Sau khi cứu cô gái xinh đẹp là mục tiêu của Hotboy có mặt tối đáng sợ, hình như tôi đang phá huỷ Harem của anh ta và kết thân với toàn bộ mỹ nhân

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

(Đang ra)

Nhất Kích Tuyệt Đỉnh Trừ Tà! (LN)

Akagi Hirotaka

Và như thế, truyền thuyết bắt đầu. Câu chuyện về hai kẻ trừ tà tệ hại nhất trong lịch sử, những người rồi sẽ trở thành mạnh nhất trước khi ai kịp nhận ra.

34 124

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

(Đang ra)

Tiểu thư tài phiệt mua kẻ vô dụng như tôi với giá 300 triệu yên

氷雨ユータ

Trái lại, tai họa bắt đầu giáng xuống đầu những kẻ dám coi rẻ sự dịu dàng thuần khiết của cậu...

8 28

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

(Đang ra)

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

Sujeong Yojeong

Ác Nữ Tôi Phụng Sự Suốt 13 Năm Đã Gục Ngã

37 133

Chính truyện (chương 11 đến 85) - Chương 46: Khoảng thời gian nổi tiếng chưa từng có

Vài ngày đã trôi qua kể từ khi tôi cắt tóc.

Từ lúc đó, mọi ánh nhìn đổ dồn về tôi ngày càng nhiều hơn.

Tôi nghĩ vị trí của mình trong ngôi trường đã thay đổi khá nhiều chăng.

Như là, tôi được bắt chuyện với những người mà tôi chưa bao giờ nói chuyện cùng trong lớp này.

Thậm chí tôi còn được tiếp cận bởi những học sinh ở khối khác nữa, tình hình đã thay đổi đáng kể.

Có lẽ vì vậy mà tôi lại cảm thấy khá mệt mỏi mỗi lần ra ngoài.

Tôi nghĩ mình phù hợp với cuộc sống cũ hơn.

Nghĩ về điều đó, tôi mua chai nước từ chiếc máy bán hàng tự động.

Rồi một nhóm ba cô gái xinh xắn bước đến chỗ tôi.

Tất cả đều mặc váy ngắn và đã không còn mặc bộ đồng phục học sinh nữa.

“Nè, chắc cậu là Kujo-kun nhỉ? Cậu là học sinh năm hai phải không?”

“À, phải. Đúng rồi”

“Đúng như chị nghĩ! Biết ngay mà!.....Cậu ở ngoài đời còn ngầu hơn cả trong ảnh nữa!”

Tại sao chị nhìn vào tấm ảnh thế?

Lẽ nào tôi lại có ảnh ở ngoài kia chăng.

“Chị hiểu ý cậu mà~! Ý là, tụi chị đã thấy cậu trong kỳ Đại hội thể thao đó mà!”

“Chị thấy cậu rất ngầu luôn đó, cậu lội ngược dòng lên thẳng đầu bảng luôn mà!”

“Em cảm ơn ạ…”

Tôi chẳng biết nói gì cả, đành trả lời như thế.

Rồi, một nữ sinh bước về phía tôi.

Mùi nước hoa ngọt ngào ấy thoang thoảng trong không khí.

“Vậy, cậu biết không? Tụi chị nghĩ cậu cũng khá là dễ thương đó…”

“Sau giờ học cậu có rảnh không?”

“Chúng ta cùng nhau ‘vui vẻ’ một chút nhé”

Vừa nói, cô ấy khẽ kéo hở khe ngực mình.

Bộ đồ lót đỏ hơi lộ ra.

“Umm…”

“Nếu cậu muốn, chúng ta có thể làm vào giờ nghỉ trưa hay gì đó nhé. Chị có biết một chỗ rất là tuyệt vời đó”

“Ý em là, em xin phép được từ chối ạ”

“Cậu biết đó, về khoản đó thì chị đây cực kỳ tự tin nhé. Thôi nào, cùng làm nhé”

“Fufu, chị chắc chắn sẽ làm cho cậu cảm thấy sướng♡”

Cả ba cô gái từng bước áp sát lại tôi.

Tôi đang rất hoang mang thì bỗng có tiếng bước chân từ đằng sau.

“Mấy người tránh xa cậu ấy ra có được không?”

Ichinose xen vào giữa tôi và ba cô gái kia, trừng mắt lườm ba người họ.

Áp lực mà cô ấy gây ra quá khủng khiếp.

“Mấy người cũng gan đấy, dám quyến rũ Ryosuke ngay cả khi tôi đang ở gần đó luôn mà”

“!?”

Ba cô gái kia cau mày.

“Xin lỗi nhé, nhưng Ryosuke đã ‘có khách’ rồi. Mấy người phải tìm một chàng trai khác thôi”

“Đ-Đi thôi…”

“Ư-Ừm”

Cả ba bực bội bỏ đi.

Ichinose tiếp tục dõi theo họ cho đến khi họ đi khuất mắt rồi mới quay lại nhìn tôi.

Cô ấy nhìn tôi cứ như thể muốn được khen vậy.

