tin chưa chắc chắn」
Ra vậy… đúng là Pencilgon đã mang một tấm bản đồ đầy lỗ thủng bán cho SF‑Zoo như thể nó hoàn chỉnh 100%.
Nhưng không phải do bả cố tình làm bản đồ bị thủng —mà ngay từ đầu, bản đồ nhận được vốn đã bị thủng sẵn rồi.
(Ngay cả khi bị chất vấn, chỉ cần bảo 「tui chỉ biết đến đó thôi」, miễn là mình với Oikattzo giữ im lặng thì chẳng ai có cách nào chứng minh được)
Thật ra Pencilgon chắc chắn biết rằng cần có Vũ Khí Vorpal, và có lẽ cả level lẫn số người đều có liên quan. Nhưng người duy nhất có thể xác thực điều đó lại chỉ có chúng tôi—đồng minh của bả.
Một hàng rào phòng thủ đầy ác ý. Dù có làm gì, SF-Zoo vẫn sẽ bị bả moi cho bằng hết. Thậm chí ngay cả tôi, người vừa mới nắm được tình hình lúc này, cũng phải thừa nhận thông tin bả giăng ra đã hình thành một mạng nhện hoàn chỉnh.
…… Quả nhiên, con ả đó nên chịu một hình phạt thật rực rỡ, vì lợi ích của tất cả các người chơi khác.
Kiểu gì ấy nhỉ… cảm giác cứ như bị trao cho công tắc kích nổ của một quả bom biết đi…… hoặc được trao kéo cắt dây điều khiển rối vậy.
Nhìn Animalia-shi đang đắc ý trước mặt, cũng không phải là tôi không muốn bóc trần sự thật….nhưng vì một lý do, tôi cần thả lỏng để bọn họ giãy giụa thêm một chút nữa.
「Cuối cùng… sao lại đến đây…?」
「Fufu…… xem ra cậu đã nhận ra rồi nhỉ」
Gió thổi qua trong màn đêm. Luồng gió điện não lạnh buốt ấy khiến da thịt run lên, như thể mọi âm thanh ngoài những người chơi hiện diện nơi đây đều đã hoàn toàn biến mất.
「Đây là lợi thế chỉ mình SF-Zoo chúng tôi biết…… chings tôi đã thành công nắm được nơi Dạ Tập Lycaon xuất hiện.」
Gió lại thổi trong man đêm. Nhưng đó không phải dòng khí quyển do thời tiết tạo ra, mà là luồng khí bị ép bật ra bởi sự xuất hiện của một khối lượng khổng lồ.
「Bởi đây là rìa khu vực, cách xa điểm kết thúc mà? Thấy hai người đứng ở một nơi thế này…… không nghi rằng các người cũng nhìn ra pattern của Lycaon thì mới là lạ」
Gió thổi trong màn đêm…… khoan đã, rìa khu vực cách xa điểm kết thúc? Chẳng lẽ Rei-shi bị mù đường à?
Tôi liếc mắt nhìn Rei-shi, và avatar lực lưỡng vạm vỡ ấy quay mặt đi trông vô cùng áy náy.
「Không ngờ họ không chỉ tìm ra khu vực mà còn định vị được cả tọa độ nữa…… tôi phải nâng đánh giá về clan SF-Zoo lên rồi……」
「Cảm ơn nha, hai người cứ đứng đó mà xem bọn tôi hạ Quái Vật Độc Nhất đi」
Gió thổi trong bóng đêm. Đó là áp lực. Là hơi thở. Là sự lay động của bóng tối. Nén lại thành hình dáng một con sói.
Nó gầm gừ, xác định những con người đang tụ tập trong vùng lãnh thổ nó đã đánh dấu…
Và rồi—Quái Vật Độc Nhất「Dạ Tập Lycaon」xuất hiện đầy ngạo nghễ và oai vệ.

_______________________________________________
Việc để Dạ Tập Lycaon thoát khỏi tầm tay là điều mà ngay cả việc vuốt ve Thỏ Vorpal cũng không thể bù đắp được.
SF-Zoo triển khai cuộc tấn công toàn diện và hoàn hảo.
Khi Sanraku và đồng đội nhìn thấy nỗi kinh hoàng trong bóng tối, âm mưu của Pensilgon đã bao trùm lấy Animaria.
Kỳ tới: 「Animalia, Ngã Xuống」
câu của chym: 月があんなにも綺麗だ (tsuki ga anna ni mo kirei da) 月が綺麗ですね (Tsuki ga kirei desu ne/ Trăng đêm nay đẹp nhỉ) là cách nói gián tiếp câu “Anh yêu em” trong văn hóa Nhật, bắt nguồn từ đại văn hào Natsume Soseki Câu của Rei: 私は死んでもいいです(watashi wa shinde mo ii desu) (Shindemo ii wa/ Có chết em cũng vui lòng) câu đối của Tsuki ga kirei ダブルブッキング: double booking: đặt trùng lịch, đặt trùng phòng,… (キラーパス (killer pass) = đường chuyền sát thủ, đường chuyền cực nguy hiểm, dồn người nhận vào thế phải nhận bóng.