Sau khi cứu cô gái xinh đẹp là mục tiêu của Hotboy có mặt tối đáng sợ, hình như tôi đang phá huỷ Harem của anh ta và kết thân với toàn bộ mỹ nhân

Chính truyện (chương 11 đến 85) - Chương 44: Thảm hại quá đấy trai đẹp-kun

*Sudo Hokuto’s POV

Tôi dụi mắt liên tục.

Tôi cũng véo má của mình để xem có phải đang mơ không, nhưng cảm giác đau vẫn có.

…Nghĩa là cái tình huống trước mắt tôi hoàn toàn có thật.

Không thể thế được…Tôi không thể tin được Kujo và cái gã kia lại là cùng một người!

“Ha!”

Và cả cái vẻ mặt của Yayoi nữa!

Tôi cảm thấy Déjà Vu…!

Tôi không muốn tin!

Kuu……aahhh!

Nói với tôi rằng đây không phải sự thật đi!

“Kujo-kun~ Nhanh lên và ngồi xuống nào~”

“Umm”

Như một con mèo, Yayoi cứ dí sát vào Kujo.

Cái ánh mắt đang nhìn vào Kujo kia!

Tôi biết ánh mắt đó! Tôi đã chứng kiến rất nhiều rồi!

Không còn nghi ngờ gì nữa, không thể sai được nữa!

Thằng khốn đó cùng với Yayoi…!

CÔ ẤY CŨNG ĐI THEO KUJO RỒI! ! ! ! ! ! ! !

Nó đã xảy ra vào lúc nào cơ chứ?

Không, chắc chắn là do dạo này cô ấy nói chuyện với Kujo nhiều hơn tôi, và từ thái độ của cô ấy, tôi cũng đã lường trước được điều đó sẽ không tốt chút nào, nhưng không ngờ nó lại đến nhanh đến vậy.

Ahhh. Chóng mặt quá!

Có nghĩa là giờ đây, Kujo đã cướp đi Shizuku, Ayaka và cả Yayoi nữa…

AAAAHHHHH! ! ! ! !

Tôi không muốn tin vào điều đó!

Và cả cái diện mạo của Kujo nữa.

Dối trá.

Chẳng phải hắn chỉ là một gã trai tân đáng ngờ thôi sao?

Hắn chỉ đang ăn mặc như bình thường thôi, và mọi người xung quanh giờ đây đều đang chú ý đến hắn ta…!

“Ôi, Kujo-kun ngầu quá”

“Tớ nghĩ cậu hợp gu tớ, hơn cả Sudo-kun luôn…”

“Ngất mất thôi…”

Đừng có say mê, ngây ngất đến như thế!

Hắn ta mà hợp gu cô hơn cả tôi sao?

Đừng có xem thường tôi!

Tôi vượt trội hơn tất cả các người!

Tôi chắc chắn phải vượt xa hơn cả hắn ta!

AAAAAAHHHHH! ! ! ! ! !

Đầu tôi đau như búa bổ.

Một sự nhục nhã kinh khủng mà tôi chưa từng trải qua.

Không, cứ như tất cả những sự sỉ nhục mà tôi phải chịu đựng từ trước đến giờ đều đang đổ dồn về vậy.

Gì thế này?!

Cái quái gì thế này?

