Thời gian trôi qua khá nhanh – hôm nay là ngày Kỳ thi thử Toàn quốc được tổ chức.
Tôi đang chờ đợi tiếng chuông kết thúc vang lên, trong khi xung quanh lớp học đều sột soạt những tiếng bút.
Tên là…xong, tôi vừa chắc chắn mình đã ghi tên vô.
Và rồi…
“Hết thời gian!”
Giáo viên chủ nhiệm hô to cùng lúc tiếng chuông kết thúc reo lên.
Vậy là, kỳ thi thử đã kết thúc.
Trận chiến bắt đầu từ sáng giờ đây đã hoàn toàn kết thúc.
“Xong rồi!”
“Tớ mệt quá!”
“Cậu làm bài được không? Bài này làm như nào thế?”
“Câu cuối chẳng phải là khó quá sao?”
“Tớ cũng chẳng làm hết được”
Các học sinh nói chuyện rôm rả với nhau sau khi giáo viên chủ nhiệm rời khỏi lớp cùng chồng giấy làm bài.
Sudo tiến đến chỗ tôi khi không khí đã lắng xuống đôi chút.
“Làm tốt lắm, Kujo. Đợt này có vẻ độ khó hơi quá cao nhỉ, cậu làm được không?”
Các học sinh xung quanh cũng đang rất phấn khích khi nhìn vào chúng tôi.
Có lẽ cậu ta đang rất là tự tin nhỉ, đến mức tự động bắt chuyện luôn mà.
“Ừm, có hơi rắc rối thật”
“Tôi hiểu mà! À mà cậu vẫn chưa quên trận quyết đấu đâu nhỉ?”
“Ừ”
“Tốt thôi! Giờ thì chúng ta chỉ cần đợi công bố kết quả nữa thôi. Cũng chẳng có gì để mất cả, vậy nên chúng ta cũng không cần phải cảm thấy căng thẳng quá mức, nhỉ?”
“Ừ”
Tuy vậy, nếu Sudo thua thì cậu ta khả năng cao sẽ mất vị trí đấy.
Ý tôi là, đây vốn dĩ đã là một trận đấu mà tôi không phải chịu bất kỳ rủi ro nào cả, thắng thua không ảnh hưởng gì hết.
Tôi cũng chẳng quan tâm là mình có thắng hay để thua Sudo đâu.
“Mà này, cậu có tự tin không? Cậu có nghĩ mình sẽ thắng được tôi không?”
“Ờ thì, không biết nữa”
“Hahaha! Thôi thì cứ chờ kết quả xem. Vậy nhé, tôi đi đây”
Nói rồi, Sudo bỏ đi, vẫn hiên ngang và tràn đầy tự tin.
Chưa có kết quả thì trận đấu này cũng chưa phân thắng thua được.
Nhưng có lẽ là…
~~~
*Sudo Hokuto’s POV
YEAHHHH! ! ! ! ! !
Ăn chắc trận này rồi! ! ! ! ! !
Ngay khi kỳ thi thử chỉ vừa mới kết thúc, tôi biết mình sẽ thắng chắc.
Tôi có thể tự tin khẳng định rằng mình làm còn tốt hơn cả những lần trước nữa.
Mà, cũng đúng thôi. Bởi vì tôi đã ôn luyện một cách điên cuồng cho kỳ thi này mà!
Và chính cái phản ứng của Kujo sau kỳ thi!
Trông thì có vẻ mạnh đấy, nhưng hắn ta chắc chẳng làm được gì đâu!
Tôi chẳng tìm thấy bất kỳ vụn tẩy nào trên bàn của hắn, có lẽ hắn chẳng làm được bài nào chăng?
Pfft! ! ! !
Biết ngay mà, đúng là một gã cứng đầu khốn nạn.
Tôi thấy hơi bị tiếc cho hắn ta.
Hắn cũng chỉ mới nổi tiếng dạo gần đây thôi.
Còn tôi á?
Làm sao để có thể dập tắt ngọn lửa của sự nổi tiếng đó đây?
Xin lỗi nhé, Kujo-kun!
Thế giới này không màu hường như mày vẫn nghĩ đâu!
HAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHA! ! ! ! ! ! ! ! ! !
Nào, vùng vẫy nữa đi Kujo!
Nhìn vào kết quả cũng đủ biết mình đã làm như thế nào rồi đấy!
Mày chỉ là một con cá bé tí giữa một đại dương bao la rộng lớn – CHÍNH LÀ TAO ĐÓ! ! ! ! !
HAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHAHA! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !
~~~
Một ngày, rồi hai ngày, rồi nhiều ngày nữa trôi qua, cảm giác thời gian trôi qua rất nhanh chỉ trong chớp mắt.
