Tôi đã được cắt tóc xong.
Nhìn trong gương, tôi không còn thấy mái tóc dài và che kín mặt như trước nữa.
Khuôn mặt tôi đã lộ rõ, kể cả khi tôi cố để kéo tóc mái xuống, nó cũng không thể chạm đến mắt tôi.
Tôi sẽ không cần phải vuốt tóc mỗi khi ra ngoài khỏi quán nữa.
“Cảm ơn cậu, Hazuki. Nhờ cậu mà giờ đây tớ cảm thấy rất sảng khoái”
Tôi nói với Hazuki, người đang đứng sau lưng tôi.
Tuy nhiên, Hazuki lại đứng bất động khi trong khi đang nhìn vào gương.
Điều tương tự cũng xảy ra với Hananoi và Satsuki-san, còn Ichinose thì khoanh tay với vẻ mặt đầy tự hào một cách kỳ lạ.
“Umm,……chuyện gì thế?”
Tôi lên tiếng thêm một lần nữa.
Rồi Hazuki lẩm bẩm cái gì đó.
“……ngầu quá”
“Eh?”
Cổ vừa mới nói ‘ngầu’ á?
Ai cơ? Eh, tôi á?
“Vì là Ryosuke-kun nên cô đã nghĩ rằng thằng bé sẽ rất là ưa nhìn, nhưng mà đến mức này thì…”
“Wow……! Cậu cứ như một diễn viên vậy đó~!”
Hananoi và Satsuki-san nhìn tôi với ánh mắt lấp lánh.
Có hơi xấu hổ khi cứ bị nhìn chằm chằm như vậy.
“Chà, với tiềm năng của Ryosuke thì mọi thứ đã quá rõ ràng rồi. Nhưng mà……fufu♡ Giờ thì có lẽ ai cũng sẽ bị sốc cực mạnh cho xem. Tớ rất mong chờ được xem phản ứng của họ đây…fufufu♡”
“Cậu đang nói cái gì vậy, Ichinose?”
“Ghehehehehe”, Ichinose cười một cách trơ trẽn.
Có lẽ cô ấy cũng chẳng biết được mình lại trông như thế đâu.
“Kujo-kun, sao cậu lại giấu nó đến tận bây giờ chứ~!? Thật uổng phí mà!”
“Ý cậu là gì chứ? Giấu là sao?”
“Khuôn mặt đó~! Cậu đẹp trai lắm luôn!~”
“Đẹp trai á? Ai cơ?”
“Kujo-kun!~”
“Không có đâu…”
“”””Có đó!!!””””
Mọi người phản ứng quá dữ dội.
Tôi mà đẹp trai á, không đùa chứ?
Nhưng tôi không nghĩ Hazuki lại là kiểu người hay nịnh nọt như thế…
“Ơn trời~! Tớ cứ lo lắng không biết mình sẽ làm gì nếu mọi chuyện không suôn sẻ, nhưng Kujo-kun thì vẫn luôn thật ngầu dù có thế nào đi chăng nữa~! Kể cả khi cậu cạo trọc đầu luôn đó!~”
“Cạo trọc á?”
Thật là…
“…Ừm, khả thi một cách đáng ngạc nhiên luôn”
“Có lẽ nó cũng không tệ đến thế đâu!”
“Tớ cũng thích con trai cạo trọc đó!~”
Phần lớn phụ nữ đều thích quả đầu trọc.
Tất cả họ đều thích nó……liệu điều đó có đúng không?
Tôi cảm thấy mình đang mất niềm tin vào bản thân.
“Nhưng lí do tớ cảm thấy sảng khoái cũng nhờ vào kỹ năng điêu luyện của Hazuki mà”
“Kỹ năng của tớ~?”
“Tớ chẳng có chuyên môn gì về làm tóc đâu, nhưng tớ không cảm thấy khó chịu chút nào cả và tớ nghĩ cậu cũng đã làm rất tốt rồi. Hơn nữa, tớ thích kiểu tóc này. Tớ nghĩ mình rất hợp với nó. Vậy nên là, cảm ơn cậu rất nhiều, Hazuki”
“!! Kujo-kun…”
Phải truyền đạt những lời này thật chân thành cho Hazuki.
Nghĩ vậy, tôi ngay lập tức quay sang Hazuki.
Và tôi thản nhiên nói.
“Chắc chắn sau này Hazuki sẽ là một người thợ làm tóc xuất chúng đấy”
“!!!”
Mặt Hazuki trở nên đỏ ửng.
Đó là một khía cạnh mà tôi chưa từng thấy bao giờ ở cô nàng.
Cô ấy lập tức quay đi, toàn thân run lên.
“Cảm ơn cậu…”
Tôi cứ nghĩ Hazuki sẽ nở một nụ cười thật tươi, cơ mà…hình như không phải nhỉ.
Ở lại quá lâu cũng chẳng tốt chút nào, nên tôi nhanh chóng đứng lên.
“Tớ sẽ rất cảm kích nếu cậu cắt tóc cho tớ lần nữa. Mà đúng là, tóc dài thì có hơi vướng víu thật”
“…Um”
“Và nếu gia đình cậu còn gặp rắc rối gì liên quan đến mấy tên đòi nợ hay gì đó tương tự, thì cứ cho tớ biết nhé”
“……Um”
Hazuki cuối đầu xuống.