“Cảm ơn cậu nhé, Ichinose”

“Không có chi. Nhưng hãy chắc chắn cậu có thể từ chối một cách thẳng thừng kể cả khi đó là một yêu cầu. Dù sao thì phụ nữ cũng là nhưng sinh vật rất xảo quyệt. Cậu hiểu chưa?”

“Ừ-Ừm, tớ hiểu rồi”

“Cậu chắc chắn chẳng hiểu gì đâu…”

Ichinose thở dài.

“Thôi được, nếu Ryosuke đã như thế thì tớ chỉ cần đưa cậu ra khỏi đây thôi”

“Whoa!”

Ichinose bắm chặt vào tay tôi.

Rồi cô ấy dụi mặt vào.

“……Haa♡ thơm quá. Chính là nó…Mình phải đánh dấu chủ quyền ngay thôi……fufu ♡ Giờ thì sẽ chẳng còn ai có thể bén mảng đến nữa….fufu ♡”

“Um, Ichinose ơi?”

“Đừng lo lắng gì cả Ryosuke. Tớ sẽ tự mình làm nó. Soooo hahh……guhehe♡”

“Hahaha…”

Tôi chỉ lặng lẽ nhìn Ichinose bám lấy, hít hà và cọ xát vào người mình.

Đúng hơn, tôi chẳng thể làm gì khác ngoài lặng lẽ quan sát.

…Um, trong trường hợp này thì có thể làm gì được cơ chứ?

Tôi đi dọc hành lang cùng Ichinose.

“Nhìn kìa, nhìn kìa, nhìn kìa! Là Kujo-kun!”

“Ngầu quá…”

“Cậu ấy đang đi cùng với Ichinose!”

“Họ có đang hẹn hò không nhỉ…”

“Cậu ấy cũng thân thiết với Hananoi luôn mà, đúng không?”

“Có cả Hazuki nữa đó!”

“Gần đây tớ còn thấy Kujo-kun có đi cùng với một cô gái nào đó cũng rất xinh đẹp nữa…”

“Cậu ấy nổi tiếng quá”

“Dù gì cậu ấy vẫn rất ngầu mà”

“Điển hình là kỳ Đại hội thể thao đó”

Chúng tôi bắt đầu thu hút sự chú ý.

Tôi nhìn quanh một cách ngượng ngùng, rồi đập vào mắt tôi là một tấm áp phích.

“Nhắc mới nhớ, sắp sửa đến Kỳ thi thử Toàn quốc gia rồi mà nhỉ?”

“Theo tớ nhớ, hình như đây là kỳ thi phổ biến nhất của Nhật Bản, phải không?”

“Oh thật sao?”

“Tiện thể thì, Kujo-kun nè, hồi năm nhất cậu thi như thế nào vậy?”

“Ừ thì, hình như là…”

Tôi đang định nói thì bỗng có một nam sinh bước đi trước mặt tôi.

Dáng đi có hơi thô kệch, đúng là trông không giống ‘cậu ta’ lắm.

Dường như mọi người xung quanh cũng thấy vậy…

“Nè, chẳng phải đó là Sudo-kun sao?”

“Đúng là vậy rồi! Nhưng hình như cậu ấy đang có vấn đề gì đó thì phải?”

“Dạo này Sudo-kun hành xử kỳ lạ lắm”

“Hôm nay cậu ấy gặp chuyện không vui à?”

“Sudo-kun trông có vẻ như mất đi chút thần thái nhỉ?”

“Bây giờ cậu ấy trông cũng không ổn nữa”

“Không biết cậu ấy bị làm sao nữa?”

“Ah! Tớ không có hứng thú với chuyện đó, tớ thấy hứng thú hơn với Kujo-kun cơ!”

“Thật luôn! Chúa ơi, có nhìn bao nhiêu lần thì cậu ấy trông vẫn ngầu hết sức…!”

“Cậu ấy đi cùng Ichinose-san kìa!”

“Trông họ cứ như một cặp rất đẹp đôi vậy, quá hoàn hảo……!”

Tôi biết mà. Mọi người xung quanh đều đã nhận ra ngay có điều gì đó rất bất thường ở Sudo.

Theo góc nhìn của tôi, cái ‘mặt tối’ kia của cậu ta đang càng ngày càng lộ ra từ từ…

“Muhuhuhuhu♡”

“Ichinose?”

“Không, không có gì đâu”

“H-Hiểu rồi”

Má của cậu đỏ lên thế kia thì sao mà ‘không có gì’ được…

Nhưng mà nếu cô ấy đã nói vậy thì thôi, không hỏi thêm nữa.

~~~

*Sudo Hokuto’s POV

Tôi chắc chắn sẽ hạ nhục hắn ta.

Tôi phải là người giỏi nhất, xuất sắc nhất.

Vậy mà mấy ngày nay, mày lại còn cướp luôn cả vinh quang lẫn sự nổi tiếng của tao…….!

Tao sẽ không bao giờ tha thứ cho mày.

…Rồi mày sẽ thấy.

Mày nghĩ mày đang lên như diều gặp gió nhỉ, nhưng chính lần này, tao sẽ buộc mày phải chịu sự sỉ nhục cả đời…!

Kukukukukukuku……………