Thanh kiếm nặng trĩu, bộ giáp nặng nề, cơ thể cũng dần trở nên nặng nhọc.
Tất cả những thứ đó đều là giả lập, hoàn toàn không hề tồn tại dưới dạng khối lượng thực tế.
Thế nhưng chắc chắn chúng vẫn đang đè nặng, nặng trĩu lên Saiga-0 - Saiga Rei trong thế giới thực tế ảo Shangri-La Frontier này.
Bộ 「Song Mạo Giáp」 mà cô khoác trên người là một món phòng cụ chỉ phát huy toàn bộ giá trị khi được vận dụng đồng thời cùng với 「Đại kiếm Thần Ma Antinomy」 trong tay. Khi đại kiếm chứa đựng thần lực, bộ giáp sẽ tích tụ quỷ lực. ngược lại khi kiếm chuyển sang quỷ lực, giáp lại mang trong mình thần lực.
Và trong trường hợp đại kiếm mang quỷ lực, giáp mang thần lực, các chỉ số sẽ được cộng hưởng sẽ thiên về phòng ngự, đến mức có thể đỡ được cú lao thẳng trực diện của quái vật bình thường mà thanh HP không giảm quá một phần ba.
Thế nhưng con sói đen đang cuồng nộ nơi đây lại là Dạ Tập Lycaon phi thường. Dù Saiga-0 hiện đang được tăng cường chỉ số phòng thủ, chỉ cần ăn trọn một đòn vào chỗ hiểm thì cũng khó tránh khỏi việc HP tụt sạch về 0, vậy mà con chủng loài mạnh nhất độc nhất vô nhị này lại tung ra liên hoàn những đòn tất sát đó một cách nhẹ nhàng.
Dù tránh được đòn trực diện, chỉ với những vết xước kia cũng đủ khiến HP của Saiga-0 rơi vào vùng nguy hiểm. Vì đội mặt nạ full-face nên việc uống potion dạng lỏng rất khó khăn, cô đành nhìn chằm chằm viên hồi phục dạng tinh thể loại vật phẩm chỉ cần bóp nát là hồi máu, tuy hơi đắt đỏ—rồi bóp vỡ nó.
「Tuyệt... thật đấy……」
Giữa cơn bão đen, ngay tại tâm của trận cuồng phong chứa đựng vô số đòn tất sát kết hợp với phân thân, là một người chơi vẫn giữ được trạng thái 「Vô Thương」 (Không dính sát thương) nhờ khả năng ứng biến bốn phương tám hướng ba đầu sáu tay.
Có lẽ là để điều khiển con chim máy đã thổi bay những đám mây trên trời kia, nên thay vì chiếc mặt nạ chim với ánh mắt sắc bén thường ngày, người đàn ông bán khỏa thân ấy đang đội một chiếc mũ giáp cơ khí mô phỏng loài chim với kỹ thuật tinh xảo hơn bất kỳ bộ giáp nào Saiga-0 từng thấy, và anh đang dốc toàn lực câu giờ khi đối đầu với Lycaon.
Saiga-0 biết rất rõ hai 「lời nguyền」trên cơ thể người đó. Bởi chính cô cũng từng mang những dấu khắc đó trên thân. Cô hiểu rõ bất lợi của việc「Không thể trang bị ở bộ phận tương ứng」 phiền toái đến mức nào.
Trong game này, 「phòng thủ」 của người chơi không thể chỉ kết luận bằng con số. Dù chỉ số phòng thủ có cao đến đâu, nếu bị tấn công vào phần da thịt để trần thì vẫn sẽ chịu sát thương rất lớn. Hơn cả vai trò gia tăng chỉ số, trang bị đóng vai trò cực kỳ quan trọng, chúng như một lớp giáp bảo vệ thực tế cho avatar.
Ngay cả khi avatar là nam, Saiga-0 cũng không thể vứt bỏ sự xấu hổ đến mức dám trơ trẽn để lộ phần thân bán khỏa thân như thế, nên cỗ đã nhờ Thánh Nữ Từ Ái Iristella giải lời nguyền. Nhưng cũng có những người chơi cố tình giữ nguyên lời nguyền vì nghĩ rằng việc duy trì nó sẽ kích hoạt Flag sự kiện nào đó.
Dẫu vậy, dính lời nguyền ở tận hai chỗ thì thực sự quá phi lý. Sunraku với phần thân và chân gần như trần trụi lộ rõ làn da, có thể bị móng vuốt sẽ cào trúng và bay sạch HP bất cứ lúc nào.