CHẾT TIỆT…AAAAAGGHHHHH! ! ! ! ! ! ! ! ! !

~~~

*Sudo Hokuto’s POV

Giờ nghỉ trưa.

“Yayoi!”

“Sudo-kun?”

Tội gọi Yayoi đang đứng trước cái máy bán hàng tự động ngay cuối sân sau của trường.

Ơn trời, cô ấy đã tự mình đến đúng nơi ít học sinh biết đến…

…Ban nãy tôi đúng là có chút suy sụp, nhưng tôi không tuyệt vọng đến mức dễ dàng thừa nhận thất bại này.

Đừng bỏ cuộc!

Trái tim của Yayoi vốn dĩ đã ‘thuộc về tôi’ rồi!

Vậy thì lấy lại nó dễ như ăn kẹo thôi…!

“Nghe nè Yayoi. Thật ra, nhờ được bố giới thiệu vào hôm qua, tớ đã có thể được đến buổi ký tặng sách của tác giả Kanda Hiruma sắp tới, cậu có muốn đi cùng tớ không?”

Thật ra chẳng có chuyện nào như thế cả…nhưng mấy thứ đó tôi có thể giải quyết cái một nếu muốn!

Kế hoạch hoàn hảo này được lập ra nhằm chốt được với Yayoi một cuộc hẹn và sau này tiện tay kéo cô ấy về luôn!

“Aaa~ Tớ xin lỗi nhé~ Chỉ là tớ không biết Sudo-kun có thấy ổn với nó không thôi~”

“Heh……….?”

Hm? Hmm?

“Không, có nghĩa là ổn mà nhỉ?”

“Không đâu, có nghĩa là tớ chẳng có hứng thú với nó~”

“Eh, không có hứng thú!?!?!?!?!?”

Cô ấy không muốn tôi sao!?

Tôi…Yayoi…!?

“Eh đừng có ngại chứ! Ý tớ là, dạo này tớ cũng khá là bận nên không có đọc được nhiều…Yayoi có thể cho tớ mượn vài cuốn sách mà chính cậu đề xuất không? Thật ra, cơn thèm sách của tớ lại bộc phát rồi…”

“Xin lỗi nhé~ Tớ đang cho Kujo-kun mượn chúng rồi~”

“……huh?”

Cậu không thể cho tớ mượn chỉ vì đã cho Kujo mượn rồi á?

Tôi bất giác cứng đờ lại.

Rồi Yayoi nói với vẻ mặt tươi cười.

“Đã xong hết rồi chứ~? Tớ muốn quay lại lớp học càng sớm càng tốt~”

-Poki

Một âm thanh phát ra từ sâu trong lòng tôi.

…nói dối, phải không?

Không thể nào, tôi không muốn tin. KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC!

Bởi vì……bởi vì……vì…

“…Cậu muốn nói chuyện với Kujo đến thế sao?”

“Eh?”

Khi một cơn giận dữ chiếm lấy cơ thể bạn.

“Cậu không còn thích tôi nữa sao?”

Một khi nó đã bùng phát, không có cách nào ngăn chặn được nó cả.

“Cậu thích tôi mà, đúng chứ? Vì thế hãy đặt tôi lên hàng đầu, vượt qua cả Kujo đi chứ! Này, Yayoi…!”

Tôi nhìn Yayoi chằm chằm.

Tuy nhiên, Yayoi vẫn giữ vẻ mặt tươi cười như trước.

“Tớ không nhớ là mình có thích cậu đó Sudo-kun~”

“…………eh?”

Cậu không nhớ cậu có thích tôi sao?

“Trên hết, với tớ thì Sudo-kun cũng chỉ là một người bạn thôi~ Nó không giống như vậy đâu~ Khó nói quá~! Tóm lại là tớ không có thích cậu hay gì cả~”

“Eeehh!?!?!?!?”

Cậu không thích tôi sao!?!? NÓI DỐI!?

“Nói chung là vậy đó~”

Yayoi mua nước từ chiếc máy rồi định bỏ đi.

K-Không ổn rồi! Nếu tôi không làm gì đó, thì tôi sẽ…!

“Khoan, khoan đã! T-Tớ…!”

Khi tôi tính ngăn cô ấy, Yayoi quay đầu lại.

Cô ấy mỉm cười, nhưng khuôn mặt thì lạnh lẽo như thể mọi cảm xúc của cô ấy đã chết vậy.

“Cậu bám dai thật đó~”

“………huh?”

Tôi chưa bao giờ bị gọi là ‘bám dai’ như vậy cả.

Đầu óc tôi dường như bị chập mạch.

“Xin lỗi nhé~ Tạm biệt~”

Yayoi bước đi xa dần.

Tôi quỳ rạp xuống trong khi nhìn theo bóng lưng cô ấy.

“Không đời nào, nhỉ?”

Tôi vừa hoàn toàn bị từ chối sao?

Hay đúng hơn, Yayoi đã ghét tôi?

Cô ấy thích Kujo, vậy tại sao tôi lại ra nông nỗi này…

Ý tôi là, chẳng phải cô ấy thích tôi sao?

Đây là sai lầm của tôi, ngay từ đầu Yayoi đã không……thích tôi…

…tsk. F*CK

CÁI Đ** CON M*! ! ! ! ! !

THẬT LUÔN, CÁI Đ*O GÌ THẾ NÀY!

Là tôi đấy!? Là Sudo Hokuto này đấy!?

Tại sao tôi lại phải chịu đựng những chuyện như thế này chứ!

Thật điên rồ!

Quá sức điên rồ! ! ! !

Đùa tôi sao……CÁC NGƯỜI ĐÙA TÔI SAO! ! ! ! ! ! !

“UWAAAAA! ! ! ! ! ! !”

~~~

Sudo quỳ sụp xuống.

Hình như Sudo đã bị bối rối bởi Hazuki.

Hazuki là kiểu người rất rõ ràng về những gì mà cô ấy thích và không thích.

Dẫu vậy, một Hazuki khó gần thì rất là đáng sợ…

Rốt cuộc, cậu ấy vẫn là một cô nàng bí ẩn, khó nắm bắt.

Do nghĩ rằng Sudo sẽ lại làm gì đó nên tôi đã đi theo cậu ta, nhưng có vẻ là lo bò trắng răng rồi.

Tôi cũng bắt đầu quay về lớp học.

Cầu mong rằng Sudo sẽ không gây ra thêm bất kỳ rắc rối nào nữa.

~~~

*Sena Miyako’s POV

Tôi tình cờ nhìn thấy Sudo bám theo Yayoi.

Khi đi theo cậu ấy, tôi không thể ngờ được rằng mình sẽ chứng kiến một tình huống như này…

“UWAAAAA! ! ! ! ! ! !”

Đây không còn là Hokuto mà tôi biết nữa.

Tôi cứ tưởng Hokuto phải mạnh mẽ hơn, ngầu hơn và hoàn hảo hơn, được mọi người quý mến chứ…

Thực sự thì, đúng là tôi có thấy Hokuto dạo gần đây hành xử lạ lắm.

Nhưng tôi cũng không ngờ cậu ấy lại thành ra như này…

“Hokuto, cậu…”

Tôi thích Hokuto.

Nhưng……tôi đã chẳng còn hiểu được cậu ấy nữa.

Tôi không hiểu nữa……………….