Vậy thôi, đã đến giờ về rồi.
“Vây thì, Hazuki, gặp cậu sa-”
“Kujo-kun~~~~!”
“Eh?”
“””!?!?!?!?”””
Hazuki bỗng dưng ôm chầm lấy tôi.
Cô ấy nhanh chóng nằm gọn trong vòng tay và úp mặt vào ngực tôi.
“Hazuki!? Chuyện gì thế!?”
“Tớ yêu cậu! Tớ yêu cậu, Kujo-kun~ ~ ~ ~ ~! ! ! !”
“Eh!?”
Ý cậu là sao?
Cơ thể tôi càng lúc càng cứng đờ…
Bộ ngực đầy đặn của Hazuki đang bị cả hai cơ thể ép chặt.
Và toàn bộ cơ thể Hazuki đều thật mềm mại và thơm tho…
C-Cái gì thế này?
Tôi cảm thấy mình ngay lúc này như đang làm một điều gì đó rất là tồi tệ.
“Kujo-kun~!”
“Nè, Yayoi-chan!? Cậu đang làm cái gì vậy chứ!?”
“Hehehe~ ~ ~ ~!”
“Ryosuke là của tôi! Tranh xa ra!”
“Tớ yêu cậu~ ~ ~ ~!”
“Nè!”
Ichinose và Hananoi cũng chạy đến, và sau đó là một ‘trận chiến’ cam go.
Cả ba người đang siết chặt lấy tôi, còn tôi thì chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa.
“T-Tớ sẽ không thua đâu!”
“Whoa!”
Hananoi ôm tôi từ phía sau.
Cảm giác ngực của Hananoi chạm vào lưng tôi thật sống động…
“Tôi là người đầu tiên!!!”
“Wow!”
Không chịu thua, Ichinose cũng xen vào.
Mọi thứ chạm vào cơ thể tôi đều rất mềm mại và tôi như đang mát xa chúng.
“Mouu~ ~! Cô cũng yêu cháu nữa!”
“Cả cô luôn hả, Satsuki-san!?”
Ngay cả Satsuki-san cũng tham gia, mọi chuyện càng lúc càng rối tung hết cả lên.
Giờ đây tôi đang được ôm bởi cả bốn người phụ nữ.
Tình huống gì thế này…?
“Ehehe~~~! Tớ yêu cậu, Kujo-kun~!”
Hazuki nhìn tôi, hai má nhẹ nhàng thả lỏng.
Đúng là ‘Tuyệt sắc nữ vương’ của Tứ đại mỹ nhân…sức mạnh huỷ diệt thật quá khủng khiếp.
“L-Làm ơn cho tớ thở đã…sắp cạn oxi rồi…”
Tôi rất muốn lên tiếng, nhưng họ dường như còn chẳng thèm nghe cơ.
Cuối cùng, tôi cứ đứng đó để bốn mỹ nhân ôm một hồi lâu.
~~~
*Hazuki Yayoi’s POV
Tôi đang rất hồi hộp.
Gần đây, tôi rất thích nói chuyện cùng với Kujo-kun.
Tôi cảm thấy như chúng tôi đang thực sự trò chuyện cùng nhau một cách chân thành, và điều đó rất là hạnh phúc.
Khi Kujo-kun nói với tôi rằng cứ để mọi chuyện cho cậu ấy.
Cậu ấy đã thực sự giải quyết toàn bộ vấn đề của hai mẹ con chúng tôi.
Và cậu ấy cũng đã tôi cắt tóc cho cậu.
-Chắc chắn sau này Hazuki sẽ là một người thợ làm tóc xuất chúng đấy
Cậu ấy đã nói với tôi những lời mà tôi muốn nghe ai đó nói với mình.
Trái tim tôi đập thình thịch trong lồng ngực.
Cơ thể tôi nóng bừng, tâm trí tôi mụ mị.
Đây có phải là ‘yêu’ mà tôi hay đọc trong sách không?
Không, chắc chắn là vậy.
Nếu đây không phải là yêu thì chẳng có một lời giải thích nào có thể lí giải được cảm giác của tôi lúc này.
Tôi yêu Kujo-kun.
Và tôi đã vô thức ôm Kujo-kun.
Tôi không thể kiềm nén được những cảm xúc trào dâng trong lòng.
Câu ‘Tớ yêu cậu’ được tuôn ra một cách vô thức.
“Tớ yêu cậu~~!”
Tâm trí và cả cơ thể tôi đang thèm khát Kujo-kun.
Tôi chỉ hành động theo chúng.
Bởi đó chính là yêu mà, phải không?
Cái ‘yêu’ này chỉ dành riêng cho tôi mà thôi.
Tôi muốn giữ lấy Kujo-kun mãi mãi.
Mãi mãi và vĩnh viễn.
Trái tim tôi tràn ngập trong tình yêu thương dành cho Kujo-kun.
Tôi cũng phải cố gắng hết sức để Kujo-kun cũng phải đáp lại tình yêu của mình như tôi đã làm.
Nhưng điều đó chỉ dành riêng cho ‘một người’ mà thôi, nhỉ?
Vậy thì…tôi sẽ là người nhận lấy nó.
Tôi sẽ nhận lấy thật nhiều tình yêu của Kujo-kun.
Fufu, nó sẽ ổn mà phải không~? Kujo-kun♡