Chính chủ cũng nói rằng 「nhờ vậy mà skill tối ưu hóa cho việc di chuyển」 nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó.
Chính vì thế, mình phải đứng chắn trước để bảo vệ Sunraku khỏi Lycaon— Saiga-0 đã quyết tâm như vậy từ bao giờ chẳng rõ, nhưng giờ đây sự tập trung của cô đã như ngọn đèn trước gió.
Dù bản thân cô hổ thẹn với sự thiếu sót của bản thân, nhưng thật lòng mà nói, so với Sunraku, người mà nói một cách cực đoan là không bắt buộc phải đánh trúng. Và Saiga-0 buộc phải đánh trúng tổng cộng mười đòn tấn công với biên độ rộng để thỏa mãn điều kiện, thì gánh nặng tinh thần của Saiga-0 có phần nặng nề hơn đôi chút.
Ở giai đoạn đầu việc luân phiên kéo thù hận giữa hai người diễn ra khá trôi chảy, nhưng giờ chỉ cần Saiga-0 hơi có dấu hiệu muốn tấn công, Lycaon sẽ lập tức dồn toàn lực nhắm vào cô như muốn phá tan ý định đó cho bằng được.
Chỉ một chút nữa thôi, chỉ một chút nữa là điều kiện sẽ hoàn thành. Ấy vậy mà lại cảm thấy cái đích đó xa vời một cách dị thường.
Để giải quyết thanh đói đang tồn tại như một thông số, Saiga-0 tạm tháo mũ giáp đầu ra và chuẩn bị đưa lương khô vào miệng, thì cô chợt nhận ra điều đó nhờ tiếng hét thất thanh của Sunraku.
「Phân thân đang lao tới chỗ cô đấy!」
Trước cái bóng đen đang ập đến, Saiga-0 tự ý thức được sự chủ quan của bản thân.
Đối mặt với những đòn tấn công dồn dập nhằm phong tỏa ý định tấn công, cô đã vô thức nghĩ rằng「Lycaon sẽ chuyển thù hận sang phía mình mỗi khi mình có hành động tấn công」
Sói vốn là loài xảo quyệt hơn nhiều, và trong tình thế này, không đời nào nó lại bỏ qua hành động hồi phục thể lực của Saiga-0, nguồn sát thương lực chính trên chiến trường này───!
「Hỏng rồ……」
Đã quá muộn rồi, né tránh hay phòng thủ đều không kịp. Dù có cách để hồi sinh khi chết, nhưng không thể tự sử dụng sau khi bản thân đã chết được.
Dù đang bị ngăn trở bởi Lycaon bản thể, Sunraku vẫn hướng mắt về phía này, tuy không thể thấy được biểu cảm của anh qua lớp mũ giáp.
Thế nhưng, việc anh ấy vẫn quan tâm đến cô dù bản thân bên đó cũng đang bận tối mắt tối mũi khiến trái tim cô trở nên ấm áp, nhưng đồng thời lồng ngực cũng tràn ngập cảm giác hối lỗi.
(Xin lỗi, Hizutome-kun…… rốt cuộc thì, em lại làm vướng chân anh.……)
Mối quan hệ này chỉ là đơn phương từ một phía, nên lời tạ lỗi về sự sơ suất này chỉ có thể thốt ra ở trong lòng mà thôi.
Nanh vuốt của sói đang ập tới, cái khoang miệng được tạo nên từ bóng tối ấy thăm thẳm một màu đen, tối hơn cả màn đêm, như muốn nuốt chửng cả ánh sáng. Một khi bị thứ đó cắn trúng là coi như kết thúc, cô sẽ phải chịu chung số phận bi thảm giống như Animalia.
Không phải vì sợ cái chết thể thảm. Với Saiga-0 đã trải nghiệm đủ kiểu 「chết」 trong quá trình chơi game, thì việc bị cắn chết dù chẳng phải chuyện vui vẻ gì nhưng cũng đã quen rồi. Tuy nhiên, việc bị nhai nát rồi nuốt chửng chắc chắn không phải là trải nghiệm dễ chịu gì cho cam.
Chính vì vậy mà Saiga-0 không nhận ra cho đến khi nó diễn ra. do biểu cảm kinh ngạc của Sunraku đang nhìn về phía này đã bị mũ giáp che khuất, một phần là do khối áp lực khổng lồ cả về thị giác lẫn thính giác mang tên Lycaon đang sừng sững ngay trước mắt.
Chính vì vậy, chỉ khi sự việc đã xãy ra rồi và bản thân bị cuốn vào trong đó, cô mới nhận ra rằng... có người đang ở phía sau lưng mình.