Cuối cùng thì, ngày thông báo kết quả của Kỳ thi thử Toàn quốc đã đến.
“Erm, kính thưa Hiệu trưởng. Cảm ơn ngài rất nhiều!”
Một buổi sinh hoạt toàn trường chỉ diễn ra mỗi tháng một lần.
Học sinh xếp hàng theo lớp, theo số thứ tự và hướng mắt lên trên sân khấu.
“Tiếp theo, chúng ta sẽ tổ chức trao giải thưởng cho những em đã đạt được kết quả xuất sắc trong Kỳ thi thử Toàn quốc vừa rồi. Trong số đó, có một em của trường mình đã lọt vào top 100, tôi muốn giới thiệu em ấy ngay bây giờ”
Cả sân thi đấu - nơi tổ chức buổi sinh hoạt - rộn ràng cả lên ngay sau lời phát biểu của Phó hiệu trưởng.
“Top 100 á?”
“Nghĩa là người đó đã lọt hẳn vào top 100 của cả nước á?”
“Nghe nguy hiểm vậy ta?”
“Vậy là quá sức thông minh rồi đó…”
“Là ai vậy nhỉ?”
“Chẳng phải là Sudo sao?”
“Nhìn kìa, là cậu ấy kìa!”
“Wow, chắc chắn là cậu ấy rồi!”
“Là Sudo-kun thì cũng hợp lý thôi”
“Sudo-kun, tuyệt quá!”
Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Sudo, người đang xếp ở cuối hàng tôi.
“Giờ thì, học sinh mà tôi sắp gọi tên, xin mời bước lên sân khấu”
Không khí càng lúc càng náo nhiệt sau lời của Phó hiệu trưởng.
Cuối cùng, trong sự chú ý và mong đợi, cái tên cũng đã được xướng lên.
“Năm hai – Kujo Ryosuke”
“-Vâng”
Tôi bước qua hàng người và tiến về phía sân khấu.
Trên đường đi, tôi bắt gặp Ichinose, cô ấy mỉm cười.
“(Chúc mừng nhé)”
Cô ấy thì thầm, tôi cũng nói lời cảm ơn và đáp lại tương tự.
Rồi tôi bước lên sân khấu.
Cả sân thi đấu đều tĩnh lặng.
Từ trên đó, tôi có thể thấy rõ những khuôn mặt của các học sinh.
Và tất nhiên, có cả khuôn mặt của Sudo nữa…
~~~
*Sudo Hokuto’s POV
“Tiếp theo, chúng ta sẽ tổ chức trao giải thưởng cho những em đã đạt được kết quả xuất sắc trong Kỳ thi thử Toàn quốc vừa rồi. Trong số đó, có một em của trường mình đã lọt vào top 100, tôi muốn giới thiệu em ấy ngay bây giờ”
Nghe những lời ấy, cơ thể tôi run lên.
……Oi, oi, thật luôn đó hả?
Lọt top 100 trên cả nước á!?
……CHẮC CHẮN LÀ ĐANG NÓI VỀ TÔI RỒI! ! ! ! ! ! ! !
Quá tuyệt vời, tôi ơi!
Tôi đã làm được rất nhiều thứ chỉ với việc học có một chút thôi đấy.
Tôi sợ tài năng của mình rồi đấy. Tôi thực sự sợ nó đấy. Xin lỗi nhé, nhân loại.
Hay là tôi tuyệt vời đến cái mức sẽ khiến cho người ta mất hết niềm tin vào bản thân nhỉ?
Tôi có hơi lo lắng về nó đó!
Và mọi người xung quanh tôi đều đang xôn xao sao?
Sự nhục nhã mà Kujo phải chịu sẽ còn lớn hơn cả những gì tôi tưởng tượng nữa!
Được rồi! Sau giờ học hôm nay, hãy đi ôm những người phụ nữ tuyệt vời nhất nào! Chỉ có ôm, ôm và ôm thôi!
“Giờ thì, học sinh mà tôi sắp gọi tên, xin mời bước lên sân khấu”
Nhanh lên và gọi tên tôi đi nào, Phó hiệu trưởng!
Là tôi phải không? Thôi nào, ông đâu cần phải khoa trương đến thế, ai cũng biết ông sẽ nói gì cơ mà!
……Nhưng trong những trường hợp như này, lẽ ra tôi phải được báo trước chứ nhỉ.
Mà, chắc là sẽ bất ngờ lắm?
Ông cũng thật là phong cách đấy!
Đừng lo gì cả.
Tôi sẽ đáp ứng tất cả các kỳ vọng của mọi người và làm mấy cái fan service hay gì đó!
Nhanh lên nào! Mau mau hô thật vang tên của tôi nào!
“Năm hai – Kujo Ryosuke”
“……………huh?”