「Nhẫn Ẩn Tâm Đắc… 【Không Thiền - Utsusemi】!」
「Hả?」
Phát ra âm thanh ngớ ngẩn như vậy cũng là điều dễ hiểu.
Bởi ngay khoảnh khắc cô nghĩ ai đó vỗ vào vai mình kèm theo giọng nữ cao vút, thì hệt như hiện tượng giật về tọa độ của vài giây trước do lỗi đường truyền vậy... cơ thể của Saiga-0 đã dịch chuyển tức thời lùi về phía sau khoảng vài mét so với vị trí ban nãy... nơi mà hàm răng của Lycaon đớp mạnh vào nhau kêu một cái cạch.
Và thay cho Saiga-0 đang bị ấn đầu lên đoạn đầu đài, kẻ thế mạng đáng thương trở thành mồi cho hàm răng Lycaon lại là………
「Khúc gỗ?」
「Nhắc đến thuật thế thân thì tất nhiên phải là khúc gỗ đúng không ạ!」
Có lẽ do cảm giác lấn cấn, Lycaon ngừng nhai, những mảnh gỗ vỡ vụn rơi khỏi miệng nó. nếu gom tất cả lại và ghép đúng hình dạng thì sẽ nhận ra đó là một khúc gỗ được chặt thô sơ.
Và còn một điều nữa, nghề nghiệp có thể sử dụng「ma pháp」 để dịch chuyển đến tọa độ đã chỉ định và dùng khúc gỗ làm vật thế thân… Saiga-0 chỉ biết có một.
Đó là chức nghiệp thăng cấp từ 「Đạo tặc」, nhưng không phải nghề cao cấp 「Ẩn mật」 vốn thiên về kỹ năng để giảm chỉ số thù hận của bản thân và di chuyển nhẹ nhàng qua các địa hình hiểm trở. Mà là một nghề theo hướng pháp thuật, vận dụng 「Ma Pháp Nhẫn Thuật」 đầy huyền bí mang đậm sắt thái Nhật Bản…Một nghề ẩn…
「Ninja?」
「Vâng ạ! Mà cho em hỏi chút, anh không phải là Sanraku……san đúng không ạ?」
「Hả, à, không. Tôi là Saiga-0」
「Em biết ngay mà! Em nghe nói đó là một người đàn ông với cái đầu chim…… ăn mặc khá là……mát mát! Dù theo những gì em nghe thì đầu ảnh trông mềm hơn chứ không cứng như của anh, nhưng đúng là người đó rồi nhỉ!」
Khi ngoảnh lại nhìn, đứng đó là một người chơi khoác trên mình bộ trang bị nhẹ để lộ phần lớn bắp tay và cẳng chân, với tông màu tổng thể khá giản dị...có cách phối màu không nổi bật nhằm phục vụ cho mục đích ẩn mật.
Và không hiểu sao trên mặt lại đeo một chiếc mặt nạ hồ ly. Cô nhớ chiếc mặt nạ hồ ly đó không phải trang bị đầu mà chỉ là loại phụ kiện, nếu đội chồng lên mũ giáp sẽ thành kiểu dáng rất lố lăng, nên Saiga-0 có biết vài người đeo nó cho vui hoặc để làm thời trang.
Nhìn vào đường nét cơ thể đại khái của avatar và giọng nói cho thấy ngoại hình và người bên trong có vẻ đồng nhất, rồi nhìn lên phía trên đầu cô gái ấy, ở đó hiện lên cái tên 「Akitsu Akane」
Dù Lycaon đang náo loạn ngay trước mắt, Saiga-0 vẫn thoáng nảy ra cảm nghĩ chẳng ăn nhập gì với hoàn cảnh: cái tên này nghe thật cổ điển.
Ở Nhật Bản, ngày xưa chuồn chuồn được gọi là 「Akitsu」nếu thêm màu đỏ thẫm「Akane」vào thì sẽ thành ám chỉ loài chuồn chuồn đỏ「Akiakane」
「Em đi chào hỏi anh ấy một tiếng đây!」
「À, ơ, khoan đã!」
Cô biết đây không phải lúc để hỏi những chuyện như thế này. Nhưng sâu thẳm trong lòng Saiga-0… trong lòng Saiga Rei, có cái gì đó đang bùng cháy, thúc giục cô phải hỏi bằng được.
「Ờm, cô với Sunraku... san... có mối quan hệ... như thế nào vậy…..」
「Ờ thì…chắc là một tiền bối đáng kính ạ! Vậy nhé!」
Vừa dứt lời, Akitsu Akane chạy đi với dáng chạy đẹp cực chuẩn. Saiga-0 chỉ biết nhìn theo bóng lưng ấy, môi run run, miệng lẩm bẩm.
「Tiền, bối?」
Có gì đó… rất nguy hiểm.
Rốt cuộc là, Hop! Chuyện quái gì, Step! Đang xảy ra thế? Jump!
Ngay khoảnh khắc tôi nhìn thấy Rei-shi không thể thoát khỏi phân thân và xác tín rằng 「A, toang rồi」, thì cô ấy lại được cứu bởi một ai đó lao tới với tốc độ kinh hoàng. Và rồi người chơi đó, không hiểu vì lý do gì lại đang chạy thục mạng về phía này.
Nếu đó là Oikatzzo hay Pencilgon thì tôi còn hiểu được, à không, cũng chả hiểu nổi đâu nhưng ít nhất còn chấp nhận được.
Thế nhưng nếu đó lại là một người hoàn toàn xa lạ, không quen biết gì, thì tôi không hiểu nổi chứ đừng nói đến chấp nhận. Và cái 「nghi vấn」 đang quay cuồng trong đầu tôi khi cơ thể thì bận rộn di chuyển liên tục, đã biến thành 「kinh ngạc」chỉ bằng việc nhìn thấy cái tên hiện lên trên đầu người chơi đó.
「Akitsu Akane… AKITSU AKANEE!?」
Ngay lúc này đây, trong đầu tôi hiện lên hình ảnh một tôi được chibi hóa với mảnh giấy 「Suy Nghĩ Chiến Lược」 dán trên trán đang tung cú đấm móc thổi bay thằng tôi dán mảnh giấy 「Khoái Lạc Nhất Thời」mà nãy giờ vẫn đang giẫm đạp lên nó.
Akitsu Akane. Cái tên người chơi ấy vốn được xếp hạng mối lo ngại quan trọng bậc nhất sáng chói như đèn cảnh báo trong đầu tôi. Tôi thậm chí còn bảo Emul tìm cách cầm chân cô ta… vậy mà không ngờ lại gặp cô ta ngay bây giờ, ngay tại nơi này.
Thấy Akitsu Akane đang chạy nước rút toàn lực về phía này với dáng chạy chuẩn mực đến lạ lùng, đến độ ngay cả Lycaon trông cũng có vẻ lúng túng không biết nên phản ứng thế nào. Thành thật mà nói, tao rất hiểu cảm giác đó —nhưng tao sẽ tận dụng tối đa sơ hở này.
Tôi dùng 【Thủy Nguyệt Kính】 để bỏ lại thù hận tại chỗ và thoát khỏi tầm tấn công của Lycaon. Tôi hội quân với Akitsu Akane, người đang chạy tới với bầu không khí vui mừng tỏa ra từ toàn thân dù khuôn mặt đã bị che bởi chiếc mặt nạ.
「Ể, cái gì… trước hết, sao cô lại ở đây!?」
「Rất hân hạnh được gặp! À, cho em hỏi thẳng luôn…Có phải anh từng chơi một game tên là Berserk Online Passion không ạ?」
「Sao lại nhắc đến「Táo Bón」ở đây hả?」
trước từ khóa lạc quẻ đến mức đó, tôi buột miệng gào lên.
Cái quái gì thế này, cảm giác cứ như có ai ném cây kem tươi vào giữa đĩa cơm cà ri vậy…
Ai đời nào ngay giữa cực nam của game thánh, mà lại lôi cái tên Táo Bón, tựa game đi tiên phong ở nơi cực bắc của các game rác ra, cảm xúc của tôi đang rối loạn hơn tôi tưởng.
Thế nhưng, câu trả lời đó dường như đã đủ để Akitsu Akane khẳng định chắc chắn điều gì đó, bởi ánh mắt sau chiếc mặt nạ của cô ta lập tức tràn đầy vui mừng tột độ.
「Quả nhiên! Em biết ngay mà, đúng là 「Sunraku」-san!!」
「Hả? Ờ thì… cơ bản là game nào tôi cũng lấy tên là Sunraku nhưng mà……」
「Là em nè! 「Dragonfly」! Người đã được anh giúp hồi đó!!!」
Vài giây im lặng. Rồi tôi lội ngược dòng ký ức với tốc độ kinh hoàng, tái hiện lại hình ảnh một người chơi thái độ trái ngược hoàn toàn với vẻ ngoài to con, hơi thô kệch, là người đã phát hiện ra một bug-tech mới.
「Dragonfly!? Từ cái lần đó ấy hả!?」
「Vâng! Không ngờ lại có thể tái ngộ ở một tựa game khác thế này!」
Dragonfly, Akitsu Akane, chuồn chuồn …… ra là vậy, cũng là loại chọn tên theo cùng một chủ đề giống như tên cá ngừ Katzzo.
Mà không, quan trọng hơn là, cú đấm phủ đầu (cú sốc) này uy lực quá thể đáng rồi. Không thể tin nổi đằng ấy lại chủ động đến tìm tôi, mà lại còn là người tôi có chút quen biết, dù rất mờ nhạt.
Akitsu Akane với trang bị trông như đạo tặc đeo mặt nạ hồ ly, đang nhảy tưng tưng vì vui mừng tái ngộ không chút tính toán. Cái khăn quàng cổ có hoa văn quen mắt quấn trên vai cô ấy cũng đung đưa theo… đung đưa theo…
Ơ kìa, đây đâu phải khăn quàng cổ—là thỏ mà.
「Kyuu…」
「Emul!?」
「“À, vâng! Tiện thể nên em đã mời em ấy đi cùng luôn ạ」!”
Không không không, 「tiện thể」 cái gì chứ, 「tiện thể」 cái nỗi gì.
Emul đang yếu ớt bám vào cổ cô Akitsu Akane, trông lờ đờ cứ như thể vừa bị lắc như ly cocktail suốt mấy tiếng đồng hồ vậy, đến mức nếu không kêu lên chắc tôi đã tưởng đó là khăn quàng làm từ da thỏ thật.
「Khoan đã, khoan! Cô đến đây bằng cách nào?」
「Vâng! Vì em là lính mới chưa chơi được bao lâu, chưa từng ghé qua Eleventar bao giờ nên là…………Ừm, Em đã cố gắng... chạy bộ... hết tốc lực... từ Thirdrema... đến tận... đây... ạ」
Chà, căng rồi đây. Nhỏ này, không nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là một đứa「Tà Đạo」theo một hệ quy chiếu khác hẳn đám Kattzo và Pencilgon rồi nhỉ?
________________________________________________________________
Và rồi ở đây xuất hiện mục đăng ký của 「Thiếu nữ Ninja đeo mặt nạ, hậu bối hệ thể thao năng nổ chuyên Time Attack」!
Cảm giác như nhồi nhét hơi nhiều thuộc tính, nhưng chắc là nhiều cũng chẳng thiệt hại gì đâu… có lẽ vậy.
・Nghề nghiệp 「Ninja」
Điều kiện tiên quyết là phải thuộc nghề「Đạo tặc」và đã lĩnh hội được một lượng ma pháp nhất định (không phân biệt chủng loại).
Khi thỏa mãn điều kiện tiên quyết và chỉ số ẩn 「Độ Ninja」đạt đến giá trị nhất định, một NPC đặc biệt sẽ xuất hiện trong Guild Đạo Tặc.
Bằng cách hoàn thành bài kiểm tra 「Tam Trận Quyết Đấu」 có thể nhận từ NPC đó, người chơi sẽ nhận được … quyền chuyển nghề sang nghề ẩn 「Ninja」
Những nhẫn thuật đậm chất Nhật Bản… hay đúng hơn là hệ thống ma pháp「Nhẫn Ẩn Tâm Đắc」 có rất nhiều fan cuồng.
Tuy nhiên, vì cần phải chuẩn bị đủ thứ lỉnh kỉnh để thi triển chúng, nên xét tổng thể thì nghề cao cấp「Ẩn Mật」 có khi lại dễ dùng hơn… Nói ngớ ngẩn gì thế! Là Ninja đấy, quan trọng mấy cái tiểu tiết làm gì!
Nhân tiện, điểm đặc biệt đáng nhắc đến là ma pháp「Nhẫn Ẩn Tâm Đắc」 không kích hoạt bằng 「Niệm Chú」 mà bằng cách 「Kết Ấn」. Nin-nin.
神 (Shin / Kami): Thần, Thánh, Thần thánh 魔 (Ma): Ma, Quỷ, tà thuật, quỷ thuật Akitsu (秋津アキツ): Tên của loài chuồn chuồn (Tonbo) trong tiếng Nhật cổ. Nước Nhật thời xưa còn được gọi là 秋津洲 (Akitsushima): đảo chuồn chuồn (năm 712) Akane (茜アカネ): Màu đỏ thẫm (màu của hoàng hôn/cây thiên thảo) Akiakane (アキアカネ): chuồn chuồn đỏ mùa thu